Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 351: Vạn kiếm hợp nhất, sinh mệnh nguyên châu

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ tựa như hoàng giả huyền phù lăng không, hàng ngàn rễ cây trong suốt xanh biếc bao quanh thân thể xinh đẹp của ả. Mà ở phía dưới vô số rễ cây, đằng mạn hướng lên cao, phía dưới sa mạc truyền đến âm thanh gầm nhẹ, đại lượng tử thể của Mẫu hoàng này đang tụ tập tại Kim tự tháp màu đen, bao trùm quanh Kim tự tháp này.
Lâm Lôi liếc nhìn sang bên La Toa Lỵ cùng Đức Tư Lê, hai đại Thánh ma đạo giờ phút này đang mặc niệm chú ngữ.
Đã tới thời khắc cuối cùng, bích sắc trường phát của La Toa Lỵ đột nhiên phiêu phù dựng lên cuồng bạo. Thuỷ nguyên tố bao vây lấy La Toa Lỵ, vô số băng sương nhiệt độ nhanh chóng hạ xuống, ngay cả các rễ cây ở bên dưới cũng ngưng kết thành băng sương.
Thuỷ hệ cấm kỵ ma pháp – Tuyệt đối linh độ!
Đồng thời khắc một cỗ lăng lệ chi cực sóng gợn từ Đức Tư Lê phát ra trực tiếp tịch quyển hướng về Mẫu hoàng, thân thể Lạp Sa Bỗi Nhĩ khẽ rung lên nhưng lại không hề ảnh hưởng gì.
“Rắc, ầm.”
Không ít rễ cây trực tiếp bị nát bấy ra, trên người Mẫu hoàng cũng bao trùm một tầng băng sương.
– Cái này là công kích của các ngươi hả – Lạp Sa Bối Nhĩ cười to – Luận về linh hồn Tinh thần lực các ngươi làm sao có thể so bì với ta, còn về Thuỷ hệ ma pháp … ta, Lạp Sa Bối Nhĩ tu luyện chính là Thuỷ cùng Phong hệ hai đại nguyên tố pháp tắc.
– Thực mạnh! Đám người Lâm Lôi cảm thán.
Loại thực vật tánh mạng này thể tích bình thường cũng cực kỳ lớn, bọn chúng linh hồn cực kỳ cường hãn mà Mẫu hoàng này thể tích thực tế vô cùng to lớn, chỉ là theo tụ luyện mà thể tích tự nhiên có thể nhỏ đi, có điều linh hồn Tinh thần lực của ả lại càng tăng mạnh hơn.
Cùng là Thánh vực đỉnh Thánh ma đạo, nhưng mà nhân loại không thể bì đựoc so với loại thực vật tánh mạng đáng sợ này.
– Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ, ngươi còn không mau chết đi!
Mười tám đạo lục sắc quang mang phân biệt từ 6 con mắt của ba huynh đệ Lục mục kim nghê xạ ra trong nháy mắt bao vây lấy Mẫu hoàng, thân thể Mẫu hoàng cùng rễ cây bên ngoài tựa hồ như bị một lớp da màu đen bao trùm lấy.
Mẫu hoàng trợn tròn mắt, sắc mặt có chút giật giật, bản thân mình không thể động đậy.
“Vù.” Phối hợp cùng với 18 đạo lục sắc quang mang này đồng thời xạ ra, Lâm Lôi hướng về phía Mẫu hoàng phi tới.
Hống!
Mau giết hắn!
Vô số tử thể quái vật phát ra tiếng kêu nhức óc, bọn chúng cho rằng Mẫu hoàng có thể tiêu diệt đám người này, nhưng không chú ý rằng trong nháy mắt Mẫu hoàng không thể động đậy được.
Một tay cầm Tử Huyết nhuyễn kiếm, một tay cầm Hắc Ngọc trọng kiếm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Long huyết chiến sĩ trạng thái, ám kim sắc song nhãn nhìn thẳng xa xa về phía Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ, trong nháy mắt hướng tới Mẫu hoàng, Lâm Lôi đã tiến vào khu vực có đại lượng rễ cây của Mẫu hoàng.
Hừ! Khoé miệng nhếch lên.
Cuồng phong gào thét, Lâm Lôi trong nháy mắt đã vượt được vài trăm thước, giờ phút này chỉ còn cách Mẫu hoàng có một trăm thước, đối với Lâm Lôi mà nói một trăm thước chỉ là trong nháy mắt, nhưng với cao thủ đối chiến thì chỉ xảy ra trong nháy mắt đó thôi.
Hống! một tiếng phẫn nộ từ trong miệng Lạp Sa Bối Nhĩ gầm lên.
Vô số rễ cây còn quanh bên thân thể Mẫu hoàng cuốn tới Lâm Lôi, tròng mắt hiện lên phẫn nộ vô cùng chỉ muốn đem đám nhân loại này giết chết đi, trước tiên là giết tên nhân loại này trước.
Mẫu hoàng thoát khỏi định than.
Không ổn! Đám người Đức Tư Lê sắc mặt đại biến.
Đôi mắt nhỏ của Bối Bối xẹt lên một tia hồng quang, đồng thời bên ngoài hiện lên hắc quang sắc như mặc địa, Bối Bối trực tiếp biến thành hắc sắc quang tuyến không ngại nguy hiểm phóng tới: “Lão đại.” Nó cực kỳ lo lắng.
Vô số rễ cây chung quanh cuốn đến, nhưng Lâm Lôi rất bình tĩnh, trong kế hoạch của mình đã tính đến trường hợp này
Tử Huyết nhuyễn kiếm trong tay nháy mắt đã hoá thành ngàn vạn yêu dị tử quang, không gian mông lung mơ hô điệp ảnh, đồng thời mỗi đạo tử quang tựa như mãng xà dọc theo quỹ tích quỷ dị mang theo hồ tuyến kỳ lạ hướng tới phía trước.
Không gian tĩnh chỉ.
Đám rễ cây phía trước cực nhanh hướng tới lập tức như tiến vào đầm lầy, tốc độ chậm lại.
Mà ngàn vạn kiếm ảnh của Lâm Lôi đã ngưng tụ lại một điểm, ngàn vạn kiếm ảnh hợp nhất xuất hiện một đạo mơ hồ làm nhân tâm xuất hiện tử quang. Đạo tử quang này tựa như lưu tinh trực tiếp kích về phía trước.
“Ầm!” Tử sắc kiếm quang này công về phía trước, những rễ cây cứng cỏi này lập tức băng liệt, vô số đoạn rễ cây đứt tán loạn trên không.
Phong chi áo nghĩa – Vạn kiếm hợp nhất!
Đây chính là một kiếm mạnh nhất của Lâm Lôi tại phương diện Phong chi áo nghĩa hiện tại. Cả người hắn trong nháy mắt từ vạn kiếm hợp nhất công phá không gian hướng tới. Mẫu hoàng Lạp Sa Bối Nhĩ nhìn thấy một màn này hoàn toàn kinh ngac “Sao … sao.. có thể thế này?” So với rễ cây của ả thì tử thể quái vật làm sao có thể so bì được.
Đám rễ cây cùng bao phủ hướng tới nhưng trong nháy mắt đã bị nhân loại này phá khai.
– Chết đi! Phá nát đám rẽ cây đó, Lâm Lôi lúc này đã xuất hiện trên đỉnh đầu của Mẫu hoàng, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay trực tiếp bổ xuống.
– Không! Lạp Sa Bối Nhĩ ngay lập tức hạ người xuống.
Nhưng tốc độ hạ xuống sao có thể bằng được tốc độ vũ khí, Mẫu hoàng này đồng thời sử dụng rễ cây cản trở nhưng … đã không còn kịp nữa rồi.
“Ầm!” Hắc Ngọc trọng kiếm đã bổ lên đỉnh đầu Lạp Sa Bối Nhĩ.
Hắc Ngọc trọng kiếm khinh phiêu phiêu bổ lên đầu Mẫu hoàng, thân thể cao lớn của Lạp Sa Bối Nhĩ run lên, sau đó chất lỏng xanh biếc từ mắt miệng đổ ra, rễ cây đang cuồng bạo lao tới cũng đã rơi rụng xuống.
Song tay kia Lâm Lôi cũng không dừng lại, lần nữa sử dụng vạn kiếm hợp nhất
Ngàn vạn tử sắc kiếm ảnh dọc theo quỹ tích kỳ lạ vòng quanh, không gian một lần nữa lại tĩnh chỉ, đồng thời ngàn vạn tử sắc kiên ngạnh cũng đã ngưng tụ thành một điểm, một tử sắc kiếm quang mơ hồ, đạo tử sắc kiếm quang mơ hồ này hướng tới đỉnh đầu Lạp Sa Bối Nhĩ bổ xuống.
Dọc từ trên đầu xuống thân thể Mẫu hoàng này hoàn toàn băng hội, hoá thành từng khối xanh biếc. Thân thể này bị băng hội, Lâm Lôi mới phát hiện ra trong cơ thể Mẫu hoàng đã bị Đại địa áo nghĩa chấn nát, nhìn thân thể băng hội này, Lâm Lôi lại kinh ngạc phát hiện ra một điều.
Trong cơ thể Mẫu hoàng này xuất hiện một khối viên rất nhỏ, loé lên quang mang xanh biếc chói mắt, đó là một viên châu trong suốt.
Lâm Lôi trở tay nắm lấy viên châu trong suốt này, về phần thân thể Mẫu hoàng, nửa đoạn thi thể cùng với vô số rễ cây từ trên không rơi xuống. Lục hải phía dưới vốn có rất nhiều đằng mạn cuồng vũ nhưng đột nhiên đình chỉ.
Đám tử thể thực vât tánh mạng này cũng không dám tin tưởng, Mẫu hoàng cường đại của bọn chúng đã bị Long nhân chiến sĩ kia giết chết.
Mẫu hoàng vô địch cũng đã chết rồi.
– Các ngươi nghe đây – Lâm Lôi hướng về phía dưới quát lạnh – Các ngươi mau tránh ra nếu không ta sẽ giết chết giống Mẫu hoàng đó vậy, toàn bộ đem giết sạch. Ánh mắt hắn lạnh lẽo quét về phía dưới.
Vô số đằng mạn, rễ cây mau chóng chui xuống sa mạc, lục hải rộng lớn nhanh chóng trở thành sa mạc. Đám tử thể thực vật tánh mạng vô cũng hoảng sợ đào thoát, người mạnh hơn chúng trăm ngàn lần là Mẫu hoàng cũng đã bị giết chết, bọn chúng sao dám cùng người này đối đầu?
Vốn bị vô số rễ cây bao trùm, giờ phút này Kim tự tháp cũng lộ ra hình dáng.
“Lão đại, huynh làm ta sợ muốn chết.” Lúc này Bối Bối đã xuất hiện bên cạnh Lâm Lôi, hắc quang bên ngoài cũng đã dung nhập vào cơ thể.
Lâm Lôi không khỏi ôm Bối Bối, Bối Bối tâm tính đúng là chưa thành thục nhưng đôi khi cũng có thị huyết đặc hữu của ma thú, vì đối phương mà nỗ lực táng mạng. Sống nương tựa lẫn nhau, cùng nhau lớn lên, linh hồn tương liên đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
– Ta không việc gì, nếu không nắm chắc ta sao có thể làm. Lâm Lôi chế nhạo cười nói.
Đám người Đức Tư Lê cũng đã bay tới, trải qua tình huống vừa rồi bọn họ cũng mừng rỡ vô cùng.
– Lâm Lôi, một kiếm lúc trước của ngươi làm ta cảm thấy không tự tin – Pháp Ân cưòi nói – Bất quá chứng kiến một kiếm vừa rồi, ta nhận thấy uy lực của nó, dù là phòng ngự cường đại cũng không đỡ được một kiếm đó.
Biểu hiện lúc trước của Lâm Lôi so với vừa rồi như thế nào làm cho bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng được uy lực?
– Mọi người, được rồi, mau mau tìm xem tầng thứ 7 này có Thần khí hay không?
Đức Tư Lê quay sang mọi người:
– Chúng ta lúc trước có nói, ai có thể giết được Mẫu hoàng thì Thần khí thuộc về người đó, Lâm Lôi đã liều tánh mạng như vậy thì Thần khí thuộc về hắn, mọi người mau đi tìm đi.
Lâm Lôi nói: “Không cần phiền toái như vậy..”
– Ngươi ở lại đây, chúng ta giúp ngươi. Một Lục mục kim nghê nói, ba huynh đệ bọn họ cũng vốn coi thường thực lực của Mẫu hoàng, song khi ba huynh đệ thi triển cấm chú, trong nháy mắt đã bị Mẫu hoàng tránh thoát.
Sát tử mục quang, công lao Lâm Lôi lớn nhất, mọi người cũng là hỗ trợ đi tìm Thần khí, ngay cả Áo Lợi Duy Á cũng hướng tới phía dưới bay đi, nhiều cường giả cùng hỗ trợ tìm kiếm. Bản thân Lâm Lôi thì quay về hướng thông đạo tại Kim tự tháp màu đen.
Tại vì lúc trước ở tầng thứ 6, Thần khí chính là dặt ở gần thông đạo, nhưng lúc này đây lại không hề giống nhau.
– Không có! Lâm Lôi lắc đầu quan sát kỹ một lần nữa xung quanh cũng không có.
Chư vị cường giả tại phương viên ngàn dặm tìm kiếm cũng đã quay về Kim tự tháp màu đen.
– Các người có tìm thấy gì không? Đức Tư Lê dò hỏi
Những người khác lắc đầu. Đức Tư Lê cau mày
– Quái lạ, chúng ta tìm được nếu tính cả cây búa của Hoả diễm quân vương cũng là tìm được ba kiện Thần khí. Mà tại tầng thứ 7 Mẫu hoàng so với Hoả diễm quân vương còn mạnh hơn một bậc, vậy mà chúng ta tìm kiếm một kiện Thần khí cũng không thấy.
Lâm Lôi cũng đã cảm thấy nghi hoặc.
– Không thể không có. Pháp Ân cũng tỏ ra nghi hoặc – Thần khí rốt cuộc là ở nơi nào?
– Phải rồi – La Toa Lỵ mắt sáng lên – Tại tầng thứ 6 chúng ta tìm được phủ đầu này trên nguời Hoả diễm quân vương, mà Lạp Sa Bối Nhĩ này thân mình lại không có Thần khí, Lâm Lôi ngươi có tìm thấy gì không?
– Thân mình? Lâm Lôi ngẩn ra.
Lập tức hắn nhớ lại viên châu đã bị hắn thu vào trong không gian giới chỉ, bèn lấy ra.
– Đúng rồi, vừa rồi giết Mẫu hoàng, trong khi thân thể ả băng hội ta phát hiện ra viên châu bất phàm trong cơ thể đó và lấy xuống, các ngươi xem đây là thế nào?
Lâm Lôi không cho rằng đây là Thần khí, hắn nghĩ rằng đây cũng giống như vật chất ma thú tinh hạch, vật chất tinh hoa của thân thể Mẫu hoàng.
“Sanh mạng nguyên châu.” Ba huynh đệ Lục mục kim nghê nhìn viên châu trong tay Lâm Lôi kinh hô.
Đám người lập tức nghi hoặc nhìn về phía ba huynh đệ chúng, một Lục mục kim nghê lập tức giải thích: “Đây là sinh mệnh nguyên châu, ba huynh đệ ta năm đó cùng phụ thân một chỗ cũng đã biết về sinh mệnh nguyên châu, giờ thì chúng ta đã hiểu ra.. tại sao rễ cây của Mẫu hoàng này lại có thể trong nháy mắt chữa trị.”
– Chỉ cần dung nhập sinh mệnh nguyên châu này vào cơ thể, viên châu sẽ cung cấp vô tận sinh mệnh lực lượng, cho dù thân thể bị chém thành 7, 8 mảnh thì trong 1, 2 giây có thể khôi phục bình thường. Nói cách khác.. chỉ cần không có bị công kích khiến hồn phi phách tán đó chính là bất tử.
Lục mục kim nghê kích động nói: “So với Thần khí thì sinh mệnh nguyên châu này còn trân quý hơn.”
 

Chọn tập
Bình luận