Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 33: Long huyết mật điển (Thượng)

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Ô Sơn trấn, trong Ba Lỗ Khắc gia tộc phủ đệ.
Hoắc Cách vừa mới nếm qua bữa trưa, đang ở ngoài phòng ngồi trên cái ghế dài thong thả và nhàn nhã đọc thư tịch.
Chỉ thấy hai bóng người rất nhanh đi vào giữa phủ đệ, chính là Lâm Lôi 2 người từ Phân Lai thành thẳng một lèo với tốc độ nhanh nhất có thể vừa về đến, giờ phút này Lâm Lôi cùng Hi Nhĩ Mạn trên mặt khó có thể nén được kích động, Lâm Lôi từ xa đã hô lớn: “Phụ thân, con đã về.”
“Hoắc Cách đại nhân.” Hi Nhĩ Mạn cũng rất kích động.
Hoắc Cách ngẩng đầu nhìn thấy Lâm Lôi, Hi Nhĩ Mạn vẻ mặt hưng phấn trong lòng đã có một tia dự cảm. Lập tức đứng lên, nhìn Lâm Lôi, Hi Nhĩ Mạn hai người, thanh âm thoáng phát run dò hỏi: “Thi kiểm tra ma pháp thế nào?”
Ba Lỗ Khắc gia tộc thực sự yên lặng đã quá lâu, gia tộc cổ này cũng đang rất cần một nhân vật vĩ đại tái hiện lại vinh quang của mình!
“Hoắc Cách đại nhân, Ân Tư Đặc Học viện, là Ân Tư Đặc Học viện, Lâm Lôi đã được Ân Tư Đặc Học viện tuyển chọn.” Hi Nhĩ Mạn kích động nói.
Hoắc Cách bỗng như hóa đá, giây phút này ông cảm thấy đầu óc mình như thiếu đi dưỡng khí, toàn bộ đều trở nên trống rỗng.
“Hoắc Cách đại nhân?” Hi Nhĩ Mạn liền gọi hai tiếng.
Hoắc Cách dần dần khôi phục lại năng lực suy xét, dồn dập hít thở nhìn Hi Nhĩ Mạn, khó có thể tin dò hỏi: “Ân Tư Đặc, ngươi nói Ân Tư Đặc Học viện?” Lúc này Hoắc Cách tròn xoe đôi mắt sáng như sao.
“Phụ thân, đây là thư tín trúng tuyển của Ân Tư Đặc Học viện.” Lâm Lôi trực tiếp mang thư tín màu đỏ đưa cho cha mình, Hoắc Cách toàn thân run lên, sau đó nhanh chóng cầm lấy bức thư tín màu đỏ mở ra, bình tĩnh nhìn kỹ bên trong phong bì một chỉ thông báo trúng tuyển.
Một dòng chữ sáng đỏ rực rỡ – ‘Ân Tư Đặc Học Viện’ ‘Lâm Lôi’.
“Ha ha, ha ha ha ha, tổ tiên Ba Lỗ Khắc gia tộc ơi, gia tộc chúng ta đã có hy vọng rồi!” Hoắc Cách đột nhiên ngửa đầu cười to, toàn thân cười đến phát run, nước mắt sung sướng không ngừng tuôn rơi, “Chúng ta Ba Lỗ Khắc gia tộc đã có hi vọng rồi!”
Rồi có chút điên cuồng cười thực to, hơn nữa lại còn có hai hàng lệ tuôn dài trên má thực sự làm Lâm Lôi không khỏi cảm thấy sửng sốt.
“Phụ thân.” Lâm Lôi tựa hồ e sợ sẽ quấy rầy cha, chỉ dám nhẹ giọng gọi.
Nó cho tới tận bây giờ chưa từng bao giờ thấy cha mình điên cuồng đến như vậy, hơn nữa nước mắt chảy xuống càng làm cho Lâm Lôi trong lòng phát run.
Quản gia Hi Lý lúc này cũng đi tới, ông ta cũng khiếp sợ trước phản ứng của Hoắc Cách lúc này, hiện tại Hi Lý căn bản không biết có chuyện gì đang xảy ra.
Hoắc Cách hít sâu một hơi, nhìn về phía Lâm Lôi, trong mắt kích động cực độ: “Tốt, tốt.”
“Hi Nhĩ Mạn, Hi Lý thúc thúc!” Hoắc Cách nhìn về phía hai người, “Buổi tối hôm nay hãy tổ chức đại tiệc, nhanh, chuẩn bị cho tốt, hôm nay ta rất cao hứng, đặc biệt rất cao hứng. Có một đứa con trai như vậy, ta chết cũng không hổ thẹn với tổ tiên Ba Lỗ Khắc gia tộc.”
“Vâng, Hoắc Cách đại nhân.” Hi Nhĩ Mạn cùng Hi Lý quản gia đều đáp.
“Chi chi …” đột nhiên tiểu Ảnh thử ‘Bối Bối’ từ trong ngực Lâm Lôi nhảy ra ngoài, đứng ở trên vai Lâm Lôi trừng mắt nhìn Hoắc Cách, trong con ngươi đôi mắt nhỏ tràn đầy phẫn nộ.
Lâm Lôi cảm ứng được tin tức truyền đến từ linh hồn tiểu Ảnh thử, đúng là dở khóc dở cười. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nguyên lai tiểu Ảnh thử đang lòng mình ngủ say, nhưng vừa rồi Hoắc Cách cười rất to âm thanh thât sự làm nó bất ngờ tỉnh lại. Tiểu Ảnh thử thời kỳ ấu nhi ngủ rất nhiều, hơn nữa ghét nhất bị người khác đánh thức, lúc này tự nhiên rất phẫn nộ.
“Ảnh thử, ma thú Ảnh thử?” Hoắc Cách thấy tiểu Ảnh thử sắc mặt đột nhiên đại biến.
“Phụ thân.” Lâm Lôi e sợ cha ra tay, vội vàng nói, “Tiểu Ảnh thử đã cùng con kí kết linh hồn khế ước.”
Hoắc Cách như bị sét đánh trúng đầu, ngây ngốc trong chốc lát: “Con, con thu phục được ma thú Ảnh thử này?”
Thu phục được ma thú có hai điều kiện lớn, 1 là làm cho ma thú thần phục, 2 là bố trí Linh hồn khế ước ma pháp trận.
Thực lực của Lâm Lôi Hoắc Cách đương nhiên rất rõ ràng, không hề cao. Mà ma thú Ảnh thử yếu nhất cũng đã là cấp 3. Làm sao mà Lâm Lôi lại có thể bố trí được Linh hồn khế ước ma pháp trận? Vấn đề này căn bản không thể có khả năng xảy ra mà.
“Đúng vậy, phụ thân, con thu phục được nó.” Lâm Lôi trịnh trọng đáp.
Hoắc Cách chỉ cảm thấy nhi tử của chính mình, đối với những nhận thức của mình trong quá khứ đã không còn giống nữa rồi. Hoàn toàn không còn giống nữa!
“Hoắc Cách đại nhân, Lâm Lôi thực sự thu phục được con Ảnh thử này, lúc ấy ta đã từng thấy. Con Ảnh thử này chính là mấy ngày nay, Lâm Lôi thường xuyên dùng thỏ hoang, gà lôi để nuôi dưỡng con vật đáng yêu này.” Bên cạnh Hi Nhĩ Mạn giải thích nói.
“Dùng động vật làm thức ăn?” Hoắc Cách suy nghĩ một lúc, nhìn chằm chằm Lâm Lôi khó có thể tin nói, “Ma thú Ảnh thử, chính là con vật đáng yêu mà con nói tại hậu viện trong căn phòng cổ nuôi dưỡng đấy sao?”
Lâm Lôi thành thực gật đầu.
Hoắc Cách lúc này dở khóc dở cười, thực không ngờ ma thú cũng được xem là động vật đáng yêu sao?
Mặc dù nghi hoặc Lâm Lôi làm sao lại cùng tiểu Ảnh thử kí kết Linh hồn khế ước, nhưng bất quá Hoắc Cách cũng không nóng vội, hiện tại ông ta tâm tình đặc biệt rất là tốt.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, Hi Lý thúc thúc, Hi Nhĩ Mạn các ngươi mang theo một ít hộ vệ nhanh đi chuẩn bị để buổi tối ta sẽ tổ chức một bữa yến tiệc lớn.” Hoắc Cách cao giọng cười to nói, giờ phút này tiếng cười của Hoắc Cách thực sự là thống khoái.
Lâm Lôi nhìn cha, từ ký sự khởi đầu đến bây giờ, nó cho tới tận bây giờ chưa từng nhìn thấy cha cười quá vui vẻ đến như thế.
Đêm đó.
Trong Ba Lỗ Khắc gia tộc đặc biệt náo nhiệt, ngay cả những tên hộ vệ đội viên cùng với gia quyến cũng đều được mời đến, tại khuôn viên khoảng sân trước Ba Lỗ Khắc gia tộc có kê 5 cái bàn ăn lớn, cả Ba Lỗ Khắc gia tộc phủ đệ trong ngoài tràn ngập âm thanh nói cười.
“Ăn ngon, ăn ngon.” Tiểu Ốc Đốn trong chốc lát gắp cái này rồi lại gắp cái nọ, hưng phấn ăn không thôi.
“Lâm Lôi thiếu gia, chúc mừng người tiến vào Ân Tư Đặc Học viện, tương lai Lâm Lôi thiếu gia khẳng định là một ma pháp sư rất lợi hại.” Một gã gia tộc hộ vệ đội viên cười với Lâm Lôi chúc mừng nói.
Ở trung tâm của buổi yến tiệc, Lâm Lôi tất nhiên là tâm điểm.
Khi biết Lâm Lôi sắp tiến vào Ân Tư Đặc Học viện, tất cả mọi người đều hưng phấn. Hoàn toàn có thể tưởng tượng được, một khi đã bước vào Ân Tư Đặc Học viện là đã bước trên một con đường bằng phẳng. Tương lai Lâm Lôi tuyệt đối sẽ không phải là nhỏ để Ô Sơn trấn có khả năng dung nạp được.
“Ca ca, bọn họ đều kính rượu cho người, ta cũng kính.” Tiểu Ốc Đốn thực thà cầm một cốc nước quả cụng ly.
Lâm Lôi nhìn biểu hiện đó của nó, dở khóc dở cười. Tuy nhiên cũng vẫn như cũ giơ lên một cốc nước quả, cùng tiểu Ốc Đốn chân thực chạm cốc.
“Nào, huynh đệ chúng ta cùng uống.” Lâm Lôi cũng cười mị mị nâng chén.
Đêm khuya, trong tông đường Ba Lỗ Khắc gia tộc, chỉ còn có Lâm Lôi, Hoắc Cách hai người.
Cửa tông đường đã đóng, cả tông đường được thắp sáng bởi một hàng nến khiến cho tông đường trở nên tương đối ấm áp. Lúc này Hoắc Cách nhìn một hàng bài vị của tổ tông, thanh âm trầm thấp nói: “Lâm Lôi, Ba Lỗ Khắc gia tộc ta từ thế hệ sinh sau của Long huyết chiến sĩ thứ 5, liền một đời đại suy bại xuống, thậm chí đến đời ta, đồ gia bảo của Ba Lỗ Khắc gia tộc truyền lại còn phải bán hết để lấy tiền … mỗi lần nghĩ đến điều đó, ta thực cảm thấy vô cùng sỉ nhục, đường đường là Long huyết chiến sĩ gia tộc a!”
Lâm Lôi trong lòng cũng chết lặng không nói một tiếng.
Nó cũng cảm thấy sỉ nhục.
Thừa kế một gia tộc cổ 5000 năm lịch sử, là Long huyết chiến sĩ gia tộc, Lâm Lôi trong lòng cảm thấy tự hào. Nhưng hôm nay thât sự suy bại đến nỗi gia tộc chi bảo gia truyền cũng không giữ được.
“Lâm Lôi.” Hoắc Cách đột nhiên xoay người, trịnh trọng nhìn Lâm Lôi, “Từ hôm nay trở đi, ta không còn xem con là một đứa nhỏ nữa, mà xem con là một trụ cột tương lai của Ba Lỗ Khắc gia tộc! Tương lai gia tộc chủ yếu là do con định đoạt.”
“Vâng, thưa phụ thân.” Lâm Lôi kiên định gật đầu đáp.
“Con chờ một chút, ta đi lấy một vật.” Hoắc Cách đột nhiên xoay người hướng tới mật thất bên trong tông đường bước đến, trong chốc lát, ông ta cầm theo một quyển sách đi ra, “Lâm Lôi, hãy cố gắng nắm bắt cho tốt, cũng vì ta mà ghi nhớ.”
“Đây là cái gì?”
Lâm Lôi nghi hoặc tiếp nhận bổn thư tịch này, bộ sách mặt ngoài không có chữ viết, nhưng lật trang xem qua, liền nhìn thấy có bốn chữ to – Long Huyết Mật Điển.
 

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky