Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 193: Hồng y đại giáo chủ

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Nam tử mập mạp nghi hoặc:
– Chà, theo như hai người nói thì Ốc Đốn này phải là nhân vật nổi danh mới phải, nhưng từ trước đến giờ sao không hề thấy nhắc đến?
Nam tử đầu trọc gật đầu.
– Điểm này trước đây ta cũng có nghi hoặc, về sau dò xét được: Ốc Đốn này tại Áo Bố Lai Ân chiến sĩ học viên không hề tham gia một trận đấu nào, cũng không có cùng cao thủ giao chiến, cho nên một chút danh tiếng cũng không có.
– Có thực lực nhưng không hề thi triển? – Bích phát nam tử cùng nam tử mập mạn hít hà một hơi.
– Đó là chuyện trước đây rồi – Nam tử đầu trọc tự tin nói – Sau Thất niên cấp ở Áo Bố Lai Ân học viên, Ốc Đốn này nhất định sẽ nổi danh như cồn.
Tại tửu quán u tĩnh, Lâm Lôi đang thưởng thức rượu ngon, trên mặt cũng hiện lên nụ cười.
“Tiểu Ốc Đốn cao hai thước hai à? So với ta còn cao hơn.”
Năm đó Ốc Đốn rời Ô Sơn trấn khi mới có 6 tuổi, còn rất đáng yêu, mười một năm qua đi …
“Tiểu Ốc Đốn”, trong lòng Lâm Lôi bỗng cảm thấy ấm áp, đó là huynh đệ thâm tình.
“Ốc Đốn mật độ long huyết chiến sĩ huyết mạch so với ta còn cao hơn, thiên phú cũng cao hơn, phỏng chừng đã đạt tới thất cấp chiến sĩ được chừng hai ba năm trước.”
Lâm Lôi đoán không sai chút nào. Năm đó Ốc Đốn theo quản gia Hi Lý lên đường tới Áo Bố Lai Ân học viện, Ốc Đốn có thiên phú, đương nhiên sẽ dễ dàng trực tiếp tiến vào Áo Bố Lai Ân học viên.
Nhưng mà quản gia Hi Lý hiểu rằng Ba Lỗ Khắc gia tộc vốn thuộc Thần Thánh đồng minh nên ông ta vẫn để cho Ốc Đốn che giấu thực lực, không tuỳ tiện lộ ra. Nếu Ốc Đốn quang mang sáng chói, sau này tốt nghiệp Áo Bố Lai Ân học viện e rằng sẽ không thể dễ dàng trở về Thần Thánh đồng minh.
Ốc Đốn vẫn tuân theo lời nhắc nhở của quản gia Hi Lý, lúc nhỏ có ngẫu nhiên lộ ra một chút thực lực nhưng cũng không quá bị chú ý, sau này lớn tự nhiên càng ẩn tàng thực lực.
Nhiều năm tu luyện, đặc biệt là tại Áo Bố Lai Ân học viện, đây là đệ nhất chiến sĩ cường quốc tối cao học phủ, Ốc Đốn tu luyện tại đây hiệu suất cực kỳ cao. Khi hắn mười bốn tuổi, Hi Nhĩ Mạn theo lời Lâm Lôi dặn dò đã đến Áo Bố Lai Ân học viện.
Sau khi Hi Nhĩ Mạn lên đường tới đế đô không lâu thì Huỷ diệt chi nhật xảy ra, hoàng tộc, thượng đẳng quý tộc, thông qua hệ thống đưa tin đặc thù của đế quốc đương nhiên biết được tin này, mà Áo Bố Lai Ân học viện tự nhiên cũng sớm biết tin tức này.
Trong khi Hi Nhĩ Mạn đến đế đô thì Huỷ diệt chi nhật đã xảy ra, Hi Nhĩ Mạn đem tin Hoắc Cách chết và Lâm Lôi quyết định báo thù nói cho Ốc Đốn biết. Ốc Đốn rất mông lung, hắn không biết phải làm thế nào.
Có Hi Nhĩ Mạn, Hi Lý quản gia ở bên cạnh, hơn nữa Lâm Lôi lại để cho Hi Nhĩ Mạn mang chiến đao Đồ Lục đến cho Ốc Đốn, Ốc Đốn quyết tâm gánh vác trách nhiệm gia tộc, có điều trong lòng hắn vẫn lo lắng về Lâm Lôi, đại ca hắn không biết giờ như thế nào.
Thần Thánh đồng minh và Áo Bố Lai Ân đế quốc khoảng cách quá xa, để đi lại phải mất một năm thời gian. May mà người của Đạo Sâm thương hội tìm được Ốc Đốn, mang mật thư tới. Trong thư Da Lỗ sơ lược kể về Lâm Lôi cùng thù óan với Quang Minh giáo đình và Khắc Lai Đức, cũng nói luôn là Lâm Lôi không việc gì, chỉ đang bắt đầu trường kỳ tu luyện.
Nhận đựơc tin này, Ốc Đốn trong lòng thở phào, nhưng hắn đối với đại ca mình rất kiêu hãnh, cố gắng tu luyện để sau này cùng đại ca huề thủ. Lúc trước Ốc Đốn rất cố gắng, mà ba năm sau lại càng khắc khổ, năm ấy mười lăm tuổi đã đạt tới thất cấp chiến sĩ.
Giờ đây mười bảy tuổi, sử dụng chiến đao ‘Đồ Lục’ cho rằng đao pháp của mình đã tựu thành cảnh giới nên mới quyết tâm tham gia niên cấp tái. Niên tái cấp lần này Ốc Đốn hiển thị thực lực kinh người, tựa như một vì sao chói sáng … còn được hoàng đế phong cho làm bá tước.
oOo
Lâm Lôi ngồi ở góc u tĩnh trong tiểu quán, tư vị chưa từng có.
“Lão đại, Ốc Đốn kia có phải là … đệ đệ của huynh không?” Bối Bối thu mình trên ghế, lúc này hướng đôi mắt đen về phía Lâm Lôi.
Lâm Lôi cười gật đầu.
– Tiểu tử kia có thể đánh bại bát cấp chiến sĩ – Bối Bối sợ hãi than – Như vậy đệ đệ huynh cũng có thể biến thành Long huyết chiến sĩ a.
– Đương nhiên
Lâm Lôi đối với đệ đệ mình chính là rất tự hào.
– Bối Bối, ta là nhờ có máu của Cức bối thiết giáp long, thông qua đó mà dẫn động Long huyết chiến sĩ huyết mạch trong cơ thể. Mà đệ đệ ta thì mật độ Long huyết chiến sĩ huyết mạch trong cơ thể còn dày hơn ta, có thể trực tiếp biến thành Long huyết chiến sĩ, bất quá hắn với ta biến thân không có giống nhau.
Lâm Lôi còn nhớ trong thư tịch của gia tộc có ghi lại, Long huyết chiến sĩ huyết mạch mật độ đủ dày, sau đó tu luyện Long huyết mật điển thì có thể trực tiếp biến thân, bình thường hình thái có thanh sắc long lân, long vĩ, trán còn có long giác.
Còn Lâm Lôi hình thái toàn thân là hắc sắc long lân, trán lưng cũng đều là hắc sắc tiêm thứ, cả long vĩ cũng là hắc sắc.
– Cho mỗi người một bình Phỉ thuý lục.
Một âm thanh quen thuộc vang lên, Lâm Lôi cả người như bị lôi điện bổ trúng dựng cả người, sau đó dùng linh hồn truyền âm với Bối Bối: “Bối Bối, ngươi qua bên này ngồi, đừng để lộ.”
Cả tửu quán đều hôn ám, mỗi bàn đều dùng bình phong để cách ly nên người nọ căn bản không nhìn thấy Lâm Lôi, Lâm Lôi quay đầu nhìn – thân hình tại bàn đó đang cười rộ lên.
“Quả nhiên là hắn”, Lâm Lôi lập tức lui đầu về, “Hồng y đại giáo chủ Lan Phổ Sâm, thế nào lại gặp hắn tại Áo Bố Lai Ân đế quốc, người bên cạnh hắn cũng không phải nhược thủ, là Khổ tu giả của Quang Minh thần điện. Khổ tu giả kia cũng là một trong những người bày trận kích của Hải Đình Tư.”
Cường giả Lan Phổ Sâm và Khổ tu giả kia đều là cửu cấp cường giả.
“Người kia ta không nhận ra nhưng mà khí tức so với Lan Phổ Sâm cũng không kém hơn là bao nhiêu, nói không chừng cũng là cửu cấp cường giả.”
Lâm Lôi đáy lòng kinh sợ “Tại Xích Nhĩ quận thành xuất hiện cao thủ của Quang Minh giáo đình … chẳng lẽ thân phận ta đã bị bại lộ?”
Lâm Lôi biết rằng Quang Minh giáo đình tại các đế quốc đều có mạng lưới tình báo, chỉ là không rõ tại quận thành có tình báo hay không.
“Lão đại, sao vậy?” Bối Bối cảm thấy nghi hoặc, Lâm Lôi không cho nó tiến đến gần. Lâm Lôi nhìn sang phía nó mỉm cười: “Bối Bối, người của Quang Minh giáo đình tới đây, có mấy người là cửu cấp cường giả.”
– Quang Minh giáo đình? – Bối Bối ánh mắt toát lên sát khí.
“Bọn chúng nếu muốn động thủ, ta sẽ khiến chúng không ra đựơc khỏi Xích Nhĩ quận thành.” Lâm Lôi trong lòng cũng đã nổi lên sát khí, thực lực bây giờ so với trước kia mạnh hơn.. Long hoá đạt đến đỉnh phong cửu cấp, hơn nữa Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay đã tu luyển đạt đến đỉnh ‘Thế’, đang chuẩn bị tiến tới cảnh giới cao hơn.
Lâm Lôi cẩn thận dỏng tai lắng nghe.
Hiển nhiên Quang Minh giáo đình không phát hiện ra Lâm Lôi.
– Vì kẻ kia mà hao phí mất hai năm, rốt cuộc mười ngày nửa tháng nữa chúng ta đã có thể trở về – Tiếng Lan Phổ Sâm rất khẽ.
Lan Phổ Sâm nói chuyện cũng rất cẩn thận, không hề nói ra nội dung.
– Hai năm – Hắc bào nam tử quay lưng về phía Lâm Lôi nói – Vì lão gia hỏa này mà huynh đệ của ta đều chết.
– Chỉ cần có thể bắt được hắn, hết thảy đều đáng giá – Lan Phổ Sâm đáp.
oOo
Nghe đựơc cuộc nói chuyên, Lâm Lôi nhướng mày: “Ý tứ gì đây, chính mình đã giết chết sáu gã đặc cấp chấp sự, nhưng không phải là lão gia hỏa này, lão gia hỏa ư? Bọn chúng còn nói trở về?” Lâm Lôi có phần hiểu ra bọn họ tới nơi này là vì đối phó với một người khác.
Hắn bắt đầu cảm thấy kì quái, ai mà lại đáng để Quang Minh giáo đình hao phí khí lực đến vậy?
“Lão già này, nhìn cái gì mà nhìn?” Hắc bào nam tử khẽ quát.
– Kiêu ngạo cái gì chứ? – Một giọng nói già nua vang lên – Nếu không phải các ngươi ỷ đông hiếp yếu, lại còn sử dụng thủ đoạn, muốn ta bại trong tay các ngươi đúng là nằm mơ.
“Nghe thanh âm già nua này, chắc hẳn đây là lão gia hỏa mà Quang Minh giáo đình trọng thị.”
“Đối phó với ta Quang Minh giáo đình cũng không hề phái cao thủ tới đế quốc đuổi giết, mà lão gia hỏa này … rốt cuộc lão gia hoả này là ai?” Lâm Lôi thầm nghĩ.
“Mặc kệ dù lão già này là ai ta cũng cứu.” Lâm Lôi cười lạnh “Phá hỏng kế hoạch trọng yếu của Quang Minh giáo đình ta cũng thấy thoải mái một chút.”
Để nhổ cỏ tận gốc Quang Minh giáo đình bây giờ thực khó khăn, phải từng bước từng bước.
Đợi một lúc, Lan Phổ Sâm và đám người kia cũng rời khỏi tửu quán, từ đầu đến cuối y đều không để ý đến sau bình phong kia có Lâm Lôi.
Lâm Lôi từ sau bình phong bước ra: “Bối Bối, chúng ta đi.” Tiện tay vứt mấy kim tệ lên bàn rồi mang theo Bối Bối lẳng lặng đi ra.
Lâm Lôi giờ đây đối với ‘Thế’ lĩnh ngộ đã đạt tới đỉnh, có thể Cước đạp thủy diện nhi bất trầm (chân đạp mặt nước mà không động), dù là cửu cấp cường giả cũng không thể làm được, đây là cảnh giới mà đấu khí đơn thuần, lực lượng mạnh có thể làm được.
Trên đường đi, nếu không nhìn thấy Lâm Lôi, tuỵêt nhiên không hề có cảm giác đằng sau lưng có người.
Đuổi theo một lúc rốt cuộc cũng bắt kịp đám người Quang Minh giáo đình. Quang Minh giáo đình sáu người áp tải một thần bí nhân. Lâm Lôi giờ đây có cảm giác cả sáu người đều là cửu cấp cường giả.
Sáu cửu cấp cường giả áp tải một lão già, hơn nữa lại do Hồng y đại giáo chủ Lan Phổ Sâm dẫn đầu.
Nghe bọn chúng nói chuyện dường như đám người của Lan Phổ Sâm này đã hao phí mất hai năm, nhân mã chết cũng không ít.
“Lão già này có địa vị gì nhỉ?” Lâm Lôi cũng từ phía sau thoáng chú ý tới bộ dạng người này.
Cực kỳ gầy, trường mi bạch sắc dài tới ngực, quan trọng nhất chính là trên tay còn có một bộ xiềng xích, người bình thường không nhìn kỹ sẽ không để ý tới. Lâm Lôi đi theo một lúc, nhờ có gió thổi lùa vào tay áo mà mới có thể nhìn thấy đống xiềng xích này.
“Đây là..” Hắn lần đầu tiên nhìn thấy công cụ trong truyền thuyết ‘Cấm Ma Thủ Khảo’. Trong thư tịch có ghi lại, bị trói buộc bởi Cấm ma thủ khảo thì pháp sư không thể sử dụng được Ma pháp lực, lúc đó sẽ chẳng khác nào người bình thường. Nhưng mà Cấm ma thủ khảo rất trân quý, đây là lần đầu tiên Lâm Lôi được nhìn thấy.
Hắn lúc thì né tránh, lúc thì phiêu dật khiến cho đám người Lan Phổ Sâm không hề cảm nhận được.
Lát sau đám người Lan Phổ Sâm đã tới một cái tiểu lâu đình viện, hắc bào nam tử gõ cửa.
– Đại nhân – Cửa mở ra, trung niên nhân cung kính nói – Hết thảy đều đã chuẩn bị chu đáo, xin mời nghỉ tạm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đám Lan Phổ Sâm gật gật đầu.
– Khoa Tát Đặc Tư hai huynh đệ ngươi trông coi lão gia hoả này, sau đó sẽ đổi gác – Lan Phổ Sâm phân phó.
Lâm Lôi thất kinh: “Ngay cả mang theo Cấm ma thủ khảo mà vẫn bị giám sát nghiêm mật như vậy, lão gia hoả này thực không đơn giản.” Hắn lại càng muốn phá hoại kế hoạch của Quang Minh giáo đình.
 

Chọn tập
Bình luận