“Ồ, phủ quyết?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Ngõa Tì.
Hắn cho rằng kiến nghị này là rất có cơ sở, trong khi đối phương đội ngũ hỗn loạn, thừa dịp chủ động tấn công, đích xác có thể đánh phủ đầu phe Quang Minh giáo đình và Hắc Ám giáo đình.
Ngõa Tì cung kính hồi đáp:
“Lâm Lôi đại nhân, thuộc hạ từ chối đề nghị này chủ yếu là bởi 3 nguyên nhân.”Còn có 3 nguyên nhân?
Lâm Lôi cũng thừa nhận, đối với phương diện chiến tranh mình không được rành cho lắm, hắn cẩn thận lắng nghe câu trả lời của Ngõa Tì.
“Đầu tiên, là nếu áp dụng phương án này thì khả năng thành công cũng không lớn. Bởi vì, từ Khoa Đức quận thành tới Lưu Diên hà cũng phải đến hơn mười dặm. Chúng ta dẫu có phái người đi thì đến lúc tới nơi, nhân mã của đối phương cũng đã qua sông được hơn trăm vạn rồi. Hơn nữa bộ phận binh mã chuẩn bị tác chiến cũng đã được khôi phục chỉnh tề.”Ba Khắc lắc đầu:
“Để bày được trận thế vững chãi cho hơn trăm vạn người kịp thời khắc nghênh chiến thì không thể dễ dàng như vậy được.”Ngõa Tì gật đầu đáp:
“Đích xác là như thế, ta chỉ nói rằng đối phương hẳn là đã chuẩn bị sẵn bộ phận binh mã tác chiến, chúng ta tổng cộng 50 vạn người, có thể phái ra bao nhiêu người đi tập kích đây? Đây mới chỉ là nguyên nhân thứ nhất, điều thứ 2 … Ta tin rằng người chỉ huy của 2 phe Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình sẽ không thể phạm phải sai lầm sơ đẳng như thế.”“Nếu ta là quan chỉ huy của đối phương.”Ngõa Tì mỉm cười giảng giải:
“Ta trước tiên sẽ phái đội ngũ tinh anh qua trước, đội ngũ qua sông sẽ vờ làm ra vẻ ‘Hỗn Loạn’ để hấp dẫn địch nhân đến công kích. Chờ tới khi địch nhân thực sự công kích rồi, tinh anh đội ngũ sẽ lập tức cùng đối phương nghênh chiến.”“Xét ra, ưu thế lớn nhất của chúng ta chính là tòa thành kiên cố này.” Ngõa Tì tiếp tục,
“Có tòa thành kiên cố này, bọn chúng nếu muốn giết chúng ta thì e rằng chúng ta đã giết chúng trước rồi. Bọn chúng chính là muốn dụ chúng ta ra ngoài bình nguyên tác chiến cùng với chúng.”Lâm Lôi tán đồng gật đầu.
Ngõa Tì tiếp tục nói:
“Về phần nguyên nhân thứ 3, cuộc chiến này, chiến thuật chính là đệ nhất chiến lược. Mục tiêu của chúng ta chính là đề phòng bên ngoài, không để cho bọn chúng phá thành. Đây chính là điểm quan trọng nhất, chỉ cần thành công thì trận chiến này chúng ta tất thắng.”“Cho nên, chúng ta không cần phải để ý tới ‘Sơ Hở’ mà bọn chúng lộ ra, ai mà biết có phải là cố ý bày ra như vậy hay không?”Ngõa Tì khẽ cười nói:
“Chúng ta chỉ cần tại Khoa Đức quận thành, dựa vào lợi thế về mặt thành trì để tử thủ. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì thắng lợi của chúng ta là tất yếu.”Đêm trôi qua, ngày lại tới.
Hắc bào đại chủ giáo ‘Duy Tư Ba Đặc’ đang cưỡi một con Hắc Ám ma hổ, ngẩng đầu nhìn về phía Khoa Đức quận thành.
“Cát Nhĩ Mặc, ta cảm thấy trường chiến tranh này chúng ta muốn đánh thì sẽ phải rất gian khổ a.” Duy Tư Ba Đặc nhíu mày nói.
“Chúng ta tốc độ vượt sông đã tận lực chậm lại rồi, đội ngũ đối diện cũng có vẻ ‘Hỗn Loạn’, vậy mà Khoa Đức quận thành lại dường như không hề phát hiện ra, căn bản không hề phái người tới công kích.”Cát Nhĩ Mặc gật đầu.
Bọn họ đã sớm chuẩn bị một bữa tiệc lớn chờ địch đến, đáng tiếc là lại thất bại.
Hiện tại đại quân toàn bộ đã qua sông, hơn nữa đã nghỉ ngơi được một đêm rồi. Hiện tại đang ổn định tốc độ nhắm Khoa Đức quận thành tiến tới. Hắc Ám giáo đình, Quang Minh giáo đình 2 phe lần này tụ tập tới 80 vạn đại quân, hợp với nhau tạo thành tổng cộng 160 vạn đại quân. Đội quân đáng sợ như thế nghiêng trời dọc đất e rằng cũng chẳng nhìn thấy hàng cuối cùng.
“Ta không sợ quan chỉ huy của Lâm Lôi thông minh … Ta chỉ sợ hắn lại là một tên rùa đen rụt đầu trốn trong thành thôi.” Duy Tư Ba Đặc nói.
Cát Nhĩ Mặc cũng gật đầu.
Ỷ vào sự thuận lợi của thành trì, cho dù có thể công phá Khoa Đức quận thành thì e rằng 2 phe của bọn họ cũng phải chịu tổn thất cực kỳ lớn. Mặc dù bọn họ có tổng cộng 160 vạn quân song cũng không hề muốn lãng phí một lượng lớn tính mạng.
“Duy Tư Ba Đặc.” Cát Nhĩ Mặc dò hỏi.
“Chúng ta nên làm gì bây giờ?”Lần tác chiến này người cầm đầu đương nhiên là Cát Nhĩ Mặc, Duy Tư Ba Đặc hai người. Có điều bàn về mưu kế thì Cát Nhĩ Mặc vẫn còn kém hơn Duy Tư Ba Đặc. Duy Tư Ba Đặc khẽ cười đáp:
“Không còn cách nào khác, chúng ta hiện tại cứ tới thăm dò hư thực của đối phương đã.”Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Cả Khoa Đức quận thành đã trở thành một binh thành lớn, toàn bộ cư dân đều đã sớm được di dời. Đại lượng phòng ốc đều đã được cải tạo, đào địa đạo, bẫy … Trên tường thành phía nam và phía đông đều tụ tập một lượng lớn binh lính, song mặt tây thành, bắc thành thì số lượng binh lính lại vô cùng thưa thớt.
Các loại khí cụ đều được vận chuyển lên trên thành.
Lâm Lôi, Ba Khắc 2 người đều mặc khải giáp, giả làm quan quân đi lại trên mặt nam của thành, trên thành nhiệt hỏa ngút trời, suốt hơn 10 dặm trên tường thành bố trí đầy người, chỉ tính riêng tại mặt nam thành này thôi binh lính cũng đã đông đến hơn 10 vạn rồi.
“Người quả là đông.” Lâm Lôi, Ba Khắc nhìn về phía xa xa.
Như một con sâu lớn đang bò, 160 vạn đại quân của Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình bao trùm khắp mặt đất không ngừng tiến về phía Khoa Đặc quận thành.160 vạn a! Nghe thì dễ, song khi một lượng lớn người như vậy tiến về đã tạo nên một cảm giác …
Run sợ!
Ngay đến cả Lâm Lôi cũng còn phải cảm thấy áp lực đè nặng.
“Trận này, không biết sẽ phải chết bao nhiêu người.” Ba Khắc khẽ thở dài.
Lâm Lôi nhìn đám lính đông đảo trên tường thành, hắn cũng cảm thấy chiến tranh thực là tàn khốc, song từ khi xã hội loại người tồn tại đến nay, chiến tranh chưa bao giờ ngừng lại cả. Mặc dù đám người Lâm Lôi đã nhìn thấy quân đội của Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình, song trên thực tế, khoảng cách từ chỗ đội quân kia tới chỗ bọn họ vẫn còn rất xa.
Có điều đội quân của đối phương quá khổng lồ, từ xa trên tường thành đám lính cũng có thể trông thấy được.
“Chúng ta qua chỗ Ngõa Tì bên kia thôi, dù sao hắn cũng là quan chỉ huy, vô luận thế nào cũng không thể để xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.” Lâm Lôi dẫn theo Ba Khắc tới cổng chính ở mặt nam. Đứng trên thành, ánh mắt Ngõa Tì vẫn đang dán chặt trên lầu quan sát.
Thấy Lâm Lôi, Ba Khắc 2 người đến, hắn lập tức hành lễ.
Nguồn truyện: Truyện FULL“Ngõa Tì, ta và Lâm Lôi đại nhân đến đây chính là để bảo đảm sự an toàn cho ngươi a.” Ba Khắc cười nói.
Ngõa Tì vốn trầm ổn cũng phải có phần kích động. Lâm Lôi cười nói:
“Được rồi, ngươi cứ lo chuyên tâm chuẩn bị nghênh địch đi, đối phó với hơn 100 vạn đại quân này, đã có đối sách gì chưa?” Lâm Lôi ngay chính bản thân cũng cảm thấy mơ hồ.
Ngõa Tì cười đáp:
“Không vội, xem bọn chúng sử dụng thủ đoạn gì thì chúng ta mới dùng biện pháp để đối phó.”“Ngươi đoán lúc nào bọn chúng sẽ công kích?” Ba Khắc dò hỏi.
“Bọn chúng hôm qua vừa mới qua sông, cũng không vội tấn công mà nghỉ ngơi đã. Đến rạng sáng thì mới hành quân. Hơn 1 giờ nữa hẳn là sẽ tới phía dưới thành. Trước lúc giữa trưa, hẳn là sẽ có một đợt công kích đầu tiên.” Ngõa Tì cười đáp.
“Đợt tấn công đầu tiên tất nhiên là sẽ không quá mạnh mẽ, thăm dò mới là mục đích chính. Ngươi chuẩn bị để ứng phó thế nào?” Ba Khắc hỏi.
“Ma tinh pháo.”Ngõa Tì hồi đáp.
“Sử dụng luôn Ma tinh pháo?” Ba Khắc nhướng mày, Ma tinh pháo này chính là đòn sát thủ, vào thời khắc mấu chốt mà sử dụng thì đương nhiên là tốt. Song Ngõa Tì lại khẳng định đáp:
“Nguyên soái đại nhân xin cứ yên tâm, người cứ việc ở bên cạnh thưởng thức thôi, đến lúc đó tự nhiên sẽ rõ.”“Ngươi lại còn ra cái vẻ thần bí đối với ta nữa ư?” Ba Khắc lắc đầu cười nói.
Lâm Lôi còn lại là lẳng lặng ngồi qua một bên, phương diện chiến tranh cứ giao cho đám người này là được. Qua một hồi lâu … mắt hắn đột nhiên mở bừng ra, quay sang Ngõa Tì:
“Chuẩn bị bắt đầu đi, Quang Minh giáo đình, Hắc Ám giáo đình 2 phe đã phái ra 2 đội đầu tiên chuẩn bị công kích rồi.”Ngõa Tì kinh dị nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi thì lại không hề nhiều lớn, hắn mặc dù không hề thi triển Linh hồn lực tìm tòi, song Lâm Lôi đối với Phong nguyên tố phương diện đã có sự lĩnh ngộ, cho dù là các tình huống xảy ra ở ngoài mấy ngàn thước, nếu Lâm Lôi đã muốn cảm thụ thì vẫn có thể cảm thấy được rõ ràng.
“Đại nhân, địch nhân đã cử ra 2 sư đoàn, mỗi bên 2 vạn người trực tiếp công kích tới cổng thành của chúng ta rồi.” Một gã quan quân lập tức chạy vào.
Tường thành mặc dù dài hơn 10 dặm song trung tâm của các đợt tấn công thông thường vẫn là vị trí cửa thành này.
Ngõa Tì kính phục liếc mắt nhìn Lâm Lôi một cái, chợt lập tức hạ lệnh:
“Cứ theo như kế hoạch đã định, 10 cỗ Ma tinh pháo chuẩn bị, tặng cho những vị khác đang đến một ‘Lễ Gặp Mặt’ đi nào.” Ngõa Tì vừa cười vừa nói, quan quân kia trong mắt cũng có tia hưng phấn:
“Vâng, thưa đại nhân.”“Đi, chúng ta qua xem.” Lâm Lôi đứng dậy.
Trên thành, Lâm Lôi, Ba Khắc 2 người nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy 2 sư đoàn với một lượng lớn người đang tiến đến, so với 160 vạn người thì 4 vạn tựa hồ là một con số không lớn lắm. Có điều, 4 vạn người tiến đến vẫn khiến cho người ta có một cảm giác tấp nập.
“Sát …”Phía dưới mấy vạn người giơ tấm chắn lên, giương vũ khí hướng về cửa thành tiến tới. Tiếng nộ hống của bọn họ tựa như tiếng sấm vang lên. Đám lính còn lại thì đẩy những tấm chắn khổng lồ lao đến. Điều khiến đám binh lính lo lắng nhất chính là cung tiễn từ trên tường thành phóng tới.
Song điều khiến bọn chúng ngạc nhiên là – không hề có cung tiễn phóng tới.
“Bắn!” Một tiếng gầm vang lên.
Mười cỗ Ma tinh pháo với văn ngân trên thân cơ hồ đồng thời sáng rực lên, năng lượng nguyên tố đáng sợ lập tức vần vũ, tức thì, những cỗ Ma tinh pháo phát ra tiếng gầm đáng sợ, mười đoàn quang mang tựa như tiếp nối nhau xạ thẳng vào giữa quân đoàn trận của đối phương.
“Ma tinh pháo!” Tiếng la sợ hãi vang lên.
Khi một hỏa hồng sắc quang đoàn trong số đó xạ xuống, vài trăm tên lính chỉ trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi. Mặt đất nơi hỏa hồng sắc quang đoàn rơi xuống lập tức hóa thành hỏa diễm ‘Viên Hoàn’. Ngọn lửa viên hoàn này bắt đầu bùng lên, tựa như một đợt sóng gợn tỏa ra bốn phương tám hướng, phàm là nơi nào ngọn lửa này cuộn đến, nơi đó tiếng binh lính gào thét thảm thiết vang lên, toản thân tức thì bị thiêu cháy.
Hỏa hệ ma pháp … Sí viêm hỏa hoàn.
Chỉ một pháo mà đã có tới hơn trăm người bỏ mạng.
Còn thanh bạch sắc quang đoàn kia vừa ập xuống thì binh sĩ lập tức bị đóng băng rồi sau đó vỡ vụn … Mà thanh bạch sắc quang đoàn này vừa rơi xuống xong thì bỗng nhiên bạo liệt ra, dĩ nhiên cũng hóa thành trăm ngàn mũi phong tiễn sắc bén đáng sợ phóng ra chung quanh.
“Vụt …” Không ít những binh lính thân thể đã bị cắm xuyên qua, một pháo này oanh kích, chung quanh tiếng kêu gào thảm thiết vang trời.
Thủy hệ ma pháp … Nộ hải tiễn vũ!
Các loại hình Ma tinh pháo không giống nhau, các loại ma tinh thạch bất đồng về thuộc tính thì uy lực bắn ra của các Ma tinh pháp cũng khác nhau. Song có một điều không cần phải nghi vấn, đó là mười cỗ Ma tinh pháo này chỉ mới bắn ra một kích mà đã giết chết tới hơn 1000 người, số lượng bị thương thì còn lớn hơn.
Song ngay sau đó, Ma tinh pháo lại sáng rực lên.
“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!” …
Cơ hồ liên tục mười khẩu Ma tinh pháo đều đồng thời oanh kích, hoặc là bị hỏa diễm thiêu chết, hoặc là bị băng tiễn bắn chết, hoặc là bị ăn mòn mà chết, hoặc là bị lôi điện giáng chết … mười cỗ Ma tinh pháo nhằm ngay 2 sư đoàn mà oanh kích, đối với 2 sư đoàn này mà nói thì tuyệt đối là một ngày tang tóc.
Duy Tư Ba Đặc, Cát Nhĩ Mặc 2 người đang đứng cùng một chỗ.
“Đại nhân.” Một gã quan quân cung kính hồi báo:
“Tại cửa thành phía nam, cả 2 sư đoàn công kích đợt đầu đều đã rút lui, tại cửa thành phía đông sư đoàn còn lại cũng đã rút rồi. Chúng ta phát hiện, trên tường thành phía nam có 10 cỗ Ma tinh pháo, còn tường thành phía đông cũng có 5 cỗ. Những Ma tinh pháo này đều thuộc loại Ma tinh pháo khổng lồ, uy lực của ma pháp phải đến gần bát cấp ma pháp.”Cát Nhĩ Mặc hừ lạnh:
“Điều ta lo lắng nhất chính là bọn chúng có Ma tinh pháp, không ngờ rằng thực sự là có thực! Hơn nữa lại đều la ma tinh pháo cỡ lớn, ai đã bán cho bọn chúng nhỉ?”Duy Tư Ba Đặc lạnh nhạt cười:
“Bây giờ điều chúng ta quan tâm không phải là chuyện này, bọn chúng có Ma tinh pháo là điều mà chúng ta đã đoán được từ trước, nhưng tại cửa thành phía đông lại chỉ có 5 khẩu Ma tinh pháo. Vậy thì … ngày mai, chúng ta chính thức phát động đợt tổng công kích đầu tiên.”“Tổng công kích?” Cát Nhĩ Mặc nhìn Duy Tư Ba Đặc.
Duy Tư Ba Đặc gật đầu đáp:
“Đúng, chúng ta bề ngoài thì chủ yếu công kích mặt nam thành, đồng thời phái một bộ phận nhân mã nhỏ công kích cửa thành phía đông. Tuy nhiên, số ít nhân mã này đều phải là những đội ngũ tinh anh của 2 phe chúng ta.” Duy Tư Ba Đặc sang sảng nói.
“Duy Tư Ba Đặc, ý của ngươi là?” Cát Nhĩ Mặc nhìn hắn.
“Trọng điểm là tấn công cửa thành phía đông?”Đừng có nhìn vào lượng nhân mã mà vội kết luận rằng bên nào mạnh hơn. Cử ra 2 đội ngũ tinh anh này, 10 vạn người lực công kích e rằng còn đáng sợ hơn cả 40 vạn quân đội bình thường ấy chứ.
“Hư hư thực thực như vậy chỉ là để lừa gạt đối thủ của chúng ta thôi.10 vạn tinh anh đội ngũ dốc sức công kích, nếu ở mặt đông thành không có sự chuẩn bị kỹ lưỡng thì chúng ta sẽ có thể một hơi xông thẳng vào.” Duy Tư Ba Đặc tự tin đáp.
Cát Nhĩ Mặc cười:
“Nếu ta là quan chỉ huy của đối phương, thấy hơn 100 vạn đại quân của ngươi tại cửa nam thành, đồng thời chỉ cử ra 10 vạn quân công kích đông môn, phỏng chừng sự chú ý cũng sẽ đặt vào cửa nam thành.”