Đại Viên Hoàng, Ngưu Ma Hoàng đều nhìn sang Tần Vũ đợi câu trả lời.
Phòng ngự vô địch, chỉ có đánh rơi trường côn của đối phương mới thắng được.
Tần Vũ hơi lo lắng. Cái mà hắn tự hào nhất là khả năng phòng ngự của mình, tuy nhiên đối phương lại có khả năng phòng ngự vô địch. Trong lĩnh ngộ chiến đấu, liệu Tần Vũ có thể so sánh với đệ nhị cấp côn pháp cực trí hay không ?
Đột nhiên, Tần Vũ giật mình.
– Kìa, Hầu Phí xuất hiện.
Thanh âm của Ngưu Ma Hoàng phát ra thu hút sự chú ý của Tần Vũ. Lúc đó cả Ngưu Ma Hoàng và Đại Viên Hoàng đều nhìn sang hành lang thông đạo trong Truyền thừa cấm địa.
Tần Vũ cũng nhìn sang. Một thân ảnh đang chạy đến bên trên hành lang lộ thiên, trên người có rất nhiều huyết tích, chính thị là Hầu Phí mà lâu năm không gặp.
– Phí phí!
Tần Vũ không kìm được gọi tên.
Tuy nhiên Hầu Phí giống như không nghe thấy gì, ngồi xuống nền đất, bế nhãn toạ công, song thủ vẫn nắm chặt hắc bổng.
Kình phong quét ngang qua, thân hình Hầu Phí vẫn bất động.
– Phí Phí!
Tần Vũ vẫn tiếp tục gọi. Nhiều năm không gặp, tình cảm bấy lâu trong lòng có dịp trùng xuất.
– Tần Vũ, không cần phải gọi, Hầu Phí không thể nghe cũng không nhìn được bên ngoài… Truyền thừa cấm địa này đã bị Thanh Tâm Phong phong toả hoàn toàn. Ở trong đó cũng giống như ở trong một tiểu thiên địa, căn bản không nhìn thấy cũng không nghe nghe được bất kỳ âm thanh gì ở bên ngoài.
Đại Viên Hoàng Tôn Viên nói.
Tần Vũ lúc này đã bình tĩnh lại.
Sau đó lại tự cười một mình. Bản thân lại tự giả mê không hiểu quên mất đặc thù của Thanh Tâm Phong.
Tần Vũ tử tế nhìn sang Hầu Phí lúc này.
So với Hầu Phí trong quá khứ, hắn có phần ngoan liệt hơn, kiên nghị hơn. Toàn thân lúc này ngồi trên lộ thiên thạch giống như một toà thạch điêu vững chắc, kình phong xung quanh không hề ảnh hưởng một chút nào.
– Phí phí…
Tần Vũ nhìn sang thân thể Hầu Phí lúc này có rất nhiều tiên huyết, khẳng định là Hầu Phí bị trọng thương.
Tần Vũ nhìn sang Đại Viên Hoàng hỏi
– Đại Viên Hoàng tiền bối, Phí Phí trong Truyền thừa cấm địa này liên tiếp bị trọng thương sao?
Đại Viên Hoàng Tôn Viên điềm nhiên cười nói:
– Tại Truyền thừa cấm địa, mỗi người đều phải trải qua khổ chiến. Nếu như không cẩn thận, thì còn có khả năng mất mạng là khác. Địch nhân trong Truyền thừa cấm địa hoàn toàn không có từ tâm, Hầu Phí mỗi ngày phải chiến đấu một, hai lần. Ngoại trừ lần đánh bại đệ nhất cấp côn pháp, còn lại lần nào cũng trọng thương ra về.
Tần Vũ chấn kinh.
Mỗi ngày một, hai lần, đều là sinh tử đấu. Tần Vũ hiểu rằng mỗi lần đều tiêu hao rất nhiều tâm lực. Cứ chiến đấu liên tục như vậy, thực sự rất cực khổ.
– Nếu lần nào cũng như vậy, nhỡ Hầu Phí chết thì làm sao?
Tần Vũ hướng đến Đại Viên Hoàng hỏi.
Đại Viên Hoàng gật đầu nói:
– Chết ư? Hầu Phí thân là siêu cấp thần thú. Bắt đầu với côn pháp đệ nhất tầng, tuy là hắn mỗi lần chiến đấu đều rất khó khăn nhưng không thể táng mạng dễ dàng như vậy được. Nếu đơn giản như vậy mà chết… chỉ trách Hầu Phí không xứng đáng là siêu cấp thần thú.
– Đại Viên Hoàng tiền bối, người tiến nhập Truyền thừa cấm địa mấy lần rồi?
Tần Vũ hỏi.
Tần Vũ nhớ ra rằng siêu cấp thần thú của viên hầu tộc có khả năng tiến nhập vào Truyền thừa cấm địa ba lần.
– Ba lần rồi.
Trong ánh mắt Đại Viên Hoàng hiện lên tia bất lực.
– Nếu như ta mới vào trong đó hai lần, thì có khả năng giúp ngươi nói chuyện với Hầu Phí, tuy nhiên hiện tại chỉ có thể phụ thuộc vao mình ngươi thôi.
Tần Vũ lộ vẻ lo lắng.
– Đại Viên Hoàng đã đi vào ba lần rồi. Nhưng bằng vào tư chất của Phí Phí, chắc sẽ không dễ dàng chết.
Tần Vũ nhìn sang Đại Viên Hoàng.
– Đại Viên Hoàng tiền bối, Phí Phí tiến vào được bao năm rồi, tu vi của hắn hiện tại thế nào?
Trong mắt Đại Viên Hoàng hiện lên vẻ hân hoan:
– Hầu Phí đã tiến vào được sáu mươi năm. Sáu mươi năm trước, nó là lục cấp yêu vương, hiện tại đã là tam cấp yêu đế rồi.
– Mới chỉ sáu mươi năm thôi…
Ngưu Ma Hoàng cảm thán
– Tôn Viên à, Truyền thừa cấm địa của viên hầu tộc đúng là có ưu thế quá. Nếu như bình thường tu luyện, kể cả thiên tư có cao đi nữa, cũng chỉ đến được thất hoặc bát cấp yêu vương, thế mà hắn đã đạt được tam cấp yêu đế.
Tôn Viên điềm nhiên cười:
– Siêu cấp thần thú của Viên Hầu tộc bọn ta, các tiền bối từ thưở xưa đã tự kiến tạo nên Truyền thừa cấm địa. Mỗi Siêu cấp thần thú đều “dĩ chiến ngộ đạo”, thế nên tốc độ tu luyện của bọn ta không phụ thuộc vào thời gian mà phụ thuộc vào số lần chiến đấu.
– Tuy nhiên chỉ với sáu mươi năm, Hầu Phí đã trải qua sinh tử chiến, tổng cộng hai trăm ba mươi ngàn lần. Vì vậy đạt đến lưỡng tam cấp yêu đế. Tần Vũ, ta hỏi ngươi nhé. Từ lúc ngươi tiến nhập vào Tiên Ma Yêu giới, đã tiến hành tối thiểu bao nhiêu sinh tử chiến?
Tôn Viên hướng đến Tần Vũ hỏi.
Tần Vũ nghĩ ngợi một lúc, mỉm cười nói: – Khoảng mười.
Mười và hai trăm ba mươi ngàn quả thật quá khác biệt.
– Ngươi …
Mắt Ngưu Ma Hoàng nở to.
– Sinh tử chiến đấu, ngươi nghĩ thì hay lắm, nếu như gặp đối thủ quá mạnh thực sự không thể chiến đấu, nếu như quá yếu, lại không có tác dụng. Cả đời ta cũng chỉ trải qua hơn trăm trận sinh tử chiến. Đúng là ngoại trừ Truyền thừa cấm địa của viên hầu tộc, liệu còn có nơi nào khác có thể khiến Hầu Phí trong sáu mươi năm chiến đấu nhiều như vậy được.
Trong lúc đàm thoại, Hầu Phí lúc này trên lộ thai thạch đã đứng dậy.
Tay nắm hắc bổng, Hầu Phí tiến nhập vào thông đạo bên trong.
– Đại Viên Hoàng tiền bối, ta phải đi vào.
Thanh âm Tần Vũ đột nhiên vang lên.
– Ngươi thực sự muốn đi vào sao?
Đại Viên Hoàng kinh ngạc nhìn Tần Vũ.
Đối diện với phòng ngự vô địch, công kích lực tương đương với mười lần của tam cấp tiên đế, Đại Viên Hoàng không nghĩ Tần Vũ có cơ hội thắng lợi.
“Tần Vũ, ta biết ngươi có Vạn thú phổ nhưng không có tác dụng đâu.”
Đại Viên Hoàng nghĩ Tần Vũ nhất định sử dụng Vạn thú phổ.
– Nếu như ngươi phái xuất những yêu đế của Vạn thú phổ, Truyền thừa cấm địa tự động phái xuất người có công lực tương đương, hơn nữa công kích lực cao gấp mười lần yêu đế ra. Ngươi càng phát xuất nhiều, Truyền thừa cấm địa càng phái xuất nhiều hơn. Ngươi chỉ có thể tự mình dựa vào bản thân mà thôi.
– Đại Viên Hoàng tiền bối, không cần người khuyến cáo, vãn bối tự biết rồi. Làm cách nào để tiến vào bây giờ?
Tần Vũ hỏi.
Đại Viên Hoàng nhìn sang Tần Vũ.
Đối diện cái nhìn của Đại Viên Hoàng, nhãn thần Tần Vũ bất biến.
– Tốt lắm, nếu muốn đi vào thì cứ trực tiếp tiến vào, nên nhớ… một khi ngươi đi vào sẽ vô pháp dễ dàng trở ra. Chỉ duy nhất là chiến đấu với địch nhân, ngươi mới có tư cách trở ra.
Đại Viên Hoàng cẩn thận căn dặn.
– Vãn bối biết rồi.
Tần Vũ nói xong rồi phi thân tiến vào.
– À, còn có một số sự tình nữa.
Đại Viên Hoàng gọi lại. Tần Vũ dừng lại lắng nghe.
– Tần Vũ, một khi ngươi tiến nhập vào trong thông đạo chắc chắn sẽ phải chiến đấu luôn, vì vậy trong Truyền thừa cấm địa chỉ có một nơi duy nhất là an toàn, đó là lộ thiên bình thai.
Đại Viên Hoàng chỉ đến nơi vừa rồi Hầu Phí ngồi:
– Đó, đó chính là nơi Hầu Phí khôi phục thương thế, cũng là nơi an toàn duy nhất. Một khi ngươi tiến nhập thông đạo, sẽ phải tiếp nhận chiến đấu luôn.
– Vãn bối đã hiểu.
Tần Vũ gật đầu.
– Tần Vũ, sau khi vào trong ngươi chỉ việc chiến đấu với địch nhân, lưu ý, không nhất thiết phải thắng, quan trọng là phải bảo toàn tiểu mệnh của mình. Lộ thạch chính là nơi thoát khỏi Truyền thừa cấm địa. Phương pháp thoát khỏi chính là … chạy đến biên giới của lộ thai thạch. Từ đó Truyền thừa cấm địa sẽ tự động truyền tống ngươi ra ngoài.
Tần Vũ gật đầu, sau đó phi thân đến tiểu sơn huyền phù.
Nhìn thân ảnh Tần Vũ, Đại Viên Hoàng và Ngưu Ma Hoàng cảm thán.
– Tôn Viên, ngươi nói xem Tần Vũ có thể trở ra không?
Ngưu Ma Hoàng nói nhỏ
– Hắn ư, khả năng sống sót trở ra rất nhỏ.
Đại Viên Hoàng lắc đầu nói.
***********************
Tần Vũ thân thể xuyên qua Thanh Tâm Phong. Thanh Tâm Phong xuyên qua thân thể hắn nhưng không để lại chút thương tích nào.
Hắn rơi xuống lộ thai thạch. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Diện tích lộ thai thạch này không lớn. Phía bên kia có một khối thanh thạch phát sáng, chính là lối thoát duy nhất. Tần Vũ quay đầu nhìn vào… quả nhiên, Truyền thừa cấm địa này đã trở thành tiểu thiên địa, căn bản không thể nhìn ra bên ngoài.
– Ngoại tộc nhân, ngươi có một chút thời gian để chuẩn bị. Ngươi sẽ được nghênh tiếp với tư cách là địch nhân.
Một đạo âm thanh xuất hiện trong não Tần Vũ.
Sắc diện Tần Vũ biến đổi.
Thân hình giống như thiểm điện, nhanh chóng tiến nhập vào thông đạo. Thông đạo khá dài. Cơ hồ với tốc độ của Tần Vũ, sử dụng cả thuấn di, một lúc mới đi đến bên trong đại điện.
Tại trung tâm đại điện, Tần Vũ ngừng lại.
Bởi vì, trước mặt Tần Vũ lúc này là sáu thông đạo. Những thông đạo này không dài, Tần Vũ có thể nhìn thấy sáu thông đạo đều có khoảng không đại điện bên trong.
Tần Vũ nhìn sang bức tường có điêu khắc một dòng chữ lớn.
“Kinh thiên côn điển!”
– Khí thế rất mạnh.
Chỉ là bốn chữ thôi cũng khiến cho Tần Vũ rung động. Phảng phất trước mặt hắn, mỗi chữ giống như phá thiên tháp trên núi cao.
Mục quang Tần Vũ quét qua.
Trên bức tường này, bên cạnh dòng chữ “Kinh thiên côn điển” còn có một số ký tự khác. Giống như một người nào đó sử dụng trường côn khắc lên. Tổng cộng có sáu đồ tượng khác nhau.
Kinh thiên côn điển chi thất thập nhị côn!
Kinh thiên côn điển chi tam thập lục côn!
Kinh thiên côn điển chi thập bát côn!
Kinh thiên côn điển chi cửu côn!
Kinh thiên côn điển chi tam côn!
Kinh thiên côn điển chi nhất côn!
Nhưng những đồ tượng quỷ bí này phảng phất hư ảo biến hoá phiêu hốt, Tần Vũ căn bản không thể nhìn rõ những đồ tượng này. Thậm chí, hắn còn nghi ngờ, đây không phải là đồ tượng.
– Đệ tử của Viên Hầu tộc bọn ta, khi phi thăng thần giới, nếu như kinh thiên nhất côn thành công, có thể tiến nhập, làm môn hạ, đệ tử của ta.
Chữ điều khắc tại đồ tượng bí tịch đó làm Tần Vũ chấn kinh.
– Người viết ra câu này, chắc là tiền bối trong Viên Hầu tộc.
Thời khắc đó, một đạo băng lãnh thanh âm vang lên trong não Tần Vũ.
– Ngoại tộc nhân, hiện tại ngươi có mang theo hạ phẩm phòng ngự thần khí chiến y. Ta nói trước với ngươi, không được sử dụng phòng ngự thần khí chiến y đó, nếu sử dụng, ngươi trực tiếp bị sát tử.
Tần Vũ ngơ ngác.
– Đối thủ của ngươi, bản thân công lực tương đương, sử dụng Kinh thiên tam thập lục côn. Ngươi không được sử dụng phòng ngự thần khí chiến y trong tình huống này để giành thắng lợi. Hoặc ngươi có thể đào thoát đến lộ thiên thạch bên ngoài để an toàn li khai cấm địa.
Tần Vũ vừa nghe xong, sắc mặt biến đổi.
– Không sử dụng thần khí chiến y làm sao đánh đây?
Tần Vũ thực sự lo lắng.
Tần Vũ không hề hoài nghi thanh âm đối thoại vừa rồi. Có thể khống chế hành tinh thể “Vũ Trụ Toái Kim Lưu”, ngươi này đích thực có thể dễ dàng giết chết hắn… Nếu ném Tần Vũ vào trong Vũ Trụ Toái Kim Lưu chắc chắn là tử vong.
– Dẫn đến chiến trường số hai.
Băng lãnh âm thanh nổi lên, Tần Vũ ngay sau đó cảm thấy thân thể di chuyển. Tần Vũ cẩn thận nhìn địa phương hiên tại. Cả một khoảng không sơn động bên trong. Tâm Vũ động tâm, quay đầu nhìn lại…. Quả nhiên có một thông đạo dẫn đến đây. Ẩn ước Tần Vũ có thể từ thông đạo này nhìn sang thông đạo khác.
Thông đạo này là một nơi khác hay chính là đại điện vừa rồi.
– Đây là địa phương nào. Chẳng lẽ sáu thông đạo đều dẫn đến một nơi khác?
Tần Vũ trong lòng ngầm đoán.
Tần Vũ đã đoán dúng, sáu thông đạo là sáu đấu trường. Lúc này Hầu Phí đang chiến đấu tại thông đạo thứ nhất, nhưng Tần Vũ lại bị năng lượng của Truyền thừa cấm địa truyền nhập vào đấu trường thứ hai.
– Hô.
Một thân ảnh xuất hiện tại đấu trường số hai. Thân ảnh này nắm một thanh sắc trường côn. Cả người nhỏ nhắn, phần trên xích loả. Hắn là địch nhân của Tần Vũ.
– Ngoại tộc nhân, đối thủ của ngươi là ta.
Người này lạnh lùng nhìn Tần Vũ
– Ta là Thanh hộ vệ trong Truyền thừa cấm địa lục đại hộ vệ.
– Thanh hộ vệ.
Tần Vũ không dám lơi lỏng.
– Thanh hộ vệ, đối phó với ngoại tộc nhân, sử dụng cùng công lực.
Trong não Tần Vũ hiện lên một đạo âm thanh. Trên mặt Thanh hộ vệ hiện lên vẻ cung kính, cúi đấu nói:
– Vâng, đại nhân.
– Ngoại tộc nhân, chiếu theo qui tắc của chủ nhân, đây là khảo nghiệm ngươi chiến đấu lĩnh ngộ. Nếu như ngươi sử dụng thần khí chiến y để chống lại công kích, tức là phá vỡ quy tắc của chủ nhân, chắc chắn ngươi phải chết.
Âm thanh băng lãnh lại vang lên.
Tần Vũ cảm thấy người trong Truyền thừa cấm địa này đích thực khủng bố. Hắn cảm thấy rằng Thanh hộ vệ này cao thâm mặc trắc. Hiện tại Thanh hộ vệ áp chế công lực giống như Tần Vũ. Tần Vũ chỉ biết rằng, Truyền thừa cấm địa có sáu hộ vệ và một đại nhân nào đó.
– Bắt đầu đi.
Thanh âm băng lãnh phát lệnh.
Ánh mắt Thanh hộ vệ sáng lên, mục quang tập trung lên Tần Vũ giống như độc xà nhìn đến.
Thanh hộ vệ tay nắm trường côn, đột nhiên vung ra. Xung quanh Tần Vũ lúc này côn ảnh bao trùm toàn bộ. Trong mắt Tần Vũ có vô số côn ảnh. Mới chỉ thức đầu tiên, Tần Vũ lúc này đã không thể tránh được.