Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 759: Chạy đi đâu?

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Tám vị đại viên mãn khác nhìn nhau, không hẹn mà cùng lùi về phía sau một đoạn, đứng ở xa mà quan sát.
“Là Quang minh chúa tể. Có chuyện gì vậy? Mà ảnh ảo phân thân chạy đến đây làm gì?” Đan Trữ Đốn truyền âm hỏi đại viên mãn khác.
“Phỏng chừng là không cam tâm chứ còn gì nữa.” Ni Ni Sa cũng truyền âm bàn luận với những người khác.
“Lúc ta đoạt được Hồng Lăng Tinh Toản, chúa tể đã tiến vào không gian loạn lưu, rồi từ không gian loạn lưu chạy đến đây. Bây giờ chắc là đang rất tức giận.” Khắc Lai Môn Đình truyền âm với giọng chế nhạo.
Các đại viên mãn mặc dù mặt ngoài tỏ ra tôn kính, nhưng trong đáy lòng, thực ra bọn họ rất coi thường một số chủ thần.
Đại viên mãn, đó là dựa vào thực lực thực sự.
Còn Chủ thần thì sao? Dựa vào vận khí mà đạt được chủ thần cách. Không phải là vừa mới sinh ra thì vận khí đã tốt hơn người khác sao?
“Mọi người thử nói xem, Lâm Lôi có dám chống lại ảo ảnh phân thân của chúa tể tới vị diện này hay không?” Vị thủy hệ đại viên mãn viên béo mập mặt tròn truyền âm nói.
“Không thể nào, mặc dù chỉ là ảo ảnh, nhưng cũng là ảo ảnh của chúa tể. Lâm Lôi động thủ, là không giữ thể diện cho chúa tể. Làm chúa tể mất mặt là không ổn rồi.” Hỏa hệ đại viên mãn Ba Mặc truyền âm nói.
Quang minh chúa tể là thân thể chủ thần, căn bản không có cách nào tiến vào Áo Tạp Luân vị diện. Đang xuất hiện bây giờ thì chỉ là một ảo ảnh phân thân. Ảo ảnh phân thân, kỳ thực cũng ẩn chứa một chút ý thức của chủ thần bổn tôn, sau đó mượn chủ thần lực mà hình thành hình thể của ảo ảnh phân thân.
Ảo ảnh phân thân cũng hiểu được pháp tắc huyền ảo. Nhưng lại không có ý chí uy năng!
“Mặc dù là một ảo ảnh phân thân của chúa tể, nhưng ảo ảnh phân thân lại không có ý chí uy năng. Nói về thực lực, nhiều nhất thì cũng chỉ tương đương với đám phủ chủ bình thường mà thôi.” Lâm Lôi không quan tâm chút nào tới Quang minh chúa tể ở trước mắt. Chỉ là ảo ảnh phân thân thì không phải là đối thủ của đại viên mãn, chứ đừng nói là Lâm Lôi.
Ảo ảnh phân thân khổng lồ đang lạnh lùng nhìn Lâm Lôi.
“Khắc Lai Môn Đình. Hồng Lăng Tinh Toản, tại sao lại bị Lâm Lôi đoạt mất?” Ảo ảnh phân thân nhìn về phía Khắc Lai Môn Đình.
Khắc Lai Môn Đình lập tức cười khổ nói:
“Chúa tể, người căn bản chưa biết hết thực lực của Lâm Lôi đạt tới cấp độ nào. Hắn không đơn thuần chỉ là đại viên mãn thượng vị thần. Nói về thân thể, hắn tuyệt đối đạt đến cấp bậc của Hắc Mặc Tư, Bối lỗ Đặc, có thể so với chủ thần khí. Vật chất công kích, so với chúng ta mạnh hơn mấy chục lần, thậm chí gấp trăm lần. Ta không có biện pháp nào!”
“Làm sao có thể?”
Quang minh chúa tể khiếp sợ nhìn về phía Lâm Lôi. Trên lịch sử, phàm là những nhân vật mà thân thể cường hãn đạt tới đỉnh cao, có thể so với chủ thần khí thì không có khả năng đạt tới đại viên mãn.
“Cái này là thực.”
Hỏa hệ đại viên mãn Ba Mặc cũng cười nói:
“Tất cả chúng ta đều đã chứng kiến. Chẳng những thế, nói về tốc độ, hắn cũng vượt xa chúng ta. Khắc Lai Môn Đình trốn cũng không thoát, không có biện pháp nào … chỉ có thể giao Hồng Lăng Tinh Toản ra.”
Quang minh chúa tể nhìn Lâm Lôi.
“Xin hỏi chúa tể, ta có thể đi được chưa?” Lâm Lôi mở miệng.
“Còn muốn chạy?” Quang minh chúa tể không khỏi hừ lạnh một tiếng, nhưng là với năng lực của một ảo ảnh phân thân, Quang minh chúa tể chỉ có thể ngoài miệng nói cứng mà thôi.
Bối Bối đang đứng bên cạnh Lâm Lôi, không nhịn được không khỏi nói:
“Chúa tể, việc tranh đoạt Hồng Lăng Tinh Toản tại vật chất vị diện này là chuyện của chúng thần bọn ta. Ở vật chất vị diện, chúng ta tranh đoạt. Kẻ nào thực lực mạnh thì bảo vật thuộc về kẻ đó. Bây giờ lão đại ta đoạt được thì đương nhiên bảo vật phải thuộc về lão đại ta. Chúa tểm Ngươi để ảo ảnh phân thân tới đây để làm gì? Muốn bức bách lão đại ta hay sao?”
Sắc mặt của Quang minh chúa tể rất khó coi.
Chuyện này là hắn vô lý!
Tám vị đại viên mãn ở đây đều có chủ thần chống lưng. Chuyện tranh đoạt tại Áo Tạp Luân vị diện là chuyện của đám đại viên mãn. Chủ thần không nên nhúng tay vào.
Nếu hắn mà nhúng tay vào can thiệp. Các chủ thần khác cũng sẽ nhúng tay vào mà bức bách đám đại viên mãn khác?
“Lâm Lôi.”
Quang minh chúa tể cố nén lửa giận, nhìn chằm chằm Lâm Lôi: “Ta biết, Đan Trữ Đốn là Hủy diệt chúa tể cử đến. Cho nên Hủy diệt chúa tể cũng không phải là chỗ dựa chống lưng phía sau cho ngươi. Có lẽ là Tử Kinh chủ thần cử đi. Như vậy đi, ngươi giao Hồng Lăng Tinh Toản cho ta! Tử Kinh chủ thần có hỏi đến thì ta sẽ ra mặt cho ngươi. Ngươi đưa Hồng Lăng Tinh Toản cho ta. Coi như là ta thiếu ngươi một một món nợ ân tình, thế nào?”
Cứng không được thì phải mềm.
“Nhân tình?” Lâm Lôi vừa đang định mở miệng, nhưng bỗng đột nhiên:
“Ha ha. Áo Cổ Tư Tháp, thủ đoạn này của ngươi này, là rất không tốt.”
Một âm thanh hùng hậu vang lên. Đồng thời, một cổ năng lượng khổng lồ hình thành phía trên không. Hoàn toàn trái ngược với quang minh năng lượng, cỗ năng lượng màu đen này lại tràn ngập sát khí. Đúng vậy, là Hủy diệt chủ thần lực. Rồi sau đó tụ tập lại, hình thành một thân ảnh mơ hồ.
Quang minh chúa tể thấy thế, không khỏi nhíu mày.
“Là hủy diệt chúa tể.” Lâm Lôi đáy lòng thầm nghĩ.
“Lâm Lôi, là ta thông báo cho hủy diệt chúa tể.” Đan Trữ Đốn truyền âm.
Lâm Lôi cũng biết, đám đại viên mãn này đều có phương pháp liên lạc với các chủ thần ở sau lưng.
“Ta và Lâm Lôi bàn luận trao đổi, đều là dựa trên sự tình nguyện. Ngươi dựa vào cái gì mà ngăn cản?” Quang minh chúa tể nói.
“Ha ha …” Hủy diệt chúa tể phát ra tiếng cười lớn.
“Ngươi mở miệng thỉnh cầu, căn bản đe dọa người khác.
Ngươi thân là quang minh chúa tể, mở miệng nhờ Lâm Lôi làm như vậy, nếu ta cũng nhờ Lâm Lôi làm như vậy, nếu Tánh mạng chúa tể, Tử vong chúa tể, Hắc ám chúa tể và các chúa tể khác cũng như vậy. Ngươi nói, vậy Lâm Lôi sẽ lựa chọn như thế nào?”

Quang minh chúa tể nhất thời không lên tiếng.
Hắn đột ngột hiện ra ảo ảnh phân thân, đã là trái với thông lệ rồi, sai thuộc về hắn.
Thực ra, làm như vậy cũng là bởi vì quang minh chúa tể vốn tưởng rằng bảo vật đã tới tay, đi một quãng đường xa ở không gian loạn lưu xa như vậy, đột nhiên lại thấy bảo vật tuột khỏi tay. Quang minh chúa tể đương nhiên tức giận. Chính vì giận dữ cho nên lúc này mới hiện ra ảo ảnh phân thân.
“Chúa tể cũng không khác gì người.” Bối Bối truyền âm cho Lâm Lôi.
“Đương nhiên, chúa tể cũng là các loại sinh vật, sau khi tu luyện đạt tới thượng vị thần, rồi sau đó nhờ cơ duyên xảo hợp mà đạt được chủ thần cách, luyện hóa thành công mới một bước thành chủ thần. Luyện hóa chủ thần cách, không có nghĩa là tính cách của hắn sẽ thay đổi! Đám chủ thần này cao cao tại thượng, bình thường không bao giờ thèm để ý tới chúng thần bọn ta. Đám chủ thần mới nhìn vào thì có vẻ rất siêu nhiên! Chỉ là một khi tranh giành lợi ích, lợi bảo, ví dụ như là chí cao thần tín vật này thì bọn họ mới lộ ra bản tính hoặc là tham lam, hoặc là bá đạo.” Lâm Lôi truyền âm.
“Quang minh chúa tể này thực sự là bá đạo.”
Bối Bối căn cứ vào sự đánh giá của hắn về quang minh chúa tể, không khỏi phán đoán.
“Quang minh chúa tể vẫn luôn là bá đạo. Tộc trưởng Cái Tư Lôi và ta đã từng bàn luận qua về chuyện này.” Lâm Lôi còn nhớ kỹ chuyện lúc trước Cái Tư Lôi Sâm đã kể cho hắn.
Cái Tư Lôi Sâm thậm chí còn hoài nghi, bốn vị lão tổ tông của Tứ thần thú gia tộc đã bị quang minh chúa tể giết chết. Hơn nữa cũng đã kể qua về tính cách bá đạo của quang minh chúa tể.
Lâm Lôi và Bối Bối dùng linh hồn để trao đổi.
Mà quang minh chúa tể, hủy diệt chúa tể cũng đang nói chuyện.
“Tốt. Chúng ta cũng không miễn cưỡng ép Lâm Lôi, Lâm Lôi nguyện ý hiến bảo vật này cho ai, cứ để cho hắn chính mình lựa chọn đi sao.” Quang minh chúa tể không khỏi nhìn về phía Lâm Lôi.
“Lâm Lôi, ngươi nguyện ý trao vật đó cho chủ thần nào, ngươi tự mình lựa chọn đi, không cần nhìn sắc mặt của chủ thần. Dù sao, Hồng Lăng Tinh Toản cũng chỉ có một, mà chủ thần lại có hơn mười vị!” Hủy diệt chúa tể cũng nhìn về phía Lâm Lôi.
Quang minh chúa tể nhìn chằm chằm Lâm Lôi, ánh mắt ẩn chứa hàm ý không cần nói cũng biết.
“Xin lỗi quang minh chúa tể.” Lâm Lôi mỉm cười nói.
Sắc mặt của Quang minh chúa tể nhất thời thay đổi.
“Hừ, không biết tốt xấu.” Quang minh chúa tể lạnh lùng liếc mắt nhìn Lâm Lôi một cái, rồi sau đó vị diện đầu ảnh phân thân liền ầm ầm tiêu tán. Lâm Lôi sắc mặt cũng là không thay đổi, cứ lẳng lặng đứng giữa không trung, thậm chí trên mặt còn có chút mỉm cười.
“Ha ha, Lâm Lôi. Tốt lắm.” Hủy diệt chúa tể cười ha ha.
“Hồng Lăng Tinh Toản này, ngươi nguyện ý cấp cho ai? Đương nhiên cấp ta là tốt nhất. Bất quá, ta cũng sẽ không ép ngươi.” Nói xong, Hủy diệt chúa tể vị diện đầu ảnh phân thân ầm ầm tiêu tán.
Thiên địa lại một lần nữa khôi phục sự tĩnh lặng.
Sóng biên xô bờ, tám vị đại viên mãn cũng tươi cười bay tới.
“Ha ha, lão Đại, quang minh chúa tể vừa rồi, sắc mặt trông rất thú vị.” Bối Bối cười to.
“Đã đắc tội với quang minh chúa tể rồi, nay vừa rồi lại đắc tội một lần nữa.” Lâm Lôi bất đắc dĩ thở dài.
“Quang minh chúa tể này tính tình …”
Khắc Lai Môn Đình cũng cười. Vừa nói chuyện, Khắc Lai Môn Đình thần thức vừa phát ra, bao trùm lên toàn bộ phạm vi xung quanh. Hắn hiển nhiên là không muốn để cho bọn thượng vị thần biết được cuộc nói chuyện của đám đại viên mãn.
“Hừ, đám … chủ thần kia, đừng thấy bọn họ bình thường trông rất siêu nhiên như vậy. Nhưng khi đụng chạm đến bọn họ chỉ một chút việc cỏn con, thậm chí chỉ là một chút sĩ diện. Bọn họ cũng sẽ lên cơn đại nộ.”
Hỏa hệ đại viên mãn Ba Mặc cũng cười nói:
“Kỳ thực cũng dễ hiểu thôi. Chủ thần cao cao tại thượng, ai dám chọc bọn họ, sợ rằng bọn họ sẽ phát ra cơn nộ hoả.”
“Bất quá, chủ thần với tính cách đó cũng chỉ là số ít.” Đan Trữ Đốn mỉm cười nói. “Đại đa số chủ thần, vẫn là có tính cách tốt.”
“Khi vị diện đản sanh, bọn họ cũng là xuất sanh, chính là một nhóm thượng vị thần sớm nhất, rồi sau đó nhờ vận khí may mắn, đạt được chủ thần cách, mới trở thành chủ thần mà thôi.” Tánh mạng đại viên mãn nói.
“Nói về pháp tắc huyền ảo, tuyệt đại đa số chủ thần, mặc dù bọn họ có được lượng lớn tín ngưỡng lực, nhưng vẫn không đuổi kịp chúng ta!”
“Ta thấy qua rất nhiều chủ thần, quang minh chúa tể này chính là bá đạo nhất.” Lâm Lôi nói.
“Ha ha, quang minh chúa tể vốn nổi danh bá đạo. Chính là tại vật chất vị diện, trong các loại tông giáo, đều là quang minh tông giáo thống trị nhiều nhất. Bất quá, thực lực của quang minh chúa tể cũng mạnh, bá đạo nhưng là có thực lực!” Địa hệ đại viên mãn nam tử tóc xanh, thân cao bốn thước cười nói.
“Chủ thần hệ Tử vong hệ, ở một lần vị diện chiến tranh trước đây, là vạn ức năm trước, còn từng ra tay hạ thủ với hai người cấp bậc thống lĩnh.”
Nhóm đại viên mãn thượng vị thần này tùy ý đàm luận về chủ thần. Dù sao ở vật chất vị diện, bọn họ cũng không sợ chủ thần dùng thức phát hiện.
Sau khi đàm luận một lúc, Lâm Lôi biết được không ít sự tình về chủ thần. Càng nghe, Lâm Lôi càng hiểu rằng chủ thần cũng có hỉ, nộ, ái, oán, không có gì đặc thù. Trong con mắt phàm nhân, thần chính là cao cao tại thượng. Kỳ thực, trong địa ngục, chuyện cường đạo, so với nhân loại xã hội thì thậm chí còn nhiều và trắng trợn hơn nhiều.
Có lẽ …
Chỉ có quy tắc biến ảo tứ đại chí cao thần mới không có hỉ, nộ, ái, oán đi sao.
“Tốt lắm. Các vị, chuyện về Áo Tạp Luân vị diện cũng kết thúc, ta đi trước một bước vậy.” Phong hệ đại viên mãn Bái Ách cười nói.
Trải qua một phen trò chuyện nhiệt tình, quan hệ của mọi người cũng thân cận hơn rất nhiều.
“Về thôi. Chúng ta cùng trở về.” Đan Trữ Đốn và đám đại viên mãn đều ngay lập tức phụ họa theo.
“Lão Đại, đi thôi.” Bối Bối cũng liền nói.
“Mọi người đi trước một bước, ta ít việc nữa.” Lâm Lôi đột nhiên nói.
Mặc dù tám vị đại viên mãn nghi hoặc nhưng cũng không nhiều lời. Liền cáo biệt Lâm Lôi, rồi sau đó tám đại viên mãn cường giả cũng bay về phía Mê Vụ đại lục.
“Lão Đại, còn có việc gì nữa?” Bối Bối hỏi.
Lâm Lôi nhíu mày, truyền âm: “Bối Bối, đoạt được Hồng Lăng Tinh Toản, lúc đó kích động quá mức, ta cũng không nghĩ. Nhưng bây giờ … bình tĩnh trở lại, ta mới phát hiện ra bây giờ chúng ta căn bản không thể dùng Truyền Tống Trận!”
“Không thể dùng Truyền Tống Trận?” Bối Bối trừng mắt.
“Đúng, dùng Truyền Tống Trậ ntiến nhập thần vị diện hoặc là chí cao vị diện. Ngươi hẳn là biết, đám chủ thần môn rất muốn có được Hồng Lăng Tinh Toản. Ở Áo Tạp Luân vị diện, bọn họ không có biện pháp cưỡng đoạt. Nhưng nếu truyền tống đến thần vị diện, hoặc là chí cao vị diện, có lẽ … chủ thần đã đang đứng ở Truyện Tống Trận mà chờ ta rồi!”
Lâm Lôi cười khổ nói.
Nếu vừa truyện tống đến, vừa tới, đã nhìn thấy chủ thần ở trước mặt.
Như vậy là xong đời rồi, có muốn chạy trốn cũng không kịp.
“Các vị diện Truyện Tống Trận không giống nhau, nhiều như địa ngục, minh giới cũng chỉ có hai Truyền Tống Trận. Mà mỗi một chí cao vị diện, thần vị diện thì lại có không ít chủ thần. Khả năng bọn họ đón đợi, ở đó là rất cao! Cho dù hạ vị chủ thần không cần, cũng có thể dâng cho chúa tể, kiếm một mối nợ nhân tình.” Lâm Lôi đáy lòng rất phiền não.
“Lão Đại, vậy bây giờ chúng ta nên đi đâu đây?” Bối Bối biết tình huống rất không ổn.
“Đúng, nên đi đâu đây?” Lâm Lôi đầu cũng là phát mộng.
Có lẽ bảy đại thần vị diện, tứ đại chí cao vị diện có nhiều điểm Truyền Tống Trận, cũng có một số điểm không có chủ thần đứng ở đó. Nhưng Lâm Lôi cũng không thể mạo hiểm! Một khi thất bại, hối hận cũng không kịp nữa rồi.
“Đoạt được Hồng Lăng Tinh Toản, nhưng lại không có cách nào để về Ngọc Lan đại lục.” Lâm Lôi cười khổ nói. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
“Chẳng lẽ phải mạo hiểm một phen hay sao?” Bối Bối nói thầm.
 

Chọn tập
Bình luận