“Oanh”Tiếng sấm vang rền, mưa không ngừng từ trên thiên không đổ xuống, nhưng khi những hạt mưa gần sát Tần Vũ, ma đế
“Huyết Y”, Quân Lạc Vũ thì tự nhiên thối lui, dường như ngay cả mưa cũng e ngại bọn họ.
Đối mặt với sự khiêu chiến lần nữa của Tần Vũ, nét mặt ma đế
” Huyết Y” có chút kỳ lạ
– Tần Vũ, ngươi khiêu chiến ta?
Ma đế
“Huyết Y” không quá ngạc nhiên, ngược lại có vẻ như khiêu khích, nhìn Tần Vũ cười.
Tần Vũ lạnh lùng nhìn ma đế
“Huyết Y”.
– Ma đế Huyết Y sao lại thế này?
Tần Vũ trong lòng có chút nghi hoặc, theo hắn dự tính, ma đế
“Huyết Y” lẽ ra phải cảm thấy đau đầu mới phải.
Mái tóc đỏ như máu, ma đế Huyết Y đột nhiên lạnh lùng cười to, sau đó nhìn chòng chọc Tần Vũ nói:
– Ta từng nghe phụ thân nói qua, không nên đi đối phó với một tiểu cô nương, tiểu cô nương này trong tay giữ hai món thần khí khó cầu. Cô ta thực lực mặc dù chỉ là nhất cấp tiên đế nhưng ngay như cả ta, cũng không có cách nào đánh thương được chút nào.
Quân Lạc Vũ, Tần Vũ, không khỏi nhìn về phía bên Khương Nghiên.
Ma đế
“Huyết Y” rõ ràng là nói Khương Nghiên.
Ma đế
“Huyết Y” tiếp tục nói:
– Trong mắt người khác, có thể cho rằng sư tôn Khương Nghiên hùng mạnh, chỉ bằng việc cấp hai kiện thần khí, có thể khiến cho một người nhất cấp tiến đế, ngay cả lục cấp, thất cấp tiên đế đều không thể làm tổn thương. Khiến cho nhiều người hâm mộ tiểu cô nương này. Tuy thế!
Ma đế
“Huyết Y” nhếch mép tỏ vẻ coi thường:
— Trong mắt ta, này tiểu cô nương, chỉ là một người có bảo vật. Còn chẳng qua là một kẻ phế vật gặp may mà thôi.
– Cô ta có hai món thần khí, phòng ngự khẳng năng rất mạnh, đứng ở trước mặt ta cũng không làm tổn thương cô ta một chút. Nhưng sức công kích của cô ta thì sao? Nhất cấp tiên đế, thậm chí có thần khí. Công kích có mạnh mấy cũng chẳng đáng gì. Loại này đối với ta không một chút uy hiếp. Ta chẳng coi ra gì.
Ma đế Huyết Y nhìn về phía Tần Vũ:
– Như hiện tại, ta rất xem thường loại người này, trong đó, ngoài tiểu cô nương may mắn kia, còn có ngươi Tần Vũ!
Tần Vũ hơi giật mình.
– Ngươi mặc áo giáp thần khí, thậm chí với cả phân thân cũng có áo giáp thần khí, vũ khí tấn công cũng là thần khí. Còn nữa…Lực tấn công của ta vào trong cơ thể ngươi không ngờ lại không giết chết ngươi. Có lẽ bên trong cơ thể ngươi cũng có bảo vật nào đó bảo hộ nguyên anh.
Ma đế Huyết Y ánh mắt ẩn chứa xem thường nhìn Tần Vũ,
– Cùng ngươi chiến đấu một lúc lâu như thế, ta cũng hoàn toàn hiểu được. Ngươi cùng với tiểu cô nương may mắn kia cùng một dạng, phòng ngự thì được. Nhưng về công kích lực rất yếu. Thậm chí dù có thần khí. Ngươi cũng không đả thương được ta.
– Ta … hoàn toàn có thể không xem sự tồn tại của ngươi trong mắt.
Ma đế Huyết Y từ từ dịch chuyển, ánh mắt băng lãnh ( lạnh như băng ) nhìn Tần Vũ,
– Đừng có không phục thế, như quả không phục, ngươi có thể đến tấn công ta, ta đứng tại đây không phản kháng, ngươi giết được ta, ta chết không oán.
Tần Vũ trầm mặc .
– Ta có thể giết chết hắn sao?
Tần Vũ trong lòng tự hỏi. Bản thân có thần khí chiến y bảo hộ, cùng dạng có sinh mệnh nguyên lực. Thể nội hắc động phòng ngự càng cực mạnh, không phải nguyên anh yếu ớt. Chính vì vậy khi ma đế Huyết Y tấn công không thể giết chết hắn.
Nhưng lực công kích thì sao?
Thậm chí có thần kiếm
“Phá Thiên”. Nhưng so về thực lực bản thân thêm thần khí
“Phá Thiên”, ma đế Huyết Y mặc dù chỉ có một kiện cực phẩm ma khí chiến y. Nhưng lục cấp ma đế công lực dung nhập chiến y, chắc chắn có thể gia tăng phòng ngự của bản thân.
Thậm chí đối phương triển khai
“Vực”, bản thân mình căn bản không có cách nào áp sát thân thể đối phương.
– Không nói được gì sao?
Ma đế Huyết Y cười nhẹ, ánh mắt nhìn về hướng Quân Lạc Vũ.
– Quân Lạc Vũ, hảo huynh đệ Tần Vũ của ngươi thực lực quá yếu, ngay cả có nhiều bảo vật, căn bản cũng không khả năng tổn thương ta chút nào. Ta muốn giết ngươi, hắn căn bản không thể ngăn trở ta, ngươi.. chuẩn bị chết đi.
Ma đế Huyết Y tay cầm chuôi thần khí chiến đao.
Đột nhiên.
– Hồng mao quỷ!
Một tiếng hét vang lên.
– Hồng mao quỷ, không có nghe thấy à, bản cô nương ta gọi ngươi đó, chính là gọi ngươi đấy, đừng nhìn đông ngó tây, nói chính ngươi đấy, đang cầm dao chặt củi đấy.
Liên tiếp tiếng hét khiến cho ma đế
“Huyết Y” tỉnh ngộ, thì ra cô nương đó hò hét hắn.
Ma đế Huyết Y ánh mắt lạnh lùng nhìn Khương Nghiên.
– Hồng mao quỷ? Dao chặt củi?
Ma đế Huyết Y trên người tán phát sát ý.
Khương Nghiên tức tối nhìn ma đế Huyết Y:
– Hồng mao quỷ nhà ngươi, ngươi vừa rồi nói cái gì, nói Tần Vũ có bảo vật củng là đồ bỏ? Nói hắn cùng một dạng với con bé may mắn?
– Phải.
Ma đế Huyết Y gật đầu.
– Hắn chỉ là phế vật, nữ hài đó đồng dạng phế vật, bản thân thực lực yếu kém, dựa vào sư môn trưởng bối sủng ái cấp cho bảo vật mới có thế giữ được cái mệnh nhỏ, loại người đó ta không xem ra gì.
– Ngươi lặp lại lần nữa coi.
Khương Nghiên trong mắt phảng phật có lửa giận thiêu đốt.
– Tiểu cô nương, ngươi cũng muốn chết?
Ma đế Huyết Y cảm thấy kỳ lạ.
Khương Nghiên nghiến răng, gằn từng chữ:
– Ta chính là cái tiểu cô nương may mắn mà ngươi nói đến!
– Ngươi…
Ma đế Huyết Y rùng mình.
– Phải, ngươi không phải nói ta rất yếu sao? Nói ta chính là có bảo vật cũng chỉ là phế vật sao? Cái tên hỗn láo nhà ngươi.
Khương Nghiên thân hình đột nhiên biến đổi, một biến hai, hai biến bốn, bốn biến tám. Một Khương Nghiên trong nháy mắt biến thành tám Khương Nghiên
Tám Khương Nghiên bắt đầu bao vây ma đế Huyết Y.
– Không đúng.
Ma đế Huyết Y sắc mặt biến đổi,
– Bản thể của ngươi đâu? Tám phân thân thế nào mà thực lực giống nhau?
– Ngươi có bản lĩnh thì tìm đi.
Khương Nghiên tức giận nói, lập tức chỉ thấy một vũ khí tựa như dải thắt lưng màu hồng từ trên tay tám Khương Nghiên xuất ra. Trong nháy mắt xung quanh tám Khương Nghiên tràn ngập một màu ti đái ( thắt lưng) vũ khí hồng sắc.
Tần Vũ thu hồi Kiếm Tiên khôi lỗi, đi đến bên cạnh Quân Lạc Vũ.
– Lạc Vũ, Nghiên Nhi sử dụng bí pháp gì thế? Làm sao thi triển phân thân thuật, tám phân thân thực lực đều là nhất cấp tiến đế? Đâu mới chính thực là bản thể?
Tần Vũ trong lòng rất nghi hoặc, Khương Nghiên thi triển phân thân thuật, thực quá khủng bố.
Một hoá tám, tám
“Khương Nghiên” như thể đều giữ nguyên thực lực của bản thân, ai có thể biết được một bản thể trong tám người đó?
Quân Lạc Vũ cười nói:
– Tần Vũ, thần khí “Chuyển Không” bên trong có tám phương vị, một lần đó ta mượn thần khí của Nghiên Nhi, căn bản không cách nào thi triển hết sự lợi hại của thần khí “Chuyển Không”. Nghiên Nhi giờ đang dùng chính là thần khí “Chuyển Không”. Một biến ảo ra tám phân thân, còn như vũ khí kia, đó là thần khí “Ảo Ảnh Thiên La”.
Tần Vũ hiểu ra.
– Nghiên nhi rất ít khi nổi nóng, nhưng một khi đã tức lên thì rất khủng khiếp. Ma đế Huyết Y đó dù không chết, cũng nếm chịu trừng phạt một phen rồi.
Quân Lạc Vũ tự tin nói. Nhìn biểu tình hiển nhiên là không có chút lo lắng Khương Nghiên thua bại.
Tần Vũ cũng có chút yên tâm, cẩn thận nhìn chiến đấu trước mắt.
Chỉ thấy tám
“Khương Nghiên” không ngừng biến ảo phương vị, cứ như thuấn di bình thường.
Đồng thời
“Ảo Ảnh Thiên La” tràn ngập khắp thiên địa bắt đầu tấn công, dù cho ma đế
“Huyết Y” lợi hại như thế nào cũng không thể phá vỡ thế công kích của
“Ảo Ảnh Thiên La”. Đường đường là ma đế
“Huyết Y” vẫn bị Khương Nghiên làm cho khốn đốn trong khu vực đó.
– Ngươi xem thường ta, ngươi không phải đã nói ta là phế vật sao? Nói ta chỉ là may mắn, tiểu nha đầu may mắn có bảo vật?
Khương Nghiên vừa công kích vừa tức giận mắng.
Ma đế
“Huyết Y” giờ khắc này rất khốn khổ.
Dựa vào thần khí chiến y cùng với thực lực kinh người, hắn cũng chẳng bị thương gì. Nhưng Ảo Ảnh Thiên La bao gồm phòng ngự lẫn cả công kích, trong công kích còn có các loại ảo thuật. Một chiêu tấn công, vô số ảo ảnh liên tiếp không ngừng xuất hiện.
Hơn nữa ma đế
“Huyết Y” bất kể liều mạng như thế nào, cũng không thể phá được sự tấn công của
” Ảo Ảnh Thiên La”.
Vô số ảo ảnh, dù cho công kích thế nào cũng không thể phá được Ảo Ảnh Thiên La.
Ma đế Huyết Y vẫn bị vây kín.
– Hô, đánh mệt quá.
Khương Nghiên thân hình vừa động, tám người hợp nhất, Khương Nghiên nháy mắt đến bên cạnh Tần Vũ, Quân Lạc Vũ. Nhăn mũi, ngửa đầu nhìn hai người đắc ý nói:
– Tần Vũ đại ca, Lạc Vũ ca ca. Hai người xem ta thực lực thế nào, có lợi hại không?
– Lợi hại, lợi hại.
Tần Vũ cười nói
Hắn đương nhiên nhìn ra được, Khương Nghiên với hai kiện thần khí phối hợp. Không chỉ có thể thần tốc đào mệnh, cũng có thể hình thành đại trận công kích. Ngay cả có thần khí chiến y mà ma đế Huyết Y còn khốn khổ như thế, hai kiện thần khí lợi hại ra sao có thể tưởng tượng được.
Nếu đem ra so sánh, phong ngự của bản thân còn không bằng.
– Hồng mao quỷ, đã phục chưa?
Khương Nghiên trừng mắt nhìn ma đế Huyết Y nói.
Ma đế Huyết Y vừa trong sự công kích của vô số ảo ảnh thoát ra, đối mặt với Khương Nghiên, ma đế
“Huyết Y” cũng hơi chấp nhận, hừ lạnh một tiếng nói:
– Thần khí đó có thể sinh ra vô số ảo ảnh, quả là tuyệt diệu.
– Ý ngươi là thực lực của ta không tốt, vậy đánh thêm trận nữa nào.
Khương Nghiên muốn động thủ.
Ma đế Huyết Y không khỏi cảm thấy đau đầu.
Đối mắt với Tần Vũ hắn còn có thể chiếm thượng phong, thậm chí có thể dằn mặt Tần Vũ một trận. Nhưng đối mặt với Khương Nghiên, ma đế Huyết Y căn bản đến trả đòn cũng không có cơ hội.
– Ngươi thực lực cũng không tệ, ít nhất phân thân thuật theo ta thấy ngươi là người mạnh nhất. Phân thân thuật có thê tu luyện đến phân thân cùng bản thể lợi hại như nhau. Toàn tiên ma yêu giới kể ra tìm không ra vài người, bội phục, bội phục.
Ma Đế Huyết Y miễn cưỡng nói bội phục, chịu cúi người một phen.
Tần Vũ trong lòng cười thầm.
Phân thân thuật?
Đây chẳng qua là một công năng phụ của thần khí
” Chuyển Không”.
– Vậy còn tạm được.
Khương Nghiên cảm thấy vừa ý.
Ma đế Huyết Y trong tâm hoàn toàn minh bạch tình hình vừa rồi.
– Tiểu cô nương may mắn này thực lực rõ ràng không bằng ta, nhưng hắn có thần khí cùng với phân thân chi thuật đủ để khốn trụ ta, có hắn ở đây, ta muốn giết Tần Vũ cùng Quân Lạc Vũ thật rất khó.
Ma đế Huyết Y trong lòng suy tính.
– Tần Vũ giết ái đồ ta, Quân Lạc Vũ dụ dỗ thê tử ta, hai người đó nhất định phải giết! xem tình huống này, chỉ có thể đánh lén.
Cuối cùng ma đế Huyết Y chính là đưa ra quyết định như vậy.
xxx
Tần Vũ không lúc nào không chú ý ma đế Huyết Y.
– Hắn cùng với Quách Nô tính tình sai biệt không nhiều, tuyệt đối không buông tha, nói không chừng ma đế Huyết Y có thể không quản thân phận trực tiếp tiến hành đánh lén, ta không sợ hắn đánh lén, nhưng Lạc Vũ không có thần khí chiến y phòng ngự.
Lúc này Khương Nghiên còn ở cùng Quân Lạc Vũ, Tần Vũ tự khen.
Lần đầu tiên có thế đàn áp uy phong của ma đế Huyết Y, trong lòng Khương Nghiên rất tự hào.
Rồi đột nhiên.
“Oanh!” chỉ nghe thấy một trận âm thanh vang động, lập tức hai đạo thân ảnh phân biệt theo hai hướng va chạm nhau, sự va chạm làm phá đổ vài bức tường. Hai thân ảnh này chính là Tần Vũ và Ma đế
“Huyết Y”.
Ma đế Huyết Y sắc mặt rất khó coi.
– Huyết Y, ngươi muốn đánh lén, ta sớm đã chú ý ngươi rồi.
Tần Vũ xoa xoa vai, vừa rồi bả vai hắn đã tiếp thụ một kích của ma đế Huyết Y. Dưới thần khí chiến y phòng ngự Tần Vũ chỉ chịu một ít thương thế, sinh mệnh nguyên lực nhanh chóng hồi phục.
– Ma đế Huyết Y, ngươi dù sao cũng là lục cấp ma đế. Đối với bọn ta tiến hành đánh lén, xem ra thật là vẻ vang a.
Quân Lạc Vũ tức giận nói, hắn căn bản không ngờ kiêu ngạo như ma đế Huyết Y, lại có thể đánh lén như thế.
Khương Nghiên sắt mặt cũng lập tức biến đổi.
– Quân Lạc Vũ, Tần Vũ, lần nay coi như bọn ngươi may mắn, có tiểu cô nương may mắn ở cạnh bọn ngươi, lũ phế vật bọn ngươi cũng chỉ có thể trốn sau lưng đàn bà thôi.
Ma đế Huyết Y cười lạnh, nói xong liền hoá thành một tia sáng theo phương đông bay đi.
Nhưng đạo quang mang này tốc độ quay lại còn nhanh hơn.
” Oanh ong ong!” ma đế Huyết Y thân thể chui nhập vào đất, mặt đất bị xé rách hoàn toàn
Ma đế
” Huyết Y” thân thể trong nháy mắt từ dưới đất thoát ra.
– Huyết Y, ngươi đường đường lục cấp ma đế lại đi vũ nhục hai kẻ vãn bối, không phải có chút quá đáng sao? Ngươi không phải cho rằng chính mình thực lực rất mạnh sao, ta Vô Danh tiện đây muốn cùng ngươi so tài.
Thanh âm từ trên bầu trời Đông Tinh thành vang vọng lại.
Kim quang từ xa xạ tới, đến bên cạnh Tần Vũ, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLChính là Long tộc đệ nhị cao thủ: Ngao Vô Danh.
– Ngao Vô Danh.
Ma đế Huyết Y nheo nheo mắt, sắt mặt càng thêm tái nhợt, chỉ là ánh mắt ngược lại càng thêm lạnh lẽo.
– Phải, là ta.
Ngao Vô Danh đứng thẳng, tóc dài màu vàng phất phơ theo gió. Khí thế của hai người chỉ nhìn qua là biết ngay cao thấp rồi.
Ngao Vô Danh là ai? Ngay cả thất cấp ma đế
“Huyết Y Lãnh” cùng thất cấp tiên đế, hai người liên thủ cũng chưa phải đối thủ. Lục cấp ma đế
“Huyết Y” này so
“Huyết Y Lãnh” còn khoảng cách rất lớn. Ở trước mặt Ngao Vô Danh không có một chút năng lực phản kháng gì.
– Huyết Y, Long tộc có hai đại cao thủ ngươi phải chú ý, Long Hoàng thì không phải nói, ngay cả bản thân cha cũng tự nhận không bằng. Ngoài ra Long tộc hoàng tử “Ngao Vô Danh”, hắn tuy chỉ là thất cấp yêu đế, nhưng bản thân là Ngũ Trảo Kim Long, thực lực chân chính không dưới phụ thân, chỉ riêng Ngao Vô Danh có thần thương Phá Kiên cực mạnh, trước mặt hắn ngươi có thể giữ được tính mạng còn khó nói.
Lời phụ thân hiện lên trong não, ma đế
“Huyết Y” tay phải nắm chặt chiến đao, nắm đến phát bạch cả ra.
– Vô Danh, lâu ngày không gặp, ngươi nguyện ý chịu chỉ dạy con ta, chính là phúc khí của con ta.
Một giọng nói lãnh đạm trên không Đông Tinh thành vang lên, một đạo thân ảnh từ xa, chỉ hai cái chớp mắt đã tới gần.
Tóc dài màu đen, nhẹ nhàng buông thả, sắc mặt tuấn mĩ khó có thể phân biệt tuổi tác, ngoài ra còn một thân bạch y cao nhã, xem bộ dáng khí chất, người đến phảng phất tựa thanh cao
“Bạch Y Văn Sĩ”.
– Phụ thân.
Ma đế Huyết Y nhìn người mới đến, chỉ là nói xong liền đứng sang một bên.
Người đến hiển nhiên là Huyết đế
“Tuyết Thiên Nhai”.
người dịch chú thích:
(1)hồng mao quỷ? khảm sài đao?”: quỷ lông đỏ,đao bửa củi
(2) bổn tôn: chỉ bản thân thực sự, phân biệt với phân thân ( ảo ảnh) là cái bản thân biến ảo ra