Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 303: Phong Nguyệt Tinh

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Dịch giả: ainguko
Biên dịch: Dịch giả TTV

Tiên ma yêu giới là một không gian vũ trụ vô cùng lớn, gần như là vô cùng vô tận. Cả không gian vũ trụ chứa vô tận nguyên linh chi khí, nguyên linh chi khí so với phàm giới – thiên đia linh khí – cao hơn một cấp.
Ở trong tiên ma yêu giới, chủ yếu phân làm bốn khu vực lớn. Tiên giới nằm ở khu vực phía chính đông của vũ trụ, ma giới nằm ở phía chính nam, yêu giới nằm ở phía tây và phía bắc. Tại khu vực đông bắc có một thế lực đặc thù thần bí tồn tại cùng với Tiên giới, ma giới và yêu giới.
Bốn khu vực thật ra không thể phân chia một cách minh bạch, nên khu vực tiếp giáp rất hỗn loạn và phức tạp. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Khu vực giáp ranh giữa tiên giới và ma giới là một đại tinh vực — Lam Loan tinh vực.
Lam Loan tinh vực có mười đại tinh hệ, mười đại tinh hệ này đều có diện tích lớn vô cùng. Mỗi đại tinh hệ có vô số tinh cầu, đương nhiên, mỗi tinh cầu có số người nhiều ít khác nhau.
Ngàn vạn lần không nghĩ được tại tiên ma yêu giới thấp kém nhất chính là thiên tiên, thiên ma, thiên yêu.
Bởi vì tại tiên ma yêu giới có vô số tu chân giả. Nếu các tu chân giả này có con, đương nhiên những đứa trẻ này sẽ trở thành tu chân giả.
Tại tiên ma yêu giới, tồn tại vô cùng vô tận nguyên linh chi khí. Bởi được hấp thụ nguyên linh chi khí từ khi còn trong bụng mẹ, cho nên mọi đứa trẻ khi ra đời ít nhất đều đạt tới tiên thiên cảnh giới.
Phàm nhân giới tu tiên giả vô pháp hấp thụ nguyên linh chi khí.
Dù tiên ma yêu giới tu chân giả có bất đồng, tổ tiên họ đều là tiên nhân nên ngay khi sinh ra họ đã có thể hấp thu nguyên linh chi khí để tu luyện.
Tại tiên ma yêu giới, hầu hết trẻ con đều đã đạt đến tiên thiên cảnh giới. Tư chất của chúng so với phàm giới tu chân giả cao hơn rất nhiều, tu luyện trăm năm là có thể thành tiên nhân.
So với phàm giới tu chân giả tốn hàng ngàn năm, căn bản không thể so bì.
Đương nhiên…… tu luyện thành tiên nhanh chóng như vậy cũng khiến cho cơ sở của tiên nhân ở tiên ma yêu giới không bằng tiên nhân phi thăng lên từ phàm nhân giới.
Ngân Huyền tinh hệ nằm trong Lam Loan tinh vực, Số tinh cầu có tu chân giả lên tới hàng ngàn, Phong Nguyệt tinh nằm tại trung tâm của Huyền Tinh hệ là thượng đẳng tu chân tinh cầu. Số lượng tu chân chân giả lên tới hàng chục triệu, thiên tiên đã quá vạn, kim tiên lại chỉ có vài người.
Chỉ là một tinh cầu mà có nhiều thiên tiên đến vậy, có thể tưởng tượng được cả tiên ma yêu giới số lượng ra sao.
Lam loan vực là nơi tiếp giáp giữa tiên giới và ma giới, ở trung tâm là Ngân Huyền tinh hệ có một tu chân tinh cầu là.
Phong Nguyệt tinh

Bên ven hồ ngoại ô Liễu Phong thành, một trong ba đại thành trì trên Phong Nguyệt tinh.
Một thanh niên khoảng hơn hai mươi tuổi mặc lam y đang quỳ tại ven hồ, nước mắt tuôn rơi.
– Mẫu thân, qua nhiều năm tu luyện, hài nhi hiện tại đã hai mươi nhăm tuổi. Nhưng Kim Đan kì vẫn hoàn Kim Đan kì. Trong cả tộc, là Kim Đan kì, ngoại trừ hài nhi, lớn tuổi nhất chỉ là mười sáu tuổi.
Lam y thanh niên trên mặt hiện rõ sự phẫn hận.
Tư chất kém cỏi, có thể nói là trước nay chưa từng có trong tộc.
– Ta đã rất khắc khổ, phi thường khắc khổ tu luyện, nhưng tu luyện thế nào cũng vô dụng!
Lam y thanh niên đấm một quyền xuống mặt đất.
– Không có lấy một hạ phẩm nguyên linh thạch. Khó lòng hấp thu nguyên linh chi khí, ta tới khí nào mới đạt đến Nguyên Anh kì? Đó là cơ hội duy nhất của ta, trong cuộc tỉ thí lần này, cuối cùng lại rớt xuống vị trí quá một trăm.
Lam y thanh niên khuôn mặt lộ rõ vẻ buồn phiền.
So sánh trong tộc, là so sánh giữa các đồng bối đệ tử.
Đồng bối, trừ y, mọi người đều từ Nguyên Anh kì trở lên, hắn không kém thì ai kém?
– Công lực yếu, so ra chẳng hơn ai, trong tộc đến một khối hạ phẩm nguyên linh thạch cũng không cấp cho ta. Nhưng họ công lực cao, được bồi dưỡng thành tinh anh trong tộc nên được cấp hạ phẩm nguyên linh thạch để tu luyện. Ta không có lấy một nguyên linh thạch, khoảng cách thực lực ngày càng lớn. Mỗi một năm khoảng cách lại xa hơn. Ta càng ngày càng mất tự tin. Ta…… thật sự kiên trì không nổi.
Lam y thanh niên lại rơi lệ.
– Ta đối với tiền bối trong tộc rất cung kính, bình thường khắc khổ tu luyện. Nhưng…… tất cả đều vô dụng. Ta không có lấy một chút thực lực. Cứ thế này mà nói…… Ta mãi mãi không thể trở thành tinh anh của gia tộc, mãi mãi bị phân biệt đối xử.
Lam y thanh niên cả thân người rúng động, phấn chấn trở lại.
– Phụ thân đối với ta tuy nghiêm khắc, nhưng… ta không có cách nào, mỗi ngày đều cố gắng tu luyện, chỉ là tư chất quá tệ, không thể bằng người. Kinh mạch yếu nhược, bao giờ mới có thể ngẩng mặt lên?
Lam y thanh niên trên mặt hiện lên vẻ rầu rĩ.
– Liễu Hàn Thư, họ ‘Liễu’ là một họ lớn, tạo cho ta rất nhiều áp lực, nhưng cho dù là áp lực thế nào, trong lòng ta thật sự mệt mỏi, khó mà cố gắng được nữa.
Lam y thanh niên chính thị “Liễu Hàn Thư”.
Liễu gia, một trong ba gia tộc đứng đầu ở Phong Nguyệt tinh.
Liễu gia đã trải qua không biết bao nhiêu vạn năm kinh doanh, đệ tử trong tộc nhiều phi thường, trong tộc cạnh tranh rất khốc liệt. Nhưng Liễu Hàn Thư trong tộc đồng bối đệ tử chính là kẻ yếu nhất.
Vừa sinh ra đã đạt tới tiên thiên cảnh giới, nếu tư chất bình thường, năm-sáu tuổi đã có thể đạt đến Kim Đan kì, đến mười tuổi có khả năng đạt được Nguyên Anh kì.
Vậy mà Liễu Hàn Thư đã hai mươi nhăm tuổi vẫn chỉ là Kim Đan kì.
Tư chất khác nhau, cơ bản không cần nói nhiều.
– Phụ thân tư chất kém, do đó đối với mọi người phi thường cung kính. Nhờ có một thiên tiên cao thủ đả thông kinh mạch, cuối cùng cũng như mọi người, hiện tại đã đạt đến Đổng Hư kì. Nhưng dù ta đối với mọi người rất cung kính, cũng chưa gặp được quý nhân. Phụ thân nói nếu gặp cao thủ đều phải hành lễ, đối thoại phải thật cung kính. Nhưng khom lưng uốn gối, ủy khuất cầu toàn, ta căn bản chịu không nổi.
Liễu Hàn Thư cười tự chế nhạo mình.
– Mẫu thân, hài tử không có tư chất, không có thực lực, không có tiền tài, lại còn muốn ngay thẳng bằng người, không phải là nằm mộng sao?
Liễu Hàn Thư cười thê lương.
Liễu Hàn Thư mấy năm nay đúng là quá mệt mỏi.
Thành niên nhân, vẫn chỉ là Kim Đan kì? Đi đường cũng bị mọi người khinh bỉ. Cho dù một tiểu hài mười hai, mười ba tuổi là Nguyên Anh tiền kì cũng dễ dàng đánh bại hắn.
Bị mọi người coi thường, bị tộc nội coi thường, bị phụ thân la rầy, bị tộc nội đồng bối huynh đệ coi thường….
Ngày tháng như vậy. Đã làm Liễu Hàn Thư nhanh chóng phát cuồng.
Y muốn mọi người kính trọng, muốn mọi người khen ngợi, muốn một gia đình đầm ấm. Nhưng…… trong thế giới cạnh tranh này, là thế giới mà cường giả vi tôn.
Hắn lại là kẻ yếu.
Hắn không phải không nỗ lực, sự nỗ lực của hắn so sánh với hầu hết mọi người lớn hơn rất nhiều, chỉ là tư chất hắn quá kém.
Mỗi khi cảm thấy chán nản, hắn đều đến ven hồ này.
Bởi vì mẫu thân của y đã bị một Không Minh kì tu luyện giả giết ở hồ này.
Mẫu thân hắn thực lực cường hãn, mới ba mươi tuổi đã đạt Không Minh kì. Nếu mẫu thân hắn còn sống, có lẽ hắn sẽ có những ngày dễ chịu hơn.
Nhưng… đó chỉ là ảo tưởng.
– Một ngày sắp hết, Ta phải trở về nhà rồi. Phong Nguyệt tinh lớn thế, sao chẳng thấy bóng dáng một tu luyện giả đến? Cần phải đối mặt với hiện thưc, quay về tiếp tục tu luyện thôi.
Liễu Hàn Thư không khỏi cười khổ.
Nếu quả Liễu Hàn Thư quay về như mọi lần, dù hắn cố gắng tu luyện cả đời, nhưng cũng chỉ ở trong tầng lớp thấp kém ở Phong Nguyệt tinh. Tuy thế, lần này không giống mọi lần.
Liễu Hàn Thư chuyển thân chuẩn bị quay về.
– Uy, tiểu huynh đệ.
Một giọng nói vang lên.
Liễu Hàn Thư tại Phong Nguyệt tinh thuộc tầng lớp nào. Nghe có người gọi sao dám không nghe? Liễu Hàn Thư lập tức chuyển thân, trên mặt biểu tình chớp mắt từ “rầu rĩ” chuyển sang “cung kính hữu hảo”.
Đó là cách sống tốt. Không bị người có công lực cao hơn vũ nhục cũng là một cách.
Liễu Hàn Thư cẩn thận nhìn người mới đến.
Không trung thân hình nhất ảo, một bóng nhân ảnh xuất hiện trước mặt Liễu Hàn Thư.
– “Nhanh thật, ít nhất là Không Minh kì cao thủ.”
Liễu Hàn Thư sống từng đấy năm, nhãn lực cũng có chút ít.
Người đến toàn thân vận đồ đen, trường bào phấp phới, mái tóc tung bay theo gió trông rất tiêu sái. Cặp mắt lạnh lùng như có khả năng nhìn xuyên tâm linh người đối diện.
Người mới đến chính thị Tần Vũ.
Tần Vũ nguyên là cùng với Sử Tín phi thăng, vốn tưởng là cùng phi thăng sẽ đến cùng một địa phương. Ai ngờ đến khi Tần Vũ phát hiện mình phi thăng đến địa phương nào thì không thấy bóng dáng Sử Tín đâu.
Vì ‘linh hồn’ có sự liên hệ. Có thể cảm nhận được Sử Tín hiện đang ở rất xa về phía tây…… Tần Vũ tự mình nhận thấy vô pháp cảm nhận được cự li.
Rất hiển nhiên, Sử Tín phi thăng tới địa bàn yêu giới, còn Tần Vũ thì tới tinh cầu này.
– Vãn bối Liễu Hàn Thư ra mắt tiền bối.
Liễu Hàn Thư cung kính nói.
Tần Vũ nhìn Liễu Hàn Thư, lặng lẽ gật đầu, dụng tiên thức dò xét, Tần Vũ phát hiện Liễu Hàn Thư công lực hiện tại đạt Kim Đan trung kì, chỉ là kinh mạch của Liễu Hàn Thư cực kỳ yếu nhược.
– “Kinh mạch hẹp như thế mà có khả năng tu luyện đến Kim Đan kì?”
Tần Vũ trong lòng kinh ngạc.
Nếu ở phàm nhân nhân giới, với kinh mạch như thế, cho dù là muốn đạt Tiên Thiên cảnh giới cũng là không thể. Không nói đến Kim Đan kì, chỉ là Tần Vũ đã nhầm lẫn, quên mất rằng phàm nhân tu chân giả vô pháp so sánh với tiên ma yêu giới tu chân giả. Bởi vì, tại tiên ma yêu giới, tu chân giả tu luyện nguyên linh chi khí.
– Ngươi bao nhiêu tuổi?
Tần Vũ hỏi.
Tần Vũ muốn biết với kinh mạch yếu như thế, muốn tu luyện đến Kim Đan kì mất bao nhiêu thời gian.
Liễu Hàn Thư trên mặt hiện ra nét khổ tiếu.
Hai mươi nhăm tuổi, Kim Đan trung kì, đây thật sự là việc phi thường mất mặt.
– Vãn bối năm nay hai mươi nhăm tuổi, vãn bối tư chất quá kém, hao phí bao nhiêu lâu thực lực vẫn chả có là bao.
Liễu Hàn Thư cung kính trả lời. Tần Vũ đích thân hỏi, y dám không trả lời.
Tần Vũ đại kinh.
– Hai mươi nhăm tuổi? đúng là có tư chất, hai mươi nhăm tuổi đã đạt đến Kim Đan trung kì, ngươi không đùa ta đấy chứ?
Tần Vũ được một phen kinh ngạc.
Tại Tiềm Long đại lục, một tu chân giả muốn đạt đến Kim Đan kì phải mất vài chục năm, để đạt đến Kim Đan trung kì phải mất hàng trăm năm. Chỉ mới gần hai mươi nhăm tuổi đã đến cảnh giới này quả là thiên tài.
Dù là Tần Vũ, cũng phải gần hai mươi tuổi mới đạt đến Tinh Vân kì.
– Vãn bối quả thật không dám lừa tiền bối, sự tình nhục nhã này vãn bối đâu dám nói ngoa.
Liễu Hàn Thư trong lòng lo lắng, nhưng hắn cảm thấy Tần Vũ cùng các cao thủ khác có điểm bất đồng. Trước đây, các cao thủ khác đa phần cao ngạo vô bỉ, chỉ có Tần Vũ là nói cười với hắn.
– Nhục nhã?
Tần Vũ ngạc nhiên.
Tần Vũ tuy đã tìm hiểu qua thông tin về tiên ma yêu giới, nhưng chỉ là các tin tức liên quan đến các đẳng cấp cao thủ như kim tiên, tiên đế, ngoài ra là các tri thức về địa lý sơ đẳng. Đối với tiên ma yêu giới tu chân giả, Tần Vũ quan tâm làm gì?
Thực tế Tần Vũ không biết đặc thù của tiên ma yêu giới tu chân giả.
Thấy bộ dạng kinh ngạc của Tần Vũ, Liễu Hàn Thư cười tự giễu:
– Bình thường một hài tử năm,sáu tuổi có khả năng đạt Kim Đan kì, hài đồng mười một, mười hai tuổi có khả năng đạt đến Nguyên Anh kì, hai mươi tuổi có thể đạt tới Đổng Hư kì. Vãn bối hai mươi mấy tuổi mới đến Kim Đan kì, không phải là nhục nhã sao ạ?
Tần Vũ nghe nói thế không tránh khỏi kinh ngạc.
Năm, sáu tuổi đạt đến Kim Đan kì? lại còn là bình thường?
Tự thấy bản thân hai mươi tuổi đạt đến Tinh Vân kì đã là rất nhanh, được vô số tử đệ của Tần gia sùng bái. Nếu thành tích này được truyền đến tiên ma yêu giới, không phải sẽ bị sỉ nhục sao?
– “Sóc Yến, tu chân giả ở tiên ma yêu giới tu luyện tốc độ sao nhanh như vậy?”
Tần Vũ truyền tiên thức với Sóc Yến trong Vạn Thú phổ hỏi.
Sóc Yến ở trong Vạn Thú phổ, giới thiệu tường tận cho Tần Vũ các thông tin liên quan đến tiên ma yêu giới tu chân giả. Hai người tâm niệm liên hệ, nói tuy dài dòng nhưng thực tế chỉ trong nháy mắt công phu.
– Hóa ra là như vậy.
Tần Vũ trong lòng hiểu rõ.
Thực tế Tần Vũ hiện tại gặp vài khó khăn.
Đó là làm thế nào lấy được địa đồ hòan chỉnh của tiên ma yêu giới.
Thông thường thì cao thủ cấp kim tiên không ra khỏi tinh hệ, tối đa dụng truyền tống trận di chuyển giữa vài tinh hệ. Tự biết linh thú trong Vạn Thú phổ chỉ thông thuộc vài tinh cầu là cùng. Đơn giản là không thể biết đến địa đồ của cả tiên ma yêu giới.
Trong tiên ma yêu giới, nếu không có một tấm địa đồ, muốn tiến hành đi lại giữa các hành tinh căn bản là không có khả năng.
– Liễu Hàn Thư, tinh cầu này tên là gì? Thuộc về phía nào so với tiên ma yêu giới?
Tần Vũ hỏi.
Liễu Hàn Thư cảm giác câu hỏi của Tần Vũ có một chút ‘ngu ngốc’, nhưng vẫn cung kính hồi đáp:
– Tiền bối, tinh cầu này là Phong Nguyệt tinh, thuộc về Lam Loan tinh vực, Ngân Huyền tinh hệ. Lam Loan tinh vực không thuộc ma giới cũng không thuộc tiên giới. Đây là nơi giáp ranh giữa tiên giới và ma giới, cao thủ tiên giới khống chế tinh cầu này, cao thủ ma giới khống chế tinh cầu kia. Như Phong Nguyệt tinh, là do bên tiên giới khống chế.
Tần Vũ trong lòng tự hiểu.
Hóa ra… … bản thân phi thăng tới một địa phương không thuộc ma giới cũng không thuộc tiên giới.
Tự thấy bản thân hiện tại đả khai Vạn Thú phổ tầng thứ nhất, linh thú trong đó đều là thiên yêu, cho dù đối với tiên giới, ma giới đều không thông hiểu. Nói gì đến Phong Nguyệt tinh này.
– “Tại tiên ma yêu giới, thực lực dưới cấp kim tiên căn bản không có tư cách đi từ tinh cầu này sang tinh cầu khác. Trước tiên tạm dừng chân ở đây, đợi công lực đề cao tới mức có thể đả khai Vạn Thú phổ đệ nhị tầng hãy tiếp tục!”
Trong lòng Tần Vũ đã có chủ ý cho những hành động sau này.
Tần Vũ lúc này đã minh bạch Liễu Hàn Thư tại tinh cầu này chính là kẻ yếu nhất.
– Liễu Hàn Thư, ta không thông thạo tinh cầu này lắm, nếu ngươi có thể dẫn đường cho ta thì khối trung phẩm nguyên linh thạch này ta cho ngươi để trả công.
Nói rồi Tần Vũ tiện tay lấy từ Thanh Vũ tiên phủ ra một khối trung phẩm nguyên linh thạch.

Chọn tập
Bình luận