Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bàn Long

Chương 228: Bố Lỗ Mặc đích thỉnh cầu

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Lâm Lôi một nhóm người cùng lên bờ, xuất phát tiến về đế đô. Có điều từ cửa sông thuộc vùng trung bộ Tây Nam hành tỉnh này đến trung tâm Áo Bố Lai Ân hành tỉnh đường xá quanh co, cũng phải xa đến gần 4000 dặm.
Khoảng cách xa như thế, cho dù khoái mã có phi nhanh thì cũng phải mất mươi ngày nửa tháng mới có thể tới nơi.
Trong khi đám người Lâm Lôi vẫn còn đang trên đường, thì tại đế đô Xích Viêm thành, tuyệt đại đa số quần chúng đều đang đàm luận về ngôi sao sáng chói vừa mới xuất hiện – Bố Lỗ Mặc A Kỳ.
“Nghe nói trở thành Vũ Thần thân truyền đệ tử, sẽ có thể đạt tới Thánh vực. Bố Lỗ Mặc này thực sự là may mắn a.”
“Cái gì mà có thể chứ? Đó là điều đương nhiên.”
Tại một tửu quán rất tầm thường ở đế đô, một đám nam nhân đang vừa uống rượu vừa lớn tiếng đàm luận: “Hôm đó trong lúc tuyên bố thân truyền đệ tử, ta cũng có mặt ở đó. Vũ Thần thân truyện đệ tử tổng cộng tới đó có ba người, mà cả ba đều là Thánh vực cường giả.”
“Nói không chừng, Vũ Thần hiện tại có 27 vị thân truyện đệ tử, vị đệ tử thứ nhất chẳng biết đã bao nhiêu tuổi rồi, có khi là đã chết rồi cũng nên. Còn những thân truyền đệ tử khác thì lại chưa từng xuất hiện, ai mà biết có đúng là Thánh vực hay không?” Bên cạnh có người phản bác.
“Ngươi không tin vào thực lực của Vũ Thần ư?”
“Vũ Thần thì ta đương nhiên là tin tưởng, song thân truyền đệ tử của ông ta chẳng lẽ ai cũng đều lợi hại hết cả hay sao?” Người nọ bĩu môi đáp, “Tu luyện còn là do thiên phú, ngươi xem thiên tài Kiếm thánh Áo Lợi Duy Á đại nhân, một thân một mình tu luyện, cũng rất lợi hại đấy thôi. Ngươi thử nói xem Vũ Thần đệ tử, liệu có mấy người vượt qua được Áo Lợi Duy Á đại nhân?”
“Ngươi cũng không phải là Áo Lợi Duy Á, có cái gì tư cách gì mà nói Bố Lỗ Mặc. Hơn nữa Áo Lợi Duy Á đại nhân cùng Bố Lỗ Mặc đại nhân lại là thân huynh đệ!”
Người trong tửu quán lập tức đàm luận sôi nổi hẳn lên về một đôi truyền kỳ huynh đệ.
Năm đó Áo Lợi Duy Á mới tiến vào Thánh vực đã dễ dàng đánh bại Tinh không Kiếm thánh ‘Đế Long’. Mọi người đều cho rằng với thực lực của Áo Lợi Duy Á đã có thể tự mình cùng chiến đấu với Thánh vực đỉnh cấp cường giả.
Đế Long mặc dù là Thánh vực trung cấp, song nếu không phải Thánh vực đỉnh cấp thì sao có thể dễ dàng đánh bại được hắn như vậy?
“Nghe nói ngày mai hoàng đế bệ hạ sẽ tự mình triệu kiến Bố Tỗ Mặc để phong tước cho hắn ta.” Đột nhiên có người nói.
Điều này ta cũng có nghe nói, ngày mai cũng sẽ có không ít quý tộc đến ‘Võ Công Điện’.
Áo Bố Lai Ân đế quốc là một quốc gia trọng vũ lực, trọng quân công. Bởi đế quốc khai quốc hoàng đế chính là Vũ Thần, cho nên chuyện này cũng là rất tự nhiên. Nơi đế quốc hoàng đế dùng để triệu kiến đế quốc thần tử chính là Võ Công điện.
Võ Công điện, cũng là do Vũ Thần năm đó đặt tên.
Ngày hôm sau.
Tại đế đô, không ít những thượng tầng quý tộc đã thức dậy từ sớm tinh mơ, mặc quần áo chỉnh tề rồi chuẩn bị xe ngựa xuất phát hướng về hoàng cung, hôm nay việc hoàng đế phong tước cho Bố Lỗ Mặc chính là một việc trọng đại.
Mỗi một vị thân truyền đệ tử của Vũ Thần, hoàng đế cũng đều phong tước.
Mỗi đời hoàng đế có thể chỉ có cơ hội phong tước một lần cũng là không sai. Dù sao thì hơn 5000 năm qua, đế quốc hoàng đế đã thay đổi tới hơn một trăm vị, còn thân truyền đệ tử tính đến lúc này mới chỉ có 27 vị.
Tước vị cũng là cố định, không phải là tước vị công tước cao nhất, mà là hầu tước.
“Trở thành Vũ Thần thân truyền đệ tử, ban thưởng lần này so với trước kia của ta còn hơn nhiều a.” Ốc Đốn ngồi trên xe ngựa, trong lòng vẩn vơ suy nghĩ.
Thân truyền đệ tử địa vị được tôn sùng, dù sao thì để có thể được thu làm thân truyền đệ tử, tựa hồ đều có thể bước vào Thánh vực.
Hơn nữa thân truyền đệ tử sau lưng còn có Vũ Thần, đương nhiên là không ai dám động tới bọn chúng. Ngươi mà đắc tội với một thân truyền đệ tử, thì cũng chính là đối đầu với những thân truyền đệ tử khác.
Tới cửa hoàng cung, Ốc Đốn xuống xe ngựa, rồi theo cùng một đám quý tộc đang tiến vào bên trong.
Võ Công điện từ sáng sớm, bên trong các đại thần cũng tề tựu tới hơn một trăm người ở tả hữu hai bên, mà hôm nay đặc biệt là rất nhiều quý tộc thường ngày vốn không bao giờ dậy sớm cũng đã có mặt. Số lượng người rất là đông a.
Những đế quốc quý tộc bình thường thì không có tư cách để tham gia, xuất hiện tại đây đều là những bậc thượng lưu có quyền cao chức trọng. Còn Ốc Đốn do được bệ hạ đích thân ban tặng cho chức bá tước nên cũng có tư cách để tham gia.
Võ Công điện vốn luôn có vẻ cực kỳ trống trải, song hôm nay lại có tới tám trăm quý tộc, đại thần cùng tụ tập khiến cho cái vẻ trống trải ấy cũng chẳng còn, khắp đại điện toàn là người.
“Bố Lỗ Mặc, chúc mừng, chúc mừng!”
Tại trung tâm của đại điện, không ít người đều vây lấy Bố Lỗ Mặc nhiệt tình chào hỏi. Nhà người ta ca ca thì chính là Thánh vực cường giả. Hơn nữa Bố Lỗ Mặc sau này nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì cũng sẽ là Thánh vực cường giả. Những đại gia tộc dù có cường thịnh đến mấy thì cũng sẽ không ngu xuẩn mà đắc tội với Thánh vực cường giả.
Bố Lỗ Mặc lạnh nhạt chỉ khẽ gật đầu với đông đảo quý tộc.
“Quyền lực thế tục?” Bố Lỗ Mặc không xem trọng điều này cho lắm.
Trong lòng hắn sùng bái nhất chính là ca ca Áo Lợi Duy Á, cho dù Bố Lỗ Mặc hắn có tu luyện kiếm pháp đi chăng nữa thì cũng đều là do ca ca sau khi lĩnh ngộ thì truyền cho hắn.
Từ nhỏ, Áo Lợi Duy Á đã biểu hiện tài hoa kinh người, đồng thời cũng luôn bảo vệ cho Bố Lỗ Mặc. Hễ cứ có kẻ nào khi dễ Bố Lỗ Mặc là Áo Lợi Duy Á tuyệt đối sẽ vì thân đệ đệ của mình mà báo thù.
“Đại ca huynh ấy cô độc một mình trên núi tu luyện, không biết đã đạt tới mức nào rồi.” Bố Lỗ Mặc đáy lòng thầm nghĩ.
Gần chín năm trước, đại ca hắn khi mới tiến vào Thánh vực đã dễ dàng đánh bại Tinh không Kiếm thánh ‘Đế Long’, mà khi đó liền có người cho rằng Áo Lợi Duy Á bản thân cũng đã có đủ thực lực để khiêu chiến với Thánh vực đỉnh cấp cường giả.
Song Áo Lợi Duy Á lại không hề tiếp nhận vật chất hưởng thụ, mà là cô độc một mình đi ra ngoài lưu lãng khổ tu.
Tại ba năm trước đây, Áo Lợi Duy Á đã tiến nhập vào một ngọn núi bỏ hoang ở ngoại ô đế đô để tiến hành khổ tu một mình. Không một ai biết, một kẻ mà từ chín năm trước đã tự mình khiêu chiến cùng Thánh vực đỉnh cấp cao thủ như Áo Lợi Duy Á, hiện tại thực lực đã đạt tới mức nào.
“Có lẽ đến một ngày, đại ca huynh ấy cũng sẽ đạt tới Thần cấp.” Trong lòng Bố Lỗ Mặc, đại ca hắn chính là thiên tài chói sáng nhất, không có gì mà đại ca hắn không làm được.
Mà sự thực, cũng đích xác là như thế.
Áo Lợi Duy Á thực sự là một tuyệt thế thiên tài, ngay đến cả Vũ Thần mà cũng phải khen thưởng, muốn thu hắn làm đồ đệ.
“Bệ hạ tới.” Không ít quý tộc đều đã phát hiện bệ hạ đến, lập tức nhanh chóng quay trở lại vị trí của mình, xếp thành hàng ngũ chỉnh tề cung kính nghênh đón hoàng đế bệ hạ.
Áo Bố Lai Ân đế quốc hoàng đế đương đại ‘Kiều An Áo Bố Lai Ân’ cũng là một vị bệ hạ anh minh, ngoại trừ có một khuyết điểm duy nhất là tâm bệnh cố chấp.
Kiều An vóc dáng cũng toán tương đối cao, chừng một thước chín, ông ta kế thừa những đặc điểm của đấu khí do đế quốc hoàng đế tu luyện, toàn thân tương đối khôi ngô, mặc hoàng bào ngồi trên đài cao.
“Ha ha, Bố Lỗ Mặc đâu rồi?” Hoàng đế Kiều An cười to nhìn xuống phía dưới, ông ta hôm nay phá lệ cao hứng, ngay cả phụ thân lẫn gia gia của ông ta đều chưa từng có cơ hội được gặp Vũ Thần.
Từ việc phong tước mà ông ta đã có được cơ hội này.
Loại cơ hội như thế này, cả đời có thể chỉ xuất hiện đúng một lần a.
Phía dưới gần tám trăm người, Kiều An trong lúc nhất thời cũng không tìm ra Bố Lỗ Mặc. Bố Lỗ Mặc từ trong đám người đi ra, đứng ở giữa đại điện, cung kính cúi người hành lễ: “Bố Lỗ Mặc bái kiến hoàng đế bệ hạ!”
Kiều An cẩn thận nhìn thoáng qua Bố Lỗ Mặc rồi than thở: “Quả nhiên là khác thường, A Kỳ Tác Luân gia tộc không ngờ rằng cùng một lúc lại có tới hai nhân vật thiên tài, song đúng là ngươi không thể so được với ca ca ngươi a.”
Bố Lỗ Mặc trên mặt cũng mỉm cười.
Người ta có thể đem hắn so sánh cùng với ca ca, khiến Bố Lỗ Mặc liền cảm thấy rất tự hào.
“Ngươi có thể trở thành Vũ Thần thân truyện đệ tử, bổn hoàng cũng rất là cao hứng, hiện bổn hoàng muốn thay phụ thân ngươi ban thưởng: tước vị hầu tước, một tòa thạch lộ phủ đệ, một trăm hộ vệ, thị nữ, mười vạn kim tệ.” Kiều An lớn tiếng tuyên bố.
Đám người xung quanh đều hâm mộ nhìn hoàng đế.
Bình thường tước vị dành cho quý tộc, cứ qua mỗi một đời, tước vị thường là giáng xuống. Nếu hậu nhân vì quá uất ức do địa vị thấp kém liền lập tức bị giáng thành thường dân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mà nếu là thay thế phụ thân tuyên bố thì lại khác, như thế có nghĩa là tuyệt đối không bị giáng xuống. Một người được thay thế phụ thân ban hầu tước tước vị, so với một số công tước bình thường khác thì thậm chí tước vị còn lớn hơn. Đế quốc công tước có rất nhiều, tới hơn trăm vị. Nhưng phần lớn đều không phải là thay phụ thân trao quyền.
“Tạ ơn bệ hạ.” Bố Lỗ Mặc cung kính nói.
Kiều An hài lòng gật gật đầu, kỳ thực loại quy chế ban thưởng này, mỗi một vị Vũ Thần thân truyền đệ tử thì đều là hầu tước, đều là thay phụ thân trao quyền.
Ốc Đốn đứng ở giữa đám quý tộc, đại thần nhìn Bố Lỗ Mặc ở giữa mà cao ngạo.
Trong lần Vũ Thần môn tuyển ký danh đệ tử vừa rồi, chính mình đã thua dưới tay Bố Lỗ Mặc. Mà hơn nữa hoàng đế bệ hạ ân tứ, ban thưởng cho mình lại chỉ là trao quyền bá tước, thị vệ, thị nữ là năm mươi người, kim tệ cũng chỉ là năm vạn. Như thế có thể thấy Bố Lỗ Mặc rõ ràng so với mình còn cao hơn một bậc.
Đối với vật chất, Ốc đốn cũng không quan tâm.
Có điều ở trong lòng, Ốc Đốn đã coi Bố Lỗ Mặc này là một đối thủ: “Hắn mặc dù so với ta có hơn gần mười tuổi, song hắn lại chỉ là người bình thường. Ta là Long huyết chiến sĩ. So về 2 điều này, vô luận là như thế nào, ta cũng không thể kém hơn hắn được.” Ốc đốn thực sự khó có thể chấp nhận.
Thứ cảm giác ấy chỉ giấu ở trong lòng.
“Bố Lỗ Mặc, hôm nay bổn hoàng tâm tình rất là vui vẻ, từ khi bổn hoàng kế vị tới nay đây là lần đầu tiên được phong tước cho Vũ Thần thân truyền đệ tử, ha ha, ngươi nói đi, ngươi còn muốn gì nữa không, chỉ cần hợp lý, bổn hoàng nhất định sẽ đáp ứng.” Giọng Kiều An vang vọng khắp cả Võ Công điện.
Mà trong Võ Công điện, ánh mắt mọi người đều không khỏi tụ cả lại trên người Bố Lỗ Mặc.
Kỳ thực lời này của Kiều An chỉ là một loại giữ thể diện, trong lịch sử phần lớn thân truyền đệ tử đều sẽ nói Tạ ân điển của bệ hạ, rồi không nhắc lại yêu cầu nữa.
“Bệ hạ, thần đích xác có một việc xin thỉnh cầu bệ hạ.” Song Bố Lỗ Mặc lại nói như thế.
Ốc Đốn cũng có phần kinh ngạc nhìn về phía Bố Lỗ Mặc.
“Nói đi.” Kiều An hào khí phất tay nói.
Bố Lỗ Mặc trước tiên là khom người, sau đó nói: “Bệ hạ, thần mới lần đầu ra mắt Thất công chúa thì đã thấy lòng rung động, thần cúi xin bệ hạ hãy đem Thất công chúa gả cho thần.”
Bố Lỗ Mặc nói vang vọng cả đại điện, tất cả mọi người đều hoàn toàn sửng sốt.
Cầu thân!
Bố Lỗ Mặc này cũng cầu thân.
Ốc Đốn nghe thấy thế, chỉ cảm thấy choáng váng khắp toàn thân, hắn lắc lắc đầu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Bố Lỗ Mặc giữa đại điện.
Nhưng Bố Lỗ Mặc lại chỉ nhìn hoàng đế bệ hạ.
“Khẩn xin bệ hạ hãy đáp ứng thỉnh cầu của thần.” Bố Lỗ Mặc lại nói.
Đám quý tộc, đại thần ở xung quanh cơ hồ tuyệt đại bộ phận đều ngược lại nhìn về phía Ốc Đốn, cả đế đô ai chẳng biết chuyện giữa Ốc Đốn cùng Ni Na? Mà một quãng thời gian trước, con trai của đế quốc tể tướng Khải Lan cũng tự mình nói với hoàng đế xin từ bỏ theo đuổi Thất công chúa.
Rất nhiều người đều cho rằng, Ni Na cùng Ốc Đốn dám chắc sẽ thành một đôi.
Ngay cả hoàng đế Kiều An trong lòng cũng đã chuẩn bị cho một cuộc sống mới, để cho Ốc Đốn cùng Ni Na đính hôn. Có điều lời thỉnh cầu này của Bố Lỗ Mặc cũng khiến cho Kiều An phải động lòng.
Kiều An chỉ liếc mắt nhìn trong đám người một cái là đã thấy rất rõ Ốc Đốn. Ốc Đốn vóc dáng cao hai thước hai, là người cao nhất trong đám quý tộc, đại thần.
Kiều An cười nói: “Bố Lỗ Mặc, yêu cầu của ngươi bổn hoàng cũng rất muốn đáp ứng, song bổn hoàng cũng cần phải hỏi chủ ý của chính Ni Na một chút. Ngươi trước tiên hãy đừng có gấp. Ha ha …”
“Vâng, thưa bệ hạ.” Bố Lỗ Mặc cũng không nói thêm nữa.
Đợi đến khi bãi triều, Ốc Đốn cùng Bố Lỗ Mặc chỉ đứng ở xa xa nhìn nhau, rồi sau đó cả hai cùng rời khỏi Võ Công điện. Bố Lỗ Mặc đột nhiên lại đề xuất như vậy, đích thực là khiến cho Ốc Đốn không kịp ứng phó.
Đế quốc hoàng đế ‘Kiều An’ đang đi trong hoa viên, tâm tình rất là sảng khoái.
“Áo Lợi Duy Á không màng danh lợi như vậy, ta nghĩ muốn thu phục hắn là điều khó, huống hồ là thu nạp Tác Luân gia tộc. Thực không ngờ, không ngờ …”
Đối với Kiều An, một kẻ mới tiến vào Thánh vực đã dễ dàng chiến thắng ‘Tinh Không Kiếm Thánh’ Đế Long như Áo Lợi Duy Á thực sự là một nhân vật đáng để thu nạp.
Hơn nữa đệ đệ hắn lại còn là Vũ Thần thân truyền đệ tử.
Tác Luân gia tộc này, có thể nói tương lai sẽ có tới hai đại Thánh vực.
“Áo Lợi Duy Á khi mới vào Thánh vực mà đã lợi hại như vậy, tương lai thành tựu dám chắc càng thêm kinh người. Hơn nữa ta cũng không thể không để lại thể diện cho Vũ Thần thân truyền đệ tử được.” Kiều An nhíu mày, “Có điều cái tên Ốc Đốn kia …”
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến Kiều An ở trên đại điện không lập tức chấp thuận.
Ốc Đốn cùng Ni Na, như hai mà một.
“Ốc đốn sau lưng chỉ là Long huyết chiến sĩ gia tộc suy yếu, còn Bố Lỗ Mặc sau lưng còn có cả Vũ Thần cùng với Áo Lợi Duy Á.”
Vũ thần thân truyền đệ tử, thân phận này thực sự khiến cho Kiều An tương đối để ý.
“… Trước tiên hãy cứ trì hoãn đã, không vội.” Kiều An quyết định, tiếp tục sử dụng sách lược đã từng đối phó với vụ tranh đoạt giữa Ốc Đốn và Khải Lan. Chỉ là ở trong lòng, ông ta kỳ thực đã thiên về Bố Lỗ Mặc.
Mà lúc này, đám quý tộc ở đế đô Xích Viêm thành lại không hề biết, tiểu đội mang theo tới sáu đại thánh vực của Lâm Lôi đang phóng về đế đô.
 

Chọn tập
Bình luận