Xa Hầu Viên ngừng lại một lúc, mới chầm chậm nói:
– Tiểu bối, nghe ta nói nhiều như vậy, sợ rằng ngươi cũng đã động tâm. Bất quá ngươi đừng hy vọng quá cao.
– Bởi vì muốn đề cao đối với không gian lĩnh ngộ, thực sự rất khó!
Xa Hầu Viên thở dài một tiếng,
– Bình thường sau khi phi thăng Thần giới, muốn từ hạ cấp thần nhân tu luỵện đến thượng cấp thần nhân, cần nghìn vạn năm, thậm chí hơn trăm triệu năm.
Tần Vũ thầm gật đầu.
Tả Thu Mi đó thông qua Lưu Tinh Lệ, lưu lại cho mình lĩnh ngộ về không gian pháp tắc. Nhưng kể cả mình chiếm được ưu thế như thế… Hao phí cả ba nghìn năm, linh hồn vẫn là
“Linh hồn kim đan” cảnh giới.
Rất rõ ràng, Tần Vũ lĩnh ngộ đối với không gian, còn chưa bằng hạ bộ thiên thần
Sau cùng đẳng cấp linh hồn đạt tới hạ bộ thiên thần cảnh giới, linh hồn liền sẽ
“Hóa anh”. Tần Vũ hao phí ba nghìn năm, nhưng một thần nhân bình thường lại cần ba nghìn vạn năm cũng không nhất định có thành tựu như vậy.
Muốn đạt tới hạ bộ thiên thần cảnh giới? Khó.
Tần Vũ tịnh không có hy vọng, hắn chỉ là muốn từng bước từng bước nỗ lực tu luyện.
“Lúc trước ta chỉ là một hài đồng cả nội công cũng không thể tu luyện, chỉ có thể dựa vào ngoại công bước vào con đường tu luyện. Bây giờ đạt tới thực lực có thể xưng là tung hoành Tiên ma yêu giới! Trên đời này liệu có gì không thể, ta hiện tại quá yếu, nhưng chỉ cần ta nỗ lực, nhất định sẽ thành công.”Tần Vũ trong lòng kiên định vô cùng, đối với con đường tu luyện không thấy tận cùng, Tần Vũ từ trước tới giờ chưa hề sợ hãi.
– Ở Thần giới, chỉ cần đạt tới hạ bộ thiên thần. Ngươi ở Thần giới được tính là một cao thủ rồi. Ít nhất… Ngươi không trêu vào người, sẽ không ai trêu vào một hạ bộ thiên thần.
Xa Hầu Viên an ủi.
Tần Vũ cười khổ.
Hạ bộ thiên thần? Bản thân tuy không muốn gây sự người, nhưng như tên biểu ca Chu Hiển đó của Lập Nhi, Lan thúc đã nói qua, ở Thần giới có không ít người muốn cưới Lập Nhi. Bản thân muốn đánh bại cả một nhóm người, không có đủ thực lực làm sao được?
Xa Hầu Viên chỉ lưu lại một phần hình ảnh, đương nhiên không biết suy nghĩ bây giờ ftrong lòng Tần Vũ.
Xa Hầu Viên trầm tĩnh một lúc lâu.
– Ta là một luyện khí tượng sư! (nôm na là thợ rèn ^_^)
Rất đột ngột, Xa Hầu Viên đang trầm mặc một lúc lâu đột nhiên nói ra một câu này.
Tần Vũ giật mình, sau đó liền mỉm cười.
Đối với thân phận của Xa Hầu Viên, Tần Vũ sớm đã đoán được. Chỉ nhìn số lượng lớn thần khí tán loạn ở bên ngoài Mê Thần điện, cả thượng phẩm thần khí đều như rác rưởi vứt ở bên ngoài, có thể đoán được một chút.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói:
– Vũ khí vừa rồi ta nói đến, phân làm thần khí và thiên thần khí hai loại. Nhưng bình thường luyện chế đỉnh cao đã là thượng phẩm thiên thần khí rồi. Đó là do con người luyện chế… Trong vũ trụ không gian, còn có một loại bảo vật, gọi là” Hồng Mông linh bảo”!
Xa Hầu Viên trong mắt đột nhiên bùng lên tinh quang.
Hồng Mông linh bảo?
Tần Vũ lúc này căn bản không dám nghĩ ngợi linh tinh, hắn đem lời nói của Xa Hầu Viên tất cả ghi nhớ trong đầu. Sau cùng mọi lời nói của Xa Hầu Viên này, đối với bản thân hắn tới Thần giới cũng có trợ giúp.
– Hồng Mông linh bảo phân làm “Hồng Mông tiên thiên linh bảo” Hồng Mông hậu thiên linh bảo” hai loại. Trong đó Hồng Mông tiên thiên linh bảo là thiên địa sinh ra. Cơ hồ mỗi kiện Hồng Mông tiên thiên linh bảo đều có thần thông bất phàm, thậm chí đỉnh cao nhất, có thể hủy thiên diệt địa hoặc là cải tử hoàn sinh!
– Hồng Mông tiên thiên linh bảo? Thiên địa sinh ra?
Tần Vũ ngẩn ra, vũ trụ không gian vô cùng này cũng có thể sinh ra linh bảo? Sau cùng bao nhiêu năm nay, một vài vũ khí lợi hại Tần Vũ biết đến đều là con người luyện chế ra.
– Hồng Mông tiên thiên linh bảo. so với thiên thần khí, cái nào lợi hại hơn?
Tần Vũ đột nhiên suy đoán
Xa Hầu Viên phảng phất biết được nghi hoặc của Tần Vũ, nói:
– Hồng Mông tiên thiên linh bảo, uy lực lớn nhỏ rất khó nói. Bởi vì Hồng Mông cũng có nhị, tam lưu, cũng có nhất lưu. Hồng Mông tiên thiên linh bảo yếu, uy lực thậm chí không bằng một thiên thần khí bình thường.
Tần Vũ trong lòng đã minh bạch.
Hồng Mông tiên thiên linh bảo này, chỉ đại biểu nó là thiên địa sinh ra, uy lực tịnh không nhất định mạnh hơn thiên thần khí.
– Bất quá thiên địa sinh ra cũng có chỗ thần kỳ, nhất lưu Hồng Mông tiên thiên linh bảo, uy lực lớn vô cùng, so với thượng phẩm thiên thần khí cũng lợi hại hơn nhiều… Còn trong truyền thuyết, linh bảo thiên tôn sở hữu, lại có uy lực khai thiên tích địa, được xưng là “Thiên tôn linh bảo”.
Ánh mắt Xa Hầu Viên bùng cháy lên.
Thiên tôn linh bảo, chí tôn trong Hồng Mông linh bảo.
– Hồng Mông linh bảo, phân làm “tiên thiên, hậu thiên”. Hồng Mông tiên thiên linh bảo ta vừa nói rồi. Còn Hồng Mông hậu thiên linh bảo… Lại là do người luyện chế!
Xa Hầu Viên chầm chậm nói.
Nghe tới đây, Tần Vũ không khỏi kinh ngạc.
Hồng Mông hậu thiên linh bảo, kể cả là hậu thiên, cũng rất lợi hại a.
– Hồng Mông tiên thiên linh bảo, Hồng Mông hậu thiên linh bảo trên uy lực tịnh không có khác biệt. Vẫn là tam lưu, nhị lưu, nhất lưu. Chỉ là một cái là thiên địa sinh ra, một cái là người luyện chế. Muốn luyện chế Hồng Mông hậu thiên linh bảo… Cả Thần giới, cũng không có mấy người có thực lực đó. Còn ta, chính là một trong số đó.
Xa Hầu Viên trên mặt hiện lên vẻ tự tin.
Đó là loại tự tin khi đạt đến đỉnh cao của một lĩnh vực.
– Theo ta biết, thiên tôn trong truyền thuyết có thể luyện chế Hồng Mông hậu thiên linh bảo. Trong các thần vương đó xem ra cũng có một hai người có thể luyện chế Hồng Mông hậu thiên linh bảo. Còn thiên thần, lại chỉ có mình ta có thể!
Xa Hầu Viên thanh âm sắc bén mạnh mẽ.
Tần Vũ trong lòng bắt đầu hơi kích động.
Bản thân nếu như có thể học phương pháp luyện chế
“Hồng Mông hậu thiên linh bảo”, tin rằng đối với hành trình của bản thân trên Thần giới cũng có trợ giúp.
– Ngươi biết Hồng Mông linh bảo vì sao gọi là “Hồng Mông” không?
Xa Hầu Viên hỏi, qua một lúc Xa Hầu Viên tự mình nói,
– Chính là vì, trong Hồng Mông linh bảo ẩn chứa “Hồng Mông linh khí”!
Tần Vũ nghi hoặc:
“Hồng Mông là cái gì?”Trong đầu Tần Vũ, có
“Thiên địa linh khí” ở phàm nhân giới, có
“Nguyên linh chi khí” ở Tiên ma yêu giới, cũng có
“Thần linh chi khí” ở Thần giới mà Xa Hầu Viên vừa nói.
Còn Hồng Mông linh khí này, Tần Vũ căn bản không biết.
– “Hồng Mông linh khí” này là thứ trong mỗi kiện Hồng Mông linh bảo đều có, Hồng Mông linh khí có thể gặp chứ không thể cầu. Kể cả ở Thần giới… Kể cả là thần vương, cũng rất khó có được một chút Hồng Mông linh khí. Trừ phi vận khí tốt mới ngẫu nhiên có được.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói,
– Lúc trước ở Thần giới, từng có thần vương cao thủ thỉnh ta giúp luyện chế Hồng Mông, hắn cấp cho ta mười phần Hồng Mông linh khí, ta bình thường đều tự mình lưu lại ba phần Hồng Mông linh khí.
Tần Vũ không khỏi cười thầm.
Xa Hầu Viên này cũng thật là âm hiểm.
– Muốn có được Hồng Mông, có hai biện pháp. Một là dựa vào vận khí tìm ở các nơi. Biện pháp thứ hai là đem một kiện Hồng Mông linh bảo cũ luyện hóa, lấy được Hồng Mông linh khí bên trong.
Xa Hầu Viên lắc đầu thở dài nói:
– Cả đời ta, từng luyện chế ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Nhưng hy vọng lớn nhất của ta, vẫn là có thể luyện chế ra một kiện “Thiên tôn linh bảo”.
Tim Tần Vũ không khỏi nhảy lên.
Mục tiêu của Xa Hầu Viên cũng thật là to lớn, muốn luyện chế ra thứ lợi hại nhất là
“Thiên tôn linh bảo”.
– Chỉ luận phương pháp luỵện chế, nhìn khắp Thần giới, kể cả thiên tôn xem chừng cũng không bằng ta.
Xa Hầu Viên đột nhiên nói.
– Quá khoa trương!
Tần Vũ không khỏi bật cười.
– Bởi vì thiên tôn trong truyền thuyết, vũ khí tốt nhất bọn họ tự mình luyện chế ra cũng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Còn thiên tôn linh bảo, đều là tự nhiên sinh ra, không phải bọn họ luyện chế… Bọn họ khống chế không gian, thời gian hai đại pháp tắc, đều chỉ có thể luyện chế nhất lưu Hồng Mông linh bảo, còn ta bất quá là một thượng bộ thiên thần, lại luyện chế ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Luận phương pháp luyện chế, ai cao ai thấp vừa nhìn là có thể biết.
Xa Hầu Viên tự tin nói.
Tần Vũ nghe Xa Hầu Viên nói như vậy, cũng không khỏi bội phục Xa Hầu Viên này.
– Tại luyện khí chi đạo nghiên cứu nhiều năm như vậy, không lâu trước đây ta đột nhiên có cảm ngộ… Kỳ thực tài liệu tịnh không phải càng trân quý càng tốt, muốn luyện chế
“Thiên tôn linh bảo”, chỉ có Hồng Mông linh khí, với các loại tài liệu đỉnh cao của Thần giới còn chưa đủ. Bởi vậy ta hạ giới.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói.
– Ta xuyên qua từng vũ trụ không gian, tìm kiếm một vài tài liệu kỳ dị, những tài liệu có trợ giúp đối với việc luyện chế của ta.
– Tiểu bối của Tiên ma yêu giới, khi ngươi nhìn thấy đoạn hình ảnh này, ta sớm đã không có ở Mê Thần điện.
Xa Hầu Viên trong mắt bắn ra tinh quang,
– Bởi vì không lâu trước, lúc ta ở trong một không tìm kiếm tài liệu, đột nhiên minh bạch một đạo lý. Ta nghĩ, ta chắc có thể luyện chế ra một kiện thiên tôn linh bảo.
Tần Vũ cảm thấy trong đầu
“Ông” một tiếng.
Luyện chế thiên tôn linh bảo?
Xa Hầu Viên này có thể cường hãn đến mức này?
– Đương nhiên, chỉ là có một chút khả năng. Bất quá đã có khả năng, ta sẽ dốc toàn lực làm. Bởi vậy ta ly khai nơi này, ta cần toàn tâm toàn lực để luyện chế kiện linh bảo đó.
Sau khi nói như vậy, trên mặt Xa Hầu Viên đột nhiên có một nụ cười hiếm hoi:
– Lần này không biết có thể thành công hay không, thậm chí ta có cảm giác… Như quả có ngày thiên tôn linh bảo luyện thành, sợ rằng chính là ngày ta thân vong.
Tần Vũ nhíu mày.
– Ngươi còn không thể minh bạch, ngươi lĩnh ngộ đối với thiên cơ còn rất thấp.
Xa Hầu Viên buồn bã nói.
– Tuy nhiên, kể cả phải chết, ta cũng muốn sáng tạo ra một kiện thiên tôn linh bảo.
Tần Vũ đối với Xa Hầu Viên không khỏi bội phục.
Loại người dám vì mục tiêu mà hiến thân, thì xứng đáng được khâm phục.
– Tiểu bối của Tiên ma yêu giới, ngươi còn chưa phi thăng, kể cả đẳng cấp linh hồn cao, xem chừng thực lực bản thân cũng không ra sao. Ta ước chừng… Với thực lực của ngươi bây giờ, bảo vật chân chính trong Mê Thần điện ở “Khí Vật điện” và “Luyện Hỏa điện”, ngươi căn bản không tiến vào được.
Xa Hầu Viên đột nhiên chuyển chủ đề.
“Xa Hầu Viên tiền bối, có thể người xem nhẹ ta rồi.” Tần Vũ nói một mình.
– Ngươi đã tìm thấy nói này, cũng nhìn thấy hình ảnh ta lưu lại, ta cũng không thể để ngươi tay không quay về.
Xa Hầu Viên trên mặt có một nụ cười nhẹ,
– Mê Thần điện có tổng cộng bốn tòa cung điện và đình viện ở chính giữa, khi ngươi ra khỏi Tiền điện tiến vào “Đình viện”, ngươi chắc là có thể nhìn thấy trong đình viện có một thanh trường thương cắm bên cạnh đài hoa.
Tần Vũ trong lòng vui mừng.
Xem ra bản thân có thể có được bảo vật lợi hại rồi.
Ánh mắt Xa Hầu Viên trở nên mơ hồ:
– Thanh trường thương này, không phải là Hồng Mông linh bảo. Nó là một kiện thượng phẩm thiên thần khí.
“Không phải Hồng Mông linh bảo?” Tần Vũ trong lòng hơi thất vọng, án chiều những gì hắn vừa nghe, Hồng Mông tựa hồ rất lợi hại.
Xa Hầu Viên tiếp tục nói:
– Nó không có Hồng Mông linh khí, bởi vậy chỉ là thượng phẩm thiên thần khí! Bất quá thanh trường thương này là do ta thu thập những tài liệu quý hiếm ở Thần giới, hao phí thời gian ba năm mới luyện chế thành, đó là kiện thượng phẩm thiên thần khí ta kiêu ngạo nhất. Kể cả không có Hồng Mông linh khí ở trong, luận uy lực, Hồng Mông linh bảo bình thường cũng không bằng nó!
Tần Vũ kể cả có bình tĩnh, cũng không khỏi động tâm.
Xa Hầu Viên chọn thanh trường thương này cấp cho mình, nguyên lai là kiện thượng phẩm thiên thần khí Xa Hầu Viên kiêu ngạo nhất a.
– Đợi ngươi tới đình viện, nhìn thấy thanh trường thương đó, viết một chữ “Viên” trên thanh trường thương, liền tự động phá cấm chế trên bề mặt trường thương, trường thương đó liền thuộc về ngươi.
Xa Hầu Viên nói.
Tần Vũ cẩn thận ghi ngớ.
– Được rồi, ngươi có thể rời khỏi phòng gian này rồi.
Xa Hầu Viên điềm nhiên nói, sau đó hình ảnh bắt đầu chầm chậm biến mất.
“Xa Hầu Viên tiền bối, đa tạ.” Tần Vũ nghiêm túc cúi người nói.
Tuy biết trước mắt là một hình ảnh không phải người thực, Tần Vũ vẫn bội phục nhân vật thiên tài Xa Hầu Viên này, càng bội phục hắn biết rõ có thể vì luyện chế thiên tôn linh bảo mà dẫn đến cái chết của bản thân, vẫn nỗ lực luyện chế.
Tần Vũ ra khỏi lòng núi này, xuyên qua thác nước, rời khỏi phòng gian này.
“Dát dát…” Khi Tần Vũ vừa ra khỏi phòng gian, bức tường hành lang đó lại hạ xuống, phòng gian đó lại được ẩn giấu đi.
Tần Vũ lần này không kiểm tra từng phòng gian nữa, bởi vì từ lời nói của Xa Hầu Viên, hắn minh bạch trong các phòng gian này kể cả có vài bảo vật cũng không tính là gì. Bảo vật chân chính là thanh thượng phẩm thiên thần khí Xa Hầu Viên tự ngạo nhất đó.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULLRa khỏi hành lang, Tần Vũ tiến vào một hành lang khác, đi tới tận cùng hành lang, Tần Vũ cuối cùng đã nhìn thấy một thông đạo.
Thông đạo đó chính là thông tới đình viện.
“Sắp có được thần thương thượng phẩm thiên thần khí rồi, nhưng tối hậu đừng bất cẩn rơi vào kết cục giống như Nghịch Ương tiên đế.” Tần Vũ tự cười mình, thần thức hoàn toàn bao phủ chu vi mười mét, kỳ thực kể cả Tần Vũ trúng phải độc của Thần giới độc trùng đó, cũng sẽ không giống như Nghịch Ương tiên đế.
Lúc trước Nghịch Ương tiên đế đẳng cấp linh hồn cũng chỉ bát cấp tiên đế, còn Tần Vũ lại đã thành tựu linh hồn kim đan, thậm chí so với thần nhân bình thường còn mạnh hơn. Hơn nữa Tần Vũ còn có… Lưu Tinh Lệ.
Ra khỏi thông đạo đó, Tần Vũ cuối cùng đã bước vào đình viện.
Đình viện này rất rộng rãi bên trong cả đình viện chỉ có một cây đại thụ, cây đại thụ này ba bốn người ôm, cao lại chỉ khoảng hai mươi mét. Bất quá tán cây bao phủ lại cực rộng, đường kính hơn trăm mét.
Trong đình viện có ghế đá dài, canh ghế đá còn có một hàng binh khí, đao thương côn bổng, hoặc giả các loại binh khí kỳ dị đều có. Hàng binh khí đó, án chiếu kiến thức của Tần Vũ, ước chừng vượt qua thượng phẩm thần khí. Chắc là cấp hạ phẩm thiên thần khí.
“Đó là độc trùng dẫn đến cái chết của Nghịch Ương tiên đế?”Tần Vũ nhìn thấy trước hàng binh khí không ngờ có mấy chục thi thể côn trùng.
“Lúc trước Nghịch Ương tiên đế lừa được bon người Vũ Hoàng, vào trong đình viện này, có phải vì hưng phấn muốn tới lấy những binh khí này, không chú ý con trùng dưới chân?” Tần Vũ nhìn thấy tình cảnh trước mắt, có thể tưởng tượng sự tình phát sinh năm đó.
Một lúc sau, ánh mắt của Tần Vũ lại hướng tới một thanh trường thương đơn giản cắm bên cạnh đài hoa bên trái đình viện.
“Nghịch Ương tiên đế, ngươi sao có thể biết được, thanh trường thương trông bình thường này, lại là vũ khí so với hàng binh khí đó càng trân quý hơn.” Tần Vũ bước tới phía thanh trường thương đó.