Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 702: Thuế biến, phá kiển thành điệp

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Lúc này bổn tôn Lâm Lôi cùng tam đại thần phân thân đều khôi phục ý thức, ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn là: “Ta làm sao vậy? Ta không chết ư?”
Mất đi ý thức trong ba mươi tư năm, nhưng thực ra đối với bổn tôn Lâm Lôi cùng tam đại thần phân thân chỉ giống như một giấc ngủ mà thôi. Sau khi cùng Hoả hệ phân thân trao đổi, hắn mới biết mình đã hôn mê dài như vậy.
“Đây là đâu?” Lâm Lôi nhìn quanh bốn phía rồi nhỏm dậy.
Sau khi đứng dậy, Lâm Lôi mới cảm nhận được sự biến hoá của mình.
“Ồ? Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Hắn cảm giác được rất rõ ràng động tĩnh của không gian quanh mình, ngay cả bốn người Thanh Hoả, Lôi Tư Tinh … bên ngoài cũng thấy được từng cử động nhỏ nhất. Loại cảm giác này giống như tuyệt đối nắm mọi vật trong lòng bàn tay, giống như hắn đang khống chế vận mệnh của tất cả, như quyền lực Đế vương với thần dân của mình.
“Lâm Lôi!”
“Lão Đại!”
Một loạt tiếng hô vui mừng vang lên, Lâm Lôi ngồi dậy phát ra tiếng động làm bốn người bên ngoài đều cảm giác được, gần như cùng lúc lao vào trong thạch thất. Lâm Lôi nhìn bốn người trước mắt, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng, Thanh Hoả đang tỏ ra cực kỳ vui sướng, còn Bối Bối kích động tới mức trong mắt ngân ngấn nước.
“Lão Đại!” Bối Bối lao tới ôm chặt lấy hắn.
“Ha ha, Bối Bối, đừng khóc lóc như trẻ con vậy”. Lâm Lôi cười ha hả đứng lên.
Bối Bối nghe thế bật cười, chun mũi một cái, hừ nhẹ: “Lão Đại, người hôn mê liền ba mươi tư năm, ngươi nói xem như vậy có phải là doạ người hay không?”
“Sao ta lại hôn mê từng ấy năm?” Lâm Lôi cũng rất khó hiểu.
Thanh Hoả bên cạnh cười: “Lâm Lôi, ba mươi tư năm trước ngươi trúng một chiêu toàn lực của Mã Cách Nỗ Tư, may mắn có Hồn thạch trợ giúp mới bảo vệ được tính mạng. Ai ngờ, trong lúc hôn mê linh hồn ngươi bắt đầu biến dị, năng lượng của Hồn thạch cũng rất nhanh bị tiêu hao hết làm chúng ta rất lo lắng, sợ ngươi không qua được. Nhưng bây giờ ngươi đã tỉnh lại rồi”.
“Linh hồn biến dị?” Lâm Lôi kinh ngạc há hốc mồm, “Ta?”
“Đúng, ngươi còn không mau điều tra một chút xem bây giờ thế nào?” Thanh Hoả thúc giục, “Có biến hoá thì từ bên ngoài cũng không nhìn ra, chỉ có bản thân ngươi mới cảm nhận được thôi”.
“Đúng vậy lão Đại, ngươi mau xem lúc này linh hồn của ngươi thế nào”. Bối Bối nói với vẻ mong chờ, “Ngươi chính là người đầu tiên có bốn thần phân thân mà biến dị thành công đấy”.
“Bốn thần phân thân biến dị sẽ ra kết quả thế nào đây?” Lôi Tư Tinh ánh mắt nhìn Lâm Lôi trở lên sáng rực.
“Ta có bốn thần phân thân lại biến dị linh hồn?” Lâm Lôi cũng không dám tin nhưng vẫn nhắm mắt lại cẩn thận cảm nhận linh hồn của mình.
Trong linh hồn hải dương.
Trên mặt linh hồn hải dương trôi nổi vầng sáng bảy màu mờ ảo, linh hồn lực giống như nước biển mênh mông bát ngát, nhìn qua trong suốt như lưu ly. Kiếm hình linh hồn đang phát ra ánh sáng chói mắt, trôi nổi phía trên hải dương, lúc này đã biến thành trong suốt nhưng trên mặt có một vầng sáng màu xám bao trùm, thoạt nhìn có vẻ bình thường, còn không sáng bằng kiếm hình bảy màu trước đây.
“Cảm giác thực mạnh mẽ”. Lâm Lôi trong lòng nhận xét.
Những người khác như Thanh Hoả cho dù xâm nhập vào linh hồn Lâm Lôi cũng không phát hiện ra đặc thù trong đó, nhưng bản thân Lâm Lôi lại dễ dàng cảm nhận được.
“Loại cảm giác nắm được trong tay này quả nhiên đặc biệt”. Lâm Lôi nghĩ thầm rồi tiếp tục cẩn thận quan sát.
“A, linh hồn phòng ngự chủ thần khí!” Lâm Lôi kinh ngạc phát hiện lỗ hổng trên bề mặt chủ thần khí đang được chữa trị với tốc độ kinh khủng, so với trước đây nhanh gấp ngàn vạn lần. Hơn nữa trong quá trình khôi phục, linh hồn phòng ngự chủ thần khí đang thực sự được chữa trị.
Lúc trước chỉ là bổ sung tạm thời, cũng không phải chữa trị thực sự, nhưng lúc này lỗ hổng trên bề mặt chủ thần khí đang từ từ thu nhỏ lại, nếu cứ tiếp tục như vậy một lúc nào đó nó sẽ hoàn toàn được khôi phục thành công.
“Điều này sao có thể?” Lâm Lôi không tin nổi.
Việc chữa trị linh hồn phòng ngự chủ thần khí cùng linh hồn, linh hồn lực có liên quan đến nhau. Lâm Lôi mặc dù phát hiện linh hồn mình đã trở lên cực kì cường đại nhưng với tốc độ chữa trị kinh người đó vẫn không giải thích nổi: “Dựa theo tốc độ này thì trong vòng vài năm là hoàn toàn chữa xong”.
Lâm Lôi cũng phát hiện ba thần phân thân của mình cùng biến dị như vậy.
“Đáng tiếc Hoả hệ phân thân của ta không đồng thời biến dị. Nhưng không sao, sau này đằng nào nó cũng dung nhập bổn tôn, cùng bốn linh hồn khác ở một chỗ trao đổi năng lượng cũng sẽ chậm rãi biến hoá thôi”. Lâm Lôi hiểu được điều đó giống như linh hồn bổn tôn, vốn chỉ là Thánh vực nhưng ở cùng linh hồn của phân thân khác nên mạnh mẽ theo, bởi vì có chung nguồn gốc nên tự nhiên hỗ trợ nhau phát triển. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
“Linh hồn biến dị? Như vậy chẳng phải ta có thể dung hợp bốn loại thần lực sao?” Lâm Lôi lập tức muốn thử nghiệm, đầu tiên là cho Địa địa, Thuỷ, Phong ba loại Thượng vị thần lực dung hợp.
Trong cơ thể Lâm Lôi, ba cỗ thần lực không ngừng chuyển động như du long, khi va chạm giống như người thân một nhà, không hề có chút bài xích. Dưới sự khống chế của Lâm Lôi, ba cỗ Thượng vị thần lực trực tiếp tụ hợp tại một chỗ, sau khi dung hợp màu sắc cũng nhanh chóng biến hoá. Lúc trước phân biệt màu vàng đất, màu xanh nhạt và xanh lục, nhưng lúc này tất cả biến thành màu xanh biếc, gần giống màu đen, chậm rãi lưu chuyển trong cơ thể Lâm Lôi.
“Thực mạnh”. Lâm Lôi trong lòng cảm thấy kích động.
Lúc này Lâm Lôi đem một cỗ Hoả hệ Trung vị thần lực tới dung hợp, sau khi va chạm với cỗ thần lực cường đại màu xanh biếc cũng từ từ nhập vào.
“Hả? Uy lực sao lại yếu đi?” Lâm Lôi cảm thấy thần lực màu xanh biếc sau khi nhận thêm trung vị thần lực hình như bên trong liền chịu ảnh hưởng biến thành yếu đi, “Chẳng lẽ nguyên nhân là do phương diện Hỏa hệ chưa đạt tới Thượng vị thần?”
Không phải cứ dung hợp càng nhiều thì càng tốt, giống như một đội quân tinh nhuệ nếu thêm vào một ít binh lính yếu ớt ngược lại sẽ làm khả năng chiến đấu sẽ giảm đi.
“Đúng, lúc trước Áo Lợi Duy Á cũng nói, phải đợi tới khi hai thần phân thân đều đạt tới Trung vị thần thực lực mới đại tiến được”. Lâm Lôi hoàn toàn hiểu ra, các thần lực muốn dung hợp cũng phải cân xứng. Đại địa, Phong, Thuỷ ba thuộc tính thần lực đều đạt tới Thượng vị thần, còn Hoả hệ thần lực chỉ là Trung vị thần, còn kém một khoảng không nhỏ.
“Lâm Lôi, Lâm Lôi!” Thanh âm Lôi Tư Tinh truyền đến cắt đứt dòng suy tưởng của Lâm Lôi, “Này, Lâm Lôi, rốt cục thế nào? Đừng đứng ngây ra thế, mau nói cho chúng ta nghe”.
“Vậy ra ngoài đại sảnh nói chuyện đi”. Lâm Lôi cười.
Năm người Lâm Lôi lập tức tới đại sảnh, ngồi vây quanh chiếc bàn đá.
“Lâm Lôi, linh hồn ngươi biến dị thành công rồi sao?” Thanh Hoả cười nhẹ.
“Phải!” Lâm Lôi gật đầu.
Thanh Hoả con mắt sáng ngời, cảm thán nói: “Truyền thuyết nói nếu hai loại thần lực dung hợp sẽ mạnh lên gấp mười, ba loại gấp trăm lần, còn bốn loại thì không ai biết, có lẽ gấp hàng ngàn lần. Người bình thường cho dù dùng chủ thần lực cũng chỉ mạnh hơn Thượng vị thần lực chừng mấy trăm lần mà thô”.
“Còn ngươi, Lâm Lôi? Ngươi dung hợp bốn loại thần lực, uy lực thế nào, có đúng là còn mạnh hơn so với chủ thần lực?” Lôi Tư Tinh nói vẻ mong chờ.
Chủ thần lực dù mạnh nhưng cũng có giới hạn nhất định.
“Ta cảm giác được ba loại thần lực dung hợp, uy lực đúng là mạnh hơn gấp trăm lần, tương đương với khi dùng Huỷ diệt chủ thần lực”. Lâm Lôi cười nói, hắn vốn am hiểu Đại địa pháp tắc, khi sử dụng Huỷ diệt chủ thần lực tự nhiên không phát huy được toàn bộ hiệu quả, chỉ nâng uy lực lên được chừng trăm lần.
Thanh Hoả nhẹ gật đầu, mọi thứ không khác nhiều so với dự đoán của hắn.
“Vậy dung hợp bốn loại thì sao?” Lôi Tư Tinh liền nói.
“Ta cũng không biết”. Lâm Lôi cười.
“Sao lại không biết?” Lôi Tư Tinh trợn mắt.
Bối Bối bên cạnh nở nụ cười: “Lôi Tư Tinh, Hoả hệ phân thân của lão Đại mới là Trung vị thần, dung hợp với Thượng vị thần lực thì uy lực chắc cũng không tăng bao nhiêu”.
Lôi Tư Tinh ngẩn ra, lập tức cười xấu hổ: “Ta quên mất, Lâm Lôi ngươi mới tu luyện được hơn hai ngàn năm”.
Mới hơn hai ngàn năm đã có ba phân thân đạt Thượng vị thần, quả thực rất đáng sợ. Đương nhiên thiên tài ở Địa Ngục rất nhiều, người tốc độ tu luyện nhanh hơn Lâm Lôi cũng có, tuy nhiên có một điều chắc chắn, không thể còn người thứ hai biến dị linh hồn khi sở hữu bốn thần phân thân.
Ít nhất cho tới bây giờ, Lâm Lôi là độc nhất vô nhị.
“Lợi hại, lợi hại!” Thanh Hoả than thở, “Linh hồn biến dị quả nhiên đáng sợ, chờ khi Hỏa hệ phân thân của ngươi cũng đạt tới Thượng vị thần, bốn loại thần lực dung hợp thì uy lực đã vượt qua chủ thần lực rồi! Có điều lợi ích cùng nguy hiểm luôn song hành, ngươi lần này đúng là được một phen cửu tử nhất sinh”.
“Đúng là cửu tử nhất sinh”. Bối Bối cũng gật đầu.
“Lôi Lâm tiên sinh”. Lâm Lôi đột nhiên cau mày.
“Chuyện gì vậy?” Thanh Hoả ngạc nhiên.
Lâm Lôi lắc đầu: “Ta bây giờ có cảm giác, một loại cảm giác rất đặc thù! Giống như có thể nắm mọi vật trong tay vậy, với vật chất, thậm chí với cả không gian xung quanh!” Lâm Lôi giơ tay lên nói, “Ta cảm giác có thể dùng một quyền toàn lực để phá vỡ không gian”.
Lâm Lôi nói xong, cũng không long hoá, không sử dụng chủ thần lực hay pháp tắc huyền ảo, chợt tuỳ ý đánh ra một quyền.
“Phụp!”
Một quyền xuất ra, không gian chấn động giống như mặt hồ đang yên lặng bị tảng đá lớn ném xuống, rồi sau đó mãnh liệt vỡ ra, tạo thành một lỗ thủng không gian đường kính gần một thước.
“Cái này …”
Bối Bối trợn tròn mắt, Lôi Tư Tinh, Lôi Hồng cảm thấy tức cười, còn Thanh Hoả đôi mắt trở lên sáng rực.
Lâm Lôi lúc trước phải long hoá, hơn nữa còn sử dụng chủ thần lực và thần cách binh khí mới có thể xé rách không gian, nhưng uy lực khi đánh ra vẫn kém xa một quyền vừa rồi.
“Lão Đại, quyền này của ngươi uy lực đã vượt qua một chưởng của Đại viên mãn Thượng vị thần Bái Ách rồi”. Bối Bối kinh ngạc nói.
Lúc trước Bái Ách cũng tuỳ tiện dùng một chưởng tạo ra một khe nứt không gian lớn.
“Ta? Ta cũng không rõ ràng lắm”. Lâm Lôi cũng cảm thấy choáng váng, “Ta chỉ là có cảm giác đập vỡ được không gian, không nghĩ tới lại làm được thực”.
“Lâm Lôi!” Một tiếng kêu chợt vang lên.
Lâm Lôi quay đầu lại, người vừa lên tiếng chính là Thanh Hoả, lúc này trên mặt đang tràn đầy hưng phấn: “Ha ha, Lâm Lôi, đó là ý chí của ngươi đã ẩn chứa thiên địa pháp tắc! Nếu ý chí ẩn chứa thiên địa pháp tắc, tự nhiên có khả năng nắm được thiên địa trong tay, đó chính là uy năng đặc thù! Chỉ Đại viên mãn cùng chủ thần mới có uy năng! Bất kể là dùng thứ gì công kích, một khi ẩn chứa ý chí của ngươi uy lực cũng không tưởng tượng nổi”.
“Ý chí? Uy năng?” Lâm Lôi kinh ngạc.
“Đai viên mãn cùng chủ thần mới có uy năng?” Mấy người Bối Bối, Lôi Tư Tinh cảm thấy kinh hãi.
Lâm Lôi với loại cảm giác nắm mọi thứ trong tay này đích xác cảm nhận được mọi biến động của không gian xung quanh, một cảm giác chưa từng có!
Lúc trước khi mới tới chiến trường vị diện, Lâm Lôi chỉ là cảm thấy được nguy cơ, nhưng bây giờ hắn cảm giác được đang nắm trong tay vận mệnh của người khác, đây là loại cảm giác cao cao tại thượng mà nhìn xuống chúng sinh bên dưới!
“Không tin được, thực sự không tin được!” Thanh Hoả nói, “Trước đây dù biến dị thì linh hồn chỉ mạnh lên, trong vô số vị diện có duy nhất một người ba thần phân thân biến dị, nhưng cũng không sinh ra uy năng! Nhưng chẳng ai ngờ được có bốn thần phân thân biến dị lại sinh ra uy năng!”
“Cũng đúng, bốn thần phân thân biến dị so với ba mạnh hơn không biết bao nhiêu lần! Linh hồn mạnh mẽ đến trình độ như vậy, thiên địa ban cho uy năng cũng là phải rồi”. Thanh Hoả rất kích động, lập tức dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn vào Lâm Lôi:
“Lâm Lôi, tới đây, mau tới đây công kích ta! Ta muốn xem uy năng của ngươi mạnh thế nào! Thử xem uy năng một người chưa từng có biến dị bốn thần phân thân như ngươi lợi hại hay Đại viên mãn uy năng của ta lợi hại!”
 

Chọn tập
Bình luận