Dịch thuật: Nhằn Mòn Quần
“Phế vật, phế vật, phế vật!” “Bùng” nghiên mực quẳng mạnh rơi xuống đất, vỡ vụn ra.
Hạng Quảng trông giống như dã thú muốn ăn tươi nuốt sống người ta, nhìn chằm chằm năm tử mũi quặp, tức giận nói:
“Ngươi là đồ bỏ đi, Chân Từ không ngờ bị giết chết, toàn bộ sự việc là thế nào, ngươi bẩm báo rõ ràng, nếu không…ngươi cái chức thủ lĩnh mật thám không cần làm nữa.” Hạng Quảng hoàn toàn nổi giận đến mức hồ đồ.
Nam tử mũi két run rẩy, hắn là thủ lĩnh mật thám biết nhiều bí mật của hoàng đế, một khi không làm nữa, kết quả cũng chỉ có một ‐‐ bị xử lý! Tên mũi quặp như nghĩ ra điều gì, liền cúi người nói:
“Hoàng thượng, theo chúng thần điều tra, Kim bài nhiệm vụ của Thiên Võng chính là giết chết Chân Từ. Tuy chúng ta chưa biết ai tiếp nhận nhiệm vụ nhưng căn cứ vào hiện trường, chúng thần có thể khẳng định giết chết Chân Từ là một Ngân bài sát thủ.” “Phế vật, thực lực của Chân Từ trẫm biết rất rõ, Ngân bài sát thủ? Rắm thối, tỷ đệ Nạp Lan thủ hạ của hắn cũng có thể giải quyết dễ dàng. Tỷ đệ Nạp Lan đều là tiên thiên cao thủ, thực lực Chân Từ càng vượt xa tỷ đệ Nạp Lan, với ba người như vậy ngươi nói bị một tên Ngân bài sát thủ giết chết, ngươi nói trẫm tin nổi không? Hay ngươi nghĩ ta là thằng điên?” Hạng Quảng giận dữ nhìn nam tử mũi quặp.
Tên mũi két trong lòng cười khổ, nói thật ngược lại không tin.
“Hoàng thượng, Chân Từ quả thực rất mạnh, cả thuộc hạ còn lâu mới bằng, an toàn của Chân Từ đều do một tay hắn an bài, thuộc hạ cũng không biết được. Lần này hắn bị người giết chết, tại hiện trường có một diện cụ của Ngân bài sát thủ, nhưng thuộc hạ nghĩ hung thủ rất có khả năng là Kim bài sát thủ, mang Ngân sắc diện cụ đánh lừa Chân Từ, khiến cho hắn khinh địch không đề phòng nên bị hạ độc thủ” Nam tử mũi két nói.
Hạng Quảng trầm ngâm lúc lâu, nam tử mũi quặp thấy Hạng Quảng có vẻ không tin, trong lòng chuyển động, lại nói:
“Hoàng thượng, còn một khả năng nữa. Chính là Trấn Đông Vương Tần Đức sợ Chân Từ cản trở hắn nên phái cao thủ tuyệt đỉnh giết Chân Từ, còn ngân sắc diện cụ bị vỡ đó có khả năng là Trấn Đông Vương dùng để mê hoặc chúng ta.” Gã mũi quặp thầm nói:
“Trấn Đông Vương, thật có lỗi, thời khắc quan trọng chỉ có thể đổ lên mình ngươi.” Trong lòng hắn biết rõ Quảng Hạng đối với Tần Đức luôn nghi ngờ, có việc gì cứ đổ hết l ên người Tần Đức phần lớn có thể thành công. Quả nhiên.
“Phải, khẳng định là Tần Đức, hắn muốn tạo phản nhưng lo lắng bị Chân Từ tra ra nên phái người hạ thủ, lại sợ trẫm phát hiện là do hắn ra tay nên dùng một ngân sắc diện cụ bể nát, hừ, thằng ngu, sao không dùng kim sắc diện cụ, không phải là càng làm cho trẫm tin tưởng hơn sao” Hạng Quảng tự nói cho mình nghe, trong mắt lấp loáng tia lạnh lẽo:
“Bất quá, trẫm không dễ bị lừa dối như vậy. Tần Đức, ngươi muốn tạo phản, trẫm đã xác định như vậy không còn nghi ngờ gì nữa. Giờ ngươi giết chết Chân Từ, chặt đứt một tay của trẫm, giỏi, giỏi lắm!” Hạng Quảng nộ khí xung thiên.
Chân Từ đối với hắn phải nói là cực kỳ quan trọng. Hai mươi mấy năm lại đây, Hạng Quảng nếu như nghi ngờ ai có dị tâm, ai bất trung với hắn, hoài nghi ai giấu trọng bảo…Những việc khó làm này đều đẩy cho Chân Từ tìm hiểu giải quyết. Chân Từ chưa từng làm cho hắn thất vọng bao giờ. Có được Chân Từ, Hạng Quảng hắn có thể yên tâm kê cao gối ngủ.
Dù Tần Đức thủ đoạn thế nào, Chân Từ vẫn có thể tra ra nhiều bí mật của Trấn Đông Vương. Chân Từ đối với Hạng Quảng quan trọng thế nào cũng có thể tưởng tượng được. Nhưng Chân Từ đã chết.
Tuy dưới trướng của thủ lĩnh mật thám có rất nhiều thủ hạ, nhưng đám mật thám này còn xa mới có được sự lợi hại như Chân Từ. Chân Từ chết, Quảng Hạng bị gãy mất một cánh tay, làm sao không phẫn nộ, sao không bặm môi nghiến răng. Mối thù này, hắn ghi hết lên người Tần Đức.
Nhiều năm lại đây, hắn thường xuyên gặp ác mộng. Sau đó lại phát hiện Tần Đức muốn tạo phản. Hiện tại kẻ quan trọng nhất đối với hắn là Chân Từ lại bị Tần Đức giết chết.
“Tần Đức, trẫm không diệt được Tần gia làm sao cam tâm.” Hạng Quảng bóp nát tách trà trong tay, trong mắt nộ hỏa bừng bừng. Lúc này, trong đầu Quảng Hạng đưa ra một quyết định khác:
“Gọi Dịch Ngôn tới gặp trẫm, ngươi lui ra trước.” Tên mũi két lén lén thở phào một hơi, hiển nhiên Hạng Quảng không vì việc này mà tức giận với gã, làm bạn với vua như làm bạn với hổ, bẩm tấu việc gì với hoàng đế đều phải cực kỳ thận trọng.
“Rõ, thuộc hạ cáo lui.” Gã mũi két cúi người nói.
Hạng Quảng đứng trong Ngự thư phòng, nhìn chằm chằm nghiên mực bị ném vỡ nhất động bất động. Tuy mắt nhìn nghiên mực nhưng Hạng Quảng rõ ràng đang nghĩ đến việc khác. Một lát sau bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
“Dịch Ngôn, vào đây.” Hạng Quảng gọi.
Cửa mở, một người trẻ tuổi cao ráo có vẻ tà dị tiến vào, đó chính là Dịch Ngôn, thủ lĩnh
“Bá Long quân”. Nếu nói những mật thám là để điều tra tin tình báo,
“Bá Long quân” này chính là đội quân bí mật trong bóng tối tiêu diệt mọi trở ngại của hoàng tộc Hạng gia.
Dịch Ngôn trông thật tà dị, mặt tuy còn trẻ nhưng thực tế đã đạt đến cảnh giới tiên thiên cao thủ hơn bốn mươi năm, chủ yếu tiên thiên cao thủ thọ mệnh năm trăm năm, đạt đến cảnh giới tiên thiên tốc độ già lão chậm lại.
“Hoàng thượng.” Dịch Ngôn khẽ nghiêng người nói.
Hạng Quảng suy nghĩ một chút, nghiến răng nói:
“Được, nói với Chu Tam trẫm đáp ứng. Bất quá trên thân yêu thú Kiếm Xỉ Hổ có vật liệu gì đều thuộc về trẫm, đặc biệt mười sáu thanh lợi kiếm, tuyệt đối không thiếu một thanh.” Dịch Ngôn nhướng mày, khóe miệng hơi nhếch lên, cúi mình nói:
“Hoàng thượng anh minh, Chu Tam đã bảo chứng chỉ cần có được một khối Thông Thiên Đồ, toàn bộ thi thể của yêu thú Kiếm Xỉ Hổ đều chuyển giao, tuyệt đối không giữ lại một vật.” “Biết vậy thì tốt.” Hạng Quảng cười khan,
“Có cho tên Chu Tam cũng không dám giở thủ đoạn lừa dối trẫm.” Chu Tam xưng là Tiềm Long đại lục đệ nhất phú hào, trụ sở tại Minh Vương triều, phú hào Chu Tam buôn bán khắp Tiềm Long đại lục, thế lực ngầm cũng cực lớn. Đám thủ hạ tinh anh của Chu Tam không biết dùng thủ đoạn gì giết được một yêu thú.
Yêu thú Kiếm Xỉ Hổ hình dáng cự đại lão hổ, trên lưng có mười sáu thanh trường kiếm sắc bén, uy lực có thể so với vũ khí tiên phẩm thượng cấp. Móng vuốt cũng có thể chế thành vũ khí, săn được một con Kiếm Xỉ Hổ, đó là một bảo tàng sống a. Sự lợi hại của Kiếm Xỉ Hổ có lẽ chỉ có thượng tiên mới có thể so sánh. Không ai biết được Chu Tam đã dùng thủ đoạn gì.
“Hoàng thượng, căn cứ bí mật của Chu Tam rất nhiều, lần này săn được Kiếm Xỉ Hổ ở hồng hoang nên giờ vẫn còn ở trong thành trì bí mật gần hồng hoang, bọn chúng không cách gì đường hoàng vận chuyển về Minh triều, chỉ có thể trước tiên xẻ thịt sau đó phân ra chuyển về. Tuy nhiên thành trì đó nằm trong cương thổ Đông vực tam quận.” Dịch Ngôn nghiêng người nói.
Nghe tới đó Hạng Quảng biết việc này có chút rắc rối.
Vô biên hồng hoang ở cực Đông của đại lục còn Sở vương triều tiếp giáp vô biên hồng hoang. Đông vực tam quận của Sở vương triều chính là ba quận nằm sát vô biên hồng hoang, thông thường muốn tiến vào vô biên hồng hoang phải đi qua Đông vực tam quận. Đông vực tam quận chính là địa bàn của Tần Đức. Trong quá khứ Tần Đức không dám ra mặt cướp đoạt nhưng Tần Đức ngày nay thật khó nói.
“Dịch Ngôn, để phụ thân ngươi Ngữ trưởng lão dẫn một đội cao thủ đến Đông vực tam quận giao dịch với chúng.” Hạng Quảng nghiêm túc ra lệnh.
Nguồn: https://sachvui.comDịch Ngôn lập tức gập người nói:
“Rõ, có phụ thân đại nhân xuất mã nhất định không gặp bất trắc.” Hạng Quảng chợt nở nụ cười: “Ha ha, vật của trẫm bất quá là khối Thông Thiên Đồ thứ nhì, nếu không tập hợp đủ ba khối Thông Thiên Đồ căn bản không có cách gì tra ra thần bí công pháp huyền ảo, vả lại trong lịch sử biết bao nhân vật thiên tài thậm chí tu chân giả từng có đủ ba khối Thông Thiên Đồ nhưng không có người nào ngộ ra được ảo bí bên trong. Trẫm có một khối kể như vô dụng, dùng một khối Thông Thiên Đồ vô dụng trao đổi một yêu thú cũng đáng giá.”
Dịch Ngôn cúi người nói
“Chẳng qua Chu Tam có sở thích sưu tập bảo vật, hắn chính là muốn kiếm được một khối chơi đùa mà thôi.” “Tốt, Dịch Ngôn, lần này không được để xảy ra một chút thất thố, có được Kiểm Xỉ Hổ tức là trẫm có được không ít tiên phẩm thượng cấp vũ khí. Không chỉ Ngữ trưởng lão còn phái thêm mấy tiên thiên cao thủ đi theo. Nhớ, tuyệt không để sai lầm xảy ra”. Hạng Quảng nhắc lại lần nữa.
Trong trường hợp thi thể của Kiếm Xỉ Hổ bị Tần Đức cướp lấy, Hạng Quảng giống như may áo cưới tặng cho người ta, bản thân không có được vũ khí tốt, trái lại còn tặng cho Tần Đức số lớn vũ khí thượng phẩm. Hắn không cho phép việc như thế phát sinh.
“Hoàng thượng an tâm, phụ thân lão nhân gia xuất mã nhất định không làm hoàng thượng thất vọng.” Dịch Ngôn khom người.
Hạng Quảng nghĩ đến Ngữ trưởng lão, phụ thân của Dịch Ngôn, trong lòng cũng yên tâm.