Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 441: Bí mật

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Thành chủ đại nhân?
Lâm Lôi chấn động trong lòng, đồng thời cũng nhớ lại lời nói Mục Ba đã nói với hắn.
“Lâm Lôi, chủ nhân của Thanh Hỏa thành chính là Thanh Hỏa Đại nhân một trong ngũ Đại vương giả. Thanh Hỏa Đại nhân rất là thần bí, thực lực cường hoành không cần nhiều lời, hắn cơ hồ không hiện thân, có ở trong Thanh Hỏa thành hay không cũng không thể xác định, nổi danh nhất ở Thanh Hỏa thành, địa vị chỉ kém mỗi Thanh Hỏa Đại nhân chính là A Đức Kim Tư Đại nhân”
Lâm Lôi nhìn về phía Lôi Lâm ở bên cạnh.
“Hắn chính là Thanh Hỏa một trong ngũ đại vương giả của Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam?”
Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam tồn tại từ bao giờ khó có thể xác định, trong đó Thần cấp cường giả nhiều vô số kể. Song có năm người vẫn đứng ở đỉnh cao nhất, được tôn xưng là “Vương giả” có thể được xưng là “Vương giả” ở Vị diện ngục giam thì thực lực mạnh mẽ có thể hiểu được.
“A Đức Kim Tư, đứng lên đi. Chúng ta đều đã rời khỏi Qua Ba Đạt. Ta cũng không còn là thành chủ Thanh Hỏa thành, ngươi không cần xưng hô ta là Thành chủ” Lôi Lâm cười nhạt nói.
A Đức Kim Tư cung kính đứng lên, nói: “Đúng ạ, tuy nhiên sự tôn kính của A Đức Kim Tư đối với Thanh Hỏa Đại nhân mãi không thay đổi” tên Bá Nạp Tư cũng cung kính đứng ở một bên, cái tên Thanh Hỏa có sức chấn nhiếp quá lớn.
Ngũ đại vương giả căn bản đúng là vô địch.
“Ngươi, ngươi là Thanh Hỏa?” Bối Bối giật mình nhìn Lôi Lâm.
“Sao, không giống à?” Lôi Lâm nhướng mày, cười cười nhìn Bối Bối.
Bối Bối gật gật đầu nói: “Không phả, ta chỉ nghe Lão Đại nói qua, Thanh Hỏa là một trong ngũ đại vương giả của Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam. Nếu lợi hại như vậy thì thuộc hạ tất nhiên sẽ là Thượng vị thần. Còn có, lúc trước ta nghĩ rằng, Thanh Hỏa là tên”
“Ha ha …”
Lôi Lâm phá lên cười rất thoải mái: “Chẳng lẽ Thanh Hỏa ta, nhất định phải có thuộc hạ là Thượng vị thần, mới có thể biểu hiện thân phận của ta?”
A Đức Kim Tư ở một bên cười cung kính nói: “Thanh Hỏa Đại nhân làm gì cần thuộc hạ, hoặc là một đám Thượng vị thần ở trước mặt Thanh Hỏa Đại nhân cũng không coi là cái gì” Nói đùa, ngũ đại Vương giả của Qua Ba Đạt Vị diện ngục giam có ai không phải là từ giết chóc biểu hiện thực lực chứ?
Trong ngũ đại Vương giả thì Thanh Hỏa Đại nhân là người có thời gian tu luyện ngắn nhất.
Nhưng lại là một người chói mắt nhất.
Thanh Hỏa Trát Khắc Lợi Á Tư Lôi Lâm quật khởi ở hoang mạc của vị diện ngục giam, rồi sau đó mỗi trận chiến đều chiến thắng, cho dù Thượng vị thần cường đại ở trước mặt Thanh Hỏa Đại nhân cũng phải thần phục, đến nay không có ai có thể đỡ được đòn công kích của Thanh Hỏa Đại nhân.
“Thanh Hỏa chỉ là một danh xưng mà thôi” Lôi Lâm cười nhạt.
Nhưng A Đức Kim Tư lại nói: “Cái tên Thanh Hỏa, đó là Đại nhân trải qua vô số giết chóc, làm vô số cường giả ở Qua Ba Đạt tin phục, rồi sau đó công nhận danh hào, trận chiến Lưu Lam Hà năm đó, cả Qua Ba Đạt không ai không biết?”
Lôi Lâm chỉ cười cười.
Cho dù A Đức Kim Tư cao ngạo đến đâu, trước mặt Lôi Lâm cũng phải nịnh nọt lấy lòng, thực ra đây cũng là sự thực. A Đức Kim Tư trước mặt Lôi Lâm ngay cả một ý niệm “Tranh đấu” trong đầu cũng không dám có. Bởi vì A Đức Kim Tư hiểu rõ, hắn không địch nổi một chiêu của Thanh Hỏa.
Trận chiến Lưu Lam hà đã tạo lên cái tên Thanh Hỏa.
Cũng đã khiến vô số người sợ hãi, thậm chí rất nhiều người cho rằng Thanh Hỏa là người cường đại nhất trong ngũ đại Vương giả. Đương nhiên, điều này không được chứng thực. Dù sao Qua Ba Đạt quá lớn, ngũ đại Vương giả lại phân chia ở Thiên nam địa bắc, hơn nữa bọn họ có ý thức không coi nhau là địch, dù sao, cũng không có bảo vật gì giá trị để bọn họ chém giết lẫn nhau.
“Đây mới là tuyệt thế cường giả đích thực” Đáy lòng Lâm Lôi dâng lên một cảm giác kính nể với Lôi Lâm, đồng thời đáy lòng cũng rất cuồng nhiệt.
Ngay cả A Đức Kim Tư, trước mặt Lôi Lâm cũng phải cung kính, có khả năng trở thành đỉnh cấp tồn tại ở Qua Ba Đạt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“A Đức Kim Tư, ngươi đừng đứng ở đó, ngồi xuống nhanh lên. Ngồi ở bên cạnh Lâm Lôi đó” Lôi Lâm chỉ vào bên cạnh Lâm Lôi mà nói.
Lôi Lâm ra lệnh, thì A Đức Kim Tư sao dám kháng lại chứ. Lúc này mới cung kính khom người: “Tạ ơn Thanh Hỏa Đại nhân” rồi sau đó liền ngồi xuống bên cạnh Lâm Lôi, đồng thời còn nở nụ cười thân thiện với Lâm Lôi.
Lâm Lôi cũng chỉ còn cách cười lại.
“Hừ” Bối Bối ở bên cạnh Lâm Lôi lại hừ lạnh một tiếng.
A Đức Kim Tư nhất thời nhường mày một cái, liếc mắt nhìn Bối Bối, lập tức cười nói: “Vị này là Bối Bối” Bối Bối chỉ gật gật đầu. A Đức Kim Tư không tức giận, cười nói: “Bối Bối, ta biết ngươi không cao hứng. Chuyện lúc đầu là người của ta sai”
Lâm Lôi và Bối Bối đều kinh dị nhìn A Đức Kim Tư.
“Sao, A Đức Kim Tư?” Lôi Lâm mở miệng nói.
A Đức Kim Tư cười nói: “Thanh Hỏa Đại nhân, thực ra cũng chỉ là chuyện nhỏ, ta có một thuộc hạ Trung vị thần tên là Áo Gia Văn. Có chút cừu oán với bằng hữu của Lâm Lôi. Sau này Áo Gia Văn còn muốn mời thêm mấy tên Trung vị thần thuộc hạ của ta đến chỗ của Lâm Lôi báo thù, tuy nhiên cuối cùng người của ta lại bị hại”
“Ồ?” Lôi Lâm nghe xong cảm thấy hứng thú.
Lâm Lôi và Bối Bối nhìn nhau.
“Lão Đại, tên A Đức Kim Tư này hình như muốn xin lỗi?” Bối Bối dùng Linh hồn trao đổi với Lâm Lôi.
“Ta cũng không rõ” Lâm Lôi có đôi chút nghi hoặc.
A Đức Kim Tư dù sao cũng là Thượng vị thần, hôm nay lại xin lỗi mình?
“Bá Nạp Tư, ngươi đến đây” A Đức Kim Tư nói: “Mặc dù trận chiến ấy, ngươi tổn thất một cái Thần phân thân, nhưng dù sao trận chiến đó do các ngươi gây ra, nói ra thì các ngươi không đúng, ngươi trước tiên hướng Lâm Lôi và Bối Bối xin lỗi đi”
Lâm Lôi, Bối Bối ngẩn ra.
Tên Bá Nạp Tư quả thực đi đến, thành thực xin lỗi nói: “Lâm Lôi tiên sinh, Bối Bối tiên sinh, chuyện năm đó thực sự xin lỗi”
“Bá Nạp Tư tiên sinh, không cần như vậy. Toàn bộ việc này chủ yếu là do tên Áo Gia Văn” Lâm Lôi mở miệng nói: “Bá Nạp Tư tiên sinh, cũng chỉ là bị che mắt thôi” Người ta đã nể mặt mình, tự nhiên Lâm Lôi cũng nể mặt đối phương.
A Đức Kim Tư gật đầu: “Lâm Lôi, ngươi cứ việc yên tâm. Ta hôm nay cam đoan với ngươi, tên Áo Gia Văn sau này tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc các ngươi”
Lâm Lôi cười thầm trong lòng.
Xem ra, Áo Lợi Duy Á không cần trốn ở trong mật thất Vi hình vị diện kia rồi.
Ngay khi A Đức Kim Tư dẫn theo Bá Nạp Tư ở Đồng La Sơn bái kiến Thanh Hỏa Lôi Lâm, thì ở Áo Bố Ân đế quốc xa xôi, ba người Áo Gia Văn, Hán Bố Lý Đặc và Cái Đằng đang tụ tập uống rươu với nhau, nói chuyện phiếm. Hơn hai mươi năm qua, quan hệ giữa ba người bọn họ đã tốt hơn rất nhiều.
Bá Nạp Tư có địa vị tương đối đặc thù, nên không quá thân cận với ba người bọn họ.
“Năng lượng ba động kinh người ở phương Tây, sợ rằng chỉ có Thượng vị thần mới làm ra như vậy được” Cái Đằng lớn tiếng nói.
“Ân, tuy nhiên không quan hệ với chúng ta” Áo Gia Văn cũng cười nói: “Nếu liên quan đến Thượng vị thần thì chúng ta cứ an tâm ngồi đây uống rượu, thực là thoải mái”
Hán Bố Lý Đặc lắc đầu nói: “Thượng vị thần? bọn họ đúng là lợi hại, nếu như chúng ta có một ngày có được Thượng vị thần Thần cách. Không phải cũng có thể trở thành Thượng vị thần sao? Chỉ tiếc là không biết đợi đến bao giờ mới có được một quả Thượng vị thần Thần cách”
“Thượng vị thần Thần cách, nằm mơ cũng nghĩ đến” Áo Gia Văn cũng cảm thán một tiếng.
Hán Bố Lý Đặc đột nhiên buông chén rượu xuống, mang theo men rượu cười cười nhìn Áo Gia Văn nói: “Áo Gia Văn, ta nói cho ngươi một bí mật”
“Ta biết ngươi muốn nói gì” Cái Đằng cũng ha ha cười nói: “Bí mật chó gì, ta và tên Bá Nạp Tư đều biết”
Tròng mắt Hán Bố Lý Đặc đảo đảo, nói: “Các ngươi biết, ta biết, nhưng Áo Gia Văn hắn không biết” Lời này khiến cho trong lòng Áo Gia Văn có điểm tò mò, lập tức chờ mong nhìn Hán Bố Lý Đặc.
Hán Bố Lý Đặc cười cười nói: “Áo Gia Văn, ta nói cho ngươi biết, bên trong Không gian giới chỉ của A Đức Kim Tư Đại nhân có một quả Thượng vị thần Thần cách”
“Cái gì?” trong lòng Áo Gia Văn run lên.
Thượng vị thần Thần cách?
Áo Gia Văn nằm mơ đều muốn có được một quả Thượng vị thần Thần cách, nhưng mà Áo Gia Văn hắn hôm nay chỉ còn Quang minh Thần phân thân.
Không biết quả Thượng vị thần Thần cách đó có phải Quang minh thuộc tính hay không.
Cái Đằng cũng gật gật đầu nói: “Có một quả Thượng vị thần Thần cách, nhưng không biết thuộc tính là gì. Nhưng ta dám khẳng định, không phải Lôi thuộc tính, cũng không phải Địa thuộc tính”
“Tại sao lại khẳng định như vậy?” Áo Gia Văn lập tức nói.
Cái Đằng cười cười: “Bản thân A Đức Kim Tư Đại nhân khẳng định không cần. Quan hệ giữa A Đức Kim Tư Đại nhân và Bá Nạp Tư ngươi cũng biết. Nếu như Bá Nạp Tư có thể sử dụng, A Đức Kim Tư Đại nhân khẳng định sẽ cho Bá Nạp Tư. Bá Nạp Tư lúc trước có hai thân thể, ở trong Long huyết tòa thành đã bị tiêu diệt một cái là Đại địa Thần phân thân. Hiện nay chỉ còn Lôi Thần phân thân. Nếu Bá Nạp Tư không thể sử dụng, vậy khẳng định không phải Địa thuộc tính, cũng không phải Lôi thuộc tính”
“Đúng” Áo Gia Văn khẽ gật đầu.
“Chẳng lẽ, quả Thượng vị thần Thần cách đó hai huynh đệ các ngươi cũng không thể sử dụng” Áo Gia Văn tiếp tục nói.
Hán Bố Lý Đặc cười lạnh một tiếng: “Trong lòng Đại nhân, địa vị của ba người chúng ta không thể nào bằng Bá Nạp Tư được. Chúng ta chỉ là người hầu của hắn. Đại nhân sao có thể lãng phí một quả Thượng vị thần Thần cách cho chúng ta được?”
“Nhớ đến, lại cảm thấy không thoải mái, nào uống rượu nào” Cái Đằng liền nói.
“Uống uống” Áo Gia Văn lập tức nâng chén, nhưng mà trong lòng Áo Gia Văn đang âm thầm tính toàn …
Cuồng phong gào thét, một vị lão già tóc hoa râm đang cung kính đi theo phía sau một vị thiếu niên tuấn tú, đang phá không phi hành.
Lúc ở Đồng La Sơn, A Đức Kim Tư còn tươi cười rạng rỡ, trước mặt Thanh Hỏa Lôi Lâm vô cùng cung kính, rất là nhiệt tình hữu hảo với Lâm Lôi vầ Bối Bối. Nhưng hôm nay vừa bay khỏi Đồng La Sơn, lông mày A Đức Kim Tư nhíu lại, hắn rất phiền não trong lòng.
“Thanh Hỏa Đại nhân cũng ẩn tàng ở Ngọc Lan đại lục, tám chín phần mười là vì trọng bảo bên trong Chúng thần mộ địa”
A Đức Kim Tư nghĩ vậy liền cảm thấy phiền não.
Hắn cũng muốn bảo bối bên trong Chúng thần mộ địa: “Ta phải tranh đoạt với Thanh Hỏa Đại nhân?”
Vừa nghĩ vậy, A Đức Kim Tư cảm thấy bất đắc dĩ. Hắn rất rõ ràng, trước mặt Thanh Hỏa, hắn ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.
Uy danh của Vương giả Thanh Hỏa không phải mọi người nịnh nọt mà có, mà là bản thân Lôi Lâm trả qua lần lượt các cuột giết chóc, vô số máu tươi ngưng tụ mà thành, đối với thực lực của Thanh Hỏa Lôi Lâm căn bản không cần hoàn nghi.
“Đại nhân? Ngươi chuẩn bị buông tha sao?” Bá Nạp Tư thần thức truyền âm nói.
A Đức Kim Tư hít sâu một hơi, cũng thần thức truyền âm trả lời: “Buông tha? Tuyệt đối không có khả năng”
Bá Nạp Tư cả kinh.
A Đức Kim Tư thầm nghĩ trong lòng: “Cùng lắm thì chết, nếu như thành công ta sẽ có hy vọng chống lại Thanh Hỏa. Ta không thể nào trực diện tranh đấu với Thanh Hỏa. Bây giờ ta chỉ có một con đường để đi …” A Đức Kim Tư quyết định chủ ý, ánh mất rất kiên định.
“Về đế đô”
Hai người Bá Nạp Tư và A Đức Kim Tư đáp xuống, trực tiếp bay vào Hoàng cung.
Trở lại Hoàng cung, việc đầu tiên mà A Đức Kim Tư làm là gọi Áo Gia Văn vào cung, mà lúc này Áo Gia Văn còn đang uống rượu cùng Hán Bố Lý Đặc và Cái Đằng. Nhận được mệnh lệnh của A Đức Kim Tư, bất chấp kẻ khác, lấy tốc độ nhanh nhất tiến vào Hoàng cung.
“Đại nhân” Áo Gia Văn cung kính quỳ xuống.
A Đức Kim Tư xoay người, lạnh lùng nhìn hắn: “Áo Gia Văn, có một việc ta phải nhắc nhở ngươi. Ta biết, con ngươi bị giết, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi, ngươi đừng muốn báo thù, cũng tuyệt đối không được trêu chọc bất cứ ai ở Long huyết tòa thành”
Áo Gia Văn ngẩn ra?
Không được báo thù?
Mặc dù hơn 20 năm nay, Áo Gia Văn vẫn yên lặng, nhưng không có nghĩa là hắn không báo thù. Sát tử chi cừu, Áo Gia Văn luôn khắc sâu trong tâm khảm.
“Hừ” A Đức Kim Tư hừ lạnh một tiếng: “Sao, không nghe rõ à?”
Bá Nạp Tư bên cạnh cũng trịnh trọng nói: “Áo Gia Văn, việc này có quan hệ đến đại sự của Đại nhân, nếu bởi vì chuyện nhỏ nhặt này của ngươi mà phá hỏng chuyện của Đại nhân, vậy ngươi có chết cũng không chuộc hết tội”
Áo Gia Văn lập tức quỳ sát đật, nói: “A Đức Kim Tư Đại nhân yên tâm, từ hôm nay trở đi, Áo Gia Văn ta nhất định sẽ không đi trêu chọc bất cứ ai ở Long huyết tòa thành. Chuyện báo thù của ta, Áo Gia Văn nhất định sẽ không nghĩ đến nữa” Nhưng mà đáy lòng Áo Gia Văn phẫn hận: “Báo thù? Không, ta chết cũng không thể bỏ qua, chỉ tạm thời nhẫn nhịn mà thôi, chờ ta lấy được quả Thượng vị thần Thần cách kia thì …”
Áo Gia Văn vô cùng khao khát có được Thượng vị thần Thần cách.
“Lui ra” A Đức Kim Tư lạnh nhạt nói.
“Vâng” Áo Gia Văn cúi đầu đi ra ngoài.
 

Chọn tập
Bình luận