Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 84: Vết rách (hạ)

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Bầu trời tối đen, Lâm Lôi vẫn chậm rãi ngồi uống rượu, bóng dáng Ngải Lệ Tư thủy chung vẫn chưa thấy xuất hiện, tiểu quán ngày càng ít người, bên cạnh Bối Bối càng ngày càng hưng phấn không thôi, bình thường Lâm Lôi vốn không cho phép nó uống nhiều rượu, nhưng lúc này đây nó đang được uống thực thống khoái.
“Tiên sinh, chỗ chúng ta đã đến lúc đóng cửa rồi.” Chủ quán đi tới bên cạnh Lâm Lôi cung kính nói.
“Đóng cửa?” Lâm Lôi ngẩn ra.
“Ừ, bao nhiêu tiền?” Hắn đứng lên, trong đầu cảm thấy có chút mê muội.
Hắn đã uống liên tục sáu bình rượu Phỉ Thúy, may mà Lâm Lôi thể chất tốt chứ nếu là người bình thường thì đã sớm gục rồi. Bên cạnh Bối Bối uống còn nhiều hơn hắn, uống suốt 12 bình.
Trả tiền xong, Lâm Lôi đi ra khỏi quán, lúc này đêm đã khuya, trên cả con đường không còn được mấy người.
“Đây là lần đầu tiên Ngải Lệ Tư thất ước.” Lâm Lôi thở dài một hơi.
Ngoái đầu lại nhìn thoáng qua tiểu lâu 2 tầng trong đêm đen, Lâm Lôi quay đầu trực tiếp hướng tới ‘Bích Thủy Thiên Đường’ đi đến.
Bích Thủy thiên đường.
“Lão tam đoán chừng lại ở lại cùng với bạn gái hắn rồi.” Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người vừa uống rượu vừa cùng đàm tiếu.
“Ài, Da Lỗ lão đại, ngươi nói Lâm Lôi hiện tại có còn là xử nam hay ko?” Lôi Nặc cười nói.
Da Lỗ nhăn cái mũi tự tin nói: “Những lời này mà cũng nói được ư, nhìn Lâm Lôi như vậy, 100 % vẫn còn là xử nam. Ài, lão tứ, đi nào, chúng ta đi nghỉ thôi.” Nói xong Da Lỗ ôm một mỹ nữ đi ra ngoài, Lôi Nặc cũng ôm một nàng theo ra.
“Lách cách.”
Cửa phòng dột nhiên mở.
Da Lỗ, Lôi Nặc kinh dị ngẩng đầu nhìn lại, Da Lỗ không khỏi kinh ngạc hỏi: “Lão tam, ngươi sao lại quay trở lại?”
“Không có gì, qua đây, Da Lỗ lão đại, lão tứ, lão nhị, các ngươi cùng uống rượu với ta đi.” Giọng Lâm Lôi có chút trầm thấp.
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người cùng nhìn nhau, Da Lỗ đầu tiên cười toáng lên: “Được, hiếm khi lão tam lại sảng khoái như vậy, hôm nay mấy huynh đệ ta cùng ngươi say sưa một đêm.” Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì cả ba đều ngồi xuống, cùng Lôi Lâm bắt đầu uống.
Ngày thứ 2, Lâm Lôi lại tới nhà Ngải Lệ Tư, song nàng vẫn chưa trở về.
Ân Tư Đặc ma pháp học viện.
“Ngải Lệ Tư nàng thực sự giận ta ư?” Lâm Lôi đi trên ngã tư dường của học viện, tâm tình không sao thoải mái được.
Hắn đưa mắt tùy ý nhìn vào một gian thương điếm bên trong học viện, thấy trước cửa dán trưng bày các loại ma pháp đạo cụ, ánh mắt Lâm Lôi đột nhiên tập trung trên một thủy tinh cầu, trong đầu nhớ lại một lần Ngải Lệ Tư từng nói với mình: “Lâm Lôi đại ca, chúng ta phân cách hai nơi, mỗi lần ta nhìn thấy nam nam, nữ nữ trong học viện cùng bên nhau, ta lại nhớ tới huynh, có điều chúng ta rất hiếm khi được gặp mặt. Ài, nếu mọi thời khắc chúng ta đều có thể ở bên nhau thì thực tốt biết bao.”
Lâm Lôi trong lòng vừa động, bèn trực tiếp đi vào gian thương điếm kia, hỏi nhân viên bán hàng: “Ký ức thủy tinh cầu ở chỗ ngươi giá bao nhiêu tiền?”
“800 kim tệ.” Nhân viên bán hàng mắt sáng lên, Ký ức thủy tinh cầu này là một món xa xỉ phẩm, “Ký ức thủy tinh cầu của chúng ta có hiệu quả rất tốt, chúng ta phải mời Thủy hệ bát cấp đại ma pháp sư trong học viện luyện chế ra đấy.”
Lâm Lôi hiểu rất rõ nguyên lý của Ký ức thủy tinh cầu.
Dùng Thủy hệ ma pháp ‘Phù Ảnh Thuật’ cùng một số thủ thuật luyện kim trong thủy tinh cầu này. Đến lúc đó chỉ cần đưa vào một chút Ma pháp lực là có thể khởi động ký ức của thủy tinh cầu, tự động ghi chép một đoạn dài những cảnh tượng. Chỉ cần ghi lại các đoạn đến khi cảm thấy hài lòng xong, sau này lại khởi động Ký ức thủy tinh cầu, Ký ức thủy tinh cầu sẽ đem những đoạn đã ghi lại này chiếu ra.
Sau một hồi trả giá, Lâm Lôi phải mất 1200 kim tệ mới mua được 2 cái Ký ức thủy tinh cầu.
“Một thủy tinh cầu dùng để ghi chép lại cảnh tượng của ta tại học viện, còn thủy tinh cầu kia ta để cho Ngải Lệ Tư tự mình ghi chép, sau này không gặp được nàng cũng có thể lấy Ký ức thủy tinh cầu ra xem.” Lâm Lôi nhìn hai cái Ký ức thủy tinh cầu trong tay, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
Tại túc xá điêu khắc thạch điêu, ở phía sau núi tu luyện, tại phòng học nghe giảng … Lâm Lôi đều ghi lại cho đến khi hoàn toàn thỏa mãn, không thể ghi thêm được nữa. Song đang lúc hắn cực kỳ hứng thú mang theo hai cái thủy tinh cầu, giữa tháng 10 khi đến Phân Lai thành thì mới phát hiện … Ngải Lệ Tư vẫn chưa trở về.
Ngày 29 tháng 10.
Bốn huynh đệ một lần nữa tới Phân Lai thành, tại trung tâm Phân Lai thành, Lâm Lôi lại tách ra khỏi những hảo huynh đệ của mình.
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người nhìn Lâm Lôi rời đi, vẻ mặt đều có chút trịnh trọng.
“Cùng lão tam sống chung bảy năm, vô luận là ma pháp hay ‘Thạch Điêu Kỹ Nghệ’ đều có thể tính là nhân vật thiên tài, nhưng rõ ràng là lão tam rất nặng tình với Ngải Lệ Tư kia. Lần này nếu thất tình, đối với lão tam sợ rằng đả kích sẽ rất lớn.” Da Lỗ nhíu mày nói.
Lôi Nặc cũng gật đầu: “Ta cũng có cảm giác đó, Ngải Lệ Tư kia đã hai ba lần không xuất hiện rồi, sợ rằng đã có vấn đề gì đó xảy ra rồi.”
“Kỳ thực thất tình cũng không phải là chuyện xấu.” Da Lỗ cười nói, “Là nam nhân mà không trải qua kinh nghiệm thất tình thì hắn làm sao mà thành được? Ta cuối cùng cảm thấy lão tam quá cưng chiều Ngải Lệ Tư kia, nếu là ta, chó má, đàn bà mà quá đáng, ta trực tiếp đá bay.”
Kiều Trì cười nói: “Da Lỗ lão đại, nói thực ra ta còn tương đối hâm mộ lão tam, quan điểm của ngươi thực sự thái quá …” Nói xong, hắn lắc lắc đầu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://sachvui.com
“Ta thì lại hâm mộ Da Lỗ lão đại.” Lôi Nặc nhướng mày một cái nói.
“Đừng nhiều lời, đi, chúng ta tới Bích Thủy thiên đường.”
Da Lỗ, Lôi Nặc, Kiều Trì ba người trực tiếp hướng tới Bích Thủy thiên đường đi tới, song khi ba người mới đi được nửa đường, Lôi Nặc đã khẽ kéo 2 người kia lại: Da Lỗ lão đại, Kiều Trì, các ngươi chờ một chút, nhìn xem bên kia là ai?”
Da Lỗ, Kiều Trì hai người cùng quay đầu theo hướng Lôi Nặc chỉ nhìn lại, vừa mới nhìn, cả hai người sắc mặt nhất thời thay đổi.
 

Chọn tập
Bình luận