Huyết Y Lãnh, Tri Bạch hai người từ trên cao giống như lưu tinh cực tốc lao xuống phía tửu lâu, tốc độ nhanh tới cực điểm, hai đại siêu cấp cao thủ tựa hồ căn bản đã có thể phát hiện ra được thanh niên tóc vàng đứng chắn tại đại môn.
– Là y?
Tri Bạch trong lòng vô cùng kinh ngạc.
– Không ngờ lại là hoàng tử Ngao Vô Danh, Tri Bạch huynh, Long tộc không phải là không tham gia vào cuộc tranh đấu giữa các thế lực khác sao? Từ khi nào Ngao Vô Danh này lại ra tay can thiệp vào chuyện của chúng ta vậy.
– Ai mà biết được Ngao Vô Danh muốn gì, tính cách hoàng tử Ngao Vô Danh nguyên lai cực kì ngang ngạnh, ngay cả phụ thân Long Hoàng cũng không quản được y. Hơn nữa thật lực bản thân y cũng rất mạnh, có thể xem là Long tộc đệ nhị cao thủ.
– Tri Bạch huynh, vậy chúng ta…
– Không cần phải tính nhiều như vậy, chúng ta cứ làm như không thấy Ngao Vô Danh, trực tiếp từ hai bên truy sát bọn Quân Lạc Vũ hai người, Ngao Vô Danh này cũng chỉ có thể cản được một người bọn ta, chẳng lẽ lại có khả năng cản được cả hai người hay sao.
Tiên thức truyền âm, tất cả chỉ trong một thời gian ngắn.
Chỉ trong lúc Huyết Y Lãnh cùng Tri Bạch cách tửu lâu vài nghìn dặm cho tới khi tới trước cửa lớn, hai người đã bàn bạc với nhau thống nhất ý kiến giả vờ như không thấy Ngao Vô Danh!
– Hô! hô!
Cực tốc phi hành, khiến cho không gian bị chấn đãng, không khí bị chấn động làm mái tóc dài màu vàng của Ngao Vô Danh cũng bốc cao lên.
– Không dừng lại?
Ngao Vô Danh tay nắm lấy thương, khẽ ngẩng đầu lên cười nhẹ nhìn hai người đang từ trên không cực tốc lao xuống, Huyết Y Lãnh cùng Tri Bạch hai người một từ bên trái một từ bên phải, hòng nhắm tới hai cửa sổ trực tiếp tiến nhập tửu lâu.
Tần Vũ, Quân Lạc Vũ, Khương Nghiên ba người trong tửu lâu đều chú ý quan sát cảnh tượng trước mặt, vô luận là Tần Vũ hoặc Quân Lạc Vũ. Đều không thể chạy trốn. Ngao Vô Danh vì bảo vệ bọn họ đã bất chấp hậu quả, bọn họ làm sao có thể chạy trốn được?
– Tần huynh, yên tâm đi, Vô Danh đại ca thật lực rất mạnh.
Quân Lạc Vũ nhìn thấy Tần Vũ có chút lo lắng liền truyền âm nói.
Tần Vũ gật đầu.
Chỉ thấy ánh mắt y vẫn tập trung lên thân ảnh đang đứng thẳng hiên ngang trước cửa tửu lâu.
– “Y thực sự có thể cản được sao? Đối thủ của y là Huyết Y Lãnh cùng Tri Bạch! Nếu như là ta. Xem ra một chiêu của địch nhân cũng không chịu được.”
Tần Vũ trong lòng không thể nào hoàn toàn yên tâm.
Hiện tại Tần Vũ chỉ chú ý đến bên trong.
Ngao Vô Danh khẽ máy môi, kim sắc trường thương đã xuất động!
Lúc đó thiên địa biến sắc, bên cạnh Tần Vũ tựa như vang lên một tiếng long ngâm (rồng hống) bất tận, kim sắc quang mang bỗng chốc bao trùm lên toàn bộ không gian, chỉ nghe thấy những tiếng vang rền liên tục.
Từ từ….
Thiên địa lại trở về trạng thái an tĩnh.
Con đường lớn trước mặt của Ngao Vô Danh đã hóa thành một đống gạch vụn, vô số kiến trúc ở phía trước cũng bị kình khí của ba đại cao thủ hoàn toàn chấn tan, để lại những khối đá nham nhở.
Chỉ có tửu lâu sau Ngao Vô Danh là không bị tổn hại chút nào.
Tri Bạch, Huyết Y Lãnh hai người lăng không kề vai dừng lại, tỏ vẻ cực kì kinh dị nhìn về phía Ngao Vô Danh đang đứng.
Ngao Vô Danh vẫn đứng như trước. Cánh tay cầm thương động mà như không động, cặp mắt hổ nhìn chằm chằm về phía hai người, ánh mặt phát tán ra chiến ý hừng hực.
– Mạnh quá.
Tần Vũ đứng phía sau tâm thần cũng bị chấn động.
Khi nãy thính giác cùng thị giác của y hoàn toàn bị những biến ảo kinh người của thiên điện che mờ, chỉ có tiên thức là còn có thể miễn cưỡng quan sát được cảnh tượng chiến đấu vừa rồi. Cho dù có Lưu Tinh Lệ trợ giúp, nhưng Ngao Vô Danh cùng hai đại cao thủ giao chiến Tần Vũ cũng chỉ miễn cưỡng thấy được loáng thoáng mà thôi.
Ánh mắt Tần Vũ hướng về phía Ngao Vô Danh dáng vẻ như chiến thần, nhìn tấm lưng y, trong lòng thầm than:
– Chủ ý của Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh quả thật không tồi, từ hai vị trí khác nhau tiến vào, nếu như là người bình thường xem ra không thể nào cản nổi. Chỉ là Vô Danh hiện tại quả là quá mạnh mà thôi.
– Ta sợ rằng mãi mãi cũng không thể quên được một chiêu vừa rồi.
Trong não của Tần Vũ lại hiện ra cảnh tượng khi nãy.
Kim sắc trường thương của Ngao Vô Danh vừa xuất ra.
Đã khiến thiên địa biến sắc. Trường thương mang theo khí tức hung mãnh vô tận tựa như mãnh long xé rách thiên không. Một kích trực tiếp đâm vào hai đại cao thủ Tri Bạch và Huyết Y Lãnh. Ngay sau đó, trường thương cứng rắn trong nháy mắt uốn lượn như xà. Lập tức chuyển hướng, tựa như một thái cực đồ trong thiên địa
Tựu như vậy, chỉ một chiêu!
Hai đại cao thủ thân hình không thể tiến thêm một bước nào.
– A, thì ra là Vô Danh huynh.
Tri Bạch tỏ vẻ bất ngờ nhận ra,
– Ta lúc nãy còn thấy kì quái. Ai lại có đủ thực lực ngăn cản ta cũng Y Lãnh, thì ra là Vô Danh huynh.
– Vô Danh huynh, ta cùng Tri Bạch khi nãy chỉ lo bắt người, không ngờ lại đụng chạm tới Vô Danh huynh, xin đừng để ý.
Huyết Y Lãnh hiếm khi nở một nụ cười nói.
Đồng thời “Thanh Huyết kiếm tiên” Tri Bạch cùng “Bạch Phát huyết ma” Huyết Y Lãnh đều đã đáp xuống đất.
Ngao Vô Danh đưa mắt nhìn hai người, trong tay bỗng nhiêu xuất hiện một bao đựng thương, cẩn thận đem kim sắc trường thương đặt vào đó, rồi trực tiếp đeo bao đựng thương lên trên lưng.
Ngao Vô Danh có thói quen, y không thích để cho thần thương của mình nhập vào cơ thể, mà lại thích mang theo bên mình.
– Thanh huyết kiếm tiên Tri Bạch, Bạch Phát huyết ma Huyết Y Lãnh, hai người đều là siêu cấp cao thủ, làm sao lại phải liên thủ truy sát người khác? nhân vật nào mà lại lợi hại đến như vậy.
Ngao Vô Danh cười nhạt nói.
Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh đưa mắt nhìn nhau, sau đó Tri Bạch lên tiếng:
– Vô Danh huynh, khi nãy Vũ Hoàng bệ hạ cùng Huyết Ma Đế tiến hành giao dịch tại Lam Hỏa Vân lâu, bỗng nhiên có người tới phá hoại cuộc giao dịch, lại còn giết cả người của bọn ta. Dám công khai giết người của bọn ta như vậy, quả thật là không hề để Vũ Hoàng cùng Huyết Ma Đế trong mắt, bọn ta làm sao có thể để bọn chúng dễ dàng trốn đi được?
Ngao Vô Danh trong lòng cảm thấy khó khăn.
Nhưng vừa nãy dẫu sao cũng đã đáp ứng với Khương Nghiên, chỉ có thể tận lực bảo vệ Quân Lạc Vũ, Tần Vũ hai người.
Ngao Vô Danh nhíu mày khó chịu nói:
– Tri Bạch, Huyết Y Lãnh, các ngươi cũng có thân phận là tiền bối cao thủ, khi nào lại cứ phải chấp nhất những chuyện nhỏ nhặt như vậy.
– Vô Danh huynh, người nói vậy là có ý gì?
Tri Bạch cùng Huyết Y Lãnh đều cảm thấy bất mãn.
Ngao Vô Danh cười nhẹ nói:
– Ý tứ trong câu nói của ta mà các vị vừa nghe khi nãy, chính là…. hai người các vị truy sát khi nãy ta đã nhận lời bảo vệ, nếu như nể mặt ta. Hai người các vị hãy tha cho bọn họ một lần, thế nào?
– Vô Danh huynh, hai người bọn chúng có lẽ không phải là người của Long tộc đúng không.
Tri Bạch liền nói
– Long tộc?
Tần Vũ ở trong tửu lâu nghe thấy những lời vừa rồi không khỏi có chút nghi hoặc, Quân Lạc Vũ đứng bên cạnh Tần Vũ nói:
– Vô Danh đại ca là Long tộc hoàng tử. Tần huynh, lẽ nào người chưa từng nghe qua…. Long tộc có hai đại siêu cấp cao thủ, danh xưng Long tộc Song hoàng!
– Long tộc Song hoàng? Ta là kẻ cô độc ít hiểu biết, đối với việc này cũng không hiểu rõ.
Tần Vũ khuyên tốn nói.
Khương Nghiên lập tức mở to mắt nói:
– Oa, huynh ngay cả những việc như thế này cũng không biết, vậy để ta nói cho huynh nghe, đúng rồi, huynh tên là gì. Ta mới chỉ biết huynh mang họ Tần thôi.
Khương Nghiên cùng Quân Lạc Vũ khi trước bên ngoài Hỏa Vân lâu, nghe được cuộc đối thoại giữa Tần Vũ và Lỗ Ba chỉ biết Tần Vũ mang họ Tần, thậm chí cả tên của Tần Vũ, tới giờ bọn họ vẫn còn chưa biết.
Tần Vũ ngập ngừng một lúc. Sau đấy nói:
– Ta tên Tần Vũ.
Nói rồi quay sang nhìn hai người, Tần Vũ đem tên thật của mình ra nói cho họ biết cũng có phần bốc đồng.
– “Khương Nghiên cùng Quân Lạc Vũ lời lẽ xem ra có vẻ đáng để kết giao, hơn nữa hà huống chi bọn họ khi nãy cũng có thể tính là có ân tình với ta, nói cho bọn họ biết tên thật cũng không tính vào đâu.”
Tần Vũ trong tâm bình tĩnh trở lại.
Quân Lạc Vũ cười nói:
– Thì ra là Tần Vũ huynh, tại hạ Quân Lạc Vũ.
– Ta tên Khương Nghiên.
Khương Nghiên vội vàng chen vào, rồi bỗng trợn mắt che miệng nói.
– A. hình như lần gặp mặt đầu tiên ta đã nói tên ta cho ngươi biết rồi.
Tần Vũ nhìn bộ dạng khả ái của Khương Nghiên không khỏi bật cười.
Khương Nghiên khẽ ho một tiếng:
– Ngươi không phải lúc nãy vừa mới hỏi ta về Long tộc Song hoàng sao?
Tần Vũ không biết nói gì.
Bản thân chưa hề có hỏi Khương Nghiên, chỉ là Khương Nghiên quá nhiệt tình mà thôi.
Khương Nghiên cũng bắt đầu giảng giải:
– Long tộc là chủng tộc cực kì đoàn kết tại tiên ma yêu giới. yêu tộc phân ra tam đại thế lực: Tẩu thú tộc, Long tộc cùng Phi cầm tộc, tuy rằng trong số đó thực lực tổng thể của Long tộc có yếu hơn một chút, nhưng không cần phải nghi ngờ gì, Long tộc lại là thế lực mạnh nhất trong ba đại thế lực.
– Vô luận là Tẩu thú tộc hay Phi cầm tộc. Nội bộ đều có các chủng tộc khác nhau tranh đấu, không có đủ đoàn kết, ngược lại…. Long tộc lại cực kì đoàn kết, chính bởi đoàn kết, cho nên mới nói bọn họ là mạnh nhất.
– Hơn nữa Long tộc còn có hai đại siêu cấp cao thủ, hai đại siêu cấp cao thủ này còn có quan hệ cha con, một người là Long Hoàng còn lại một người là con của Long Hoàng “Ngao Vô Danh”, cũng chính là Vô Danh đại ca.
Khương Nghiên cười hắc hắc nhìn Tần Vũ:
– Đã biết sự lợi hại của Vô Danh đại ca chưa, Vô Danh đại ca là loại nhân vật cùng đẳng cấp với Vũ Hoàng, y tuyệt đối có thể cản được lũ ngu ngốc Huyết Ma, cùng Thanh Thái kiếm tiên gì đó.
Tần Vũ vô thức nhìn về phía cửa lớn, bên ngoài Ngao Vô Danh đang nói chuyện với Huyết Y Lãnh, Tri Bạch:
– Không ngờ Ngao Vô Danh lại là cao thủ đạt đẳng cấp đó, chỉ một mình Long tộc đã đủ sức so với thế lực tiên giới, Vũ Hoàng.
Quân Lạc Vũ cũng lên tiếng:
– Nói ra cũng thật là kì lạ, Long tộc Long Hoàng thực lực cường hãn vô song, thân là siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim long, lại đã đạt tới bát cấp Yêu đế, đồng thời còn sở hữu truyền thừa bảo vật của Long tộc. Y thực lực mạnh có thể tính toán, hơn nữa lại còn cưới một Thanh long bình thường sinh hạ được hai người con cũng cực kì quái dị.
– Sinh được hai người con?
Tần Vũ nghi hoặc.
Ngao Vô Danh trước mắt là một, chẳng lẽ y còn có huynh đệ nữa sao?
– Tần Vũ, người có lẽ cũng biết Ngũ Trảo Kim long tại Long tộc đã cực kì quý hiếm, cho dù bản thân là Ngũ Trảo Kim long, y có được một đứa con là Ngũ Trảo Kim long cũng đã rất khó rồi!
– Điều này ta biết.
Tần Vũ quả thật cũng hiểu điều này.
Ngũ Trảo Kim long, xuất hiện một cách ngẫu nhiên, có khả năng là con của Thanh long hoặc Hắc long, cũng có thể là con của các loại rồng khác. Tuy là ngẫu nhiên, nhưng tỉ lệ tuyệt đối thấp hơn một trên một trăm triệu.
Toàn bộ Long tộc nói cho cùng số Ngũ Trảo Kim long cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.
– Hai người con của Long Hoàng lão nhân gia người, không ngờ lại đều phi thường, một là Vô Danh đại ca, Vô Danh đại ca cũng là siêu cấp thần thú Ngũ Trảo Kim long!
Quân Lạc Vũ tán thán.
– Quả là rất hiếm, con của Ngũ Trảo Kim long không ngờ lại vẫn là Ngũ Trảo Kim long, trong lịch sử Long tộc trường hợp như vậy cũng rất ít à. Nguồn truyện: Truyện FULL
Tần Vũ cũng gật đầu.
Quân Lạc Vũ tiếp tục nói:
– Đấy vẫn chưa tính là gì, người con thứ hai của Long Hoàng lão nhân gia mới thật sự khiến người ta kinh ngạc.
– Ồ?
Tần Vũ ngạc nhiên nhìn Quân Lạc Vũ.
Như quả người con thứ hai của Long Hoàng cũng phi thường, tại sao lại không gọi là “Long tộc Tam hoàng”, hiện tại chỉ có “Long hoàng Song hoàng”, hiển nhiên là người con còn lại không thể bằng được Ngao Vô Danh.
– Người con thứ hai sinh ra không ngờ lại là một con rồng màu đỏ.
Quân Lạc Vũ cười nói,
– Việc này lúc đầu còn là chuyện cười cho cả tiên ma yêu giới, Ngũ Trảo Kim long dẫu sao cũng là siêu cấp thần thú, cho dù sinh con không phải Ngũ Trảo Kim Long, phần lớn cũng là Kim long, tối thiểu cũng là Hắc long, Ngân long a. không ai ngờ lại là một Hồng long cấp thấp nhất.
Tần Vũ đối với việc này lại hiểu rất rõ.
Trong Long tộc, Ngũ Trảo Kim long thân là siêu cấp thần thú xếp hàng trân quý nhất.
Rồi tới Kim long, thân là thượng cấp thần thú.
Hắc long, Ngân long thân là trung cấp thần thú, thuộc cùng một tầng thứ.
Còn như Thanh long, Hồng long, Lam long cùng các loại rồng khác thân là hạ cấp thần thú thuộc vào đẳng cấp thấp nhất, phổ biến, thông thường nhất trong Long tộc.
– Việc đó quả thật khiến người ta kinh hãi vậy sao?
Tần Vũ nghi hoặc nói.
Con của Long Hoàng là Hồng long, việc này có gì là kinh hãi, cũng chỉ là một chuyện cười mà thôi.
Khương Nghiên hưng phấn ngắt lời:
– Để ta nói cho, “Hồng long” đó chính là đại ca của Vô Danh, có tên là “Ngao Vô Hư”. Những người trong Long tộc lúc đầu đều không để ý tới Ngao Vô Hư. Ai tưởng được…. Ngao Vô Hư không ngờ thực lực lại đề thăng với tốc độ khủng bố, thực lực hoàn toàn không dưới đệ đệ “Ngũ Trảo Kim Long” Ngao Vô Danh.
– Ồ?
Tần Vũ tò mò.
Một Hồng long bình thường sao có thể bằng được “Ngũ Trảo Kim Long” Ngao Vô Danh?
Thân là siêu cấp thần thú, không chỉ có tốc độ tu luyện cực nhanh, đồng thời…. cho dù là đồng cấp cao thủ, lực công kích của siêu cấp thần thú khi chiến đấu cũng mạnh hơn nhiều.
– Đại ca Ngao Vô Hư của Vô Danh ca ca, có thể do từ bé không được người trong Long tộc để ý, cho nên rất ư cô tịch, y li khai Long tộc lang thang bên ngoài, sau đó chân chánh thân phận của Ngao Vô Hư mới được người ta phát hiện!
Khương Nghiên bộ dạng trở nên thần bí.
Tần Vũ cũng chờ đợi nghe giải thích của Khương Nghiên.
– Thân phận chân chính của Ngao Vô Hư tuyệt đối không phải là Hồng long bình thường…. mà lại là thần thú Long tộc cả một ngàn tỉ năm hi hữu mới có một biến dị siêu cấp thần thú “Huyết Long”!
Khương Nghiên nói rồi nhìn về phía Tần Vũ, y cũng đã đoán trước bộ dạng kinh ngạc của Tần Vũ.
Biến dị thần thú một ngàn tỉ năm hi hữu mới có một? siêu cấp thần thú Huyết long?
– Huyết long, Hồng long… ha ha, thú vị, thú vị.
Tần Vũ bắt đầu cười vang,
– Long Hoàng lão nhân gia quả thực là lợi hại, sinh được hai người con, một là Ngũ Trảo Kim long, một lại là biến dị thần thú, hơn nữa cũng là siêu cấp thần thú “Huyết long”.
Tần Vũ nhìn Khương Nghiên nghi hoặc nói:
– Vừa nãy không phải nói là “Long tộc Song hoàng” sao? Theo như những gì muội nói, đại ca Ngao Vô Hư của Vô Danh thực lực có lẽ không yếu hơn Vô Danh, tại sao lại không gọi là “Long tộc Tam hoàng”?
– Ai biết được, Ngao Vô Hư khi li khai Long tộc thực lực cũng còn khá yếu, y bản tính kỳ cục cô độc, nghe nói thực lực còn mạnh hơn Vô Danh đại ca một chút, chỉ là Ngao Vô Hư không hề trở về Long tộc, cũng không nhận mình là người của Long tộc, cho nên tiên ma yêu giới chỉ gọi là Long tộc Song hoàng, nhưng đại danh của Huyết long “Ngao Vô Hư”, tiên ma yêu giới ai cũng biết.
Khương Nghiên lắc đầu mím môi nói.
Tần Vũ cũng có thể đoán được chính xác một số sự tình.
– Không hay rồi, xem ra Vô Danh đại ca đã không còn hòa đàm với đối phương nữa rồi!
Quân Lạc Vũ lên tiếng, Tần Vũ cùng Khương Nghiên cũng không nói chuyện nữa mà cùng quay đầu ra nhìn về phía cửa của tửu lâu.