Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 358: Định kế

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Tần Vũ trực tiếp thuấn di đến bên tinh tế truyền tống trận ở Noãn Mộc tinh.
– Phiêu Nguyệt tinh hệ, Băng Phong tông.
Trong tay Tần Vũ xuất hiện một khối ngọc giản, ngọc giản này chính là lấy từ chỗ Ngao Vô Danh, trên đó có địa đồ của cơ hồ toàn bộ các địa phương trong tiên ma yêu giới.
– May mà lấy được bản tinh tế địa đồ này từ chỗ Vô Danh đại ca, nếu cứ dựa trên bản tinh tế địa đồ giản lược chắc là không tìm thấy tinh cầu của Băng Phong Tông trong Phiêu Nguyệt tinh hệ. Bản tinh tế địa đồ này của Vô Danh đại ca tường tận hơn nhiều.
Trên mặt Tần Vũ tràn đầy hỉ sắc.
Trên bản địa đồ do Vô Danh tặng này, mỗi tinh cầu đều có giới thiệu tường tận, chẳng hạn như tinh cầu này do thế lực nào nắm giữ, cao thủ của thế lực nắm giữ này là ai? Nói chung là vô cùng tường tận.
Tiên thức của Tần Vũ lướt qua những thông tin liên quan đến các tinh cầu trong Phiêu Nguyệt tinh hệ liền tìm thấy tinh cầu có Băng Phong Tông.
Bạch Băng tinh.
Đây là tinh cầu có Băng Phong tông, trên mặt cả tinh cầu này đều được bao phủ bởi băng cứng, trên Bạch Băng tinh này có hai tòa thành lớn do tu tiên giả trực tiếp dùng công lực đẽo nên, thêm vào đó còn dùng cấm chế để bảo trì bên trong ấm áp như mùa xuân.
– Cự li giữa nơi đây và Phiêu Nguyệt tinh hệ cũng không xa, đã bao năm rồi, cũng không cần gấp gáp mấy ngày.
Sau đó Tần Vũ trực tiếp trả phí bước vào trong tinh tế truyền tống trận, kế đó quang mang lóe lên Tần Vũ lại đi tiếp.
Noãn Mộc tinh tuy không ở trong Phiêu Nguyệt tinh hệ nhưng lại cùng một tinh vực với Phiêu Nguyệt tinh hệ.
Nửa ngày sau.
Trong “Bạch Phong thành” của Bạch Băng tinh trong Phiêu Nguyệt tinh hệ.
Trên một tòa tửu lâu của Bạch Phong thành, tửu lâu này có thể nói là hào hoa nhất Bạch Phong thành, phía sau tửu lâu còn có một tòa đình viện yên tĩnh, phí thuê phòng cũng đạt đến giá một trăm khối nguyên linh thạch.
– Ông chủ, không có chuyện gì thì đừng để người khác quấy rầy ta.
Tần Vũ tùy tiện thảy một khối thượng phẩm nguyên linh thạch rồi đi về tòa đình viện phía sau tửu lâu…
– Tiền bối yên tâm. Tuyệt đối không có ai quấy rầy người đâu.
Trung niên nam tử đứng sau quầy nhìn thấy một khối thượng phẩm nguyên linh thạch trên mặt liền xuất hiện tia hỉ sắc, một cao thủ bình thường đã tùy tiện đưa ra một-hai khối thượng phẩm nguyên linh thạch thì sau này rời khỏi cũng không đòi tiền thối.
Ông chủ nhận định Tần Vũ hiển nhiên là tiền bối phóng khoáng dạng này.
Trong đình viện yên tĩnh.
Tần Vũ đang yên lặng suy nghĩ về việc lần này ra tay giết Ngọc Thanh Tử, lần trước đã phải trả giá đắt nên lần này Tần Vũ đã rút kinh nghiệm.
– Phiêu Nguyệt tinh hệ là địa bàn của Vũ Hoàng, do chính Băng Phong Tông quản lí. Bất quá Phiêu Nguyệt tinh hệ cũng là tinh hệ duy nhất trong “Bàn Noãn tinh vực” thuộc về Vũ Hoàng.
Tần Vũ xem xét thông tin trên bản tinh tế địa đồ.
Ba đại thủ lĩnh của tiên giới không có ai hoàn toàn nắm giữ cả một tinh vực, bọn họ chỉ chiếm cứ những tinh hệ bất đồng tại các tinh vực bất đồng. Có tinh vực thì chiếm lĩnh một tinh hệ, cũng có tinh vực chiếm lĩnh hai-ba tinh hệ, cũng có khả năng không có tinh hệ nào.
Lần này Tần Vũ giết chết Ngọc Thanh Tử.
Điều lo ngại duy nhất là hai Tiên đế kia, Tần Vũ đã lĩnh ngộ “Lưu Tinh chỉ pháp” cùng với “vực” nên mười phần tin tưởng mình đủ sức giết chết nhất cấp tiên đế Ngọc Thanh Tử. Chỉ là hai tiên đế kia có chút rắc rối. Đặc biệt là Vũ Phạm tiên đế, một trong thập bát đế, vô cùng lợi hại.
Dưới quyền Vũ Hoàng có thập bát đế và tam thập lục quân. Người yếu nhất trong thập bát đế cũng mạnh hơn người mạnh nhất trong tam thập lục quân.
Hiển nhiên… thực lực của Vũ Phạm tiên đế ít nhất là mạnh hơn Tiềm Khải tiên đế.
– Vũ Phạm tiên đế tuy không phải là Thanh Huyết kiếm tiên, hắn không có khả năng giết ta. Nhưng vô luận ra sao đều không thể để Vũ Hoàng biết được tin mà tới truy sát. Nếu Vũ Hoàng tới thì sự tình rắc rối to.
Tuy chưa xuất thủ nhưng Tần Vũ dĩ nhiên đang xem xét tình huống xấu nhất.
– Điều tiên quyết là cho dù có giết chết Ngọc Thanh Tử cũng không thể để bọn Vũ Phạm tiên đế biết mình là Tần Vũ.
Tần Vũ đã quyết định trong lòng, lần nầy xuất thủ sẽ sử dụng “Lưu Tinh chỉ quyết”, đối phương không thể nào từ “Lưu Tinh chỉ quyết” đoán ra hắn là Tần Vũ.
Cho dù những năm sau này có biết thì lúc đó thực lực của Tần Vũ có lẽ là đã không còn phải e ngại người khác nữa.
– Giả sử thân phận bại lộ, giả sử Vũ Hoàng truy sát tới đây? Ta làm sao mà trốn đây?
Vũ Hoàng hiện tại ở đâu Tần Vũ tịnh không biết, nếu cự li xa, căn bản không thể trong thời gian ngắn truy sát tới nơi. Chỉ là Tần Vũ hiện tại muốn xem xét kỹ càng mọi tình huống.
– Nơi đây.
Tiên thức của Tần Vũ phát hiện được một nơi – một tinh hệ khác của Bàn Noãn tinh vực, “Bạch Chỉ tinh hệ”, Bạch Chỉ tinh hệ là địa bàn của Thanh Đế!
Thanh Đế.
Một trong ba đại thủ lĩnh của tiên giới.
– Trên tinh tế địa đồ của Long tộc có phân chia cấp độ của các thế lực, quả nhiên nhận định Thanh Đế là thế lực khó động đến nhất?
Tần Vũ nhìn những ghi chép tường tận trên bản tinh tế địa đồ của Long tộc không khỏi kinh ngạc.
Tần Vũ tịnh không biết. Bản tinh tế địa đồ phát hành trong nội bộ Long tộc này cứ mỗi một trăm năm lại cập nhật một lần. Với các tư liệu nội bộ chỉ có nhân vật cấp cao mới được xem.
Vô Danh đem tặng cho Tần Vũ chính là đã nhận Tần Vũ làm hảo huynh đệ
– Thanh Đế được xưng là “Vạn Cổ Trường Thanh”, thời gian dừng lại ở tầng bát cấp Tiên đế lại… lại được gọi là lâu nhất lịch sử?
Tần Vũ nhìn tin tức giới thiệu Thanh Đế trên ngọc giản liền kinh ngạc.
Thanh Đế là một người đầy tài hoa.
Thời gian ông tu luyện từ thiên tiên đến bát cấp tiên đế không lâu nhưng sau khi đạt đến bát cấp Tiên đế mãi không đột phá. Lúc ông đạt đến bát cấp Tiên đế thì Ẩn Đế Lâm Ẩn còn là một vô danh tiểu tốt ở tiên giới.
Trong thời gian ông ngừng lại ở bát cấp Tiên đế, Lâm Ẩn từ vô danh tiểu tốt tu luyện một lèo đến cửu cấp Tiên đế, thành nhân vật cấp cao nhất của tiên giới.
Bất kì ai nhìn thấy phần giới thiệu này đều thấy kì quái.
Một người đầy tài hoa vì sao lại ngừng ở bát cấp Tiên đế lâu như thế? Cho dù với tư chất của Tiên đế phổ thông, với năm rộng tháng dài như thế cũng có thể đột phá đạt đến cửu cấp Tiên đế rồi.
– Không lẽ Thanh Đế cố ý không hấp thu năng lượng? Không đúng. – Tần Vũ nhíu mày, – Tu luyện giả dù không cố ý tu luyện nhưng thân thể vẫn tự động hấp thu năng lượng, tuy tốc độ rất chậm nhưng năm rộng tháng dài như thế thì năng lượng hấp thu được cũng dư sức đạt tới cảnh giới cửu cấp Tiên đế rồi.
Đùng nói là cao thủ tu luyện.
Dù là tu chân giả mới đạt tới Kim Đan kì thì thân thể cũng đã tự động hấp thu năng lượng.
Chỉ là tốc độ thân thể tự hấp thu năng lượng chậm hơn việc toàn thân dùng ý thức khống chế để hấp thu rất nhiều.
– Không lẽ Thanh Đế không muốn đạt tới cửu cấp Tiên đế? Vì thế một mực khống chế toàn thân không hấp thu năng lượng, thậm chí cứ một thời gian lại tự tiêu tán một phần năng lượng trong thể nội?
Tần Vũ không tin điều này.
Vĩnh viễn là bát cấp Tiên đế thì có gì tốt chứ? Chỉ vì muốn giữ mạng sống?
Tần Vũ vô pháp tin Thanh Đế lại sợ thần kiếp mới ngừng lại ở bát cấp Tiên đế. Loại người có tâm tính yếu ớt như thế căn bản
không thể tu luyện đạt đến bát cấp Tiên đế.
Thời gian tu luyện của Thanh Đế lâu, cảnh giới linh hồn có khả năng rất cao, hơn cả cửu cấp Tiên đế, thậm chí còn cao hơn! Linh hồn cảnh giới chỉ là đại biểu cho việc khống chế năng lượng nhiều ít, năng lượng trong thể nội mới là cơ sở để chống lại thần kiếp.
Sớm muộn gì cũng phải độ kiếp. Vì sao ông ta?
Tần Vũ nghi hoặc.
Thanh Đế đúng thật là thần bí, còn được Long tộc nhận định là nhân vật tốt nhất không nên động tới của tiên giới. Trên mặt Tần Vũ có một tia tiếu ý, Thanh Đế vì sao cứ một mực ngừng ở bát cấp Tiên đế cần gì hắn phải quản.
Nhưng Tần Vũ biết một điểm.
Đến Long tộc còn nhận định Thanh Đế là người tốt nhất không nên động đến của tiên giới thì Vũ Hoàng không thể không biết sự lợi hại của Thanh Đế.
Vì thế trên địa bàn của Thanh Đế Vũ Hoàng sao dám hung hăng.
Mình trốn tới địa bàn của Thanh Đế là an toàn nhất.
– Từ Bạch Băng tinh có thể trực tiếp thông qua tinh tế truyền tống trận đi đến Bạch Chỉ tinh hệ.
Tần Vũ nghĩ tới một khả năng. Một khi mình giết Ngọc Thanh Tử rồi, có khả năng là Băng Liên tiên đế, Vũ Phạm tiên đế sẽ hạ lệnh cho tinh tế truyền tống trận đình chỉ.
– “Nếu quả thật như thế thì mình trực tiếp dùng đại na di tiến lên là được, Phiêu Nguyệt tinh hệ cũng gần Bạch Chỉ tinh hệ mà.”
Tần Vũ thấy trong lòng nhẹ nhõm.
Giữa các tinh vực Tần Vũ không dám đại na di.
Nhưng giữa các tinh hệ thì Tần Vũ có can đảm làm điều đó. Hơn nữa, Tần Vũ cũng có thể đến một tinh cầu khác sau đó mới đến Bạch Chỉ tinh hệ, tinh tế truyền tống trận thông tới Bạch Chỉ tinh hệ đâu phải mỗi Bạch Băng tinh mới có.
– Được, quyết định vậy đi.
Trong lòng Tần Vũ hoàn toàn nắm chắc.
Bất kể sự tình cuối cùng sẽ như thế nào, chỉ cần chạy một mạch tới Bạch Chỉ tinh hệ.
————
Bạch Băng tinh có hai đại thành trì, một là Bạch Phong thành, một là Băng Hoàng thành.
Trong đó Bạch Phong thành lớn hơn Băng Hoàng thành một chút, nhưng địa vị của Băng Hoàng thành lại cao hơn Bạch Phong thành vì “Băng Phong Tông” nằm trong Băng Hoàng thành, cao thủ trong Băng Hoàng thành cũng nhiều nhất.
Rời Bạch Phong thành.
– Hô, thời tiết lạnh thật.
Chân đạp lên băng cứng vô tận, cho dù hiện tại mặt trời đang chói lọi nhưng nhiệt độ lại rất thấp.
Dưới chân Tần Vũ tự động xuất hiện một tầng đệm được hình thành từ khí kình. Tần Vũ trượt trên mặt băng vô tận, toàn thân cực tốc bắn về phía Băng Hoàng thành.
– Trượt băng, đúng là thích thú.
Tần Vũ trượt trên mặt băng một đoạn lại thi triển thuấn di tiến về phía trước một đoạn dài rồi lại trượt băng một đoạn ngắn sau đó thuấn di một đoạn dài… cứ thế thuấn di ba lần thì Tần Vũ trượt đến trước cửa Băng Hoàng thành.
Hai thủ vệ của Băng Hoàng thành nhìn thấy một người từ đằng xa chân dán lên mặt băng cực tốc bắn tới.
– Trượt băng?
Hai thủ vệ ngạc nhiên.
Cự li giữa Bạch Phong thành và Băng Hoàng thành cực kì xa, nếu trượt băng thì phải mất bao lâu? Phần lớn người bình thường đều thuấn di hoặc từ trên không cực tốc phi hành tới, đúng là chưa bao giờ nhìn thấy ai trượt băng tới.
– Huynh đệ, mau tránh ra, người đó là cao thủ.
Một thủ vệ hét lên với người kia.
Thân là thủ vệ Băng Hoàng thành, ít nhất cũng phải có thực lực kim tiên, dĩ nhiên cũng phải có chút nhãn lực.
Tần Vũ liền trực tiếp trượt băng qua cửa Băng Hoàng thành.
– Thích thật, thích thật.
Tần Vũ thở ra một hơi dài, thu lại khí kình dưới chân. Trong Băng Hoàng thành không có băng, hơn nữa vừa rồi là do Tần Vũ nổi tính trẻ con lên mà thôi.
Băng Hoàng thành rất phồn hoa, tuy không lớn bằng Bạch Phong thành nhưng bố cục của cả thành trì chặt chẽ hơn nữa còn đẹp vô cùng.
Tần Vũ bước đi trên đường, tiên thức tức thì tán phát ra bao phủ cả Băng Hoàng thành.
Vị trí trung ương của Băng Hoàng thành chính là trụ sở của Băng Phong Tông. Đại điện trong trụ sở của Băng Phong Tông cao chín mươi chín tầng, trên đỉnh của tầng thứ chín mươi chín là một pho tượng mĩ nữ bằng băng vô cùng xinh đẹp.
Náo nhiệt!
Gần như tiên thức vừa lướt qua Tần Vũ đã phát hiện sự náo nhiệt của Băng Phong Tông, phảng phất như có chuyện gì vui mừng. Cả Băng Phong Tông treo đèn kết hoa, ai ai cũng cười hỉ hả.
– Có chút rắc rối rồi, tên Ngọc Thanh Tử này lại ở cùng một chỗ với Vũ Phạm tiên đế.
Trong sát na tiên thức lướt qua, Tần Vũ đã phát hiện các cao thủ trong Băng Phong tông. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://sachvui.com
Trong Băng Phong Tông có bốn Tiên đế.
Thực lực mạnh nhất là lục cấp Tiên đế, chắc chắn là Vũ Phạm tiên đế trong thập bát đế dưới quyền Vũ Hoàng.
Gần bằng Vũ Phạm tiên đế là một vị mĩ nữ tiên đế, mĩ nữ tiên đế này có hình dáng giống hệt với pho tượng băng mĩ nữ to lớn kia, chắc chắn là tông chủ “Băng Liên tiên đế” của Băng Phong Tông.
Thực lực đứng thứ ba chính là Ngọc Thanh Tử, kiếm tiên nhất cấp Tiên đế.
Còn Tiên đế có thực lực yếu nhất là một thiếu niên vừa mới đặt chân vào cảnh giới nhất cấp tiên đế….
– Băng Liên tiên đế và thiếu niên kia là người của Băng Phong Tông, ở tại nơi người trong tông sinh sống. Còn Ngọc Thanh Tử và Vũ Phạm tiên đế ở tại nơi dành cho khách.
Tần Vũ phán đoán rõ ràng vì khu vực nơi Ngọc Thanh Tử cư ngụ có mấy chục người, khí tức của mấy chục người này bất đồng với khí tức của môn nhân Băng Phong Tông.
– Sư tỉ, thiếu tông chủ không hổ danh là thiên tài, tu luyện muộn hơn chúng ta nhiều, năm xưa lúc ta là thiên tiên thì thiếu tông chủ còn là một đứa trẻ, thế mà hiện tại đã đạt đến cảnh giới Tiên đế rồi, còn chưa tới mười vạn năm nữa.
– Ân, thiếu tông chủ sư thúc như thể không chịu thua kém một ai, tông chủ bà ấy cũng rất cao hứng đó, nghe sư tôn nói mấy ngày nay tông chủ cứ cười tít cả mắt.
Có hai bạch y nữ tử kề vai nhau cười ha ha đi sượt qua người Tần Vũ.
– Thiếu tông chủ?
Tần Vũ tiếp tục tiến lên phía trước.
Suốt dọc đường Tần Vũ phát hiện tuyệt đại đa số địa phương trong cả Băng Hoàng thành đều đang thảo luận về thiếu niên thiên tài tu luyện chưa tới mười vạn năm đã đạt đến nhất cấp Tiên đế này – thiếu tông chủ Băng Nhàn của Băng Phong Tông.
Chưa đến mười vạn năm tu luyện đạt tới cửu cấp kim tiên cũng bình thường, nhưng tu luyện đạt đến nhất cấp tiên đế cũng đủ để được xưng là thiên tài rồi.
– Thiên tài? Gần mười vạn năm tu luyện mới đạt tới nhất cấp Tiên đế còn gọi là thiên tài?
Tần Vũ nghe được sự hâm mộ của bao nhiêu người đó trong lòng lại nghĩ đến hảo huynh đệ Quân Lạc Vũ của mình.
Thiên tài tiên đế, mấy trăm năm đã tu luyện đạt tới nhị cấp Tiên đế.
– Thua xa Lạc Vũ huynh đệ của ta.
Tần Vũ cảm thán, thực tế thời gian tu luyện của Tần Vũ hắn còn ngắn hơn, chỉ là Tần Vũ nhận định mình dựa vào Lưu Tinh Lệ không thể coi là bản lĩnh, nhưng Tần Vũ quên mất rằng… sự thành công của nhiều người có phần rất lớn là may mắn, giống như Quân Lạc Vũ, cũng có may mắn trong đó.
Tần Vũ bình tĩnh đi trên đường.
Tần Vũ sớm đã quyết định, lúc hắn đi đến gần trụ sở của Băng Phong Tông… chính là lúc Ngọc Thanh Tử phải chết! Khi Tần Vũ còn đang đi trên đường chính là đoạn thời gian Ngọc Thanh Tử được sống cuối cùng.

Chọn tập
Bình luận