Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 293: Vẫn lạc

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Đám dân chúng tại Xã Lê quận thành đều biết có Thiên sứ tại Thành chủ phủ, rất nhiều dân chúng vốn vẫn chú ý tới nơi này. Thời khắc này lại thấy có 6 gã tứ dực Thiên sứ đồng thời bay lên trời, nhất thời tiếng reo hò vang dậy … tiếng hoan hô này lại càng thu hút được sự chú ý của một lượng lớn dân chúng.
6 gã tứ dực Thiên sứ, chính là những dạng tồn tại mà đám bình dân này vẫn luôn ngưỡng mộ.
“Ba cái bóng đen kia là cái gì vậy? Sao lại dám đấu cùng Thiên sứ?” … Không ít dân chúng cũng chú ý tới 3 bóng đen mà 6 gã tứ dực Thiên sứ chuẩn bị chém giết. Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, tiếng hoan hộ của đám dân chúng lại vang lên –
Bởi vì 3 bóng đen kia đã bị 6 gã tứ dực Thiên sứ vây quanh rồi.
“Động tác thực là chặt chẽ, phối hợp cũng rất ăn ý.” Lâm Lôi khẽ cười nhìn xung quanh, vừa rồi hắn theo sát Bối Bối, Hắc Lỗ lao tới, khong ngờ rằng 6 gã tứ dực Thiên sứ kia từ các hướng lại lập tức lui lại, chỉ trong nháy mắt đã hình thành Thiên sứ chiến trận, đem Lôi Lôi, Bối Bối, Hắc Lỗ bao vây vào bên trong.
6 gã tứ dực Thiên sứ vây quanh 6 hướng, sử dụng Thiên sứ thánh lực để tạo ra một cái cũi tù.
“Hống~” Bối Bối một trảo cào lên người một gã tứ dực Thiên sứ, khiến cái vách tù bạch sắc thánh lực kia cũng bị rung lên một hồi song không hề rời ra.
Lâm Lôi trong lòng thầm than, Thiên sứ chiến trận này quả nhiên là lợi hại, chỉ cần 6 gã Thánh vực trung giai Thiên sứ thôi đã có thể tạo thành Thiên sứ chiến trận rồi, ngay đến cả ‘Đại Địa Liệt’ của Hắc Đức Sâm ngạnh kháng với móng vuốt của Bối Bối cũng không thể công phá được.
“Ma thú này rất lợi hại, cẩn thận một chút.” Một gã tứ dực Thiên sứ trong số đó lập tức quát lên.
Đồng thời một đạo quang mang chói mắt từ trên người tứ dực Thiên sứ này bỗng phát ra, trực tiếp phóng thẳng lên trời cao. Tới một độ cao nhất định … quang mang chói mắt trên bầu trời kia dĩ nhiên cũng nổ manh ra, chỉ trong nháy mắt đã khiến cho mắt của toàn bộ dân chúng Xã Lê quận thành bị lóa đi.
Chỉ trong chốc lát, đám dân chúng lại xoa xoa con mắt, cố gắng ngẩng đầu tiếp tục quan sát trận đại chiến này.
“Để thông báo cho Ô Sâm Nặc ư?” Lâm Lôi nhìn quanh 6 gã Thiên sứ hỏi.
“Hừ, Lâm Lôi, ngươi lần này nhất định phải chết chẳng còn nghi ngờ gì nữa.” Trong đó một gã Thiên sứ khẳng định chắc chắn nói, “Sắp tới khi Tài phán trưởng đại nhân tới, ngươi có muốn chạy trối chết cũng chẳng còn cơ hội.”
“Quả nhiên là Ô Sâm Nặc.” Ánh mắt Lâm Lôi lạnh đi.
“Ngươi cho rằng ngươi có thể địch nổi Tài phán trưởng đại nhân ư?” Cả 6 gã tứ dực Thiên sứ kia đều rất lãnh ngạo. Bọn họ hiểu rất tõ thực lực đáng sợ của Ô Sâm Nặc.
Đoạn 6 gã đều đồng thời nghiêm mặt, đồng thời thánh lực quang mang hùng hậu đáng sợ bắt đầu tụ tập trên người một gã tứ dực Thiên sứ trong số đó, Lâm Lôi biết 6 gã Thiên sứ này đang súc tích một kích có uy lực thực lớn để công kích, hắn lắc đầu lạnh lùng cười.
“Vù!”
Thân thể hắn chợt lóe lên rồi đến ngay trước mặt một gã tứ dực Thiên sứ, tên tứ dực Thiên sứ kia bên ngoài thân thể bạch sắc Quang minh thần lực lập tức sáng rực lên: “Thực là buồn cười.” Y rất tự tin, căn cứ theo tình báo thì Lâm Lôi thực lực cũng chỉ tương đương với Hắc Đức Sâm, không vượt qua nổi họ, chỉ có ma thú có tên là Bối Bối kia.
Ngay cả Bối Bối mà cũng không phá được Thiên sứ chiến trận thì liệu Lâm Lôi có thể ư?
Lâm Lôi trong mắt xẹt qua một tia trào phúng, nếu không phải không tự tin thì liệu phe mình có cố ý để lọt vào trong Thiên sứ chiến trận này không?
“Ầm!” Hắc Ngọc trọng kiếm đánh thẳng vào vòng bảo hộ Quang minh thánh lực.
Một cỗ sóng chấn động đáng sợ chỉ trong nháy mắt đã truyền vào cơ thể của tứ dực Thiên sứ. Loại chấn động cực nhanh này dĩ nhiên chỉ trong nháy mắt đã khiến cho lục phủ ngũ tạng của gã tứ dực Thiên sứ này nát thành tương. Đừng nói là hắn mà ngay cả nếu là Hắc Đức Sâm mà tiếp phải một chiêu này thì cũng bị trọng thương.
Tên tứ dực Thiên sứ kia ban đầu vốn rất tự tin song chỉ trong nháy mắt sắc mặt đã trở nên trắng bệch, đồng thời máu tươi từ lỗ ta, mũi, miệng y không ngừng trào ra, ánh mắt cũng trở nên mờ đi. Toàn thân giống như bùn nhão trực tiếp từ giữa không trung rơi thẳng xuống, dường như vừa mới chạm vào đất đã hóa thành một mảng tro bụi.
Đại địa áo nghĩa … 150 trọng chấn động!
Đây là cực hạn hiện tại của Lâm Lôi.
“6 gã Thiên sứ một lần, lúc này …” Lâm Lôi lạnh lùng cười: “Thiên sứ chiến trận đối với ta vô dụng rồi. Đáng tiếc lần trước giết đi 6 gã Thiên sứ không có cách nào để nói cho các ngươi biết.”
150 trọng chấn động này so với năm đó cùng Hắc Đức Sâm tỷ thí, lực công kích còn mạnh hơn nhiều, kể cả có phòng ngự như Hắc Đức Sâm thì e rằng cũng không thể ngạnh kháng đến lần thứ 2.
“Sao có thể?” Cả 5 tên tứ dực Thiên sứ còn lại đều kinh hãi. Bọn họ còn chưa hề cảm nhận được chút chấn động nào từ Quang minh thánh lực mà đồng bọn đã chết rồi, mà lúc này Hắc Lỗ, Bối Bối cũng đồng thời hóa thành hắc sắc thiểm điện …
“U~” Một âm thanh chói tai vang vọng từ phía chân trời.
“Phập~” Một gã tứ dực Thiên sứ muốn tránh né song Bối Bối khi đã được gia tăng thêm ‘Phong Ảnh Thuật thì có thể nói tốc độ ‘Cực Kỳ Đáng Sợ’ trước mặt căn bản không thể phản kháng được. Cái móng vuốt sắc bén kia lập tức xé toạc lồng ngực rồi cào nát trái tim y.
Bối Bối chỉ cần 3 móng vuốt, 3 gã tứ dực Thiên sứ đã trực tiếp từ trên cao rớt xuống, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.
“Bùm!” Hắc Lỗ cũng đã giết chết một gã tứ dực Thiên sứ.
“Ách …” Lâm Lôi thân thể tựa như hóa thành làn gió, phiêu hốt bất định, Hắc Ngọc trọng kiếm khi thì rất nhanh, khi thì thong thả … Hắc Ngọc trọng kiếm mũi kiếm dĩ nhiên cũng xuất hiện trong không gian, cuối cùng bổ xuống đầu một gã tứ dực Thiên sứ đang hoảng sợ muốn tránh né, trực tiếp chém y thành 2 nửa.
Phong chi áo nghĩa … Phong đích luật động.
“Dùng Hắc Ngọc trọng kiếm sử dụng Phong chi áo nghĩa, uy lực đích xác là yếu đi một chút.” Lâm Lôi nhìn thi thể dưới mặt đất, lạnh nhạt cười.
Bất kể là Đại địa áo nghĩa, Phong chi áo nghĩa kỳ thực sử dụng nắm tay hoặc binh khí cũng đều có thể thi triển ra được, có điều hiệu quả lại không giống nhau. Như Hắc Ngọc trọng kiếm thi triển ‘Phong Đích Luật Động’ uy lức chỉ xấp xỉ 5 thành so với Tử Huyết nhuyễn kiếm, so với sử dụng chưởng đao thì hầu như là tương tự.
Thong thả mà nói.
Trên thực tế ngay khi Lâm Lôi vừa sử dụng ‘Đại Địa Áo Nghĩa’ giết chết một gã tứ dực Thiên sứ xong thì chỉ trong nháy mắt, 5 tên tứ dực Thiên sứ còn lại liền bị Bối Bối, Hắc Lỗ, Lâm Lôi đem giết sạch.6 Thiên sứ thi thể đều đổ nhào xuống đất.
“Sao, sao …”
“Không, không thể nào.”
Tại Xã Lê quận thành vô số dân chúng đều trông thấy cảnh này, Thiên sứ trong lòng bọn họ chính là chí cao vô thượng, là ‘Sứ Giả Của Chúa’! Song 6 gã Thiên sứ này chỉ trong nháy mắt đã bị 3 bóng đen giết chết rồi.
Lâm Lôi bên ngoài thân thể thanh hắc sắc khí lãng quay cuồng, toàn thân huyền phù bay lên cao.
Người của Xã Lê quận thành đều nhìn vị ma thân này.
“Các người dĩ nhiên cũng tín ngưỡng Quang Minh chủ thần phải không? Thực là đáng cười!” Tiếng Lâm Lôi tựa như sấm rền, vang vọng trong thiên địa. “Giáo nghĩa của Quang Minh giáo đình chỉ là một loại lừa gạt, đừng có hy vọng vào Thần mà phải dựa vào chính mình. Thực lực mà mạnh thì giết chết Thiên sứ cũng chỉ là chuyện quá dễ dàng mà thôi.”
Vô số dân chúng tại Xã Lê quận thành cũng đều có chút mê mang.
Sứ giả của Chúa, sau gã tứ dực Thiên sứ mà cũng bị giết chết như vậy. Theo như lời dạy của Quang Minh giáo đình, vinh quang của Chúa là không thể ngăn cản, khi Chúa đã phái sứ giả của người xuống thì hết thảy trở ngại đều hóa thành tro bụi. Có điều hôm nay … hóa thành tro bụi lại chính là Thiên sứ!
“Người kia là ai?” Tại Xã Lê quận thành không ít người trong lòng đều khẽ xôn xao nghị luận.
“Nhớ cho kỹ, tên của ta là … Lâm Lôi!”
Tiếng Lâm Lôi không ngừng vang vọng tại Xã Lê quận thành, cho dù Lâm Lôi, Bối Bối, Hắc Lỗ đã phi vào trong Thành chủ phủ thì dân chúng vẫn còn bị kích động.
“Lâm Lôi, quả nhiên là Lâm Lôi …”
Lâm Lôi chính là cường giả duy nhất tại Ngọc Lan đại lục cũng đồng thời là thạch điêu tông sư, ma pháp thiên tài, Long huyết chiến sĩ … Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc.
Từ sau khi biết Quang Minh giáo đình muốn cùng mình ngạnh bính, Lâm Lôi cũng không cần giấu diếm thân phận của mình nữa. Lực hiệu triệu của một Thánh vực cường giả là vô cùng lớn, Lâm Lôi trực tiếp công khai thân phận của mình, e rằng ngay đến cả một số công quốc cũng sẽ không dám phản kháng, thậm chí còn trực tiếp đầu hàng.
“Ầm!”
Ô Sâm Nặc cực tốc phi hành hướng về Xã Lê quận thành: “Không ngờ rằng cái tên Lâm Lôi kia dĩ nhiên lại xuất hiện tại Xã Lê quận thành, ta còn tưởng rằng hắn chạy trốn.” Ô Sâm Nặc sau khi đánh trọng thương Ba Khắc, Bố Ân thì sai người đem hai người này đến Xã Lê quận thành nhốt cùng một chỗ với Cái Tỳ ba người đồng thời ngay trong đêm tối liền phóng tới Hắc Thổ thành.
Song tại Hắc Thổ thành, Ô Sâm Nặc lại chẳng hề phát hiện ra một Thánh vực cấp bậc cường giả nào cả.
“Lâm Lôi đã trốn rồi!” Lúc ấy phản ứng của Ô Sâm Nặc chính là như vậy.
Hắn cho rằng Hắc văn vân báo kia đã dùng linh hồn truyền âm báo cho Lâm Lôi, khiến hắn hoảng sợ mà chạy trốn, Ô Sâm Nặc lúc ấy rất thất vọng, chỉ có thể trở lại Mạc Đặc quận thành. Song không ngờ rằng giữa đêm đen, hắn lại phát hiện ra quang mang chói mắt phóng lên từ Xã Lê quận thành.
Tín hiệu!
Tín hiệu báo rằng Lâm Lôi đã xuất hiện!
“Lâm Lôi thực lực mặc dù mạnh, song 6 gã tứ dực Thiên sứ liên thủ triển khai Thiên sứ chiến trận, cho dù giết không được Lâm Lôi thì vẫn nắm chắc bảo trụ được tính mạng.” Ô Sâm Nặc trong lòng thầm nghĩ. Lúc đầu hắn an bài 6 gã tứ dực Thiên sứ chính là để chuẩn bị kết thành Thiên sứ chiến trận.
Dù sao cũng là 6 gã tứ dực Thiên sứ!
Đối với Quang Minh giáo đình mà nói thì vô cùng quý giá.
Lúc đầu Lan Đạm cùng 6 người chết đi, Quang Minh giáo đình cũng căn bản không hề để ý tới. Dù sao Lan Đạm sáu người cũng chỉ là cửu cấp mà thôi. Chỉ trong tình huống phải liều mạng thì mới có Thánh vực thực lực công kích. Thiên sứ ở đẳng cấp này tại Quang Minh giáo đình vẫn còn có không ít. Song 6 gã tứ dực Thiên sứ này thì lại khác.
Muốn tìm được thân thể để tứ dực Thiên sứ toàn lực phát huy được thì cũng tương đối khó khăn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Phải có thân thể của thất cấp chiến sĩ cấp bậc thì mới có thể khiến cho tứ dực Thiên sứ nhập thể phát huy được toàn bộ thực lực, Đơn thuần là thất cấp nhục thể thì Quang Minh giáo đình suốt mấy ngàn năm qua cũng chỉ có một số mà thôi.
“Đến rồi.” Ô Sâm Nặc chỉ thoáng chốc đã thấy Xã Lê quận thành ở xa xa, liền trực tiếp hướng Thành chủ phủ bay tới.
Tinh thần lực như phong bạo của y tức thì bao phủ khắp cả Xã Lê quận thành, song sắc mặt hắn bỗng biến đổi chỉ trong nháy mắt, hắn đã tới vùng trời phía trên của Thành chủ phủ đồng thời trông thấy rất rõ ràng cảnh tượng trước cửa Thành chủ phủ, trên đường cái …
6 thi thể có cánh!
“6 gã tứ dực Thiên sứ đều chết cả rồi sao?” Ô Sâm Nặc trái tim khẽ thắt lại, cho dù là ‘Đế Lâm’ của Ma Thú sơn mạch có dẫn theo Thánh vực ma thú tới tàn sát Phân Lai thành thì Quang Minh giáo đình cũng chẳng hề tổn hại một Thánh vực cường giả nào. Song hôm nay mới đó mà đã tổn thất mất 6 gã tứ dực Thiên sứ.
Ánh mắt Ô Sâm Nặc chỉ trong nháy mắt đã trở nên u lãnh, nhiệt độ xung quanh cũng kịch liệt giảm xuống, diện tích bên ngoài thân thể 6 gã tứ dực Thiên sứ máu tươi trực tiếp ngưng kết lại thành băng.
“Lâm Lôi, ra đây!”
Tiếng Ô Sâm Nặc lạnh lùng vang lên trong thiên địa, đám dân chúng Xã Lê quận thành vừa mới chịu sự kích thích của Lâm Lôi không lâu, lúc này lại khiếp sợ phát hiện trên bầu trời Thành chủ phủ dĩ nhiên lại xuất hiện thân ảnh một gã mặt trường bào màu vàng lợt.
“Khiêu chiến Lâm Lôi ư?” Không ít dân chúng cảm thấy trong lòng phát run.
Hôm nay bọn họ đã phải chịu quá nhiều kích thích rồi, đầu tiên là Thiên sứ giáng trần, rồi hôm sau Thiên sứ lại bị đám người Lâm Lôi giết chết, còn bây giờ dĩ nhiên cũng lại có môt Thánh vực cường giả tới khiêu chiến Lâm Lôi … bọn họ cả đời cũng chưa từng được thấy qua những tràng chiến đấu kịch liệt không ngừng như vậy.
“Lâm Lôi, ngươi chỉ biết trốn ở trong Thành chủ phủ thôi sao? Ngươi tưởng rằng ta không thể phát hiện ra ngươi ư?” Trong tiếng của Ô Sâm Nặc hàm chứa sự phẫn nộ cực độ.
Trước đây muốn giết Lâm Lôi chỉ là bởi vì sự uy hiếp của Lâm Lôi. Còn bây giờ … Lâm Lôi dĩ nhiên đã giết chết 6 gã tứ dực Thiên sứ. Quang Minh giáo đình đến khi nào mới có thể tiêu hóa nổi chuyện này? Nếu Lâm Lôi là Thần cấp cường giả thì giáo đình bọn họ chỉ có thể nhẫn nhịn, song thực lực của hắn lại chưa bằng Ô Sâm Nặc.
“Trốn?” Một âm thanh lạnh lẽo từ bên trong Thành chủ phủ phát ra.
“Ô Sâm Nặc, ngươi cũng quá tự đề cao mình rồi.” Chầm chậm bước, mặc thâm thanh sắc trường bào, Lâm Lôi đi giữa Bối Bối và Hắc Lỗ từ từ bước ra khỏi phòng khách, 5 huynh đệ Ba Khắc cũng theo sau Lâm Lôi, dàn ra thành một hàng!
Lâm Lôi ngẩng đầu nhìn Ô Sâm Nặc ở trên bầu trời phía trước, đồng thời Ô Sâm Nặc từ giữa không trung cũng nhìn xuống Lâm Lôi bên dưới, hai ánh mắt chạm nhau, không gian lạnh lẽo ở xung quanh dường như chỉ trong nháy mắt đã quay cuồng chấn động rồi.
Lúc này nhiệt độ quanh Ô Sâm Nặc vài trăm thức cũng đã giảm xuống rất thấp.
U lãnh, chết chóc.
Khoảng không này dường như toàn bộ đều nằm trong tay Ô Sâm Nặc.
“Vù!” Rồi đột nhiên khối khu vực này bỗng nổi gió, nguồn gió chính là Lâm Lôi. Lâm Lôi thâm thanh sắc trường bào phần phật trước gió, mái tóc dài cũng tung bay, cuồng phong gào thét trực tiếp hướng tới bầu trời chỗ Ô Sâm Nặc đang đứng, song Ô Sâm Nặc lại như một tảng đá không hề nhúc nhích.
“Giết chết 6 gã tứ dực Thiên sứ của giáo đình ta, ta hôm nay phải giết chết ngươi, để cho linh hồn ngươi suốt kiếp phải chịu đựng roi lửa đau đớn.” Tiếng Ô Sâm Nặc tựa như một ngọn đao băng lạnh lẽo đâm vào lỗ tai mọi người.
Lâm Lôi nhìn Ô Sâm Nặc trên bầu trời, nhếch miệng cười: “Có bản lãnh thì cứ đến đây đi.”
 

Chọn tập
Bình luận