Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Dị Thế Tà Quân

Chương 691: Chí Tôn thì tính là gì?

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Chọn tập

: ThachDucQuyen

Biên Tập: Maison

Quân Mạc Tà dừng một chút, nói: “Từ khi ta biết trên thế giới này có huyền khí tới nay. Chính là cái gọi là cửu phẩm, sau đó lại có Ngân Huyền, Kim Huyền, Ngọc Huyền, Địa Huyền, Thiên Huyền, Thần Huyền bao gồm nhiều cảnh giới! Khi đó, cái tên Chí Tôn Thần Huyền, được coi là võ đạo đỉnh phong! Lúc ấy, cơ hồ mọi người trong thiên hạ đều công nhận, Bát Đại Chí Tôn nổi danh thiên hạ, đó là thế gian đỉnh phong cao thủ, cũng là võ giả nhân loại mạnh nhất!”

Mai Tuyết Yên cầm lấy một cọng cỏ ngạnh, ở trong tay nhẹ nhàng thưởng thức, chậm rãi nói: “Nói như vậy cũng không sai. Nếu lấy ánh mắt thế tục quan sát, Bát Đại Chí Tôn chính là cái gọi là cao thủ đứng đầu, võ giả mạnh nhất! Điểm này cũng không phải là vô căn cứ.”

“Nhưng theo từng bước đi sâu vào, kết bạn với lão Ưng, từ trong miệng hắn biết được, Thần Huyền cùng Chí Tôn kỳ thật vẫn bất đồng, thậm chí ở Chí Tôn Thượng Thừa, còn có cảnh giới cao hơn nữa tồn tại! Cũng chính là bắt đầu từ ngày đó, ta đã biết cái gọi là Thần Huyền thập nhị phẩm, một bước lên trời, chính là cách nói này.”

Ánh mắt Quân Mạc Tà liếc nhìn Ưng Bác Không, Ưng Bác Không vuốt vuốt cái mũi, có chút ngượng ngùng. Ở trước mặt Quân Mạc Tà thổi phồng, so với trước mặt Mai Tuyết Yên thổi phồng, đó cũng không phải là cảm giác giống nhau. Lão Ưng cảm giác mình bị người nào đó trắng trợn bán rẻ…

“Thần Huyền thập nhị phẩm, một bước lên trời! Chứng thật là có cách nói này, hơn nữa, nói như thế, tuyệt không quá phận! Có cao thủ cấp bậc Chí Tôn, ở Thần Huyền ngũ phẩm bị kẹt lại mà nói, hao hết tâm lực cả đời cũng chưa chắc có thể lại có tiến cảnh, vô cùng có khả năng thẳng đến chết già cũng sẽ không đột phá tới lục phẩm! Thứ nhất, mỗi một lần thăng cấp, đều cần một lượng lớn huyền khí trợ giúp, hơn nữa, còn cần có cơ duyên đặc thù! Cũng không phải là mỗi người đều có thể giống như ngươi, tiến cảnh nhảy vọt như quái vật.”

Mai Tuyết Yên thản nhiên nói, nàng cúi đầu, thẳng đến giờ cũng không có ngẩng đầu, tựa hồ như đang một mực tự hỏi làm thế nào hồi đáp lời nói củaQuân Mạc Tà cho thoả đáng.

“Lúc sau lại xuất hiện Huyết Hồn sơn trang, lại thêm Tam Đại Thánh Địa, ta mới biết được, nguyên lai còn có một cái cảnh giới Chí Tôn Thượng Thừa, nguyên lai cái gọi là tồn tại đỉnh phong của thế gian_ Bát Đại Chí Tôn, khoảng cách tới võ đạo đỉnh phong còn kém xa… “

“Mà sau đó đến nàng xuất hiện, lại thêm một cái cảnh giới cao hơn nữa: Tôn Giả! Mà vào lúc sau khi Tam Đại Thánh Địa cao thủ hiện thân, Chí Tôn cao thủ đúng là hàng trăm… Cái này làm cho ta thật sự kì quái! Cho dù là vì Đoạt Thiên chi chiến, nhưng những người này cũng sẽ không thể không có tiếng tăm gì chứ? Như vậy, Bát Đại Chí Tôn xưng hùng thiên hạ ở thế tục trong lúc đó, ở thời khắc sóng gió ngập trời như hiện tại, lại bị cho là cái gì?”

Quân Mạc Tà cau mày, chậm rãi nói: “Ngoài ra, ở phía trên Tôn Giả, có hay không còn có cảnh giới khác? Còn có cảnh giới cao hơn? Nếu quả thật là vẫn còn như trong lời nói, như vậy, cảnh giới chân chính đứng đầu thế giới này rốt cuộc là gì?”

Vấn đề này, lại làm cho Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân cũng nhất thời nổi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt. Đây là hai người mà cả đời ham võ thành si, đối với vấn đề như vậy há có thể không có hứng thú? Cảnh giới chân chính đứng đầu thế giới này?

Mai Tuyết Yên hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên, mặt giãn ra cười nói: “Xem ra các ngươi đều rất tò mò. Nguyên bản, chủ đề như thế đều là cấm kỵ chung của Tam Đại Thánh Địa cùng Thiên Phạt sâm lâm, bất quá hiện tại… Nếu xu thế tứ gia đối địch đã thành, ta đây cũng không ngại nói đến một chút, giải thích nghi ngờ của các ngươi. “

Nàng trầm tư một hồi, nói: “Kỳ thật đối với tầng thấp nhất của huyền khí là cửu phẩm mà nói, ở xa xưa trước kia, chẳng qua là một loại nghi thức khảo nghiệm thôi, vốn là do một cường giả cực kỳ cường đại sáng tạo ra, tạo ra một loại phương pháp khảo nghiệm thiên phú tu luyện của đệ tử. Bắt đầu từ Ngân Huyền, mới xem như chính thức cất bước!”

” Cho nên mới có cách nói dưới cửu phẩm chỉ như con kiến hôi, cách nói này, truy cứu căn nguyên cũng tính là có lý. Bởi vì, nếu là trong thời gian nhất định không thể đột phá huyền khí cửu phẩm, như vậy, cho dù là sau đó đột phá, thành tựu cả đời cũng sẽ không cao! Mà thời gian nhất định tự nhiên là càng ngắn càng tốt, càng ngắn đồng nghĩa với việc ngươi có thiên tư càng cao, thành tựu trong tương lai cũng có thể càng lớn!”

“Mà mỗi cái cảnh giới từ Ngân Huyền đến Thần Huyền, dù cho giới hạn vạch ra rõ ràng, nhưng trên thực tế mỗi người đều có thể đạt tới, chỉ cần nỗ lực vất vả cùng thời gian tương ứng thì con đường này cũng không khó khăn. Bởi vì ở trong đoạn thời gian này, ngay cả là có trở ngại, có bình cảnh, chỉ dựa vào thời gian tích lũy cũng có thể vượt qua”

“Chỉ cần ngươi có thọ nguyên sung túc cùng với cố gắng không ngừng, cho nên, quá trình này cũng có thể nói là một quá trình tu thân dưỡng tính, hoặc là có thể nói, là một quá trình đặt nền móng. Coi như Thần Huyền tứ phẩm, cũng không thể tính là cao thủ chân chính!” Mai Tuyết Yên hừ nhẹ một tiếng.

Mai Tuyết Yên nói câu này, làm cho Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân tương đối cười khổ. Hai người lăn lộn đánh đấm cả đời, mới khó khăn lắm đạt đến Thần Huyền tứ phẩm, gian nan đột phá trở thành Chí Tôn, cơ hồ đã hao tổn đi tâm lực cả đời!

Hiện giờ ở trong miệng Mai Tuyết Yên mà nói, cũng còn chưa tính là cao thủ, chỉ là một quá trình tu thân dưỡng tính đặt nền móng. Giống như mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển, nếu vẫn cố chấp nói không, đó cũng không phải là gạt người, mà chính là lừa gạt mình!

“Cho đến Chí Tôn, mới xem như chân chính bước vào cánh cửa huyền khí cường giả! Bởi vì chỉ khi đạt đến cảnh giới này, mới có thể đối với thiên địa có cảm ứng, từ đó hình thành tư tưởng của mình cùng với phương thức chiến đấu riêng biệt. Tựa như phong cách chiến đấu của hai người Ưng Bác Không, Phong Quyển Vân các ngươi, một người thoát thai thành ưng, một người si mê với kiếm!”

” Nhưng thay đổi chân chính, hẳn phải là sau khi các ngươi đột phá Thần Huyền ngũ phẩm, mới có được loại cảm giác thuận buồm xuôi gió.” Mai Tuyết Yên thản nhiên nhìn Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân.

Hai người đồng thời gật đầu đồng ý. Hai người kia đều là nhân vật kiệt ngạo bất tuần (DG: kỉu cứng đầu cứng cổ ấy), nhưng hiện giờ ở trước mặt Mai Tuyết Yên, lại nghe lời giống như là học sinh tiểu học. Bởi vì đối phương quả thật nắm trong tay kinh nghiệm cùng cảnh giới bọn họ không thể với tới!

“Cho nên, chỉ có đạt đến cảnh giới Chí Tôn, mới có thể chân chính khai tông lập phái, có tư cách hùng cứ một phương. Nhưng… Cũng chỉ giới hạn ở một phương mà thôi.”

Mai Tuyết Yên khóe miệng lộ ra một cái tươi cười trào phúng

“Hơn nữa, cái danh xưng gọi là Chí Tôn (cao quí), chính là do hậu nhân nghe nhầm đồn bậy mà thôi, chân chính xưng hô, hẳn phải là Tri Tôn”(DG: chữ Tri và Chí phát âm gần giống nhau. Tri Tôn – Người hiểu biết) Theo cách nói bao nhiêu năm trước, chỉ có tới trình độ này, mới xem như đã biết, cũng đụng chạm đến một chút cảnh giới Tôn Giả. Bước một chút vào con đường trở thành cường giả! Trong lòng chân chính có một cái phương hướng, một cái khởi điểm, như thế mà thôi!

Nhưng hậu nhân từng bước một lưu truyền tới nay, không chỉ có Tri Tôn liền trở thành cường giả đỉnh phong ở thế tục, mà còn chậm rãi biến thành ‘Chí Tôn’ Ha ha, cái này thật sự là rất tức cười. Chí Tôn! Chính là thiên hạ chí cao vô thượng, nào có dễ dàng như vậy?

Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân rốt cục nhịn không được mặt đỏ tai hồng, hổ thẹn cực kỳ. Tuy rằng Mai Tuyết Yên cũng không phải đang nói bọn hắn, nhưng bon họ vẫn tự hiểu được, giống như bị người hung hăng tặng một cái cái tát, trong lòng có một chút mùi vị không nói thành lời.

Mai Tuyết Yên mỉm cười, nói tiếp

Từ xưa đến nay, cấp bậc cường giả trong huyền khí, chính là lấy từ “giả” đó để phân biệt! Lúc trước ta đã nói rồi, chỉ có tới cảnh giới Chí Tôn, mới có thể xưng là huyền giả,. Không chỉ có hôm nay mà trước kia ta cũng đã nói qua nhiều lần. Những lời này, cũng không phải từ miệng ta mà nói. Mà chính là phân biệt cấp bậc chân chính từ xưa đến nay. Chí Tôn Thượng Thừa, mới có thể xưng huyền giả! Huyền khí cường giả! Mới là huyền giả chân chính!“(DG: câu này hơi khó hỉu tí ae cho wa đỡ nha)

Mai Tuyết Yên thản nhiên cười

Thần Huyền thập nhị phẩm, bắt đầu từ ngũ phẩm Tri Tôn, liền có tư cách xưng chính mình là huyền giả. Tiến vào cảnh giới bát phẩm, xem như bậc thang thứ nhất. Cái cảnh giới này là một nhưng lại có những chỗ bất đồng, cho nên cũng không có phân chia chính xác. Bởi vì cấp bậc chân chính, chính là từ tầng thứ mười hai. Cho nên cảnh giới này tên là ‘Tri Tôn Thượng Thừa” nói cách khác, so với Tri Tôn, càng tiến sâu hơn! Nhưng chỉ có đột phá Thần Huyền thập nhị phẩm, mới trở thành Tôn Giả!

Như vậy, Tôn Giả lại phân chia như thế nào?” Những lời này, lại không phải Quân Mạc Tà hỏi. Mà là Phong Quyển Vân hỏi. Mai Tuyết Yên hôm nay nói những lời này, mới xem như giải khai sự nghi ngờ trong lòng bọn hắn!

“Tôn Giả chia làm bốn cấp! Cấp bậc Tôn Giả, mỗi lần tiến thêm một cấp, theo sau là một lần tẩy cân phạt tủy, ở giữa tâm ma trùng điệp, chỉ cần hơi không cẩn thận, liền đối mặt với cục diện tàn khốc “thân hóa khinh yên, thi cốt vô tồn”(thân hóa khói nhẹ, xương cốt không còn)!

Mức độ hung hiểm trong đó, thật sự là khó có thể nói hết, hơn nữa, mỗi một lần tiến cấp, đều gợi lên thiên địa dị biến! Ví dụ, tiến cấp từ tầng thứ nhất đến tầng thứ hai, chính là tâm ma chi kiếp. Đây là đơn giản nhất, vượt qua kiếp này tương đối dễ dàng, chỉ cần có thể chống cự được cám dỗ lớn nhất trong lòng mình, là có thể thoải mái tiến cấp! Coi như không qua được, cũng chỉ là tẩu hỏa nhập ma, huyền công phế bỏ hết, tánh mạng vẫn có thể giữ lại!”

Ưng Bác Không cùng Phong Quyển Vân đồng thời hít một hơi lạnh!

Lần tiến cấp thứ nhất của Tôn Giả, lại có thể là tâm ma xâm lấn mà bản thân bọn hắn sợ hãi nhất! Cái này có thể quan hệ đến việc tu vi cả đời hóa thành nước chảy! Hơn nữa, Mai Tuyết Yên cư nhiên còn nói, việc này chính là đơn giản nhất, nhẹ nhàng nhất, vượt qua tương đối dễ dàng!

“Mà đột phá từ tầng thứ hai đến tầng thứ ba, chính là thất tình Luyện Ngục, thiêu tâm chi hỏa!(DG: giống cái vô gian nhể) Đến lúc đó, trong lòng trước sau sẽ xuất hiện hỉ, nộ, ai, cụ, ái, ác, dục (vui mừng, giận dữ, buồn bã, sợ hãi, yêu, ác độc, dục vọng), khi thất tình luyện tâm, mỗi cái giống như ảo cảnh, theo nhau mà đến, ứng phó không xuể

Hơn nữa, từ khi kiếp số bắt đầu, trong lòng liền rõ ràng cảm giác được có đại hỏa thiêu đốt chính mình nhưng lại cảm giác giống như hư ảo, mà lại ẩn giấu khó thấy. Loại hỏa này, nói có cũng có, nói không cũng không, nhưng nếu một khi thiêu cháy, có thể đem cả người thiêu thành tro tàn! Vẫn cứ liên tục như vậy đến khi thất tình chấm dứt!”

Mai Tuyết Yên ánh mắt phức tạp nhìn Quân Mạc Tà, muốn nói lại thôi. Mọi người chỉ cảm thấy trong lòng nhảy nhót dồn dập, không dám thở mạnh, thậm chí cả Quân đại thiếu gia cũng không ngoại lệ.

Trong lúc rung động Quân Mạc Tà hữu ý vô ý chú ý tới thần sắc kỳ quái của Mai Tuyết Yên, ôn nhu nói: “Làm sao vậy?”

Mai Tuyết Yên thản nhiên cười, che dấu một nét đỏ ửng thoáng hiện ở trên mặt, nói

“Năm đó ta bị thương, lúc đó chính là đang đột phá từ tầng thứ hai đến tầng thứ ba! Lúc trước huynh đệ của ta bị Độn Thế Tiên Cung vây giết, chết oan chết uổng. Lúc ấy ta đang tu luyện vào thời khắc khẩn yếu quan đầu, thất tình đã vượt qua sáu cửa, tâm hoả cũng được ngăn chặn thành công, nhưng thủy chung còn thiếu một cửa, không thể toàn diện đột phá! Bị kiềm nén tại tầng thứ hai đỉnh phong, không đột phá thêm nữa!

Một cửa ải?” Quân Mạc Tà thốt ra, lập tức tỉnh ngộ: “Không sai! Nàng không có ái! Không có yêu thì làm thế nào có thể nói qua nổi thất tình quan!”

Tri kỷ gia nhập phiếu tên sách công năng, phương tiện ngài lần sau từ tấu chương tiếp tục đọc. Thích tiểu thuyết dị thế Tà Quân, duy trì tác giả phong Lăng Thiên hạ, liền đầu TA một phiếu đi! ()

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 4: Phong Tuyết Ngân Thành

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky