Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 497: Nhất bộ đồng hành: Ngộ Long

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Trong Tinh Thần không gian.
Cả Tinh Thần không gian tựa hồ như biển cả trong cơn phẫn nộ, bắt đầu quay tròn cuồng loạn, cả không gian như xoắn lại, mà hạch tâm của vòng tròn này, chính là một viên “Nguyên Điểm” có màu sắc lẫn hình dạng tương tự với “Cưỡng Hồ Khí Tức”.
– Quả nhiên là đúng như dự liệu của ta.
Ý thức của Tần Vũ và Tinh Thần không gian hoàn toàn dung hợp làm một thể.
Một lần nữa Tần Vũ lại phát hiện, xung quanh Nguyên Điểm có một tiểu khối không gian đang xoắn lại với một tốc độ chầm chậm rất khó phát hiện. Nó tựa hồ như đã kéo dài từ rất lâu rồi. Lúc này vòng xoắn không gian đó như bao trùm toàn bộ cả Tinh Thần không gian, khiến cho cả Tinh Thần không gian cũng bị cuốn theo.
– Cảnh giới tiếp theo của Nguyên Điểm chi cảnh là gì?
Tần Vũ bắt đầu trầm tư.
Ý thức của Tần Vũ một phần thì tiếp xúc với Nguyên Điểm, một phần tiếp xúc với phía bên ngoài Tinh Thần không gian cũng như khối dịch thể đang lưu động trên Cưỡng Hồ, không gian bên trong Cưỡng Hồ lại có một cỗ khí tức đặc biệt và cổ xưa làm cho Tần Vũ rất bình tĩnh.
– Nguyên lai…
Ý thức Tần Vũ ý đột nhiên thanh tỉnh lại.
Hắn có thể cảm nhận Nguyên Điểm đó giống như là một trái tim cứ phình to ra rồi co lại. Tuy nhiên hoạt động này thập phần nhẹ nhàng, nhẹ đến nỗi Tần Vũ chỉ khi dùng ý thức dung hợp thì mới có thể miễn cưỡng mà cảm nhận được.
– Nguyên Điểm đang thu nhỏ lại!
Bao nhiêu năm qua, mặc dù Nguyên Điểm thể tích càng lúc càng nhỏ hơn, nhưng hiện tại chỉ có thể tạm hiểu đó là sự biến đổi kích thước . Đúng là trước kia Tần Vũ chỉ dựa vào ý thức dung hợp, chứ vô phương mà phát hiện nổi sự biến hóa của Nguyên Điểm.
Hiện tại đã cảm nhận được Nguyên Điểm lúc co lúc giãn, mỗi một lần như vậy, thể tích lại nhỏ đi một phần.
Quá khứ không phát hiện, bây giờ lại thấy, điều này nói lên cái gì đây?
Nói lên của sự thu nhỏ phóng to của Nguyên Điểm đã rõ đến mức Tần Vũ có thể phát hiện được.
Trong một thoáng, ý thức Tần Vũ hoàn toàn trở về thân thể. Mở to mắt, Tần Vũ khẽ nhếch mép cười:
– Cả Tinh Thần không gian đã hoàn toàn tiến hóa, sự tiến hóa của Nguyên Điểm rồi cũng sẽ đến điểm cuối cùng, cảnh giới tiếp theo sẽ là…
Trong đầu Tần Vũ tựa hồ như lóe lên một tia sáng, hiện ra trường cảnh …
Khi sự co rút của Nguyên Điểm đạt đến mức tận cùng sẽ đột nhiên bạo phát ra. Sau đó hình thành vô số tinh thần, tiếp theo hóa thành cả vũ trụ (Cái này là lý thuyết Big Bang). Cũng có thể Nguyên Điểm khi co rút lại đến mức tận cùng, sẽ hình thành một hắc động khác, hoặc có thể Tinh Thần không gian bạo nổ, Nguyên Điểm sẽ tiến vào Cưỡng Hồ Không Gian.
Từng lớp từng lớp trường cảnh thể hiện những cảm ngộ của Tần Vũ trong những năm nay. Tần Vũ biết rằng tất cả những trường cảnh này, đều có khả năng trở thành cảnh giới kế tiếp của Nguyên Điểm Chi Cảnh.
Mỗi một cảnh giới đều đại biểu một con đường tiến hóa. Nhưng trong tất cả chỉ có một con đường hoàn mĩ nhất, khả dĩ làm cho mình đạt đến chung cực, đó là đường nào? Tần Vũ trong lòng không nắm chắc.
“Nếu theo Thiên Đạo, đi đến cực trí, mặc dù chưa chắc đó là con đường hoàn mĩ nhất, nhưng lực công kích khẳng định rất cường đại.” Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Tần Vũ đang xem xét, như quả “Nguyên Điểm” co rút lại đến mức tận cùng, lại đến một lần biến hóa, diễn biến thành một “Hắc Động” mới.
Sau đó hình thành một “Nguyên Điểm” mới! Phỏng chừng khi đó “Nguyên Điểm Chi Lực” sẽ tích tụ đến mức kinh hoàng. Tần Vũ nhận định đây là con đường “Tuần Hoàn” mãi mãi , bất quá là “Thiên Đạo”. Theo đường “Thiên Đạo” này nếu đi đến cực hạn, lực công kích sẽ không hề yếu.
Tần Vũ có cảm giác, nếu đi theo con đường này, tuy là sẽ không thất bại. Nhưng cũng không tính là thành công.
“Con đường chính xác nhất, con đường chung cực là đường nào?” Tần Vũ trong lòng thầm than, thế nhưng hắn suy nghĩ lần lượt lại diễn biến của các con đường, dường như không một đường nào khiến cho hắn có cảm giác hoàn mĩ.
Tần Vũ truy cầu tìm lại được cảm ngộ như cảm ngộ trước đây về “Hắc Động Chi Cảnh” chỉ trong một thoáng, đó là loại cảm giác “Minh ngộ”.
Tần Vũ tin tưởng rằng, nếu một ngày nào đó bản thân khi nghĩ đến diễn biến của các con đường, sẽ có loại cảm giác “Minh Ngộ” vừa sợ vừa mừng, đó có lẽ chính là con đường diễn biến thành công nhất.
“Nguyên Điểm đang thu nhỏ lại, chiếu theo quá trình này, đến khi Nguyên Điểm co rút lại đến cực hạn hắn phải cần mấy trăm năm thời gian nữa, tức là ta còn có gần ngàn năm thời gian để chuẩn bị.” Trong lòng Tần Vũ thầm nghĩ. “Trong mấy trăm năm này, nếu không cảm ngộ ra con đường diễn biến, chỉ có thể đi theo những con đường đã vạch ra.”
Tần Vũ trong lòng rất minh bạch.
Trong một khắc, khi Nguyên Điểm co rút lại đến cực hạn,chính mình phải làm sao lựa chọn, dẫn dắt được Nguyên Điểm chi cảnh đi vào cảnh giới kế tiếp.
“Chủ nhân, sao vậy?” Phúc bá lên tiếng nói.
Tần Vũ tỉnh táo lại, cười nói: “Không sao, mấy trăm năm thời gian tới đây, ta quyết định không nghiên cứu “Trận Đạo“nữa, trước tiên cứ đến vùng biên của thế lực Hắc Long Đàm kiếm một địa bàn, để ta thí nghiệm diễn xuất ra mấy trận pháp.”
Mấy trăm năm thời gian,đối với thôi diễn trận pháp mà nói, thật quá ngắn ngủi.
Đến cảnh giới hiện tại của Tần Vũ, muốn nỗ lực suy luận trận pháp, thông thường đều cần phải trải qua ngàn năm, trải nghiệm càng lâu mới có thể thành công, mấy trăm năm căn bản không có tác dụng.
Mấy trăm năm này, một bên thí nghiệm trận pháp, một bên cảm ngộ cảnh giới kế tiếp của “Tinh Thần Biến”.
“Phúc bá, ngươi tiếp tục ở tại Khương Lan giới, ta một mình đến vùng biên của thế lực Hắc Long Đàm tìm kiếm địa bàn, việc này cũng không cần làm phiền đến Tiểu Hắc.” Tần Vũ nhắc nhở một tiếng, rồi thân mình tiêu thất tại Khương Lan giới.
**********
Dùng thần thức xuyên qua Khương Lan giới quan sát thấy con đường vắng vẻ không có người qua lại, Tần Vũ đã xuất hiện trên đường, sau đó dùng tốc độ chậm rãi di chuyển.
Rời khỏi Phù Giác thôn chọn một ngọn núi để tĩnh tu, bước đầu trong kế hoạch chuẩn bị của Tần Vũ. Đương nhiên phải tới Phù Giác thôn mua một phần bản đồ phạm vi các thế lực xung quanh Úy Trì thành.
Loại bản đồ này rất dễ mua, chỉ cần có một khối hạ phẩm Thần linh thạch. Dù sao phạm vi các thế lực cường đạo xung quanh Úy Trì thành, chỉ cần người sống một thời gian lâu đều biết.
“Lúc trước còn cùng Phí Phí dựng kế hoạch kiếm một ngọn núi để tĩnh tu, không nghĩ tới hắn bây giờ đã đến Tu La hải.” Tần Vũ trong lòng cảm thán, sau đó liền đè nén loại tâm trạng này lại.

********
Tốc độ của Tần Vũ không nhanh, nhưng có tiết tấu đặc biệt. Giữ nguyên loại tiết tấu tốc độ này, Tần Vũ đã đi tất cả được hai ngày rồi. Nếu có người trông thấy nhãn tình của Tần Vũ, sẽ phát hiện ánh mắt của Tần Vũ không có thần thái gì cả.
Bởi vì Tần Vũ thỉnh thoảng mới chú ý đường đi, còn cơ hồ tất cả tinh thần đều tập trung nghiên cứu cảnh giới tiếp theo của “Nguyên Điểm Chi Cảnh”.
Lúc trước trải qua thời gian hơn hai mươi vạn năm, Tần Vũ luôn thôi diễn “Trận đạo”, điều này khiến cho linh hồn cảnh giới Tần Vũ cũng tiến bộ một ít, thần thức cũng mạnh lên không ít. Năng lực thôi diễn đã mạnh thêm rất nhiều.
Trong Tinh Thần không gian.
Hình ảnh của một Tinh vân đang xoay tròn. Hình ảnh một ngôi sao chổi, hình ảnh một khỏa Tinh hạch lơ lửng, tình cảnh của một Hành tinh, từ từ hóa thành một Hằng tinh, cuối cùng tiếp tục bạo phát thành Hằng tinh, sau đó lại biến đổi trở thành Hắc động, rồi lại hình thành Nguyên Điểm….. Nguồn truyện: Truyện FULL
Từng màn từng màn tràng cảnh như những tia thiểm điện lướt qua,
Sau đó trong đầu Tần Vũ các loại tràng cảnh liên tục biến đổi nhanh như chớp,các loại khả năng diễn biến có thể cứ không ngừng hiện ra, cũng không ngừng bị Tần Vũ tuyển lựa. Tất cả những diễn biến có thể xảy ra đều xuất hiện trong đầu Tần Vũ, hướng nào khiến thực lực gia tăng ít liền bị Tần Vũ gạt bỏ ngay. Sau đó Tần Vũ càng bỏ ra nhiều tinh lực nghiên cứu các hướng giúp thực lực gia tăng nhiều.
*******
Trong khi Tần Vũ đang suy nghĩ, đột nhiên…
“Ồ, là ngươi?” Một đạo âm thanh trực tiếp rót vào tai Tần Vũ.
Tần Vũ mặc dù đang suy nghĩ, vẫn lưu lại một tia chú ý lực bên ngoài, thôi diễn các diễn biến của “Tinh Thần Biến” trong não Tần Vũ liền đình chỉ.
Tần Vũ trong nháy mắt hai mắt đã có thần trở lại, quay đầu hướng không trung bên trái nhìn lại.
Một bạch y thiếu niên đang phi hành trên không trung, hắn nhìn Tần Vũ gật đầu cười nhẹ, sau đó liền bay tới gần Tần Vũ. “Đây hình như là lần thứ ba ta và ngươi gặp nhau.”
“Đúng, là lần thứ ba.”Tần Vũ mỉm cười đáp.
Bạch y thiếu niên này,chính là Hoàng Tĩnh.
“Ah…ah, hôm đó ngươi cũng có mặt ở tại tửu lâu, đã biết ta là nữ nhân, ta cũng không cần phải che dấu nữa.” Hoàng Tĩnh mỉm cười, bộ trang phục võ sĩ màu trắng trên thân lập tức biến thành một bộ hoàng sắc la sam.
Đang ở trước mặt Tần Vũ, một thiếu niên nho nhã giờ trở thành một thiếu nữ duyên dáng.
“Hoàng Tĩnh đại nhân, tại hạ là Tần Vũ.” Tần Vũ cung kính nói.
Tần Vũ có thể ghi nhớ Hoàng Tĩnh này chính là đại đội trưởng của Huyễn Kim Sơn tu luyện giả, địa vị này ở Thần giới Đông bộ, cũng là thuộc loại cao cấp thượng tầng. Hơn nữa Hoàng Tĩnh này,còn là một thượng cấp thiên thần.
Tần Vũ vẫn còn nhớ, một tâm niệm của nam tử áo xám, hơn ba mươi tu luyện giả đều bị trói buộc lại, chỉ có Hoàng Tĩnh có thể hơi tránh thoát, mặc dù nam tử áo xám thoáng gia tăng lực để chế trụ Hoàng Tĩnh, nhưng thực lực của Hoàng Tĩnh cũng không thể xem thường.
“Không cần gọi ta là Hoàng Tĩnh đại nhân, ta nghe không quen, gọi ta là Hoàng Tĩnh là được rồi.” Hoàng Tĩnh mỉm cười nói.
Nụ cười của Hoàng Tĩnh rất dễ khiến người ta cảm thấy một sự thân thiết.
Tần Vũ gật đầu đáp:“Hoàng Tĩnh, theo ta nhớ, lần trước gặp nàng, cũng đã cách đây hơn ngàn năm rồi, chẳng lẽ hơn một ngàn năm nay, nàng luôn ở tại Úy Trì Thành?”
Trong không gian Khương Lan Giới tầng thứ hai hơn mười ngàn năm, ngoại giới cũng đã trải qua hơn ngàn năm.
“Không phải, lần trước ta mang một số thủ hạ đến đây giúp đỡ đệ đệ ta, nhưng lần này, là ta một mình đến gặp đệ đệ ta.”Hoàng Tĩnh cười giải thích nói.
“À..” Tần Vũ gật gật đầu. “Hoàng Tĩnh, nàng không phải là ở Huyễn Kim Sơn sao? Đệ đệ nàng sao lại ở đây?”
Tần Vũ nhớ rất rõ, lần trước ở tửu lâu trong lúc đám thủ hạ Hoàng Tĩnh nói chuyện, cũng đã tiết lộ một tin tức….Đệ đệ của Hoàng Tĩnh thực lực rất mạnh, so với tu luyện giả bình thường ở Huyễn Kim Sơn còn cường mạnh hơn.
Hoàng Tĩnh cười cười nói:“Đệ đệ ta mặc dù đã đạt đến Thiên Thần cảnh giới, nhưng hắn không thích không khí tại Huyễn Kim Sơn, nên hắn trú tại Úy Trì Thành này. Thôi bỏ đi, không nói đến chuyện này nữa, có thể nói về chuyện của ngươi một chút không?”
*****
Tần Vũ, Hoàng Tĩnh hai người cứ như vậy sóng vai đi trên đường, đã đi qua bao sông hồ, núi rừng,hai người thoải mái trò chuyện với nhau. Tần Vũ tịnh không có che dấu tình huống của mình, chỉ là có một số sự tình quan trọng phải sửa đổi một chút mà thôi.
“A, gần tới rồi.” Hoàng Tĩnh đột nhiên nhìn xung quanh bốn phía, sau đó nhìn Tần Vũ cười nói: “Không nghĩ là bất tri bất giác, ta đã đến ngã ba đường rồi, ta hiện tại đang muốn đi về hướng bắc phía trước, còn ngươi?”
“Hướng nam.”Tần Vũ trả lời.
Thật ra, tổng bộ của Hắc Long Đàm vẫn còn ở khá xa về phương nam, Tần Vũ vẫn như trước muốn hướng về phương nam thẳng tiến. Dù sao hiện tại nơi này là quan đạo, ở đây có lẽ không có thế lực cường đạo nào.
Hoàng Tĩnh tựa hồ có chút thất vọng, sau đó cười cười nói: “Về sau hi vọng có cơ hội gặp lại, vậy ta đi gặp đệ đệ ta trước.”
“Tạm biệt.” Tần Vũ mỉm cười gật đầu nói.
Hoàng Tĩnh lập tức động thân bay lên, tà áo cũng theo gió bay phấp phới,trong lúc bay lên, Hoàng Tĩnh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tần Vũ nói: “Tần Vũ, nói thật nhé, vừa rồi cùng ngươi đi chung một đường, cảm giác ở kề bên ngươi rất thoải mái.”
“Rất thoải mái ?” Tần Vũ rùng mình.
“Ngươi đừng nghĩ bậy, chỉ là rất thoải mái, trong tâm thấy an bình mà thôi. Ta nghĩ nếu ta thường ở bên cạnh ngươi, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng rất nhiều, được rồi, tạm biệt.”
Hòang Tĩnh nhìn Tần Vũ mỉm cười, toàn thân hướng về phương bắc nhanh chóng bay đi.
Tần Vũ nhìn hướng thân ảnh Hoàng Tĩnh dần biến mất ở cuối chân trời.
“Thoải mái?” Tần Vũ tự cười nhạo bản thân, liền tiếp tục hướng phương nam đi tới.
Trong lòng Tần Vũ, tình cờ gặp Hoàng Tĩnh trên hành trình chẳng qua là một sự tình nhỏ mà thôi, nhưng liên tục ba lần tương ngộ, hơn nữa cách hơn một ngàn năm lại gặp nhau, cũng xem như là hữu duyên.
Lúc này Tần Vũ đã gia tăng tốc độ, thậm chí còn tiến hành khống chế không gian xung quanh thân thể,triệt tiêu bộ phận lực cản. Toàn thân tốc độ cực kì nhanh.
Ngắn ngủi một canh giờ, đã đi được hai ngày lộ trình theo cách thông thường.
Tần Vũ một hơi đi xuyên qua phạm vi thế lực Hắc Long Đàm, đi đến phía nam Hắc Long Đàm, phía nam Hắc Long Đàm người rất thưa thớt, cũng không có thôn làng, bình thường thì không có người.
Mà Tần Vũ tại vùng biên của thế lực Hắc Long Đàm, đã chọn được một địa phương, địa phương được chọn mặc dù ở ranh giới với thế lực Hắc Long Đàm thế lực, nhưng chắc chắn là có không ít người ở Hắc Long Đàm từng đã ở đây, trong kế hoạch của Tần Vũ, đã đem số người này sẽ trở thành kẻ thí nghiệm trận pháp cho mình.
Có trách, thì chỉ trách trong tam đại thế lực cường đạo bên ngoài Úy Trì Thành, chỉ có Hắc Long Đàm là Tần Vũ đã quen thuộc nhất, cũng có chút uyên nguyên sâu xa nữa.
“Ừm, không sai, ngọn núi này mặc dù khá nhỏ, nhưng cũng xem như là sơn thanh thủy tú!”
Tần Vũ nhìn về phía ngọn núi trước mặt, trên núi trùng trùng điệp điệp có không ít thực vật, cây cối, mặc dù ngọn núi không lớn, độ cao chỉ có hai ngàn mét, nhưng Tần Vũ rất thích nơi này.
“Từ nay trở đi, ta cũng xem như là “Chiếm núi xưng vua” (chỉ cường đạo) rồi, ngọn núi này sẽ gọi là … Mê Nhĩ Sơn!” Tần Vũ trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó sải bước hướng Mê Nhĩ Sơn đi đến.

Chọn tập
Bình luận