Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Tinh Thần Biến

Chương 320: Vũ Hoàng chi lệnh

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Chọn tập

Website:
Trong Ngọc Kiếm tông tại Hồng Diệp tinh của Ngân Huyền tinh hệ.
Trong phòng chỉ có hai người Tiềm Khải tiên đế và Ngọc Thanh Tửi, lúc này Ngọc Thanh Tử vừa mới từ trong truyền tấn mật trận quay lại.
– Tiềm Khải đạo huynh, chắc hẳn Vũ Hoàng bệ hạ đã truyền lệnh cho huynh rồi.
Ngọc Thanh Tử mỉm cười đi về hướng Tiềm Khải tiên đế. Tiềm Khải tiên đế thu truyền tấn linh châu trong tay lại, gật đầu nói:
– Vừa rồi Vũ Hoàng bệ hạ đích thực đã truyền tấn cho ta.
Ngọc Thanh Tử thăm dò:
– Mệnh lệnh của Vũ Hoàng bệ hạ phải chăng có chút… khiến người không tìm ra manh mối?
– Ngươi cũng nhận được mệnh lệnh sao?
Tiềm Khải tiên đế kinh ngạc hỏi, đợi đến lúc Ngọc Thanh Tử gật đầu, Tiềm Khải tiên đế mới than,
– Ban đầu ta còn cho rằng bệ hạ sẽ để chúng ta giết địch nhân báo thù cho Vũ Điển. Nào ngờ bệ hạ lại không chút lưu tâm đến việc Vũ Điển bị giết chết, trái lại còn bảo chúng ta hoặc bắt người trong môn phái Tần Vũ, hoặc thi triển thuật “sưu hồn” với bọn chúng.
Vừa rồi Vũ Hoàng đã truyền lệnh cho họ.
Thứ nhất: Bắt giữ bất cứ một người nào trong môn phái Tần Vũ, nếu không có cách gì bắt sống thì phải giết chết rồi thi triển thuật “sưu hồn”.
Thứ nhì: Nếu như giết được trưởng bối sư môn của Tần Vũ, tốt nhất là mang di vật của họ trở về.
Ngọc Thanh Tử nhìn về hướng Tiềm Khải tiên đế nghi hoặc hỏi:
– Tiềm Khải đạo huynh, huynh nói mệnh lệnh này của Vũ Hoàng bệ hạ rốt cuộc là vì cái gì đây?
– Lệnh của Vũ Hoàng, hiển nhiên là muốn tìm hiểu rõ nội tình thế lực thần bí của môn phái bọn Tần Vũ.
Tiềm Khải tiên đế suy nghĩ rồi nói,
– Bắt giữ tù binh hoặc thi triển sưu hồn thuật đều là muốn biết nội tình. Còn như sau cùng nói giết trưởng bối sư môn của Tần Vũ rồi mang di vật về, chắc hẳn bệ hạ muốn từ di vật phán đoán ra đôi phương là thế lực phương nào.
– Tiềm Khải đạo huynh nói có lý.
Ngọc Thanh Tử tán đồng.
Tiềm Khải tiên đế và Ngọc Thanh Tử vốn không biết Vũ Hoàng rốt cuộc muốn làm gì. Vũ Hoàng chỉ muốn hiểu rõ Tần Vũ này và Tần Vũ ở phàm nhân giới rốt cuộc có phải một người hay không mà thôi.
Ngọc Thanh Tử nhíu mày nói:
– Nhìn mệnh lệnh của Vũ Hoàng bệ hạ, hiển nhiên bệ hạ rất coi trọng việc này. Chúng ta bất kể ra sao đều phải thành công. Hơn nữa bệ hạ đã tạm thời giao cao thủ dưới quyền của người trong Lam Loan tinh vực cho hai người chúng ta điều phối.
– Có điều ta vẫn không đủ chắc chắn.
Ngọc Thanh Tử trong lòng không có tự tin.
– Cao thủ dưới quyền bệ hạ trong Lam Loan tinh vực do ngươi và ta điều phối, vậy việc này không khó thành công.
Tiềm Khải tiên đế mỉm cười nói,
– Trong Lam Loan tinh vực còn có không ít cao thủ.
Ngọc Thanh Tử lập tức chắp tay nói:
– Việc này nhờ Tiềm Khải đạo huynh chủ trì đại cục. Đệ tự biết sức mình.
– Vậy cũng được, hiện giờ việc này phải tiến hành trên hai phương diện, thứ nhất là phải tụ tập cao thủ từ bát cấp kim tiên trở lên của Lam Loan tinh vực tới Hồng Diệp tinh, đáng tiếc thế lực của Vũ Hoàng ở Lam Loan tinh vực không mạnh, nơi này quá ít tiên đế cao thủ.
Tiềm Khải tiên đế thở dài rồi tiếp tục nói:
– Thứ nhất là tập hợp cao thủ, thứ hai đó là… ngầm khống chế hoàn toàn Phong Nguyệt tinh trong tay chúng ta.
Trong mắt Tiềm Khải tiên đế hàn quang loé lên.
– Ý Tiềm Khải đạo huynh là…
Tiềm Khải tiên đế cười bình thản nói
– Tần Vũ đó không phải là khách khanh của Liễu gia sao?Khống chế hoàn toàn Liễu gia không phải nhất cử nhất động của Tần Vũ nằm trong mắt chúng ta sao?Đến khi nội ngoại giáp công ta sẽ khiến các cao thủ trong môn phái Tần Vũ không còn đất để lẩn trốn。
– Tam đại gia tộc của một Phong Nguyệt tinh nhỏ bé, muốn khống chế không phải chỉ cần một câu nói thôi sao.
Tiềm Khải tiên đế bình thản nói。

Ngọc Thanh Tử gật đầu cười:
– Cái loại tiểu gia tộc này sợ nhất là gia tộc của mình bị diệt。Lúc này mà bọn họ còn muốn làm vừa lòng các bên được sao, thật là hoang tưởng。Trực tiếp uy hiếp bọn chúng, nếu không tuân theo mệnh lệnh của chúng ta cứ giết sạch ba tiểu gia tộc này là được。
Các gia tộc trên Phong Nguyệt tinh trong mắt “Tam thập lục quân” dưới quyền Vũ Hoàng đích thực chẳng là gì cả。Muốn giết sạch là có thể giết sạch。
– Ngọc Thanh Tử,hiện tại cần nhanh chóng truyền tấn cho các cao thủ khác trong Lam Loan tinh vực, bảo bọn họ lập tức đến Hồng Diệp tinh càng sớm càng tốt.
Tiềm Khải Tiên đế thốt lên。
Ngọc Thanh Tử đứng dậy nói:
– Yên tâm。Ta truyền lệnh ngay đây。
Toàn bộ Lam Loan Tinh Vực,trong mười đại tinh hệ chỉ có duy nhất Ngân Huyền tinh hệ là hoàn toàn chịu sự khống chế của thế lực Vũ Hoàng,còn các tinh hệ kia là bị khống chế bởi các thế lực khác nhưng Vũ Hoàng cũng đã sắp đặt không ít cao thủ cắm trong những tinh hệ này。
Nhưng với một mệnh lệnh của Ngọc Thanh Tử。
Phàm là cao thủ đạt đến trình độ bát cấp kim tiên,chỉ cần không phải là bế quan,ai ai cũng hoả tốc đi tới Hồng Diệp tinh của Ngân Huyền tinh hệ。Đám cao thủ của Ngọc Kiếm tông trên Hồng Diệp tinh cũng không ngừng tập kết.
Cao thủ không ngừng tụ họp ở Hồng Diệp Tinh。
Chỉ riêng Ngọc Kiếm tông, cửu cấp kim tiên cao thủ tới mười sáu người, bát cấp kim tiên cũng gần năm mươi. Đây chỉ mới là một mình Ngọc Kiếm tông, trong Ngân Huyền tinh hệ còn có một vài tông phái, mặc dù không bằng Ngọc Kiếm tông nhưng cũng có thực lực không nhỏ.
Ngân Huyền tinh hệ, kể cả Ngọc Kiếm tông trong đó, số lượng cao thủ cửu cấp kim tiên đạt hơn bốn mươi người, còn bát cấp kim tiên thì hơn một trăm người. Cao thủ của các tinh hệ khác trong Lam Loan tinh vực tới Hồng Diệp tinh có một nhất cấp huyền tiên, hơn ba mươi cửu cấp kim tiên, bát kim tiên cũng hơn trăm người.
Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi.
Tại Hồng Diệp Tinh đã hội tụ một thế lực khủng bố, thế lực này là đại bộ phận các cao thủ của Vũ Hoàng tại Lam Loan tinh vực.
Nơi ở của Tiềm Khải tiên đế thực tế không nằm trong Lam Loan tinh vực, có điều lần này ông tới tìm Ngọc Thanh Tử để cùng luyện đan, nên mới bị dính vào chuyện này. Đương nhiên có thêm Tiềm Khải tiên đế, đoàn cao thủ đông đúc này càng thêm tin tưởng gấp trăm lần.
Nhất cấp huyền tiên đến từ tinh hệ khác tên là Hạ Hoa. Mặc dù Hạ Hoa này đạt đến cảnh giới nhất cấp huyền tiên nhưng không nằm trong “Tam thập lục quân”.
Muốn gia nhập “Tam thập lục quân”, thực lực rất quan trọng nhưng thế lực còn quan trọng hơn. Ví như Ngọc Thanh Tử có thực lực bản thân rất tốt , thêm vào có “Ngọc Kiếm tông” sau lưng mới có thể trở thành một trong “Tam thập lục quân”.
Để lại một bộ phận nhân mã giữ tông phái.
Tiềm Khải tiên đế, Ngọc Thanh Tử tiên đế, cùng với Hạ Hoa tiên đế, ba đại cao thủ huyền tiên dẫn theo bảy mươi cửu cấp kim tiên, hai trăm bát cấp kim tiên. Thế lực mạnh mẽ này chuẩn bị xuất phát đến Phong Nguyệt tinh.
Đương nhiên trước khi xuất phát đã hoàn toàn khống chế ba gia tộc tại Phong Nguyệt tinh trong lòng bàn tay.
Mặc cho các cao thủ tề tụ tại Hồng Nguyệt tinh, Tần Vũ ở Phong Nguyệt tinh lại chẳng hề biết đến. Dù sao thì hiện nay nghe lệnh Tần Vũ chỉ là Liễu gia, gia tộc của một tinh cầu, còn chưa có năng lực thu thập được tin tức các cao thủ hội tụ ở Hồng Diệp tinh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Trong Bạch viên, Tần Vũ đang ngồi bên một cái bàn đá lẳng lặng uống rượu, ba người bọn Khổng Lam, Đồ Cương, Đạm Mộng ngồi riêng một bàn.
– Khổng Lam.
Tần Vũ đột nhiên lên tiếng.
– Không biết chủ nhân có việc gì sai bảo?
Khổng Lam liền nhìn về phía Tần Vũ đợi lệnh.
Tần Vũ bình thản nói:
– Hôm nay ta có một việc phiền não, nếu không phải vì việc này thì ta đã sớm rời khỏi Phong Nguyệt tinh.
– Chủ nhân lo cho… Hàn Thư công tử?
Khổng Lam dò hỏi.
Tần Vũ gật đầu, thở dài nói:
– Dù sao đây cũng là đệ tử mà ta thu nhận, ta cũng không thể bỏ mặc được. Có điều trên đường tới Yêu giới có nhiều nguy hiểm không thể biết trước được, với thực lực hiện tại của Hàn Thư mà đi theo ta thì rất nguy hiểm.
– Vậy thì để hắn ở lại Phong Nguyệt tinh đi.
Đồ Cương bỗng lên tiếng.
Tần Vũ lắc đầu.
Để Hàn Thư lại đây, thực sự hắn rất nhẹ lòng.
Nhưng mà dù gì thì mình cũng là sư tôn, đường đến yêu giới phải mất bao lâu, ngay cả bản thân Tần Vũ cũng không nắm chắc. Đến yêu giới còn tụ họp với các huynh đệ của mình, hao phí thời gian mấy ngàn năm cũng là bình thường.
Chẳng lẽ bản thân mình là sư tôn mà lại vứt bỏ gã đệ tử trong trong mấy ngàn năm này?
– Hay là để Hàn Thư công tử ở trong Thanh Vũ tiên phủ.
Đạm Mộng đề nghị.
Tần Vũ lắc đầu cười nói:
– Không được. Trong Thanh Vũ tiên phủ không có ai cả, Hàn Thư hiện giờ có bao lớn? Nếu như để hắn ở mãi trong Thanh Vũ tiên phủ mà không có một người nào bên cạnh, hắn sẽ không chịu nổi đâu.
Thế này không được, thế kia cũng không ổn.
Tần Vũ thực là có chút nhức đầu.
Thật ra Tần Vũ cũng quá để ý, tu chân giả thu đồ đệ đâu có ai luôn theo dõi đồ đệ?
Sư phụ chỉ dẫn đường, còn tu hành là do bản thân mỗi người.
Tùy tiện cấp một bộ công pháp cho đệ tử, về sau y tự tu luyện. Môn đệ không hiểu thì dùng truyền tấn linh châu hỏi bất cứ lúc nào cũng được. Hà tất phải luôn luôn có mặt bên cạnh?
Nếu thật sự không không có biện pháp thì chỉ có thế học cùng những tu chân giả bình thường thôi. Tần Vũ thầm hạ quyết tâm.
Điều hắn muốn làm nhất bây giờ là đi tới Yêu giới xa xôi mờ mịt.
Trong lúc Tần Vũ đang suy nghĩ thì Liễu Hàn Thư chạy vào, trên mặt đầy hưng phấn.
– Sư tôn.
Liễu Hàn Thư đứng bên Tần Vũ, sự hưng phấn hiện cả lên trên mặt.
– Hàn Thư, có chuyện gì mà cao hứng như vậy?
Tần Vũ cười hỏi.
Liễu Hàn Thư cắn môi, sau đó thu hết can đảm nói:
– Đệ tử thích một cô gái.
– Ồ.
Tần Vũ thốt lên, đột nhiên giật mình trợn mắt nhìn Liễu Hàn Thư:
– Ngươi nói cái gì? Ngươi thích một cô gái?
– Vâng.
Liễu Hàn Thư gật đầu, gương mặt đầy vẻ hưng phấn,
– Con vừa mới quen cô ấy, con người cô ấy rất tốt, nói chuyện với con rất hợp. Có điều cô ấy không phải là người của Phong Nguyệt tinh.
Liễu Hàn Thư có chút tiếc nuối.
– Nói đi, nữ hài tử đó đối với ngươi như thế nào?
Tần Vũ trái lại có vẻ thích thú.
Liễu Hàn Thư hơi bối rối:
– Điều này, ôi, con cảm thấy nữ hài đó có vẻ… cũng có ý với con.
– Không biết xấu hổ!
Đạm Mộng đứng bên bật cười.
Trên mặt của Đồ Cương và Khổng Lam cũng thoáng nét tiếu ý. Nhìn thấy vẻ cười cười trên mặt của mọi người, Liễu Hàn Thư không khỏi bối rối, nhưng một lát sau hắn ngẩng đầu lên nói:
– Thích thì bảo là thích, hơn nữa con thật sự cảm thấy cô ấy cũng có ý với con.
– Sư tôn, con muốn theo đuổi cô ấy, con muốn kết vợ chồng với nàng!
Liễu Hàn Thư đột nhiên nhìn Tần Vũ nói một cách kiên định.
Tần Vũ thầm thở dài trong lòng.
Đứa đệ tử này dũng cảm hơn mình nhiều, khi xưa tình cảm thực của mình đối với Lập Nhi cứ giấu mãi trong đáy lòng không dám nói ra. Tuy theo thời gian hai người không cần nói ra cũng cảm nhận được tình cảm hai bên dành cho nhau nhưng so với đồ đệ của mình, trên phương diện tình cảm, bản thân không bằng đồ đệ rồi.
– Hàn Thư, ta ủng hộ con, thích thì cứ theo đuổi.
Tần Vũ cười ha ha nói.
Liễu Hàn Thư tiếc nuối nói:
– Có điều cô ấy đã là nhị cấp thiên tiên, con thì mới Không Minh trung kỳ, thực lực chênh lệch không nhỏ. Hơn nữa, gia thế của nàng hình như cũng rất lớn.
– Nhị cấp thiên tiên và Không Minh trung kỳ, chênh lệch không thể xem là quá lớn, chỉ cần ngươi nỗ lực khẳng định sẽ có thể đuổi kịp. Còn về gia thế? Hừ, ngươi thích nàng ta thì cứ theo đuổi, không cần phải lo lắng về những thứ như gia thế.
Trong thanh âm Tần Vũ có chút giận dữ.
Gia thế ư?
Gia thế của Lập Nhi sợ rằng không nhỏ đâu, chỉ riêng năng lực xé rách không gian trong chớp mắt của Lập Nhi, còn có tên “Chu Hiển” gì đó nữa, thì có thể thấy chủng tộc của Lập Nhi phi phàm đến mức nào.
– Vi sư ở đằng sau ủng hộ con.
Tần Vũ khích lệ.
Tuy nhiên, trong lòng Tần Vũ lại thầm than: Ta ủng hộ Hàn Thư nhưng ai có thể ủng hộ ta đây?
Tuy Lan thúc ủng hộ mình nhưng sức ảnh hưởng của Lan thúc tối đã chỉ có thể giữ Lập Nhi không bị gả cho người khác, chưa đủ để giúp mình ở bên Lập Nhi, mọi việc chỉ biết dựa vào bản thân thôi.
– Cám ơn sư tôn.
Liễu Hàn Thư trong lòng mừng rỡ, đồng thời hắn đưa cho Tần Vũ một khối ngọc giản:
– Sư tôn, trong này có hình ảnh của cô gái đó, người xem sẽ biết.
– Ồ!
Tần Vũ nhận lấy rồi dùng tiên thức lướt qua, không khỏi có chút kinh hãi.
Thì ra cô nương mà gã đệ tử này thích lại chính là… lục y nữ tử mà Tần Vũ trước đây đã gặp ở Phiêu Phong trà lâu. Tần Vũ còn nhớ rõ, mười năm trước, trong khi hắn đi giết người của Nghiêm gia đã gặp lục y nữ tử, khi đó cô nương này mới chỉ là nhất cấp thiên tiên.
Gần mười năm, nữ tử nọ đã bước vào cảnh giới nhị cấp thiên tiên.
– Xem ra cô gái mà tên đệ tử này của ta thích có gia thế thật sự là không bình thường rồi, hình như các thị nữ của lục y nữ tử này đều đã đạt tới cảnh giới thất cấp thiên tiên.
Nhưng trong lòng Tần Vũ thật ra không có để ý.
Sở hữu , tốc độ tu luyện linh hồn của Tần Vũ siêu việt hơn cả tưởng tượng của bất kỳ tu chân giả nào, đến khi nào có thể đả khai được tầng thứ ba của Vạn Thú phổ, thì khi đó chính Tần Vũ cũng có thể trở thành chư hầu một phương trong tiên ma yêu giới rồi.
Hiện nay Tần Vũ mới chỉ mở được tầng hai của Vạn Thú phổ đã có thể xem là một thế lực mạnh rồi. Hắn đấu không lại thế lực lớn nhưng các thế lực nhỏ cũng không làm gì được hắn.
Mấy ngày nay Liễu Hàn Thư thường cùng lục y nữ tử dạo chơi trong Liễu Phong thành, Tần Vũ có thể thông qua “nụ cười ngây ngô” của Liễu Hàn Thư mà biết rằng tên đệ tử này thực sự thích cô gái kia.
Bạch viên.
Tần Vũ nhắm mắt dựa lan can của đình thai, chốc chốc uống một ngụm rượu trong bầu. Một chốc sau… Liễu Danh Hàn đi tới đình thai nhìn thấy Tần Vũ nhắm mắt lại, cũng không lên tiếng quấy rầy.
– Liễu tiên sinh tới đây vì chuyện gì thế?
Tần Vũ đột nhiên mở mắt ra nhìn Liễu Danh Hàn.
Liễu Danh Hàn cười nói:
– Tần tiên sinh, ngày mai chính là cuộc tỷ thí để tranh quyền nắm giữ truyền tống trận của tinh cầu, địa điểm chính là bình nguyên rộng lớn bên cạnh truyền tống trận, mong rằng đến lúc đó Tần tiên sinh có thời gian tới xem.
Nói xong liền đưa ra một cái thiếp mời.
Tần Vũ đưa tay nhận lấy:
– Có thời gian ta sẽ đến xem.
Nói xong Tần Vũ nhắm mắt lại.
– Vậy ta không quấy rầy Tần tiên sinh nữa, cáo từ.
Liễu Danh Hàn mỉm cười nói.
Tần Vũ cũng không lên tiếng, vẫn cứ nhắm mắt như vừa rồi, hưởng thụ cảm giác ngọn gió nhè đùa trên mặt. Tần Vũ rất ưa thích cảm giác đó, nó rất thoải mái y như khi xưa Lập nhi vuốt ve trên khuôn mặt.

Chọn tập
Bình luận