Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Dị Thế Tà Quân

Chương 1049: Trong lòng đã có đối tượng

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Chọn tập

Dịch Giả: Chuột Jerry

Canh tư!

Hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn Quân Mạc Tà, ánh mắt lộ ra vẻ thống hận, trầm giọng nói:

– Mặc Quân Dạ! Hay cho một người có được Không Linh thể chất! Nhưng nếu ngươi ở Phiêu Miểu Huyễn Phủ mà dám làm xằng làm bậy, bổn công tử nhất định không tha cho ngươi!

Mạc Tà nhíu mày.

Người này bị làm sao vậy, nói năng lộn xộn lung tung, ngươi chính ở nơi đây ghen tuông, sao lại nói ta làm xằng làm bậy? Hơn nữa…nếu ta thực sự muốn làm, với trình độ của ngươi mà muốn làm đối thủ của ta, tự xem xem ngươi có xứng không? Cái đồ không biết xấu hổ, dám cùng với lão tử giành nữ nhân? Trở về luyện thêm ba ngàn năm đi!

Đối với loại ghen tuông này, Quân Mạc tà luôn cảm thấy rất nhạt nhẽo. Ở nhà hắn vẫn còn Quản Thanh Hàn, Độc Cô Tiểu Nghệ, Mai Tuyết Yên đang đợi, cả ba người không ai không phải là tuyệt đại mỹ nhân, nhưng cái loại chuyện tranh đoạt tình nhân như vậy vẫn chưa xảy ra. Hắn xem hành vi dạng này chỉ là trò của tiểu hài tử đôi ba tuổi. Nhàm chán hết sức, nên mấy chuyện này hắn cũng không muốn để ý đến.

– Khâu Bằng! Lời của ngươi là có ý gì? Chẳng lẽ là thọ yến của Miêu phủ ta làm giảm uy phong của Đại thiếu gia Khâu gia ngươi sao?

Mạc Tà còn chưa nói gì thì Miêu Tiểu Miêu đã phẫn nộ đứng lên!

– Tiểu Miêu muội muội, muội không hiểu thói đời thế nào, không biết thế gian hiểm ác, lòng người khó lường, vị Mặc huynh này vừa đến Huyễn Phủ không lâu, ai biết hắn là hạng người gì, vào Huyễn Phủ với mục đích gì, muội ngàn vạn lần đừng bị hắn lừa gạt!

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Khâu Bằng có chút ý thâm độc, nói tiếp:

– Tiểu Miêu muội muội, muội nên cẩn thận.

– Ta chưa hiểu sự đời, thận trọng hay không mắc mớ gì ngươi? Còn nữa, xin Khâu thế huynh đừng có luôn miệng gọi ta là “Tiểu Miêu muội muội” nữa, chúng ta cùng lắm chỉ có giao tình bình thường, Khâu thế huynh cứ gọi ta là “thế muội” là được rồi.

Miêu Tiểu Miêu giận run người, thiếu chút nữa đã chửi ầm lên rồi, đâu còn tâm tình mà nói chuyện khách sáo xã giao gì với Khâu Bằng nữa.

Cái tên ghê tởm kia dám không kiêng nể gì mà vu cáo Quân Dạ của ta, ta, ta cũng không lo đến chuyện hắn bắt nạt ta đâu, đáng tiếc là ngay cả lừa ta, hắn cũng không muốn…

Nếu hôm nay không phải là thọ yến của gia gia, Miêu Tiêu Miêu đã không thể kiềm chế mà xuất thủ đánh cho hắn một trận!

Quả thật đáng giận!

Mạc Tà khẽ nỡ nụ cười, nghiêng đầu,nhìn Khâu Bằng với vẻ thích thú nói:

– Khâu Đại công tử nói như vậy, có phải là… ám chỉ… Khâu gia các ngươi đang điều tra tại hạ?

Khâu Bằng nghe vậy hơi ngưng lại nhưng liền lập tức cười lạnh nói:

– Đã là vàng thì không sợ lửa! Nếu ngươi không làm gì trái với lương tâm thì sợ gì điều tra?

Hắn trăm ngàn lần không thể ngờ được người này tài trí như vậy, chỉ bằng vào một câu nói của mình đã suy đoán ra được gia tộc của mình đang điều tra hắn.

Nhưng chuyện đã đến mức này thì hắn cũng không thể trốn tránh nữa, nói tiếp:

– Tiểu Miêu muội muội, muội bình tĩnh đã, chờ khi điều ra xong rồi nói cũng không muộn!

– Nươi lập tức biến đi cho ta! Ta không bao giờ muốn gặp ngươi nữa! Càng không muốn nói chuyện với ngươi! Cũng không muốn kết quả điều tra gì của Khâu gia các ngươi nữa! Mà này lỗ tai ngươi bị điếc hả? Ta đã bảo không được gọi ta là Tiểu Miêu muội muội nữa!

Miêu Tiểu Miêu lửa giận bừng bừng dậm chân quát to.

– Mặc Quân Dạ nếu ngươi dám làm điều gì xấu xa với Tiểu Miêu muội muội của ta, thì coi chừng cái mạng nhỏ của ngươi đấy!

Nghe Miêu Tiểu Miêu hạ lệnh trục khách, Khâu Bằng biến sắc, trừng mắt nhìn Quân Mạc tà gằn từng chữ một.

Sau đó hắn xoay người chuẩn bị rời đi.

– Tính mạng của ta à?

Quân Mạc Tà cúi đầu nói, đáy mắt chợt lóe lên tia sát khí. Quân Mạc Tà chưa bao giờ tranh đoạt tình nhân, nhưng hắn sẽ giết người!

Bị tiểu tử này uy hiếp, làm cho sát khí trong lòng Quân đại thiếu đại thịnh, đúng lúc này, lại có bốn năm người thanh niên cười nói đi tới, trong đó có một người nói:

– Nha, nguyên lai Tiểu Miêu muội muội cùng Khâu huynh ở đây, xem ra chúng ta không có tìm sai chổ rồi.

Khâu Bằng lạnh lùng nhìn chăm chú vào bọn người đang đi tới, đột nhiên đảo mắt, rồi vừa cười khổ vừa lớn tiếng nói:

– Mấy người các ngươi còn tới đây làm gì? Trong lòng Tiểu Miêu muội muội đã có đối tượng rồi, cho dù các ngươi hao tâm tổn trí gì chăng nữa cũng là phí công thôi, Tâm hồn thiếu nữ của Tiểu Miêu muội muội đã có đối tượng, cho dù các ngươi có lại đay cũng uổng công thôi, các ngươi chậm chân rồi. Mà cho chù có cạnh tranh công bằng đi chăng nữam đám người các ngươi nghĩ bản thân mình có thể so được với người có Không Linh Thể Chất, tiền độ sáng sủa nhất Huyễn Phủ, Mặc Quân Dạ, Mặc Đại công tử đây sao?

Từ xưa đến nay khi tình địch tụ lại một chỗ đều là tranh giành cấu xé lẫn nhau chẳng ai nhường ai. Lúc trước khi nhìn thấy bọn chúng, Khâu Bằng đều bốp chát một phen, nhưng sự tình hôm nay lại thật sự không giống bình thường tý nào.

Cũng không có gì kỳ quái, bọn họ có chung một đối thủ, một đối thủ cục kỳ hung hãn!

Mặc Quân Dạ!

Trong truyền thuyết, Không Linh Thể chất chỉ có thể xuất hiện trên nhân tài hiếm hoi tại Huyễn Phủ!

Bốn năm gã thanh niên nghe vậy liền ngẩn ra, từng ánh mắt lạnh lùng như điện, rét lạnh dị thường nhìn về phía Quân Mạc Tà đang đứng cạnh Miêu Tiểu Miêu. Một tên trong đám đó chậm rãi mở miệng hỏi:

– Tiểu Miêu muội muội, vị này chính là…

Trong lòng Miêu Tiểu Miêu tức giận vô cùng, nhưng lập tức áp chế lại giới thiệu thêm lần nữa.

Mới vừa nghe được một câu châm ngòi của Khâu Bằng, Miêu Tiểu Miêu tức muốn nổ phổi. “Trước đây ta quả thật khờ dại đến thế sao? Nhưng thế nào lại không phát hiện được bộ mặt thật của vị Khâu thế huynh này! Chiến Thanh Phong đã như thế, Khâu Bằng cũng như vậy!”

Mạc Tà nhìn Khâu Bằng, nhưng trong lòng sớm đã loại bỏ hắn ra khỏi hàng ngũ đối thủ của mình. “Lòng dạ như vậy, bản thân mình còn có tâm tư đùa bỡn với hắn thì thật sự là quá tự hạ thấp mình mà!”

Căn bản chẳng đáng một xu! Có gì thì thuận tay giết chết cho xong…

– Nguyên lai các hạ là người có Không Linh Thể Chất danh chấn Huyễn Phủ gần đây, Mặc Quân Dạ, Mặc huynh?

Thiếu niên đó hớn hở cười:

– Tại hạ Lý gia Lý Tinh Nguyệt.

– Tại hạ Mạnh gia Mạnh Hiền Nho.

– Tại hạ Trương gia, Trương Khải Thư.

– Tại hạ Vân gia Vận Tiêu.

Bốn người cùng xưng tên rồi đồng thời thi lễ. Cùng lúc đó Lý Tinh Nguyệt cười ha ha nói:

– Xem ra, ta lại có thêm một đối thủ mạnh mẽ a, Mặc huynh, đúng là ngươi đã hại nhóm huynh đệ chúng ta thật khổ.

Ánh mắt Mạc Tà chợt lóe, mỉm cười nói:

– Sao lại thế? Lý huynh nói vậy là không đúng rồi, ta vốn đâu phải đối thủ của các ngươi. Đối thủ của các ngươi đến cho đến bây giờ cũng chỉ là do Miêu cô nương toàn quyền lựa chọn mà thôi, mọi việc đều nằm trong tay nàng, chuyện này có vẻ không có quan hệ gì đến ta.

– Ha ha, lời Mặc huynh rất có lý, nói không sai.

Lý Tinh Nguyệt vỗ tay cười to, nói:

– Lời ấy của Mặc huynh tuy có ý rửa sạch mọi hiềm nghi cho mình, nhưng lại là lời nói thật. Chúng ta tranh chấp, thật ra lại thành chuyện cười cho Miêu cô nương. Mặc huynh một lời đã đánh thức đám hề chúng ta rồi!

Vài người đứng bên ngoài cũng khẽ nở nụ cười. Quân Mạc Tà âm thầm cảm thấy kỳ quái, mấy người này thoạt nhìn rất có trí tuệ, ít nhất cũng có chút thông minh, không thể nào lại tự nhận mình là đồ bỏ đi chỉ biết tranh đoạt tình nhân.

– Hừ hừ, các ngươi nên sớm thức tỉnh đi. Đợi đến lúc Tiểu Miêu muội muội thành thân thì cả đám các ngươi muốn khóc cũng không được nữa!

Khâu Bằng cười lạnh một tiếng. Hắn luôn tự tin vào dung mạo tuấn nhã của mình, diện mạo anh tuấn so những thứ khác cũng mạnh hơn mấy người này nhiều, hơn nữa hắn tự cao bản thân tài trí hơn người nên luôn xem người khác không vừa mắt. Giờ phút này, thấy chuyện không phát triển theo ý mình, cuối cùng cũng nhìn không được mà chêm vào một câu (Biên: bơm xăng đê)

– Khâu Bằng! Tiêu Miêu muội muội nhìn trúng ai, đó là chuyện riêng của nàng, chúng ta căn bản không có quyền can thiệp! Càng không nên xen vào!

Mạnh Hiền Nho nhíu mày quát:

– Cho dù muội ấy không chọn bất cứ ai trong chúng ta, nhưng chỉ cần Tiểu Miêu muội muội thật lòng vừa ý, Mạnh mỗ cũng sẽ chúc phúc cho bọn họ mãi mãi hạnh phúc! Loại người hẹp hòi như ngươi, nhiều lần trêu chọc là dụng ý gì? Chẳng lẽ muốn chúng ta đấu với nhau một mất một còn sao? Làm cho Tểu Miêu muội muội phải thương tâm thì ngươi mới mãn nguyện sao? Ngươi ba lần bảy lượt gây xích mích giữa Mặc huynh với chúng ta, rốt cuộc là có ý gì?

Những người này đều có dã tâm đối với Miêu Tiểu Miêu, nhưng lúc trước đều bị gia tộc cảnh cáo: Trăm ngàn lần không được trêu chọc vào người có Không Linh Thể Chất nọ! Nên lúc này cũng không dám càn rỡ, thậm chí còn có ý giao hảo. Nhưng lại không có nữa điểm khách khí với Khâu Bằng, cũng đem lửa giận không cam lòng chuyển lên người Khâu Bằng.

Kỳ thật trước khi Khâu Bằng đến, cũng đã được tộc trưởng ân cần dặn dò, nhưng khi hắn thấy thái độ thân mật giữa Miêu Tiểu Miêu và Quân Mạc Tà, lại nhất thời sinh lòng đố kị khiến cho choáng váng đầu óc mà liều lĩnh ra mặt phá rối…

– Hừ! Thoại bất đầu kỵ bán cú đa( Không hợp nhau thì nói nửa câu cũng là nhiều), bổn công tử cũng không rãnh cùng các ngươi đấu võ mồm. Hôm nay là thọ yến năm trăm năm của gia chủ Miêu gia, xin hỏi Mặc công tử, không biết lần này ngươi đến chúc thọ, có mang theo lễ vật quý báu gì để mừng thọ đây?

Khóe miệng Khâu Bằng hàm chứ nụ cười lạnh.

Căn cứ theo điều tra, trước khi Mặc Quân Dạ đi vào Huyễn Phủ chỉ là một tên khố rách áo om, một chút gia sản cũng không có, làm gì có khả năng lấy ra lễ vật mừng thọ? Trong lòng mấy người khác đều mắng Khâu Bằng vô sỉ, nếu chỉ dựa vào bản thân, ngươi có thể xuất ra quà mừng sao?

– Sao nào? Chẳng lẽ Khâu Huynh muốn thay ta ra lễ mừng thọ sao?

Quân Mạc Tà cũng không buồn mở mắt, thản nhiên nói.

– Ha ha, bổn công tử luôn luôn cần cù tiết kiệm, từ đâu mà kiếm được nhiều bạc để thay người khác xuất lễ mừng thọ chứ?

Khâu Bằng cười lớn một tiếng, noi:

– Chúng ta đợi đến yến thọ rồi gặp sau đi. Đến lúc đó, ở trước mặt mọi người, bản công tử thật muốn kiến thức một chút, kẻ có được Không Linh Thể Chất danh chấn Huyễn Phủ, kẻ rốt cuộc có thể lấy ra lễ vật trân quý gì để mừng thọ!

Khâu Bằng cười ha hả rời đi

– Thật khiến người buồn nôn!

Viên Tiêu cuối đầu nhổ một bãi nước bọt, chán ghét nói:

– Gia giáo Khâu gia luôn nghiêm khắc, làm sao lại cho ra loại người như vậy, thật là làm cho người khác ăn không tiêu!

Lý Tinh Nguyệt cũng thận trọng nói:

– Các vị ngàn vạn lần không nên khinh thường, ta nghe nói hôm nay không chỉ là thọ yến của chủ phủ Miêu gia mà còn là ngày chủ phủ đại nhân lựa chọn hôn phu cho chắt nữ trong chính những đệ tuổi trẻ tuổi trong Huyễn Phủ. Khâu Bằng hôm nay thất thố, chỉ sợ cũng có nguyên nhân của hắn. Nhưng nếu so đấu lễ mừng thọ, cũng không khỏi có chút quá trẻ con…

Mọi người ở đây đều biết chuyện này, mà Lý Tinh Nguyệt nói những lời này, rõ ràng là nhắc nhở Quân Mạc Tà.

Chuyện này từ năm trước cũng đã bóng gió truyền ra, cho nên đám người trẻ tuổi hôm nay cũng đặc biệt khác thường. Toàn bộ đều chờ đợi cơ hội một bước lên trời, nếu là thành vị hôn phu của Miêu Tiểu Miêu, thật đúng là thu được cả tài sắc lẫn quyền lực…

Nhưng hôm nay đám người Lý Tinh Nguyệt nhìn thấy Quân Mạc Tà cùng Miêu Tiểu Miêu có thái độ thân mật như vậy, hiển nhiên đã muốn buông tay chịu thua.

Những lời này chỉ đơn thuần là nhắc nhở, cũng không cố ý gì. Miêu Tiểu Miêu thản nhiên cười, nhu tình vô hạn liếc Quân Mạc Tà một cái, thản nhiên nói:

– Tiểu Miêu thay Quân Dạ, đa tạ Lý đại ca nhắc nhở.

Ngụ ý của những lời này, không ngờ lại đứng ở lập trường là thê tử của Mặc Quân Dạ mà nói chuyện.

Tựa hồ như là một tiểu tức phụ ôn nhu dịu dàng, đang thay trượng phu cảm tạ sự trợ giúp của bằng hữu…

Dị Thế Tà Quân

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Chọn tập
Bình luận
× sticky