Tây Bắc Lôi Phạt thành.
Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc đã đích thân bố trí ra một không gian, thời gian bên trong gia tốc đến năm ngàn lần. Nếu duy trì thời gian gia tốc gấp năm ngàn lần, với Chu Hoắc mà nói là cả một sự khổ sở.
Chu Hoắc không phải là Tu La thần vương, có thể dễ dàng duy trì được thời gian gia tốc một vạn lần trong không gian.
– Phụ hoàng, hai vị tông sư này thực lực luyện khí rất mạnh, nhưng liệu có thể luyện chế được nhị lưu Hồng Mông linh bảo không vẫn còn khó nói, nếu không thành công…
Chu Hiển nhìn Chu Hoắc dò hỏi:
Chu Hoắc lắc đầu cười khổ. Vì nhi tử của mình này, hắn cũng hao phí rất nhiều tâm tư.
– Yên tâm đi, nguyên liệu luyện khí và Hồng Mông linh khí đều có đủ cả rồi. Theo đạo lý bọn họ có thể luyện chế được nhị lưu Hồng Mông linh bảo!
– Nhưng mà, nếu…
– Không cần lo lắng.
Chu Hoắc cắt ngang lời Chu Hiển.
– Nếu như hai vị luyện khí tông sư, luyện chế Hồng Mông linh bảo uy lực không lớn, không đạt yêu cầu. Ta sẽ cho con kiện Chấn Lôi Hống, như vậy được chưa?
Chấn Lôi Hống, trong số kiện nhị lưu Hồng Mông linh bảo tương đối nổi danh. Là kiện linh bảo lợi hại mà Chu Hoắc thường xuyên sử dụng, đó cũng xem như là vũ khí tùy thân của Chu Hoắc.
– Đa tạ phụ hoàng!
Chu Hiển nhất thời mừng rỡ.
Có được lời hứa đó của cha mình, hắn rất yên tâm. Chu Hiển cũng biết, phụ hoàng của hắn – Chu Hoắc là một trong bát đại Thánh Hoàng, thực ra linh bảo trấn tộc của Chu gia là một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, linh bảo đó xuất hiện cùng với sự đản sanh của thần giới.
Bởi vì kiện Hồng Mông linh bảo đó quá lợi hại nên Chu Hoắc ít khi sử dụng, bình thường chỉ dùng có Chấn Lôi Hống mà thôi, chỉ khi nào thật cần thiết mới sử dụng đến linh bảo trấn tộc.
– Có Chấn Lôi Hống, chỉ cần lễ vật của Tần Vũ không phải là nhất lưu Hồng Mông linh bảo, thì ta nhất định sẽ chiến thắng!
Chu Hiển trong lòng thầm nghĩ.
Chấn Lôi Hống có thể được xem như là tuyệt đỉnh trong số nhị lưu nhị lưu Hồng Mông linh bảo. Cho dù Tần Vũ có xuất ra một nhị lưu Hồng Mông linh bảo đỉnh cao thì cũng không thể nào sánh bằng.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Cuối cùng còn phải đến lượt mười ba vị thần vương tiến hành bình phán? Chỉ cần chênh lệch không lớn, Chu Hiển nhất định sẽ chiến thắng.
Đoan Mộc Phong, Âu Nghiệp Tử hai vị đại luyện khí tông sư đang khổ cực luyện khí. Thì giờ phút này trong tân vũ trụ, Tần Vũ lại đang khoanh chân tĩnh lặng.
Tâm cảnh càng thêm không linh, trạng thái dần đạt đến hoàn mỹ.
Yên tĩnh…
Tần Vũ tựu như vậy khoanh chân ngồi, cảm thụ không linh tâm cảnh, mỗi một khắc Tần Vũ đều cảm thấy cả người như đạt đến một trạng thái đỉnh phong.
Vì một nguyên do nào đó, Tần Vũ lúc này lại có cảm giác, hắn biết được rằng… lúc này luyện khí nhất định sẽ thành công. Một cảm giác phi thường huyền diệu. Tần Vũ nhẹ mở mắt ra, thời gian mà hắn khoanh chân ngồi đã hơn một vạn năm.
Trong phạm vi trăm thước xung quanh Tần Vũ, yên tĩnh lạ thường.
Ngoài phạm vi trăm thước, không gian chấn động, xoáy tròn. Bởi đây là biên giới của tân vũ trụ, đang không ngừng mở rộng phạm vi.
Tần Vũ đứng lên, trường bào nhất thời biến mất, cả thân trên lộ ra. Một tay Tần Vũ giơ ra, trong không gian xuất hiện một phá không trùy.
Tần Vũ phất tay, trước mặt xuất hiện chiếc bàn đập màu đen.
– Phân thân!
Tần Vũ khẽ hô. Bên cạnh liền xuất hiện một thanh bào Tần Vũ. Thanh bào Tần Vũ cung kính cúi chào:
– Bản tôn!
Tần Vũ mỉm cười.
Chính lúc này, thân Hồng đồng cổ thụ từ không trung xuất hiện. Tần Vũ vung tay, thân cây to ba bốn người ôm bỗng phân ra làm bốn mảnh. Giữa lòng cây lộ ra một lõi màu đỏ sẫm. Tần Vũ biết đó chính là phần quan trọng nhất của Hồng đồng cổ thụ – thụ tâm.
Hồng đồng cổ thụ, ngoại trừ thụ tâm là tài liệu tốt nhất. Còn có thân cây của thần mộc. Chỉ cần dụng tâm luyện chế, có thể luyện chế ra thượng phẩm thiên thần khí.
Giờ phút này Tần Vũ trong lòng có một loại cảm giác mãnh liệt xúc động, sử dụng thụ tâm cùng với thân cây của thần mộc, là có thể luyện chế ra một kiện Hồng Mông linh bảo.
Hô!
Tay trái Tần Vũ đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa, ngọn lửa này chủ yếu là bạch sắc tịnh hỏa và hư vô nghiệp hỏa. Đối với loại nguyện liệu tinh túy như vậy, hắc sắc tịnh hỏa tịnh không có chỗ hữu dụng.
Thụ tâm Hồng đồng rơi xuống trên mặt bàn màu đen. Ngọn lửa trong lòng bàn tay bao quanh thụ tâm, trông giống như đang bồng bềnh trên mặt nước. Hư vô nghiệp hỏa và bạch sắc tịnh hỏa không ngừng thiêu đốt.
Cầm trong tay phá không trùy, Tần Vũ một trùy nện xuống.
Tiếng rít vang lên. Phá không trùy nện xuống, không gian nổi lên một chút sóng gợn, bao vây lấy thụ tâm, mà tay trùy của Tần Vũ liên tục nện xuống trung tâm thụ tâm.
Bồng!
Lõi Hồng đồng cứng rắn vô cùng, từng nhát đập của Tần Vũ ẩn chứa không gian chi lực, đã xuất hiện vết rách.
Cao thủ luyện chế thông thường, đối với thụ tâm hoàn mỹ này sẽ không phá hư. Nhưng Tần Vũ không phải là người bình thường, phá rồi lập, mới là chính đạo.
Tần suất vung trùy của Tần Vũ thay đổi liên tục, lúc mềm mại như gió xuân, lúc kịch liệt như sấm dậy. Lõi cây Hồng đồng đã biến thành một chất lỏng màu đỏ sẫm, không ngừng lưu động.
Đây chính là năng lượng tinh hoa của thụ tâm Hồng đồng cổ thụ.
Hô! Hô!
Từ phá không trùy tản mát ra tám đạo không gian, đem khối chất lỏng màu đỏ đặt vào trong ngọn lửa.
Thậm chí mắt thường cũng có thể thấy, trong khối dung dịch đỏ ấy có một đạo quang mang lưu động. Trên trán Tần Vũ chảy ra những giọt mồ hôi. Giọt mồ hôi trong nháy mắt tan biến mất. Trong quá trình luyện khí, Tần Vũ không cho phép thứ gì ảnh hưởng đến.
– Không sai biệt lắm!
Lần luyện khí này Tần Vũ sử dụng rất ít nguyên liệu, chỉ dùng thụ tâm và hai phần thân của thần mộc. Thân gỗ ba bốn người ôm ấy được tách thành bốn phần, Tần Vũ chọn lấy hai, nhưng là hai phần có thể tích lớn nhất. Hai phần kia Tần Vũ thu về.
Chính là, khi thu về thể tích cũng….
– Khí phôi đã thành.
Tần Vũ giơ tay, trong tay xuất hiện một cây quyền trượng màu đỏ. Quyền trượng dài chừng hai thước thậm chí tay cầm chỉ dài khoảng hai tấc.
– Phân thân, chuẩn bị thối hỏa (thổi lửa)!
Tần Vũ phất tay, cây xích huyết quyền trượng bay lên không, mà thanh bào Tần Vũ thân thể tự nhiên tản mát ra dòng khí màu xanh – hàn mông lĩnh vực. Trong hàn mông lĩnh vực còn có kim nguyên trọng thủy lưu chuyển giống như Du Long.
Thanh bào Tần Vũ dễ dàng khống chế hàn mông khí, kim nguyên trọng thủy bao vây lấy xích huyết cây quyền trượng.
Độ dẻo dai, bền cứng không ngừng tăng lên.
– Thành công!
Trên mặt Tần Vũ có một tia vui mừng, giờ phút này thanh bào Tần Vũ cũng thu hồi hàn mông lĩnh vực. Lúc này đây việc thối hỏa cũng gần như hoàn mỹ.
Xích huyết quyền trượng, bay trở lại trước mặt Tần Vũ.
– Hồng Mông linh khí!
Tần Vũ nhìn ra xa, ở vô cùng vô tận Cưỡng hồ khí lưu. Tay khẽ phất nhẹ, một lượng lớn Hồng Mông linh khí bay tới.
Hồng Mông linh khí trực tiếp bao quanh lấy xích huyết quyền trượng.
Tần Vũ nhắm mắt, giữa hai tay toát ra từng đạo lưu quang, nhập vào xích huyết quyền trượng. Nhất thời quyền trượng tỏa hào quang chói lòa. Thậm chí trên bề mặt còn có một đạo quang mang màu xanh biếc lưu chuyển.
– Càn khôn trận pháp, khải linh (khởi động)!
Xích huyết quyền trượng, quang mang chói mắt. Còn có lấp lánh ánh quang mang xanh lục, ngưng tụ tại đỉnh quyền trượng.
Tần Vũ mỉm cười, giơ tay. Xích huyết quyền trượng bay tới trước mặt. Tần Vũ có cảm giác phi thường tốt.
– Chúc mừng bản tôn!
Thanh bào Tần Vũ khom mình nói..
Tần Vũ cũng mỉm cười gật đầu, thanh bào Tần Vũ biến mất. Ánh mắt Tần Vũ chuyển sang xích huyết quyền trượng, cẩn thận quan sát.
Cây quyền trượng này giống như màu xích huyết tinh ngọc, phía đỉnh trượng lại có màu ngọc bích.
– Không rõ cấp bậc của quyền trượng ra sao?
Tần Vũ mặc dù là người luyện khí, nhưng đối với Hồng Mông linh bảo lại không hề biết đánh giá. Duy chỉ có nhỏ máu nhận chủ mới có thể biết được cấp bậc của cây quyền trượng này.
– Hy vọng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo.
Trong tâm Tần Vũ hy vọng. Từ đầu ngón tay nhỏ ra một giọt máu tươi. Máu tươi rơi vào đỉnh quyền trượng, tựa như giọt nước rơi vào biển lớn, trực tiếp bị hấp thu.
Trong lòng Tần Vũ đã dần biết được công dụng của quyền trượng.
– Lực công kích quả là mạnh.
Tần Vũ trong lòng vui mừng:
– Đúng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo!
Cây quyền trượng có uy lực ghê gớm, khiến cho Tần Vũ không khỏi run lên.
Quyền trượng xuất ra, có thể khống chế không gian. Đồng thời, đỉnh quyền trượng có thể biến thành ngàn vạn đỉnh, có tác dụng vây khốn đói phương. Khi bị vây khốn, cho dù thuấn di cũng vô pháp đào thoát.
Hơn nữa, thân cây quyền trượng cứng cỏi vô cùng, hoàn toàn có thể dùng công kích đối thủ.
– Nhất lưu Hồng Mông linh bảo quả nhiên lợi hại, bất quá nói về lực trói buộc vẫn không bằng tàn Tuyết thần thương có Huyền Hoàng khí a.
Tần Vũ nghĩ thầm.
Nét mặt Tần Vũ không thể che giấu nổi nụ cười.
– A, phải cho Lan thúc và Lập nhi xem.
Tần Vũ trong lòng nghĩ phải đem chuyện vui này nói cho bọn họ biết.
Tần Vũ trực tiếp biến mất khỏi tân vũ trụ.
Trong Mộc phủ.
Vừa về đến Mộc phủ, Tần Vũ vận không gian lực, tìm kiếm Lan thúc và Lập nhi.
– Lan thúc, Lập Nhi! Ta thành công rồi!
Thanh âm Tần Vũ mang chút kích động trực tiếp truyền đến cho Khương Lan, Khương Lập.
Mà lúc này bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng: “Oanh!”. Vốn đang trong lành, bỗng xuất hiện những đám mây màu đỏ.
– Thành công?
Khương Lan nao nao:
– Chẳng lẽ tiểu Vũ?
Thần thức của Khương Lan đảo qua, đã phát hiện thấy Tần Vũ, đồng thời cũng chú ý đến cây xích huyết quyền trượng. Với kiến thức của Khương Lan, tự nhiên cảm thấy được sự bất phàm của quyền trượng.
Thân hình khẽ động, Khương Lan xuất hiện cạnh Tần Vũ. Mà Khương Lập cũng rất nhanh xuất hiện, trên mặt lộ vẻ kích động hưng phấn.
– A, chuyện gì xảy ra?
Tần Vũ lúc bấy giờ mới chú ý đến dị tượng của bầu trời.
Toàn bộ bầu trời đã chuyển sang một màu đỏ rực, ngay cả lục địa thần giới cũng ánh lên một màu đỏ. Cơ hồ mọi người trong thần giới đều thấy tràng cảnh này.
Khương Lan ngẩng đầu nhìn thoáng qua, sau đó con mắt sáng lên, trực tiếp nhìn tần Vũ hỏi:
– Tiểu Vũ, ngươi luyện chế thành nhất lưu Hồng Mông linh bảo?
– Lan thúc, thúc sao lại biết?
Tần Vũ cười hỏi lại.
Khương Lan bỗng bật ra tiếng cười sang sảng:
– Ha ha, tại thần giới. Chỉ có nhất lưu Hồng Mông linh bảo xuất thế mới có thể khiến cho thiên địa biến thành màu đỏ sậm, giáng hạ linh bảo chi lôi.
– Linh bảo chi lôi?
Tần Vũ không hiểu.
Lúc trước, Tượng Thần Xa Hầu Viên khi thành công luyện chế nhất lưu Hồng Mông linh bảo cho Tu La thần vương. Thần giới cũng xuất hiện dị tượng, nhưng mà Xa Hầu Viên không có miêu tả lại, tựa hồ đối với chuyện này không để trong mắt.
Đúng, nếu hiểu rõ Xa Hầu Viên. Mục tiêu của Xa Hầu Viên chính là thiên tôn linh bảo, chỉ có chế luyện thành công thiên tôn linh bảo mới có thể làm cho hắn cao hứng.
– Là một loại kiếp lôi, trong lịch sử thần giới cũng đã xuất hiện. Uy lực không lớn lắm. Ngươi hãy đem cây quyền trượng ngăn trở kiếp lôi. Ta xem… chỉ có nhất lưu Hồng Mông linh bảo xuất thế thì mới có dấu hiệu này.
Khương Lan không thèm để ý đến kiếp lôi.
Chỉ thấy khắp nơi đầy mây đỏ, có khắp cả bầu trời.
Từ bầu trời vô tận phóng tới các sắc lôi điện. Vô số sắc lôi điện giống như pháo hoa chiếu sáng cả thần giới.
Cuối cùng, vô số lôi điện tụ lại, tạo nên một cầu vồng bảy sắc lôi điện, trực tiếp hướng Mộc phủ trong Phiêu Tuyết thành đánh xuống.
– Lôi điện, uy lực không lớn lắm.
Lôi điện vừa tiến nhập vào khu vực không gian của Tần Vũ. Tần Vũ đã cảm nhận ra được, bèn tùy ý cho quyền trượng bay lên…
Bồng!
Bảy sắc cầu vồng lôi điện đánh xuống quyền trượng, lôi điện bắn ra bốn phía. Chỉ là càng làm cho quyền trượng thêm chói lòa.
– Quả nhiên không thể tính là kiếp lôi.
Tần Vũ trong lòng thầm gật đầu.
Tần Vũ đột nhiên nghĩ đến một chuyện:
– Theo như lời Lan thúc vừa nói, hồng vân bao phủ, linh bảo chi lôi giáng hạ là dấu hiệu nhất lưu Hồng Mông linh bảo xuất thế. Đây không phải là để cho cả thần giới biết ta ở trong Mộc phủ luyện chế được một kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo sao?
– Ha ha, nhất lưu Hồng Mông linh bảo có lực hấp dẫn lớn a. Tần Vũ, đại ca ta đã tới.
Khương Lan đột nhiên quay về nhìn Tần Vũ cười nói.
Tần Vũ nao nao.
– Ngay cả Khương Hình cũng đến!
Khương Lan lắc đầu, nở nụ cười một tiếng.
Ba đại thần vương của Phiêu Tuyết thành giờ phút này đã tề tựu tại Mộc phủ.