Tuyết Ngư đảo, quanh năm bao phủ bởi băng tuyết, cũng có phương viên khoảng vài nghìn dặm. Trung tâm đảo, có một ngọn tiểu sơn dài vài dặm, cao vài trăm thước. Trên đỉnh ngọn tiểu sơn đó có một hồ nước quanh co, bên trong hồ nước có những “tuyết ngư nhi” biến thể tuyết bạch, đồng thời bên cạnh tuyết ngư hồ đó là cỗ truyền tống trận.
Một trận quang mang lóe lên, Tần Vũ xuất hiện bên trong truyền tống trận.
– Chủ nhân, Tuyết Ngư đảo này, phong cảnh không tồi.
Sử Tín phía sau Tần Vũ cười nói,
– Để các đại sứ giả thượng giới ở đây tranh đoạt “Phá Thiên đồ”, cũng coi như là phúc khí của chúng.
Sử Tín từ khi là linh thú của Tần Vũ, tự nhiên đứng về phía Tần Vũ.
Linh thú có thể coi là trung thành nhất. Đầu tiên, nếu không tâm phục tự mình cam nguyện, căn bản không thể thành linh thú. Thứ hai, một khi đã bị linh thú quyển dung nhập linh hồn, dù ngươi có công lực cao hơn nữa, nếu dám có ý niệm phản bội chủ nhân, chủ nhân cũng sẽ biết.
Hầu Phí cũng cười gian nói:
– Dù không biết cực phẩm nguyên linh thạch của bọn chúng có bao nhiêu, xem bọn chúng có nhiều cực phẩm tiên khí, yêu khí như thế, cực phẩm nguyên linh thạch có lẽ sẽ không quá ít đâu.
– Đại ca, kiếm tiên khôi lỗi này có chín khỏa cực phẩm nguyên linh thạch, công kích lực sẽ đạt tối cao ư?
Hắc Vũ mở lời.
– Đúng, là chín khỏa.
Tần Vũ gật đầu, rồi tức thì cười một tiếng nói,
– Nhưng muốn đánh bại những sứ giả đó, tịnh không cần quá nhiều cực phẩm nguyên linh thạch. Đương nhiên, đó là dưới tình huống những thượng giới sứ giả đó không sử dụng các tuyệt chiêu ám tàng.
Tần Vũ không phải là kẻ ngốc, thoáng động não là có thể biết, làm sao các thủ lĩnh của các đại thế lực đằng sau những sứ giả đó lại có thể không cấp cho một vài tuyệt chiêu cực kỳ khủng bố lợi hại được chứ?
Ví như loại Thiên Tê Lôi ấn phù.
Bằng vào uy lực của Thiên Tê Lôi ấn phù, dù là kiếm tiên Hoa Nhan sử dụng, uy lực đó cũng vô cùng khủng khiếp.
– Tông tiền bối, ta là Tần Vũ.
Tần Vũ bắt đầu cùng Tông Quật truyền tấn. Bởi phải chuẩn bị hội đấu giá, ít nhất cũng phải kiến tạo một vài kiến trúc, quyết không thể để nhiều cao thủ như vậy lại phải ngồi trên tuyết được. Còn có nhân mã của các đại thế lực tới nữa, cũng phải có người tiếp đãi.
Cái này cần phải có nhân thủ. Điểm nhân mã của Tinh Thần các mình, một là thực lực yếu không thể dùng được. Hai là căn bản không có thực lực thông qua được cỗ truyền tống trận.
Do đó, Tần Vũ mới chuẩn bị để Tông Quật xuất nhân thủ.
– Là Tần Vũ tiểu huynh đệ, lần trước ngươi nói phải giải quyết công việc, không phải là đi độ Cửu Cửu trọng kiếp chứ?
Tông Quật lúc trước đã nhìn ra tu vi của Tần Vũ đã đến Độ Kiếp trung kì, trong lòng đương nhiên đoán ra được.
– Đúng, là độ Cửu Cửu trọng kiếp. Cửu Cửu trọng kiếp này uy lực quả thực mạnh khác thường.
Tần Vũ truyền tấn cảm thán nói.
Sự cảm thán của Tần Vũ làm cho Tông Quật hồi ức lại tình huống của mình lúc trước độ Cửu Cửu trọng kiếp:
– Đúng, Cửu Cửu trọng kiếp uy lực đính xác lớn phi thường. Khi xưa, lúc ta đối diện với một kích tối hậu của Cửu Cửu trọng kiếp, không ngờ hoàn toàn mông muội, may mắn là cuối cùng đã tỉnh lại, liều mạng từ bỏ nhục thể. Chỉ để nguyên anh đào thoát, mới tu được tán yêu.
– Đúng rồi, Tần Vũ, ngươi độ kiếp thành công rồi sao?
Tông Quật hỏi.
Tần Vũ nghe thấy Tông Quật nói thế, biết được Cửu Cửu trọng kiếp mà Tông Quật đô, cuối cùng cũng phải chịu công kích giống với “mê hồn chi thuật”.
– Thành công rồi. Bất quá là gặp may.
Tần Vũ truyền tấn nói.
– Ngươi là nhân loại, độ Cửu Cửu trọng kiếp uy lực có lẽ không coi là mạnh. Ta và Phương Điền đều là siêu cấp thần thú. Năm xưa độ Cửu Cửu trọng kiếp uy lực vô cùng lớn. Nếu ngươi mà gặp, có lẽ…
Tông Quật nói đến đây không có tiếp tục nói nữa.
Tuy nhiên Tông Quật lại căn bản không tưởng được, thiên kiếp của một nhân loại còn khủng bố hơn của siêu cấp thần thú.
Tần Vũ cũng không có nhiều lời biện giải:
– Đúng, ta rất may. Nếu không phải là may mắn, ta sợ là cũng phải tu tán tu rồi.
Đích xác, nếu không có sinh mệnh nguyên lực, không có Lưu Tinh Lệ. Dưới tình huống cuối cùng thân thể bị hủy, Tần Vũ nếu không có cách nào khôi phục thân thể, thì phải tu tán tu. May mắn là Tần Vũ có Lưu Tinh Lệ, có sinh mệnh nguyên lực khôi phục thân thể.
– Tông tiền bối, lần này ta tìm người là có sự tình liên quan với cuộc đấu giá Phá Thiên đồ. Tiểu sư thúc Lan Phong của ta rất cần cực phẩm nguyên linh thạch, qua một vài ngày người cũng sẽ tới Tuyết Ngư đảo.
Tần Vũ vội nói vào chuyện chính.
– Tiểu sư thúc ngươi cũng đến? Cũng đúng, chuyện trọng yếu như thế hắn cũng nên phải đến.
Tông Quật truyền tấn nói,
– Đúng rồi, Lan tiền bối đâu? Người lần này có xuất hiện hay không?
Sâu trong đáy lòng của Tông Quật, là sự thập phần tôn kính Lan thúc.
– Lan thúc đã bế quan. Người cũng đã biết cảnh giới của Lan thúc, ai mà biết được một lần bế quan rút cục cần bao lâu thời gian, địa điểm bế quan chỉ tiểu sư thúc của ta là biết. Bế quan thì không thể tùy tiện làm phiền, nhưng nếu như gặp đại sự khác thường gì, có thể nhờ tiểu sư thúc đi thỉnh Lan thúc.
Tần Vũ biên soạn ra một tình huống hư giả.
Lan thúc?
Sớm đã không còn ở nhân giới này nữa rồi, nhưng sự tình này người ngoài còn chưa biết. Tần Vũ chiếu theo đó có thể lợi dụng được uy danh của Lan thúc, chấn nhiếp các cao thủ.
– Bế quan, ồ…đến cảnh giới của Lan tiền bối, một lần bế quan tính ra cả trăm năm, nghìn năm cũng là chuyện vô cùng bình thường. Khi Lan thúc bế quan, Tần Vũ, ngươi có sự tình nghìn vạn lần không thể đến làm phiền Lan tiền bối, nếu có chuyện giải quyết không được hãy tìm ta giúp đỡ. Nếu ta thực cũng giải quyết không được, mới tìm Lan tiền bối cũng không muộn.
Tông Quật truyền tấn nói.
Tông Quật tôn trọng thực giống như biến “Lan thúc” thành tiền bối của mình vậy.
– Thực là cảm ơn nhiều Tông tiền bối.
Tần Vũ trong lòng lại thầm vui, nhìn xem…địa vị của Lan thúc trong tâm Tông Quật phi thường cao a.
– Tông tiền bối, không lâu sau Tuyết Ngư đảo sẽ sớm cử hành cuộc đấu giá Phá Thiên đồ, đến lúc đó có lẽ thượng giới sứ giả các phương đều sẽ tới. Tiểu sư thúc để ta đến chủ trì cuộc đấu giá này, nhưng ta thủ hạ người ít, nghĩ muốn chủ trì cũng thực có điểm khó khăn.
Tông Quật đã minh bạch ý tứ của Tần Vũ:
– Ha ha, được, ta hiểu ý tứ của ngươi rồi. Ngày mai, ta sẽ mang theo vài trăm cao thủ của Bạo Loạn Tinh Hải, xuất phát đến Tuyết Ngư đảo. Những việc công tác chiêu đãi gì đó, hoàn toàn do ta phái người đi làm, ngươi chỉ cần chuẩn bị đấu giá là được.
Tần Vũ trong lòng một trận hân hoan:
– Nếu như thế, ta sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều, thực quá cảm tạ Tông tiền bối.
– Cảm tạ cái gì, ngươi đã cho ta cơ hội tiến nhập Nghịch Ương cảnh, ta còn chưa cảm tạ ngươi đấy.
Tông Quật cười nói.
Lúc này Tần Vũ lại nghĩ đến Hắc Diễm Quân chỉ giới của mình.
Hắc Diễm Quân chỉ giới của mình tổng cộng có thể mang chín người bao gồm cả kẻ sử dụng bên trong rồi, phía mình có ba người. Phía Tông Quật cũng có hai ba người, phần còn lại làm thế nào để sử dụng đây? Cái này không thể lãng phí được.
…..
Thời gian qua rất nhanh, sau khi Tần Vũ đến Tuyết Ngư đảo không lâu, vài trăm tán tu đã xuất hiện dày đặc ở Tuyết Ngư đảo. Các tán tiên này từng người công lực cao siêu, kẻ thấp nhất cũng đã lục kiếp cảnh giới. Thập nhị kiếp có vài người, đầu lĩnh chính là bá chủ của Bạo Loạn Tinh Hải — — Tông Quật.
– Tông tiền bối.
Tần Vũ dẫn đầu sáu người nghênh tiếp đi lên.
– Ha ha, Tần Vũ, Hầu Phí, còn có…Hắc Vũ, đúng chứ?
Tông Quật trên mặt không ngờ lại có bộ dạng hiền từ của trưởng bối vậy. Tông Quật đối với Tần Vũ huynh đệ ba người ấn tượng rất tốt. Với Tần Vũ tự nhiên không cần nói nhiều, Hầu Phí thân là Hỏa Tình Thủy Viên, Tông Quật hiển nhiên xem trọng. Còn đối với Hắc Vũ, Tông Quật sâu trong lòng ngược lại còn có vài tia cảm giác kì diệu.
Tông Quật với biểu tình hiền hòa này thực khiến cho những tán tu đứng sau cảm thấy kinh ngạc không thôi. Tông Quật lãnh khốc bạo ngược không ngờ cũng có một diện mạo như vậy.
– Tông tiền bối.
Hắc Vũ cung kính nói.
– Tốt…
Tông Quật nhẹ cười gật đầu,
– Liên Khiếu, đệ đi an bài một lượt, ở bên Tuyết Ngư sơn kiến tạo ra một vài tòa trang viện đơn giản là được, không cần quá xa hoa.
– Vâng, đại ca.
Liên Khiếu khom mình nói.
Đồng thời Liên Khiếu nhìn Tần Vũ nháy mắt cười một cái. Tần Vũ và cả gia đình Liên Khiếu có một mối giao tình.
– Tần Vũ huynh đệ.
Liên Trùng cũng chạy lên phía trước.
– Liên Trùng, là huynh.
Tần Vũ sắc mặt vui mừng, vừa rồi Liên Trùng đứng trong đám người vài trăm tán tu, Tần Vũ thực không có chú ý đến.
– Đại bá. Công tác kiến tạo chiêu đãi để bọn họ làm đi, con và Tần Vũ huynh đệ đi tán gẫu đùa vui một trận.
Liên Trùng hô lên nói, Tông Quật gật đầu tịnh không có cự tuyệt. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
….
Ngày người của Tông Quật đến làm cả Tuyết Ngư đảo thập phần nhiệt náo. Người nhiều có khác, vài ngày ngắn ngủi, vài trăm tán tu đó đã kiến tạo được năm tòa trang viện khổng lồ, án chiếu Đông Tây Nam Bắc Trung năm phương vị mà hình thành nên.
Trong đó trang viện ở trung tâm là lớn nhất.
Bên trong đại thính của trang viện trung tâm, Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Tông Quật, Liên Khiếu, Hỗ Nghi, Phù Vân tử ba người, Thạch Biến hai huynh đệ tất cả đều đang ở đó.
– Đông Tây Nam Bắc tứ đại trang viện. Trong đó tam đại trang viện phía Đông, Tây cùng với Bắc đều có người của chúng ta, chỉ có trang viện phía Nam là không. Trang viện phía Nam tối đa để được hai ba trăm người ở mà thôi, sau này người của Long tộc, tán tiên nhất phương, tán ma nhất phương, yêu tộc đến, thì để bọn họ ở tại trang viện phía Nam.
Liên Khiếu ở một bên giới thiệu.
Tần Vũ liền nhíu mày:
– Hai ba trăm người? Chỉ trang viện phía Nam, lại để người của tất cả các phương thế lực cư trú, có đủ hay không?
Nhị đảo chủ Thạch Biến của Hắc Phong đảo một trong Bạo Loạn Tinh Hải tam đại đảo không để ý nói:
– Tần Vũ tiểu huynh đệ, quản nhiều như vậy để làm gì. Dẫu sao trang viện lớn như vậy, người của bọn họ có đến nếu ít thì có thể an nhiên ở, nếu là một đám người đông đúc, ở không được ảnh hưởng gì tới chúng ta.
– Đúng, dù thế nào tùy tiện phân chia một lần, nếu ở không được bọn họ tự giải quyết.
Đại đảo chủ Hắc Phong đảo Thạch Hóa cũng tán đồng nói.
Tần Vũ cười liền không có nói thêm gì nữa.
Tông Quật cười mở lời nói:
– Trang viện trung tâm cũng khá rộng, có thể để thủ lĩnh các phương thế lực vào ở trang viện trung tâm, để thủ hạ bọn họ ở trang viện phía Nam. Nếu ở không được, thì cứ để thủ hạ bọn họ ngủ ngoài trời.
Chiêu đãi tốt các thủ lĩnh thì còn có thể, nào phải quản cả những thủ hạ.
– Tông tiền bối, hiện giờ cách ngày cuối của năm còn có nửa tháng thời gian. Những ngày này có lẽ sẽ có nhân mã lục tục đến, phiền thỉnh người của Tông tiền bối giúp đỡ chiêu đãi.
Tần Vũ nhẹ cười nói.
– Yên tâm, ta đã an bài trăm người tới làm chuyện tiếp đãi rồi.
Tông Quật liền cười,
– Đúng rồi, Tần Vũ, tiểu sư thúc của ngươi đâu? Ngươi không phải nói là hắn lúc đấu giá Phá Thiên đồ sẽ tới ư?
Tần Vũ gật đầu nói:
– Đúng, tiểu sư thúc có lẽ hai ba ngày tới mới đến được. Nhưng Tông tiền bối, tiểu sư thúc của ta tính cách có điểm khá cổ quái, người bình thường luôn bế khẩu tu luyện, trừ phi đại sự, nếu không thì người rất ít khí cùng người khác nói chuyện.
Kiếm tiên Lan Phong, trên thực tế là kiếm tiên khôi lỗi của bản thân, nếu luôn có người tìm kiếm tiên khôi lỗi của mình nói chuyện, Tần Vũ không phải là luôn luôn bận rộn không thể an tâm sao?
Tuy nói là với kiếm tiên Lan Phong nói chuyện, nhưng trên thực chất mỗi một câu nói đều là do Tần Vũ cân nhắc nói ra.
– Ồ, nói chung cao thủ thì khá cao ngạo, yên tâm, ta sẽ không để người đến làm phiền hắn đâu.
Tông Quật gật đầu nói.
Thanh Hư sơn, trong Thượng Thiên cung.
– Lần này Phá Thiên đồ vô luận thế nào ta cũng phải lấy được.
Hoa Nhan đột nhiên đứng lên.
– Minh Lương, chuẩn bị tốt nhân mã, lập tức xuất phát.
Mệnh lệnh của Hoa Nhan từ trong Thượng Thiên cung truyền ra.
Chỉ giây lát, hơn sáu trăm tán tiên cao thủ dày đặc, trực tiếp phi hành li khai khỏi Thanh Hư sơn. Kiếm tiên Hoa Nhan cùng với Minh Lương chân nhân và thủ hạ cực tốc nhằm Tuyết Ngư đảo phi tới.
….
Ngoài phe của kiếm tiên Hoa Nhan, Huyết ma Đỗ Trung Quân đồng dạng mang theo số lượng lớn thủ hạ đông đúc đi về Tuyết Ngư đảo. Những thượng giới sứ giả này đều hiểu dù cho đấu giá còn chưa có tiến hành, khí thể cần phải biểu lộ là kẻ mạnh nhất đã.
Do đó sứ giả nào cũng đều mang theo lượng lớn thủ hạ.
Kiếm tiên Hoa Nhan, Huyết ma Đỗ Trung Quân, Tử Đồng Ngưu ma vương “Man Càn”, còn có Long tộc sứ giả thần bí và Long tộc tộc trưởng…các siêu cấp cao thủ mang theo thủ hạ của mình từ bốn phương tám hướng đến Tuyết Ngư đảo.
Tuyết Ngư đảo vốn yên tĩnh, lại trở nên nhiệt nào chưa từng có.
Trên Tuyết Ngư đảo.
Từng tán tu lăng không đứng, kiếm tiên Lan Phong và Tông Quật đứng đầu tiên nhất, Tần Vũ, Hầu Phí, Liên Khiếu, Hỗ Nghi bọn họ đứng sau kiếm tiên Lan Phong hai người. Vì bọn họ phát hiện ra một nhóm người đầu tiên đã đến, tự nhiên phải nghênh tiếp.
– Tiên giới sứ giả đến!
Thanh âm của một vị thập kiếp tán yên truyền lại
Kiếm tiên Lan Phong và Tông Quật lập tức nhìn về phương hướng đó.
Chỉ thấy người dày đặc, kiếm tiên Hoa Nhan mặt đầy vẻ tươi cười, ở sau có Minh Lương chân nhân đi kèm, mang theo một đám đông tán tiên cực tốc phi tới.
– Ha ha, quả nhiên là Lan Phong, Lan Phong huynh, huynh không ngờ lại tổ chức đấu giá Phá Thiên đồ, thực khiến ta kinh ngạc a.
Kiếm tiên Hoa Nhan từ xa cười đi tới. Trong mắt Hoa Nhan, Tông Quật chỉ có thể tính như một cao thủ, không xứng làm đối thủ của hắn.
Nhưng Lan Phong kiếm tiên thần bí này, lại làm cho Hoa Nhan nhận định như là đại địch.
– Hoa Nhan huynh, đừng nói nữa, đấu giá Phá Thiên đồ, ta cũng do dự nhiều lắm a.
Lan Phong tỏ vẻ hối tiếc.
Vừa nói xong, Lan Phong, Tông Quật, Hoa Nhan bọn họ từng người nhìn về phương hướng cỗ truyền tống trận ở Tuyết Ngư đảo. Chỉ thấy lúc này cỗ truyền tống trận đó đạo đạo quang mang không ngừng lóe lên, một đám người liên tục từ trong truyền tống trận hùng dũng hiện ra.
– Yêu tộc sứ giả đến!
Một vị tán tu sớm đã được an bài lập tức nói vang, thanh âm vang lên khắp Tuyết Ngư đảo.
– Quả nhiên đúng như Đỗ Trung Quân đã nói, yêu giới không ngờ đã phái hắn đến.
Hoa Nhan trong mắt hàn quang lóe ra.
– Ha ha…Man Càn huynh, thực không tưởng được a, huynh không ngờ cũng đã hạ phàm.
Hoa Nhan phảng phất như nhìn thấy hảo hữu mà chào hỏi vậy.
– Man Càn?
Tần Vũ trong lòng chấn động, cùng với Hầu Phí, Hắc Vũ bên cạnh nhìn nhau. Ba huynh đệ trong tâm đều nghi hoặc, không tự chủ được nhìn về phương hướng có yêu tộc sứ giả.