Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 281: Phân biệt tiền định

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Giờ phút này Man Càn rất là lúng túng.
Tần Vũ dẩn hắn tiến vào Nghịch Ương cảnh, đại ân đó, nói thật ra Man Càn vẫn nhớ trong lòng. Có điều Man Càn tuy là siêu cấp thần thú, nhưng bất quá chỉ mới đạt cảnh giới nhất cấp yêu vương. Nếu như lần này không hạ phàm với tư cách sử giả yêu giới, làm sao mà tự nhiên có được nhiều bảo bối như vậy?
Ngay cả siêu cấp thần thú, ở cảnh giới nhất cấp yêu vương có thể sở hữu một kiện cực phẩm yêu khí đã là tốt phi thường. Vì vậy nếu tặng bảo bối loại tốt cho Tần Vũ, thì Man Càn muời phần không đành lòng. Bớt đi một kiện đem tặng, là thêm một kiện mang về yêu giới cho bản thân mình.
– Man Càn huynh, ngươi vậy là không đúng. Nhớ lúc ban đầu ta vừa hạ phàm đã trực tiếp công khai tuyên bố, ai lấy được Phá Thiên Đồ đưa cho ta. Ta sẽ trực tiếp thay đại Vũ Hoàng tứ dư cho người đó cực phẩm tiên khí chiến giáp.
Hoa Nhan ra vẻ vì bất bình cho Tần Vũ mà lên tiếng,
– Sau đó để mua được một chương Phá Thiên Đồ, ta phải bỏ ra một cực phẩm tiên khí chiến giáp? Phá Thiên Đồ dùng để làm gì, nếu không phải để tiến nhập Nghịch Ương cảnh? Hiện tại Tần Vũ tiểu huynh đệ dắt ngươi tiến vào, cái đó không ngang với một kiện Phá Thiên Đồ à. Ngươi đường đường là yêu giới sử giả mà sao keo kiệt vậy?
Man Càn lập tức đỏ mặt.
Tông Quật lúc nói chuyện còn khách khí, nhưng Hoa Nhan thì nói thẳng vào mặt. Đỗ Trung Quân thì có cừu oán với Man Càn tự nhiên cũng không bỏ qua cơ hội này, lập tức cười chế diễu:
– À…… nguyên là siêu cấp thần thú Tử Đồng Ngưu Ma vương, thật là không ngờ lại……
– Được rồi.
Tần Vũ nói chặn lời,
– Ta có thể để cho tám người tiến vào, nếu không có đủ người thì cũng lãng phí. Hơn nữa Man Càn huynh với ta có giao tình sâu đậm. Chẳng qua là cùng tiến nhập Nghịch Ương cảnh với nhau, đâu phải là chuyện lớn lao gì.
Tần Vũ nhìn về Man Càn:
– Man Càn huynh, ta hiện tại đã có cực phẩm tiên kiếm, cũng đầy đủ rồi. Huynh không cần chấp nhất quá. Hay vậy đi…… trong quá trình thăm dò Nghịch Ương cảnh, huynh có lấy được bảo bối gì, đưa ta một kiện là được rồi.
Tần Vũ cũng cảm giác dược sự khó xử của Man Càn.
Nếu như người khác không muốn bỏ ra, mình lại ép buộc, là phá đi mối quan hệ hai bên. Hơn nữa, đối với tần Vũ mà nói. Phòng ngự chiến giáp?Nói xem, với tấm thân gần như bất tử của Tần Vũ, công hiệu của phòng ngự chiến giáp thật không lớn.
Man Càn gương mặt thay đổi nhanh chóng, trở nên thoải mái.
– Hà hà……
Man Càn hai mắt phóng xuất tinh quang,
– Tần Vũ huynh đệ a, ta thật là keo kiệt., chỉ là cực phẩm yêu khí thôi mà, kỳ này đi vào được Nghịch Ương cảnh thật là đại ân. Nếu không có ngươi là ta phải về tay không rồi.
Man Càn nghĩ tới bản thân mình tay không trở lại yêu giới, thật là mất mặt, trong lòng cảm kích Tần Vũ hơn nữa, cũng nhận thấy bản thân mình thật là keo kiệt.
– Trước tiên ta sẽ tặng ngươi cực phẩm yêu khí chiến y. Từ giờ trở đi nếu ta lấy được bảo bối nào tốt. Ta sẽ đưa thêm. Nếu mà không làm như vậy…… ta sợ là trong lòng không được thỏai mái.
Man Càn vẫy tay, một bộ chiến y màu sậm hiện ra, đồng thời giải trừ huyết chi khế ước.
Một bộ chiến y đẹp đẽ như chiếc cẩm bào phất phới ở trước mặt Man Càn.
Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân các người hơi sửng sốt, bọn họ cho là Man Càn tối đa chỉ đưa ra cực phẩm yêu khí cũng là bất đắc dĩ. Nào ngờ lại đưa ra bộ cực phẩm yêu khí chiến y. Nhưng vào lúc này chính Tần Vũ cũng mấy phần ngạc nghiên.
– Đừng lo, dù rằng ta có nói đây là cực phẩm yêu khí, nhưng nó không có phân biệt chủng loài, nói là cực phẩm yêu khí, thật ra cũng là cực phẩm tiên khí. Úi chà? Sao không nhận đi, coi thường ta sao?
Man Càn nhìn về Tần Vũ.
Tần Vũ bất đắc dĩ.
Thực ra, hắn chẳng để ý gì lắm đến một hai kiện tiên khí, chuyện mà hắn quan tâm nhiều hơn là để lại một ân tình với Man Càn. Đây mới là chủ ý dẩn dắt lúc đầu của Tông Quật.
– Tần Vũ huynh đệ. Ngươi nhận đi, đừng để Man Càn huynh nổi giận chứ.
Tông Quật thôi thúc.
Tần Vũ miễn cưỡng, nhưng rồi cũng tiếp nhận bộ chiến y.
– Man Càn huynh, ta xin nhận lấy chiến y này, nói thật lòng ta hiện tại cũng không cần loại phòng ngự tiên khí, bởi vì hai vị huynh đệ của ta chuẩn bị phi thăng. Bọn họ vẫn chưa có cực phẩm tiên khí.
Tần Vũ trả lời, rồi hướng về Hầu Phí và Tiểu Hắc.
Nói về phòng ngự, Hầu Phí tự bản thân hình thành thủy nguyên chiến giáp. Hắc Vũ thì cũng có hắc lân chiến giáp.
– Về sức mạnh phòng ngự, thủy nguyên chiến giáp của Phí Phí là do hắn dùng thủy năng lực cùng với một thân bì mao mà tạo thành. uy lực so với hắc lân chiến giáp thì khác nhiều. Bộ chiến y tiên khí dành cho Phí Phí vậy.
Tần Vũ rất rõ ràng thực lực của huynh đệ mình. Lúc còn ấu thơ, vũ mao sắc bén trên thân Tiểu Hắc kiên nhận phi thường, còn hiện tại, do toàn thân vũ mao của hắn sở hóa thành hắc lân chiến giáp, uy lực tuyệt đối không dưới hạ phẩm tiên khí. Thêm nữa, thân pháp Tiểu Hắc cực kỳ linh hoạt, nếu như phải đào mệnh, Tiểu Hắc mạnh hơn Hầu Phí.
– Tiểu Hắc, bộ chiến y tiên cho Phí Phí trước.
Tần Vũ nói với Hắc Vũ.
– Đại ca, cho lão hầu tử đi. Thủy nguyên chiến giáp của hắn lực phòng ngự thực sự yếu, hơn nữa cả tốc độ lẫn thân pháp của hắn khó mà hơn ta bao nhiêu. Ngoại trừ hắn có bản thân sức mạnh công kích lợi hại, phương diện đào mệnh đúng là còn yếu.
Hắc Vũ bình tĩnh giải thích.
– Tạp mao điểu, ngươi……
Hầu Phí nóng bừng.
Nhưng lời Hắc Vũ nói đúng là sự thật, thành ra Hầu phí không phản bác lại được.
Hỏa tình thủy viên, bản thể chính là công kích thần thú. Về phương diện đào mệnh, tuyệt đối thua xa loại phi cầm thần thú như Tiểu Hắc.
– Tốt lắm, không nói nữa.
Tần Vũ mỉm cười ngăn chặn hai người cãi vã, lập tức đưa chiến y cho Hầu Phí.
Vào lúc này thanh âm của Ngao Phụng vang lên.
– Ngoài cực phẩm tiên khí, lại còn có hơn trăm kiện thượng phẩm tiên khí. Do bí thuật cấm chế lên chúng? Bí thuật cần tích huyết nhận chủ mới khởi động, ta không tích huyết, chỉ mang chúng đi. Rồi nhờ tiền bối huyền tiên trong tộc giải trừ bí thuật rồi luyện hóa chúng.
Ngao Phụng bắt đầu bay chầm chậm về hướng Tán Bảo Nham.
Cặp mắt của các sứ giả khác sáng rực ngay lập tức.
Không cần nhắc tới tiền bối huyền tiên trong tộc luyện hóa, sau khi li khai Nghịch Ương cảnh, cũng có thể tùy tiện bắt một kẻ công lực tầm thường tích huyết nhận chủ để triệt tiêu bí thuật năng lượng vậy?
Man Càn, Hoa Nhan, Đỗ Trung Quân tam đại cao thủ cùng lúc ra tay.
Mục tiêu của đại sử giả đều là…… thượng phẩm tiên khí.
Đúng, Ngao Phụng cùng tứ đại sử giả mục tiêu của mỗi một cá nhân đều là thượng phẩm tiên khí, không ai dòm tới cực phẩm tiên khí.
Bởi vì bốn người bọn họ trên người chỉ có không gian giới chỉ chứa được thượng phẩm tiên khí, nhưng lại không có không gian giới chỉ cho cực phẩm tiên khí.
Với cực phẩm tiên khí bọn họ căn bản vô pháp bỏ vào không gian giới chỉ. Tứ đại sử giả làm thế nào mà lấy đi cực phẩm tiên khí? Chẳng lẽ cứ tiếp tục giữ cực phẩm tiên khí trên tay.
Nghịch Ương cảnh nguy cơ trùng trùng, nếu cứ tiếp tục lấy cầm trong tay thì làm sao mà có thể chiến đấu?
Ngoại trừ cầm trên tay rồi tích huyết nhận chủ. Chỉ là làm vậy thì có khác gì đùa giỡn với tử thần?
Mỗi một sử giả đều qui định, mỗi người lấy ba mươi kiện thượng phẩm tiên khí.
– Nhẫn nại, nhẫn nại.
Tần Vũ trong lòng bất đắc dĩ.
– Ta đã có không gian giới chỉ cho thượng phẩm tiên khí, Hắc Diễm quân chi giới! Chỉ là…… cái bí mật này không thể để cho bọn họ biết được a. Nguồn: https://sachvui.com
Hầu Phí và Hắc Vũ nhìn về Tần Vũ, ánh mắt mang ý nghĩa gì thì Tần Vũ cũng hiểu.
Hai huynh đệ của hắn đều biết chuyện hắn có Hắc Diễm quân chi giới.
Không gian giới chỉ cho thượng phẩm tiên khí, nói về trình độ trân quý, thậm chí còn vượt quá bộ cực phẩm tiên khí chiến giáp vừa rồi. Chỉ là Tần Vũ không dám bất cẩn sử dụng. Ít nhất hiện tại hắn không nghĩ tới chuyện sử dụng.
– Không cần gấp, bây giờ chưa tới lúc. Chỉ là vừa mới tiến nhập Nghịch Ương cảnh, phía sau còn nhiều bảo bối a.
Tần Vũ chỉ có thể tự an ủi chính mình.
Nhưng vào lúc này, bốn vị sứ giả đã chuẩn bị xuất phát.
– Tốt lắm, theo lời của Nghịch Ương tiên đế. Bây giờ chúng ta chỉ cần đi theo thanh thạch lộ, tiếp tục đi tới trước. Nếu có thể tới được cuối đường thì sẽ lấy được bảo bối.
Ngao Phụng cười nói.
– Đương nhiên Hoa Nhan huynh gặp khó khăn gì thì sẽ khó gấp ba lần bọn ta.
Lúc này Hoa Nhan vẻ mặt lạnh lùng.
Mọi người đều còn nhớ tới những lời căm ghét của Nghịch Ương tiên đế đối với người đến từ tiên giới. May mắn là Nghịch Ương tiên đế khoan dung, không có trực tiếp dụng cấm chế oanh sát giết đi tiên giới sử giả, vẫn còn có cơ hội, tuy nhiên gặp sự khó khăn hơn gấp ba lần.

– Không phải nói dài dòng. Xuất phát.
Hoa Nhan lạnh lẽo nói.
Lập tức Hoa Nhan mang theo Minh Thiện chân nhân cùng với Tuyết Vũ Ương, hai người trực tiếp xuất phát phía trước, chỉ có Hoa Nhan tốc độ không vội vã. Hiển nhiên rất cẩn thận trên đường đi .
Theo sau là Long tộc, tán ma nhất phương cùng với Man Càn, các bên đếu bắt đầu xuất phát.
– Tông tiền bối các người đi trước một bước, chúng tôi có chuyện cần nói với đại ca.
Hầu Phí hướng về Tông Quật các người hô lớn.
Tần Vũ khựng lại nhìn về Hầu Phí và Hắc Vũ.
Tông Quật nhìn về ba huynh đệ, lập tức gật đầu:
– Tốt, các ngươi có chuyện gì cứ nói, ta ở phía trước. A a…… các ngươi đi ở phía sau cũng an toàn, chúng ta ở phía trước, phỏng chừng nguy hiểm đều sẽ giải trừ.
Sau khi Tông Quật li khai, Hầu Phí và Hắc Vũ mới lên tiếng.
– Đại ca, ba ngày nữa!
– Chuyện gì mà ba ngày nữa?
Tần Vũ nhìn về Hắc Vũ và Hầu Phí:
Hắc Vũ cười khổ nói:
– Hầu tử sẽ phi thăng sau ba ngày. Đệ thì nữa ngày sau Hầu Phí, chỉ vì đệ và Hầu tử suýt soát nhau, nên sẽ phi thăng thượng giới cùng một lúc.
Về đạo lý này Tần Vũ cũng biết, trong lúc phi thăng thượng giới thì có sản sinh một năng lượng đặc thù nếu như xung quanh kẻ phi thăng chi nhân có hiện diện một kẻ khác cũng sắp phi thăng, thì kẻ đó cũng phi thăng theo dù trước giờ đã định.
– Ba ngày?
Tần Vũ cảm thấy bồn chồn,
– Sao mà nhanh quá vậy? Lúc trước đâu có nói với ta như vậy. Không phải lúc đầu nói là hai người sẽ phi thăng sau khi ly khai Nghịch Ương cảnh mà?
Tần Vũ lộ vẻ lo lắng.
Hầu Phí không biết nói sao:
– Đại ca, lúc ban đầu ở Tuyết Ngư đảo, chưa tới Nghịch Ương cảnh, đâu biết là mất hết ba năm đi trong cực địa hàn vực. Đệ và tạp mao điểu tính toán đi Nghịch Ương cảnh cũng chỉ hết nửa năm. Nếu như quả thật là nửa năm. Ta và tạp mao điểu sẽ phi thăng sau khi li khai Nghịch Ương cảnh. Chỉ có điều là ở cực địa hàn vực thời gian dài quá……
Hắc Vũ lý luận tiếp:
– Tại cực địa hàn vực trong lúc tối hậu, ai nấy cũng phải chú tâm tới “đao khí” cùng với vết nứt của không gian, không thể phân tâm, vì vậy bọn đệ không kịp nói cho huynh. Hơn nữa sau khi tiến nhập tử vong vực sâu, ai nấy trong lòng khẩn trương, đệ và hầu tử không có thời gian để nói. Bây giờ thì được nhàn nhã, bọn đệ lập tức nói cho huynh hay.
Tần Vũ ráng nở một nụ cười gật đầu.
– Ba ngày, chỉ ba ngày thôi a!
Tần Vũ thở dài.
Ai mà biết được là chỉ có ba ngày tương hội với huynh đệ của mình.
– Đại ca, đáp ứng với đệ, nhất định phải tới yêu giới thăm đệ, nếu như sau một ngàn năm mà không thấy huynh, đệ sẽ kiếm huynh khắp cả thượng giới.
Tiểu Hắc trịnh trọng nhìn Tần Vũ nói.
Nhất định tới yêu giới kiếm đệ.
Có thể chắc chắn sao?
Nếu như sáng tạo Tinh Thần Biến thất bại, phỏng chừng bản thân mình sau khi đột phá Hằng Tinh kì sẽ trực tiếp bị tẩu hỏa nhập ma hoặc là chết. Nhưng nhìn vào mục quang mong đợi của hai người huynh đệ kì, Tần Vũ hít vào một hơi dài.
– Ừ, nhất định!
Tần Vũ gật đầu trả lời.
Tuy nhiên Hầu Phí và Hắc Vũ cùng với Tần Vũ cũng minh bạch, đây chỉ là ước định bằng miệng, Tần Vũ liệu có thể chế tạo ra một bộ công pháp tiếp nối “Hằng Tinh kì”, có khả năng thành công phi thăng thượng giới hay không, hiện tại rất là khó nói.
– Tốt lắm, đại ca, những người khác đã đi trước rồi, chúng ta cũng phải nhanh chân lên mới được.
Hầu Phí hối thúc.
Tần Vũ gật đầu, giờ phút này trong lòng Tần Vũ rối bời.
Trên thanh thạch lộ, ba huynh đệ Tần Vũ không ngừng gấp rút, ai mà biết được con đường này lại dài như vậy, ba người đi thật nhanh. Vào khoảng nữa ngày, thì mới gặp nhóm người Tông Quật và những người khác.
– Tần Vũ huynh đệ các ngươi thật là may mắn, chúng ta đã gặp phải ba chặng nguy hiểm, ai nấy đều phải cẩn thận a.
Tông Quật kể cho ba người Tần Vũ.
Là may mắn
Tần Vũ ba người sau khi lên đường, thực ra không gặp nguy hiểm gì. Đa số đều đã được giải trừ bởi những người đi trước.
Hội tụ cùng với Tông Quật và những người khác, Tần Vũ bọn họ đương nhiên là giảm tốc độ xuống. Những kẻ có công lực cao như Man Càn, Hoa Nhan, Ngao Phụng thì ở phía trước cẩn thận dò đường, những kẻ có công lực thấp như Tần Vũ thì đi ở phía sau.
Tần Vũ cùng với hai huynh đệ của mình trò chuyện khi có thể, bọn họ rất trân trọng những giây phút cuối cùng được ở cạnh nhau tại phàm nhân giới này.
Con đường phía trước đổ dốc xuống, cảnh sắc xung quanh, từ sơn lâm biến thành hồ bạc, thậm chí biến thành đầm lầy. Nhưng cho dù là hồ bạc hay đầm lầy, trên con đường đá xanh vẫn chắc chắn, bình an. Chuyện này giúp cho mấy người nhóm Tần Vũ cảm nhận được sự thần bí của Nghịch Ương cảnh.
Cuối cùng cũng vượt qua khu vực đầm lầy, bước chân tới một tòa kiến trúc giống như là một cung môn.
Con đường đá xanh xuyên qua giữa cung môn, ở hai bên khắc hai dòng chữ thật to “Nhất nhập Thanh Vân lộ, độc thượng cửu trọng thiên. (một người tiến vào Thanh Vân lộ, chỉ một người lên “cửu thiên” tầng trời thứ chín)
– Sợ rằng nơi đây chính là Thanh Vân lộ trong truyền thuyết, Mười phần chắc tám chín cửa ải khó khăn chính là nơi đây. Nhưng bảo vật rất có khả năng ở trên tầng trời thứ chín!
Ngao Phụng nhìn vào hai hàng chữ, nhẹ nhàng lên tiếng.
Đỗ Trung Quân gật đầu đáp:
– Nghịch Ương tiên đế đã giảm bớt nhiều khó khăn, không ngờ lại để cho chúng ta trực tiếp tới được Thanh Vân lộ.
– Độc thượng cửu trọng thiên? Vậy là…… nếu chỉ có mỗi một người được vào cửu thiên, còn những người khác thì sao đây?
Tông Quật chằm chằm nhìn vào phía sau cánh cổng lầm bầm tự nói.
Khi nghe câu tự vấn của Tông Quật, hết thảy đều biến sắc.
– Độc thượng cửu trọng thiên, độc thượng……
Man Càn mấy người không cầm được, trừng trừng nhìn về phía sau cánh cổng một cái.

Chọn tập
Bình luận