Nghe được tiếng hừ lạnh. Tần Vũ không khỏi quay đầu nhìn về phía người vừa lên tiếng. Chính là một người trung niên nhân lạnh lùng, đôi mắt lạnh như băng, ẩn chứa nét ngoan độc, hung tàn.
– Tên này cũng khá đây.
Nét mặt Tần Vũ vẫn bình thản, giữ nguyên mỉm cười.
Thực lực người này là đệ thập thất tinh đế cấp, chỉ nói về tu vi thân thể thì tương đương với mình. Đáng tiếc … nếu chân chính động thủ, Tần Vũ tự tin chỉ trong chốc lát là có thể giải quyết.
– Lưu Tinh, vị này là Lưu Lam phó tông chủ. Lưu Lam phó tông chủ đã đạt tới đệ thập thất tinh đế cấp, đệ nhị cao thủ trong Kim Hình tông chúng ta.
Phất Lan Đại trưởng lão lúc này ở một bên giới thiệu
– Bên cạnh Lưu Lam phó tông chủ chính là Bao Úc phó tông chủ, người cuối cùng trong ba vị phó tông chủ ngươi đã gặp rồi, là Khấu Phong phó tông chủ, còn vị kia là nhân vật đức cao vọng trọng trong Kim Hình tông và thủ hộ trưởng Lão.
Trong đại sảnh, ngồi trên ngôi chủ tọa chính là Kim Hình quân Hình Viễn.
Bên phải Kim Hình quân có ba chỗ ngồi, là Lưu Lam, Bao Úc hai vị phó tông chủ. Còn một chỗ trống, Tần Vũ đoán chính là chỗ của Khấu Phong phó tông chủ.
Bên trái Kim Hình quân có bốn chỗ ngồi, chỗ đầu tiên chính là thủ hộ trưởng lão. Còn lại ba chỗ đều trống, Tần Vũ biết chính là của Văn Phong, Đại trưởng lão và bản thân hắn.
Tần Vũ chỉ hơi nghiêng mình, giọng lạnh nhạt:
– Lưu Tinh ra mắt Lưu Lam phó tông chủ, Bao Úc phó tông chủ, thủ hộ trưởng lão.
Rồi không nhìn qua Lưu Lam, Tần Vũ quay về phía Kim Hình quân Hình Viễn, hơi nghiêng mình nói:
– Lưu Tinh ra mắt bệ hạ.
Nét mặt cùng lời nói của Tần Vũ đều thể hiện tính cách cao ngạo.
Người bình thường gặp mặt Kim Hình quân, đều khom người hành lễ, nói
“bái kiến bệ Hạ”, Tần Vũ chỉ hơi nghiêng người, nói
“ra mắt”, hai từ này có sự khác biệt rất lớn.
– Lưu Tinh Cung phụng kiêu ngạo gớm nhỉ.
Lưu Lam phó tông chủ cười lạnh nói.
Tần Vũ căn bản không thèm để ý tới vị Lưu Lam phó tông chủ này.
Lưu Lam phó tông chủ mặt mày biến sắc, Lưu Tinh không thèm quan tâm đến sự có mặt của hắn, làm sao có thể bỏ qua được? Lưu Lam lúc trước cũng vọng tưởng tranh chức Kim Hình quân, thế nhưng lại bại dưới tay Hình Viễn, nên mới phải đảm đương chức vị phó tông chủ. Ngoại trừ Hình Viễn, trước giờ hắn chưa chịu kém một ai.
– Lưu Lam, có lẽ bản tính Lưu Tinh vốn cao ngạo như vậy, ngươi cũng đừng quá để ý.
Kim Hình quân Hình Viễn khuyên can.
Lưu Lam lạnh lùng liếc mắt nhìn Tần Vũ, bèn im lặng không nói nữa.
Tần Vũ căn bản không thèm để tâm đến Lưu Lam, bản thân hắn cũng hiểu … kẻ này đối với hắn không có uy hiếp gì cả.
– Lưu Tinh, cuối cùng ngươi cũng đến Thánh sơn, tin này thật sự làm ta cao hứng, ta vốn tưởng rằng ngươi sẽ tiếp tục khổ tu, không để ý tới chức vị Cung phụng này chứ.
Hình Viễn cười nhẹ nói. Hình Viễn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cho dù ngồi yên một chỗ như vậy cũng gây cảm giác như một tòa thái sơn, làm cho người ta không dám có chút coi thường.
– Bệ hạ, Lưu Tinh hắn đến Thánh sơn nhận chức Cung phụng, nguyên nhân trọng yếu không phải vì chức Cung phụng này.
Văn Phong cười nói, đồng thời nhìn về phía Tần Vũ. Tần Vũ gật đầu đồng ý:
– Bệ hạ, ta đến Thánh sơn, là hy vọng bệ hạ có thể cấp cho ta một thông hành lệnh bài để có thể tiến nhập Mê Thần điện.
– Mê Thần điện!
Bọn người Lưu Lam, Bao Úc, Khấu Phong, kể cả Kim Hình quân đều kinh ngạc thốt lên, ngay cả
“thủ hộ trưởng Lão” đang nhắm mắt dưỡng thần cũng mở mắt liếc qua Tần Vũ, sau đó tiếp tục nhắm lại.
– Mê Thần điện, nơi đó mặc dù có thần khí, nhưng với thực lực của Lưu Tinh ngươi thì không cần đến mà, cho dù là thượng phẩm thần khí cũng cũng là không có tác dụng nhiều.
Bao Úc phó tông chủ ở bên nói.
Tần Vũ chỉ im lặng không trả lời.
Làm sao mọi người biết được ý định thực của Tần Vũ.
– Lưu Tinh, Ám Tinh giới tam đại quân chủ sớm có quy định, trong lúc bình thường thì Mê Thần điện luôn đóng cửa, chỉ mười ngàn năm mới có một cơ hội tiến vào.
Kim Hình quân Hình Viễn nhíu mày giải thích.
Tần Vũ nhướng mày.
– Còn bao lâu mới đến lần mở cửa Mê Thần điện tiếp theo?
Tần Vũ lên tiếng hỏi.
– Lần mở cửa trước đây cũng đã hơn sáu vạn năm rồi, còn có hơn ba vạn năm nữa là đến lần tiếp theo.
Phất Lan Đại trưởng lão trả lời.
Hơn ba vạn năm?
Tần Vũ căn bản không thể chờ đến lúc đó. Tần Vũ lên tiếng:
– Bệ hạ, lối vào Mê Thần điện này nghe nói là do ba vị quân chủ sử dụng truyền thừa chi bảo phong ấn lại, chỉ có người sở hữu thông hành lệnh bài do ba vị bệ hạ phối hợp luyện chế thì mới có thể khai mở, ta muốn mời bệ hạ giúp ta một lần, không biết bệ hạ phải có yêu cầu gì thì mới có thể đáp ứng?
Tần Vũ nói, thể hiện quyết tâm tiến vào Mê Thần điện.
– Không phải ta không muốn, ngươi đảm đương chức vị Cung phụng của Kim Hình tông chúng ta, ta đương nhiên có thể đáp ứng ngươi. Chỉ là … Hắc Diễm tông cùng Bạch Huyền tông hai vị quân chủ kia có thể không nhất định sẽ đáp ứng, sở dĩ lúc trước định ra quy củ này, phong ấn lối vào, hơn nữa cứ mười ngàn năm mới tiến vào Mê Thần điện, một là để phòng ngừa cao thủ không phải người của Ám Tinh giới chúng ta tiến vào, hai là vì để thần khí trong Ám Tinh giới đều nằm trong tay ba tông phái.
Kim Hình quân Hình Viễn giải thích.
Tần Vũ trong lòng thoáng chùng xuống.
– Bệ hạ đã đồng ý, sao không mời Hắc Diễm quân, Bạch Huyền quân tới bàn bạc.
Tần Vũ thật thà nói.
Kim Hình quân Hình Viễn cười nhẹ gật đầu:
– Được, ta sẽ mời bọn họ đến, chỉ là khả năng bọn họ hai người đáp ứng có thể tính là rất thấp. Hắc Diễm tông cùng Bạch Huyền tông, từ trước đến nay vẫn tranh hơn thua với chúng ta.
– Bệ hạ có thể mời hai vị quân chủ kia đến, Lưu Tinh đã cảm kích phi thường rồi, nếu lúc đó bàn bạc không được, Lưu Tinh cũng đành bỏ cuộc thôi.
Tần Vũ cười nói.
– Ngươi đã chuẩn bị chấp nhận thất bại, vậy thì dễ dàng rồi.
Kim Hình quân đối với Lưu Tinh trước mặt, đã có không ít hảo cảm.
Kim Hình quân Hình Viễn vốn là người có tính tình khá tốt đẹp, những người từng tiếp xúc đều đã biết. Cho dù trở thành quân chủ, Hình Viễn vẫn như trước, không có gì gọi là thay đổi.
– Được, không lãng phí thời gian nữa. Bây giờ ta chánh thức cấp cho ngươi chức vị Cung phụng.
Kim Hình quân đột nhiên đứng dậy, nhất thời mấy người trong sảnh cũng đều đứng lên theo. Tần Vũ cũng nghiêm trang hành lễ theo đúng quy củ.
Ám Tinh giới tu luyện giả lễ tiết cũng tương tự nhau, cúi người, tay trái nắm lại đặt lên trước ngực phải!
– Hãy nhận lấy.
Kim Hình quân Hình Viễn cầm hai vật đưa đến trước mặt Tần Vũ.
– Tạ ơn bệ hạ.
Tần Vũ đưa tay tiếp nhận.
Hai vật này, một là chiếu lệnh, một là Cung phụng lệnh bài. Chiếu lệnh này do một loại tơ đặc biết dệt thành, độ cứng có thể so với cực phẩm tiên khí.
– Văn Phong, ngươi dẫn Lưu Tinh đi xem “Tiên cổ điện” và “Truyền thừa điện”.
Kim Hình quân cười nhẹ.
Văn Phong đứng lên:
– Vâng, bệ hạ.
******
Trên ngọn núi chính Thánh sơn có tiền điện, chủ điện cùng một số cung điện nữa, đồng thời còn có không ít nơi ở cho các tu luyện giả, do đó trở thành ngọn núi chính.
Trong mười bảy đỉnh núi chung quanh, bảy đã có người ở lại. Có tám ngọn là nơi ở của Kim Hình quân các đời trước, còn lại hai ngọn chính là cung điện trọng yếu của Kim Hình tông.
Hai nơi này là
“Tiên cổ điện” và
“Truyền thừa điện”.
Tiên cổ điện, phạm vi cực kỳ rộng lớn, cơ hồ chiếm đến bảy phần mười diện tích đỉnh núi, hiện tại Tần Vũ cùng Văn Phong đang ở ngoài cửa điện Tiên cổ điện.
– Đứng lại, chào Văn Phong đại nhân. Thỉnh vị đại nhân này xuất ra lệnh bài.
Hộ vệ Tiên cổ điện lạnh lùng quát.
Tần Vũ không khỏi nhìn về phía Văn Phong. Văn Phong giải thích:
– Tiên cổ điện cùng Truyền thừa điện đều là trọng địa, cả Kim Hình tông không quá mười người có tư cách tiến vào đó, ngươi là tân nhậm Cung phụng, đương nhiên có tư cách đi vào.
Tần Vũ lúc này xuất ra Cung phụng lệnh bài.
Hộ vệ nọ nhìn thấy lệnh bài liền khom người hành lễ:
– Cung phụng đại nhân, mời vào.
Tần Vũ cùng Văn Phong cùng bước qua cánh cửa, đi vào một tòa đại điện cực lớn, chính là
“Tiên cổ điện”. Tiên cổ điện chia làm tiền sảnh và đại hậu điện. Trong tiền sảnh có đặt rất nhiều tấm biển.
Tần Vũ không khỏi nhìn lên.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL“Kim Hình quân đời thứ ba, tên thật “Thiên
“. Sinh tại Bách Liên tinh, sau bảy mươi hai năm đạt tới đệ nhất tinh vương cấp, sau đó rời đi khỏi Bách Liên tinh phiêu lãng trong không gian”.
“Kim Hình quân đời thứ tám, Tên thật “Hoành
“. Không rõ nơi sinh, không rõ thời gian tu luyện, trảm sát cao thủ đệ thập lục tinh đế cấp Sát lục chi vương Huyết Thịnh”.
..
Trên mỗi cái biển đều là sơ yếu lý lịch của một Kim Hình quân. mà trên tiền sảnh này số biển rất nhiều, Tần Vũ nhìn sơ qua thấy chi chít, số biển tuyệt đối không dưới một vạn, để ở trước tiên chính là nói về Kim Hình quân tại vị, khi Tần Vũ cùng Văn Phong đi ra phía sau còn thấy nhiều tấm biển như vậy hơn.
– Văn Phong, nơi này tổng cộng có bao nhiêu đời Kim Hình quân?
Tần Vũ quay sang Văn Phong.
Văn Phong cười nói:
– Chẳng lẻ linh hồn lực cua người không nhận rõ?
Tần Vũ lắc đầu cười:
– Không phải ta không đếm được, mà bởi vì ta đếm hết rồi cho nên có chút thiếu tự tin tưởng, nơi này tổng cộng có hơn bảy vạn tấm biển, nói cách khác … từ cổ xưa tới nay đã có bảy vạn đời Kim Hình quân ư?
– Đúng, Hình Viễn bệ hạ hiện tại chính là Kim Hình quân đời thứ bảy vạn.
Văn Phong gật đầu.
Tần Vũ hỏi tiếp:
– Vậy mỗi đời Kim Hình quân trung bình tại vị trong bao lâu?
Văn Phong lắc đầu cười:
– Cái này rất khó nói. Có vị Kim Hình quân khi lên ngôi là đệ thập ngũ tinh đế cấp, có thể đảm nhiệm mấy trăm ngàn năm, thậm chí đến mấy ngàn ngàn năm mới độ kiếp phi thăng, lại có … ví dụ như Hình Viễn bệ hạ, hiện tại đã đạt đệ thập bát tinh đế cấp, cho dù đảm nhiệm ngôi vị quân chủ thì phỏng chừng khoảng ngàn năm nữa cũng sẽ độ kiếp phi thăng, thậm chí có thể còn sớm hơn nữa.
Tần Vũ gật đầu.
Thời gian tại vị của mỗi đời quân chủ rất khó nói, có người rất lâu, thậm chí đến mấy ngàn ngàn năm, có người lại rất chậm, thậm chí không đến, nhưng trải qua bảy vạn đời Kim Hình quân, cho dù coi như trung bình mỗi đời tại vị một trăm ngàn năm, cũng có đến bảy trăm ức năm lịch sử rồi.
Hơn nữa Tần Vũ nghĩ … tính thời gian tại vị trung bình không chỉ là một trăm ngàn năm.
– Văn Phong, Ám Tinh giới chúng ta lịch sử đã bao lâu rồi?
Tần Vũ dò hỏi.
Văn Phong lắc đầu trầm ngâm:
– Sợ rằng không ai biết được. Theo ta được biết, Ám Tinh giới lịch sử chia làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất còn chưa có truyền thừa chi bảo thì … lúc đó trong Ám Tinh giới hỗn loạn vô cùng, tranh đấu hỗn loạn. Cho đến giai đoạn sau này xuất hiện ba kiện truyền thừa chi bảo, lúc đó Ám Tinh giới mới đi vào giai đoạn phát triển hòa bình.
Tần Vũ trong lòng kinh hoàng. Trời ạ, thời gian hơn bảy vạn đời Kim Hình quân, chỉ là sau khi xuất hiện ba kiện truyền thừa chi bảo, mà trước đó thời kỳ hỗn loạn, ai biết còn lâu hơn bao nhiêu nữa?
Lịch sử Ám Tinh giới này thật sự là quá dài. Văn Phong bất giác than thở:
– Người Ám Tinh giới chúng ta vốn hiếu chiến, không có thực lực cường đại thì ai chịu thần phục ai chứ? Sau khi xuất hiện ba kiện truyền thừa chi bảo mới làm cho cả Ám Tinh giới đều thần phục người sở hữu truyền thừa chi bảo.
Tần Vũ ánh mắt nhìn xuyên qua tiền sảnh về phía sau là đại hậu điện, diện tích nơi này so với tiền sảnh còn rộng rãi hơn nhiều nhưng chỉ có pho tượng.
– Ở đó có pho tượng một vị quân chủ, ngươi có muốn tới chiêm ngưỡng không?
Văn Phong cười nói.
– Tính ra cũng không phải người thật, có gì hay ho mà chiêm ngưỡng.
Tần Vũ nói xong liền xoay người.
– Văn Phong, chúng ta đến Truyền thừa điện thôi, ngươi nói xem Truyền thừa điện rốt cuộc là có cái gì?
Văn Phong cùng Tần Vũ vừa đi vừa bàn luận.
– Truyền thừa điện là nơi tân nhậm Kim Hình quân dung hợp “Truyền thừa chi bảo”. Ví dụ như sau khi Kim Hình quân đời trước phi thăng thần giới, truyền thừa chi bảo được đặt lại trong Truyền thừa điện. Đến khi Hình Viễn bệ hạ xuất hiện, sẽ dung hợp “Truyền thừa chi bảo”. Người quản lý Truyền thừa điện chính là “thủ hộ trưởng lão”.
Văn Phong kể lại.
Văn Phong nói xong, hai người đã đi tới bên ngoài Truyền thừa điện.
Truyền thừa điện trông rất đơn giản, toàn bộ đều là màu đen, toát lên vẻ cổ kính. Chỉ đứng ở bên ngoài đại điện đã làm cho người ta cảm thấy một cỗ áp lực.
– Lưu Tinh, Văn Phong, các ngươi vào đây đi.
Một giọng nói từ trong đại điện truyền ra.
Tần Vũ nhìn vào, trong một góc của đại điện có một lão giả đen gầy ngồi khoanh chân, đúng là vị thủ hộ trưởng lão. Giờ này, thủ hộ trưởng lão nọ đã đứng dậy đi về phía hai người.
– Bức họa trên tường có ý nghĩa gì vậy?
Tần Vũ nghi hoặc nhìn về phía vách tường của truyền thừa điện.
Trên vách tường có một rất nhiều hình vẽ điêu khắc, Tần Vũ ánh mắt đảo qua liền phát hiện trên vách tường cả đại điện có hơn một vạn bức tranh được chạm trổ lên đó.
– Trên tường này là một ít cảnh tượng chiến tranh khi Ám Tinh giới chúng ta còn chưa có truyền thừa chi bảo.
Thanh âm của thủ hộ trưởng lão vang lên.
Tần Vũ đột nhiên nhìn thấy trong đó có một bức tranh.
Trên bức tranh đó có chứa tinh tế bản đồ của cả tiên ma yêu giới, chỉ là trên tấm tinh tế bản đồ này cắm đầy những mốc phân giới, dường như cả tiên ma yêu giới đều là do người Ám Tinh giới chiếm giữ.
– Sao lại thế này? Vậy người của tiên giới, ma giới, yêu giới ở đâu?
Tần Vũ tò mò dò hỏi.
Thủ hộ trưởng lão thở dài một tiếng:
– Đã quá nhiều năm rồi, đại đa số đệ tử của Ám Tinh giới đều đã quên mất … tiên ma yêu giới vốn chính là đất của Ám Tinh giới.
Tần Vũ nghe thấy thế không khỏi chấn động trong lòng.
Cái gì? Cả tiên ma yêu giới, vốn chính là thuộc
“Ám Tinh Giới”?
Thủ hộ trưởng lão mắt nhắm hờ, chậm rãi nói:
– Người Ám Tinh giới chúng ta, Vốn là cư dân bản địa của cả vũ trụ không gian, còn như người của tiên ma yêu giới người, bất quá chỉ là từ hạ giới phi thăng lên mà thôi … chỉ là bọn họ phi thăng rất nhiều, hơn nữa năng lực sinh tồn quá mạnh mẽ, vượt xa người Ám Tinh giới chúng ta.