Biên dịch + biên tập: gatre
Khi bước vào Mộc phủ tàng khố liền cảm thấy được một luồng không khí trong lành. Mộc phủ tàng khố, thực tế giống như chốn thế ngoại đào viên.
Bầu trời xanh ngắt, mây bay lãng đãng.
Dòng sông trôi lững lờ, ở cách bờ sông không xa là một toà lầu các tinh xảo, bọn Tần Vũ đang bước trên mặt cỏ mềm mại đi tới toà lầu này.
“Nơi này nhất định là tàng khố, có không ít thứ đã được ta đã tuỳ tiện giấu ở dưới mặt đất hoặc ở trong núi đá. Nhưng mà, Hồng Mông linh bảo tất cả đều ở trong lầu đó.” Khương Lan chỉ lầu các mỉm cười nói.
Tần Vũ nhìn về phía ngôi lầu.
Đồng thời không gian chi lực từ tân vũ trụ trực tiếp phát ra bao trùm ngôi lầu các, mọi thứ trong đó đều được Tần Vũ xem xét rõ ràng.
“Quả nhiên có không ít Hồng Mông linh bảo.” Tần Vũ trong lòng đã hiểu rõ. Chỉ với một ít Hồng Mông linh bảo vô dụng này, ta căn bản không thể so bì với các thần vương ở thần giới hiện nay.
Từ lầu các của Khương Lan tuỳ tiện mang ra chừng hơn hai mươi kiện Hồng Mông linh bảo, đại đa số là tam lưu Hồng Mông linh bảo, nhị lưu Hồng Mông linh bảo có bốn kiện.
Bất quá, những Hồng Mông linh bảo này đều chỉ dùng để ngắm cho đẹp. Nói về sức công kích, có vẻ so với thiên thần khí thông thường cũng không bằng.
Đi dọc theo cầu thang gỗ tiến vào lầu các, trong lầu các này cực kì trang nhã cổ kính. Trên kệ gỗ ở một góc đặt một ít vật phẩm kỳ lạ.
“Trong mười tám vật phẩm trên kệ gỗ này có mười hai kiện Hồng Mông linh bảo. Mấy kiện Hồng Mông linh bảo này công dụng không lớn, dùng để ngắm cũng không tồi lắm.” Khương Lan cười bước đến góc đại sảnh của lầu các này đi lên bậc thang.
Mọi người đi theo lên lầu hai.
Chỉ thấy trên một cái tủ gỗ đặt một loạt vật phẩm. Khường Lan tuỳ ý vẫy tay, chỉ thấy bảy kiện vật phẩm bay lơ lửng tới: “Tiểu Vũ, trong bảy cái này có sáu kiện tam lưu Hồng Mông linh bảo, một kiện là nhị lưu hông mông linh bảo, tất cả giao cho ngươi.”
“Wa, Lan thúc, cái này thật là đẹp.” Khương Nghiên đột nhiên chụp lấy một con ngựa vằn nhỏ bằng ngọc bích màu xanh, reo lên.
“Đó là một món phi hành linh bảo. Để cho ngựa vằn biến thành lớn, chỉ cần ngồi lên trên là có thể phi hành cực nhanh.” Khương Lan nói.
Phi hành linh bảo đối với thần vương mà nói thực không có một chút tác dụng gì.
Trong đầu Khương Nghiên lập tức hiện ra cảnh Quân Lạc Vũ ngồi trước, nàng ở phía sau ôm eo Quân Lạc Vũ, sau đó tung hoành trên trời.
“Lan thúc, cho ta món này được không.” Khương Nghiên mở to mắt nhìn Khương Lan.
Khương Lan chỉ có thể cười. Ông có thể phản đối sao?
Sau khi bọn Tần Vũ rời khỏi tàng khố của Mộc phủ, liền tập trung tại đại sảnh bắt đầu ăn uống. Mọi người vui vẻ cười nói với nhau, Khương Lan nhìn Tần Vũ, Lập Nhi cùng Khương Nghiên ba người trẻ tuổi, liên tục mỉm cười, “Tần Vũ, khi nào ngươi chuẩn bị tiến hành tái luyện kiện Hồng Mông linh bảo đó?” Tửu yến qua nửa thời gian, Khương Lan mới lên tiếng hỏi.
Tái luyện?
Tần Vũ cười nói: “Không cần lo lắng, trong không gian của ta có thể gia tốc thời gian gấp hơn vạn lần, cho dù thế nào, thời gian vẫn đủ, như thế này, ba ngày sau, ta tiến nhập không gian của ta, bắt đầu tiến hành tái luyện Hồng Mông linh bảo này, và cũng bắt đầu luyện khí.”
Khương Nghiên lập tức nói ngay: “A, ta cũng muốn xem ngươi luyện khí!”
Khương Lập chỉ im lặng, mỉm cười nhìn Tần Vũ, cô không muốn để Tần Vũ cảm thấy khó xử.
“Nghiên nhi muội muội, ta luyện khí lần này thời gian có thể rất dài, vì trước khi tiến hành luyện khí, ta phải điều chỉnh trạng thái, nỗ lực đạt đến trạng thái tốt nhất mới tiếp tục luyện khí. Cho nên……ta không thể xác định rõ được thời gian luyện khí chuẩn xác.” Tần Vũ khéo léo cự tuyệt.
Khương Nghiên phùng miệng hừ nhẹ.
“Ơ?”
Khương Lan đột nhiên rùng mình, nhất thời Tần Vũ, Khương Nghiên, Khương Lập ba người nhìn về phía Lan thúc, ánh mắt hàm chứa nghi vấn.
“Lan thúc. Có vấn đề gì phát sinh vậy?” Tần Vũ dò hỏi.
Khương Lan cười nói: “Vừa rồi nghe ngươi nói luyện khí, ta liền nghĩ đến Chu Hiển, sau triển khai thần thức khắp thần giới dò xét thử, quả nhiên phát hiện Lôi Phạt thành đột nhiên thỉnh Đoan Mộc Phong đến.”
Thần vương cao thủ, chỉ cần một ý niệm có thể tra xét mọi biến động ở thần giới.
“Đoan Mộc Phong? Là luyện khí tông sư Đoan Mộc Phong?” Khương Nghiên lẩm bẩm. “Lôi Phạt thành không phải đã có một luyện khí tông sư là Âu Nghiệp Kiền sao, sao còn mời Đoan Mộc Phong?”
Khương Lan cười khẽ: “Sợ rằng Lôi Phạt thành không đủ khả năng xuất ra kiện nhị lưu Hồng Mông linh bảo đủ lợi hại, nên phải mời một vị luyện khí tông sư đến luyện chế a.”
Mặc dù hai vị luyện khí tông sư tiến hành luyện chế, bình thường cũng phải cần khoảng thời gian mấy ngàn năm.
Tuy nhiên Bắc Cực Thánh Hoàng chỉ cấp thời gian vài chục năm, nhưng thần vương của Lôi Phạt thành có thể tự mình bố trí một không gian, hơn nữa Lôi Phạt thành thần vương đối với thời gian pháp tắc cũng có phần lãnh ngộ. Với việc gia tốc thời gian lên gấp ngàn lần không phải là vấn đề khó khăn.
Lúc này, Tần Vũ có chút nhíu mày.
Trong lòng nổi lên không ít nghi hoặc: “Chẳng lẽ là để hai vị luyện khí tông sư liên thủ? Không đúng. Mỗi vị luyện khí tông sư đều có phương pháp luyện khí riêng của mình, hai người liên thủ có thể khiến cả hai cùng chịu ảnh hưởng.”
Cũng là luyện khí tông sư, Tần Vũ tự nhiên hiểu rất rõ.
“Có thể là……” Tần Vũ đột nhiên nghĩ đến một khả năng. ” Nếu đúng như vậy, Lôi Phạt thành quả thật rất cẩu thả rồi.”
Khương Lan cười nói: “Ta thấy Lôi Phạt thành đó vì thắng lợi, có thể sẽ cho hai vị luyện khí tông sư chia ra luyện khí. Đồng thời cung cấp đủ vật liệu cùng với đủ số Hồng Mông linh khí, hai vị luyện khí tông sư ai luyện chế ra linh bảo tốt thì sẽ lấy của người đó”
“Tiểu Vũ, xem ra Lôi Phạt thành là tình thế bắt buộc thôi.” Khương Lan mỉm cười nhìn về phía Tần Vũ.
Tần Vũ trên mặt thoáng cười:” Luyện chế Hồng Mông linh bảo không phải cứ nhiều người là tốt.” Tần Vũ trong lòng rất tự tin.
Kĩ nghệ luyện khí cơ bản, “cửu toàn liệt không” của bản thân so ra cũng chỉ thấy “vu chuy bách luyện” của tượng thần Xa Hầu Viên là có thể so sánh.
Trong lúc tôi luyện, nếu phân thân giúp đỡ, một khi xuất ra khu vực hàn mông, đối với việc khống chế lực hàn mông chi khí nhất định sẽ phải mạnh hơn người khác rất nhiều.
Còn về khải linh?
Ai có thể hơn được mình?
“Chu Hiển, có lúc dựa vào người khác không bằng chính mình nỗ lực.” Tần Vũ trong lòng thầm nói.
******
Vài ngày sau, bên trong Mộc phủ.
Khương Lan, Khương Lập, Khương Nghiên cùng nhìn Tần Vũ. Tần Vũ đã quyết định hôm nay sẽ tiến vào tân vũ trụ, bắt đầu tái luyện Hồng Mông linh bảo và luyện khí.
“Tiểu Vũ, đừng tự gây quá nhiều áp lực.” Khương Lan vỗ nhẹ vai Tần Vũ.
“Ta hiểu, Lan thúc.” Tần Vũ mỉm cười.
Khương Lập bước đến trước mặt Tần Vũ. Khương Lập hiểu, Tần Vũ vì việc chiêu thân mà nỗ lực hết mình, nhưng cô…. Thật sự chỉ có thể trong Mộc phủ lặng lẽ chờ đợi.
Kiễng chân lên, Khương Lập nhắm mắt nhẹ hôn Tần Vũ một cái.
Sau đó mở to mắt nhìn Tần Vũ, nhỏ giọng nói:” Tần Vũ đại ca, muội ở đây chờ huynh.”
Tần Vũ mỉm cười nhìn Khương Lập.
“Oa……….trong mắt hai người như có lửa vậy.” Khương Nghiên một bên la lớn, Tần Vũ, Khương Lập tức thì mỉm cười nhìn Khương Nghiên.
Tại Tử Huyền tinh trong tân vũ trụ.
Tần Vũ đã ra lệnh cho Phúc bá, khoảng thời gian này Phiêu Vân phủ không tiếp bất kì ai.
“Việc tái luyện tốn nhiều thời gian nhất, bảy kiện Hồng Mông linh bảo cần mười ngày mới có thể hoàn toàn tái luyện thành công.” Tần Vũ xoay bàn tay, lấy ra một viên đá kì lạ to bằng nắm tay.
Đây là một kiện tam lưu Hồng Mông linh bảo.
“Trước tiên tái luyện cái này”. Tần Vũ động thân, liền xuất hiện trên đỉnh một đỉnh núi ở Đông Lam sơn. Ngồi xếp chân trên một tảng đá lớn trên đỉnh núi, Tần Vũ khoa tay một cái.
Chỉ thấy kiện Hồng Mông linh bảo đó trôi nổi trước người Tần Vũ.
Hồng Mông linh bảo luyện lại có phần đơn giản, nhưng có hai điều kiện. Điều kiện thứ nhất là Hồng Mông linh bảo luyện lại, phải là vô chủ. Nếu có chủ nhân , bên trong bị thấm thâu thiên thần lực. Do đó không thể luyện lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://sachvui.com
Điều kiện thứ hai. Đối với Hồng Mông linh bảo vô chủ, tiến hành thiêu đốt trường kì, hơn nữa ngọn lửa phải là Hư Vô Nghiệp Hỏa.
Thông thường phải thiêu đốt một ngày thời gian mới có thể làm tam lưu Hồng Mông linh bảo hoàn toàn phân giải, ngoài ra còn chiết xuất được Hồng Mông linh khí, còn nhị lưu Hồng Mông linh bảo phải cần ba bốn ngày công phu.
“Với thực lực đại tăng của ta bây giờ, cộng thêm có luyện hoả thủ hoàn (vòng tay), hư vô nghiệp hoả dùng đã bắt đầu đơn giản hơn rất nhiều rồi.” Trong cơ thể Tần Vũ trực tiếp phóng ra hư vô nghiệp hoả.
Hư vô nghiệp hỏa bao bọc lấy viên quái thạch lớn cỡ nắm tay.
Dưới sự thiêu đốt của hưu vô nghiệp hoả, mới đầu viên quái thạch này hầu như không chút biến đổi gì, một thời gian gần một canh giờ sau, bề mặt mới từ từ có chút biến hoá.
Từ trong cơ thể Tần Vũ không ngừng xuất ra hư vô nghiệp hoả, viên quái thạch thì biến đổi càng lúc càng nhiều.
Suốt trong nửa ngày sau, viên quái thạch nổ bốp một tiếng rồi tách làm ba, nhưng cũng vẫn không phát xuất ra tí Hồng Mông linh khí nào.
“Hồng Mông linh bảo này bị phân giải hoàn toàn mới có thể xuất ra Hồng Mông linh khí ư.” Tần Vũ nở nụ cười thầm nghĩ.
Tần Vũ biết rất rõ Hồng Mông linh khí và linh bảo kết hợp với nhau vô cùng chặt chẽ. Với sự kết hợp chặt chẽ như vậy muốn lấy được Hồng Mông linh khí cần thời gian thiêu đốt rất dài.
Thời gian trôi đi.
Đảo mắt, một ngày công phu đã trôi qua.
Lúc này, quái thạch kia đã biến thành vô số mảnh nhỏ. Những mảnh nhỏ đột nhiên từng mảnh không ngừng rung động.
“Bồng.” Một mảnh nhỏ hoàn toàn biến thành tro bụi. Đồng thời, một đạo khí lưu cực nhỏ xuất ra.
Hồng Mông linh khí.
“Hồng Mông link khí , là Hồng Mông linh khí!”. Ánh mắtTần Vũ sáng rực. Lúc này, Tần Vũ hoàn toàn ngây người ra. Ngay sau đó, lại có một tia khí lưu xuất ra.
Bộ dạng Tần Vũ lại khôi phục như trước.
“Hồng, Hồng Mông linh khí là như thế này ư?” Tần Vũ cảm thấy trong đầu chấn động, lập tức khoa tay chộp lấy, trực tiếp khóa yên bộ phận không gian. Đem một chút Hồng Mông linh khí đó hoàn toàn nắm lấy.
Toàn thân Tần Vũ trong nháy mắt đã biến mất khỏi Đông Lam sơn.
Tân vũ trụ lúc này đã mở rộng ra cực đại, không gian vũ trụ được chứa bên trong rất nhiều, Tần Vũ đột nhiên xuất hiện tại rìa tân vũ trụ.
Đứng tại rìa xa nhất, không gian ở đây chấn động, là khu vực hỗn loạn nhất.
“Định.” Tần Vũ hét lớn, khu vực xung quanh hoàn toàn bình ổn lại.
Tần Vũ tập trung nhìn qua tầng ngăn cách, nhìn không gian đặc quánh mênh mang vô hạn bên ngoài, ánh mắt kì dị vô cùng. Mỗi lúc đều một lượng lớn khí lưu đặc quánh thấm qua tầng ngăn cách hòa nhập vào trong tân vũ trụ, khiến cho tân vũ trụ không ngừng mở rộng.
Có thể nói, mỗi thời gian một hơi thở tân vũ trụ hấp thu lượng “cưỡng hồ khí tức” đủ để lấp đầy cả biển lớn.
Trước đây, trong lòng tần vũ, cưỡng hồ khí tức như là một loại năng lượng, tương tự năng lượng phổ thông cấu thành vũ trụ, nhưng lúc này, Tần Vũ không thể nghĩ vậy nữa.
“Hồng Mông linh khí? Cưỡng hồ khí tức?”
Tần Vũ nhìn Hồng Mông linh khí không ngừng phiêu động trong tay, lại nhìn cưỡng hồ khí tức bao trùm trời đât, vô cùng vô tận, đang không ngừng bị tân vụ trụ điên cuồng hấp thu.
Giống nhau cả!
Tần Vũ là tân vũ trụ đích chủ nhân, cưỡng hồ khí tức tiến vào tân vũ trụ. Tần Vũ tự nhiên có thể phân tích rõ ràng bản chất của cưỡng hồ khí tức. ‘Hồng Mông linh khí’ trong tay hắn cũng cảm nhận được một cách rõ ràng.
Hoàn toàn giống nhau.
Tim Tần Vũ đập mạnh hồi lâu!
Đây là thứ Hồng Mông linh khí mà phần đông thần vương của thần giới rất coi trọng ư? Vì luyện chế Hồng Mông linh bảo, muốn luyện lại một lượng Hồng Mông linh bảo vô dụng, cả thần giới mới có một ít Hồng Mông linh bảo, thì có bao nhiêu để bọn họ luyện lại?” Tần Vũ lúc này thật sự rất kích động.
Tâm ý vừa chuyển, xuất ra một trảo.
Không gian trong chu vi trăm dặm liền bị Tần Vũ tập trung lại, trong đó cưỡng hồ khí tức cũng bị Tần Vũ tập trung lại.
“Chu vi trăm dặm. Ha ha, tất cả Hồng Mông linh bảo tại thần giới đem luyện lại thì Hồng Mông linh khí cũng ko bằng 1% trong đây“. Tần Vũ toàn thân có chút phát run.
“Vốn ta còn tưởng Hồng Mông linh khí là một loại năng lượng kì lại do vũ trụ sinh ra, bây giờ xem ra chỉ là một loại năng lượng rất cơ bản để tạo thành vũ trụ. Chả trách có công hiệu thần kì như thế”. Tần Vũ hoàn toàn hiểu rõ.
Vì cái gì mà luyện chế Hồng Mông linh bảo nếu hấp thu một ít Hồng Mông linh khí tốc độ luyện chế sẽ nhanh hơn.
Nguyên lai, đối với Hồng Mông linh bảo quan trọng nhất là Hồng Mông linh khí.
Tỉnh táo, tỉnh táo lại.
Tần Vũ cuối cùng cũng ép mình tự bình tĩnh. Hắn còn phải luyện khí. Nếu tâm trạng kích động như hiện tại, việc luyện khí sẽ rất dễ xảy ra sai sót.
Nhưng ….
Trước mắt luồng cưỡng hồ khí tức vô cùng vô tận điên cuồng thấm vào vách ngăn của tân vũ trụ. Lại nhìn qua “cưỡng hồ không gian” vô cùng vô tận bên ngoài.
Những thứ này chính là Hồng Mông linh khí ư!
Nhìn vào cảnh tượng này, làm sao mà bình tĩnh được?
Tần vũ hít một hơi thật sâu, ngồi xuống nhắm mắt lại bắt đầu điều tiết trạng thái tâm hồn. Khổ tâm của Lan thúc, tâm ý của Lập nhi, Tần Vũ đều nhớ rõ.
Chạm vào môi, Tần Vũ vẫn nhớ cảm giác nụ hôn của Lập nhi.
“Có nhiều Hồng Mông linh khí như thế này, việc luyện khí còn sợ gì nữa?” Tần Vũ mỉm cười , toàn bộ tâm tình chậm rãi biến đổi. Khi trạng thái đạt đến đỉnh cao nhất, đó là lúc Tần Vũ bắt đầu việc luyện khí.