Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 178: Ðồ sát nhất tràng

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Biên tập: ….

Trong một dãy núi dưới đáy biển thuộc địa phận Hắc Giao động phủ
dưới quyền Tinh Thần các.
Không ai biết dãy núi dưới đáy biển này chính là sào huyệt hiện nay của Địch Hùng – vị điện hạ duy nhất may mắn sống sót của Cửu Sát điện, trong sào huyệt này có bố trí đại trận, trừ Địch Hùng, hai phó cốc chủ Nghiễn Mưu, Nghiễn Tâm và sáu đại hộ pháp ra, bất cứ ai khác cũng không biết đường ra vào.
Tay cầm ly ngọc, Địch Hùng đang hưởng thụ tư vị của mĩ tửu.
“Nghiễn Tâm, mười tiểu đội được phái đi hiện giờ kết quả như thế nào?” Địch Hùng lạnh nhạt hỏi.
Hai người Nghiễn Tâm và Nghiễn Mưu ở bên dưới chính là những người Địch Hùng tín nhiệm nhất, Nghiễn Tâm liền nói: “Bẩm báo cốc chủ, mười tiểu đội phái đi lần này tiến hành thâm nhập từ các địa phương khác nhau của Tần Vương triều, bất quá người của Tinh Thần các phòng ngự rất chặt chẽ, có bốn tiểu đội bị giết y như trước đây.”
“Ồ? Có bốn tiểu đội bị giết y như trước đây?” Địch Hùng nhíu mày.
Lần này hắn phái đi mười tiểu đội tiến nhập từ các phương hướng khác nhau, hoặc là trực tiếp tiến nhập thành môn vào lúc chập choạng tối, hoặc là từ một vùng núi non âm u, hoặc đánh một vòng lớn, trước tiên từ hải vực tiến nhập hồng hoang sau đó mới tiến nhập Tần vương triều.
Dù như thế, trong mười tiểu đội có bốn tiểu đội bị tiêu diệt y như trước.
Địch Hùng cười lạnh vài tiếng: “Xem ra Tần Vũ vì bảo hộ cho người nhà của hắn mà hao phí tâm lực rất nhiều.”
Nghiễn Tâm cũng phụ họa nói: “Từ điểm này có thể thấy Tần Vũ rất xem trọng người nhà. Chỉ có như thế, khi cốc chủ giết người nhà của hắn mới có thể làm cho hắn hết sức thương tâm. Như thế mới có thể giúp lửa giận của cốc chủ được phát tiết.”
“Có lý.”
Địch Hùng cười nói: “Nếu như hắn không xem trọng người nhà thì khi giết đi, hắn cũng không có chút ảnh hưởng, vậy thì điều ta làm có tác dụng gì chứ. Chỉ có làm cho hắn thương tâm, làm cho hắn thống khổ. Hắn càng thương tâm, càng thống khổ ta mới càng cao hứng.”
“Sáu tiểu đội. Sáu mươi người tiến nhập kinh thành liền phân thành mười hai chi tiểu đội, không biết có thể giết được bao nhiêu người” Địch Hùng uống một hớp rượu sau đó trực tiếp đứng lên đi khỏi.
Hai huynh đệ Nghiễn Tâm, Nghiễn Mưu khom người đưa tiễn.
“Đại ca, cốc chủ hận Tần Vũ đến tận xương tủy, từng bước tiến nhập tâm ma rồi. Nhưng mà thế lực của Tinh Thần Các so với chúng ta lớn hơn nhiều, Thanh Long cung và Bích Thủy phủ cũng hướng về phía Tần Vũ, như vậy sau này …” Nghiễn Mưu nhíu mày truyền âm.
Hai người bọn họ tuy không hề hai lòng đối với Địch Hùng, nhưng đối với tương lai có chút mơ hồ. Chỉ là việc này hai người bọn họ chỉ có thể thương lượng thông qua linh thức truyền âm. Bọn họ không dám để cho Địch Hùng biết.
Nghiễn Tâm cười lạnh một tiếng sau đó dùng linh thức truyền âm nói: “Nhị đệ, ta và ngươi đều do cốc chủ bồi dưỡng nên. Các vị điện hạ khác đều chết rồi không lẽ chúng ta còn muốn phản bội? Huống chi, ra ngòai thực hiện công việc đều là những người bình thường, huynh đệ chúng ta với lục đại hộ pháp đều không xuất cốc, cũng chẳng có gì gọi là nguy hiểm …”
Trầm tư một lúc Nghiễn Tâm lại nói: “Nhị đệ, nỗ lực tu luyện là được, thân nhân của gã Tần Vũ đó giết được mấy người thì giết, còn lại không cần quan tâm. Cốc chủ ẩn thân kín đáo như thế này ta không tin Tần Vũ có thể tìm ra”
Nghiễn Mưu cũng gật đầu.
Chỉ cần có chút suy nghĩ cũng có thể thấy Địch Hùng ở thế yếu. Nhưng ưu điểm duy nhất của hắn lúc này chính là ở trong bóng tối. Còn Tần Vũ thì đang ở ngoài sáng.
Địch Hùng trong bóng tối có thể công kích Tần Vũ còn Tần Vũ khó có thể tìm được nơi ẩn trốn của Địch Hùng, dù có cường lực cũng vô pháp công kích.
Kinh thành Tần vương triều, trong một lâu các trên thành lâu, hai tu yêu giả đang đàm luận.
“Hắc, Yến huynh, chúng ta đều đã ở đây hơn nửa năm nhưng dư nghiệt của Cửu Sát điện không thấy xuất hiện. Chúng ta vẫn còn bị bức bách dùng linh thức giám sát, thật là …” một hán tử thấp lùn nói.
Đại hán khôi ngô bên cạnh đang khoanh chân ngồi, giờ phút này cũng mở to mắt ra nói: “Cẩn thận một chút, nếu lỡ có chuyện gì làm các chủ đại nộ thì cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi.”
Chính lúc này khuôn mặt đại hán khôi ngô biến sắc.
“Có tu yêu giả xuất hiện!”
Lúc này trên thành lâu, trong vòng một ngàn thước có hơn mười tu yêu giả xuất hiện, đại hán khôi ngô trong sát na liền dùng linh thức truyền âm cho các tu yêu giả cách đó không xa. Chỉ thấy trên mỗi tiểu lầu từng đạo nhân ảnh cùng xuất hiện như điện quang.
Chỉ một lần dùng linh thức truyền âm, chốc lát trong phạm vi vài ngàn thước liền có gần một trăm tu yêu giả cùng phóng về một phương hướng.
“Đang ban ngày, tốc độ nhanh một chút, đừng để đám phàm nhân nhìn thấy.”
Hộ vệ tiểu đội trưởng chưởng quản đội ngũ trăm người vừa dùng linh thức truyện âm hét lên ra lệnh với thủ hạ, tốc độ của mỗi người liền đạt đến cực hạn. Từng người một giống như gió lốc, chỉ một cái chớp mắt đã ở ngoài trăm thước.
Tốc độ như thế này chỉ có tiên thiên cao thủ mới có thể miễn cưỡng nhìn thấy. Nhưng tiên thiên cao thủ của Tiềm Long đại lục tổng cộng được bao nhiêu người? Đoạn cự li này có thể có bao nhiêu tiên thiên cao thủ?
Tiếng cười khúc khích!
Máu tươi tuôn chảy!
“Bùng!”
Huyết nhục văng tung tóe!
“Giết lầm người rồi, ta chính là hộ vệ của Tinh Thần Các mà.” Trong năm người bị công kích, có một tu yêu giả tóc xanh người cao gầy lúc này dùng linh thức truyền âm nói với các tu yêu giả đang công kích, tu yêu giả đâm chém, căn bản không kịp nói chỉ có thể dựa vào linh thức truyền âm.
“Giết lầm người? Hộ vệ của Tinh Thần Các.”
Hộ vệ tiểu đội trưởng đứng trước mặt tu yêu giả tóc xanh may mắn còn sống sót cười lạnh.
Trong nháy mắt, năm tu yêu giả bị giết mất bốn, chỉ còn lại gã này.
“Đại nhân, tôi chính là người của Tinh Thần Các, không tin ngài có thể cảm ứng được thân phận ngọc bài của tôi.” Tu yêu giả tóc xanh lúc này đang hỏang sợ liên tục giải thích.
Hộ vệ tiểu đội trưởng cười lạnh: “Thân phận ngọc bài của ngươi đúng là ngọc bài của Tinh Thần Các, nhưng mà … các chủ từng có lệnh, bất kì tu yêu giả nào tiến nhập lãnh thổ của Tần vương triều đều giết chết không tha.”
“Tôi là …” gã tu yêu giả tóc xanh đó còn muốn giảo biện.
Trên mặt hộ vệ tiểu đội trưởng có một tia hí lộng cười nói : “Tiểu tử, đừng cố nữa, ta nói cho ngươi biết, các chủ sớm đã cho Trang Chung tổng quản truyền lệnh, người của Tinh Thần Các cũng không được tiến nhập phạm vi Tần vương triều.”
Gã tu yêu giả tóc xanh đảo mắt nói: “Đại nhân, tôi chính là một trong một vạn tu yêu giả ban đầu, tôi được an bài làm thủ vệ tại biên cảnh của Tần vương triều.”
“Ách … “ Hộ vệ tiểu đội trưởng sửng sốt.
Có khi thế thật, đích xác có năm ngàn nhân mã thủ vệ tại các nơi biên cảnh.
“Không phải các chủ đã hạ lệnh cho các ngươi là không được tự tiện li khai sao?” Hộ vệ tiểu đội trưởng cảm thấy nghi ngờ hỏi, lúc này hộ vệ tiểu đội trưởng vẫn chưa buông lơi cảnh giác.
Gã tu yêu giả tóc xanh trong lòng mừng thầm, xem ra có hi vọng rồi.
“Ai… Đại nhân à, mấy người vừa rồi đều ở cùng chỗ với tôi, các người giết lầm người rồi. Giết nhầm người của phe ta rồi.” tu yêu giả tóc xanh đau lòng nói.
“A.” hộ vệ tiểu đội trưởng mang dáng vẻ ngạc nhiên.
Lúc này, gã tu yêu giả tóc xanh thấy mình đã có biện pháp thoát thân, tuy nhiên —
Có tiếng cười nhạt!
Một thanh lợi kiếm đã đâm xuyên bụng gã tu yêu giả tóc xanh, hắn mở to hai mắt nhìn hộ vệ tiểu đội trưởng trước mặt, khó tin nói: “Ngươi … ngươi vì sao …”
“Huynh đệ, ngươi đúng là rất nhanh trí, đáng tiếc, ngươi tưởng các chủ đến điều này cũng không nghĩ ra sao? Thân phận ngọc bài của mỗi người trong một vạn hộ vệ chúng ta đều đã được cải tạo làm mới rồi. Ngay từ đầu lúc linh thức cảm ứng được ngươi, bọn ta đã biết … ngươi không phải là người của bọn ta.”
Hộ vệ tiểu đội trưởng cười khanh khách.
“Vậy vì sao ngươi … còn … còn nói với ta nhiều như thế …” bị đâm vào chỗ yếu hại, tu yêu giả đạt tới Kim Đan kì bị trọng thương cực nặng nhưng mà hắn vẫn muốn biết đáp án.
Hộ vệ tiểu đội trưởng nghiêm túc nói: “Ân. Cái này ư … ai bảo các ngươi bây giờ mới đến đây, bọn ta đợi ở đây hơn nửa năm chẳng nhìn thấy bóng dáng của các ngươi, buồn chán quá, tự nhiên phải trêu chọc đám ruồi muỗi các ngươi một chút!”
“Ha ha… … “
Gần trăm tu yêu giả đều cười lớn, đám phàm nhân chung quanh đều nghi hoặc, đám đại hán ở đằng xa đang cười cái gì thế? Bất quá nhìn thấy dáng vẻ của gần trăm đại hán cường tráng không ai dám lại gần.
“Các huynh đệ, xử lí hắn.”
Sau khi hủy thi diệt tích, tiểu đội trăm người này không hề gấp gáp, từ từ tiến nhập thành môn sau đó quay về các vị trí ở trên tường thành.
… …
Gần như đồng thời các tiểu đội năm người khác đều bí mật từ các nơi tìm cách xâm nhập vào trong kinh thành.
Tuy nhiên —
Phòng ngự của kinh thành gần như có thể nói là một giọt nước cũng không lọt vào được, từng đội ngũ một bị giết hại sạch sẽ. Đám hộ vệ Tinh Thần các hơn nửa năm chưa giết người đều cố ý hí lộng đám gia hỏa này.
Nhưng đám hộ vệ Tinh Thần Các đắc ý quá sớm.
Lúc bọn họ giết một tiểu đội liền xuất hiện một tiểu đội khác từ cùng một vị trí tiếp tục tiến nhập kinh thành. Bởi vì các hộ vệ vốn thủ hộ nơi này đang đi giết tiểu đội xuất hiện trước đó, các tiểu đội xuất hiện ngay sau đó có thể an nhiên tiến nhập.
Nếu hộ vệ của Tinh Thần Các cảnh giác, linh thức không ngừng giám sát thì rất có khả năng bắt được tiểu đội năm người thứ hai.
Nhưng số hộ vệ cảnh giác hiển nhiên không nhiều lắm.
Mười hai chi tiểu đội thì có năm tiểu đội dựa vào phương pháp này tiến nhập được vào trong kinh thành.
Nếu từ không trung tiến nhập, điều đó căn bản nghĩ cũng không nghĩ đến, bởi vì trên không của cả kinh thành đều bị bố trí cấm chế thủ ấn, cho dù một con chim nhỏ cũng đừng mong bay vào.
Vũ Vương phủ tại kinh thành
Tần Vũ ngồi trên ghế còn hai người Nghiêm Nhị và Lương Thản đang đứng trước mặt Tần Vũ. Nghiêm Nhị thân mang hắc sắc chiến giáp. Chiến giáp đó ôm sát người làm nổi bật những đường cong trên cơ thể Nghiêm Nhị, còn Lương Thản thì hết sức cung kính, mắt không hề nhìn ngang ngó dọc.
“Các chủ, mọi nơi trong kinh thành đều cảnh báo, có vài tiểu đội muốn tiềm nhập vào nội bộ kinh thành. Không biết liệu có tiểu đội nào xuyên phá phòng ngự tiến vào rồi không.” Lương Thản cung kính nói.
Tần Vũ gật đầu, cười nói: “Bọn chúng cũng khá lợi hại, tu yêu giả các nơi trong kinh thành cần phải cẩn thận một chút, từng người một đều phải cẩn thận tra xét. Còn tu yêu giả trong hoàng cung chắc không cần ta phải nói nhiều nữa chứ?”
“Các chủ yên tâm, người của Địch Hùng tới bao nhiêu chết bấy nhiêu, tuyệt đối không ai thành công” Lương Thản tự tin nói.
Tần Vũ mỉm cười gật đầu.
Hắn tự nhiên yên tâm.
Tần Vũ không chỉ bố trí hộ vệ Tinh Thần Các giám sát biên cảnh Tần vương triều, trên tường thành cũng có. Hơn nữa … trong kinh thành có hơn một nghìn tu yêu giả tồn tại, bọn họ liên tục giám sát các nơi trong kinh thành.
Trong hoàng cung còn kỹ càng hơn, có thể nói là tường đồng vách sắt.
… …
“Đại nhân, trong hoàng cung phòng ngự quá nghiêm mật, hai mươi lăm huynh đệ may mắn sống sót, chỉ một lượt đã mất mạng hơn phân nửa. “
Một tu yêu giả mang dáng vẻ thư sinh ngồi trong trà lâu, nghe được linh thức truyền âm của thủ hạ liền hạ lệnh: ” Thay đổi mục tiêu , công kích các hoàng tử, tử đệ cùng với các vị đại thần trong kinh thành, có khả năng giết bao nhiêu thì cứ giết bấy nhiêu.”
“Tuân lệnh.”
Thư sinh đó uống một ngụm trà, thở dài một tiếng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
“Như thế này thì đúng là cốc chủ đẩy bọn ta vào chỗ chết mà.” trên mặt thư sinh có nét cười khổ, nhưng bọn họ không dám không đi bởi vì nếu bọn họ không đi Địch Hùng sẽ làm cho bọn họ muốn sống cũng không được muốn chết cũng chẳng xong.
Đột nhiên —
“Huynh đệ, kinh thành Tần vương triều mà cũng dám tự ý xâm nhập, đúng là có đảm khí.” một gã thiếu niên đi về hướng thư sinh.
Sắc mặt thư sinh đại biến, hắn vô pháp nhìn thấu tu vi của thiếu niên trước mặt.
“Kim Đan hậu kì, chỉ là Kim Đan hậu kì nhỏ nhoi cũng dám xâm nhập kinh thành, đúng là đi tìm chết.” những lời này vang lên bên tai thư sinh đồng thời thiếu niên cũng đã đến bên cạnh thư sinh. Chỉ là lúc này thư sinh không hề có chút cử động.
Bởi vì … hắn đã chết .
Thiếu niên này chính là một trong mười hộ vệ đại đội trưởng của một vạn người Tinh Thần các.
******
“Ngao ~ ~”
Một tiếng gầm khủng bố vang lên. Sau đó là thanh âm của một trận nổ lớn, phủ đệ của Binh bộ thượng thư bị hủy mất hơn nửa.
“Vù!” “Vù!” “Vù!” “Vù!” “Vù!” … …
Trong sát na mười mấy thân hình đồng thời xuất hiện trong phủ đệ của Binh bộ thượng thư, sắc mặt mười mấy người này rất khó coi, mỗi trọng yếu đại thần đều được ba tu yêu giả bảo hộ, nhưng tu yêu giả vừa rồi công kích bản thể lại là bát trảo chương ngư .
Khi đối mặt với công kích, biến thành bản thể cự đại. Trong tình huống không thể công kích đã phẫn nộ tự bạo, trực tiếp sát tử hơn một nửa số người trong Binh bộ thượng thư phủ, bản thân Binh bộ thượng thư cũng bị sát tử.
“Đại nhân!” Ba tu yêu giả phụ trách bảo vệ Binh bộ thượng thư lúc này cực kỳ hoảng sợ.
“Bốp!”
Một đại hán sắc mặt băng lãnh tát mạnh ba cái lên mặt một trong ba người, sau đó lạnh lùng nói: “Ba người không ngăn được một, các ngươi chỉ cần giữ vững một lúc thì bọn ta đến ngay. Nhưng mà … các ngươi đến giữ vững một lúc cũng không được, chuẩn bị nhận sự trừng phạt của các chủ đi.”
Giữ vững?
Địch nhân đều tự nổ, làm sao mà giữ vững?
Ba tu yêu giả này rất phiền muộn.
… …
Cùng lúc này các nơi trong kinh thành đều phát sinh công kích liều mạng, hơn một nửa trong hai mươi lăm tu yêu giả tiến nhập kinh thành chết đi nhưng cũng giết chết mấy chục thái giám, mấy chục cung nữ với một vị phi tử trong hoàng cung.
Còn gần mười tu yêu giả cũng sát tử mấy vị đại thần cùng mấy trăm dân thường.
… …
Nhìn thấy kết quả này sắc mặt Tần Vũ có chút khó coi.
“Các chủ, hộ vệ của chúng ta tu vi chỉ là Kim Đan kì, tuy rằng người nhiều nhưng không có khả năng một kích tất sát, nếu không thể một kích tất sát thì chỉ cần đối phương liều mạng, kình lực tán phát cũng có thể sát tử phần lớn phàm nhân … phàm nhân quá yếu đuối.” Nghiêm Nhị bất lực nói.
Tần Vũ cười khổ.
Đích xác, tu yêu giả đại chiến, cho dù người của mình đông nhưng mà chỉ cần kình lực do chiến đấu tán phát cũng có thể sát tử phàm nhân, lần này chết mất một vị phi tử và mấy đại thần, còn thái giám cung nữ và dân thường phải hơn trăm.
“Tăng cường giám sát trên tường thành, không được để tu yêu giả xâm nhập. Từ hôm nay trở đi tăng cường nhân số giám sát, biện pháp tốt nhất là không để địch nhân tiến nhập vào trong kinh thành.” Tần Vũ hạ lệnh.
Thượng thư của một nước chết đi, hơn nữa còn có mấy đại thần cũng chết đi. Điều này đúng là ảnh hưởng rất lớn đến Tần vương triều
Tuy nhiên, lần công kích này bất quá chỉ là công kích thử nghiệm của Địch Hùng, thủ đoạn độc ác chân chính hắn vẫn còn chưa sử dụng!

Chọn tập
Bình luận