Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 338: Thiên Cương

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

– Ẩn Đế tinh chủ yếu phân thành ba khu vực, một nơi chính là khu vực tối hạch tâm của Ẩn Đế tinh “Tiềm Lĩnh”, Tiềm Lĩnh là khu vực mà Ẩn Đế và các hảo hữu của người, còn có hậu bối tử đệ của bọn họ cư trú, người ngoài không được vào.
Ngao Vô Danh, Quân Lạc Vũ, Tần Vũ ba người chân đạp phù vân bay trong không trung, còn Ngao Vô Danh đang giới thiệu cho Quân Lạc Vũ, Tần Vũ một số thường thức về Ẩn Đế tinh.
Quân Lạc Vũ dù gì tu luyện đến hiện tại mới vài trăm năm, công lực tuy cao, nhưng hiểu biết về mọi thứ tịnh không hơn Tần Vũ bao nhiêu.
– Ba khu vực, một là Tiềm Lĩnh, còn hai nơi kia thì sao?
Tần Vũ truy vấn.
Ngoa Vô Danh cười nói:
– Hai khu vực còn lại chính là “Đông Tinh thành” và “Tây Tinh thành”, nói là hai thành thị, nhưng trên thực tế cả hai đều không phải chỉ một thành thị.
– Ô?
Quân Lạc Vũ cũng bắt đầu tò mò.
Ngao Vô Danh cười nói:
– Ẩn Đế tinh này diện tích lớn đến mức nào? ngang dọc hơn một tỷ dặm cũng chưa hết. “Đông Tinh thành” và “Tây Tinh thành” rộng lớn vẫn chưa đến một tỷ dặm, trên thực tế vô luận là Đông Tinh thành hay Tây Tinh thành, đều phân ra chủ thành cùng nhiều vệ thành.
– Vệ thành?
Tần Vũ đối cách xưng hô này không hiểu rõ.
– Là thành trì giống như vệ sĩ bảo vệ cho “chủ thành”, nên gọi là vệ thành, ví như Đông Tinh thành, chủ thành của Đông Tinh thành xung quanh bốn phương tám hướng phân bố tám vệ thành. Tám vệ thành thêm vào một chủ thành mới tính là “Đông Tinh thành”. Tây Tinh thành đồng dạng như vậy, chỉ là số vệ thành của Tây Tinh thành càng nhiều hơn, có mười sáu cái!
Ngao Vô Danh cẩn thận giải thích.
Tần Vũ hiểu ra, không khỏi bật cười:
– Ẩn Đế tinh thực sự đúng là đặc thù, đặc biệt là những vệ thành này. Nhưng tinh cầu khác ngược lại không có thấy qua.
Quân Lạc Vũ tán thán theo.
– Đi, ta dẫn hai người đi dạo, trước tiên hãy xem “Tiềm Lĩnh”.
Liền đó ba người trực tiếp nhắm đến một trong ba khu vực lớn “Tiềm Lĩnh”.
Với tốc độ ba người, chỉ thoáng chốc đã bay đến một khu vực thương mang man mác, phiến thổ địa khu vực này nhìn qua có vô tận núi non, rừng rậm, ao đầm vân vân.
– Không thể tiến tới nữa.
Ngao Vô Danh dẫn hai người hạ xuống.
Nhìn một mảng khu vực mang mang trước mắt, Tần Vũ và Quân Lạc Vũ đều rõ ràng cảm nhận được cách đó không xa có loại năng lượng cấm chế khổng lồ trong khu vực hạn chế đang không ngừng lưu chuyển.
Ngao Vô Danh chỉ mảnh khu vực thương mang cười nói:
– Đây chính là khu vực hạch tâm của Ẩn Đế tinh “Tiềm Lĩnh”, Tiềm Lĩnh chiếm một phương viên mấy chục triệu dặm, nhưng nhân khẩu bên trong rất ít. Do vậy bên ngoài mới không có dấu vết người ở.
Tần Vũ và Quân Lạc Vũ đều gật đầu.
– Vô Danh đại ca, Tiềm Lĩnh này lẽ nào không có cách để vào sao?
Tần Vũ nghi hoặc.
Ngao Vô Danh cười nói:
– Đương nhiên là có cách vào, Tiềm Lĩnh cũng có chỗ để nhập khẩu, chỉ là nơi nhập khẩu có người trong nội bộ Tiềm Lĩnh trông coi, Chỉ có được sự đồng ý của họ ngươi mới có thể vào.
– Ha ha. Với vũ lực của ta tự nhiên có thể cường hành tiến vào, chỉ là như thế thì quá thất lễ đối với Ẩn Đế.
Tiên thức Tần Vũ bắt đầu tán phát.
Nhưng khi tiên thức tiếp xúc với cấm chế khổng lồ đó không ngờ vô luận thế nào cũng không thể thâm nhập thêm được một chút, hắn chỉ cảm nhận được cấm chế khổng lồ này uẩn hàm năng lượng kinh người.
– Tần Vũ, đừng thử nữa. – Ngao Vô Danh ngăn lại nói. – Trận pháp cấm chế khổng lồ này do tam đại cao thủ Ẩn Đế tinh liên thủ bố trí, ta vừa rồi nói dựa vào vũ lực cường hành tiến vào, cũng chỉ là từ nơi nhập khẩu cường hành tiến vào, còn muốn phá cấm chế này căn bản là không thể.
– Tam đại cao thủ Ẩn Đế tinh?
Quân Lạc Vũ nhìn Ngao Vô Danh.
Tần Vũ cũng nghi hoặc, Ẩn Đế tinh mạnh nhất không phải có mỗi Ẩn Đế sao? Thế nào lại nói có tam đại cao thủ Ẩn Đế tinh vậy?
– Tiên giới các đại thế lực, mặc dù thế lực Ẩn Đế chỉ bao trùm một Ẩn Đế tinh, thậm chí chỉ là bao trùm “Tiềm Lĩnh” của Ẩn Đế tinh, nhưng Vũ Hoàng, Huyền Đế, Thanh Đế đều không dám đắc tội Ẩn Đế, nếu như Ẩn Đế tinh chỉ có mỗi Ẩn Đế, bọn người Vũ Hoàng dựa vào thủ hạ dùng chiến thuật biển người tịnh không để tâm đến Ẩn Đế này.
Ngao Vô Danh nói tường tận:
– Dưới trướng Ẩn Đế có lưỡng đại cao thủ “Hắc, Bạch” tiên đế. Ta nói “dưới trướng”, nhưng Ẩn Đế lại nói Hắc Bạch tiên đế hai người là hảo hữu của ông ta.
– Hai người này rất mạnh sao? – Quân Lạc Vũ nhíu mày nói, – tôi làm sao chỉ nghe qua Ẩn Đế tinh có ẩn đế, nhưng lại thực sự không có nghe qua Hắc Bạch lưỡng đại Tiên đế này?
Ngao Vô Danh cười:
– Hắc Bạch hai vị Tiên đế căn bản không để tâm đến cái gì hư danh. Cũng rất ít khi xuất thủ, tự nhiên là không có thanh danh lớn rồi, nhưng thực lực của hai người bọn họ thì không cần phải nghi ngờ, bởi vì…. hai người bọn họ đều là bát cấp Tiên đế.
Quân Lạc Vũ rùng mình.
Biểu tình trên mặt Tần Vũ cũng biến đổi.
Hắn biết Vũ Hoàng là bát cấp Tiên đế.
Nhưng vị Ẩn Đế này cũng thật quá cường hãn, không chỉ bản thân là cửu cấp tiên đế, ngay cả hai bằng hữu đều là bát cấp Tiên đế.
– Chỉ luận siêu cấp cao thủ, Vũ Hoàng, Huyền Đế, Thanh Đế ba người hợp lại mới có thể bằng được Ẩn Đế.
Tần Vũ cảm thán.
– Không.
Ngao Vô Danh lắc đầu cười nói,
– Tần Vũ, nhớ lấy, tằng thứ công lực tịnh không phải là thực lực, Vũ Hoàng mặc dù cũng là bát cấp Tiên đế, nhưng lực công kích thực tế thực sự khó nói.
Tần Vũ khẽ mỉm cười.
Hắn đương nhiên minh bạch điểm này, công lực đạt đến bát cấp Tiên đế, cửu cấp Tiên đế tằng thứ, dĩ nhiên xem như là đỉnh điểm của tiên ma yêu giới. Chiến đấu thì cần thiết phải dựa vào tuyệt chiêu đặc thù hoặc thần khí lợi hại.
– Có ba người đó, còn ai dám phá rối sự thanh tu của Ẩn Đế?
Ngao Vô Danh cười ha ha,
– Hơn nữa Tiềm Lĩnh của Ẩn Đế, cũng là nơi tu tập không ít những tiên đế nhàn tản. Thực lực của Ẩn Đế à…. rất là mạnh. Bản thân người còn có đệ tử nữa.
Quân Lạc Vũ không khỏi cảm thán:
– Phạm vi thế lực Ẩn Đế chỉ có một Ẩn Đế tinh, nhưng chỉnh thể thực lực ngược lại so với bọn người Vũ Hoàng đều mạnh hơn. Lợi hại à lợi hại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
– Tiên ma yêu giới, thực lực chân chính, không phải nhìn địa bản của người bao nhiêu, mà là số lượng thất cấp, bát cấp, cửu cấp Tiên đế và thực lực.
Ngao Vô Danh trịnh trọng nói.
Tần Vũ và Quân Lạc Vũ trong lòng đều minh bạch.
Trong cuộc tranh đấu của các thế lực đính cấp, lưỡng cấp, tam cấp Tiên đế mặc dù cũng tính là nhân vật, nhưng không ảnh hưởng đến đại cục. Chân chính so sánh là các siêu cấp cao thủ, tối thiểu phải đạt đến đẳng cấp Thanh Huyết kiếm tiên “Tri Bạch” mới có tư cách tự ngạo.
– Đi nào, chúng ta đến chủ thành Đông Tinh thành. – Ngao Vô Danh nói, – lần này ta đến Ẩn Đế tinh chỉ yếu là muốn gặp một bằng hữu, đợi đến sau khi gặp vị bằng hữu đó. Ta không còn chuyện gì nữa. Đến khi đó sẽ bồi tiếp hai người cùng bế quan tu luyện. Ha ha….
– Còn không mau đi?
Tần Vũ cười nói.
– Đi!
Ba người lập tức hoá thành ba đạo lưu quang nhắm hướng “chủ thành” Đông Tinh thành.
Nhìn thấy những đại thành trì của tiên ma yêu giới, các loại thành trì của người phàm tại phàm nhân giới Tiềm Long đại lục xem ra chỉ như một tiểu thôn trang mà thôi, khoảng cách thật quá lớn!
Tường thành cao thẳng tắp, kéo dài từ bắc chí nam, liếc mắt nhìn qua chỉ thấy liên miên bất tuyệt, chỉ riêng độ dài một mặt tường thành cũng không biết là dài bao nhiêu vạn dặm, hoặc là chỉ có vô số tiên nhân, ma giới cao thủ mới có thể kiến tạo được thành trì lớn như vậy.
Đông Tinh thành, trong chủ thành.
– Người thật quá nhiều.
Quân Lạc Vũ vừa từ cửa thành đi vào liền không khỏi cảm thán.
– Tại Tiềm Lĩnh căn bản nhìn không thấy người. Ở đây thực sự lại có vô số người.
Tần Vũ cũng cảm thấy nơi đây nhiệt náo phi thường, Ẩn Đế tinh không hổ là tinh cầu trứ danh của tiên ma yêu giới, có cao thủ đến từ tiên giới, ma giới, yêu giới các nơi.
– Ha ha, thế lực Ẩn Đế tinh thực phức tạp à. Cho dù là tinh cầu của Ẩn Đế, bất kể là tiên giới, cho đến ma giới, hay là yêu giới, đều có nhân thủ các nơi trú ngụ tại đây.
Ngao Vô Danh cười nói.
Ba người tuỳ ý đi dạo trên đường.
Cho dù là đi trên đường cũng phải nhìn vào thực lực, thực lực yếu thì phải đi vào một bên lề đường, còn thực lực mạnh có thể đi giữa đường lớn. Đương nhiên là đối với điểm này, người trong tiên ma yêu giới nghĩ cũng là thường.
– Vô Danh đại ca, huynh lần này muốn gặp ai?
Quân Lạc Vũ chất vấn.
– Một hảo bằng hữu, hắn chính là thủ lĩnh của yêu giới tẩu thú nhất tộc trú tại Ẩn Đế tinh.
Ngao Vô Danh rất thản nhiên nói.
– Công lực hắn so với hai người thì mạnh hơn nhiều, ta năm xưa cùng hắn quen biết chính là thông qua uống rượu mà quen.
Tần Vũ và Quân Lạc Vũ trong lòng không khỏi cười thầm.
Ngao Vô Danh này xem ra thực đúng là nghiện rượu.
– Kiếp Li, tiểu huynh đệ người ta có bảo vật người quản đến chuyện làm gì, ngươi lẽ nào ỷ vào công lực thâm hậu của mình định cướp trên đường lớn Đông Tinh thành. Có phải quá đáng lăm không!
Tần Vũ ba người còn đang tán gẫu thì nghe thấy tiếng la hét ở phía trước.
– Ô? Cướp giật, thú vị, đi, đi xem coi.
Ngao Vô Danh hiển nhiên rất thích nhiệt náo, còn Tần Vũ và Quân Lạc Vũ cũng đi theo, lúc này phía trước đã tụ tập rất nhiều người.
Vừa đến đã thấy.
Tần Vũ thực tuy không mạnh, nhưng có Lưu Tinh Lệ phụ trợ nên tiên thức cực kỳ mẫn cảm, hắn dễ dàng phát hiện hai người trước mặt, hắc y trường phát nam tử là cửu cấp ma vương, còn tử y nam tử là bát cấp kim tiên.
Đứng phía sau tử y nam tử là một thanh niên đang hoảng sợ, thanh niên này thực thực lực bất quá mới lục cấp thiên tiên mà thôi.
Hắc y trường phát nam tử bình đạm nói:
– Gia Tân, thanh niên này mặc dù vận khí tốt đào được bảo vật này, nhưng với thực lực của hắn căn bản bảo vệ không nổi bảo vật này, do vậy…. thiên tài địa bảo chỉ người có thực lực mới có được, ngươi tốt nhất hãy tránh ra.
Tần Vũ không khỏi bật cười.
Người có thực lực, muốn nghịch thành thuận cũng dễ dàng.
Tử y thanh niên lắc đầu nói:
– Ngươi nằm mơ, trên đường lớn mà muốn cướp, vô luận thế nào ngươi đừng mong đắc ý.
– Vậy người đi chết đi.
Thanh âm hắc y trường phát nam tử bỗng nhiên phát lạnh, mái tóc tự nhiên không gió mà bay, thân hình vừa động liền hoá thành một đoàn hắc ảnh biến mất không thấy nữa.
– Tu La ma đạo, thực lực không tệ, vũ khí là một thượng phẩm ma khí. – Ngao Vô Danh ở một bên bình luận, – Còn bát cấp kim tiên kia.… ừm, hai người chắc là chênh lệch không lớn.
Hai người này vừa bắt đầu động thủ, người đứng xung quanh xem liền lập tức lùi lại.
Chỉ nhìn thấy từng đạo khí kình toả ra bốn phương tám hướng, lưỡng đại cao thủ tựa hồ rất quen thuộc đối với nhau, cho nên trong nhất thời đánh không phân cao thấp.
– Hai thằng ngốc.
Một thanh âm băng lãnh vang lên.
Chỉ thấy Quân Lạc vũ đã đến bên cạnh thanh niên đáng thương đang hoảng sợ, vừa rồi khi chém giết vừa bắt đầu, khí kình cuồng bạo thiếu chút nữa đã giết chết lục cấp thiên tiên này, may mắn có Quân Lạc Vũ ngăn trở.
– Ngươi nói gì!
Hắc y trường phát nam tử và tử y thanh niên đều biến sắc, dừng tay nhìn Quân Lạc Vũ.
Người nào cũng thích thể diện, đặc biệt là cao thủ bọn họ.
– Ngươi!
Quân Lạc Vũ chỉ hắc y trường phát nam tử,
– Kẻ có thực lực mạnh đi cướp đoạt chuyện này không phải không có phát sinh qua, nhưng ngươi dưới ban ngày ban mặt, thậm chí là tại giữa đường lớn mà động thủ không phải ngu ngốc thì là cái gì?
– Ngươi!
Quân Lạc Vũ chỉ tử y thanh niên,
– Ngươi muốn bảo vệ người, nhưng khi đánh thì lại không cố kị gì cả, nếu như ta vừa rồi chậm một chút, tiểu huynh đệ này chắc đã mất mạng rồi, ngươi còn muốn bảo vệ người sao?
Hắc y trường phát nam tử và tử y thanh niên sắc mặt đều kho coi, bị người chỉ vào mũi mà chửi ai cũng cảm thấy khó chịu.
– Tránh ra.
Một tiếng quát lạnh vang lên, chỉ thấy một đôi đại thủ bằng không xuất hiện, vỗ vào hắc y trường phát na tử và tử y thanh niên, hai ngươi như bao cát hỏng bị đập mạnh vào vách tường ở hai bên đường.
Đôi tay nổi lên cơ bắp, thân thể cường tráng, còn có một cái đầu tóc đỏ rực như muốn nổ tung, đôi mắt hổ như có thần.
Chỉ đứng ở đó thôi, một cỗ khí thế không thể lay chuyển đã khiến người xung quanh tim đập loạn.
Một trang hán lợi hại !
– Mông Hoành.
Ngao Vô Danh cười nói.
– Vô Danh, ngươi cuối cùng đã đến.
Hồng phát trang hán cười lớn, đồng thời liếc nhìn hắc y trường phát nam tử và tử y thanh niên chửi,
– Con mẹ các ngươi, hai cái tên chết bằm, lần này huynh đệ ta đến nên ta cao hứng tha cho các người một mạng, nếu như còn thấy các người ở trên đường cản lối ta, sẽ trực tiếp đập chết các ngươi.
Hắc y trường phát nam tử và tử y thanh niên nuốt cục tức xuống họng không dám nói bậy vội vàng đào thoát.
Hồng phát trang hán này người khác không biết là ai, nhưng bọn họ thực sự biết.
Người này là một Yêu đế, hơn nữa là một Yêu đế cực kỳ lợi hại. Hắc y trường phát nam tử, tử y thanh niên cho dù trưởng bối sư môn bọn họ đến cũng chỉ nạp mạng.
– Mông Hoành, đến đó nói chuyện.
Ngao Vô Danh nói.
– Tốt.
Mông Hoành cười với hai người Tân Vũ, Quân Lạc Vũ. Quân Lạc Vũ nắm tay thanh niên lục cấp thiên tiên đi theo Mông Hoành.
Trong một trang viên chiếm diện tích hơn mười mẫu.
– Vô Danh à, còn chưa giới thiệu với ta những vị này sao?
Mông Hoành cười nói.
Ngao Vô Danh lập tức hướng đến Tần Vũ hai ngươi giới thiệu:
– Vị này là Quân Lạc Vũ, vị này là Tần Vũ, bọn họ đều là huynh đệ tốt của ta.
Mông Hoành nhìn Quân Lạc Vũ, Tần Vũ hai người, khuôn mặt tràn đầy nụ cười.
– Lạc Vũ huynh đệ, Tần Vũ huynh đệ, các người là huynh đệ của Vô Danh, cũng là huynh đệ của Mông Hoành ta, sau này tại Ẩn Đế tinh có chuyện gì, hoặc là trong phạm vi yêu giới tẩu thú nhất tộc có chuyện gì cứ tìm ta.
Mông Hoành vỗ mạnh ngực nói, rõ ràng rất là hào sảng.
Liền đó cười nói:
– Đương nhiên phi cầm nhất tộc và long tộc ta quản không được, long tộc có chuyện gì, Vô Danh cái tên hoàng tử này nói thật sẽ hữu dụng hơn ta.
Bên cạnh Ngao Vô Danh cũng bắt đầu cười.
Quân Lạc Vũ mở lời:
– Vô Danh đại ca, huynh vẫn còn chưa giới thiệu Mông Hoành huynh đấy.
Ngao Vô Danh vỗ đầu cười lớn:
– Là lỗi của ta, Lạc Vũ, Tần Vũ, vị này là yêu giới tẩu thú nhất tộc Mông Hoành yêu đế trong tam thập lục thiên cương dưới trướng “Ngưu Ma Hoàng”, thực lực rất mạnh.
Tân Vũ căn bản không nghe được những lời của Ngao Vô Danh.
Bởi vì hắn nghĩ đến một câu nói vừa rồi của Mông Hoành “trong yêu giới tẩu thú nhất tộc có chuyện gì cứ đi tìm ta”.
– “Phí Phí không phải là Hoả Tình Thuỷ Viên sao? Cũng thuộc về tẩu thú nhất tộc, Mông Hoành này không chừng biết được tin tức của Phí Phí.”
Tâm Tần Vũ không khỏi bắt đầu kích động.
Căn bản không nhiều lời lòng vòng, Tần Vũ trực tiếp nói:
– Mông Hoành huynh, không biết tẩu thú nhất tộc các người hai trăm năm gần đây nhất có ai tên là Hầu Phí phi thăng lên không?
Vừa nói xong câu đó, Tần Vũ đã khẩn trương đến độ bản thân nghe được tiếng tim đập, ánh mắt càng nhìn Mông Hoành gắt gao.
Mông Hoành sửng sốt:
– Hầu Phí? Ngươi nói…. đó không phải là siêu cấp thần thú Hoả Tình Thuỷ Viên mới xuất hiện của Viên hầu nhất tộc sao?

Chọn tập
Bình luận
× sticky