Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bàn Long

Chương 216: Kế hoa cải biến

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Trong đình viện.
“Lão đại, vừa rồi lúc ta từ từ địa đạo chạy ra, thấy bên ngoài có năm nam tử cùng với Đạm Lam rời đi.” Bối Bối song nhãn bắn ra quang mang phẫn nộ, “Nữ nhân xấu xa đó, khẳng định là không có hảo tâm.”
Lâm Lôi cười nhạt: “Đừng nghĩ nhiều, nữ nhân đó mười phần thì có đến tám chín phần là người mà Quang Minh giáo đình phái tới giết ta. Vừa rồi nếu ra đuổi ra ngoài giết ả, chỉ sợ vừa ra khỏi cửa, người mai phục bên ngoài sẽ bao vây rồi trực tiếp giết ta. Nếu không phải là sớm đã muốn giết ta, sao lại có thể phái người mai phục ở bên ngoài, hơn nữa những người đó, ta lại không nhận biết được.”
Năm người ẩn náu ở bên ngoài, bản thân không phát giác thấy. Năm người này tuyệt đối đều là cao thủ, là cao thủ không yếu hơn so với mình là bao nhiêu.
“Chủ nhân, chúng ta hiện tại phải làm gì?” Hắc Lỗ dùng linh hồn truyền âm hỏi.
Lâm Lôi tâm ý máy động, trong tay liền xuất hiện thanh Hắc Ngọc trọng kiếm: “Làm gì ư? Đừng để ý nhiều, đám Chiêm Ni tới rồi, mang bọn họ lập tức li khai, nếu những người đó đuổi theo, trực tiếp giết đi.”
Chỉ cần không bị đánh lén, khi biến thành hình thái Long huyết chiến sĩ, tay cầm Hắc Ngọc trọng kiếm, Lâm Lôi thậm chí có lòng tin đối diện được với cường giả cấp Thánh vực.
Không lâu sau.
“Lôi đại ca.” Thanh âm quen thuộc ấy vang lên.
“Vào đi.” Lâm Lôi mỉm cười đứng dậy, liền đó cửa đình viện mở ra, Chiêm Ni, Cơ Ân bước vào.
Cơ ân thấy Lâm Lôi, liền cảm thán nói: “Lôi đại ca, lần này tỷ tỷ suýt bị người khác khi phụ, cũng may ta đã đề phòng, phái người tới bảo vệ xung quanh phòng tỷ tỷ.”
“Khi phụ?” Lâm Lôi nhìn Chiêm Ni.
Chiêm Ni lắc đầu cười, “Không có gì, là đệ nhất kế thừa nhân Ngả Bá Đặc của tông tộc. Hắn buổi tối chuẩn bị lén lút vào phòng ta. Cũng may đệ đệ sớm đã có dự phòng, Ngả Bá Đặc cũng sợ làm lớn chuyện, dẫu sao người của thành bảo cũng nhiều vô cùng.”
“Ngả Bá Đặc đó lúc nào cũng có ý đồ xấu với tỷ, ta cũng không dám buông lỏng, vị trí thành chủ đó không làm cũng chẳng sao, vô luận là như thế nào tỷ tỷ cũng không thể bị tên hỗn đản đó khi phụ.” Cơ Ân trịnh trọng nói.
Chiêm Ni có chút cảm động nhìn đệ đệ của mình.
Lâm Lôi cũng tỏ ý khen ngợi nhìn Cơ Ẩn.
“Tỷ tỷ, sau này cùng với Lôi đại ca ở bên ngoài, tỷ phải chiếu cố bản thân cho tốt.” Mắt Cơ Ân hơi đỏ lên, “Bất quá tỷ ở cùng với Lôi đại ca ta cũng rất yên tâm.”
Lan Đạm đứng ở chỗ không xa tửu điếm, vừa rồi trông thấy đám tỷ đệ Chiêm Ni tiến vào.
“Chúng ta trước tiên qua bên cạnh ngồi nghỉ ngơi một chút.” Ả chỉ sang quán rượu nói. “Bất quá lúc nghỉ ngơi phải chú ý bên ngoài, đợi Chiêm Ni, Cơ Ân bọn chúng ra thì lập tức bám theo.”
Năm người còn lại gật đầu, đoàn người Lan Đạm tiến vào trong tửu điếm.
Nhưng qua khoảng hai phút, Ngả Bá Đặc đã mang theo hơn mười người tới bên ngoài tửu điếm.
“Là ở đây à?” Ngả Bá Đặc hỏi thuộc hạ ở bên cạnh mình.
“Vâng, thưa đại thiếu gia. Chiêm Ni tiểu thư bọn họ chính là vào tửu điểm này.” Nghe trả lời, Ngả Bá Đặc gật đầu: “Các ngươi đi thăm dò một chút di, người mà Chiêm Ni nàng thích rốt cuộc là tên hỗn đản nào.”
Vừa nói Ngả Bá Đặc vừa xoa vết thương trên mặt.
Tối hôm đó, hắn thực sự rất thảm hại.
Hắn biết Chiêm Ni là một tam cấp ma pháp sư, nhưng hắn cũng là tứ cấp chiến sĩ, nhân lúc đối phương ngủ mà cưỡng gian Chiêm Ni cũng không phải là chuyện khó. Lúc đêm khuya người vắng, hắn lén lút vào trong phòng Chiêm Ni.
Ai ngờ, trong phòng Chiêm Ni không phải chỉ có mình Chiêm Ni mà còn có cả một nữ hộ vệ.
Đồng thời bên ngoài phòng có cả người bảo vệ trong bóng tối.
Hắn đường đường là người thừa kế số một của gia tộc Cổ Khắc Tư lại bị nữ hộ vệ đó hung hăng đánh cho một trận. Cũng may Chiêm Ni và nữ hộ vệ đó cũng biết thân phận của hắn, không dám giết hắn. Lúc đó lời Chiêm Ni nói khiến tim hắn chết lặng, bởi vì sau này nàng cùng với người nàng yêu sẽ viễn tẩu thiên nhai (đi xa tới tận cuối chân trời).
“Chẳng lẽ là cùng với cửu cấp chiến sĩ thần bí đó viễn tẩu thiên nhai?” Ngả Bá Đặc trong lòng bốc lửa.
“Chúng ta trước tiên vào đây ngồi một lúc, ăn chút gì đó, từ từ đợi.” Ngả Bá Đặc quát.
Lập tức, bọn Ngả Bá Đặc cũng vào trong tầng chính của tửu điếu, Ngả Bá Đặc ôm đầy một bụng lửa giận vừa vào trong tửu điếm, đưa mắt nhìn khắp nới, ánh mắt sáng lên.
Y dán mắt vào Lan Đạm.
“Đúng là mĩ nư giống như Thiên sứ.” Ngả Bá Đặc trong lòng thầm than.
Nhãn quang của y rất cao, mỹ nữ bình thường y đã miễn dịch, nhưng Lan Đạm đúng là đẹp vô cùng, không những ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, chủ yếu nhất là khí chất băng lãnh thánh khiết.
Lan Đạm không diễn kịch, hoàn toàn khôi phục lại khí chất của bản thân.
Càng thánh khiết, Ngả Bá Đặc càng muốn có. Đem nữ nhân thánh khiết áp vào dưới khố, đối với Ngả Bá Đặc mà nói là là cảm giác đạt được thành tựu phi thường.
“Cô nương xinh đẹp, tại hạ là Ngả Bá Đặc.” Ngả Bá Đặc bước tới, khiêm tốn nói.
Lan Đạm liếc mắt nhìn hắn, căn bản không thèm để ý tới.
“Cút.” Kim phát nam tử, một trong năm người, ở cạnh Lan Đạm hét lên.
“Muốn chết.” Hộ vệ đằng sau Ngả Bá Đặc lập tức rút vũ khí, lạnh lùng nhìn nam tử tóc vàng. Lần này Ngả Bá Đặc theo dõi Chiêm Ni vô cùng cẩn thận.
Bởi vì biết người Chiêm Ni thích là cửu cấp chiến sĩ, cho nên y đã mang theo toàn là cao thủ, trong đó còn có một người là đồ đệ của gia gia y, một cửu cấp cường giả.
“Cổ Khắc Tư?” Lan Đạm đột nhiên ngửng đầu nhìn hắn, ả lúc này mới có chút chú ý đến tên dòng họ ở trên áo y.
“Đúng.” Ngả Bá Đặc tự hào mỉm cười.
Người hầu của Ngả Bá Đặc ở bên cạnh càng ngạo nghễ nói: “Thiếu gia nhà ta chính là người thừa kế số một của gia tộc Cổ Khắc Tư, đám người các ngươi lại dám đối đãi bất kính với đại thiếu gia ư?”
Tây bắc hành tỉnh chính là thiên hạ của Cổ Khắc Tư gia tộc, Ngả Bá Đặc là người thừa kế số một, đích xác là có tư cách để hoành hành. Nguồn truyện: Truyện FULL
“Ngả Bá Đặc.” Một trung niên đứng đằng sau Ngả Bá Đặc nhẹ giọng nói, “Sáu người này, bao gồm cả nữ tử đó đều không phải là kẻ kém cỏi, rất có khả năng là bát cấp chiến sĩ, thậm chí là cửu cấp chiến sĩ.”
Ngả Bá Đặc cả kinh.
Lúc này Lan Đạm đứng dậy, mỉm cười: “Xin chào Ngả Bá Đặc thiếu gia.
Lần này ta và năm vị sư huynh tới đây để truy sát một người.”

“Năm vị sư huynh, lão sư của các ngươi là ai?” Trung niên ở đằng sau Ngả Bá Đặc hỏi.
“Bàn thạch kiếm thánh Hắc Đức Sâm.” Lan Đạm đáp.
Lan Đạm sỏ dĩ thổi phồng lên như vậy, chủ yếu là vì Bàn Thạch kiếm thánh là một người du tẩu tứ phương. Cả Áo Bố Lai Ân đế quốc chỉ sợ không ai biết Bàn Thạch kiếm thánh có bao nhiêu độ đệ.
“Bàn thạch kiếm thánh?”
Đám người này đều kinh hãi.
“Đại thiếu gia.” Một thủ hạ lúc này chạy tới, “Đại thiếu gia, tra được rồi, nam tử mà Chiêm Ni tiểu thư muốn tìm ở trong tửu điếm tên đăng ký là Lôi.”
“Lôi?” Ngả Bá Đặc nhíu mày.
“Chưa từng nghe qua.” Y quay đầu nhìn cao thủ mà mình mang theo, “Tư Lan thúc thúc, người có nắm chắc không?” Trung niên nhân đó cũng nhíu mày.
Lan Đạm nghe thấy trong long máy động.
“Ngả Bá Đặc thiếu gia, chẳng lẽ ngài với nam tử tên Lôi đó có cừu oán?” Lan Đạm cười nói.
Ngả Bá Đặc kinh ngạc nhìn nàng: “Sao?”
“Ta và năm vị sư huynh cũng muốn đối phó với hắn.” Lan Đạm mỉm cười nói.
Ngả Bá Đặc nhất thời hưng phấn, y cũng rất muốn cùng với mĩ nhân thánh thiết ở trước mặt thân cận. Hiện tại chẳng phải là có cơ hôi phi thường tốt hay sao.
“Nói không chừng ta không những có thể giết tên Lôi để được Chiêm Ni mà có thể còn có được cả mĩ nữ trước mắt này.” Tim Ngả Bá Đặc rung động, vẻ mĩ lệ của Lan Đạm không chút thua kém Chiêm Ni, thậm chí còn hơn.
Ngả Bá Đặc mỉm cười: “Vậy thì thực là quá tốt, mọi người có thể hợp tác với nhau. Ta còn chưa biết tên của nàng?”
“Ta tên là Đạm Lam.” Lan Đạm lại dùng tên giả này.
“Tiểu thư Đạm Lam mĩ lệ, lão sư Hắc Đức Lâm đại nhân của nàng đã từng tới Cổ Khắc Tư gia tộc, lúc đó ở cùng với gia gia của ta mấy tháng.” Ngả Bá Đặc lập tức chèo kéo quan hệ.
“Thực sao?” Lan Đạm lộ ra chút kinh ngạc.
“Đúng.” Ngả Bá Đặc nhìn năm người ở đằng sau Lan Đạm, “Mấy người các ngươi có nắm chắc đối phó được với tên Lôi đó không?”
“Ngài chẳng lẽ lại không tin tưởng vào đồ đệ mà lão sư của ta đào tạo ra?” Lan Đạm có chút không cao hứng nói, bộ dạng tức giận cau mày nhăn trán của Lan Đạm trái lại càng động lòng người hơn. Ngả Bá Đặc cảm thấy tâm tạng của bản thân co giật mãnh liệt.
Đang lúc đám người Ngả Bá Đặc, Lan Đạm nói chuyện, người giám thị Chiêm Ni ở bên ngoài lâp tức chạy vào.
“Đại thiếu gia, không hay rồi, tên Lôi đó mang Chiêm Ni tiểu thư cùng với Cơ Ân thiếu gia tách ra rồi. Hơn nữa bọn họ đã ra khỏi đình viện, hình như muốn li khai.”
Ngả Bá Đặc nghe vậy lập tức đứng dậy.
Đám người Ngả Bá Đặc, Lan Đạm đều nhìn ra ngoài qua khung cửa sổ, quả nhiên Chiêm Ni và Lâm Lôi đang đi trên đường tới cổng thành.
Cho nên đám người Cơ Ân chắc chắn là đi đường khác. Người của hai bên giơ tay chào từ biệt nhau.
“Đi rồi, Chiêm Ni đi cùng Lâm Lôi?”
Lan Đạm sắc mặt biến đổi, trong long có chút rối loạn.
Vừa mới chuẩn bị kế hoạch, nhưng vì Lâm Lôi đột nhiên mang Chiêm Ni đi nên không có cách nào sử dụng được nữa. Ả không nghĩ tới chuyện Chiêm Ni sẽ đi cùng Lâm Lôi. Dẫu sao nhiều năm nay, Chiêm Ni luôn luôn ở cùng với Cơ Ân.
“Chiêm Ni còn đi theo tên hỗn đản đó, xem ra hai người bọn chúng muốn viễn tẩu thiên nhai.” Ngả Bá Đặc tức giận, “Người đâu …”
“Đừng vội.”mắt Lan Đạm lại sáng lên, lập tức ngăn cản.
Ngả Bá Đặc nghi hoặc nhìn Lan Đạm. Lan Đạm lúc này cũng biết, Lâm Lôi mang Chiêm Ni muốn lập tức li khai, kế hoạch trước kia của mình không còn hữu dụng nữa.
Nhưng có có một biện pháp khác.
“Ngả Bá Đăc, ngươi phái người theo bọn họ. Đợi sau khi bọn họ ra khỏi thành, chúng ta lập tức đuổi theo. Ở ngoại thành … ta và các sư huynh sẽ ra tay giết hắn.” Lan Đạm tự tin nói.
Ngoại thành, cách tỉnh thành xa hơn một chút, họn họ kể cả có giết Lâm Lôi xong lâu rồi thì Mạch Khắc Khẳng Hi mới tới được hiện trường.
“Hả?” Ngả Bá Đặc mừng rỡ, nếu không cần hắn động thủ, hắn đương nhiên cao hứng.
“Như vậy, đợi bọn họ ra khỏi cửa thành, tới lúc đó mang theo một đội kỵ binh, ta và năm vị sư huynh sẽ xen vào bên trong đội ngũ kỵ binh để Lâm Lôi không chú ý. Tới lúc …” Lan Đạm cười lạnh.
Lúc Lâm Lôi không chú ý, sáu người bọn họ lẫn trong đội ngũ kị binh, sau đó thừa lúc hỗn loại bao vây Lâm Lôi, bố trí Thiên sứ chiến trận.
Trong khoảng thời gian ngắn, trực tiếp giết chết Lâm Lôi.
Thiến sứ chiến trận một khi bố trí thành công, xác suất giết chết Lâm Lôi là một trăm phần trăm. Dẫu sao cũng là Thiên sứ chiến trận do sáu cửu cấp Thiên sứ bố trí, cho dù không phải liều mạng, cũng có thể giết chết Thánh vực sơ giai cường giả. Hơn nữa một khi liều mạng, bất chấp thân thể nổ tung là hóa thành bản thể năng lượng, dù là Thánh vực trung giai cường giả, cũng có thể phải chết.
“Không vấn đề gì.” Ngả Bá Đặc vỗ ngực bảo chứng.
Trên mặt sáu người Lan Đạm lộ ra vẻ tươi cười, nụ cười của Lan Đạm thì càng sáng lạn hơn.
Ngoại thành.
Chiêm Ni ngồi trên hắc báo, Lâm Lôi thì bồng bềnh bay đi, Lâm Lôi vừa đi vừa cười nói với Chiêm Ni.
Trên mặt Chiêm Ni đầy ánh sáng hạnh phúc, chỉ cần có thể thường xuyên thấy Lâm Lôi, cùng Lâm Lôi chuyện trò, với Chiêm Ni mà nói đã là hạnh phúc lắm rồi.
“chiêm Ni, nàng cẩn thận một chút, “Lâm Lôi đột nhiên lên tiếng.
“Sao vậy?” Chiêm Ni có chút kinh ngạc.
Lâm Lôi hờ hững đáp: “Đằng sau có một đội kỵ binh đang nhanh chóng đuổi tới.” Trong mắt Lâm Lôi lóe lên một tia sát ý, đội nhân mã này rất có thể liên quan đến người của Quang Minh giáo đình.
“Cũng nên kiểm nghiệm uy lực của bách trọng lãng, “Lâm Lôi cố ý không đi về phía trước với tốc độ nhanh nhất, đợi những người đó đuổi tới.
 

Chọn tập
Bình luận