Trời đất mờ mịt, mây đen che phủ bầu trời, lôi điện tử sắc lấp lóe trong mây khiến người ta trong lòng cảm thấy bị uy hiếp. Lúc này trên bầu trời bỗng xuất hiện áp lực đặc biệt, lôi điện uốn lượn như rắn bò, cuối cùng đạo thiên lôi thứ tám ầm ầm bổ xuống.
– Uy lực thiên lôi này so với thiên lôi gặp phải trên Hoàng Tuyền lộ còn khủng bố hơn, như ta bây giờ, đạo thiên lôi thứ tám đó ta có lẽ chống không nổi.
Tần Vũ từ xa nhìn về phía Liên Trùng đang độ tán ma chi kiếp.
Tán ma chi kiếp, đạo thiên lôi thứ tám, uy lực rất lớn, đương nhiên mạnh hơn nhiều so với Cửu Cửu trọng kiếp. Nhưng Liên Trùng vẫn giương kiếm mãnh liệt chống lại thiên lôi uy lực đó, căn bản nhìn không ra Liên Trùng có chút gì là căng thẳng. Tất nhiên Liên Trùng không chỉ là một tán ma bình thường, hắn là tán ma tu luyện “Tu La ma đạo”, đồng thời còn có trung phẩm ma khí.
Tần Vũ nhìn Liên Trùng, lòng thầm nghĩ:
– Bằng Ma đảo, đệ nhất đảo của Bạo Loạn Tinh Hải? Ta đối với Bạo Loạn Tinh Hải một chút cũng không biết, có thể dựa vào Liên Trùng để biết ít nhiều tin tức.
Bỗng nhiên– —
– Tiểu Mặc, về rồi à?
Tần Vũ quay đầu về phía một đạo hắc ảnh đang lao tới rất nhanh. Đó chính là Mặc Kỳ Lân ra ngoài săn bắt du ngoạn đã trở về.
– Chủ nhân. A ! Tán ma, thực lực quá mạnh, chắc chắn cao hơn lục kiếp. Chủ nhân, kẻ đó đúng là cao thủ, cao thủ cực mạnh.
Mặc Kỳ Lân kinh hãi nhìn Liên Trùng đang độ kiếp phía xa,
– Chủ nhân, chúng ta đi nhanh thôi, nếu như cao thủ đang độ thiên kiếp đó có ý gì xấu, như vậy sẽ rất nguy hiểm.
Nhìn vẻ khẩn trương của Mặc Kỳ Lân, Tần Vũ cười:
– Tiểu Mặc, đừng quá lo lắng.
– Chủ nhân, người không biết đâu.
Tiểu Mặc vội vàng nói
– Tán ma rất tàn nhẫn. Vả lại người không cảm thấy khí tức hung lệ phát tán ra từ hắn sao?
Tu La ma đạo, tại Đằng Long đại lục hầu như không có cao thủ nào tu luyện nổi.
Liên Trùng tu luyện, chính là “Tu La ma đạo”, tự nhiên sát khí thập phần đáng sợ. Mặc Kỳ Lân thân là thần thú, cảm giác vô cùng nhạy bén, đã cảm thấy sự uy hiếp cường đại từ Liên Trùng.
– Tiểu Mặc, yên tâm đi. Ta đối với hắn có ơn cứu mạng. Không lâu trước đây, hắn còn nói với ta cái gì mà ơn cứu mạng chắc chắn sẽ báo đáp.
Tần Vũ lắc đầu cười nói.
– Đúng rồi, Tiểu Mặc, ta muốn hỏi ngươi một chuyện. Bạo Loạn Tinh Hải đệ nhất đảo gọi là Bằng Ma đảo gì đó phải không?
Thời gian Mặc Kỳ Lân ở tại Bạo Loạn Tinh Hải so với Tần Vũ lâu hơn nhiều, tất nhiên biết được việc này.
– Người hỏi Bằng Ma đảo?
Mặc Kỳ Lân rõ ràng vô cùng kinh hãi.
– Chủ nhân, lẽ nào người đắc tội với Bằng Ma đảo.
– Không, không có, ngươi kể chi tiết cho ta biết về Bằng Ma đảo, và các thế lực khác của Bạo Loạn Tinh Hải nữa.
Tần Vũ cười đáp.
Nghe Tần Vũ nói không đắc tội với Bằng Ma đảo, Mặc Kỳ Lân mới thở ra một hơi dài thoải mái, giải thích:
– Chủ nhân, ở Bạo Loạn Tinh Hải này tán tu rất nhiều, các thế lực cũng không ít. Trong đó lớn nhất là “tam đại đảo”, phân biệt với Bằng Ma đảo, Liên Vân đảo và còn có Hắc Phong đảo. Tại tam đại đảo này cao thủ như mây, nhưng mạnh nhất trong tam đại đảo là Bằng Ma đảo.
– Tam đại đảo.
Tần Vũ ghi nhớ trong lòng.
– Bạo Loạn Tinh Hải tuy là cũng có các thế lực khác, nhưng so với tam đảo thì không bằng, căn bản là không cùng đẳng cấp. Hơn nữa, Bằng Ma đảo có ba nghìn tán tu nhân, thấp nhất cũng là lục kiếp, cho dù là thần thú, cũng phải tứ kiếp mới có khả năng được nhận vào thành viên của Bằng Ma đảo.
Trong ánh mắt của Mặc Kỳ Lân có một tia hy vọng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Tần Vũ lặng người.
– Ba nghìn tán tu? Thấp nhất là lục kiếp?
Tần Vũ ngẩn người.
– Sao có thể, sao có thể có nhiều tán tu đến thế?
– Sao lại không thể, chủ nhân, chỉ riêng tu chân giả của Đằng Long đại lục đã có thể lấy triệu làm đơn vị, rất nhiều cao thủ mất đi nhục thể đều là tu luyện tán tu, tán tu đương nhiên nhiều… đủ để đạt đến lục kiếp tán tu con số đó sao có thể ít được.
– Hơn nữa ta khi nãy chỉ mới nói tới Đằng Long đại lục. Chủ nhân, hải vực vô biên, trong hải vực có tán yêu. Bản thân các đảo trên biển còn có loại tán yêu phi cầm, cũng có các môn phái tu chân lớn, nhân số có thể so với Đằng Long đại lục càng lớn hơn.
Tần Vũ giật mình. Vốn dĩ cho rằng ở Đằng Long đại lục tu chân giả rất nhiều, bây giờ xem ra, khu vực dưới biển lại càng nhiều hơn
Nghĩ kĩ cũng đúng. Phải biết thế lực của tu yêu giả có thể so sánh với cả tu tiên và tu ma hợp lại. Tu tiên, tu ma không chỉ có ở Đằng Long đại lục, mà trên các đảo ngoài biển cũng có.
Đằng Long đại lục có bao nhiêu môn phái, ngoài đảo có bao nhiêu môn phái, cộng lại thì nhiều ít thế nào? Còn nhánh tu yêu giả dưới đáy biển cũng không kém số tu tiên giả và tu ma giả cộng lại.
– Chủ nhân, bất luận là tán tu của Đằng Long đại lục hay tán tu của hải vực thanh bình, một khi đạt tới cảnh giới tứ kiếp, phần nhiều là tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải. Trong Bạo Loạn Tinh Hải cơ hồ phải có tám phần là tán tu. Vả lại tán tu trên thập kiếp hầu hết toàn bộ đều ở Bạo Loạn Tinh Hải. Vì thế … Bằng Ma đảo có ba nghìn tán tu cũng không có gì lạ.
– Chủ nhân, tu luyện công lực thật cao, sau một thời gian trở thành cao thủ siêu cấp sẽ có thể xưng là vô địch! Nhị đảo chủ của Bằng Ma đảo là một tán ma thập nhị kiếp, năm đó đã giết nhiền tán tu chấn nhiếp toàn bộ Bạo Loạn Tinh Hải, gần như là vô địch.
Tần Vũ trong lòng biến động
Nhị đảo chủ của Bằng Ma đảo, có lẽ là phụ thân hoặc mẫu thân của Liên Trùng rồi.
– Đảo chủ là người như thế nào?
Tần Vũ lập tức hỏi.
Trong mắt Mặc Kỳ Lân chỉ có sự sùng bái:
– Đảo chủ Bằng Ma đảo là thần thú, mà còn là thần thú đỉnh cấp nhất…. thực lực của hắn mới là vô địch chân chính, vô địch tuyệt đối! Tại Bạo Loạn Tinh Hải, không có ai là đối thủ của hắn.
Mặc Kỳ Lân không có từ nào để hình dung, chỉ có thể nói “vô địch”, nhưng Tần Vũ cũng có thể tưởng tượng ra sức mạnh của vị đảo chủ đó.
– Nếu sau khi để tam đại đảo chủ của Bạo Loạn Tinh Hải biết được “Nghịch Uơng Cảnh” … cục diện đó …
Tần Vũ trong lòng xáo động, nhưng ngay lập tức lắc đầu, phủ định cách nghĩ đó.
Nghịch Ương Cảnh, là nơi lưu trú của kiếm tiên bát cấp huyền tiên. Tin tức này một khi lưu truyền ra ngoài, khả năng sẽ làm cho các thế lực lớn tại Bạo Loạn Tinh Hải đều nảy sinh hứng thú, đến lúc đó không chỉ là Đằng Long đại lục, có lẽ cao thủ của các vùng, tất cả đều sẽ liều mạng đi tranh đoạt.
– Ba bức Phá Thiên Đồ….
Tần Vũ trong lòng có chút lo lắng.
Trước khi hắn rời khỏi Tần vương triều, đã mang Phá Thiên Đồ của mình đưa cho nhị ca Tần Chính.
Đối với việc Tần Vũ sở hữu Hắc Diễm Quân chỉ giới mà nói, Phá Thiên Đồ căn bản không có nhiều ý nghĩa. Chung quy Hắc Diễm Quân chỉ giới có tấm địa đồ hoàn chỉnh, lại có quyền mang theo tám người cùng tiến vào bên trong.
Ban đầu trước khi Tần Vũ vào tu luyện ở tại Lôi Sơn Cư, đã đưa Phá Thiên Đồ cho Lập Nhi, để khi gặp nguy hiểm thì nàng đưa ra. Hiện tại Tần Vũ giao cho Tần Chính, chung quy Tần Chính là hoàng đế của Tần vương triều, nên không thể giống phụ vương đến Tinh Thần các trốn tránh được. Nếu như người khác bắt Tần Chính để uy hiếp, thì giao ra Phá Thiên Đồ là xong. Tin rằng địch nhân đã thấy sự che chở phía trên của “Lan thúc” thần bí sẽ không quá làm càn. Tuy Lan thúc đã đi, nhưng những tán tiên, tán ma đó còn chưa biết.
– Phá Thiên Đồ …. vì nó, không biết phải chết bao nhiếu tán tu.”
Tần Vũ thầm thở dài.
Ngay lúc đó — Một tiếng động lớn rõ ràng từ chỗ Liên Trùng truyền tới. Trong chu vi mười dặm không gian đều chấn động, không khí hình thành những gợn sóng rồi tản ra khắp nơi. Tại thời điểm đó, mặt nước bị đè mạnh tụt thấp xuống mười mét, phảng phất như bị một bàn tay lớn vô hình đè xuống.
– Ha ha….. Cuối cùng cũng thành công rồi, ha ha…..
Tiếng cười lớn đầy hưng phấn từ trung tâm tiếng nổ truyền lại, chỉ thấy một đạo lưu quang hướng về phía Tần Vũ bay tới.
Liên Trùng lúc này sắc mặt đầy hồng hào, ánh mắt lấp lánh.
Tử vong. Liên Trùng đã từng tiếp cận tử vong, thậm chí Liên Trùng đã hoàn toàn tuyệt vọng. Nhưng lúc sinh tử quan đầu, Tần Vũ từ đâu lại đến, tặng cho hắn “Sinh Sinh Tạo Hóa đan” rất trân quý.
– Huynh đệ, ta tên là Liên Trùng. Huynh nghĩa khí đem “Sinh Sinh Tạo Hóa đan” trân quý như vậy trực tiếp tặng cho ta, lại không yêu cầu sự báo đáp gì. Liên Trùng ta cảm kích bất tận. Ài! Thật thất lễ, ta đến bây giờ vẫn chưa biết ân nhân cứu mạng tên là gì.
Liên Trùng lộ vẻ tiêu sái tự nhiên.
Tần Vũ gật đầu đáp:
– Liên Trùng huynh, tại hạ Tần Vũ. Đây là linh thú Mặc Kỳ Lân ta cưỡi.
– Linh thú?
Liên Trùng rất kinh ngạc.
– Tần Vũ huynh đệ, huynh khiến ta càng lúc càng nhìn không ra, không chỉ có thể thu phục linh thú, mà còn có “Sinh Sinh Tạo Hóa đan”. Ta dùng nó hiệu quả tuyệt đối hơn “Kiếp linh đan”. Đó chính là đan dược “Liên Vân đảo” đảo chủ rất coi trọng. Huynh giao cho ta một cách dễ dàng như vậy … Liên Trùng ta không báo đáp sao có thể an tâm.
Tần Vũ cười:
– Liên Trùng huynh không cần quá để ý.
Ban đầu nhìn thấy một cao thủ ở đó, Tần Vũ cũng không nghĩ nhiều, liền trực tiếp tặng một hoàn Sinh Sinh Tạo Hóa đan. Sinh Sinh Tạo Hóa đan này thực chất chỉ là một loại đan dược thông thường nhất được hòa với sinh mệnh nguyên lực mà thôi, đối với Tần Vũ mà nói căn bản không là gì. Chung quy thì sinh mệnh nguyên lực của Tần Vũ gần như vô cùng tận.
– Làm sao được?
Liên Trùng ngửng mặt lên.
– Khi ta bị truy sát, mẹ nó chứ, trên đường đi, bao nhiêu bảo bối a, vô số bảo bối hơn vạn năm thu thập đều dùng hết. Cuối cùng thậm chí còn sử dụng cả Huyết Độn chi thuật mới miễn cưỡng trốn tới được đây. Trên người chỉ còn lại một cây phi kiếm nhỏ mà thôi, công lực cũng chỉ còn ba thành.
Lúc này Liên Trùng sắc mặt đầy nộ khí:
– Tức nhất chính là tán ma chi kiếp lại tới, lão thiên thật muốn tuyệt đường ta. Ta truyền tấn cho phụ mẫu và đại bá ta, nhưng vô dụng. Xung quanh không có một đảo nào. Phụ mẫu bọn họ tìm không thấy ta. Mà tìm thấy cũng không giúp gì được. Khi độ kiếp, người khác căn bản không cách gì giúp được.
Về điểm này Tần Vũ cũng hiểu rõ. Lúc độ kiếp, dù là có người khác giúp đỡ, uy lực thiên kiếp sẽ càng tăng, công kích luôn cả người giúp đỡ. Người độ kiếp căn bản không cách gì tránh được khảo nghiệm của thiên lôi.
– Không có Kiếp linh đan, phụ mẫu bọn họ dù có tìm được cũng không cứu nổi ta.
– Thật ra, ban đầu ta rất tuyệt vọng. Bao nhiêu năm hoành hành Bạo Loạn Tinh Hải, dựa vào ma khí phi kiếm, và còn các loại bảo vật khác, ngay cả cao thủ cửu kiếp ta cũng có thể giết. Dù công lực cao, cũng không có mấy người dám chọc tức ta. Ai ngờ lại rơi vào hoàn cảnh này.
Gương mặt Liên Trùng xuất hiện một nét trầm tư.
– Đến giờ ta mới biết, bọn cao thủ thập kiếp, thập nhất kiếp, bình thường đối với ta tất cả đều là giả dối. Ngoài mặt thì rất tốt với ta, nhưng trong lòng…
Liên Trùng nghĩ tới kẻ truy sát hắn.
– Ẩn dấu khí tức, thay đổi dung mạo, truy sát ta!
Quyền đầu của Liên Trùng nắm chặt, gân xanh nổi rõ,
– Cuối cùng ta thoát khỏi sự truy sát, lại gặp sự uy hiếp của thiên kiếp, thậm chí sau khi truyền tấn cho phụ mẫu ta đã rất tuyệt vọng. Lúc đó ta nghĩ … nếu như có người cứu ta thì hay biết mấy.
– Ta nghĩ rằng ta đang nằm mộng, độ quá đạo thiên lôi thứ năm, công lực ta tiêu hao gần hết, hoàn toàn đánh mất hy vọng sống sót.
Đột nhiên mắt Liên Trùng sáng lên, vỗ vào vai Tần Vũ.
– Nhưng Tần Vũ huynh đệ huynh đã xuất hiện, huynh đã cứu ta. Ta có thể thấy được thực lực của huynh, bằng vào cảnh giới của huynh căn bản nhìn không ra thực lực của ta, cũng không biết ta là ai, nhưng huynh đã không chút do dự mà đưa Sinh Sinh Tạo Hoá Đan cho ta.
– Tần Vũ huynh, ơn cứu mạng này, Liên Trùng ta một đời sẽ ghi nhớ.
Liên Trùng nói một cách rất trịnh trọng.
Liên Trùng lúc đó đích xác là bị đả kích rất lớn, tiêu hao biết bao nhiêu tâm lực chạy trối chết mới thoát khỏi sự truy sát, rồi gặp phải tán ma chi kiếp, kiên cường chống lại, nhưng cuối cùng vẫn tuyệt vọng. Lúc sinh tử quan đầu, sự xuất hiện của Tần Vũ đích xác làm Liên Trùng cảm kích tâm can. Đặc biệt là Sinh Sinh Tạo Hóa đan rất trân quý.
Đối với việc này, Tần Vũ chỉ có thể cười nhẹ.
– Tần Vũ huynh đệ, đây là nơi nào, ta hiện tại không biết đây là đâu? Nói cho ta biết đây là đâu, ta sẽ có thể tìm được đường về.
Liên Trùng lập tức hỏi.
Tần Vũ tức thì nhìn về phía Mặc Kỳ Lân, Tần Vũ tuy là biết lộ trình, nhưng không biết tên đảo.
– Chủ nhân, phía nam nơi này hơn ba trăm vạn dặm có một hòn đảo, tên là “Bạch Lan đảo”.
Mặc Kỳ Lân biết rất rõ ràng.
– Bạch Lan đảo, lão thiên, ta đã chạy xa vậy sao.
Liên Trùng tự mình cũng thấy rất kinh ngạc. Lúc hoảng hốt bỏ chạy bất kể đường đi, chỉ biết liều mạng chạy, cộng thêm Huyết Độn, không ngờ đã tới khu vực Bạch Lan đảo. Liên Trùng khả năng chạy trốn thật tốt…
– Liên Trùng huynh, huynh có bản đồ Bạo Loạn Tinh Hải?
Tần Vũ đoán hỏi, Bạo Loạn Tinh Hải mênh mông, nếu có một tấm địa đồ, sẽ tốt hơn nhiều.
Liên Trùng gật đầu:
– Đương nhiên có, trên địa đồ này có chỉ ra vị trí các đảo của Bạo Loạn Tinh Hải, dựa theo những hòn đảo này sẽ biết vị trí hiện tại. Tần Vũ huynh không có à?
Tần Vũ gật đầu
Không nói lời thứ hai, Liên Trùng lấy ra một khối ngọc giản trực tiếp đưa cho Tần Vũ:
– Tần Vũ huynh đệ, đây là địa đồ của Bạo Loạn Tinh Hải, còn kèm theo giới thiệu về các đảo lớn, huynh cần phân biệt để biết các đảo đó tên gọi là gì.
Tần Vũ nhận ngọc giản, dùng linh thức quét qua một lượt.
Trong ngọc giản không những có địa đồ mà còn có họa đồ vẽ tỉ mỉ của các đại đảo, và cả giới thiệu tường tận. Thật vô cùng chi tiết.
– Tần Vũ huynh đệ, nhìn huynh như vậy chắc đối với Bạo Loạn Tinh Hải không hề quen thuộc, có lẽ là từ ngoài mới vào a, ha ha ….. Đi, theo ta đến Bằng Ma đảo chơi. Lần này huynh cứu ta, ta tốt xấu gì cũng là người bản địa ở Bạo Loạn Tinh Hải, nhất định phải đặc biệt chiêu đãi huynh a.
Liên Trùng rất nhiệt tình.
– Chủ nhân, hắn là người của Bằng Ma đảo?
Mặc Kỳ Lân kinh sợ nói nhỏ.
Tần Vũ gật đầu nói:
– Liên Trùng huynh là con trai của nhị đảo chủ và tam đảo chủ Bằng Ma đảo.
– Ngươi là “Tu La tiểu thiên ma” trong truyền thuyết?
Mặc Kỳ Lân trừng mắt ngây ngốc.
– Tu La tiểu thiên ma?
Tần Vũ cũng ngạc nhiên nhìn về phía Liên Trùng, cái biệt hiệu này thật đặc biệt.
Liên Trùng nháy mắt, nhăn mũi, ho khan rồi nói:
– Kẻ bất tài chính là “Tu La tiểu thiên ma” trong truyền thuyết, tung hoành Bạo Loạn Tinh Hải, không ai địch nổi. Tần Vũ huynh đệ, cái ngoại hiệu đó không phải là rất có hình tượng ư!
Tần Vũ ngạc nhiên. Bản thân giờ mới nhận thức được người huynh đệ này, có vẻ như… rất thú vị.