Vùng ngoại ô thành trì Lục Lam tinh.
Hắc Đồng nhìn Quách Phàm nhỏ giọng nói:
-Quách Phàm ca ca, đại bá ta sẽ lập tức thi triển Đại Na Di, huynh hãy ngoan ngoãn đứng yên là được.
Quách Phàm kinh hãi hỏi:
-Chúng ta sẽ không thông qua Tinh tế truyền tống trận sao?
Dù là yêu đế nói chung, cũng rất ít khi sử dụng Đại Na Di để đi. Chung quy khoảng cách đi được bằng Đại Na Di so với Tinh tế truyền tống trận, chênh lệch rất lớn.
-Sử dụng Tinh tế truyền tống trận, chỉ với cái thời gian xếp hàng đợi ta đã có thể mang hai tiểu gia hỏa các ngươi về rồi.
Tần Vũ liền mỗi tay nắm một người, trực tiếp thi triển Đại Na Di, cả người đột nhiên tiêu thất.
Tần Vũ mang theo hai người tịnh không thể một lần tới được Lưu Lam tinh. Hắn phải hơi dừng ở một tinh cầu hoang vu, rồi tiếp tục thi triển Đại Na Di lần nữa, mới đưa Hắc Đồng và Quách Phàm về được Lưu Lam tinh.
Trong phòng khách của Thanh Lưu uyển ở Ngũ Liễu cung trên Lưu Lam tinh.
Hầu Phí, Hắc Vũ, Bạch Linh, Ốc Lam kể cả Đổng Tuyết đang ở đó, tất cả đều chăm chú nhìn Quách Phàm.
Hầu Phí vươn đầu tới nhìn chằm chằm Quách Phàm, Hắc Đồng mới về, mồm thì chế giễu nói:
-Chà chà, không ngờ được a, Tiểu Đồng, tiểu nha đầu con mới ra ngoài có một thời gian đã mang một người yêu về rồi. Nhị bá con đến hiện giờ vẫn chưa có tình nhân đâu đấy.
Hắc Đồng mấp máy miệng, thi thoảng nhìn những trưởng bối trước mắt, sau đó lại thẹn thùng cúi đầu xuống. Còn Quách Phàm thì có chút thận trọng, hắn có thể cảm giác ra được…những người này, bất cứ một ai cũng đều là cao thủ đáng sợ.
-Quách Phàm ca ca, ta giới thiệu với huynh.
Hắc Đồng kéo Quách Phàm, đầu tiên nhìn về Ốc Lam:
-Quách Phàm ca ca, đây là Ốc Lam đại bá. Người quý ta nhất, huynh cũng gọi người là Ốc Lam đại bá giống ta nhé.
Ốc Lam cười ha ha gật gật đầu.
-Quách Phàm bái kiến Ốc Lam đại bá.
Quách Phàm rất là dè dặt. Tuy hắn rất muốn biểu hiện của mình tự nhiên, nhưng mấy người trước mắt chỉ tùy ý đứng đó mà đã gây cho hắn một áp lực tâm lý khủng khiếp rồi. Chung quy đây là một nhóm đế cấp cao thủ, hơn nữa còn là những đế cấp cao thủ cực kỳ lợi hại.
Hắc Đồng lại nhìn về Tần Vũ:
-Đây là đại bá của ta, huynh cũng đã biết rồi. Con người của đại bá ta rất tốt, ngoài ra lời nói của người rất hữu dụng a.
-Quách Phàm bái kiến đại bá.
Quách Phàm nghe thấy Hắc Đồng nói như vậy, cũng đã minh bạch. Lời của đại bá này rất có trọng lượng trong nhóm người tại đây.
Tần Vũ cười nhạt một tiếng chỉ gật nhẹ đầu.
-Đây là nhị bá ta, không cần kính trọng người, vì người luôn trêu đùa ta.
Hắc Đồng nhăn mũi nói. Hầu Phí lập tức trừng mắt lên. Mọi người trong phòng khách đều cười ha ha, dù cho Hắc Vũ từ nãy đến giờ sắc mặt không quá tốt cũng có nét tươi cười.
Hầu Phí lập tức mở miệng muốn nói.
-Bất quá, nhị bá ta cũng là người đùa với ta nhiều nhất, sâu trong lòng, kỳ thật rất quan tâm đến ta.
Hắc Đồng ngọt ngào nói vậy, lúc này Hầu Phí mới hài lòng gật đầu, cười bảo:
-Ngươi nha đầu này coi như là hiểu rõ tâm tư của ta.
-Quách Phàm bái kiến nhị bá.
Quách Phàm cung kính.
-Ừm.
Hầu Phí vênh mặt gật đầu, rồi tức thì trừng mắt:
-Tiểu tử, ngươi nghe cho rõ này. Nếu để ta biết được sau này ngươi khi phụ Tiểu Đồng, ta sẽ chặt ngươi thành tám khúc.
Hầu Phí lúc trừng mắt, trong con ngươi cháy lên quang mang thực chất giống như hỏa diễm. Điều này khiến cho Quách Phàm kinh hãi trong lòng.
Quách Phàm chỉ gật đầu, đồng thời nhìn Hắc Đồng bên cạnh một cái.
-Đây là sư tôn ta, khi ta lưu lại Lưu Lam tinh lần trước huynh cũng đã gặp.
Hắc Đồng giới thiệu Đổng Tuyết. Quách Phàm lập tức hành lễ. Lúc trước Hắc Đồng chính là cùng với Đổng Tuyết đến Lục Lam tinh, khi Quách Phàm gặp nàng thì cũng đã gặp sư tôn của nàng.
Hắc Đồng kéo tay Quách Phàm, đi tới trước mặt Hắc Vũ, Bạch Linh, nói một cách trịnh trọng:
-Đây là cha mẹ ta.
Quách Phàm há miệng nhưng không biết xưng hô thế nào.
Hắc Vũ nhíu mày hừ lạnh một tiếng, Quách Phàm không khỏi run lên trong lòng.
Hắc Vũ thập phần coi trọng thực lực, còn Quách Phàm này chỉ là một yêu thú phổ thong. Hắc Vũ thậm chí lo lắng…một khi ba huynh đệ bọn họ phi thăng lên Thần giới, thì Quách Phàm bằng vào cái gì để chiếu cố nữ nhân của mình? Hiện giờ thấy Quách Phàm ngây ra như gỗ, trong lòng càng thấy giận hơn.
Bên này Tần Vũ cười bảo:
-Quách Phàm, gọi bá phụ bá mẫu là được.
Quách Phàm cảm kích nhìn Tần Vũ một cái, rồi lập tức cung kính nói:
-Quách Phàm bái kiến bá phụ, bá mẫu.
-Tốt, tốt.
Bạch Linh rất cao hứng, Hắc Vũ chỉ lạnh nhạt gật đầu.
Hôm đó trong Thanh Lưu uyển đã cử hành yến tiệc. Quách Phàm đã trở thành người của Ngũ Liễu cung. Ngũ Liễu cung có thể coi là vua thổ địa của Lưu Lam tinh, Ưng tộc dù cho thế lực to lớn, tua râu trên người dài đến Lưu Lam tinh, cũng tìm không ra thân phận của Quách Phàm.
Trên yến tịch.
Ba người Tần Vũ, Hắc Vũ, Hầu Phí đi ra phòng khách.
-Tiểu Hắc, đệ hình như không thích Quách Phàm đó lắm.
Tần Vũ sớm đã nhìn ra Hắc Vũ không thích Quách Phàm.
Hắc Vũ đạm nhiên nói:
-Tiểu Đồng thích tiểu tử ngốc đó, đệ cũng không có biện pháp. Chỉ là Quách Phàm đó tư chất quả thực rất tầm thường. Luận tốc độ tu luyện, ba huynh đệ chúng ta người nào không ghê gớm chứ, nhưng Quách Phàm…sau này trông vào hắn bảo hộ Tiểu Đồng, đệ thực không có tin tưởng.
Tần Vũ khuyên nhủ:
-Đừng quá để ý, mỗi người sẽ có cơ hội của họ. Thiên tư là trọng yếu, nhưng nỗ lực cá nhân càng quan trọng hơn. Thành tựu trong tương lai của Quách Phàm thế nào, đệ hiện giờ sao có thể biết được? Hơn nữa Tiểu Đồng thích tiểu tử này, đó mới là quan trọng nhất.
Tần Vũ thấy biểu tình trên mặt của Hắc Vũ liền biết Hắc Vũ tịnh không tán đồng gì. Hắn đành chuyển đề tài:
-Tiểu Hắc, lần này ở Lục Lam tinh, ta đã giết ba yêu đế của Ưng tộc. Một kẻ trong đó còn là thượng cấp thần thú “Thanh Hỏa Ưng”, ta nghĩ Ưng tộc sẽ không bỏ qua.
-Ưng tộc?
Hắc Vũ, Hầu Phí nhẹ ngẩn người, nhưng trên mặt lại không có chút quan tâm nào.
Phi cầm nhất tộc hiện giờ chỉ có Bằng Ma Hoàng là có thể khiến ba huynh đệ phải cẩn thận thôi.
-Ta nói chuyện này, chỉ để các đệ chú ý một chút. Ta sẽ lập tức an bài Đổng Tuyết chú ý người ngoài đến Lưu Lam tinh. Chung quy nhiều hơn một chuyện không bằng bớt đi một chuyện (ý là: tăng sự đề phòng thì có thể bớt đi sự phiền hà về sau).
Tần Vũ cũng không để ý gì trong lòng.
Trong hoàng cung ở Hắc Ô tinh – tinh cầu hạch tâm của Phi cầm nhất tộc.
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên cùng với hai bát cấp yêu đế thủ hạ Ngao Khô, Lưu Đồ đang uống rượu đàm luận.
Lưu Đồ hốt nhiên lấy ra một viên truyền tấn linh châu. Qua giây lát, Lưu Đồ liền nhíu mày lại lập tức đứng lên nhìn Bằng Ma Hoàng cung kính nói:
-Bệ hạ, bên trong tộc của thuộc hạ phát sinh một vài chuyện, hiện giờ cần phải về giải quyết.
Ngao Khô cười nói:
-Có đại sự gì chứ, uống rượu xong rồi đi cũng chưa muộn a.
Ánh mắt Bằng Ma Hoàng quét qua Lưu Đồ:
-Phát sinh đại sự gì?
Lưu Đồ lập tức cung kính đáp:
-Không lâu trước, tộc trưởng tương lai của tộc ta với hai vị yêu đế đã bị một cao thủ thần bí đánh chết ở Lục Lam tinh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
-Cao thủ thần bí?
Bằng Ma Hoàng thoáng lộ vẻ khinh thường nói:
-Tộc trưởng kế nhiệm của Ưng tộc ngươi, hình như đã đạt đến nhất cấp yêu đế. Còn có hai yêu đế, thực lực có bao lớn chứ? Có lẽ kẻ thực lực bình thường cũng có thể giết được chúng.
Lưu Đồ cung kính nói:
-Đối với bệ hạ mà nói, thần bí cao thủ kia đương nhiên tầm thường. Bất quá hắn giết tộc trưởng tương lai của tộc ta, ta thân là tộc trưởng đương đại, nên cần phải giải quyết tên cao thủ đó.
Bằng Ma Hoàng vẫn không tha phản đối nói:
-Uống rượu xong rồi hẵng đi.
-Vâng.
Lưu Đồ không dám nói thêm.
Chuyện rượu bị ngưng này như đã chú định không thể nào uống yên ổn được nữa. Chỉ vừa uống hai chén, Bằng Ma Hoàng đã cầm lên một viên truyền tấn linh châu.
-Tông Duyên, đã lâu rồi không có liên lạc.
Một dải tin tức đã làm cho Bằng Ma Hoàng đang trong cuộc rượu hoàn toàn tỉnh lại. Bởi vì người đã phát ra dải tin tức đó, chính là cao thủ mà cả Bằng Ma Hoàng cũng nhìn không thấu — — hào xưng
“Vạn Cổ Trường Thanh” Thanh Đế.
-Trì Thanh huynh, không biết có chuyện gì mà tìm ta vậy?
Bằng Ma Hoàng đối với Thanh Đế vẫn còn có lễ phép.
Thanh Đế truyền tấn nói:
-Ta là có một chuyện muốn tìm ngươi…nói thật với ngươi, sau khoảng một năm nữa, ta sẽ phải độ Thần kiếp.
-Độ thần kiếp?
Tim Bằng Ma Hoàng nhảy loạn lên.
-Đúng, lần này độ thần kiếp, ta quyết định mời bằng hữu các nơi ở tiên ma yêu giới đến xem lễ. Ta hiện giờ chính là muốn thông tri cho ngươi mời đến xem lễ. Không biết Tông Duyên ngươi có hứng thú xem ta độ thần kiếp hay không đây?
Ngữ khí trong truyền tấn của Thanh Đế lộ vẻ rất thoải mái.
Trong mắt Bằng Ma Hoàng lóe lên một tia sáng:
-Đương nhiên có hứng thú. Trì Thanh huynh độ thần kiếp, lại đã mời ta, ta sao có thể không tới chứ?
Người bình thường độ thần kiếp, vì đề phòng người ngoài quấy rối, nói chung sẽ không nói cho người nào khác việc đó. Nhưng Thanh Đế là muốn mời mọi người, đây đúng là một chuyện khá kỳ quái. Chỉ là đối với mấy người Bằng Ma Hoàng mà nói, được xem thần kiếp trước, đối với việc họ độ thần kiếp sau này cũng có ích lợi. Hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
-Được. Có lẽ một năm sau thần kiếp sẽ đến, thời gian chuẩn xác hơn ta hiện giờ cũng không thể xác định. Địa điểm độ kiếp ta đã quyết định, chính là ở một tinh cầu không người trong Bạch Chỉ tinh hệ thuộc Bàn Noãn tinh vực tại tiên giới — — Phong Loan tinh. Ngươi chỉ cần đến Bích Ba tinh, thì tự nhiên sẽ có thuộc hạ của ta dẫn ngươi tới Phong Loan tinh.
Thanh Đế nói tỉ mỉ địa điểm thời gian.
Bằng Ma Hoàng truyền tấn nói:
-Được, đến lúc đó ta nhất định sẽ đến.
-Tông Duyên, ngươi có thể đem tin tức này truyền ra ngoài. Chỉ cần đến khi đó ai có thể tới được Phong Loan tinh, thì đều có thể xem lễ.
Thanh Đế giao phó. Sau đó Bằng Ma Hoàng liền cắt truyền tấn với Thanh Đế. Chỉ là lần truyền tấn này đã khiến Bằng Ma Hoàng thấy kỳ quái.
Trong hoàng cung của Phi cầm nhất tộc.
Bằng Ma Hoàng nhíu mày suy nghĩ.
Ngao Khô nhỏ giọng gọi:
-Bệ hạ….
Ngao Khô và Lưu Đồ thấy lạ không biết Bằng Ma Hoàng đang suy nghĩ cái gì.
Bằng Ma Hoàng ngẩng đầu, nhìn hai người họ:
-Lưu Đồ, Ngao Khô, ta hỏi các ngươi. Thanh Đế phải độ thần kiếp, vì sao lại muốn mời mọi người ở tiên ma yêu giới? Độ thần kiếp là đại sự, hắn không sợ có người làm loạn ư?
Ngao Khô, Lưu Đồ kinh hãi thốt:
-Bệ hạ, người nói Thanh Đế phải độ thần kiếp?
Trong tâm trí của họ, Thanh Đế tiên đế thần bí đó vẫn còn đang ở cảnh giới bát cấp tiên đế, ai ngờ đã sắp phải độ thần kiếp.
-Đúng. Trì Thanh sắp phải độ thần kiếp, hơn nữa còn muốn mời vô số người của tiên ma yêu giới tới xem lễ. Các ngươi nói xem trong hồ lô của Trì Thanh rút cục bán thuốc gì? (ý là: tâm ý của Trì Thanh rút cục là thế nào?)
Bằng Ma Hoàng nhíu mày suy tư.
Lưu Đồ hốt nhiên nói:
-Thanh Đế dám làm như vậy, nói lên rằng…hắn đối với việc độ thần kiếp có đầy đủ tự tin, cũng không sợ người nào đến phá.
Ngao Khô cũng gật đầu đồng ý:
-Thanh Đế cái lão hồ ly đó, thâm tàng bất lộ, tu luyện bao nhiêu năm như vậy, khẳng định đã có thủ đoạn đặc biệt gì đó.
Bằng Ma Hoàng gật đầu cười lạnh một tiếng:
-Khi ta còn nhỏ, Trì Thanh đã là một trong những đại bá chủ của tiên giới. Trái lại đến ngày nay, Trì Thanh không tạo ra được tiếng tăm gì, nhưng hiện giờ đột ngột mời mọi người đến xem hắn độ thần kiếp. Lần này ta muốn xem xem, rút cục Trì Thanh có thủ đoạn gì lợi hại, mà có tín tâm độ thần kiếp như vậy.
Không chỉ Bằng Ma Hoàng, trong một ngày, Vũ Hoàng, Huyền Đế cùng với Viêm Hoàng vừa quật khởi của tiên giới, Huyết Ma Đế, Hắc Ma Đế, Tu La Ma Đế của ma giới, các vị đại nhân vật của Tẩu thú nhất tộc, Long tộc, Phi cầm nhất tộc của yêu giới, đều nhận được truyền tấn của Thanh Đế.
Nội dung truyền tấn rất đơn giản, chính là muốn mời bọn họ đến xem lễ.
Hơn nữa lúc Thanh Đế truyền tấn, còn nhờ bọn họ…có thể đem tin tức này truyền ra ngoài, làm cho càng nhiều người hơn có thể tới xem lễ. Bất cứ ai đến được Phong Loan tinh đều có thể xem lễ.
Phóng tay như vậy, muốn mời hết cao thủ của tiên ma yêu giới đến quan sát, trên lịch sử của tiên ma yêu giới cũng là chuyện cực kỳ ít thấy.
Đương nhiên cũng đã từng có người làm như vậy. Có lẽ phần lớn đó là một trong yêu giới tam hoàng, tiên giới thì lại chưa có một tiên đế nào dám làm thế.
Tần Vũ ở Lưu Lam tinh cũng nhận được truyền tấn của Thanh Đế.
Trong truyền tấn Thanh Đế còn ca ngợi Tần Vũ một phen, khen hắn không ngờ có thể một mình giết được bát cấp yêu đế Bạch Phượng. Điều đó nói lên rằng Tần Vũ ít nhất đã thành cao thủ thuộc tầng đỉnh điểm nhất tại tiên ma yêu giới. Cũng chỉ có một số ít người mới có thể hơi gây áp lực được cho Tần Vũ mà thôi.
Trong Thanh Lưu uyển Ngũ Liễu cung ở Lưu Lam tinh.
Tần Vũ trực tiếp nói:
-Phí Phí, Tiểu Hắc, các đệ chuẩn bị một chút, qua hai ngày nữa, chúng ta sẽ xuất phát. Lần này Thanh Đế độ thần kiếp, đối với chúng ta mà nói cũng là một cơ hội tốt. Được xem trước tình huống độ thần kiếp, sau này cũng có cơ sở mà chuẩn bị.
-Độ thần kiếp a, nhất định phải xem rồi.
Hầu Phí có vài phần hưng phấn.
Hắc Vũ trầm ngâm nói:
-Đại ca, lần này chúng ta tới bao người? Lưu Lam tinh cách tiên giới dẫu sao cũng rất xa, nếu đi, lúc quay về cần một khoảng thời gian dài.
Tần Vũ suy nghĩ một chút liền nói:
-Chúng ta ba người, để Ốc Lam và Bạch Linh cùng đi. Còn Quách Phàm và Tiểu Đồng, thì ở lại trong Ngũ Liễu cung, có Đổng Tuyết chiếu cố, cộng với Lưu Lam tinh này có thể coi như thiên hạ của chúng ta. Người khác cũng không tra ra được, rất an toàn.
Hắc Vũ, Hầu Phí cũng gật đầu tán đồng.
Hốt nhiên Tần Vũ sấp tay lấy ra truyền tấn linh châu.
-Tần Vũ, ngươi cũng nhận được truyền tấn của Thanh Đế chứ?
Đó là tin tức do hoàng tử của Long tộc Ngao Vô Danh truyền lại.
Tần Vũ trả lời:
-Đã nhận được
-Tần Vũ, lần này ngươi nhất định phải tới. Độ thần kiếp công khai a, chắc chắn sẽ hấp dẫn lượng lớn cao thủ đến. Không chỉ mấy người Ngân Hoa mỗ mỗ, Nghê Hoàng sẽ tới, thậm chí đến cả một vài cao thủ ẩn sĩ chân chính cũng sẽ xuất hiện. Những ẩn sĩ đó không quan tâm tới danh tiếng, nhưng lại rất chú ý tới thần kiếp, quang cảnh lần này khẳng định sẽ lớn vô cùng.
Ngao Vô Danh tựa hồ như có chút hưng phấn.
“Ẩn sĩ cao thủ chân chính?” Tần Vũ cũng dâng lên một sự mong đợi trong lòng.
Tiên ma yêu giới này, rút cục có bao nhiêu ẩn sĩ cao thủ đây? Không chân chính gặp mặt những người đó, thì không ai biết được họ là cao thủ.