Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 602: Chúc mục

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Dịch giả : Binhchi

– Phá thủy? nhất lưu hồng mông linh bảo mới sao? – Khương Lan kinh dị nhìn Tần Vũ. – Tiểu Vũ, ngươi đã luyện chế ra một món nhất lưu hồng mông linh bảo lúc nào?
Khương Lan đối với sự tình này thật không rõ ràng lắm.
Tần Vũ tinh ngịch cười nói:
– Lan thúc, người còn nhớ ta lúc trước luyện chế ra nhất lưu hồng mông linh bảo ‘Vạn Liễu’, đã bế quan tiếp tục luyện chế linh bảo? Nhưng lại đến xin người một ít trân quý vật liệu.
Khương Lan lập tức nhớ lại sự tình lúc trước, quả đúng như thế.
– Đúng là trong đoạn thời gian kia ta luyện chế không ít hồng mông linh bảo, bất quá trong đó cũng chỉ có một nhất lưu hồng mông linh bảo. Là kiện ‘Phá Thủy’ này, cũng là công kích vũ khí của Lập Nhi. – Tần Vũ mỉm cười nói.
Khương Lan trong lòng không khỏi cảm thán.
Thần giới trân quý vô cùng chính là nhất lưu hồng mông linh bảo, Tần Vũ một người tạo ra vài kiện như chơi?
– Lập Nhi. – Tần Vũ nhìn qua Khương Lập.
Khương Lập gật đầu hiểu biết:
– Biết rõ rồi. Vũ ca, muội không nên đi thần giới làm ảnh hưởng đến huynh.
Tần Vũ cười lắc đầu:
– Không cần quan tâm điều này, ta chỉ muốn nói với muội… chờ ta và Lan thúc thiết kế thông đạo hết thảy thật tốt, vậy muội chuẩn bị cùng ta đến thần giới một chuyến.
– Đến thần giới? – Khương Lập nghi hoặc nhíu mày, – Không phải muốn tạo ra thiên địa dị động làm đám thần vương kia đều chú ý tới huynh sao?
Tần Vũ mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
– Đúng là ta muốn bọn họ chú ý!
– Tiểu Vũ, ngươi muốn làm gì?
Khương Lan thần tình lập tức thấy rõ rất khẩn trương, chẳng riêng Khương Lan. những người khác đều lo lắng khẩn trương nhìn Tần Vũ.
Khương Lập đến thần giới, nhất lưu hồng mông linh bảo Phá Thủy chắc chắn sẽ gây ra hiện tượng mây hồng che phủ bầu trời, kèm theo linh bảo chi lôi, đến lúc đó toàn bộ thần vương ở thần giới đều sẽ chú ý tới chổ đó.
Làm như vậy… không phải là Tần Vũ chọc vào mắt bọn người thần vương sao?
– Tiểu Vũ, bọn Thánh Hoàng này không thể trêu chọc được. Ngươi sao lại làm như vậy. – Khương Lan có đôi chút nóng nảy.
Tần Vũ mỉm cười:
– Lan thúc, người yên tâm. Tân vũ trụ tầng phàm nhân giới này đại thành, không chỉ làm ta nắm được năng lực bố trí thông đạo mà thôi.
Khương Lan nhãn tình lập tức sáng ngời, kinh ngạc nhìn Tần Vũ.
Hắn trong lòng cũng thắc mắc, tầng phàm nhân giới vũ trụ đại thành cuối cùng làm Tần Vũ thật lực gia tăng bao nhiêu?
– Xong việc, lúc này không có thần vương dụng thần thức dò xét.
Tần Vũ và Lan thúc hai người lăng không xuất hiện tại Liễu Phiêu Tuyết ngoài thành, Tần Vũ, Khương Lan hai người nhìn lại Phiêu Tuyết thành lơ lửng tại giữa không trung. Nhìn nhau cười, nháy mắt, hai người cùng tan biến.
Toàn thể thần giới khung viên thật rộng. Tám phương hướng tại khu vực thần giới, phân biệt tọa lạc tám đại thần tộc, trong đó Đông cực Huyễn Kim sơn với Đông Bắc Lâm Hải chi thành thuộc loại tương lân hai thế lực.
Bất quá thần giới Đông bộ, và thần giới Đông Bắc bộ, trong khu vực của hai thế lực lớn này còn có một ‘Mê Vụ Chiểu Trạch’ rộng lớn. Mê vụ chiểu trạch ở thần giới là một vùng đất rất nguy hiểm.
Mê vụ chiểu trạch chiếm vùng đất rất rộng, có thể so với toàn bộ Đông cực Huyễn Kim sơn phạm vi thế lực.
Trong Mê vụ chiểu trạch, thần nhân chỉ cần tiến vào mười người chết chín. Bởi vì thần nhân vô pháp phi hành, chỉ đi sâu vào chiểu trạch sẽ bị một số yêu thú trong chiểu trạch giết chết.
Còn thiên thần…
Chiểu trạch phía trên vô tận sương mù che kín. Trong sương mù chiểu trạch căn bản không thể phân biệt được phương hướng, dù là thiên thần muốn băng qua chiểu trạch sương mù vô tận cũng phi thường khó khăn.
Mê vụ chiểu trạch căn bản là rất hiếm người qua.
Thế nhưng lúc này bên bờ sương mù chiểu trạch lại có hai người lăng không đứng.
– Thông đạo thứ nhất nên bố trí tại phía mê vụ chiểu trạch. Chổ này sát gần Đông cực Huyễn Kim sơn, Đông cực Huyễn Kim sơn và ta quan hệ hoàn toàn không tệ. – Tần Vũ nhẹ cười nói.
Khương Lan cũng nhẹ gật đầu.
Tần Vũ mỉm cười nhìn về vô tận sương mù phía trước, trong đầu hiện ra toàn bộ thần giới tình hình các nơi. Tân vũ trụ không gian lực lúc này đã hoàn toàn bao phủ toàn bộ thần giới. Thần giới hết thảy đều không thể trốn khỏi sự quan sát của Tần Vũ.
Cả tám đại Thánh Hoàng tóm lại đang làm gì Tần Vũ đều rõ ràng.
– Thần giới, cho dù lục địa và chung quanh vô tận hải dương cộng lạ. cũng không bằng một trong vạn phần của phàm nhân giới vũ trụ. – Tần Vũ trong lòng thầm nghĩ.
Bao phủ cả thần giới, sử dụng tân vũ trụ không gian lực so với trong dự liệu của Tần Vũ còn muốn thiếu nhiều.
– Không ngờ thần giới hóa ra là nơi ngọa hổ tàng long, bề mặt là mười một thế lực lớn, tổng cộng quả là nhiều thần vương. Thế nhưng tại trong vô tận hải dương vẩn có vài ẩn thế thần vương. Tuy phần lớn đều tại bất đồng địa phương, nhưng cộng lại toàn bộ thế lực cũng thật kinh người. – Tần Vũ cười nhẹ nói.
– Ẩn thế thần vương? – Khương Lan kinh dị nhìn Tần Vũ.
– Làm sao vậy Lan thúc? – Tần Vũ cười nhìn Khương Lan.
– Ngươi có thể phát hiện đám thần vương kia? Ta cũng nghe nói qua thần giới có vài ẩn thế thần vương. Đám thần vương đó phần lớn không thích tranh quyền đoạt lợi, vẫn nằm yên ở chổ ẩn náu tại thần giới. Bọn họ là thần vương đều có bố trí ra một không gian thần thông, thần vương khác muốn truy tìm bọn họ thật phi thường khó khăn. – Khương Lan giải thích.
Tần Vũ trong lòng rõ ràng.
Thần vương đều điều khiển được không gian pháp tắc. Đám ẩn thế thần vương kia phong tỏa không gian chỗ của họ, thần vương khác về phương diện không gian pháp tắc cùng ẩn thế thần vương cũng hơn kém không nhiều, rất khó tìm ra.
– Bất quá tân vũ trụ không gian lực của Tiểu Vũ ngươi muốn dò tìm bọn họ, thật ra dễ dàng quá. – Khương Lan cũng tán thán.
Tần Vũ mỉm cười gật đầu. Tần Vũ đột nhiên nghĩ đến.nếu hắn có thể làm đám ẩn thế thần vương kia trợ giúp hắn, chính mình một phương thật lực không càng mạnh hơn sao?
– Nếu bọn họ có thể trợ giúp ta, nào…
– Đừng suy nghĩ. – Khương Lan lắc đầu, – Đám thần vương kia sở dĩ ẩn thế chính vì không thích quyền lợi đấu tranh. Bọn họ hưởng thụ chính là sinh hoạt yên tĩnh, nếu không phải do nguyên nhân đặc thù. bọn họ không thể nào xuất thế.
Tần Vũ gật gật đầu. Bất quá đáy lòng Tần Vũ vẫn ghi sâu mỗi một nơi chốn của ẩn thế thần vương. Thần giới Đông Nam Địa Để chi thành cùng Nam cực Kính Quang thành, trước đây là thần giới thêm vào một hiểm địa ‘Thôn Phệ Sa Mạc’. thôn phệ sa mạc khu vực rộng lớn, chỉ có đạt tới thiên thần cảnh giới mới có thể từ phía trên an toàn bay qua.
Tần Vũ, Khương Lan hai người tại phía bờ thôn phệ sa mạc trong một khu rừng nhò. Tuyển định địa điểm thông đạo thứ hai.là khu rừng này, thị thuộc về khu vực của Địa Để chi thành.
– Thần giới bố trí ba thông đạo, thông đạo thứ ba bố trí ở đâu? – Tần Vũ nhìn Khương Lan.
Khương Lan trầm ngâm một chút, sau đó nhìn về phương bắc nói:
– Bố trí tại Bắc cực Phiêu Tuyết thành, đặt trong một ngon núi non.
– Phiêu tuyết thành?
Tần Vũ tự hỏi một chút liền mỉm cười gật đầu.
Tần Vũ cùng Khương Lan tại thần giới lúc này bố trí liên tiếp ba tân vũ trụ thông đạo. Đồng thời tại tiên ma yêu giới, khủng long giới, huyễn ma giới vũ trụ không gian để lại khoảng mười hai không gian thông đạo.
Rồi sau đó đến phàm nhân giới không gian đặt xuống ba mươi tám không gian thông đạo. Trong ba mươi tám phàm nhân giới không gian này bao hàm cả Tử Huyền tinh vũ trụ, cũng bao hàm luôn gia hương của sư tôn ‘Lôi Vệ’của Tần Vũ, địa cầu trên mặt đất không gian.
Địa cầu trên mặt đất không gian, Tần Vũ đã đi rồi sau đó cũng cảm thán không thôi.
Từ lưu ngôn của Lôi Vệ sư tôn, Tần Vũ đối với khoa kĩ đã hiểu không ít. Thế nhưng khi tới không gian kia, trong lòng càng kinh thán. Chỉ lợi dụng một ít tài liêu bên ngoài mà có thể thực hiện năng lượng chuyển hoán, đích xác thật kỳ lạ.
– Bất quá, hướng đi của loại khoa kĩ này căn bản cũng chỉ đảo ngược, duy có ở trên tinh cầu địa cầu, có không ít người tu chân.
Không gian lực bao trùm cả không gian. Khoa kĩ không gian hết thảy Tần Vũ hoàn toàn hiểu thấu.
***********
Lôi Phạt thành, trong hoàng thành nơi Chu Hiển ở.
– Lưu Sam, tóm lại xử lý sạch sẽ chưa? – Chu Hiển đạm nhiên hỏi.
Thượng bộ thiên thần Lưu Sam lập tức cung kính đáp:
– Điện hạ. trên Ngụ Đức tinh nhân mã Tần thị một tộc bọn họ cùng chúng ta tiếp xúc kí ức, kẻ theo sau đã hoàn toàn tiêu trừ.
– À. – Chu hiển gật gật đầu.
Đối phó với Tần Vũ, chỉ xét một chút là ‘Tiên’ cảnh giới mà thi triển thủ đoạn với Tần thị một tộc đệ tử, sự tình này truyền ra được, cũng là thật mất mặt.
– Điện hạ, theo những người đó tự nói, Tần Vũ kia mang theo một ít nguời đã đi tới một đặc thù không gian nào đó…
– Ta hiểu rồi.
Chu Hiển ‘xì’ cười một tiếng, trong mắt có hàn ý “ước chừng” Tần Vũ kia thi triển trận pháp không gian. Rồi sau đó vẫn núp trong trận pháp không gian. ‘Trận Pháp Không Gian’ này thần thông, thật khá rắc rối. Chỉ là Tần Vũ kia cũng cam nguyện chịu rút đầu như con rùa, không biết hắn làm con rùa rút đầu muốn trốn đến ngày nào!
Chu Hiển đột nhiên nhớ tới cái gì liền quay về phía Lưu Sam nói:
– Ngươi trở về đi.
– Thị điện hạ.
Lưu Sam lập tức thối lui. Chu Hiển tại phòng khách trầm ngâm một lúc,
– Phụ hoàng đã bỏ nhiều thời gian một mực tìm kiếm Tần Vũ ở vũ trụ không gian khác. Hiện tại xem ra sợ là căn bản phụ hoàng suy tính trật đi rồi.
Chu Hiển sau đó rời phòng khách, đi về hướng tây bắc Thánh Hoàng điện.
Đông bộ thần giới, trong Úy Trì thành.
Tại một ngôi tửu lâu.
Hình Viễn cùng thê tử của mình đang ăn uống. Bọn họ mấy ngày này cũng nghe nói sự tình của Tần Vũ, trong lòng cũng vì Tần Vũ mà không ngớt lo âu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thế nhưng Hình Viễn rất rõ ràng.
Tần Vũ hôm nay thật lực là thượng bộ thiên thần, đồng thời còn là tân tượng thần. Còn hắn chỉ là một thượng cấp thần nhân, muốn trợ giúp cho Tần Vũ tóm lại không có cách nào.
– Tưởng tượng Tần Vũ đại nhân, tại Thánh Hoàng điện…
Một vị bạch y thanh niên tại tửu lâu hùng hồn luận thuyết. Đại đa số trong lòng người ở thần giới, Thánh Hoàng đều là cao vời vợi, Bọn họ tại sâu xa trong đáy lòng kì thật cũng có khát vọng nhục mạ Thánh Hoàng. Tuy nhiên loại khát vọng này thật buồn cười, chỉ là không thể phủ nhận. Rất nhiều người trong đáy lòng đều có loại khát vọng này, chỉ là không có người nào có khả năng thực hiện. Mà Tần Vũ hiện tại với Thánh Hoàng sẵn đã làm vậy, dù hắn cùng các thần nhân này không hề có quan hệ, thế nhưng các thần nhân bọn họ vẫn cảm thấy rất thống khoái.
– Vương huynh, tại Bắc cực Thánh Hoàng, trên điện Tần Vũ đại nhân công khai cướp cô dâu, đúng là người của Úy Trì thành chúng ta. – Phía bên cạnh, một thanh niên áo xám đắc ý nói.
– Ai mà không biết? Lúc trước Tần Vũ đại nhân tại Mê Nhĩ sơn bày ra đại trận, biết bao nhiêu thiên thần tới công kích mới là tối hậu chứ? – Bên cạnh tức thì có người bắt đầu nói.

– Bất quá lúc này đây Tần Vũ đại nhân thật sự khổ quá sức. Tám đại Thánh Hoàng cùng hợp sức truy sát, thật không hiểu kết quả ra sao đây.

Bạch y thanh niên cảm thán nói.
– Đúng vậy, bất quá Tần Vũ đại nhân thật rất lợi hại. Nghe nói ngày đó hồng vân cái thiên, đúng là Tần Vũ đại nhân tại Phiêu Tuyết thành luyện chế ra nhất lưu hồng mông linh bảo đó! – Hôi y thanh niên gật đầu nói.
– Hồng vân cái thiên?
Hình Viễn đột nhiên đứng lên, kinh ngạc nhìn ra bầu trời bên ngoài tửu lâu.
Chỉ thấy thần giới cả bầu trời lại có hồng vân bao phủ. Vô số điện xà tại hồng vân ngoằn nghèo qua lại. Trong tửu lâu mọi người phát hiện cảnh này đều sững sờ.
Giờ khắc này, không chỉ riêng trong tửu lâu mà khắp cả Úy Trì thành, thậm chí cả thần giới, tất cả mọi người đều ngửa đầu kinh ngạc nhìn bầu trời.
Hồng vân cái thiên, thiên hàng linh bảo chi lôi. Đúng là nhất lưu hồng mông linh bảo xuất thế!
Thấy được cảnh này, phản ứng thứ nhất của mọi người là… ai luyện chế nhất lưu hồng mông linh bảo? Trừ Tần Vũ với Xa Hầu Viên vậy còn ai có năng lực này.
Nhưng Xa Hầu Viên đã sớm mất tích.
– Tần Vũ, Tần Vũ đại nhân đã luyện chế ra một bộ nhất lưu hồng mông linh bảo rồi!
Đây là phản ứng của tuyệt đại đa số người.
– Tần Vũ kia đã luyện chế ra một món nhất lưu hồng mông linh bảo?
Chu Hiển nhìn bầu trời, trong lòng căn bản không cách nào tin được.
Nhất lưu hồng mông linh bảo, từ lúc nào lại dễ dàng luyện chế như vậy?
Đứng bên cạnh Chu Hiển, Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc thần thức ngay lập tức bao phủ cả thần giới:
– Tần Vũ hắn đang ở tại thần giới phía bầu trời Đông hải hải vực.
– Đại ca.
Lúc này lại có hai nam tử xuất hiện bên cạnh, chính là trong bốn đại thần vương – Lôi Vũ thần vương và Lôi Yểm thần vương.
– Đại bá.
Một gã tuấn mỹ thanh niên hướng về Chu Hoắc khẽ hành lễ, Chu Hoắc mỉm cười:
– Là Chu Nhiên à.
Thanh niên này chính là – Chu gia thế hệ thứ hai của Lôi Phạt thành – một thần vương duy nhất, đồng bối với Chu Hiển.
– Tần Vũ này vậy mà đã luyện chế ra một bộ nhất lưu hồng mông linh bảo. Đại bá, nhị bá, phụ thân, chúng ta cùng đi xem xét nhé. – Chu Nhiên cười nói.
Bốn đại thần vương lập tức cười gật đầu, mang theo Chu Hiển. Như thế Lôi Phạt thành năm người liền trực tiếp thuấn di đi tới thần giới Đông hải bầu trời.
– Nhất lưu hồng mông linh bảo? Tần Vũ tiểu huynh đệ quả thật không tệ.
Huyết yêu nữ vương ngẩn đầu nhìn trời, lập tức cũng thuấn di đi tới thần giới Đông hải hải vực.
Nam cực Thánh Hoàng ngửa đầu nhìn bầu trời.
– Phụ thân, ta đã sớm nói qua. Chúng ta ở tại Kính Quang thành tốt nhất không cần nhập bọn đi tới. – Đoan Mộc Ngọc lắc đầu thở dài một tiếng nói. – Ta đã ở cùng Tần Vũ một thời gian, luôn cảm giác trên người hắn có một đại bí mật, chỉ là ta vô luận như thế nào cũng nhìn không thấu hắn.

– Có thể, ngươi đúng. – Nam cực Thánh Hoàng cười nhẹ một tiếng, – Bất quá, ta đã nói rồi, thật không thể đổi lời.
Nam cực Thánh Hoàng lăng không biến mất ở Kính Quang thành.
Giờ khắc này, cả thần giới, từng vị, rồi từng vị thần vương hướng về thần giới Đông hải bầu trời theo nhau tới.
Mà ở Đông hải bầu trời chỉ có Tần Vũ và Khương Lập hai người sóng vai đứng.
– Lập Nhi, hành động ra sao?
Tần Vũ nhìn đám thần vương xuất hiện chung quanh, đành quay qua Khương Lập bên cạnh cười nhẹ hỏi.
Khương Lập chỉ tựa hồ như ngừng hô hấp lại.
– Vũ ca, có phải là làm quá lớn rồi không? – Khương Lập thấp giọng hỏi.
– Lớn sao?
Tần Vũ mục quang đảo qua đoàn thần vương chung quanh, khóe miệng tiếu ý nâng lên.
– Bất kể ra sao thì khí thế này quả là quá đủ, không phải sao?

Chọn tập
Bình luận