Tần Vũ nhìn sang hướng Ngưu Ma Hoàng. Lúc này chỉ thì thấy một nhân ảnh đang từ xa tiến đến. Đi đến đâu, vũ trụ toái kim lưu tự động tạo ra một con đường, căn bản không thể tổn thương đến người này.
– Sao lại có thể như vậy ?
Tần Vũ vô pháp tin rằng tại tiên ma giới này lại có một người có khả năng bất tử tại vũ trụ toái kim lưu.
Ngưu Ma Hoàng cười nói:
– Tần Vũ, Tôn Viên hầu chỉ đi vào những nơi mà vũ trụ toái kim lưu không công kích. Nếu đi vào những chỗ khác ví như các ẩn tinh đang bắt đầu hình thành vũ trụ toái kim lưu, chắc chắn có thể giết ông ta.
– Ý của ông là …
Tần Vũ đã đoán đúng.
Ngưu Ma Hoàng gật đầu:
– Phải, vũ trụ toái kim lưu ở đây đích thực đã bị viên hầu tộc luyện chế qua, không giống với vũ trụ toái kim lưu nói chung.
Tần Vũ đã hiểu.
Vũ trụ toái kim lưu ở đây là bị
“thuần hoá” quá nhiều.
– Man Quyền, ngươi đến rồi ha.
Nhân ảnh vừa đến nói.
Tần Vũ cẩn thận nhìn đến Đại Viên Hoàng tôn viên (tôn viên = ông nội) này. Đại Viên Hoàng tôn viên cả người rất nhỏ, hơn nữa lại còn hơi lùn, trông giống như Ốc Lam. Nhưng Đại Viên Hoàng này thực sự ẩn chứa khí tức cuồng ngạo lớn hơn rất nhiều khí tức của Ngưu Ma Hoàng.
– Đây chắc là Tần Vũ a.
Đại Viên Hoàng nhìn sang Tần Vũ.
Tần Vũ lập tức hành lễ:
– Tần Vũ tham kiến Đại Viên Hoàng tiền bối.
Đại Viên Hoàng đối với Tần Vũ rất tốt, khả năng là vì quan hệ với Hầu Phí. Đại Viên Hoàng cười nói:
– Uhm. Ta đã biết qua Hầu Phí. Ngươi phi thăng chậm hơn Hầu Phí những ba trăm năm, không ngờ đã đạt đến cảnh giới đế cấp. Tốt, rất tốt.
Tần Vũ khiêm tốn mỉm cười.
– Truyền thừa cấm địa của tộc ta cũng khá an toàn a.
Tôn viên hầu nhìn chỗ vũ trụ toái kim lưu, đồng thời nhìn sang Tần Vũ nói.
Huyền diệu.
Có thể đến được Truyền thừa cấm địa đích thị là không có bao nhiêu người. Tôn viên có thể cùng với một nhân vật khác tộc ở đây đích thực là huyền diệu. Nhưng Tần Vũ biết được muốn vào Truyền thừa cấm địa thì phải có tư cách khác thường. Cứ nhìn vũ trụ toái kim lưu bên ngoài đã làm nhiều người phải kinh hãi.
– Đương nhiên là an toàn. Với vũ trụ toái kim lưu bên ngoài, người ngoài xông vào chỉ có đường chết.
Ngưu Ma Hoàng cười nói.
– Thế điều trạng vật hôi sắc là cái gì vậy?
Tần Vũ hỏi
– Ngay lúc ta ở rất xa nhìn vào địa phương này chỉ thấy điều trạng vật có mầu này, nhưng hiện tại không thấy được.
Đại Viên Hoàng Tôn Viên gật đầu nói:
– Đó là một loại gió, rất đặt biệt, tên gọi là Thanh Tâm Phong. Nhờ vào ngọn gió đó mà các người có thể xuyên qua khu vực Vũ trụ toái kim lưu, đến được Truyền thừa cấm địa.
– Nhờ vào ngọn gió đó?
Tần Vũ nghi hoặc hỏi.
Đại Viên Hoàng cười nói:
– Tiền bối của viên hầu tộc bọn ta sau khi kiến tạo ra Truyền thừa cấm địa, đã thiết lập hai phương pháp để ra vào. Phương pháp đầu tiên là tất cả những Kim Tình Thạch viên hoặc Hoả Tình Thuỷ viên siêu cấp thần thú có thể tự do tiến nhập vào vũ trụ toái kim lưu. Cái này lúc trước ngươi đã thấy.
Tần Vũ gật đầu.
Kiến trúc của Truyền thừa cấm địa đích thực là rất tốt.
– Phương pháp thứ hai là sử dụng bí pháp khống chế “Thanh Tâm Phong”. Thanh Tâm Phong có thể làm cho người tiến nhập không bị vũ trụ toái kim lưu công kích. Sử dụng Thanh Tâm Phong trực tiếp đi vào, tự nhiên là rất an toàn.
Tần Vũ không thể không kinh ngạc:
– Thế giới to lớn quả thật không gì là không có. Thanh Tâm Phong này, ta đã nghe qua một lần, không ngờ có thể bảo hộ cho con người không bị vũ trụ toái kim lưu công kích.
– Tốt rồi, không biết đã lãng phí nhiều thời gian quá. Hai người đợi ở đây một chút đi.
Song thủ Đại Viên Hoàng ảo hoá như liên hoa, đồng thời trong miệng niệm lên những ngôn ngữ kỳ lạ. Sau đó, Đại Viên Hoàng đan tay nhất chỉ chuyển một đạo vũ trụ toái kim lưu đến trước mặt ba người.
– Tần Vũ, Man Quyền, không nên khẩn trương. Man Quyền, đây là lần thứ hai ngươi đi vào nên chắc ngươi biết rồi.
Đại Viên Hoàng nhất chỉ phóng ra một đạo
“Thanh Tâm Phong” rồi tự tách ra làm hai phần, lần lượt bao quanh Tần Vũ và Ngưu Ma Hoàng.
Tần Vũ khi bị bao quanh, tự nhiên phát hiện ra mình không nhìn thấy được xung quanh.
Tự mình bị hãm trong tiểu thiên địa này, xung quanh diện tích chỉ khoảng ba mét vuông. Trong tiểu thiên địa này, Tần Vũ căn bản có thể an nhiên hoạt động nhưng lại vô pháp nhìn ra bên ngoài.
– Tần Vũ, chớ lo lắng. Bị Thanh Tâm Phong này bao quanh, ngươi không thể nghe bất cứ âm thanh nào cũng như cảnh vật từ bên ngoài. Các yêu thức bên ngoài cũng không thể xâm nhập, tóm lại, đều bị Thanh Tâm Phong ngăn trở hết. Duy chỉ có ta mới có thể tuỳ nghi thi triển không bị hạn chế.
Thanh âm của Đại Viên Hoàng vang lên trong não Tần Vũ, làm cho hắn an tâm trở lại.
– Hảo thần kỳ.
Tần Vũ không kìm được thốt ra.
Bị Thanh Tâm Phong này bao quanh, không ngờ lại hình thành một tiểu thiên địa, có thể hạn chế âm thanh, yêu thức, mục quang và rất nhiều thứ khác nữa.
– Tần Vũ, chỉ cần ngươi có thể xuyên qua khu vực Vũ Trụ Toái Kim Lưu là đến khu vực an toàn.
Đại Viên Hoàng truyền âm nói. Tần Vũ lúc này ở bên trong, cảm thụ được Thanh Tâm Phong này đang di động.
Qua một khoảng thời gian.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://sachvui.comTần Vũ chỉ cảm thấy tiểu thiên địa hơi rung lắc, sau đó phân tán ra, biến thành một đoàn Thanh Tâm Phong bay khỏi chỗ này.
Sau đó Tần Vũ cũng nhìn thấy lại Đại Viên Hoàng và Ngưu Ma Hoàng.
– Cuối cùng đã đến.
Đại Viên Hoàng cười nói.
Tần Vũ lúc này kinh dị nhìn xung quanh.
Vũ Trụ Toái Kim Lưu giống như những vòng tròn hầu như bao quanh toàn bộ khu vực, đại khái phải đến vài trăm mét. Tần Vũ có thể nhìn thấy vô hạn Vũ Trụ Toái Kim Lưu.
Trong khu vực Vũ Trụ Toái Kim Lưu này có một toà tiểu sơn huyền phù.
Tần Vũ, Ngưu Ma Hoàng, Đại Viên Hoàng đang ở trước mặt toà tiểu sơn này. Nó phải cao đến mười hai vạn mét. Tần Vũ nghĩ so với đại điện này, ba người bọn họ giống như ba con kiến.
– Đây chính là Truyền thừa cấm địa.
Đại Viên Hoàng chỉ đến toà tiểu sơn.
– Đại Viên Hoàng tiền bối, Hầu Phí hiện tại đang ở trong phải không ?
Tần Vũ vui mừng hỏi.
Đại Viên Hoàng nói:
– Ngươi nhìn xem có một thông đạo kìa. Đó, chính là thông đạo đó. Bên ngoài có một thông đạo lộ thiên, Hầu Phí chính là đang ở trong thông đạo đó.
Đại Viên Hoàng ám chỉ đến thông đạo trước mặt. Cả toà tiểu sơn chỉ có duy nhất một thông đạo.
Ngay lập tức sau đó Tần Vũ phi thân vào.
– Khoan đã.
Đại Viên Hoàng đột ngột ngăn cản Tần Vũ.
– Tần Vũ ngươi không thể đi vào.
– Sao vậy?
Tần Vũ tức giận.
– Tần Vũ hãy nghe Đại Viên Hoàng nói trước rồi hãy quyết định xem có nên đi vào hay không.
Ngưu Ma Hoàng nói
Tần Vũ nhìn sang Đại Viên Hoàng. Đại Viên Hoàng từ từ nói:
– Ngươi có nhìn thấy xung quanh Truyền thừa cấm địa này có rất nhiều Thanh Tâm Phong không?
Tần Vũ gật đầu.
Thanh Tâm Phong này đích thực quỷ dị. Một lượng lớn Thanh Tâm Phong giống như màng trứng gà bao quanh bảo vệ trứng gà bên trong. Nhìn từ bên ngoài Thanh Tâm Phong có vẻ trong suốt, có thể nhìn vào bên trong.
– Nhìn từ bên ngoài, ngươi có thể thấy bên trong Thanh Tâm Phong nhưng một khi tiến nhập vào bên trong, thì lại giống như bị hãm nhập vào một tiểu thiên địa, căn bản không thể nhìn ra bên ngoài.
Đại Viên Hoàng cẩn thận nói.
Tần Vũ biết điều này khi tiến nhập vào lần vừa rồi.
– Tần Vũ, ta nói cho ngươi biết, Truyền thừa cấm địa này cũng có sự hạn chế của nó. Siêu cấp thần thú của viên hầu tộc trong đời chỉ có thể đi vào ba lần. Nếu vào quá ba lần, chỉ có chết chứ không nghi ngờ gì.
Đại Viên Hoàng thần sắc nghiêm trọng.
Tần Vũ tập trung lắng nghe.
– Tộc nhân của Viên Hầu tộc bọn ta khả dĩ có thể tiến vào.
Đại Viên Hoàng nói tiếp
– Lúc bọn ta tiến vào để tiếp thụ khảo nghiệm của Truyền thừa cấm địa, sẽ có nơi riêng cho bọn ta.
– Nhưng nếu không phải là người của tộc ta, nếu tiến vào sẽ gặp một người có cùng công lực với mình.
Đại Viên Hoàng nói đến đây, Tần Vũ cảm thấy hơi mơ hồ.
– Truyền thừa cấm địa có người khác ở trong?
Tần Vũ lập tức truy vấn.
Nói như Đại Viên Hoàng thì nếu có người ngoài tiến vào thì gặp người có cùng đẳng cấp công lực…. Nếu nói như vậy thì bên trong Truyền thừa cấm địa này phải có rất nhiều nhân tài. Nếu không sao lại có nhiều người có cùng đẳng cấp công lực như vậy xuất hiện.
– Không.
Đại Viên Hoàng lắc đầu
– Nói chung nhất thời ta khó mà nói rõ được.
– Tần Vũ, ta có thể nói với ngươi như thế này.
Đại Viên Hoàng ngừng một lúc rồi nói tiếp.
– Viên hầu tộc bọn ta nếu tu luyện bên trong thì đối thủ chỉ là người có một nửa công lực như mình.
– Một nửa?
Tần Vũ mơ hồ hỏi
– Phải, ví như Hầu Phí, hắn đơn phương đến chiến đấu, Truyền thừa cấm địa chỉ đưa ra một đối thủ nhưng người này sở hữu toàn bộ công pháp của hắn đến mức hoàn hảo, chỉ là công lực của người này chỉ bằng một nửa hắn. Vậy mà mỗi lần như vậy, Hầu Phí đều bị đánh trọng thương.
Đại Viên Hoàng nghiêm túc nói.
Tần Vũ thực sự chấn kinh.
Công lực chỉ bằng nửa Hầu Phí đã khiến hắn phải trọng thương.
– Bên trong tổng cộng có sáu cấp công pháp, Hầu Phí tiến vào mức công pháp đầu tiên, cứ tiến lên dần dần. Qua nhiều năm, mãi vừa rồi hắn mới thắng cấp đầu tiên, bắt đầu khiêu chiến cấp thứ hai. Hơn nữa đối tượng công pháp của hắn chỉ có công lực bằng nửa hắn mà thôi.
Đại Viên Hoàng nhìn sang Tần Vũ.
– Nếu như Tần Vũ ngươi tiến vào, địch nhân sẽ có công lực như ngươi, bắt đầu không phải là cấp một mà là cấp tương đương với đẳng cấp của ngươi hiện tại.
– Linh hồn của ngươi đang ở cấp bao nhiêu ?
Đại Viên Hoàng hỏi.
– Khoảng nhị, tam cấp tiên đế.
Tần Vũ thật thà trả lời.
– Vậy thì địch nhân có thể sử dụng công pháp ở mức hai, hơn nữa lại là đại thành công pháp. Bên cạnh đó lại có cùng công kích lực tương ứng với mười lần tam cấp tiên đế, còn về phòng ngự… lực phòng ngự là vô địch, ngươi chỉ có thể công kích đánh rơi trường côn trong tay hắn để thắng.
Trong tâm Tần Vũ quá kinh hãi.
Phòng ngự vô địch, công kích gấp mười lần tam cấp tiên đế.
– Do đó ngoại nhân mà tiến vào chỉ có con đường chết. Lực phòng ngự của đối thủ luôn là vô địch, ngươi chỉ có thể lĩnh ngộ cách vượt qua hắn hoặc đánh rơi trường côn trong tay hắn mà thôi.
Đại Viên Hoàng ngưng mắt nhìn Tần Vũ, nghiêm trọng nói
– Tần Vũ, ngươi chắc đã rõ rồi.