Thủ hộ trưởng lão thấy Tần Vũ, Lưu Lam, Văn phong ba người vẻ mặt kích động cùng với ánh mắt nóng cháy, trên mặt cũng có một tia hài lòng mà mỉm cười.
Lão rất thích các thế hệ tuyệt đỉnh cao thủ Kim Hình tông thể hiện ra như vậy trước mặt lão.
Sự tình này, trong thời gian lão đảm nhiệm vị trí thủ hộ trưởng lão đã ba lần gặp phải. Mỗi lần cho các siêu cấp cao thủ có địa vị cực cao biết bí mật, rồi phản ứng như thế này, lão đều cảm thấy trong tâm một trận vui vẻ, hài lòng.
– A, quá mạnh mẽ.
Lưu Lam đáy lòng tràn đầy kích động.
Dù sớm biết ‘Kim Hình linh châu’ rất lợi hại, nhưng hắn cũng không nghĩ là lại lợi hại đến như vậy. Trách không được các đời Kim Hình Quân đều không ai dám đối địch lại. Chẳng trách họ độ thần kiếp cho tới bây giờ chưa từng thất bại.
– Nhất định phải có được, nhất định!
Lưu Lam nắm chặt hai tay lại thành nắm đấm, sự kích động làm hai nắm đấm cũng từ từ phát run. Hắn cho tới bây giờ chưa từng khao khát như thế.
Văn Phong trong lòng cũng có cũng có khát vọng.
Đối với khát vọng có ‘Kim Hình linh châu’, thấy Tần Vũ cùng với Lưu Lam hai người bên cạnh, hắn cũng hiểu được. Mình căn bản không phải là đối thủ của Tần Vũ, Lưu Lam.
– “Lưu Tinh cũng như vậy, xem ra hắn đối với Kim Hình linh châu cũng mười phần khát vọng.”
Văn Phong trong lòng than thở.
Vô luận Văn Phong, Lưu Lam, hay như thủ hộ trưởng lão, bọn họ đều không biết… Tần Vũ không phải vì Kim Hình linh châu mà kích động như thế, hắn kích động bởi vì nguyên nhân là Mê Thần điện!
Chỉ cần dung hợp Kim Hình linh châu, Tần Vũ sẽ đủ khả năng mở được đại môn của ‘Khí Vật điện’. Cũng đại biểu với việc Tần Vũ sở hữu được Mê Thần điện!
– “Kim Hình linh châu phải là của ta.”
Tần Vũ trong mắt đột nhiên phát ra một đạo lệ mang.
Kể từ sau khi Tần Vũ tới Ám Tinh Giới, đây là lần đầu tiên kiên quyết muốn làm một việc như thế. Liếc mắt nhìn sang Lưu Lam bên cạnh, đã thấy Lưu Lam ánh mắt lạnh như băng, Tần Vũ chỉ là hờ hững trong lòng mà thôi.
Bản thân ta đã muốn Kim Hình linh châu, ai có thể tranh được?
– Ba vị hẳn đều đã biết chỗ trân quý của truyền thừa chi bảo ‘Kim Hình linh châu’, các vị bây giờ đều có cơ hội, tư cách sở hữu Kim Hình linh châu, trở thành tân chủ Kim Hình Quân. Muốn có được ‘Kim Hình linh châu’ các ngươi hãy chuẩn bị cho tốt, sau khi Hình Viễn bệ hạ độ kiếp, sẽ cử hành tỷ thí cho ba người các ngươi. Kẻ thắng cuộc sẽ trở thành tân Kim Hình Quân.
Thủ hộ trưởng lão mỉm cười nói.
Lưu Lam phó tông chủ là người đầu tiên đứng lên, tự tin mỉm cười nói:
– Địa vị Kim Hình Quân này, ngoài ta ra còn ai nữa, Lưu Tinh Cung Phụng với Văn Phong đại đội trưởng, thực lực đều kém xa ta.
– Tựa hồ ngươi rất tự tin?
Văn Phong nhướng mày châm chọc nói.
– Chẳng lẽ ngươi cũng muốn tỷ thí cùng với ta?
Lưu Lam phó tông chủ hỏi lại, trên mặt xuất ra một tia lãnh ý,
– Ngươi đừng quên là. Cuộc tỷ thí này, tánh mạng đối thủ cũng có thể vứt bỏ được, không trách được ta.
Uy hiếp. Kiểu nói cực kì uy hiếp.
Văn Phong lạnh nhạt cười:
– Tự tin? Ta đối với địa vị Kim Hình Quân không có lòng tham. Ta tự tin cái gì? Bất quá ta thấy ngươi kiêu ngạo như thế, cảm thấy đáng thương cho ngươi mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho rằng, ngươi đích thực có thể trở thành tân nhiệm Kim Hình Quân?
Lưu Lam tự tin khẽ ngước mặt, lạnh lùng nói:
– Địa vị Kim Hình Quân, ngoại trừ ta còn có ai đủ tư cách? Chẳng lẽ thập ngũ tinh đế cấp hai ngươi cũng vọng tưởng khiêu chiến với ta?
– Tự vọng tưởng.
Một đạo thanh âm lạnh như băng vang lên, đồng thời một đạo khí thế cuồng mãnh áp vào người Lưu Lam. Lưu Lam cảm thấy như hơi thở cứng lại. Thậm chí cảm thấy trước ngực bị một trận áp lực đau đớn.
Lưu Lam nhìn về hướng khí thế đó, Tần Vũ đang đứng lạnh lùng nhìn hắn.
– Lưu Lam. Chẳng lẽ ngươi cho rằng, cầm ‘thập ngũ tinh đế cấp’ lệnh bài, thì thực lực chính là thập ngũ tinh đế cấp?
Tần Vũ lãnh thanh nói.
– Ngươi che giấu thực lực?
Lưu Lam phó tông chủ trừng mắt.
Tần Vũ cười lạnh một tiếng, sau đó nói với Văn Phong:
– Văn Phong huynh, chúng ta đi thôi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Văn Phong cũng mừng rỡ chào Lưu Lam phó tông chủ một cái, lập tức theo Tần Vũ rời đi.
Lưu Lam phó tông chủ nhìn theo bóng lưng Tần Vũ, Văn Phong hai người rời đi, trong mắt lóe lên tia oán độc, trong lòng tự nhủ:
– “Ẩn giấu thực lực? Thực lực ẩn giấu thì có thể rất mạnh sao? khí thế mạnh, không nhất định là thực lực mạnh, các ngươi muốn đoạt ngôi quân chủ? thật là nằm mơ!
Sau đó, Lưu Lam phó tông chủ cũng rời khỏi Truyền Thừa điện.
Trong Truyền Thừa điện, chỉ còn lại thủ hộ trưởng lão khoanh chân ngồi ở bồ đoàn, thủ hộ trưởng lão nhìn ba người lần lượt rời đi, khóe miệng có nét cười:
– A, không sai, đúng rồi, lúc này có thể là tranh đấu kịch liệt. Tên Lưu Tinh kia, thật là thâm sâu khó lường a.
Tần Vũ, Văn phong, Lưu Lam ba người từ khi gặp thủ hộ trưởng lão, biết được bí mật kia, thì ba người đều im lặng ở tại chỗ ở, chỉ thỉnh thoảng gặp một ít bằng hữu mà thôi. Bọn họ đều chờ đến ngày sau khi Kim Hình Quân
“Hình Viễn” độ kiếp xong.
Trên Kim Hình tinh, cao thủ tụ tập càng ngày càng nhiều.
Theo thời gian, số lượng đế cấp cao thủ tới Kim Hình tinh đã đạt tới con số kinh khủng là ba ngàn!
Số đông đế cấp cao thủ này, ngoài nhánh Kim Hình tông còn có nhánh Hắc Diễm tông và Bạch Huyền tông. Phần lớn các cao thủ đều tạm ngừng khổ tu tại Ám tinh, đi tới nơi này, vì muốn xem Kim Hình Quân độ kiếp.
Tam đại quân chủ độ kiếp không có gì nguy hiểm. Bình thường tại Ám Tinh Giới, tỷ lệ thành công cũng giảm hơn một chút. Nên các đế cấp cao thủ này đương nhiên muốn xem người khác độ thần kiếp, tích lũy kinh nghiệm để chính mình sau này chuẩn bị độ thần kiếp được tốt hơn.
Tần Vũ với Văn phong ở cùng một tòa cung điện.
Bất quá lúc bình thường hai người tĩnh tu, ngẫu nhiên mới gặp nhau ở cùng một chỗ. Mấy ngày nay, có một số đông các đế cấp cao thủ của Kim Hình tông đều muốn bái phỏng hai đại cao thủ này.
Tần Vũ, Văn Phong hai người ngồi hai bên, trên bàn có bày ra hơn mười mâm thức ăn. Đối với thức ăn ở Ám Tinh Giới, Tần Vũ cũng rất thích.
Với tu luyện giả mà nói, ăn cơm uống rượu, bất quá thì cũng là một loại thư giãn, hưởng thụ trong quá trình tu luyện gian khổ mà thôi.
– Văn Phong huynh.thật không nghĩ tới Thánh Sơn cũng có lúc náo nhiệt như thế này.
Tần Vũ cạn một chén rượu, mỉm cười nói.
Văn Phong gật đầu cười nói:
– Đế cấp cao thủ trên Thánh Sơn trước đây, nhiều nhất cũng chỉ hơn mười người, không tưởng tượng là đến bây giờ, đã vượt qua một ngàn. Nếu tính cả thành cũng vượt quá ba ngàn.
Đế cấp cao thủ tại Thánh Sơn, cơ hồ đều là cao thủ của Kim Hình tông nhất mạch. Còn các đế cấp cao thủ của Hắc Diễm tông, Bạch Huyền tông nhất mạch, phần lớn ở trong thành. Chỉ có một số ít có địa vị cao, mới có thể vào Thánh Sơn được.
Đang lúc hai người Tần Vũ đang ngồi đàm luận, một gã hộ vệ đi tới.
– Văn Phong đại nhân, Lưu Tinh đại nhân, bên ngoài có chín vị đế cấp cao thủ muốn bái phỏng hai đại nhân.
Gã hộ vệ cung kính nói.
Tần Vũ với Văn Phong nhìn nhau có một tia cười khổ.
– Văn Phong, đây là lần thứ hai trong ngày có kẻ muốn bái phỏng chúng ta.
Tần Vũ cười nói.
– Khoảng hơn mười ngày trở lại đây. Cơ hồ mỗi ngày đều có một, hai nhóm đến bái phỏng chúng ta.
Văn Phong cũng không nhịn được cười.
Tần Vũ, Văn Phong. Một người là Chấp pháp đại đội trưởng, một người là Cung Phụng. Hai người địa vị đều ngang với phó tông chủ. Hơn nữa hai người cũng là trong tam đại kế thừa Kim Hình Quân. Nên số đông người đến bái phỏng họ cũng là tự nhiên.
– Cho bọn họ đến đây đi.
Văn phong lên tiếng.
– Vâng.
Gã hộ vệ lập thức thối lui.
Tần Vũ, Văn Phong đều biết những người đó khó khăn lắm mới được bái phỏng một lần, nếu cự tuyệt thì thật là không có tình người nữa.
Một nhóm người nữa đến bái phỏng, Tần Vũ rốt cục nhẫn nại đã đến cực hạn, trực tiếp tuyên bố bản thân bế quan tu luyện. Trước khi Hình Viễn độ kiếp một ngày mới trở ra.
Kỳ thật, thời điểm Kim Hình Quân độ kiếp, cũng chỉ còn khoảng một tháng nữa.
Cho nên chưa đến ngày cuối cùng, càng lúc càng có nhiều người đến bái phỏng hai người Tần Vũ, Văn Phong. Sau khi Tần Vũ bế quan một ngày, Văn Phong cũng bị bức mà phải bế quan, chiêu bế quan này thực hữu dụng để không phải tiếp khách.
Trong phòng, ánh mặt trời chiếu vào.
Tần Vũ khoanh chân lẳng lặng ngồi ở trên giường, hai mắt nhắm lại.
Trong nháy mắt, cả người Tần Vũ biến mất.
Đồng thời. trên một thảm cỏ trong Khương Lan Giới tầng thứ hai, Tần Vũ đột ngột xuất hiện. Vẫn nhắm mắt khoanh chân ngồi như trước. Tần Vũ chuẩn bị tu luyện ba mươi ngày, tại không gian Khương Lan Giới tầng thứ hai này, tương ứng sẽ có khoảng ba ngàn ngày để hắn tu luyện.
Trong đầu Tần Vũ, linh hồn kim đan tỏa ra thất thải quang mang, mà ý thức của hắn cũng không ngừng tìm hiểu những lĩnh ngộ về không gian do ‘Tả Thu Mi’ lưu lại.
Phân giải, phân tích, quy nạp dung hợp, quán thông…
Ý thức của Tần Vũ không ngừng tiến hành quá trình lĩnh ngộ từng phần. Trong quá trình này, Tần Vũ quên mất thời gian, quên hết tất cả. Thời gian dần trôi qua, Tần Vũ vì ở mỗi một điểm hiểu được mà kích động hẳn lên.
Cái loại cảm giác này rất kỳ diệu.
Theo sự nghiên cứu. Sự thấu hiểu không gian vũ trụ vốn thần bí đối với hắn ngày càng tăng lên, nhận thức của bản thân về vũ trụ càng ngày càng thâm sâu. Càng tiếp tục nghiên cứu sâu thì Tần Vũ thậm chí đã có cảm giác nếu cứ mãi như thế này, thì cũng đến ngày mình có thể hoàn toàn hiểu được cả vũ trụ không gian, hoàn toàn khống chế được nó trong tay.
Tần Vũ tin tưởng rằng, khi đó, hắn sẽ nắm trong tay không gian pháp tắc.
Trong khi tu luyện.
Đột ngột, một loại cảm giác kỳ diệu tiến vào trong ý thức linh hồn của Tần Vũ. Tần Vũ hoàn toàn đình chỉ việc tu luyện. Thời khắc này, Tần Vũ trong lòng hiểu được.
– “Thần kiếp? Thần kiếp của ta thật sự sắp đến.”
Tần Vũ mở to hai mắt, trên mặt có một tia mỉm cười.
Đối với thần kiếp của mình, Tần Vũ sớm đã có chuẩn bị. Hắn phỏng chừng trong vòng mấy trăm năm nữa thần kiếp sẽ đến, mà vừa rồi trong khi tu luyện, hắn rõ ràng cảm ứng được… thần kiếp của mình, một trăm lẻ tám năm nữa sẽ tới.
– Nhanh hơn so với ta nghĩ.
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Một trăm lẻ tám năm nữa, hắn sẽ độ thần kiếp, vượt qua thần kiếp, không bao lâu sẽ phải phi thăng thần giới. Tần Vũ rất rõ ràng. Một khi vượt qua thần kiếp, thường thì trong vòng một năm sẽ phi thăng thần giới. Thời gian quả thực rất ngắn.
– Một trăm lẻ tám năm, đủ để ta làm rất nhiều việc.
Tần Vũ thầm nhủ,
– Lập tức chờ Kim Hình Quân
“Hình Viễn” độ kiếp xong, sau đó ta đoạt ngôi quân chủ. dung hợp Kim Hình linh châu, rồi đi Mê Thần điện để mở ra Khí Vật điện…
Trong đầu Tần Vũ thoáng hiện ra liên hoàn các kế hoạch.
Thần giới. Tần Vũ trong lòng không thấy cô đơn khi đến thế giới này. Bất quá… thần giới mới là chiến trường chính thức của hắn, hắn phấn đấu như thế, bao năm nay cuối cùng cũng đến được chiến trường này.
Ở nơi dó, hắn phải đánh bại tất cả tình địch.
– Lan Thúc, Ngân Hoa mỗ mỗ, bọn họ đích thực có thực lực kinh người. Rất hiển nhiên ở thần giới cũng là nhân vật trọng yếu của gia tộc. Muốn đánh bại tất cả các cao thủ, phá bỏ mọi thế lực ngăn trở, bản thân ta phải có thực lực cực mạnh, bản lĩnh thật nhiều.
Tần Vũ đồng tử từ từ co rút lại.
Hình ảnh thần giới đệ nhất luyện khí cao thủ đầu tiên – ‘Tượng Thần’ Xa Hầu Viên hiện lên trong lòng, Tần Vũ ở tình thế bắt buộc này, rất cần hiểu được, phải trở thành một cường giả tối cao của thần giới, cũng như trở thành luyện khí đệ nhất cao thủ!
– Mê Thần điện, nhất định phải có được, mà trước đó, phải đoạt lấy Kim Hình linh châu.
Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Tần Vũ lập tức tiếp tục nhắm mắt lại.
– Phải khẩn trương tiếp tục tu luyện, khoảng cách Kim Hình Quân
“Hình Viễn” độ kiếp chỉ còn một ít.
Ý thức Tần Vũ lại hoàn toàn đắm chìm vào không gian lĩnh ngộ mà ‘Tả Thu Mi’ lưu lại.
Phân giải, phân tích…
Thời gian nhanh chóng trôi qua. Tại không gian Khương Lan Giới tầng thứ hai, thời gian gấp trăm lần bên ngoài, cũng khiến cho Tần Vũ cảm ngộ mà tu luyện được tốt hơn.
Tại một thời khắc.
– A!
Tần Vũ cảm thấy một trận ý thức dao động, chốc lát hắn đã hoàn toàn thanh tĩnh lại.
Trên thảm cỏ, Tần Vũ mở mắt ra, trên mặt có một tia mỉm cười:
– Nguyên lai đã qua đi ba ngàn ngày rồi.
Sau đó Tần Vũ cả người biến mất khỏi tầng thứ hai của Khương Lan Giới.
Với trình độ của Tần Vũ bây giờ, muốn thanh tĩnh lúc nào cũng được, cho dù ý thức còn đang hoàn toàn đắm chìm trong sự lĩnh ngộ.
– Chi nha!
Bế quan tu luyện chấm dứt, Tần Vũ rốt cuộc cũng ra khỏi phòng. Tần Vũ ngửa đầu nhìn bầu trời, không khỏi hít một hơi thật sâu cái không khí lạnh lẽo ở đây.
– Người thật sự là quá nhiều.
Tần Vũ thần thức tỏa ra một chút đã phát hiện, cả Thánh Sơn, tối thiểu không dưới một vạn người ở trên không trung đang ào ào bay tới, bay lui, náo nhiệt phi thường. Ngày mai là ngày Kim Hình Quân độ kiếp, hôm nay náo nhiệt như thế cũng là bình thường.
Một thanh niên ngồi ở trong đình viện bằng đá, đã không biết bao lâu, thấy Tần Vũ đến, không khỏi kinh hãi mà đứng lên:
– Lưu Tinh đại nhân, người rốt cục đã xuất quan, bệ hạ dặn khi nào người xuất quan mời người đến nói chuyện một chuyến.
– Ngày mai bệ hạ độ kiếp phải không? Hiện đang ở đâu?
Tần Vũ tùy ý dò hỏi.
Thanh niên nọ cúi người cung kính thưa:
– Lưu Tinh đại nhân, bệ hạ đúng là ngày mai độ kiếp. Địa điểm bệ hạ độ thần kiếp đã được công bố, chính là một tinh cầu xinh đẹp không người ở cách không xa Kim Hình tinh, gọi là ‘Bách Hoa tinh’. Bây giờ đã có hàng ngàn vạn cao thủ đi tới Bách Hoa tinh rồi.
– Bách Hoa tinh sao?
Tần Vũ mỉm cười gật đầu,
– Tốt lắm, ngươi có thể đi, ta lập tức sẽ tự đi gặp bệ hạ.
– Vâng, Lưu Tinh đại nhân.
Thanh niên nọ cung kính thối lui.