Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 267: Tối hậu đích doanh gia

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

– Ngao Phụng!
Một cỗ khí thế lăng lệ giống như lợi kiếm trực tiếp hướng về phía Ngao Phụng, dù cho là Ngao Phụng cũng vẫn phải biến sắc, đồng thời quay đầu lại nhìn về nơi phát ra khí thế lăng lệ đó — —
Đồng tử tử quang lấp loáng, tử sắc chiến giáp bạo phát ra một khí tức bạo ngược, Tử Đồng Ngưu ma vương “Man Càn” giống như một hung thú giết người hung ác nhìn trừng trừng về phía Ngao Phụng:
– Ngao Phụng, ngươi đã quên hiệp định giữa hai chúng ta hôm đó, làm người đừng nên thái quá!
Tần Vũ nhìn thấy cảnh tượng đó trong tâm không khỏi run lên.
Man Càn giận dữ quả thật vô cùng khủng bố.
– Ta đương nhiên không quên hiệp định của hai chúng ta, ta đã nói “ta tuyệt đối không tham gia vào cuộc tranh đoạt Phá Thiên đồ”. Ta đã nói vậy, nhất định sẽ làm.
Ngao Phụng cười nhạt nói,
– Hơn nữa cho dù có muốn tranh đoạt ta cũng hữu tâm vô lực.
Man Càn hừ lạnh nói:
– Vậy ngươi nói “chậm đã” là có ý gì?
Ngao Phụng liền nhếch miệng cười một tiếng:
– Ta tuy không có nhiều cực phẩm nguyên linh thạch, nhưng trên người cũng còn có ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch. Ta quyết định bán đi ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, điều này…..có lẽ không mạo phạm đến Man Càn ngươi chứ.
– Ta mua!
Kiếm tiên Hoa Nhan lập tức nói.
Man Càn có mười hai khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, Hoa Nhan có mười một khỏa cực phẩm nguyên linh thạch. Nếu như muốn có được Phá Thiên đồ. Hoa Nhan tất phải mua hai khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
– Giỏi, giỏi cho Ngao Phụng, ngươi đã chiếm nhiều tiện nghi từ bên ta, giờ lại còn muốn chiếm thêm lợi ích nữa, quả nhiên là âm hiểm.
Man Càn lạnh giọng khinh bỉ nói.
Ngao Phụng trước sau vẫn giữ nụ cười:
– Man Càn huynh nói không đúng rồi, ta chỉ nói là bán ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, chưa hề nói là bán cho ai. Hoa Nhan có thể mua, Man Càn huynh tự nhiên cũng có thể mua. Ta tịnh không để ý a.
Hoa Nhan liền biến sắc.
Man Càn vẫn lạnh lùng:
– Nói xem, muốn mua số cực phẩm nguyên linh thạch này, phải trả giá bao nhiêu?
Ngao Phụng cười nhẹ nói:
– Yêu cầu của ta cũng không cao, một khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, chỉ cần đổi một kiện cực phẩm yêu khí. Đương nhiên, cũng có thể sử dụng một tấm Bách Tê Lôi ấn phù để đổi lấy.
Hoa Nhan liền cau mày:
– Ngao Phụng, ngươi ra giá quá cao rồi. Lúc ở tiên giới, cho dù một kiện cực phẩm tiên khí thông thường tuyệt đối cũng giá trị hơn mười khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, hơn nữa một tấm Bách Tê Lôi ấn phù càng giá trị hơn mười khỏa cực phẩm nguyên linh thạch. Nhưng ngươi lại nâng lên gấp vài chục lần.
– Muốn đổi thì đổi, không đổi, ta cũng không quan tâm.
Ngao Phụng cười nhạt nói.
Bên trên Tần Vũ chủ trì cuộc đấu giá cũng chỉ cười mà không nói gì.
– Ngao Phụng này quả thật là gian ngoan.
Tần Vũ cười thầm,
– Xem bộ dạng của Man Càn, chắc hẳn lúc đầu đã phải trả giá rất cao để có được số cực phẩm nguyên linh thạch của Long tộc. Hiện tại Ngao Phụng trong lúc quan trọng, không ngờ lại muốn thu lợi thêm nữa. Bất quá, cứ hết sức thu lợi thêm đi, dẫu sao đấu giá càng cao càng tốt.
Đối với Tần Vũ mà nói Bách Tê Lôi ấn phù gì đó, căn bản không tính là gì.
Bách Tê Lôi ấn phù uy lực tuy rằng lớn, nhưng với công lực của Tần Vũ mà dẫn động, sợ rằng cả việc đả thương những sứ giả này cũng không được. Còn như kiếm tiên khôi lỗi uy lực lại cực lớn.
– Được, ta mua, hai kiện cực phẩm tiên khí đổi lấy hai khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
Hoa Nhan nghiến răng nói.
Đối với Hoa Nhan mà nói, hiện tại chỉ cần hai khỏa là đủ.
Ngao Phụng cười nhẹ nói:
– Hoa Nhan huynh, xem ra ngươi vẫn chưa nghe rõ ta nói gì vừa rồi. Ta nói ta bán “ba khỏa” cực phẩm nguyên linh thạch. Ngươi có mua thì phải mua đủ ba khỏa, còn không…….ta một khỏa cũng không bán.
Hoa Nhan ngạc nhiên.
Huyết ma Đỗ Trung Quân cũng trố mắt, sau đó tức thì cười khẩy.
Man Càn chỉ cười lạnh.
Còn Tần Vũ, Tông Quật, Lan Phong bọn họ cũng đều cười nhẹ.
– Được.
Hoa Nhan nghiến răng,
– Ngao Phụng, coi như ngươi lợi hại, ta mua, hai thanh cực phẩm tiên khí cộng thêm một tấm Bách Tê Lôi ấn phù, đổi lấy ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
Nói rồi, trên tay Hoa Nhan xuất hiện hai kiện cực phẩm tiên khí cùng với một tấm Bách Tê Lôi ấn phù:
– Được rồi. Ta đã xuất ra rồi, mau đem ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch đưa cho ta.
Ngao Phụng nhìn về phía Man Càn:
– Man Càn huynh, hiện tại ta đang đợi huynh đây. Nếu như huynh xuất ra thứ gì có thể khiến ta động tâm, ta cũng có thể sẽ bán cho huynh a.
Tới lúc này, Ngao Phụng vẫn còn muốn kiếm được nhiều hơn nữa.
– Ngao Phụng!
Hoa Nhan nộ hỏa phát tiết.
Man Càn vẫn cười lạnh:
– Hừ, ngươi nghĩ ta ngu ngốc thế sao? Phá Thiên đồ ta cũng không cần nữa, dù sao Đỗ huynh đã đồng ý cấp cho bọn ta ba suất trong bức Phá Thiên đồ của y. Có trả một cái giá lớn như vậy để lấy được Phá Thiên đồ cũng vô dụng.
– Hoa Nhan, ta chỉ có mười hai khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, không thể xuất thêm khỏa nào nữa. Có bản sự, ngươi hãy trả mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch. Phá Thiên đồ ngươi cứ lấy đi. Ta sẽ không nhíu mày dù chỉ một lần, còn nếu như ngươi từ bỏ, Phá Thiên đồ sẽ thuộc về ta.
Man Càn cười lạnh nhìn về phía Hoa Nhan.
Kiếm tiên Hoa Nhan hừ lạnh một tiếng, phóng xuất hai thanh cực phẩm tiên khí cùng một tấm Bách Tê Lôi ấn phù cho Ngao Phụng, rồi đón lấy ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
– Ta xuất mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
Kiếm tiên Hoa Nhan nộ khí trùng trùng nói.
Lần này, vì để thu thập đủ số cực phẩm nguyên linh thạch, kiếm tiên Hoa Nhan đích xác đã phải tổn thất rất nhiều. Không chỉ bị Huyết ma Đỗ Trung Quân chèn ép lúc đầu, hiện tại còn bị bắt chẹt thêm một lần nữa bởi Ngao Phụng.
– Tần Vũ, sao còn chưa nói gì.
Kiếm tiên Hoa Nhan nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ lập tức cười nhẹ khiêm tốn nói:
– Vãn bối rõ rồi, chư vị tiền bối, hiện tại Hoa Nhan tiền bối đã xuất ra mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, có ai trả cao hơn không? Nếu không ai trả cao hơn, Phá Thiên đồ này sẽ thuộc về Hoa Nhan tiền bối?
Tần Vũ ánh mắt lướt qua chúng nhân.
– Do các vị tiền bối đã không có ai trả giá cao hơn, nay ta xin công bố…….,
Tần Vũ nói rất chậm, giống như đang mong mỏi một một vị sứ giả nào đó ra giá cao hơn.
Hốt nhiên——
Âm thanh của Tần Vũ vang lên cao:
– Ta tuyên bố, Phá Thiên đồ với giá mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch đã được mua bởi Hoa Nhan tiền bối.
Nhưng chính tại lúc đó, một âm thanh lãnh đạm vang lên.
– Mọi người lúc nãy đều đã phát thệ, một tay giao cực phẩm nguyên linh thạch, một tay giao Phá Thiên đồ. Hiện tại Phá Thiên đồ đã có ở đây, còn cực phẩm nguyên linh thạch của Hoa Nhan huynh đâu?
Kiếm tiên Lan Phong ánh mắt hướng về kiếm tiên Hoa Nhan.
Man Càn, Đỗ Trung Quân, Ngao Phụng cũng đều nhìn về phía Hoa Nhan.
Hoa Nhan cười nói:
– Đã dám đưa ra giá như vậy, tự nhiên là phải có.
Trong tay Hoa Nhan quang mang lấp loáng. Hơn chục khỏa cực phẩm nguyên linh thạch xuất hiện trong lòng bàn tay của Hoa Nhan.
– Tổng cộng là mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
Hoa Nhan trực tiếp đặt mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch lên trên chiếc bàn dài của Tần Vũ.
Tần Vũ cười nhẹ tiếp lấy mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, còn Hoa Nhan cũng đã đón lấy Phá Thiên đồ. Sau khi nhận lấy Phá Thiên đồ, việc làm đầu tiên của Hoa Nhan là lập tức trích huyết nhận chủ. Sau khi nhận chủ, Hoa Nhan đương nhiên nắm được những chi tiết của Phá Thiên đồ này.
– Hoa Nhan tiền bối, Phá Thiên đồ đó có phải là thật không?
Tần Vũ cười nhẹ nói.
Trên mặt Hoa Nhan lộ ra nụ cười mãn ý.
Giờ đã có được Phá Thiên đồ, những tổn thất kia cũng coi là xứng đáng.
Hắn cao hứng, trên thực tế trong những người ở đây, Tần Vũ mới là người cao hứng nhất.
– Mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, thêm vào một khỏa lúc đầu đã bị tiêu hao mất gần một nửa năng lượng nữa, ít nhất tạm thời cũng không phải lo về việc cung cấp năng lượng cho kiếm tiên khôi lỗi.
Tim Tần Vũ không ngừng đập thình thịch phấn khích.
Mười ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch.
Điều đó có nghĩa gì?
Có nghĩa là Tần Vũ ít nhất đã có trong tay một kiếm tiên cửu cấp kim tiên.
Kiếm tiên cửu cấp kim tiên là đẳng cấp như thế nào a.
Khi tiếp nhận số cực phẩm nguyên linh thạch này, Tần Vũ luôn trong trạng thái kích động.
Lúc này các phe tán tiên, tán ma, Hồng hoang yêu tộc cùng Long tộc cũng bắt đầu bàn bạc với nhau, các sứ giả khác đều chúc mừng kiếm tiên Hoa Nhan. Gương mặt của Hoa Nhan tràn đầy sung sướng cười ha ha. Thậm chí đối diện Man Càn, Ngao Phụng, Hoa Nhan cũng vẫn cười rất vui vẻ.
– Hoa Nhan có được Phá Thiên đồ. Hiện tại ba bức Phá Thiên đồ đều đã tập hợp tại đây. Theo ta…..chi bằng hiện tại hợp lại thành một tấm địa đồ hoàn chỉnh, sau đó trực tiếp đi đến Nghịch Ương cảnh.
Man Càn bỗng nhiên đề nghị.
Man Càn vừa nói xong, không khí nhiệt náo tại tứ phương đình đồng thời cũng trở nên im ắng.
Im ắng.
Im ắng quá mức.
Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan, Ngao Phụng vẻ mặt đều có phần gian trá, thực tế ba người đang âm thầm tiến hành truyền âm.
– Đỗ huynh, ngươi thật sự bằng lòng nhường lại ba suất cho Man Càn sao? Ngươi có lẽ cũng biết bằng vào thực lực của Man Càn, còn cả địa vị của hắn, ta nghĩ……. một khi những đại sứ giả bọn ta tiến nhập Nghịch Ương cảnh, có khả năng đoạt được bảo vật lớn nhất chính là Man Càn.
Ngao Phụng truyền âm nói. Truyền âm đồng thời cũng vang lên trong đầu của Hoa Nhan.
Hiên tại có được Phá Thiên đồ là ba người bọn Ngao Phụng, Đỗ Trung Quân, Hoa Nhan.
Đương nhiên, ba người bọn họ không muốn để cho bất kì kẻ nào khác tiến nhập Nghịch Ương cảnh.
– Đỗ huynh, Ngao Phụng huynh nói đúng đó, Man Càn lại là siêu cấp thần thú, hắn có thể hạ phàm, cũng thể hiện đại quyết tâm của yêu giới với sự việc này. Nói không chừng…. Man Càn còn có cả một kiện hạ phẩm thần khí trên người nữa. Nếu như có hắn đi vào, hi vọng đoạt được bảo bối của bọn ta trở nên nhỏ đi.
Hoa Nhan cũng thuyết phục.
Hạ phẩm thần khí, khác hẳn cực phẩm tiên khí.
Cực phẩm tiên khí, chỉ cần huyền tiên thông thường có đủ tài nguyên là có thể luyện chế được.
Còn hạ phẩm thần khí. Mặc dù là thần khí cấp thấp nhất, cũng không có cao thủ nào tại tiên giới, yêu giới, ma giới có khả năng luyện chế được. Bởi vì hạ phẩm thần khí là do thần giới lưu truyền lại, số lượng cũng chỉ có hạn.
Hơn nữa uy lực của thần khí, căn bản không thể tưởng tượng.
Hạ phẩm thần khí, so với cực phẩm tiên khí, uy lực cường đại hơn không chỉ mấy lần.
– Hoa Nhan, Ngao Phụng, các ngươi nghĩ là ta muốn sao? Là do hắn dùng cường lực bức bách ta.
Đỗ Trung Quân cũng rất bất đắc dĩ.
– Ồ, thì ra là vậy, Đỗ huynh, Man Càn này thật sự bá đạo. Hiện tại hắn đề nghị chúng ta lập tức đến Nghịch Ương cảnh, chính là muốn thừa cơ chiếm lấy một nửa phần của ngươi để đi cùng. Theo ta….chúng ta trước tiên hoãn lại. Sau khi chia tay, ba nhà chúng ta sẽ tụ tập lại sau, rồi đi đến Nghịch Ương tiên cảnh sau, thế nào?
Ngao Phụng đưa ra đề nghị.
– Chủ ý hay.
Hoa Nhan tán đồng.
Đỗ Trung Quân suy nghĩ một lúc, rồi nói:
– Dẫu sao ta lúc trước chỉ là đáp ứng bằng miệng, chưa hề phát thệ. Được, sẽ làm như hai vị nói, hiện tại chúng ta hãy hoãn lại, đợi qua một thời gian, ba người chúng ta bí mật tụ tập, sau đó cùng tiến nhập Nghịch Ương cảnh. Cứ để cho Man Càn, con trâu điên đó phát cuồng lên.
– Đỗ huynh sáng suốt a.
Ngao Phụng tán thưởng.
Man Càn xem xét biểu tình của ba người.
– Ba vị sao thế? Không ai nói lời nào, không phải đang âm thầm thương lượng đấy chứ?
Man Càn hừ lạnh nói.
– Man Càn huynh, ngươi nói hiện tại hợp Phá Thiên đồ lại, rồi tiến nhập Nghịch Ương cảnh, việc này, việc này thực quá vội vàng?
Long tộc Ngao Phụng nói:
– Bọn ta với việc này vẫn chưa có chuẩn bị gì cả, chi bằng…..chúng ta trước tiên trở về chuẩn bị khoảng một hai tháng, sau đó tập trung lại ở một nơi, tiến nhập Nghịch Ương cảnh?
– Đúng, trước tiên cần phải chuẩn bị, không nên quá vội vàng.
Hoa Nhan phụ họa theo.
Man Càn cau mày nói:
– Chuẩn bị gì chứ? Có gì để chuẩn bị đây, bảo bối của các ngươi không lẽ không mang theo trên mình, hơn nữa thủ hạ cao thủ không phải đều đã mang tới đây rồi sao? Đã như vậy, còn phải quay về chuẩn bị gì nữa?
Đỗ Trung Quân và Hoa Nhan cùng nín thinh.
Bọn họ có ai là không mang bảo bối theo người đây?
Ngao Phụng cười bất đắc dĩ nói:
– Man Càn huynh, ngươi có điều chưa biết. Ta lần này hạ giới, Long hoàng của tộc ta đã cấp cho ta một kiện bảo vật, kiện bảo vật này đối với việc tu luyện phát triển của Long tộc cực kỳ có lợi. Ta khi hạ giới đã lưu bảo vật ấy lại trong Long tộc. Để giúp cho con cháu ta tu luyện tốt hơn. Hiện tại vẫn còn để ở đó.
Sắc mặt Man Càn liền đanh lại.
– Tốt, hi vọng các ngươi không lừa ta, nếu không…..hừ, đừng trách ta tâm địa độc ác.
Man Càn hừ lạnh một tiếng rồi xoay mình tùy tiện li khai.
Ngao Phụng, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân ba người đưa mắt nhìn nhau, lập tức chào từ biệt bọn Tần Vũ, Lan Phong, Tông Quật, rồi tất cả đều li khai khỏi tứ phương đình viện.
….. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong tứ phương đình viện
– Đi hết rồi, lần đấu giá Phá Thiên đồ này cũng có thể xem là kết thúc hoàn hảo.
Tông Quật cười nói.
Tần Vũ gật đầu nói:
– Tông tiền bối, những ngày qua đã làm phiền người, người nên đi nghỉ trước. Vài ngày nữa, Tông tiền bối có thể đến đây tìm ta. Chúng ta sẽ cùng khởi hành tới Nghịch Ương cảnh.
– Ừm, cũng tốt, Tần Vũ tiểu huynh đệ, Lan Phong huynh, cáo từ.
Tông Quật lập tức li khai, những người phục thị trong tứ phương đình viện cũng đều li khai, chỉ còn lại Lan Phong cùng Tần Vũ vẫn ở lại.
Lan Phong đứng thẳng ngay ngắn, Tần Vũ đối vai với Lan Phong, nhìn về phía Tuyết Ngư sơn cách đó không xa.
– Lan Phong, đây là hai khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, ngươi hãy dùng trước đi.
Tần Vũ đồng thời vung tay, hai khỏa cực phẩm linh thạch phóng về hướng Lan Phong.
Lan Phong tiếp lấy cực phẩm nguyên linh thạch, hai tay quang mang sáng lên một cái, hai khỏa cực phẩm linh thạch bỗng tiêu thất không thấy đâu.
Tần Vũ cảm nhận rõ ràng bên trong cơ thể của Lan Phong Cửu cửu nguyên linh trận đã có ba khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, tuy rằng chỉ tăng thêm có hai khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, nhưng hiện tại thực lực của kiếm tiên Lan Phong lại đã tăng thêm gấp mấy lần. Hắn đã là kiếm tiên tam cấp kim tiên.
– Lan Phong, lúc trước Minh Lương chân nhân cùng Ô Không Huyết tranh đoạt Phá Thiên đồ. Tại Tiềm Long đại lục vì tranh đoạt Phá Thiên đồ, đã khiến cho Tần vương triều ta chết hơn ngàn vạn, Tần thị nhất tộc bị tử thương tới hơn chín mươi lăm phần trăm. Tuy đã hỏa thiêu Thanh Hư quan, Âm Nguyệt cung, nhưng hai kẻ gây tội vẫn còn rất ung dung. Hiện tại cũng nên đến lúc để cho bọn chúng nuốt lấy quả đắng rồi.
Tần Vũ đối với Lan Phong chậm rãi nói.
Trong mắt Lan Phong tinh quang chỉ lóe lên một cái, kiếm khí trên thân càng thêm lăng lệ.

Chọn tập
Bình luận