Giờ khắc này Tần Vũ quỵ trên mặt đất, hai tay chống xuống, máu tươi từ trong miệng phun ra.
“Phốc!”Máu tươi từ trong miệng Tần Vũ liên tục trào ra.
Vừa rồi dưới sự công kích của Vô Song Cảnh kiếm, không gian cũng sinh ra một cái khe. Thần khí chiến y Hắc Ngưng Tuyết của Tần Vũ cũng bị phá hủy. Cả đan điền của Tần Vũ cũng bị Vô Song Cảnh kiếm đâm vào. Còn có không ít luồng kiếm khí kinh khủng từ Vô Song Cảnh kiếm phát ra khắp bốn phương tám hướng.
Nếu trong đan điền của Tần Vũ là nguyên anh, thì lúc này hắn phải chết tất không thể nghi ngờ. Dù sao lực phòng ngự của nguyên anh quá yếu.
Không gian trong đan điền, nói lớn thì cũng là lớn vô cùng, nói nhỏ thì cũng rất nhỏ. Trên thực tế đây chính là một bộ phận trong cơ thể Tần Vũ. Trung tâm đan điền của Tần Vũ là Hắc Động đang bị hai đạo kiếm khí công kích.
Hắc Động của Tần Vũ trực tiếp đem hai đạo kiếm khí thôn phệ ( cắn nuốt ). Lượng kiếm khí trong cơ thể Tần Vũ bộc phát cực nhiều, cũng chỉ vì Vũ Hoàng muốn một kích tất sát Tần Vũ nên khi công kích đã gia tăng lượng kiếm khí. Do đó, trên thực tế lực công kích cũng không mạnh. Đối với nguyên anh thì có lẽ đã bị phá hủy. Nhưng trong đan điền của Tần Vũ là Hắc Động nên không bị ảnh hưởng nhiều.
Chỉ là khi Vô Song Cảnh kiếm xuyên qua đan điền Tần Vũ, thoáng làm cho Hắc Động chấn động. May mắn Vô Song Cảnh kiếm không có đâm vào vị trí
“đan điền Hắc Động”. Nếu mặt trước bị đâm trúng, mười phần hết tám, chín phần sẽ hỏng.
Sinh mệnh nguyên lực cực nhanh chữa trị vết thương trong cơ thể Tần Vũ.
– Nếu trong đan điền của ta chính là nguyên anh, lúc này đây ta thật sự đã chết.
Vẫn đang quỵ trên mặt đất, Tần Vũ ngước ánh mắt đỏ hồng nhìn lên phía trước, trong khi đó Hầu Phí giống như người điên đang tấn công Vũ Hoàng và Huyền Đế.
Giống như một người điên, Hầu Phí bộc phát lực chiến đấu cực mạnh. Kinh thiên tam thập lục côn đã được vận chuyển đến mức cực hạn, vô số côn ảnh điên cuồng công kích Vũ Hoàng cùng Huyền Đế.
– Phong Vũ ca! Hầu Phí giống như là một tên điên. Chúng ta phải làm như thế nào bây giờ?
Huyền Hi truyền âm hỏi.
Vũ Hoàng cũng cau mày, ngăn cản công kích của Hầu Phí. Cho dù thực lực Hầu Phí có vượt xa lúc bình thường, vô luận công lực hay kỹ xảo hoặc sự lĩnh ngộ đối với thiên địa cũng đều kém rất xa so với Vũ Hoàng.
– Không cần lo lắng! Tần Vũ bây giờ hình như không có cử động.
Sắc mặt Vũ Hoàng xuất hiện một tia vui mừng.
– Một kiếm vừa rồi uy lực cực mạnh, ngay cả hắn cũng đỡ không được. Tần Vũ tất chết không thể nghi ngờ.
Vũ Hoàng cũng không biết giờ phút này Tần Vũ chỉ là thu liễm khí tức mà thôi.
– Đúng! Hình như không có khí tức, có điều vết thương trên người hắn đang được chữa trị cực nhanh. Quả là kì dị.
Huyền Hi chú ý đến vết thương của Tần Vũ.
– A!
Vũ Hoàng kinh ngạc:
– Chẳng lẽ Tần Vũ không chết?
Vũ Hoàng vô pháp tin, dưới sự liên thủ của hai người, thực lực vượt xa cửu cấp tiên đế. Huống chi còn có thượng phẩm thần kiếm Vô Song Cảnh kiếm. Lực công kích thậm chí có thể xé rách không gian, uy lực như thế có thể không giết được Tần Vũ sao?
Tiên thức của hắn rõ ràng đã thấy Vô Song Cảnh kiếm xuyên qua bụng Tần Vũ.
Trong khi Hầu Phí đang điên cuồng!
– Phí Phí, ta không chết!
Một đạo âm thanh vang lên bên trong đầu Hầu Phí, Hầu Phí cả người tỉnh táo lại.
– Đệ mau chạy đi, ta sẽ đem đệ vào Khương Lan Giới. Nhanh!
Hầu Phí đã hiểu được tình thế trước mắt, liền bay ngược ra sau. Vũ Hoàng và Huyền Đế vốn không muốn giết Hầu Phí, bây giờ thấy Hầu Phí thối lui, tự nhiên sẽ không đuổi theo.
– Phong Vũ ca! Hắn vẫn còn sống! Mụi cảm ứng được khí tức của Tần Vũ.
Sắc mặt Huyền Hi biến đổi.
Vừa rồi Tần Vũ truyền âm cho Hầu Phí, tất nhiên sẽ phát ra khí tức. Sau đó lập tức thu liễm lại, không nghĩ tới là Huyền Hi phát hiện.
Tâm ý Tần Vũ vừa động, Hầu Phí và Sử Chiến đã bị thu vào trong Khương Lan Giới. Sau khi lo cho sự an toàn của Hầu Phí và Sử Chiến, trong lòng Tần Vũ mới hoàn toàn yên tâm.
Giờ khắc này, Tần Vũ có thể trực tiếp tiến vào trong Khương Lan Giới.
– Vũ Hoàng, ta thật sự không nghĩ đến sau khi xảy ra sự việc tại Tiểu Hoàng tinh. Ngươi vẫn còn dám truy sát ta.
Tần Vũ nhìn Vũ Hoàng, trong mắt có chút tức giận.
Thần khí chiến y Hắc Ngưng Tuyết bị phá hủy. Thần khí chiến y phòng ngự rất mạnh, chỉ có thể thật sự bị phá hủy khi bị xuyên qua. Trừ khi chính người luyện chế thần khí sửa chữa, nếu không cả tiên ma yêu giới phỏng chừng không có người nào có thể sửa chữa được.
– Như thế nào có thể?
Vũ Hoàng nhìn Tần Vũ lẩm bẩm nói. Cả ngươi hắn như bị lôi điện bổ trúng, biến thành kẻ ngu, vẻ mặt hiện lên nét khó tin.
– Tần Vũ, ngươi không chết. Tuyệt đối không có khả năng.
Vũ Hoàng hai mắt hàn quang lóe ra, toàn thân tỏa ra kình khí vô biên, Huyền Hi đứng bên cạnh, trên mặt cũng có nét khiếp sợ. Nàng thấy Tần Vũ không chết nên kinh hãi.
Tần Vũ nhìn Vũ Hoàng:
– Vũ Hoàng, ngươi nghe đây, tại nhân giới Hoa Nhan dùng thân nhân uy hiếp ta. Tại Phong Nguyệt tinh ngươi phái người truy giết ta, tại Lam Tuyết tinh chính ngươi ra tay. Tại Tiểu Hoàng tinh, ngươi không tiếc luyện hóa một tinh cầu để giết ta. Lúc này đây ngươi lại một lần nữa truy sát ta. Đều là do ngươi chủ động tìm giết ta.
Tần Vũ tức giận cực độ.
Hắn phẫn nộ chỉ tay về phía Vũ Hoàng:
– Vũ Hoàng, ngươi nghĩ Tần Vũ ta là cái gì? Ta căn bản không muốn kết thù oán với ngươi, song ngươi không ngừng truy sát ta đoạt bảo. Là do ngươi bức ta.
– Ta, Tần Vũ xin lập thệ, sẽ có ngày ta phải giết ngươi. Ta và ngươi không chết không ngớt.
Tần Vũ chỉ tay về phía Vũ Hoàng, tiếng cuồng nộ vang lên giữa thiên địa.
– Ta và ngươi không chết không ngớt.
Thanh âm không ngừng vang vọng khắp nơi.
– Không chết không ngớt? Hừ, vậy ngươi nhất định phải chết.
Thân hình Vũ Hoàng hóa thành tia chớp.
– Dừng tay!
Đột nhiên hai tiếng gầm vang lên, trong tiếng hét ẩn chứa năng lượng bá đạo. Vũ Hoàng sắc mặt biến đổi, hai người vừa đến đều mặc kim sắc trường bào. Một người là Kim Phát nam tử, một người là Bạch Phát lão giả.
– Long Hoàng.
Vũ Hoàng và Huyền Đế sắc mặt đều đại biến.
Long Hoàng nhìn thoáng quá thân người Tần Vũ, thấy thần khí chiến y bị phá hủy cùng với vết máu trên miệng, lập tức quay đầu nhìn Vũ Hoàng, trong mắt xuất hiện một tia lãnh sắc.
– Phong Vũ! Ngươi truy cùng đuổi tận, không phải quá đáng lắm sao?
Vũ Hoàng cười lạnh nói:
– Long Hoàng. Chẳng lẽ vừa rồi ngươi không nghe Tần Vũ nói với ta “không chết không ngớt”?
– Tần Vũ, ngươi không sao chứ?
Ngao Vô Danh tiến sát đến Tần Vũ.
– Không có việc gì, chỉ là thần khí chiến y bị phá hủy.
Tần Vũ tháo thần khí chiến y trên người xuống, sau đó thu vào Diễm Huyền chi giới. Kế đó trực tiếp dùng Hắc Động ngưng tụ thành một bộ trường bào.
– Ha, ha!
Long Hoàng giận dữ cười nói:
– Phong Vũ, ta cho tới bây giờ cũng không nghĩ ngươi không biết xấu hổ. Vừa rồi Tần Vũ nói gì ta nghe được hết. Ngươi ba, bốn lần chủ động đuổi giết Tần Vũ, chủ động công kích. Tốt, ngươi hủy diệt của Tần Vũ một bộ thần khí chiến y, ta cũng sẽ bắt ngươi bồi thường.
Khí thế trên người Long Hoàng bắt đầu tỏa ra.
Long Hoàng muốn động thủ.
Nhìn thấy tình cảnh này, Ngao Vô Danh cũng lộ ra sắc mặt vui mừng. Quay về nhìn Tần Vũ nói:
– Tần Vũ, phụ hoàng ta đã ra tay. Yên tâm, Vũ Hoàng tuyệt đối đánh không lại.
Tần Vũ gật đầu. Hắn biết Long tộc rất lợi hại, Long Hoàng còn sở hữu truyền thừa bảo vật. Dựa theo lời Ngưu Ma Hoàng nói thì truyền thừa bảo vật còn lợi hại hơn thần khí.
Tần Vũ cùng Ngao Vô Danh trong lòng cao hứng. Vũ Hoàng và Huyền Đế thấy Long Hoàng chuẩn bị ra tay, sắc mặt cũng biến đổi.
– Long Hoàng, ngươi quả thật vì Tần Vũ mà động thủ cùng chúng ta?
Huyền Đế Huyền Hi lãnh thanh nói. Huyền Hi tuy là nữ lưu, nhưng địa vị cực cao trong tiên đế. Lời nói cũng có chút uy nghiêm.
Vũ Hoàng giương mắt nhìn Long Hoàng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Long Hoàng lạnh nhạt cười nói:
– Đã bao nhiêu năm nay ta chưa có ra tay, xem ra không nhiều người biết thực lực của ta. Các ngươi tưởng rằng có Vô Song Cảnh kiếm là có thể đại chiến một trận với ta? Thật sự là tức cười.
Vũ Hoàng và Huyền Đế sắc mặt nghiêm túc.
“Oanh!”
Một đạo kim quang chói mắt từ trên trán Long Hoàng phóng ra, bay lên bầu trời, thiên địa tức thì chấn động, được bao bọc trong luồng kim quang, Long Hoàng giống như một chiến thần làm cho người ta ngưỡng mộ.
– Đối phó với các ngươi, chỉ cần một quyền!
Long Hoàng lạnh nhạt nói, trong thanh âm ẩn chứa luồng bá khí cao ngạo.
Nhìn bằng mắt thường có thể thấy được chất lỏng màu kim sắc từ trong thân thể Long Hoàng tỏa ra. Sau đó bao trùm toàn thân Long Hoàng, bao trùm luôn cả hai tay.
– Cẩn thận!
Vũ Hoàng truyền âm cho thê tử của mình.
Tần Vũ và Ngao Vô Danh chú tâm nhìn.
– Vô Danh đại ca, Long Hoàng nắm chắc phần thắng chứ?
Tần Vũ truyền âm nói.
Ngao Vô Danh tự tin trả lời:
– Yên tâm! Vũ Hoàng mặc dù đạt tới cửu cấp tiên đế, công lực tương đương phụ hoàng ta. Nhưng mà phụ hoàng có truyền thừa bảo vật của Long tộc. Đối phó với bọn chúng quả thực dễ dàng.
Thấy Ngao Vô Danh tự tin như thế, Tần Vũ cũng yên tâm xem xét trận chiến.
Toàn thân được bao trùm trong màn kim quang, Long Hoàng đạm tiếu nói:
– Cẩn thận đấy!
Vũ Hoàng và Huyền Đế ngưng tụ công lực đến mức cực hạn, hai thanh thần kiếm cũng xuất hiện trước mặt hai người, tùy thời có thể ra tay.
Đột nhiên…
Chỉ thấy một tia chớp màu vàng lóe lên, Long Hoàng xuất hiện trước mặt Vũ Hoàng và Huyền Đế. Hai người bọn họ cơ hồ đồng thời xuất kiếm, mà Long Hoàng cũng đã một quyền công tới, chỉ nghe một tiếng rít.
Một quyền xuất ra.
Một quyền kim sắc công trúng thần khí chiến y trên người Huyền Hi. Lập tức thần khí chiến y xuất hiện các vết nứt, sắc mặt nàng trong nháy mắt chuyển sang màu trắng bệch.
– Hi nhi!
Vũ Hoàng sắc mặt đại biến, lập tức hoảng sợ ôm chặt lấy Huyền Hi, cả người bay ngược ra sau.
– Hi nhi! Hi nhi! Nàng không việc gì chứ.
Vũ Hoàng ở ngoài trăm thước, nhìn Huyền Hi hỏi. Trong lúc này sắc mặt Huyền Hi tái nhợt vô cùng, nàng cố gắng mỉm cười nhìn Vũ Hoàng nói:
– Không có việc gì, Long Hoàng không muốn giết thiếp. Chỉ là không nghĩ tới Long Hoàng có thể dễ dàng phá hủy thần khí chiến y như vậy.
Thần khí chiến y trên người bát cấp tiên đế, lực phòng ngự phát huy vô cùng cường đại.
Nhưng dưới một quyền của Long Hoàng đã bị hủy diệt.
Vũ Hoàng lúc này nhanh chóng phản ứng, tâm ý vừa động đã thu Cảnh Hoàng kiếm trở về. Đồng thời một đạo tiên nguyên lực cũng bao bọc lấy Lưu Cảnh kiếm cấp tốc thu về. Long Hoàng căn bản không ngăn trở.
– Phong Vũ, ngươi nghe ta nói.
Long Hoàng nhìn chằm chằm vào Vũ Hoàng nói:
– Vừa rồi ngươi phá hủy thần khí chiến y của Tần Vũ và đánh trọng thương hắn. Ta bây giờ cũng hủy diệt một thần khí chiến y, đánh trọng thương Huyền Đế để đáp trả các ngươi.
Vũ Hoàng cắn chặt hàm răng, nhưng là không dám nói gì.
Vô luận thế nào, thực lực của hắn và Long Hoàng chênh lệch quá lớn.
Thực lực không bằng người, chỉ có thể nhẫn nhục. Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Tần Vũ, sau đó ôm lấy thê tử của mình, cả người hóa thành một đạo lưu quang biến mất.
….
Huyền Hi thân là bát cấp tiên đế, thương thế khôi phục cũng rất nhanh.
– Phong Vũ ca không cần quá để ý.
Huyền Hi quay về phía Vũ Hoàng nói.
Huyền Hi nhìn vẻ mặt của Vũ Hoàng, trong lòng cũng cảm thấy lo lắng.
Vũ Hoàng là người rất cao ngạo, lúc này đã thật sự bị đả kích quá lớn. Tất cả mọi việc đều chuẩn bị hoàn mỹ, thậm chí cả việc tay cũng hoàn mỹ…nhưng cuối cùng lại thất bại. Thậm chí còn bị Long Hoàng xuất thủ ngăn cản.
Vũ Hoàng lắc đầu:
– Hi nhi, dựa theo lời Tần Vũ, ta vài lần đối phó hắn… Lần đầu tiên Hoa Nhan thân tử, lần thứ hai tại Phong Nguyệt tinh một lượng lớn kim tiên bị giết, lần thứ ba tại Lam Tuyết tinh, ta khổ sở giám thị hắn vẫn không một chút phát hiện. Lần thứ tư…tại Tiểu Hoàng tinh, bị hắn phái Ngao Vô Hư giết hai mươi sáu tiên đế.
– Hi nhi, nàng nói ta có thể chịu đựng được sao?
Vũ Hoàng thở hổn hển nói, trong mắt hàn quang lóe lên:
– Lần lượt chịu nhục, hơn nữa vừa rồi hắn còn thề “không chết không ngớt”..hừ, tới bước này, ta còn có thể lùi bước được sao, ta không giết hắn, chết cũng không nhắm mắt.
Nhìn thấy trượng phu của mình như vậy, Huyền Hi biết Vũ Hoàng đã bị tâm ma rất nặng.
– Long Hoàng, lão già này…
Vũ Hoàng nghĩ tới cảnh khi trước cùng Long Hoàng giao thủ, trong lòng có cảm giác vừa phẫn nộ vừa vô lực. Trên thực tế, Cảnh Hoàng kiếm của hắn đã công trúng lên người đối phương.
Đáng tiếc, khi Cảnh Hoàng kiếm công vào kim sắc chiến khải, căn bản không gây một tia tổn thương nào.
Chênh lệch!
Cho dù đạt tới cửu cấp tiên đế, thực lực của hắn vẫn còn khoảng cách rất xa so với Long Hoàng.
***
– Thật mạnh!
Tần Vũ nhìn Long Hoàng, trong lòng hiện lên hai chữ. Vừa rồi nhìn thấy một quyền tựa như bình thường, nhưng Tần Vũ phát hiện trong quá trình công kích, không gian xung quanh kim sắc quyền xuất hiện một cái khe.
Quyền như thái sơn!
Uy lực cực kì mạnh!
Ngay cả thần khí chiến y trên người bát cấp tiên đế cũng bị phá hủy.
Chỉ thấy khải giáp kim sắc trên người Long Hoàng hóa thành chất lỏng kim sắc, sau đó bị hút vào trong cơ thể Long Hoàng. Màn kim quang xuanh quanh thân thể Long Hoàng cũng biến mất.
– Tần Vũ, ngươi ổn chứ?
Long Hoàng mỉm cười, quay về hướng Tần Vũ thân thiết hỏi.
– Ta không việc gì, cám ơn bá phụ đã hỗ trợ.
Tần Vũ cảm tạ nói.
– Chỉ là việc nhỏ, Vũ Hoàng kia luôn coi thường người khác, cho rằng mình có quyền sinh sát đối với người khác. Vừa rồi ta chỉ là giáo huấn hắn mà thôi!
Long Hoàng đột nhiên hướng về Tần Vũ dò hỏi.
– Hắn hủy diệt của ngươi một món đồ thần khí, ta cũng hủy diệt của chúng một món thần khí. Có phải ta đối với bọn họ vẫn còn quá nương tay?