Tiền hô hậu ủng, thanh thế của Thanh Huyền lão tổ cao vời vợi. Dù lúc này một vài đại hộ pháp Xích Huyết động đã ra, lão tổ vẫn nằm trên ghế không thèm nhìn đám hộ pháp lấy một lần, đó chính là bộ dạng cao ngạo.
– Thanh Huyền, ở tại cửa Xích Huyết động mà lão diễu võ dương oai, thực có phần thái quá đó.
Đằng Tất lạnh lùng nói.
Thanh Huyền mở đôi mắt như cú mèo nhìn Đằng Tất, hung ác nói:
– Hóa ra là đồ cầu long ngươi. Đằng Tất, nếu ngươi đi theo ta, ta sẽ ban cho chức Phó Động chủ, sao hả?
Thanh Huyền hiểu rõ thực lực Đằng Tất, nên liền ra tay thu phục.
– Ai dà, Thanh Huyền lão quy ngoài cửa Xích Huyết động lại dám chiêu mộ Đằng lão đại, không coi Động chủ ra gì, thật là…
Yến Thanh bĩu môi bộ dạng khinh bỉ. Thanh Huyền lão tổ sắc mặt âm trầm, mắt lóe hàn quang.
Yến Thanh liền ôm tay Đằng Tất nói:
– Đằng lão đại, lão rùa này dọa ta, nô gia sợ quá. Ngươi phải bảo vệ ta đó.
Yến Thanh ra bộ dạng rất là hoảng sợ, trong mắt lại lộ vẻ trào phúng. Đằng Tất nhìn Yến Thanh không khỏi mỉm cười.
– Tiện nhân, ta phải phong ấn Nguyên Anh ngươi, lột da rắn ngươi, khiến ngươi chết khổ sở.
Thanh Huyền lão tổ điên cuồng hét. Thanh Huyền lão tổ rất ghét người khác gọi lão là Thanh Huyền lão quy hay lão ô quy. Lão chỉ thích người khác gọi lão là lão tổ. Giờ Yến Thanh liên tục sỉ nhục lão, thì bảo sao lão không giận giữ.
– Ối, nô gia sợ quá!
Yến Thanh tiếp tục ngọt ngào nói. Thanh Huyền lão tổ hai mắt trợn trừng.
– Lão ô quy, đừng phí thời gian nữa, ngươi dám đại ngôn là muốn chiếm đoạt địa vị, thật không tự lượng sức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Vu Phong, Vu Đồng hai huynh đệ nhìn Thanh Huyền lão tổ cười, trên mặt không chút sợ hãi.
Huyền Quy tam huynh đệ trầm mặc không nói gì. Huyền Quy tam huynh đệ bổn thể là huyền quy. Thanh Huyền lão tổ lại là lão huyền quy, vì khác nhau thời gian tu luyện, nên hiển nhiên Huyền Quy tam huynh đệ thực lực còn kém xa.
– Các ngươi, đã sẵn sàng để lão tổ ta dùng chân hỏa luyện hóa chưa, ta sẽ khiến các ngươi hồn phi phách tán.
Thanh Huyền lão tổ hướng tới chín đại hộ pháp giận giữ khiển trách. Lúc này Thanh Huyền lão tổ thực sự động nộ. Những tưởng với đoàn tùy tùng tiền hô hậu ủng, lão sẽ khiến đám Xích Huyết động này run sợ hãi hùng. Ngờ đâu lúc này chín đại hộ pháp nhìn lão không chút úy kỵ. Người khác không rõ thực lực Tần Vũ, nhưng chín đại hộ pháp họ lại hiểu rất rõ. Chưa nói đến Tần Vũ, thì thực lực của Hầu Phí, Hắc Vũ cũng đã rất khủng bố.
– Muốn chân hỏa luyện tử hộ pháp của ta, cũng cần hỏi xem bổn Động chủ có đồng ý không. Thanh Huyền lão tổ quản nhiều chuyện quá đó.
Âm thanh Tần Vũ vang khắp hơn trăm dặm.
Xích Huyết Lĩnh năm sáu vạn tu giả tề tựu tại đây liền yên lặng. Vô số tu yêu giả hướng về cửa Xích Huyết động chờ đợi. Chỉ thấy Tần Vũ thân mang hắc bào, bước từng bước tới chỗ cửu đại hộ pháp đối diện với Thanh Huyền lão tổ. Tần Vũ lúc này không giống với khi làm hộ pháp nữa. Lúc này Tần Vũ đứng thẳng, điềm tĩnh mỉm cười, hắc bào chuyển động bây phất phơ.
Thanh Huyền lão tổ nhìn Tần Vũ nhíu mày nghĩ:
“Tiểu bối này tịnh không tầm thường, muốn đánh bại hắn thật không đơn giản.”Nhìn Tần Vũ Thanh Huyền lão tổ không còn mười phần tin tưởng nữa. Tâm niệm lại chuyển động: “Hừm, tiểu bối này trước kia chỉ là Hộ pháp của Tra Hồng, thực lực chắc không bằng Tra Hồng. Dù là thực lực Tra Hồng còn không làm gì được ta, hà huống tên tiểu bối này.”
Nghĩ đến điểm này Thanh Huyền lão tổ cảm thấy thoải mái một chút.
– Tiểu bối, lão tổ phái người đưa cho ngươi Ngọc giản, ngươi đọc chưa? Ngươi thoái vị để lão tổ làm Động chủ hay ngoan cố chống lại, để lão tổ ta tự mình xử lý ngươi, khiến ngươi hồn phi phách tán.
Thanh Huyền lão tổ lấy lại khí thế lạnh giọng hỏi.
Tần Vũ nhíu mày nói :
– Thanh Huyền, lão thật không tự lượng sức mình!
Lúc này Tần Vũ cũng cảm thấy Thanh Huyền lão tổ thật tự mãn thái quá.
– Hừm !
Thanh Huyền lão tổ chuyển thân đứng bật dậy, mái tóc như những mũi tên xõa ra.Thanh Huyền lão tổ rời khỏi ghế, lăng không lạnh lẽo nhìn Tần Vũ và song mục phát ra hàn quang.
– Tiểu bối, lão tổ ta đã để cho ngươi chút thể diện, ngươi lại nghĩ bản thân mình là Động chủ thật. Dám ngang ngược trước mặt ta thì đừng trách lão tổ ta vô tình.
Thanh Huyền lão tổ cười tà ác, trong ngôn ngữ ẩn chứa sát ý. Tần Vũ mỉm cười, chỉ nhìn Thanh Huyền lão tổ.
Thanh Huyền bị Tần Vũ nhìn nộ hỏa bốc lên nói:
– Tiểu bối, ngươi không biết tại hải để tu yêu giới này thực lực mới là tối cao sao, ngươi tưởng đám Hộ pháp kia nhận ngươi làm Động chủ là ngươi làm Động chủ được sao? Tốt để ta cho ngươi biết thế nào là thực lực.
– À, Thanh Huyền, cuối cùng lão cũng chuẩn bị động thủ sao?
Tần Vũ đưa mắt nhìn đám tu yêu giả tiền hô hậu ủng phía sau lão tổ, cuối cùng nhìn lên người Thanh Huyền lão tổ.
– Ngươi sợ rồi sao?
Thanh Huyền lão tổ cảm thấy chút thỏa mãn. Lão đang chờ đợi Động chủ tự động cúi đầu xưng thần, như thế so với lão giết Tần Vũ đoạt chức Động chủ còn có thể diện hơn.
– Ta đợi lão động thủ từ lâu rồi, chỉ là lão thực quá là ầm ỹ .
Tần Vũ hai tay nắm lại, bất ngờ phát ra một âm thanh chói tai. Toàn bộ đám tu yêu giả biến sắc bao gồm cả Thanh Huyền lão tổ. Các cao thủ đều minh bạch Tần Vũ chỉ nắm hai tay mà khiến không khí dồn ép nổ tung phát ra âm thanh bạo liệt, thể hiện lực lượng cường đại cùng tốc độ kinh nhân.
Thấy vậy, chúng nhân cũng thử nắm tay lại và kể cả các cao thủ cũng vô phương làm được. Không khí lưu động rất nhanh, trừ khi tốc độ quyền đầu vượt qua tốc độ lưu chuyển không khí mới sinh ra cảnh tượng trên.
– Hay! Quả nhiên có chút thực lực, tiếc là trước mặt ta thì ngươi không chịu nổi một kích đâu.
Thanh Huyền lão tổ trường mi tung bay, Bát Lăng chùy xuất hiện trên tay chính là thượng phẩm linh khí chùy, đồng thời trên người xuất hiện Ô Quy Chiến Giáp.
Bên dưới tức thì hoan hô một trận. Đám tu yêu giả đi theo Thanh Huyền lão tổ tựa như thấy Thanh Huyền lão tổ sát tử Tần Vũ trước mắt.
– Đại ca, giải quyết lão rùa này đi.
Một âm thanh tà dị từ Xích Huyết động truyền ra. Một viên hầu vác cây gậy đen lắc đầu xuất hiện, như là viễn cổ hung thú khí thế phát tán ra xung quanh. Thanh Huyền lão tổ sắc mặt đại biến.
– Thanh Huyền, lão không muốn chân hỏa luyện tử ta sao?
Tần Vũ đột nhiên mỉm cười. Chỉ thấy từ thân Tần Vũ hóa thành một đạo kim sắc quang mang. Nhìn đạo quang, Thanh Huyền lão tổ kinh hoảng, Bát Lăng chùy hoang mang xuất ra, nhưng rồi đột nhiên Thanh Huyền lão tổ dừng lại không di chuyển nữa. Tần Vũ thân hình xuất hiện trở lại, chỉ thấy hữu thủ đang cầm một đoản kiếm mầu xanh xám xuyên qua cổ họng Thanh Huyền lão tổ.
– Lão tổ! Lão tổ!…
Bạch Ngạn kinh hoảng hét. Bạch Ngạn đương nhiên biết lão tổ đã đạt tới Đổng Hư tiền kỳ, linh hồn có thể nhập Nguyên Anh đào thoát. Tuy nhiên hắn không biết rằng, Tần Vũ đã qua Diễm Sí kiếm đưa Tinh Thần chân hỏa xâm nhập thể nội Thanh Huyền lão quy. Nguyên Anh lão quy chưa kịp chạy trốn thì bị Tinh Thần chân hỏa đã trực tiếp bao bọc thiêu đốt Nguyên Anh.
– Tha mạng! Tha mạng, á. á…
Nguyên Anh của lão tổ kinh khủng hét lên.
– Ngươi không phải muốn chân hỏa luyện tử ta sao? Ta phải cho ngươi nếm thử cảm giác đó.
Tần Vũ dùng linh thức truyền âm nói. Tần Vũ khống chế Tinh Thần Chân Hỏa, chân hỏa dù bên trong thể nội Thanh Huyền lão quy nhưng lại không hề gây tổn thương đến bản thể.
Cùng với tiếng kêu thảm khốc, linh hồn lão quy dần tan biến, Tần Vũ lấy Nguyên Anh cho vào không gian giới chỉ. Tần Vũ không khỏi mỉm cười, tự nhiên lại có được Nguyên Anh của Đổng Hư tiền kỳ.
– Phốc!
Tần Vũ rút kiếm ra, máu từ cổ họng lão quy bắn ra và Tần Vũ trong nháy mắt quay trở lại.
– Rầm.
Thi thể Thanh Huyền lão quy rơi xuống, trôi nổi cùng nước biển.
Ngây ngốc!
Vài trăm tu yêu giả của Thanh Huyền lão tổ, năm nghìn cận vệ Xích Huyết động, chín đại hộ pháp và năm sáu nghìn tu yêu giả Xích Huyết lĩnh tất cả đều nhìn ngây ngốc.
– Sao có thể?
Bạch Ngạn không tin vào mắt mình. Những tu yêu giả khác cũng kinh hoảng không nói nên lời.
Một Đổng Hư tiền kỳ cao thủ trước mặt Tần Vũ lại không xuất ra nổi một chiêu, nháy mắt đã bị nhất kiếm xuyên hầu. Hơn nữa mọi người càng kinh sợ tốc độ của Tần Vũ. Cao thủ tại trường ngoại trừ Hầu Phí không ai nhìn thấy động tác của Tần Vũ. Trước đây, mọi người đều cho lực lượng và năng lượng là quan trọng nhất, lúc này họ phát hiện tốc độ càng khủng bố thì công kích càng hãi nhân.
– Các vị.
Tần Vũ vừa nói, đám tu yêu giả không dám ồn ào, tất cả đều lắng nghe cẩn thận. Tu yêu thế giới tối kính ngưỡng cường giả. Tần Vũ thực lực cường đại, ai dám không tôn kính hắn?
– Hôm nay Thanh Huyền muốn chiếm vị trí của ta, nhưng…
Tần Vũ lạnh lùng nói tiếp :
– Muốn đoạt địa vị Động chủ phải có thực lực tương ứng. Thanh Huyền loại người này, không đủ thực lực lại còn muốn tranh đoạt, tự chuốc lấy cái chết.
Tần Vũ mục quang lạnh lẽo nhìn xuống.
– Xích Huyết động phủ nghe lệnh, ta từ nay không muốn thấy xuất hiện loại địa phương như Thanh Huyền lĩnh. Xung quanh tám trăm vạn dặm thủy vực đều phải thuộc quyền quản lý của Xích Huyết động phủ, dám chống lại ta thì chỉ có hồn phi phách tán, tro bay khói diệt.
Thật bá đạo! Không cho dung dưỡng ai phản kháng!
– Xích Huyết động phủ lĩnh hạ Nguyên Anh cao thủ gần trăm vị, bốn năm chục vị tuy không phải Hộ pháp nhưng vẫn ở tại Xích Huyết lĩnh thì từ nay tất cả nghe lệnh Xích Huyết động, Thanh Huyền lĩnh có hai ba chục Nguyên Anh cao thủ cũng phải nghe lệnh.
Tần Vũ hốt nhiên đến trước Bạch Ngạn.
– Ta nói với ngươi, ngươi không nên đi theo con đường lão tổ ngươi, ngươi nên hiểu nếu đi theo con đường lão tổ ngươi thì kết quả cũng chỉ có một dạng.
Tần Vũ nói xong chuyển thân đi về Xích Huyết động.
Bạch Ngạn vốn là người thông minh, đương nhiên hiểu lời Tần Vũ. Như Tần Vũ nói, không muốn có dạng địa phương không nghe lệnh như Thanh Huyền lĩnh, những loại địa phương đó tất cả đều tro bay khói diệt. Nay Bạch Ngạn là đầu lĩnh của Thanh Huyền lĩnh, hắn hiểu Tần Vũ nói với hắn hai điều.
Thuận ta thì sống ! Nghịch ta thì chết!
Bạch Ngạn cắn chặt răng, trong tâm cũng có quyết định.
o0o
Tiến nhập Xích Huyết động, Tần Vũ cùng Hầu Phí cùng đi về lôi sơn cư.
– Ha, ha.. Thống khoái! Thật là thống khoái! Nhất kiếm xuyên hầu!
Hầu Phí cực kỳ hưng phấn. Mang trong mình dòng máu hung bạo, bộ dạng hiện tại chính là đang tưởng tượng đến cảnh một gậy đập chết người. Nếu không phải Tần Vũ ra lệnh từ trước, Thanh Huyền lão tổ thích khoa trương đó sớm đã bị Hầu Phí đập chết. Tần Vũ nghe vậy Hầu Phí nói, liền cảm thấy bất lực.
Tần Vũ lúc này biểu hiện thái độ cường hoành, thực trái với tâm lý hắn. Tần Vũ luôn quan tâm tới mọi người, không thích sai người khác phải làm gì. Nhưng đây là tu yêu thế giới, đối xử mềm mỏng tuyệt đối không có chút hiệu quả lại càng khiến đám tu yêu giả đó càng được đằng chân lân đằng đầu. Nơi đây chỉ có luật rừng, cường giả chính là chí tôn, chỉ có thể lấy sức mạnh để chinh phục người, để mọi người hiểu rằng tám trăm vạn dặm thủy vực này mình chính là chủ tể. Ai dám phản kháng? Phản kháng thì hồn phi phách tán, tro bay khói diệt. Chỉ có như thế mới hoàn toàn quản lý được tám trăm vạn thủy vực này.
Cùng với thời gian trôi đi, kết quả chứng minh phương pháp của Tần Vũ là đúng đắn. Nhân khẩu Xích Huyết lĩnh đại tăng trưởng, không chỉ tu yêu giả từ Thanh Huyền lĩnh mà còn đám Nguyên Anh tu yêu giả gần đó bị Tần Vũ dọa cũng di cư sang. Thậm chí một số Nguyên Anh tu yêu giả còn xin làm Hộ pháp. Chỉ một tháng, toàn bộ Xích Huyết lĩnh biến thành một khối thống nhất, toàn bộ nghe lệnh của Xích Huyết động. Có thể nói Xích Huyết động phủ giờ thực lực to lớn hơn hẳn thời Tra Hồng làm Động chủ, chính vì Động chủ hiện tại là Tần Vũ thực lực cường đại hơn xa.
Tin tức nhanh chóng lan ra, lân cận Xích Huyết động là Cự Giáp động nhanh chóng nhận được tin tức mới.