Thất, thất tinh đế cấp Kim Chúc thú?
Ti Tự mở to hai mắt, mặt đầy vẻ kinh hãi.
Rồi hắn lắc đầu liên tục nói:
-Không thể nào, tuyệt đối không thể nào. Các đời trưởng lão đều luôn giám sát, bất quản thế nào cũng không thể để mặc cho Kim Chúc thú trưởng thành tới được thất tinh đế cấp. Khi nó vừa mới tới đế cấp thôi, khẳng định đã bị trưởng lão của thế hệ đó giết rồi.
Tần Vũ nghe thấy Ti Tự nói vậy, cũng nghĩ…tựa hồ như đế cấp Kim Chúc thú không có khả năng sống sót, càng không có khả năng sống mà đạt đến thực lực của thất tinh đế cấp (Lời tác giả: Ở Ám Tinh giới, đế cấp phân thành thập bát tinh).
Tần Vũ hốt nhiên hỏi:
-Nguyên nhân mà năm Nguyên Động tinh đã bị đế cấp Kim Chúc thú hủy diệt trong quá khứ là gì?
Ti Tự hơi ngẩn người, rồi tức thì thở dài nói:
-Năm Nguyên Động tinh đó sở dĩ bị đế cấp Kim Chúc thú tiêu diệt là vì khi những đế cấp Kim Chúc thú đó vừa đạt đến nhất tinh đế cấp thì đã lập tức ly khai khỏi Nguyên Động tinh. Đến khi thực lực lớn mạnh rồi, mới quay lại công kích Nguyên Động tinh.
-Thông minh.
Tần Vũ bật cười. Những đế cấp Kim Chúc thú đó quả thực thông minh, biết rằng mình vừa đạt được đế cấp sẽ đối phó không được những cao thủ cường đại, không ngờ đã hiểu được cần phải ly khai khỏi Nguyên Động tinh (Lời tác giả: cách gọi của Ám Tinh giới về
“Trọng Tụ tinh”), trước tiên đề cao thực lực bản thân rồi sau đó mới quay lại tấn công.
Tần Vũ phán đoán:
-Ti Tự, ta nghĩ đế cấp Kim Chúc thú kia cũng là từ ngoại giới vào tới Tang Uyên tinh.
Ti Tự trịnh trọng nói:
-Chuyện này rất quan trọng. Một thất tinh đế cấp Kim Chúc thú là mối nguy hại quá lớn. Việc này nhất định phải bẩm báo cho trưởng lão, đồng thời cho Thánh tinh.
Vừa nói, Ti Tự vừa lấy ra một viên truyền tấn linh châu.
“Công cụ truyền tấn của Ám Tinh giới này không ngờ cũng là truyền tấn linh châu.” Tần Vũ ngạc nhiên trong lòng.
Thực tế, Tần Vũ không biết rằng tiên giới, ma giới, yêu giới sở dĩ sử dụng truyền tấn linh châu, chính là học tập Ám Tinh giới. Luận về sự lâu đời, Ám Tinh giới được thành lập một khoảng thời gian dài hơn nhiều so với Tiên giới, Ma giới, Yêu giới.
-Trường lão sẽ lập tức đến.
Ti Tự thu lại truyền tấn linh châu, nói với Tần Vũ.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULLTần Vũ gật đầu, rồi nhìn về Kim Dương thôn:
-Hiện giờ chưa cần vội vàng. Đế cấp Kim Chúc thú đó còn chưa công kích. Đang tấn công chỉ là một vài vương cấp Kim Chúc thú.
Chỉ thấy trong cả Kim Dương thôn, gần hai nghìn dải nhân ảnh đang cấp tốc lấp lóe, đánh giết cùng với Kim Chúc thú. Xem ra, rõ ràng là nhân loại đang chiếm ưu thế. Kim Chúc thú thực lực tuy là không tệ, nhưng trí tuệ lại thấp kém. Không có trí tuệ, thực lực bản thân có thể phát huy được một nửa đã là giỏi lắm rồi.
-Xuýt!
Phần bụng của Kim Chúc lang đã bị hai bàn tay xuyên qua, rồi tức thì bị hung hãn xé toạc thành hai. Trung niên nhân đã giết chết Kim Chúc lang còn điên cuồng kêu gào một tiếng. Người đó chính là trưởng thôn Kim Dương thôn Kim Phong.
Ti Tự nói với Tần Vũ:
-Thực lực của Kim Phong rất mạnh. Linh hồn cảnh giới tuy là thập bát tinh vương cấp, nhưng thân thể hắn lại cường hãn vô cùng, có thể so được với nhất tinh đế cấp.
Tần Vũ đương nhiên đã đoán ra trong lòng, nguyên nhân là vì Kim Hạch. Sử dụng lượng lớn Kim Hạch, hấp thu dịch thể bên trong, có thể làm cho thân thể cũng như thực lực phát triển mạnh hơn nhiều. Thân thể của nhất tinh đế cấp, mà đi bắt nạt Kim Chúc thú vương cấp, Kim Phong đánh giết quả thật là tiêu sái vô cùng.
Thân hình Kim Phong như điện, nơi nào hắn đi qua, lần lượt các Kim Chúc thú đều liên tục bị xé nát, máu bắn ra.
-Trưởng thôn!
Một vài tu luyện giả của Kim Dương thôn hoan hô lên.
Chỉ trong chốc lát, Kim Chúc thú đã tử thương quá nửa. Còn người của Kim Dương thôn đến hiện giờ mới chết có ba, bị thương vài chục người. Cùng với sự gia tăng ưu thế, tin rằng giết chết hết được những con thú còn lại, tổn thất của Kim Dương thôn sẽ ít hơn.
Tần Vũ cười nói:
-Trưởng lão các ngươi đến rồi.
Tiên thức của hắn phát hiện rõ ràng một nhân ảnh từ phía xa đang cấp tốc bắn tới. Nháy mắt thì đã đến trên bầu trời của Kim Dương thôn. Xem dáng vẻ đó, hình như cũng đang sử dụng linh hồn chi lực cẩn thận tìm kiếm Kim Chúc thú đế cấp.
Trưởng lão của Tang Uyên tinh là một nam tử trung niên đầu hói, toàn thân ẩn hiện kim quang, ánh mắt như điện quét xuống khắp nơi ở Kim Dương thôn phía dưới. Nhìn thấy Tần Vũ và Ti Tự thì chỉ gật nhẹ đầu tịnh không có qua. Hiển nhiên, trưởng lão đó quan tâm tới chuyện Kim Chúc thú đế cấp hơn, linh hồn chi lực không ngừng lục soát phía dưới.
“Linh hồn cảnh giới chênh lệch nhiều như vậy, ngươi làm sao mà tìm thấy được?” Tần Vũ thầm nói trong lòng.
Tiên thức của Tần Vũ nhìn về Kim Chúc thú đế cấp đó.
Kim Chúc thú đế cấp này có đầu giống của báo săn, toàn thân thể thì do một loại kim loại màu xanh sẫm cấu thành nên. Đôi con ngươi băng lãnh quét nhìn trưởng lão ở không trung một cái, thoáng có vẻ coi thường. Rõ ràng là nó căn bản không để tâm tới trưởng lão.
Kim Chúc thú đế cấp hướng ánh mắt về Kim Phong đang chém giết khắp nơi.
“Đi chết đi.” Kim Phong mặt nhuốm máu tanh nở nụ cười, đơn thủ hóa thành trảo xé, cắt mở không gian trực tiếp quắp nát đầu của một con Kim Chúc hổ tạo nên “Rắc” một tiếng.
Hốt nhiên — —
Một đạo quang mang màu xanh sẫm xé tan bầu trời bắn thẳng tới Kim Phong.
Trưởng lão vẫn luôn đang giám thị tình thế cũng liền cấp tốc bắn tới quang mang màu xanh sẫm đó. Còn Kim Phong lúc đó không khỏi cảm thấy một sự khiếp sợ, trực tiếp bay nhanh về phía sau.
-Bồng!
Trưởng lão không ngờ đã chặn được Kim Chúc thú hình con báo đó.
Ti Tự thấy cảnh này, trên mặt có một nụ cười nhẹ, còn Tần Vũ thì lại lắc đầu :
-Kim Chúc thú đế cấp đó cố ý giảm bớt tốc độ lại.
Tần Vũ lên tiếng:
-Nó ra tay trước, còn trưởng lão đi chặn đầu sau. Với thực lực của trưởng lão, tốc độ làm sao có thể hơn được Kim Chúc thú thất tinh đế cấp chứ? Hiện giờ bị ngăn cản như vậy, hiển nhiên là do nó cố ý.
Ti Tự bỗng hiểu ra.
-Nó muốn giết trưởng lão?
Thân thể Ti Tự run lên.
Trưởng lão của Tang Uyên tinh Lưu Đồng lúc này đang đầy kinh hãi ở trong lòng. Trước đó vài ngày, y đã từng nhận được tin tức của Thánh tinh, rằng tinh vực xung quanh đây có Kim Chúc thú đế cấp tới lui, bảo y phải thận trọng.
Mấy ngày này, Lưu Đồng vẫn luôn cẩn thận quan sát. Vừa rồi…truyền tấn của Ti Tự khiến y lập tức đi tới, hiện giờ y cũng đã gặp kẻ được gọi là “Kim Chúc thú đế cấp”. Nhưng Lưu Đồng làm sao có thể ngờ được rằng, Kim Chúc thú đế cấp này lại mạnh đến vậy.
Chỉ ba chiêu.
Ngực của Lưu Đồng đã bị lưu một vết thương rất lớn, máu tươi chảy ròng ròng. Nếu không phải là vừa rồi hơi nhích người được một chút, có lẽ y đã bị mổ bụng moi ruột rồi. Đối với tiên nhân, hay ma giới cao thủ, mổ bụng moi ruột không tính là gì, nhưng đối với người của Ám Tinh giới, đó thực là trọng thương cực kỳ nghiêm trọng.
-Trưởng lão Tang Uyên tinh, đừng phản kháng, ngươi không phải là đối thủ của ta. Người của cả Tang Uyên tinh này đều phải chết! Không một kẻ nào có thể trốn thoát.
Cặp mắt của con báo săn màu xanh sẫm nhìn chằm chằm Lưu Đồng, nhưng thanh âm vang lại lên trong não của y.
Lưu Đồng chấn động trong lòng. Kim Chúc thú đế cấp sở hữu trí tuệ tương đương với nhân loại, quả nhiên là sự thật.
Linh hồn chi lực của báo săn đó truyền âm tiếp:
-Ngươi là trưởng lão của Nguyên Động tinh thứ hai mà ta giết.
Lưu Đồng nghe thấy vậy liền run lên…không lẽ đã có trưởng lão Nguyên Động tinh nào đã chết?
-Xoát!
Tốc độ của lợi trảo đột nhiên đề cao hơn năm thành, gần như nháy mắt đã tới trước mặt Lưu Đồng.
Đối diện với một trảo này, Lưu Đồng nhắm mắt lại, y căn bản tránh không được. Y chỉ có thể nhắm mắt đợt chết thôi…tứ tinh đấu với thất tinh, chênh lệch quả thật quá lớn. Tuy nhiên, Lưu Đồng đợi một lúc lâu vẫn không thấy móng vuốt đó đánh xuống.
-Này, tiểu báo tử, đừng trừng mắt với ta.
Một thanh âm vang lên.
Lưu Đồng nhẹ mở mắt, thì thấy một cảnh khiến hắn trợn mắt há mồm. Một người trẻ tuổi đang dùng một tay nắm lấy cổ của Kim Chúc thú đế cấp đó, nhấc nó lên. Quang mang toàn thân của Kim Chúc thú đế cấp báo săn không ngừng lóe sáng, như muốn phản kháng. Dù chỉ bị siết chặt lấy cổ, nhưng không ngờ Kim Chúc thú vô luận làm thế nào cũng không thoát khỏi một bàn tay đó của người trẻ tuổi kia.
“Là hắn, đúng rồi, hắn chính là người đứng bên cạnh Ti Tự vừa nãy.” Lưu Đồng bỗng nhớ ra.
Lúc này, Tần Vũ nhìn về Lưu Đồng, mỉm cười nói:
-Trưởng lão Tang Uyên tinh, ta xin tự giới thiệu, ta là Lưu Tinh, tinh tế khổ tu giả.
-Tinh tế khổ tu giả.
Lưu Đồng kinh hãi trong lòng. Tại Ám Tinh giới, đích xác có một nhóm tinh tế khổ tu giả. Những người này không cầu hưởng thụ, chỉ phiêu bạt, khổ tu không ngừng ở Ám Tinh giới bao la bát ngát. Họ thanh danh không vẻ vang, nhưng thực lực thực tế lại mạnh đến đáng sợ.
Chung quy, nếu không có thực lực cường đại, lại dám ở giữa các hành tinh mà khổ tu sao?
-Ta là trưởng lão của Tang Uyên tinh Lưu Đồng, xin cảm tạ ân nghĩa cứu mạng của Lưu Tinh đại nhân, đồng thời cũng xin cảm tạ ngài đã cứu cả Tang Uyên tinh của chúng ta.
Lưu Đồng hết sức cảm kích trong lòng.
Một thất tinh đế cấp Kim Chúc thú a. Nếu không phải là có Tần Vũ, Tang Uyên tinh khẳng định đã tiêu rồi. Hơn nữa, một thất tinh đế cấp Kim Chúc thú còn có thể thông qua Đại Na Di, tiếp tục gây hại đến các Nguyên Động tinh khác. Mối nguy hiểm đó thật quá lớn!
Ngoài ra theo như lời truyền âm của Kim Chúc thú đế cấp vừa rồi thì đã có một trưởng lão tinh cầu bị giết rồi.
Lúc này, đám Kim Chúc thú không có Kim Chúc thú đế cấp chỉ huy đã hoàn toàn rơi vào thế yếu, bắt đầu điên cuồng chạy trốn. Chỉ giây lát, những Kim Chúc thú may mắn sống sót đã bỏ chạy hết.
-Trưởng lão đại nhân.
Mấy người Kim Phong đi tới, cung kính nói. Ti Tự cũng đã tới cung kính chào:
-Trưởng lão đại nhân.
Kim Phong có vài phần sợ hãi nhìn Kim Chúc thú đế cấp một cái, hỏi:
-Trưởng lão đại nhân, Kim Chúc thú này là ở đẳng cấp gì vậy? Phải chăng là…đế cấp?
Hung danh của Kim Chúc thú đế cấp, ai mà không biết đây?
Lưu Đồng gật đầu nói:
-Kim Chúc thú đế cấp này rất lợi hại, đã che đậy việc nó mạnh hơn ta. Còn về thực lực chân chính của nó, Lưu Tinh đại nhân chắc đã nhìn ra.
Lưu Đồng trưởng lão cung kính nhìn về Tần Vũ. Kim Phong liền nheo mắt, những người của Kim Dương thôn cũng vậy đều chấn động trong lòng.
Ngay cả trưởng lão cũng phải xưng hô đại nhân a!
Tần Vũ gật đầu nói:
-Thực lực của nó có thể coi là không tệ, đã đến thất tinh đế cấp.
Tần Vũ vẫn một tay nắm lấy cổ của Kim Chúc thú đế cấp, mặc cho nó giãy dụa thế nào, cũng không thay đổi được gì.
Thất tinh đế cấp?
Tu luyện giả của Kim Dương thôn đều trợn mắt lên nhìn Kim Chúc thú báo săn giống như món đồ chơi trong tay của Tần Vũ. Kim Chúc thú bị nắm lấy cổ mà không cách gì phản kháng lại đó, là thất tinh đế cấp Kim Chúc thú ư? Nếu thật là như vậy, thì vị “Lưu Tinh đại nhân” đang mỉm cười trước mắt kia là cao thủ tinh cấp bao nhiêu đây?