Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 346: Nguyên lai thị nhĩ

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Thi thể Quách Nô từ trên không rơi xuống mặt đường, cả con đường hoàn toàn yên lặng, chỉ có tiếng cuồng phong gào thét.
Ở một bên đường, Lâm Lâm và Tư Tư đang cùng đứng.
– Tiểu thư, tiểu thư. – Tư Tư nhè nhẹ lôi kéo ống tay áo Lâm Lâm, – Đừng thương tâm nữa, Hàn Thư chết rồi, chúng ta sau này nghĩ cách vì chàng báo cừu.
Nhìn thấy bộ dạng đó của Lâm Lâm, Tư Tư rất đau lòng.
Lâm Lâm nhìn Tư Tư, chỉ lắc đầu không nói gì.
– Cô nương, có thể lấy truyền tấn linh châu của nàng ra một chút không?
Thanh âm Tần Vũ vang lên bên cạnh Lâm Lâm, Lâm Lâm nghiêng đầu nhìn Tần Vũ trước mắt, không suy nghĩ ngợi nhiều liền lấy truyền tấn linh châu ra.
Tần Vũ tiếp lấy truyền tấn linh châu, đem tiên thức ấn ký của mình lưu vào bên trong.
– Nàng cũng lưu lại tiên thức ấn ký trong truyền tấn linh châu của ta đi.
Tần Vũ móc ra truyền tấn linh châu của mình, Lâm Lâm khẽ gật đầu rồi cũng như Tần Vũ lưu tiên thức ấn ký vào truyền tấn linh châu.
Khi Tần Vũ định lấy lại truyền tấn linh châu của mình, Lâm Lâm ngược lại thu tay lại.
– Tiên sinh, người thực là sư tôn của Hàn Thư? Người có thể nói với tôi người tên là gì không?
Lâm Lâm tại đáy lòng còn tồn tại một tia ảo tưởng.
– Tần Vũ.
Tần Vũ nói rồi, liền từ trong tay Lâm Lâm lấy ra truyền tấn linh châu của mình.
Lâm Lâm cười thê lương:
– Quả nhiên, không trách được bao năm nay chàng vẫn không liên hệ với ta, ta đến Phong Nguyệt tinh cũng không tra ra được một chút tin tức nào của chàng. Nguyên lai, nguyên lai chàng đã thực sự chết sớm rồi.
Phong Nguyệt tinh sau trận chiến.
Tử thương bát cấp kim tiên, cửu cấp kim tiên đạt đến một con số ghê người, Phong Nguyệt tinh tam đại gia tộc không hẹn mà cùng đem tất cả những tin tức liên quan đến trận chém giết đó tiêu trừ hết, ngay sự tích về Tần Vũ, Liễu Hàn Thư cũng tiêu trừ đi.
– Cô nương. Cô sau này nếu như gặp phải chuyện gì, cứ truyền tấn đến ta, chỉ cần có thể làm được, ta nhất định sẽ giúp cô giải quyết.
Tần Vũ nói với Lâm Lâm. Nói rồi liền hướng về một ngã khác của con đường mà đi.
Từ đầu đến cuối, Tần Vũ căn bản không hỏi đến tên người con gái áo xanh này.
Không cần phải hỏi.
Tần Vũ chỉ cần biết, cô gái này chính là người con gái mà trong lòng đồ đệ mình yêu nhất là được rồi. Vừa rồi Tần Vũ cấp Lâm Lâm lời hứa hẹn đó, cũng bởi vì duyên cớ là cảm thấy áy náy với đệ tử mình.
Thi thể Quách Nô nằm trên mặt đường, đến lúc này tương tự một trung niên nam tóc dài đỏ như máu, sắc mặt tái nhợt xuất hiện trên đường, hắn nửa quỳ bên thân Quách Nô, ôm chặt lấy thi thể Quách Nô.
– Nô. Vì sao con không chờ thêm một chút nữa!
Trung niên nam tử ăn mặc gần như giống hệt Quách Nô này cơ nhục trên mặt run rẩy,
– Ta vẫn luôn lo lắng sợ hãi, tâm tính con như vậy sẽ xảy chuyện ngoài ý muốn.
Trong tay trung niên nam tử đang nắm một viên truyền tấn linh châu.
Trong truyền tấn linh châu có một đạo truyện tấn:
– “Sư tôn, con đã tìm thấy người mà con yêu thích, con nhìn nàng một cái là đã biết, con yêu nàng rồi, nàng nhất định thuộc về con, sư tôn, chờ nhé, con sẽ dẫn nàng đến gặp người.”
Đây chính là khi Quách Nô tiến vào nhìn thấy Lâm Lâm, đã truyền đạo truyền tấn này cho sư tôn hắn.
Sư tôn hắn. Huyết Ma ma đạo siêu cấp cao thủ – Ma đế “Huyết Y”.
Ma đế Huyết Y vừa rồi ở trên Lam Hoả tinh, lần này cũng là vì năng lượng vũ trụ tụ tập tại Ẩn Đế tinh mới từ ma giới đến Lam Loan tinh vực, khi nhận được truyền tấn của đệ tử mình. Ma đế Huyết Y đã có dự cảm không hay.
Do vậy hắn lập tức thông qua tinh tế truyền tống trận của Lam Hoả tinh đến Ẩn Đế tinh.
Chỉ là người muốn thông qua Lam Hoả tinh tinh tế truyền tống trận rất đông, do thời gian này trên Lam Hoả tinh có không ít siêu cấp cao thủ, Ma đế “Huyết Y” cũng không dám giữa ban ngày ban mặt giết người đoạt vị trí.
Do vậy hắn chỉ đành án chiếu thứ tự, sắp hàng thông qua tinh tế truyền tống trận.
Nhưng chờ đến khi hắn đến. Đồ đệ “Quách Nô” của hắn đã chết rồi.
Quách Nô.
Một đồ đệ mà Ma đế “Huyết Y” yêu thương nhất, có chỗ giống như Ma đế “Huyết Y” lúc nhỏ, khi nhỏ bị người nhà vứt bỏ phải sống giữa bầy dã thú, hiếu sát, kẻ mạnh làm vua, phép tắc của rừng rú đã ăn sâu vào não.
Ma đế “Huyết Y” lúc nhỏ cũng vậy bị bỏ rơi, mặc dù chờ đến khi hắn tu luyện thành tài, phụ thân đã tìm đến hắn. Nhưng Ma đế “Huyết Y” vẫn là ta đi ta làm, ngay khi hắn nhìn thấy Quách Nô, là đã thích hài tử này sâu sắc, lập tức thu làm đệ tử nhỏ nhất của mình.
– Bất kể là ai giết con, cho dù Vũ Hoàng, Huyền Đế bọn họ, ta cũng nhất định giết chết bọn họ vì con báo cừu.
Ma đế “Huyết Y” trước thi thể đồ đệ mình hung hãn nói.
Ma đế Huyết Y, Quách Nô, tính cách giống nhau. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Nói rồi là tuyệt đối làm cho được, trừ khi chết!
Mục quang Ma đế Huyết Y quét qua con đường, lập tức khoá chặt chủ tớ Lâm Lâm, Tư Tư đằng xa. Lúc này Tư Tư còn đang an ủi Lâm Lâm.
– Ai giết chết Quách Nô, nói.
Lâm Lâm và Tư Tư thấy trung niên nam nhân tóc đỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt họ trong lòng kinh hãi.
Cùng một bộ dạng quần áo như Quách Nô, cùng nhãn thần, cùng sắc mặt tái nhợt, cùng đeo một thanh chiến đao bên hông, cùng mái tóc dài đỏ như máu. Chỉ khác một là bộ dạng thiếu niên, một là bộ dạng trung niên.
– Không nói ? Chết.
Biểu tình trên mặt Ma đế Huyết Y không chút biến hoá.
– Là ta giết.
Một thanh âm lạnh nhạt ngăn cản động tác của Ma đế Huyết Y.
Tần Vũ từ một ngã khác của con đường tựa chậm mà nhanh đi đến, vừa rồi tiên thức của hắn phát hiện một cỗ khí tức khủng bố xuất hiện liền biết không hay, đặc biệt nhìn thấy người đó nửa quỳ trước thi thể Quách Nô liền phán đoán ra một vài điều.
Tần Vũ nguyên bản không chuẩn bị xuất hiện, chỉ là chuyện này quan hệ đến sinh tử của Lâm Lâm, Tần Vũ buộc phải xuất hiện.
Ma đế Huyết Y lạnh lùng nhìn tới Tần Vũ:
– Là ngươi giết đồ nhi “Nô” của ta?
Ma đế Huyết Y phát ra khí tức như thực chất ép bức tới Tần Vũ.
– Phải.
Tần Vũ gật đầu.
Đối diện với khí tức khủng bố đó, Tần Vũ không chút cảm giác.
Từ khi Tần Vũ đạt đến Hắc Động chi cảnh, khí tức từ đầu kia hắc động thông đạo dung nhập với ý thức Tần Vũ, cả người Tần Vũ đã biến đổi.
Khí tức áp bức ?
Có thể là thực lực Tần còn xa mới bằng đối phương. Nhưng thực không thể khiến Tần Vũ sợ hãi khuất phục.
– Nữ nhân mà đồ nhi ta chọn là ngươi à?
Mục quang Ma đế Huyết Y lại hướng qua Lâm Lâm,
– Nơi đây chỉ có người con gái linh động như ngươi là có thể xứng với đồ nhi ta.
– Phải.
Lâm Lâm đối diện Ma đế Huyết Y, không chút sợ hãi,
– Đồ nhi người chọn ta. Nhưng ta tuyệt không thích hắn. Tiền bối, lẽ nào người làm việc chính là gây khó dễ người như vậy?
– Gây khó dễ người? – Ma đế Huyết Y cười lạnh, – Ta mạnh hơn người, ngươi không thể chống lại ta, chống lại chính là chết.
Trong mắt Ma đế Huyết Y có sát khí dày đặc.
– Ngươi là nữ nhân mà đồ nhi ta đã chọn, nó chết rồi, ngươi cũng chuẩn bị đi theo bồi tiếp nó, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vì được theo bồi táng đồ nhi ta.
Nói rồi Ma đế Huyết Y liền vung tay.
– Khanh thương.
Tiếng kim loại chạm nhau vang lên.
Tần vũ đứng phía trước Lâm Lâm, trong tay nắm một thanh đoản kiếm, lúc này Tần Vũ thực không dám bảo lưu, đoản kiếm trong tay hắn chính là thần kiếm “Phá Thiên”, thậm chí đến thần khí chiến y “Hắc Ngưng Tuyết” cũng đã tiềm phục dưới bề mặt da, sẵn sàng chuẩn bị ngăn chặn công kích.
– Các ngươi mau chạy, ta không chặn hắn được lâu đâu.
Tần Vũ vội vàng truyền âm nói.
Tần Vũ đã nhìn ra, Ma đế “Huyết Y” trước mắt, thực lực vượt xa Tiềm Khải tiên đế trên Phong Nguyệt tinh, cho dù cùng Bạch Phát huyết ma “Huyết Y Lãnh” so sánh, cũng không kém bao nhiêu.
– Tiên sinh, người này thực lực quá mạnh. Ngươi không nên vì cứu chúng tôi mà liều mạng, tôi đã truyền tấn đến sư huynh bọn họ rồi, Sư huynh sư thúc tôi bọn họ sắp đến rồi.
Lâm Lâm cũng truyền âm nói.
– Đừng nói lời thừa. Chạy mau.
Tần Vũ trong lòng cũng nổi giận, thiếu nữ áo xanh này không biết thừa cơ bỏ chạy, ngược là còn ở đây khuyên bảo mình.
– Rất là lợi hại, thanh đoản kiếm của ngươi chắc là thần khí rồi. Không ngờ cắt được hộ tí cấp cực phẩm ma khí của ta, làm tay ta bị thương.
Ma đế “Huyết Y” lúc này lại bật cười.
Miệng Ma đế “Huyết Y” hút lấy máu tươi từ miệng vết thương, trên mặt có một loại biểu tình như khát máu.
– Chạy mau!
Tần Vũ mạnh mẽ xô Lâm Lâm, Tư Tư hai người, nhưng Lâm Lâm, Tư Tư bị xô ra xa hàng mấy thước mà vẫn không chịu chạy.
– Chưa đến cấp độ tiên đế, lại có thần khí. Xem ra sư môn ngươi thật lợi hại… nếu như gặp phải người khác có thể là đã băn khoăn, đáng tiếc, ta sẽ không thủ hạ lưu tình.
Ma đế Huyết Y một bên nói một bên từ hông mình bạt xuất chiến đao.
Tần Vũ lúc này tâm tư thực sự đặt trên thân Lâm Lâm, Tư Tư hai người.
– Nếu như Hàn Thư biết, ta ngay cả nữ nhân nó yêu thương cũng không bảo vệ được, ta còn mặt mũi để sống sao?
Tần Vũ cố không để bí mật của mình bị bạo lộ, thân hình lao tới Lâm Lâm, Tư Tư hai người.
– Đừng vọng tưởng phản kháng, trong phạm vi phương viên mười dặm, tất cả đều thuộc “vực” của ta, tại đây hai đứa tiểu nữ hài ngay kim tiên cũng chưa đạt đến bọn chúng không thể nào chạy thoát.
Thanh âm Ma đế Huyết Y truyền đến não Tần Vũ.
Tần Vũ vẫn một trảo tóm lấy Lâm Lâm, Tư Tư hai người.
– Đừng phản kháng.
Bất kể nhãn thần nghi hoặc của Lâm Lâm, Tư Tư hai người, Tần Vũ trực tiếp đem hai ngươi thu nhập vào trong Thanh Vũ tiên phủ. Muốn đem người thu nhập vào trong Thanh Vũ tiên phủ, phải khiến đồi phương không phản kháng mới có thể.
– Ồ, xem ra sư tôn ngươi đối với ngươi rất sủng ái, vừa rồi có phải ngươi đem bọn chúng thu nhập vào động phủ của ngươi không, động phủ có thể mang theo bên mình, cái đó không phải là cần trải qua khổ tâm luyện chế sao?
Ma đế Huyết Y một tay nắm đao, mục quang dần dần hoá lạnh:
– Động phủ mang theo bên người, đoản kiếm trong tay ngươi là thần khí, sư tôn ngươi đối với ngươi rất sủng ái, đáng tiếc… bất kể sư tôn ngươi là ai, cho dù là thần, ta cũng phải giết ngươi.
Huyết quang bốc lên.
– Quá nhanh!
Tần Vũ chỉ bằng vào tiên thức mới quan sát được
Tiếng đao kiếm chạm nhau vang lên.
Đồng thời một cỗ huyết hồng sắc đao khí đâm xuyên vào thân thể Tần Vũ, may mắn do vừa rồi thần khí Phá Thiên đã cản trở chiến đao, huyết hồng sắc đao khí chỉ là đâm lệch đi khỏi ngực Tần Vũ.
Chỉ thấy hắc sắc quang mang loé lên bên ngoài thân thể Tần Vũ, huyết hồng sắc đao khí kia liền tiên tán.
Tại giờ phút mấu chốt vừa rồi, Tần Vũ đã sử dụng thần khí chiến y “Hắc Ngưng Tuyết”.
– Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!……
Liên tục cả ngàn đao.
Nhất đao tiếp nhất đao.
Tần Vũ cuối cùng đã biết cái gì là tốc độ, “Bạch Phát Huyết Ma” Huyết Y Lãnh thực lực có thể cao hơn Ma đế “Huyết Y” một chút, nhưng tốc độ công kích thì thực không bằng Ma đế Huyết Y này.
Tần Vũ bằng vào tiên thức mẫn cảm, mơ hồ cảm giác được vị trí của từng đao, dùng thần kiếm Phá Thiên không ngừng ngăn đỡ. Tần Vũ cảm giác bản thân tựa hồ như đi trên dây, một chút không cẩn thận là sẽ bị chiến đao đâm xuyên.
Ánh mắt Tần Vũ nhìn không thấy được đao ảnh, ánh mắt hắn chỉ thấy được cặp mắt đỏ rực của Ma đế Huyết Y, cặp mắt đó như dã thú vậy.
– Phốc xích!
Chặn cả ngàn đao, Tần Vũ cuối cùng không ngăn cản nổi
– Ngươi có thần khí chiến y?
Trên mặt Ma đế “Huyết Y” có vẻ khó tin, hắn làm sao cũng không tưởng được sư tôn của người trước mặt lại sủng ái Tần Vũ đến mức ngay cả thần khí chiến y trân quý cực điểm cũng cấp cho Tần Vũ.
Giờ phút này, chiến đao của Ma đế Huyết Y đâm xuyên vào vùng bụng Tần Vũ, tuy nhiên chỉ đâm vào một chút là bị thần khí chiến y chặn lại rồi.
– Nhưng ngươi vẫn phải chết.
Truyền âm của Ma đế Huyết Y vang lên trong đầu Tần Vũ,
– Thần khí chiến y cũng phải xem được mang trên thân ai, với ngươi, chỉ cần thông qua chấn kình cách sơn đả ngưu, mặc dù xuyên qua thần khí chiến y chỉ còn lại được một phần mười uy lực, đối phó với ngươi cũng đủ rồi.
Ma thức truyền âm, chỉ là chốc lát.
Một cỗ khí kình khủng bố đập lên bề mặt thần khí chiến y, liền đó chỉ còn lại một bộ phận không đến một phần mười xuất hiện tại thể nội Tần Vũ, trực tức hướng đến vị trí đan điền Tần Vũ công kích.
Một lần giao thủ, khí quan trong thể nội Tần Vũ bị phá huỷ, nhưng lập được tu phục.
– Phốc xích.
Tai thời khắc đối phương đâm vào vùng bụng Tần Vũ, thần kiếm Phá Thiên của Tần Vũ cũng tương tự đâm vào bụng Ma đế Huyết Y:
– Có qua thì phải có lại chứ.
Nụ cười Tần Vũ rất là lãnh khốc, nhưng lập tức ngạc nhiên,
– Ngươi cũng có thần khí chiến y?
Tần Vũ chỉ vào chọc được một tấc thì không tiến thêm được nữa.
Chỉ thấy một bộ huyết hồng sắc chiến y từ thể nội Ma đế “Huyết Y” hiện ra.
Thần khí chiến y, số lượng cực kỳ ít, ngay Bạch Phát Huyết Ma “Huyết Y Lãnh” cũng không có thần khí chiến y, có thể tưởng tượng được sự trân quý của thần khí chiến y, nhưng Ma đế “Huyết Y” này cũng có một bộ.
– Nếu như không có thần khí chiến y, tay trái của ta không chặn được kiếm của ngươi sao?
Trên mặt Huyết Y có một tia cười lạnh.
Một cỗ phục khí kình không ngừng truyền vào thân thể Tần Vũ.
Huyết Y thực lực vốn cường hãn, cho dù dựa vào chấn kình thông qua thần khí chiến y chỉ còn được một phần mười, uy lực vẫn rất lớn.
Nhưng khi cỗ phục khí kình xuyên quá khí quan thân thể Tần Vũ đến đan điền, Tần Vũ căn bản không sử dụng hắc động chi lực để ngăn trở, bởi vì…
Trong đan điền hắc động bất ngờ lưu chuyển.
“Hô !”
Năng lượng khí kình chuẩn bị công kích Tần Vũ trực tiếp bị hắc động hấp thu, một chút cũng không còn.
Ma đế Huyết Y biến sắc.
– Chết đi!
Huyết Y giận dữ hét một tiếng, một cỗ năng lượng khủng bố từ trong thân thể Ma đế bạo phát ra đập lên thân Tần Vũ, thân thể Tần Vũ tức thì hất ra.
Nói thì chậm, trên thực tế Tần Vũ và Ma đế “Huyết Y” hai người chỉ là thân thể va chạm, một đao một kiếm đâm đối phương, sau đó thể nội khí kình Ma đế “Huyết Y” bạo phát liền tách nhau ra.
Cổ quái, linh hồn không ngờ không bị chấn nát, linh hồn ngươi đạt đến cấp độ tiên đế rồi sao ?” Ma đế “Huyết Y” khó tin nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ sắc mặt thực sự biến đổi.
Một kích cuối cùng vừa rồi của Ma đế Huyết Y — năng lượng bạo phát. Do bởi vì quá gần, ảnh hưởng đến bộ não, không ngờ khiến linh hồn trong đầu chấn động, nếu như không có Lưu Tinh Lệ bảo vệ, chỉ một kích đó đã đủ khiến linh hồn hắn đã tiêu tan.
Tần Vũ và Ma đế Huyết Y cách biệt thực quá lớn.
– Tần Vũ.
Một thanh âm quen thuộc vang lên.
Quân Lạc Vũ cả người hạ xuống bên cạnh Tần Vũ, liền đó nhìn Ma đế “Huyết Y”, sắc mặt đại biến:
– Nguyên lai là ngươi.
Ma đế “Huyết Y” đó nhìn thấy Quân Lạc Vũ, biểu tình trên mặt cũng nặng nề hạ thấp xuống, lạnh lẽo nhìn Quân Lạc Vũ.

Chọn tập
Bình luận