Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm. Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản

Bàn Long

Chương 294: Kịch chiến Ô Sâm Nặc

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Hắc sắc long lân, tiêm thứ dữ tợn nhanh chóng phóng ra, trong nháy mắt Lâm Lôi đã hoàn toàn Long huyết chiến sĩ biến thân. Vốn Lâm Lôi trên người mặc một kiện thâm thanh sắc trường bào, trong nháy mắt đã bị đấu khí cuồng mãnh chấn nát bấy, những mảnh nhỏ trường bào cũng huyền phù tại chung quanh than thể Lâm Lôi.
“Xông lên!” Đồng tử màu vàng lợt của Lâm Lôi nhìn chằm chằm vào Ô Sâm Nặc trên bầu trời.
Nhất thời, vô số mảnh nhỏ trường bào huyền phù, tựa như những mũi tên nhọn bắn về phía Ô Sâm Nặc. Ngay sau đó, Bối Bối đứng ở phía sau Lâm Lôi thân hình chớp mắt đã trực tiếp biến mất tại chỗ, gần trăm thước khoảng cách –
Chỉ là một sát na.
Đã biến thành Bối Bối với thân hình dài nửa thước trực tiếp xuất hiện trước mắt Ô Sâm Nặc. Tiếng “U …” chói tai vang vọng tản ra khắp bốn phương tám hướng, đồng thời cặp lợi trảo của Bối Bối cũng biến thành cuồng phong, hung hăng chộp tới Ô Sâm Nặc.
“Xuy xuy …”
Ô Sâm Nặc thân thể trong nháy mắt tựa như bốc lửa, hắc sắc hỏa diểm bùng lên, đồng thời nắm tay với hắc sắc hỏa diễm vờn quanh cũng nhanh chóng theo sát lợi trảo của Bối Bối lấy cứng đối cứng va chạm cùng một chỗ, chỉ nghe thấy: “Ầm!” “Ầm!” … những tiếng đánh đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.
“Xoát!” Ô Sâm Nặc trong nháy mắt đã bay ngược trở lại tới trăm thước.
Bối Bối còn lại là căm tức nhìn y: “Ô Sâm Nặc, có bản lãnh thì đừng chạy.” Ô Sâm Nặc vừa muốn mở mồm nói chuyện thì một trận gió lốc đã tới ngay trước mặt hắn, đồng thời một cú lợi trảo bao trùm long lân phảng phất xuyên phá hư không đột nhiên như lợi đao bổ về phía y.
Ô Sâm Nặc thân hình lại lóe lên, thối lui về phía sau.
Lâm Lôi thân hình lúc này mới hoàn toàn lộ diện. Hắn đứng ở giữa không trung, bên ngoài thân thanh hắc sắc khí lãng cuồn cuộn: “Ô Sâm Nặc, ngươi sao cứ luôn lui về phía sau thế? Không phải mới vừa rồi còn nói muốn giết ta sao?” Giọng Lâm Lôi trầm thấp, ánh mắt phảng phất lạnh như băng đao phản xạ xuất ra quang mang, khiến cho lòng người phát sợ.
“Lão Đại, hắc sắc hỏa diễm của Ô Sâm Nặc uy lực rất lớn. Bất quá y phá không nổi Mạch động phòng ngự.” Tiếng Bối Bối vang lên trong đầu Lâm Lôi.
“Ta biết, Ô Sâm Nặc này tuyệt chiêu còn chưa xài đến.” Lâm Lôi cũng cẩn thận cảnh giác.
Ô Sâm Nặc vừa xoay tay, trong tay bỗng xuất hiện một thanh hắc sắc trường đao quang mang lấp lánh, y lạnh lùng nhìn về phía Lâm Lôi, Bối Bối một người một thú: “Vừa rồi chỉ là xem xem thực lực của các ngươi thôi, đích xác … các ngươi có tư cách để ta phải bạt đao.”
Lâm Lôi, Bối Bối một người một thú cùng Ô Sâm Nặc lăng không giằng co.
Phía dưới, đám dân chúng Xã Lê quận thành đều tỏa ra quan sát cảnh tượng này. Xã Lê quận thành từ khi kiến thiết tới nay, chưa từng có một hồi đại chiến như vậy.
“Lên.” Tiếng Lâm Lôi vang lên trong đầu Bối Bối, Lâm Lôi, Bối Bối một người một thú cơ hồ đồng thời chia ra 2 hướng xông vào Ô Sâm Nặc, Hắc Ngọc trọng kiếm trong tay Lâm Lôi cũng phản xạ vầng sáng màu xanh, khinh phiêu phiêu bổ về phía Ô Sâm Nặc.
Thấy Bối Bối, Lâm Lôi đánh tới, Ô Sâm Nặc trong lòng nháy mắt đã phán đoán: “Cái con ma thú tên là Bối Bối này tốc độ so với ta còn nhanh hơn, mà Lâm Lôi, tốc độ cũng chỉ chậm hơn một chút so với ta, tình báo nhầm chăng?” Chỉ thấy Lâm Lôi thân hình phiêu hốt, tựa như rất chậm, lại dường như rất nhanh. Cực kỳ quỷ dị.
Đối với Phong nguyên tố pháp tắc lĩnh ngộ gia tăng, cũng khiến cho Lâm Lôi tại tốc độ phương diện được đẩy lên.
Bối Bối tới sát Ô Sâm Nặc trước, song y vẫn ở giữa không trung không hề nhúc nhích, mặc cho Bối Bối một vuốt trảo tới, đột nhiên trường đao trong tay Ô Sâm Nặc hắc sắc quang mang chợt lóe, hắc sắc trường đao này loáng cái đã bổ vào lợi trảo của Bối Bối rồi.
“Keng!”
Tiếng kim loại va chạm vang lên, Ô Sâm Nặc cả người bị lực bắn ngược đẩy lui về phía sau trăm thước. Song Bối Bối vẫn ở giữa không trung không hề nhúc nhích.
“Bối Bối.” Lâm Lôi cảm thấy không ổn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
“Lão Đại, cẩn thận một chút, trường đao của hắn công kích ẩn chứa linh hồn công kích.” Bối Bối nhắc nhở. “Ta vừa rồi đầu cũng có chút choáng rồi.”
Lâm Lôi trong lòng căng thẳng. Linh hồn công kích?
Bất quá, căn cứ theo Lâm Lôi quan sát, Ô Sâm Nặc này là một gã Thánh vực chiến sĩ, phỏng chừng Tinh thần lực hẳn là sẽ không quá mạnh mẽ. Giống như Áo Lợi Duy Á, mặc dù lĩnh hội linh hồn công kích, có điều Áo Lợi Duy Á Tinh thần lực cũng chỉ tương đương với bát cấp ma pháp sư, thi triển linh hồn công kích, đối với người có linh hồn mạnh, sự uy hiếp là không lớn.
“Ta Tinh thần lực đạt tới cửu cấp, có thể chịu đựng được công kích của hắn.” Lâm Lôi không để ý hết thảy, lại cầm trong tay Hắc Ngọc trọng kiếm đuổi giết tới, Bối Bối lắc lắc cái tiểu đầu, lập tức khẽ kêu lên một tiếng, lại hướng Ô Sâm Nặc xông vào.
Ô Sâm Nặc thân hình vừa động, ngược lại nghênh hướng Lâm Lôi.
“Vù vù.” Hắc Ngọc trọng kiếm khinh phiêu phiêu, chỉ trong nháy mắt đã hoa phá trường không bổ về phía Ô Sâm Nặc, hắc sắc trường đao trong tay Ô Sâm Nặc cũng phảng phất như phách xuyên không gian, với tốc độ vô cùng tấn mãnh trực tiếp bổ về phía Hắc Ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi.
Hắc Ngọc trọng kiếm và hắc sắc trường đao va vào nhau –
Lâm Lôi cả người bị bắn ngược về phía sau, hắn thống khổ lắc đầu.
“Oong …” Một loại chấn động ba quỷ dị đến đáng sợ thông qua hắc sắc trường đao trực tiếp truyền lại hướng Ô Sâm Nặc, xuyên thấu qua địa ngục hỏa diễm rực cháy bên ngoài cơ thể y, dũng mãnh xộc vào trong cơ thể Ô Sâm Nặc. Chấn động kịch liệt đáng sợ nọ khiến Ô Sâm Nặc ngũ tạng lục phủ kịch liệt rung lên.
“Phụt.” Một ngụm, cái máu tươi trực tiếp từ trong miệng Ô Sâm Nặc phun ra.
Ô Sâm Nặc khó có thể tin nhìn Lâm Lôi, y không nghĩ tới mới chỉ cùng Lâm Lôi lần đầu tiên chánh thức giao thủ thì đã bị thương nặng.
“Nếu cứ tiếp tục, ta e rằng không ổn. Lâm Lôi này công kích quá quỷ dị, thực là đáng sợ, phòng ngự của ta căn bản vô dụng.” Y đã cảm giác được sự đáng sợ của Lâm Lôi, “Không ngờ rằng đối phó Lâm Lôi, cũng buộc ta phải sử dụng tuyệt chiêu cuối cùng.”
Đầu Lâm Lôi giờ phút này cũng mới thoải mái hơn một chút.
“Linh hồn công kích thực đáng sợ.” Lâm Lôi đáy lòng kinh hãi, “Chẳng những đối với linh hồn có xuyên thấu công kích, mà còn có hấp dẫn mê huyễn.”
“Chết đi, “Bối Bối lúc này hung bạo đánh thẳng tới trước mặt Ô Sâm Nặc, hàm răng sắc bén cạp đến, có điều Bối Bối lại từ thân thể Ô Sâm Nặc xuyên thấu qua, trong khi than thể y thì lại vẫn còn tại chỗ cũ.
“Hai người.”
Lâm Lôi chấn kinh nhìn một màn vừa rồi, lúc này tại giữa không trung bỗng có hai tên Ô Sâm Nặc. Hơn nữa tuyệt đối không phải là ảo ảnh gì cả. Là thực!
“Phân thân?” Lâm Lôi không dám tin tưởng.
Hai gã Ô Sâm Nặc lại vừa động, đã biến thành bốn Ô Sâm Nặc. Chiêu này so với chiêu của Áo Lợi Duy Á cực tốc vận động hình thành ảo ảnh bất đồng, bởi cả 4 tên Ô Sâm Nặc này mỗi một tên đều là thực. Linh hồn lực của Lâm Lôi cũng phát hiện bốn Ô Sâm Nặc này đều cùng có khí tức bản thân của Ô Sâm Nặc.
“Đây là chuyện gì vậy?” Lâm Lôi không dám tin tưởng.
Bốn Ô Sâm Nặc lăng không mà đứng, lạnh lùng nhìn Lâm Lôi. Bốn gã Ô Sâm Nặc cũng mỗi người một câu hình thành một đoạn thoại: “Lâm Lôi, ngươi quả thực là có chút thực lực, bức bách được ta sử dụng một chiêu này. Vừa rồi ngươi cũng thấy đấy, nếu ngươi công kích ta thì chỉ có thể phát hiện ra thân thể hư ảo của ta, song đổi lại là ta công kích ngươi, ngươi sẽ chẳng thể phát hiện ra … đâu là thân thể thực. Nói cách khác, ta có thể công kích tới ngươi, còn ngươi lại không thể công kích ta. Ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ gì nữa.”
Bốn Ô Sâm Nặc đồng thời hướng Lâm Lôi cực nhanh bay lại.
“Chết đi!” Lâm Lôi cực nhanh nhằm một người trong số đó, đồng thời trong nháy mắt hắn cũng đem Hắc Ngọc trọng kiếm bổ về phía một người khác –
Đại địa áo nghĩa – 150 trọng chấn động!
Có điều … Giống như bổ vào không khí vậy, Hắc Ngọc trọng kiếm của Lâm Lôi chỉ thấy xuyên thấu qua thân thể Ô Sâm Nặc, không hề gây thương tổn đến hắn một chút nào. Song Ô Sâm Nặc này lại đột nhiên một đao bổ về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi cực nhanh dụng Hắc Ngọc trọng kiếm ngăn cản.
“Ầm.”
Cả người hắn bị đánh bay. Đầu óc cũng là một trận mê muội.
“Sao có thể. Sao có thể có loại … năng lực biến thái này?” Lâm Lôi không dám tin tưởng, ngay kể cả đối mặt với Pháp Ân, Đức Tư Lê, hắn cũng không có loại … cảm giác tuyệt vọng quá mức như thế này. Chính mình không thể tấn công đối thủ, trong khi đối thủ lại có thể dễ dàng đánh mình? Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?
“Ô Sâm Nặc, đừng hòng lừa gạt chúng ta.”
Tiếng Bối Bối vang lên, Lâm Lôi tức thì quay đầu nhìn về phía nó, đôi mắt nhỏ của Bối Bối đang nhìn chằm chằm Ô Sâm Nặc: “Người khác công kích không được ngươi ư? Nếu có bốn người đồng thời công kích bốn cái thân thể của ngươi, ngươi nói … có đánh trúng được không?” Bối Bối tựa hồ đối với loại năng lực này rất rõ ràng.
Bốn Ô Sâm Nặc đều cầm trong tay hắc sắc trường đao.
“Tựa hồ ngươi hiểu được chiêu này?” Ô Sâm Nặc cười lạnh hỏi.
“Đương nhiên đúng. Đừng quên, ta là Hắc Ám thuộc tính ma thú.” Bối Bối thân thể nhoáng lên, đoạn cũng chia ra làm hai. Hai Bối Bối đều cùng lăng không mà đứng. Ô Sâm Nặc chứng kiến một màn này cũng vô cùng khiếp sợ, Lâm Lôi đồng dạng cũng cảm thấy kinh hãi.
Phía dưới Ba Khắc ngũ huynh đệ cũng ngước nhìn quan sát hết thảy toàn bộ những sự kiện đang phát sinh.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Hắc Sa nhìn về phía Cái Tì.
Cái Tì cũng mê mang lắc lắc đầu: “Tràng chiến đấu này không phải là dạng chúng ta có khả năng nhúng tay vào, hãy chờ xem.”
Lâm Lôi giờ phút này cũng phi tới bên cạnh hai Bối Bối, Bối Bối quay về phía hắn nói: “Lão Đại, trong Hắc Ám công kích có một dạng gọi là Tiềm hành thuật. Khi Tiềm hành thuật đạt tới cấp bậc cực cao, có thể tu luyện Hóa ảnh thuật. Hóa ảnh thuật là đem thân thể dung nhập vào trong cái bóng tiềm hành. Song … Hóa ảnh thuật trên, còn có một cấp bậc cao hơn, chính là – Hóa ảnh phân thân thuật, loại này phải đạt tới Thánh vực mới có thể tu luyện được.”
“Bất quá, Ô Sâm Nặc này tại phương diện Hóa ảnh phân thân thuật so với ta lợi hại hơn!” Bối Bối nói.
“Cái này gọi là Hóa ảnh phân thân thuật ư?” Ô Sâm Nặc nhíu mày.
“Ngươi không biết à?” Bối Bối nhìn y.
Ô Sâm Nặc trầm mặc hẳn, trên thực tế loại phân thân phương pháp này, là Ô Sâm Nặc trong khi tu luyện Hắc Ám nguyên tố pháp tắc căn cứ theo nguyên lý Hóa ảnh thuật, từ từ lĩnh ngộ ra. Về phần tên, hắn bản than cứ tùy tiện gọi là Phân thân thuật.
Hóa ảnh phân thân thuật.
Hóa ảnh phân thân thuật cấp một, chính là tại cái bóng nguyên gốc, lại hình thành một cái bong khác, mà bổn tôn thân thể có thể tại hai cái bóng, tùy ý thay đổi vị trí.
Hóa ảnh phân thân thuật cấp hai, chính là đem hai cái bóng hóa thành bốn cái bóng, đến lúc đó, thân thể bổn tôn có thể tại bốn cái bóng tùy ý thay đổi vị trí. Ô Sâm Nặc này hiển nhiên đã tu luyện tới cấp thứ hai.
Vừa rồi Lâm Lôi công kích một cái phân than của y, Ô Sâm Nặc bổn tôn đã chuyển qua cái bóng khác, sau đó tiếp tục công kích Lâm Lôi trong khi tái chuyển đổi lại.
Một chiêu này tuy rằng lợi hại, có điều nếu đối diện với Thần cấp cao thủ thuộc Thần chi lĩnh vực thì cũng chẳng có chút lực phản kháng nào.
“Bối Bối, ngươi học được lúc nào vậy?” Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm hỏi.
“Hắc Ám ma thú trời sinh đã biết một ít Hắc Ám ma pháp, còn những công kích đặc thù thì phải sau một thời gian, khi ta đạt tới Thánh vực xong mới có thể thi triển Hóa ảnh phân thân thuật này. Đáng tiếc, lại không lợi hại bằng Ô Sâm Nặc này.” Bối Bối bất đắc dĩ đáp. Ma thú trời sinh bản thân đã có một vài ma pháp đặc thù, ma thú càng cường hãn thì ma pháp lại càng mạnh.
Lâm Lôi trong lòng thầm than không thôi.
“Biết thì đã sao? Ngươi vẫn phải chết!” Bốn Ô Sâm Nặc đồng thời di động, mục tiêu – Lâm Lôi! Bốn Ô Sâm Nặc cực nhanh vây công mà đến, Lâm Lôi lập tức bay ngược trở lui … một đánh bốn, làm sao đấu nổi? Hắn mà ngăn cản một gã Ô Sâm Nặc thì chân thân sẽ lại nằm trong số 3 tên còn lại.
Cứng đối cứng, hắn phải thua!
“U …” Lâm Lôi phải lui về phía sau, trong khi 2 Bối Bối thì lại hét lên giận dữ vọt tới.
Hai Bối Bối tốc độ đều nhanh đến biến thái, chỉ thấy hai Bối Bối điên cuồng với bốn gã Ô Sâm Nặc công kích dây dưa cùng một chỗ, Ô Sâm Nặc có bốn cái bóng để có thể lựa chọn, việc tránh né so với Bối Bối còn dễ dàng hơn nhiều.
“Ầm.” Hai Bối Bối đều bay ngược trở ra.
“Bối Bối, nhanh, đến bên cạnh ta này, chờ một chút ngươi hãy nghe theo lệnh ta mà thi hành.” Chỉ thấy giờ phút này Lâm Lôi đang đứng trên một cái ngã tư đường tại Xã Lê quận thành, trụ vững trên mặt đất, ngửa đầu nhìn Ô Sâm Nặc trên bầu trời, lẳng lặng chờ đợi y tiếng lại.
Bối Bối đáy lòng có chút nghi hoặc, song nó vẫn cực tốc phi về phía Lâm Lôi.
“Lão Đại, muốn làm gì a?” Bối Bối nghi hoặc dò hỏi.
Có điều sau khi nó nghe được Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm trả lời, con mắt cũng sáng rực lên, đoạn nó nhảy phốc lên vai Lâm Lôi. Lâm Lôi và Bối Bối trụ trên mặt đất ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, vậy bốn gã Ô Sâm Nặc tựa hồ chẳng hề có chút úy kỵ nào cả.
“Ồ? Định giở trò gì hả?”
Thấy Lâm Lôi tự tin như thế, Ô Sâm Nặc có chút nghi hoặc, có điều hắn dụng linh hồn lực tìm tòi một lượt, thấy chung quanh Lâm Lôi, Bối Bối căn bản không có những người khác, cũng không có cạm bẫy nào cả. Hà huống chi với cao thủ cấp bậc như hắn, lại tu luyện được Hóa ảnh phân thân thuật, hắn còn sợ gì cạm bẫy nữa đây.
“Hừ.” Ô Sâm Nặc hừ lạnh một tiếng không hề do dự, bốn Ô Sâm Nặc đồng thời hướng Lâm Lôi ở phía dưới vọt tới!
 

Chọn tập
Bình luận