Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 485: Phúc bá đích trữ vật giới chỉ: Ngộ Long

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Người đến người đi, đông đông đúc đúc, liếc mắt xem qua cả nơi khai thác Thần linh thạch, đi đi lại lại bên ngoài khu khai thác thấy có bóng vài vạn người, mà bên trong khu khai thác Thần linh thạch, cũng không biết có bao nhiêu người nữa.
“Thật náo nhiệt a, nhiều Phi thăng giả như vậy sao?”
Hầu phí gặp cảnh náo nhiệt như vậy, không khỏi bắt đầu hưng phấn.
Hoàng Húc nhướng mày, lạnh lùng nói:
“Một quy củ, nơi này ngươi trêu chọc vào đại nhân vật nào đó, có thể bị giết cũng trách không được người ta.”
Hầu Phí nhất thời lông mi run lên, trong lòng lửa giận ngập trời, nhưng vẫn nhẫn nhịn như trước.
“Người khai thác nơi này, chỉ có một bộ phận rất nhỏ là Phi thăng giả, tuyệt đại đa số là những thần nhân tự nguyện tới nơi này.” Hoàng Húc nhân tiện giải đáp vấn đề mà Hầu Phí vừa hỏi:
“Tại Thần giới, muốn sống yên ổn rất khó, trừ phi ngươi thực lực rất mạnh, hoặc ngươi rất có đảm thức, hoặc là có quan hệ. Nếu không có những điều kiện này, tuyệt đại đa số mọi người chỉ có thể dựa vào chính mình.”
“Tại nơi khai thác này, bọn họ được đãi ngộ giống như Phi thăng giả.” Hoàng Húc lấy tay chỉ một đám người xa xa.
“Đãi ngộ giống Phi thăng giả?” Tần Vũ nhướng mày.
* * *
Một lúc không lâu sau, bọn Hoàng Húc đưa năm người Tần Vũ tới một địa phương.
“Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ, Tống Tuệ, Thì Điền.”
Một nữ tử sắc mặt lạnh lùng nói:
“Năm người các ngươi nghe đây, từ hôm nay trở đi, các ngươi khai thác tại khu mỏ Thần linh thạch của Úy Trì thành.”
“Nhiệm vụ của các ngươi là hàng năm giao Thần linh thạch một lần, mỗi lần giao ba ngàn sáu trăm hạ phẩm nguyên linh thạch. Hàng năm đều là như thế. Nếu một năm giao thiếu, năm thứ hai phải bổ sung, năm thứ hai không đủ, năm thứ ba tái bổ sung! Nếu đến cuối cùng đã hết một ngàn năm mà các ngươi chưa nộp đủ thì các ngươi phải tiếp tục khai thác cho đủ số, đồng thời trong những ngày khai thác tiếp đó, các ngươi không thể giấu diếm cho riêng mình. Đối diện với sự tra xét của cao thủ, trừ phi các ngươi sở hữu thần khí tàng trữ vật, nếu không tuyệt đối không thể giấu diếm được.”
Nói đến đây, nữ tử kia không khỏi mỉm cười.
Thần khí tàng trữ vật, chỉ nhìn Tiên Ma Yêu giới bao nhiêu năm cũng chưa phát hiện ra kiện thần khí tàng trữ vật nào, bởi vậy có thể tưởng tượng thần khí tàng trữ vật trân quý đến mức nào. Dùng thần khí tàng trữ vật để chứa vài khối Thần linh thạch ư?
Ai có thể làm việc vô vị như vậy?
“Tốt lắm, đây là chìa khóa phòng nơi các ngươi ở, các ngươi bình thường có thể để Thần linh thạch trong phòng. Trừ người giữ chìa khóa phòng thì mọi người đều phải đi khai thác, nhớ kỹ, hàng năm phải đến giao nộp một lần. Nếu như có ý phản kháng, ‘Thân phận lệnh bài’ của các ngươi sẽ không còn đâu.”
Năm người Tần Vũ đều gật đầu, mỗi người tự lĩnh một chìa khóa có hình lục giác.
Sau khi ba huynh đệ Tần Vũ tách ra khỏi hai vợ chồng Tống Tuệ, Thì Điền, căn bản không đến chỗ ở của mình.
“Đại ca, Thần giới chẳng thú vị chút nào cả.” Hầu Phí nói qua khóe miệng.
Không thú vị?
“Rất thú vị.”
Tần Vũ cả người tinh thần sung mãn, nhìn quanh bốn phương tám hướng:
“Phí Phí, tiểu Hắc, theo ta được biết thì Thần giới phức tạp hơn nhiều so với các ngươi tưởng tượng.”
Nhưng trong lúc đó…
“Thiên thần!”
Ba người Tần Vũ ánh mắt đồng thời nhìn lên bầu trời.
Chỉ một gã trung niên nam tử khuôn mặt cương nghị lãnh khốc từ không trung bay qua, ánh mắt thì thỉnh thoảng lại nhìn xuống phía dưới. Cái loại khí thế oai nghiêm coi thường thiên hạ làm người ta cảm thấy bị áp chế.
Phi hành! Đây là tiêu chí của thiên thần.
“Ba người các ngươi đến đây, vị kia là ‘Úy Trì Ương’ đại nhân, người quản lý cả khu khai thác Thần linh thạch này. Úy Trì Ương đại nhân là người trong ‘Úy Trì gia tộc’ cao quý nhất ‘Úy Trì thành’ này.”
Bên cạnh một thiếu niên cười cười đang đi tới.
Tần Vũ khẽ gật đầu.
Nhưng trong lòng Tần Vũ đang có một khát vọng là khát vọng phi hành. Vô luận tại Tiên Ma Yêu giới, hay là ở Nhân gian giới. Tần Vũ đều có thể phi hành tung hoành trên chín tầng trời, ai ngờ tại Thần giới lại phiền toái như vậy.
“Thần giới cũng kỳ lạ, duy có khống chế không gian triệt tiêu hấp lực mới có thể phi hành, điều này cần phải cảm ngộ được không gian thì mới đạt đến hạ bộ thiên thần.” Tần Vũ trong lòng cảm thán.
Sau đó Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba người đi vào một khu mỏ.
Lạnh lẽo tăm tối, đây là cảm giác của ba người Tần Vũ khi tiến vào hầm khai khoáng. Mỏ khai thác Thần Linh thạch này cực kỳ rộng lớn, chiếm một phương viên khoảng chừng trăm dặm. Qua mạng lưới nhằng nhịt những chỗ giao nhau, ba người Tần Vũ hết rẽ phải lại rẽ trái, tiến đến chỗ sâu nhất.
“Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?” Hầu Phí, Hắc Vũ nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ cười nói: “Phí Phí, tiểu Hắc, vừa rồi những người đó nói các ngươi cũng nghe được. Ta còn biết một sự tình vẫn chưa kịp nói cho các ngươi, đi, ta nhờ Phúc bá nói cho các ngươi biết.”
Tần Vũ tâm ý vừa động, ba huynh đệ liền biến mất.
Bên trong không gian tầng thứ hai của Khương Lan giới.
Ba huynh đệ Tần Vũ xuất hiện trên một thảm cỏ, Tần Vũ đưa một ngón tay ra, trên thảm cỏ đó xuất hiện một chiếc bàn và bốn chiếc ghế đá, ba người Tần Vũ ba người tùy ý ngồi xuống, Phúc bá theo tâm ý Tần Vũ cũng đã đến nơi.
“Phúc bá.” Tần Vũ khẽ mỉm cười.
Phúc bá cung kính hành lễ: “Chủ nhân, có sự tình gì?”
“Ngươi ngồi xuống đi, cho hai huynh đệ của ta biết chỗ tàn khốc của Thần giới.” Tần Vũ cười nói.
Phúc bá gật gật đầu, y lệnh ngồi xuống. Ba người Tần Vũ nâng chén rượu ung dung nhàn nhã uống.
“Thần giới tàn khốc, một là do hoàn cảnh tàn khốc, ở xa thành trì thì thần linh khí cuồng bạo, căn bản không thể hấp thu tu luyện. Hơn nữa ở những nơi hoang vu này, yêu thú Thần giới hoành hành, yêu thú của Thần giới mặc dù linh hồn tu vi yếu nhược, thậm chí không bằng hạ cấp thần nhân, nhưng lực công kích cường hãn tỷ như Ốc Lam vậy!” Phúc bá cười nói.
Tần Vũ tâm ý vừa động, Ốc Lam lại xuất hiện bên cạnh.
Ốc Lam trên mặt tràn đầy nghi hoặc.
Phúc bá chỉ vào Ốc Lam nói:
“Ốc Lam, bản thể chính là hoàng giả ‘Hắc Yên Nghĩ’ trong Nghĩ tộc của Thần giới. Nếu chủ nhân không dùng Tàn Tuyết thần thương, muốn đánh bại hắn rất khó.”
“Hắc Yên Nghĩ?” Tần Vũ kinh ngạc nhìn Ốc Lam.
Ốc Lam nghi hoặc nhìn Phúc bá: “Ngươi là ai? Sao lại biết được bản thể của ta, ta đã gặp ngươi một lần ở Tiên Ma Yêu giới nhưng không nhận ra thân phận ngươi được.”
“Thay đổi một chút dung mạo là không thể nhận ra ta được?” Phúc bá mỉm cười.
Chỉ thấy Phúc bá khuôn mặt hơi chút thay đổi một ít, lưng đứng thẳng lên, đồng thời y phục trên thân cũng thay đổi, biến thành một trường bào màu xanh viền vàng, giữa trường bào có một chữ ” Mê”.
“Mê Thần Điện quản gia?” Ốc Lam trợn to mắt. Lúc này hắn đã nhận ra người ở trước mặt hiển nhiên là quản gia Mê thần điện, Ốc Lam lúc này không khỏi gnhi hoặc nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ chỉ cười.
Sự việc bản thân mình đã trở thành chủ nhân Mê Thần Điện Tần Vũ cũng chỉ nói cho Hầu Phí cùng Hắc Vũ biết chứ chưa nói cho ai khác.
“Hắc Yên Nghĩ phòng ngự vô cùng tốt, lực lượng cũng rất mạnh. Một khi độ kiếp hóa hình, thực lực càng có thể so với thượng cấp thần nhân.”
Phúc bá tự tin nói:
“Mà Hắc Yên Nghĩ là hoàng giả của Nghĩ tộc, lợi hại nhất là có thể khống chế hàng ngàn hàng vạn Nghĩ thú của Thần giới. Đắc tội với một Hắc Yên Nghĩ là việc rất đáng sợ vì hắn có thể tạo ra Nghĩ Triều!”
Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba người đều kinh ngạc nhìn về phía Ốc Lam.
Ốc Lam cười khổ lắc đầu nói:
“Cái gì mà Hoàng giả, dùng cũng vô dụng. Hạ bộ thiên thần ta còn có thể khống chế một số đông thủ hạ công kích, nhưng gặp trung bộ thiên thần thì bị người ta bắt lấy. Sau đó lại bị người ta cống nạp cho Mê Thần Điện chủ nhân.”
Phúc bá cười, tiếp tục nói:
“Ốc Lam thuộc loại yêu thú lợi hại của Thần giới, yêu thú chốn Thần giới cũng chia ra mạnh và yếu, yêu thú yếu nhược thì hạ cấp thần nhân có thể dễ dàng diệt trừ. Còn yêu thú cường mạnh thì ngay cả hạ bộ thiên thần cũng phải hao phí nhiều khí lực. Bất quá yêu thú cường mạnh nhất cũng chỉ có thể đấu với hạ bộ thiên thần một trận mà thôi. Dù sao cậy mạnh, dùng chiến thuật biển người, đối mặt với thiên thần có thể khống chế không gian cũng vô dụng.”
Tần Vũ ba người gật gật đầu.
“Hầu Phí, Hắc Vũ. Các ngươi nên hiểu được sự nguy hiểm của khu vực hoang vu của Thần giới, khu vực hoang vu này, ngoại trừ yêu thú uy hiếp, còn có một số thần nhân tâm ngoan thủ lạt thích giết người để đoạt tài vật.” Phúc bá còn nói.
Phúc bá mỉm cười: “Thần giới đúng là một thế giới cạnh tranh tàn khốc, ở chỗ này, ngươi không có thực lực sẽ bị đẩy xuống tầng chót, nếu có thực lực lại có thể bình yên cư trú trong thành trì. Nếu có thực lực cao hơn, trở thành thiên thần cấp bậc cao thủ …… ha ha, khi đó vô luận ngươi tới thành trì nào cũng căn bản không cần xuất thân phận lệnh bài, cũng không cần nộp tiền tài.”
“Tại thần giới, thần nhân là lớp người yếu đuối, còn thiên thần mới là cường giả, duy nhất chỉ có con đường trở thành thiên thần mới có tư cách đi đến khu vực hoang vu đầy nguy hiểm của Thần giới để tìm kiếm một ít Hồng Mông linh bảo, hoặc là tìm kiếm một ít dược liệu, tài liệu trân quý.”
Phúc bá mỉm cười nói.
“Năm đó lão chủ nhân, đi ngàn vạn dặm đường qua các nơi tìm kiếm các loại tài liệu trân quý. Sau đó luyện chế xuất những món đồ vượt qua thần khí, thậm chí luyện chế xuất Thiên linh bảo chỉ sau Hồng Mông linh bảo, thành tựu uy danh lớn lao. Ngay cả Thần vương cũng phải tự mình thượng môn bái thiếp thỉnh lão chủ nhân hỗ trợ luyện khí …… phóng mắt khắp Thần giới, ngoại trừ Thiên tôn trong truyền thuyết, ngay cả Thần vương cũng không thể làm cho chủ nhân ta phải cúi đầu.”
Phúc bá tự tin nói.
Tần Vũ hai mắt tỏa ánh sáng.
“Hay lắm! Vượt qua ngàn vạn dặm đường, dạo qua những khu vực hoang vu hỗn loạn.”
Tần Vũ trong lòng nổi lên đấu chí:
“Ta cũng phải bước những bước đầu tiên trên ngàn vạn dặm đường.”
“Phúc bá, ngươi dám cam đoan ngươi nhận định đúng về thân phận của Lập Nhi và Lan Thúc?” Tần Vũ nhìn về phía Phúc bá.
Phúc bá khẳng định nói:
“Xem Khương Lan giới này, thậm chí ngay cả thời gian cũng có thể khống chế, Người luyện chế ‘Khương Lan Giới’ kia khẳng định là một Thần vương, hơn nữa đối với thời gian pháp tắc đã có lĩnh ngộ nhất định. Loại nhân vật như vậy tại Thần giới cũng… cho nên địa vị ‘Lan thúc’ của chủ nhân người tôn quý là điều hiển nhiên, ngay cả người cũng không thể quyết định chuyện chủ nhân cùng với Khương Lập, hiển nhiên Lập Nhi gia tộc rất mạnh, tất phải là một trong Tám tộc người mạnh.”
Tần Vũ khẽ gật đầu, hắn đồng ý với nhận định của Phúc bá.
“Chủ nhân yên tâm, chỉ cần chủ nhân ngươi đạt đến tiêu chuẩn luyện khí như lão chủ nhân, trở thành Thần giới đệ nhất luyện khí cao thủ, ngay cả là tám đại Thánh Hoàng cũng sẽ đến bái phỏng mời người, có khi mang chính con gái mình đến gả cho người.”
Phúc bá cười nói:
“Năm đó không ít Thần vương đã mang con gái đến cầu thân đưa cho lão chủ nhân, đáng tiếc lão chủ nhân hoàn toàn si mê luyện khí, cả đời mục tiêu đúng là luyện chế một kiện Thiên tôn linh bảo, trừ việc này ra, người căn bản không có tâm tư nào cho chuyện tình cảm.”
Tần Vũ nhẹ nhàng gật đầu.
“Muốn trở thành luyện khí cao thủ cũng phi thường khó khăn, nhưng có khó khăn nào mà ta chưa trải qua chứ. Năm đó ta, một tiểu tử ngay cả nội công cũng không thể tu luyện lại có thể đi đến thành công như ngày hôm nay, còn cái gì mà không thể vươn tới được.” Tần Vũ hai mắt bắn ra tinh quang.
Hầu Phí, Hắc Vũ, Ốc Lam đều nhìn Tần Vũ.
“Muốn trở thành một cao thủ luyện khí, quan trọng nhất là trận pháp cấm chế, tốt …trong một ngàn năm ở khu mỏ này, ta sẽ ở không gian tầng thứ hai của Khương Lan giới để tĩnh tu ‘Trận đạo’. Ngoại giới một ngàn năm thì ở không gian tầng thứ hai này ta có thời gian tới mười ngàn năm.” Tần Vũ nói.
“Phúc bá.” Tần Vũ nhìn về phía Phúc bá, “Ở đây ngươi có hạ phẩm nguyên linh thạch không, trong một ngàn năm, mỗi năm cần giao nộp ba ngàn sáu trăm hạ phẩm Thần linh thạch, ngươi giúp ta có vật để giao nộp.”
Phúc bá rùng mình: “Hạ phẩm? Hạ phẩm?”
Phúc bá nói liền hai lần.
“Làm sao vậy?” Tần Vũ nghi hoặc nhìn Phúc bá, “chẳng lẽ trong Mê Thần điện lại không có?” nói xong Tần Vũ dùng ý thức tra xét cả Mê Thần điện, làm chủ nhân Mê Thần điện, điều tra một lần quả thực dễ dàng.
Đột nhiên Tần Vũ ánh mắt mở to.
Trong phòng Khí vật điện lưu trữ Thần linh thạch, Thần linh tinh phách có không ít, cực phẩm Thần linh thạch chiếm cứ tuyệt đại đa số, còn có một số ít thượng phẩm Thần linh thạch. Mà trung phẩm Thần linh thạch chẳng có lấy một khối, đừng nói đến hạ phẩm Thần linh thạch.
Tần Vũ đột nhiên giật mình ngộ ra.
“Xa Hầu tiền bối dọa ta a.” Tần Vũ cười khổ,
“Bảo bối nhiều lắm, thế nhưng ngay cả hạ phẩm, trung phẩm Thần linh thạch tối cơ bản đều không tang trữ. Chẳng lẻ bảo ta cầm thượng phẩm thần linh thạch đem nộp? Một lần còn được, nhưng hai lần ba lần, người khác sao không hoài nghi?”
Chỉ cần có người hoài nghi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Khu mỏ này khai thác hạ phẩm Thần linh thạch, ngẫu nhiên còn xuất hiện trung phẩm Thần linh thạch, xuất hiện thượng phẩm Thần linh thạch cơ hồ là chuyện khó có khả năng, cực phẩm Thần linh thạch ư? Cả khu khai thác cho tới bây giờ cũng chưa xuất hiện lấy một lần.
Tần Vũ nếu luôn dùng thượng phẩm Thần linh thạch để nộp, người khác không nghi ngờ sao được?
“Hạ phẩm Thần linh thạch, hạ phẩm Thần linh thạch…” Phúc bá đăm chiêu, đột nhiên Phúc bá vỗ đầu nói lớn: “A, ta nhớ ra rồi.”
Chỉ thấy Phúc bá vung tay một cái, nhất thời phía trước mấy người Tần Vũ là khoảng cỏ trống trải bỗng xuất hiện một tòa núi cao, một đống đầy những thứ gì đó sắp xếp hỗn loạn xếp cùng một chỗ tạo thành một ngọn núi cao.
“Đó là ……” bọn Tần Vũ kinh ngạc nhìn một tòa ‘núi cao’ như vậy.
Phúc bá cười ha hả nói:
“Ta bình thường không chuyện gì vẫn nghiên cứu trận pháp, nghiên cứu trận pháp cần dùng tinh thạch bố trí trận pháp để thí nghiệm. Ta không có nhiều thượng phẩm Thần linh thạch để bố trí trận pháp. Ta chỉ thí nghiệm mà thôi, hà tất phải dùng đến Thần linh thạch loại tốt, cho nên năm đó ta đổi lấy một lượng lớn hạ phẩm Thần linh thạch, dụng hạ phẩm Thần linh thạch để thí nghiệm trận pháp ta mới không đau lòng.”
“Nơi này ngoại trừ hạ phẩm Thần linh thạch, còn có không ít tinh thạch bình thường, các loại thuộc tính đều có. Đây chỉ là một phần, trong trữ vật thần khí giới chỉ của ta còn có rất nhiều.” Phúc bá mỉm cười sờ sờ giới chỉ của mình nói.
Tần Vũ xem giới chỉ của Phúc bá, càng xem càng cao hứng.
“Ha ha …… tốt quá, Phúc bá. Từ hôm nay trở đi, ta chuyên tâm nghiên cứu chín trăm quyển ‘Trận đạo’ kia. Phí Phí, tiểu Hắc, các ngươi cũng chuyên tâm tu luyện. Phúc bá, mỗi một trăm năm nhớ nhắc chúng ta một lần, bảo chúng ta ra ngoài nộp ba ngàn sáu trăm khối hạ phẩm Thần linh thạch.” Tần Vũ trực tiếp ra mệnh lệnh.
Một ngàn năm ở khu khai thác, ba huynh đệ Tần Vũ thật sự đã quyết định tu luyện cả mười vạn năm ở không gian tầng thứ hai của Khương Lan giới.

Chọn tập
Bình luận
× sticky