Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 372: Hoành tảo

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Nhìn Ngao Vô Hư biến mất ở Khương Lan Giới, Tần Vũ trong lòng không khỏi dâng lên kì vọng.
Bên ngoài sẽ có cảnh tượng gì?
– Tần Vũ, yên tâm, với thực lực của Vô Hư, muốn đối phó đám người Vũ Hoàng vẫn rất nhẹ nhàng.
Ốc Lam cười nhạt nói, bộ dạng như nắm chắc chiến thắng.
– Huyết Long, Ngũ Trảo Kim Long đều là siêu cấp thần thú, Ngũ Trảo Kim Long bất kể là dùng năng lượng công kích, hay là nhục thể phòng ngự đều cực kỳ lớn mạnh. Cận thân công kích của Huyết Long, kế thừa được đặc điểm ưu thế của thần thú, chỉ là năng lượng công kích của hắn lại không giống, hắn đi theo một hướng cực đoan khác.
Cực đoan?
Tần Vũ nhìn Ốc Lam, hắn còn chưa biết được lực công kích của biến dị siêu cấp thần thú “Huyết Long”.
Ốc Lam giải thích:
– Ngũ Trảo Kim Long có thể thi triển một số pháp quyết công kích, còn Huyết Long sở trường nhất lại chính là — thôn phệ công kích.
– Thôn phệ công kích?
Tần Vũ cả kinh.
Ốc Lam gật đầu cảm thán:
– Phải, theo ta thấy, loại phương pháp công kích này so với pháp quyết công kích của Ngũ Trảo Kim Long còn lợi hại hơn, Huyết Long hắn có phân thành từng con huyết long, một khi bị huyết long đó bám vào người, sẽ trực tiếp bị thôn phệ nguyên anh.
Thôn phệ!
Tần Vũ tưởng tượng cũng cảm thấy kinh hãi, không hổ là biến dị siêu cấp thần thú.
– Ốc Lam tiên sinh, lúc xưa hắn cùng Nghịch Ương tiên đế tỷ thí, sao lại thất bại vậy?
Tần Vũ dâng lên nghi hoặc, loại công kích lợi hại như vậy, vì sao còn thất bại?
Ốc Lam bật cười nói:
– Thôn phệ công kích mặc dù lợi hại, nhưng cũng không phải ai cũng dễ dàng bị thôn phệ, đối với người công lực thấp hơn mình, đương nhiên có thể dễ dàng thôn phệ, còn cao thủ đồng đẳng cấp thì khó thôn phệ.
Tần Vũ trong lòng đã hiểu ra.
– Quần công có thôn phệ, đơn thể công kích dựa vào cận chiến. Huyết Long có thể tính là siêu cấp thần thú hoàn mỹ nhất mà ta đã thấy qua.
Ốc Lam cảm thán.
– Đương nhiên các siêu cấp thần thú khác cũng không tệ, có các đặc điểm riêng.
– Ngao Vô Hư cuối cùng động thủ rồi.
Luôn chú ý bên ngoài Tần Vũ cuối cùng phát hiện chiến đấu đã bắt đầu.
– Đến hiện tại mới xuất thủ?
Ốc Lam có chút giật mình, hắn cùng Tần Vũ nói chuyện cũng được một lúc rồi, bên ngoài không ngờ mới bắt đầu.
Trên thực tế một là bởi vì Khương Lan Giới và bên ngoài thời gian tỷ lệ là mười: một, còn có một nguyên nhân là — Ngao Vô Hư đang sửa lại quần áo.
– Tiểu tử Tần Vũ. Mau để yêu thức chúng ta ra khỏi Khương Lan Giới, để chúng ta xem tình huống chiến đấu bên ngoài.
Dã Cù vội vã nói, bọn họ ở trong Khương Lan Giới, thì không thể phóng yêu thức ra ngoài Khương Lan Giới.
Tần Vũ tâm ý khẽ động, liền để yêu thức của Dã Cù và Ốc Lam hai người ra ngoài Khương Lan Giới.
***
Nguyên bổn địa chỉ Tiểu Hoàng tinh, đã thành một khoảng không gian vô tận.
“Toả Nguyên Luyện Hoả trận” to lớn vẫn được duy trì, dù gì ai cũng không dám nói chắc Tần Vũ này có đột nhiên từ trong Toả Nguyên Luyện Hoả trận lao ra hay không, nếu như để đào tẩu vậy là thất bại trong gang tấc rồi.
Xung quanh viên lục sắc, có mười hai vị tiên đế bao gồm cả Vũ Hoàng trong đó.
Mấy người Vũ Hoàng đều ngồi xếp bằng xung quanh viên lục sắc.
Hai mươi năm rồi!
Mấy người Vũ Hoàng đã thủ tại xung quanh đây đúng hai mươi năm. hai mươi năm này, Vũ Hoàng đã nghĩ đủ mọi biện pháp, dựa vào thủ hạ tiên đế liên thủ công kích, thậm chí đi mời Huyền Đế đến cùng liên thủ, nhưng không có ngoại lệ, Vũ Hoàng đều thất bại. Nguồn: https://sachvui.com
Không thể phá vỡ!
Vũ Hoàng mặc dù bề ngoài bình tĩnh ngồi xếp bằng trong hư không, tại đáy lòng lại đang suy nghĩ biện pháp để mở ra viên lục sắc này.
– Làm thế nào đây? Thực sự không biết Nghịch Ương tiên đế khi chết lĩnh ngộ thế nào. Không ngờ lại lĩnh ngộ ra phòng ngự cấm chế lợi hại như vậy, ngay cả ta và Hi nhi liên thủ cũng không thể phá vỡ.
Vũ Hoàng đến lúc này vẫn còn nghĩ viên lục sắc là Thanh Vũ tiên phủ.
Cũng không thể trách Vũ Hoàng. Không gian thần khí, Vũ Hoàng nghe cũng chưa nghe qua.
Hốt nhiên Vũ Hoàng nhìn về bên trái.
Trong hư không về bên trái mọi người vài trăm mét, không ngờ đột ngột xuất hiện một lãnh tuấn nam tử.
– Ngươi là ai?
Vũ Hoàng đứng phắt dậy.
Ngao Vô Hư nhìn Vũ Hoàng, không nói một lời.
Xung quanh Vũ Hoàng là mười một vị tiên đế, mười một vị tiên đế này cũng đứng lên bên cạnh Vũ Hoàng. Bao gồm Vũ Hoàng trong đó, đám người này sắc mặt đều rất nghiêm túc, bọn họ đều cảm nhận được áp lực!
Đó là cảm giác áp bức do thực lực khủng bố mang đến!
– Yêu giới khi nào xuất hiện tân bát cấp yêu đế vậy?
Vũ Hoàng trong lòng chấn động. Hắn là bát cấp tiên đế, mặc dù không nhìn xuyên đối phương, nhưng miễn cưỡng cảm ứng được đối phương có thứ khí tức đặc biệt của người trong yêu giới.
– Yêu giới bằng hữu, tại hạ Vũ Hoàng, không biết người là… …
Vũ Hoàng vừa nói được một nửa liền bị Ngao Vô Hư cắt ngang.
– Vũ Hoàng, nhiều năm không gặp, không ngờ ngươi cũng không nhận ra ta, ha ha… …
Ngao Vô Hư cười lớn lên, nhưng cả không gian xung quanh tựa như cũng ngưng tụ lại, khiến các tiên đế cảm thấy khẩn trương.
Vũ Hoàng đồng tử co rút, mười một tiên đế ở bên cạnh đều chuẩn bị ra tay bất kỳ.
Chuẩn bị tốt rồi chứ?
Trong mắt Ngao Vô Hư bỗng nhiên phát ra hai đạo hồng quang.
“Hống ~~~” Rất đột ngột một tiếng rồng gầm cực cao vang lên trong không gian vô tận, thân hình Ngao Vô Hư hoàn toàn biến mất, một con huyết hồng sắc trường long rất lớn dài hơn ngàn dặm xuất hiện giữa trời, từng phiến huyết hồng sắc long lân loé lên thứ quang mang yêu dị.
Đầu rồng hung ác nhắm tới đám người Vũ Hoàng.
Vũ Hoàng cùng với mười một tiên đế tựa như bị chấn động.
– Là Huyết Long Ngao Vô Hư.
Vũ Hoàng bừng tỉnh lại.
Tuy nhiên lúc này, huyết long dài ngàn dặm bất ngờ chuyển động, vừa động cả thân thể liền hoá thành một đạo huyết hồng sắc tàn ảnh, đám người Vũ Hoàng chỉ thấy được một cái mồm rồng khổng lồ nhắm về phía bọn họ mà nuốt.
Thôn phệ!
Vũ Hoàng cùng với mười một tiên đế lập tức cảm giác như hãm nhập vào một thế giới huyết hồng sắc.
– Phá!
Cảnh Hoàng Kiếm trong tay Vũ Hoàng phóng ra kim quang vô biên.
Chỉ trong thời gian một cái búng tay, huyết long đã bay trở lại chỗ ban đầu.
Còn mấy người Vũ Hoàng vẫn ở tại chỗ cũ, chỉ là lúc này… …bao gồm cả Vũ Hoàng, chỉ có bốn vị tiên đế còn sống, Thanh Huyết kiếm tiên Tri Bạch, Hoàng Bào tiên đế Mộc Duyên, cùng với một lục cấp tiên đế.
Một hơi thôn phệ đi tám đại tiên đế.
Đầu rồng khổng lổ của thiên lí huyết long hốt nhiên quay đầu nhìn màn hào quang của Toả Nguyên Luyện Hoả trận, long thân khổng lồ bất ngờ hoá thành một đạo huyết hồng sắc tàn ảnh, hung dữ lao vào màn hào quang.
Mười sáu vị tiên đế bố trí Toả Nguyên Luyện Hoả trận. Trong mười sáu người này người mạnh nhất Vũ Phạm tiên đế, mới là lục cấp tiên đế mà thôi, “Toả Nguyên Luyện Hoả trận” này lực phòng ngự mặc dù được tính là mạnh, nhưng lực công kích của thất cấp tiên đế dĩ nhiên có thể cường hành phá vỡ.
– Bồng!
Bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú, bản thể cuồng mãnh đánh vào.
Vũ Hoàng cả người run lên.
Phải, hắn muốn giết mười sáu tiên đế! Vũ Hoàng tỉnh ngộ lại.
– Chặn hắn lại!
Vũ Hoàng bất ngờ rống lên một tiếng, đồng thời truyền âm đến mười sáu vị tiên đế.
– Vũ Phạm. Các ngươi mau chạy.
Tiếng truyền âm của Vũ Hoàng tựa như sấm sét vang lên trong đầu mười sáu vị tiên đế.
Mười sáu vị tiên đế vào lúc thiên lí huyết long xuất hiện thì đã kinh hãi rồi, chỉ là Vũ Hoàng còn đó, bọn họ dám chạy sao?
Lúc này bọn họ nghe được mệnh lệnh của Vũ Hoàng muốn chạy, đáng tiếc… …không kịp rồi. Toả Nguyên Luyện Hoả trận bị đụng vỡ khiến cả không gian chấn động, mười sáu vị tiên đế căn bản không thể thuấn di.
Một tiếng rồng gầm!
Thiên lí huyết long bất ngờ trong thoáng chốc đã phân giải ra, thiên lí huyết long lập tức hoá thành mười sáu con huyết long, mười sáu con huyết long này gần như trong nháy mắt đã bao lấy mười sáu vị tiên đế.
Đây chính là điều Ốc Lam đã nói với Tần Vũ, đặc điểm của huyết long, phân thành từng con huyết long tiến hành công kích thôn phệ quần thể.
Đây không phải là thuật phân thân.
Mười sáu con huyết long, bất kỳ con huyết long nào cũng đều có khoảng ba phần mười thực lực của Ngao Vô Hư, chỉ là so với bát cấp tiên đế kém hơn một chút mà thôi, chỉ nghe thấy từng tiếng kêu thảm thiết, mười sáu vị tiên đế đều biến mất không thấy nữa.
“Hống ~~~” Lại một tiếng rồng gầm.
Mười sáu còn huyết long bất ngờ hướng về bốn người Vũ Hoàng lao đến, đồng thời mười sáu con huyết long hội tụ thành một con thiên lí huyết long. Trong quá trình tấn công, thiên lý huyết long bất ngờ biến mất giữa không gian.
Một nhân ảnh xuất hiện.
Toàn thân bao phủ một tầng huyết hồng sắc long lân, mái tóc không ngờ đã biến thành mái tóc dài đỏ như máu, cặp mắt băng lãnh như thuỷ tinh nhìn chằm chằm Vũ Hoàng.
Ngao Vô Hư dưới hình thái chiến đấu!
Ngao Vô Hư với lực công kích mạnh nhất!
Vũ Hoàng, Thanh Huyết kiếm tiên Tri Bạch, Hoàng Bào tiên đế Mộc Duyên cùng một lục cấp tiên đế trong lòng đầy giận dữ và e ngại.
– Ngươi là Ngao Vô Hư.
Vũ Hoàng toàn thân run lên.
– Phải.
Ngao Vô Hư lạnh lẽo nhìn Vũ Hoàng.
– Vũ Hoàng, năm xưa ta còn không thể chiến thắng ngươi, tối đa bình thủ mà thôi, chỉ là bây giờ ta đã đạt đến bát cấp yêu đế cảnh giới. Hôm nay kết cục chính là — ta giày xéo ngươi.
Chỉ một lúc ngắn ngủi, đã chết đi hai mươi bốn vị tiên đế.
– Tần Vũ đã mở được tầng thứ ba Vạn Thú Phổ?
Vũ Hoàng lên tiếng, thanh âm phát lạnh.
Ngay khi nhìn thấy Ngao Vô Hư, Vũ Hoàng đã biết Tần Vũ khẳng định là mở được tầng thứ ba Vạn Thú Phổ, dù gì năm xưa Ngao Vô Hư trở thành linh thú trong Vạn Thú Phổ, chuyện này những người cao cấp của tiên ma yêu giới còn nhớ.
– Phải.
Ngao Vô Hư lạnh lẽo nhìn Vũ Hoàng.
– Chạy.
Vũ Hoàng gần như đồng thời truyền âm đến thủ hạ của mình.
Một bát cấp yêu đế siêu cấp thần thú, cho dù là Vũ Hoàng cũng tuyệt đối không phải đối thủ. Năm xưa thất cấp yêu đế Ngao Vô Hư, đã tương đương với Vũ Hoàng, hiện tại Ngao Vô Hư càng khủng bố.
Bốn đại tiên đế gần như đồng thời hành động.
– Chết!
Thanh âm băng lãnh còn đang vang lên, cả người Ngao Vô Hư đã hoá thành một đạo hồng quang, đạo hồng quang đó lập tức phân thành bốn, bồn đạo hồng quang đồng thời công kích bốn người Vũ Hoàng, bức cho bốn người không thể bỏ chạy.
Lục cấp tiên đế chiến tử.
Liền đó bốn đạo hồng quang lại biến thành ba đạo hồng quang.
Chém giết!
Bản thể Ngao Vô Hư nắm một thanh chiến đao, thanh chiến đao này cực kỳ dài, cao bằng cả người Ngao Vô Hư, nhưng mà Ngao Vô Hư công kích lại phi thường nhanh, lực công kích cũng rất kinh người.
Bản thể Ngao Vô Hư công kích Vũ Hoàng, hai đại phân thân công kích Hoàng Bào tiên đế, Thanh Huyết kiếm tiên.
… …
Không gian chấn động, năng lượng cuồng bạo tựa như gió lốc từ chỗ chiến đấu toả ra bốn phương tám hướng, Vũ Hoàng, Thanh Huyết kiếm tiên, Hoàng Bào tiên đế ba người đều liều mạng để đào mệnh.
Thời gian mười cái hô hấp.
Thân thể Ngao Vô Hư lại xuất hiện bên cạnh viên lục sắc.
– Đáng tiếc à, Vũ Hoàng có thần khí chiến y không giết được thì cũng không sao, không tưởng được Hoàng Bào tiên đế cũng có thể chạy thoát cái mạng nhỏ.
Ngao Vô Hư cảm thán,
– Ai, đồng thời khống chế công kích của hai phân thân, bản thể công kích cũng bị ảnh hưởng à, bằng không Vũ Hoàng cũng không chạy thoát một cách đơn giản như vậy.
– Tần Vũ, để ta quay về.
Ngao Vô Hư truyền âm nói, liền đó biến mất trong không trung.
Còn trong không gian vô tận năng lượng vẫn đang chấn động, chỉ là trừ một số máu tươi trôi nổi trong không gian ra, cũng không có gì có thể nhìn ra được dấu tích của trận chiến đấu.
***
Trên một tinh cầu bỏ hoang.
Hai thân ảnh chật vật tự nhiên xuất hiện trên bề mặt tinh cầu này.
Hoàng Bào tiên đế nửa quỳ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, Hoàng Bào tiên đế “Mộc Duyên” mặc dù lực công kích không như Thanh Huyết kiếm tiên, nhưng phòng ngự lại cao hơn nhiều, lần này chính là dựa vào phòng ngự, Hoàng Bào tiên đế mặc dù trọng thương nhưng vẫn bảo vệ được cái mạng nhỏ.
Còn thanh danh viễn bá như “Thanh Huyết kiếm tiên” Tri Bạch, một trận chiến này, lại mất đi tính mạng. Thanh Huyết kiếm tiên công kích thì mạnh, nhưng phòng ngự lại không bằng Hoàng Bào tiên đế, lần này cũng bởi vì vậy mà mất đi cái mạng nhỏ.
Tung hoành tiên ma yêu giới Thanh Huyết kiếm tiên “Tri Bạch” đã gục ngã.
Trên bộ tử bào quý giá của Vũ Hoàng còn nhiễm vết máu, cả người sắc mặt rất là nhợt nhạt:
– Mộc Duyên, lần này tổn thất bao nhiêu.
Mộc Duyên thân là nhân vật quản gia nắm giữ các phương thế lực dưới trướng Vũ Hoàng, bình thường khi chiến đấu gì, Vũ Hoàng đều hỏi Mộc Duyên thống kê kết quả.
Mộc Duyên đứng lên, sắc mặt khó coi vô cùng:
– Bệ hạ, cuộc chiến lần này, chúng ta tổn thất hai mươi sáu vị tiên đế.
– Hai mươi sáu vị.
Vũ Hoàng nghe con số này mà đau lòng.
Mộc Duyên tiếp tục nói:
– Bệ hạ, Tiểu Hoàng tinh lúc xưa là một trong ba đại tinh cầu có nhiều nhân mã xuất thủ nhất, mười sáu tiên đế kia thực lực cũng có phần mạnh. Mười vị tiên đế còn lại, được bệ hạ triệu tập đến công kích viên lục sắc, mười vị tiên đế đó cũng là cực kỳ lợi hại.
Vũ Hoàng trong lòng phát run.
Mười vị tiên đế đó chính là bởi vì lợi hại, mới bị hắn triệu đến để giúp đỡ công kích viên lục sắc.
Hai mươi sáu vị tiên đế này, luận số lượng thì chưa bằng một nửa dưới trướng Vũ Hoàng, nhưng lại là tinh anh chân chính dưới trướng Vũ Hoàng, cuộc chiến lần này……tinh anh dưới trướng Vũ Hoàng tổn thất quá nửa, thực lực không bằng một nửa lúc đầu.
– Ngay cả Tri Bạch cũng chiến tử, chiến tướng dưới trướng bệ hạ gần như tổn thất hoàn toàn, đạt đến lục cấp tiên đế, cũng chỉ còn có hai người.
Thanh âm Mộc Duyên cũng rất trầm thấp.
Dưới trướng Vũ Hoàng đích xác còn có không ít tiên đế.
Nhưng những tiên đế đó không một ai vượt quá lục cấp tiên đế.
– Tần Vũ, Ngao Vô Hư!
Vũ Hoàng toàn thân run lên, Vũ Hoàng hít một hơi sâu.
– Quay về.
– Vâng, bệ hạ.
Liền đó hai người biến mất khỏi tinh cầu bỏ hoang.
… …
Trong Khương Lan Giới.
Nhìn thấy Ngao Vô Hư xuất hiện trước mặt, Tần Vũ, Dã Cù, Ốc Lam ba người đều tiến lên nghênh đón, ngay bốn yêu đế kia cũng thần tình hưng phấn, bọn họ cũng biết chuyện vừa rồi.
Giết hai mươi sáu tiên đế, lại còn là tinh anh dưới trước Vũ Hoàng, trong đó thậm chí bao gồm Thanh Huyết kiếm tiên Tri Bạch.
– Vô Hư, không tệ.
Ốc Lam cười nói.
Tần Vũ trong mắt vẫn còn kinh thán:
– Vô Hư, một hơi giết hai mươi sáu người, ngay Thanh Huyết kiếm tiên cũng giết được, Vũ Phạm tiên đế và lục cấp tiên đế cùng mấy người, đích xác là lợi hại.
Khuôn mặt Ngao Vô Hư vẫn lãnh tuấn:
– Không có gì, ta lúc trước có nói Vũ Hoàng có phần khó giết, nên đã nghĩ lần này có thể giết chết hai mươi bảy đứa, không tưởng được còn để bị chạy mất một đứa.
Nói rồi, khuôn mặt Ngao Vô Hư vẫn còn một chút tiếc nuối, tựa hồ đối với chiến tích của mình rất không hài lòng.
Tần Vũ, Dã Cù, Ốc Lam mấy người trong lòng nhất thời sững sờ.

Chọn tập
Bình luận