Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 443: Kim Hình quân Hình Viễn

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Tiên ma yêu giới mênh mông rộng lớn khôn cùng, trong đó thần bí nhất chính là Ám Tinh giới với vô số cao thủ lại thêm ba đại tông phái. Đứng đầu ba tông phái tất nhiên là Kim Hình tông, mà Kim Hình tinh chính là thánh tinh của Kim Hình tông, cũng là một trong tam đại thánh tinh của Ám Tinh giới.
Tại Kim Hình tinh.
Trên cả Kim Hình tinh chỉ có một đại thành thị cực kỳ lớn, bên trong ẩn chứa rất nhiều cao thủ, đường sá rộng rãi, thông thoáng. Từng con đường chạy dọc ngang trong thành, bên đường có vô số kiến trúc hoặc cao hoặc thấp.
Nơi đây có chỗ thích tỷ võ, có chỗ thoải mái hưởng thụ, có chỗ là tửu lâu để ăn uống … phồn hoa của Kim Hình tinh, có thể so với thành trì giàu mạnh nhất tại tiên giới, ma giới.
Trong số người qua lại ngã tư đường, có một hắc y nhân chính là Tần Vũ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lẳng lặng đi trên ngã tư đường, cước bộ Tần Vũ thoạt trông rất chậm rãi, nhưng chỉ vài bước đã tới cuối đường, sau đó Tần Vũ thay đổi phương hướng tiếp tục đi tới …. mục tiêu chính là Thánh sơn.
Tại trung tâm tòa thành trên Kim Hình tinh này là một ngọn núi cao tới vạn trượng, ngọn núi cao này đứng sừng sững chính giữa thành. Trên đỉnh núi là tổng đàn chính của Kim Hình tông, đây là nơi tập trung những nhân vật cao cấp của Kim Hình tông, ngay cả người đứng đầu ba vị quân chủ của Ám Tinh giới – Kim Hình quân cũng đang ở nơi đây.
Thánh sơn núi cao vạn trượng, diện tích tất nhiên cũng rất lớn, mà tu luyện giả ở trong thành cũng rất tự giác không lại gần thánh sơn. Thánh sơn trọng địa, người thường không được phép tiến vào.
Tần Vũ giờ này đã tới chân núi Thánh sơn.
– Thánh trung chi sơn, quả nhiên có khí phách.
Tần Vũ khẽ nhếch mép, thong thả qua cầu, sau đó tiến dần về phía Thánh sơn.
Tại chân núi Thánh sơn có thủ vệ canh giữ, thấy Tần Vũ đi đến, từ xa đã quát:
– Đây là Thánh sơn chi địa, ngoại nhân không được phép tiến vào.
Tần Vũ không nói nhiều, lập tức trực tiếp xuất ra khối đệ thập ngũ cấp tinh đế lệnh bài, vừa nhìn thấy vậy lệnh bài nọ, thủ vệ trở nên cung kính:
– Lưu Tinh đại nhân, Đại trưởng lão đã truyền lệnh xuống, Lưu Tinh đại nhân nếu đến xin mời tiến vào.
– Ngươi biết ta là Lưu Tinh?
Tần Vũ cảm thấy có chút kỳ quặc.
Thủ vệ cung kính đáp:
– Hiện tại Kim Hình tông tu luyện mang theo đệ thập ngũ cấp tinh đế lệnh bài chỉ có Lưu Tinh đại nhân và Văn phong đại nhân, ta có biết quá Văn Phong đại nhân, mà người cũng xuất đệ thập ngũ cấp tinh đế lệnh bài, tất nhiên là Lưu Tinh đại nhân.
Tần Vũ không còn cười nổi.
Nguyên lai toàn bộ Kim Hình tông, vậy mà cao thủ đạt tới đệ thập ngũ cấp tinh đế lại chỉ có hai người là mình và Văn Phong.

Theo từng bậc thang, Tần Vũ thong thả lên núi.
Tần Vũ không hề phi hành hay dùng sức lao tới mà chỉ chậm rãi đi lên, quan sát cảnh vật Thánh sơn. Đường đi quanh co khúc khuỷa, xuyên qua sông suối, núi rừng, thậm chí có chỗ đi xuyên trong lòng đất.
Thánh sơn chu vi rộng đến mấy trăm dặm, trên núi có rất nhiều gốc cổ thụ cao đến ngàn thước, đường kính gốc cây phải hơn mười người ôm, cũng có động vật sinh trưởng, chỉ là phần lớn động vật Tần Vũ không nhận biết được. Rất khác với động vật ở Tử Huyền tinh.
Tần Vũ đột nhiên thấy trên bầu trời một đạo lưu quang phóng tới, đến khi rơi xuống đất thân ảnh hiện ra rõ ràng chính là người đã cùng Tần Vũ kết giao, chấp pháp đội đại đội trưởng “Văn Phong”, Văn Phong trên mặt hiện rõ nụ cười.
– Lưu Tinh, ngươi cuối cùng đã đến đây rồi a, ta cùng Đại trưởng lão vừa nghe thủ vệ phía dưới đưa tin lên, liền ra ngoài tông môn đại điện chờ ngươi. Mà chờ hồi lâu vẫn chưa thấy đến, dụng linh hồn lực tìm kiếm cũng không thấy đâu. Ta liền dọc theo sơn đạo chạy xuống tìm ngươi, không ngờ vậy thời gian lâu như vậy mà ngươi mới đi được có một đoạn ngắn.
Văn Phong không hề tức giận nói.
Tần Vũ mỉm cười:
– Văn Phong, ta không biết các ngươi ra đón như vậy, hơn nữa trong khi lên núi phát hiện phong cảnh Thánh sơn bèn đi chậm lại để ngoạn cảnh, thật là có lỗi.
– May mà ta xuống tìm ngươi, nếu nghe lời Đại trưởng lão mà tiếp tục chờ thêm, dựa vào tốc độ của người … thật sự phải chờ đến khi trời tối ngươi mới lên tới nơi.
Văn Phong cười dài nói.
– Nhanh lên, đừng xem nữa, từ nay về sau còn nhiều thời gian cho ngươi thưởng ngoạn.
Tần Vũ gật đầu:
– Được, chúng ta đi nhanh lên núi.
Tần Vũ cùng Văn Phong hai người liền hóa thành lưu quang, vẽ thành hai đường cong, trực tiếp bắn về phía đỉnh Thánh sơn.
******
Tần Vũ cùng Văn Phong vừa hạ xuống, phía trước là một bãi cỏ rộng. Trên mặt đất có không ít tu luyện giả đang tu luyện, phía sau bãi đất trống là một tòa đại điện hùng tráng. Đại điện này khí thế to lớn, không hổ là đại điện trụ sở chính của Kim Hình tông.
– Đây là Thanh Thảo bình. Nơi đệ tử trong tông thường xuyên tu luyện luận bàn. Cung điện phía sau là tiền điện của Kim Hình tông, chủ điện còn ở phía sau tiền điện.
Văn Phong chỉ vào cung điện phía xa nói.
Tần Vũ gật đầu, trong lòng kinh ngạc, hắn vừa rồi còn tưởng rằng đại điện trước mắt chính là chủ điện, không ngờ đó mới chỉ là tiền điện.
– Không hổ là cảnh sắc của Thánh sơn, chung quanh còn có mười bảy đỉnh núi có độ cao gần bằng, kiến trúc trên mỗi ngọn núi đều có điểm đặc sắc.
Tần Vũ nhìn thoáng qua chung quanh, tiền điện, chủ điện là kiến trúc trọng yếu của Kim Hình tông lại không phải được đặt trên đỉnh núi cao nhất mà lại là thấp nhất trong mười tám đỉnh núi.
Văn Phong cũng nhìn ra mười bảy đỉnh núi chung quanh, cười nói:
– Trong mười bảy đỉnh núi chung quanh thì bảy đã có thiên điện, thuộc về cá nhân, còn kiến trúc trên mười đỉnh núi còn lại là thuộc về Kim Hình tông.
Tần Vũ gật đầu.
– Thiên điện trên bảy đỉnh núi đó thuộc về Kim Hình quân quân chủ, ba vị phó tông chủ, Đại trưởng lão, thủ hộ trưởng lão và ta, chấp pháp đội đại đội trưởng.
Văn Phong nói thêm hơn cho Tần Vũ hiểu rõ.
Bảy đỉnh núi này chính thuộc về bảy nhân vật trọng yếu của Kim Hình tông.
Văn Phong cười nói:
– Lưu Tinh, lần này ngươi đảm nhiệm chức Cung phụng, Kim Hình tông cũng chuẩn bị an bài cho người một Cung phụng thiên điện, dù sao mười thiên điện trên mười đỉnh núi đó, thực sự được dùng đến có hai cái mà thôi, tám thiên điện cái còn lại đều là được Kim Hình quân quân chủ lưu lại như là kỉ niệm.
Tần Vũ lắc đầu cười:
– Không cần, ta kiếm một chỗ nào đó ở tạm là được rồi.
– Như thế sao được.
Văn Phong vội vàng phản đối:
– Lưu Tinh, xem ra ngươi vẫn chưa biết ý nghĩa chức vị Cung phụng. Nguyên là … cao thủ Kim Hình tông đạt tới đệ thập ngũ tinh đế cấp đều có tư cách cạnh tranh ngôi vị quân chủ, mà vốn có một quy tắc là, nếu cao thủ đệ thập ngũ tinh đế cấp mà không có chức vị để an bài liền trở thành Cung phụng. Mức độ tôn quý của Cung phụng tương đương với phó tông chủ, chỉ là không phải làm gì mà thôi.
– Thì ra là thế.
Tần Vũ dò hỏi:
– Kim Hình tông chỉ có phó tông chủ mà không có tông chủ, chẳng lẻ … Kim Hình quân chính là tông chủ?
Đây cũng là hắn đoán mò.
Dù sao Kim Hình tông tông chủ, danh nghĩa là người đứng đầu toàn Kim Hình tông, nếu có tồn tại người như vậy thì Kim Hình quân rốt cuộc là thế nào đây?
– Đúng.
Văn Phong gật đầu cười.
– Kim Hình quân trên thực tế chính là tông chủ, có tới ba phó tông chủ cũng là để quản lý tốt các nguyên động tinh ở dưới.
– Văn Phong.
Một hồng phát lão giả đã đi tới phía trước Thanh Thảo bình.
– Ta thì đứng chờ bên kia, mà ngươi lại đứng đây nói chuyện phiếm với Lưu Tinh thế đấy.
– A, thật có lỗi, Đại trưởng lão.
Văn Phong cười nói, sau đó quay sang Tần Vũ.
– Lưu Tinh, vị này chính là Đại trưởng lão “Phất Lan”, Phất Lan Đại trưởng lão quản lý rất nhiều sự tình, nói đơn giản chính là … quản lý tình báo.
Phất Lan Đại trưởng lão không khỏi bất đắc dĩ, lập tức quay sang Tần Vũ cười thân thiện:
– Lưu Tinh, tên ta là Phất Lan, ngươi cứ gọi là Phất Lan thôi.
– Xin chào Phất Lan Đại trưởng lão.

Tần Vũ nhẹ gật đầu chào.
– Lưu Tinh Cung phụng, ngươi đồng ý đến Thánh sơn đảm nhiệm chức vị Cung phụng, ta rất cao hứng, chỉ là bệ hạ có lẽ không vui, bởi vì … ngài muốn kiến tạo chỗ ở cho Lưu Tinh Cung phụng ngươi.
Phất lan Đại trưởng lão cười nói.
Tần Vũ lắc đầu, hiện tại không muốn nói tới chuyện này.
– Phất Lan Đại trưởng lão, có thể bố trí cho ta gặp mặt bệ hạ được không?
Tần Vũ nói thẳng, bản thân chạy đến Thánh sơn đâu phải để làm Cung phụng? Tất cả là cái thông hành lệnh bài kia mà thôi.
Phất Lan Đại trưởng lão gật đầu nói:
– Đương nhiên có thể, thực tế ngươi có thể lập tức gặp mặt bệ hạ.
– Vậy cho ta đi gặp luôn.
Tần Vũ không muốn lãng phí thời gian.
Phất Lan Đại trưởng lão quay sang Văn Phong cười:
– Văn Phong ngươi xem, Tần Vũ hắn nôn nóng muốn gặp bệ hạ để nhậm chức rồi.
Văn Phong cũng gật đầu nhìn về phía Tần Vũ.
Để chính thức trở thành Cung phụng phải có chiếu lệnh của chính Kim Hình quân.
Tần Vũ bây giờ vẫn chưa trở thành cung phụng.
– Ta muốn gặp bệ hạ là có một việc trọng yếu.
Tần Vũ giải thích:
– Phất lan Đại trưởng lão, ngươi dẫn đường giúp ta đi.
Phất Lan Đại trưởng lão cũng không nói nhiều, liền gật đầu:
– Ngươi đi theo ta, giờ này bệ hạ đang hội họp ở bên đại sảnh.
Nói rồi Phất Lan Đại trưởng lão liền đi lên phía trước.
Tần Vũ cùng Văn Phong sóng vai bước theo.
– Tần Vũ, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Văn Phong dò hỏi.
Trong lòng Văn Phong, Tần Vũ là khổ tu giả, công lực cao siêu như thế mà không cần danh vọng, hắn không cho rằng Tần Vũ đến vì chức vị Cung phụng, khẳng định là có chuyện trọng yếu.
– Ta muốn tiến nhập Mê Thần điện.
Tần Vũ trực tiếp nói ra đáp án:
– Chỉ là ta không có thông hành lệnh bài.
– Ngươi muốn tiến nhập Mê Thần điện? Bây giờ?
Văn Phong trừng mắt.
– Làm sao vậy, có gì kỳ quái sao?
Tần Vũ cười nói.
Văn Phong nghi hoặc nói:
– Trong Mê Thần điện có không ít thần khí, mà với tu vi của ngươi hiện nay có lẽ chỉ để mắt đến thượng phẩm, mà việc tìm được thượng phẩm thần khí ở trong Mê Thần điện thật sự là khó khăn phi thường.
Văn Phong còn tưởng rằng Tần Vũ thật sự là đệ thập ngũ tinh đế cấp, hắn không ngờ cơ thể Tần Vũ đã đạt tới đệ thập thất tinh đế cấp, dù cho là thượng phẩm thần khí cũng không có hữu dụng, hơn nữa với lĩnh ngộ không gian pháp tắc của Tần Vũ thì thượng phẩm thần khí trở thành vô dụng.
– Cấm chế bên ngoài Mê Thần điện là cấm chế cấp thần, cực kỳ lợi hại. Lưu Tinh, ngươi đi vào sẽ không tốt đâu.
Văn Phong khuyên bảo.
Tần Vũ chỉ mỉm cười lắc đầu.
Văn Phong làm sao biết được Tần Vũ có “Mê Thần Đồ Quyển”, hơn nữa căn bản Tần Vũ không coi thần khí ở bên ngoài Mê Thần điện vào mắt, thực sự quan tâm chính là bên trong Mê Thần điện, tận nơi trong cùng.
Tần Vũ đã thấy qua thực lực của Thanh đế, quả thật cực mạnh, cho dù là bây giờ Tần Vũ cũng không nắm chắc có thể đối phó nổi. Dù sao ngay cả Bằng Ma hoàng mà trước mặt Thanh đế cũng không thể động đậy chút nào. Thực lực mạnh không còn phải nghi ngờ, mà Thanh đế mạnh như vậy chính là nhờ bảo vật trong Mê Thần điện. Dựa theo suy đoán của Tần Vũ … có thể Thanh đế may mắn nhặt được một món bảo vật thực sự từ trong Mê Thần điện truyền ra.
Bảo vật ở trong Mê Thần điện này, Tần Vũ chắc chắn phải đoạt được.
– Ai, tính ra ta cũng không cản ngươi, muốn tiến nhập Mê Thần điện không đơn giản như vậy, chỉ như thông hành lệnh bài cũng phải cả ba vị quân chủ đồng ý.
Văn Phong ở bên nói.
Tần Vũ nghe thấy “phải cả ba vị quân chủ đồng ý” không khỏi nhíu mày.
Tần Vũ chính là đau đầu ở điểm này.
Mà giờ này Tần Vũ, Văn Phong đi theo Phất Lan Đại trưởng lão đã được một đoạn đường, ba người đã vượt qua tiền điện, chủ điện, bây giờ ba người đang đi tới bên ngoài một tòa đình viện bình thường.
– Lưu Tinh, đây chính là hội nghị sảnh. bệ hạ bọn họ đang ở bên trong.
Phất Lan Đại trưởng lão cười nói.
Tần Vũ gật đầu, nhưng khi Phất Lan Đại trưởng lão chuẩn bị đẩy cửa thì đại môn tự động mở ra, sau đó từ bên trong đi ra một trung niên béo lùn, ánh mắt hướng về phía Tần Vũ:
– Vị này chắc là Lưu Tinh.
Tần Vũ gật đầu, thần thức chỉ mất một chút đã dò ra thực lực người này – đệ thập nhị tinh đế cấp.
Văn Phong ở bên cạnh nói:
– Lưu Tinh, vị này chính là một trong ba vị phó tông chủ của Kim Hình tông chúng ta, chính là Khấu Phong phó tông chủ. Khấu phong phó tông chủ đảm nhiệm chức vụ này cực kỳ lâu rồi. Hiện tại đa số công việc trong tông đều là do Khấu Phong phó tông chủ quản lý.
– Khấu Phong phó tông chủ.
Tần Vũ hơi nghiêng người.
– Đi, bệ hạ đang chờ bên trong.
Khuôn mặt béo tròn của Khấu phong nở nụ cười thân thiết, kéo tay Tần Vũ đưa vào bên trong, Tần Vũ khẻ cau mày, hắn không quen bị người khác nắm tay, đặc biệt người đó lại là nam nhân.
Tần Vũ thoáng vừa động tay, liền rút về, cái này kỳ thật chỉ là chút thủ đoạn do Tần Vũ khống chế không gian mà thôi.
– Hả?
Khấu Phong kinh ngạc quay đầu lại đưa mắt nhìn Tần Vũ, hắn căn bản không cảm thấy Tần Vũ dùng sức, vậy mà tay Tần Vũ đã thoát khỏi tay hắn, Khấu Phong không hề nghĩ rằng mình nắm lỏng tay.
Lưu Tinh thật không phải tầm thường! Khấu Phong thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó Khấu Phong tiếp tục tươi cười đi tới. Lướt qua tiền viện, mấy người liền đi vào một đại sảnh tương đối trống trải. Hiện tại trong đại sảnh có bốn người, ngồi ở chủ vị chỉ có một người. Không cần phải hỏi, người này khẳng định là nhân vật có địa vị cao nhất Ám Tinh giới, đứng đầu ba vị quân chủ – Kim Hình quân!
Tần Vũ bước vào đại sảnh, ánh mắt bốn người nọ đều hướng về phía hắn. Mà ánh mắt Tần Vũ cũng hướng về phía Kim Hình quân. Trong mắt Tần Vũ cũng không có gì là tôn kính, chỉ là rất bình tĩnh cùng Kim Hình quân đối nhãn mà thôi.
– Hừ!
Một tiếng hừ lạnh vang lên trong đại sảnh.

Chọn tập
Bình luận
× sticky