Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Dị Thế Tà Quân

Chương 796: Dùng tấm lòng khai mở trời cao

Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Chọn tập

Trong đan điền của Quân Mạc Tà, đám khói tím kia ngày càng đậm đặc hơn, theo thời gian trôi từ từ hình thành nên một cơn lốc xoáy khác thường, cứ từ từ xoay tròn, xoay tròn. Màu tím trong Hồng Quân tháp càng giống như biển hợp lại từ trăm sông, là nơi hội tụ tinh hoa, tất cả cứ hướng trong cơ thể hắn mà nhanh chóng đổ vào!

Vòng xoáy kia ở đan điền cũng chuyển động từ chậm đến nhanh, càng lúc tốc độ càng mãnh liệt, dần dần tạo nên tiếng gió rít như đang giữa cơn lốc xoáy từ trong người hắn truyền ra, cứ ồ ồ ầm ầm tựa như mưa sa gió giật! Ai nấy nếu nghe phải đều chắc chắn kinh hồn táng đởm!

Ngay giữa lúc đất trời âm u như vậy, bỗng nhiên vang lên “Oanh” một tiếng thật lớn, nổ mạnh một cái phát ra từ trong đan điền của Quân Mạc Tà, tất cả khói tím cũng biến mất! Chỉ còn lại một cảnh vắng lặng, đìu hiu cô quạnh.

Quân Mạc Tà không khỏi thất kinh, nếu như đan điền từ giờ rỗng không thì chẳng phải công lực tất cả đều biến mất, không nhất thiết phải chơi ta như vậy chứ? Nhanh chóng vận chuyển công lực đi thông cách kinh mạnh dò xét đan điền thì quả thật, trong đan điền không còn chút gì cả, chỉ có một mảng mây mù màu xám tràn ngập trong đó, nhưng không thể điều động, không chút nhúc nhích. Toàn bộ linh lực đã hoàn toàn biến mất!

Ở trong đám khói bụi màu xám kia, lại đôi khi phát ra ánh sáng khác màu nhàn nhạt từ những điểm bé li ti như hạt bụi giữa hồng trần, nếu không để ý chẳng thể nào phát hiện ra.

Quả thực cảnh này rất giống như bầu trời tràn ngập sương mù, chỉ còn le lói những ánh sao mờ nhạt khẽ khàng chiếu lên Nguyên Anh bé bỏng, linh lực khổng lồ đã hoàn toàn không cánh mà bay!

Công pháp quái gì chứ, vốn là tự mình đột phá, lại mất hết toàn bộ linh lực? Cho dù có là “Phá trước lập sau, hủy xong đại thành” thì cũng không thể vậy chứ!

Quân Mạc Tà đang thắc mắc đủ thứ biến chuyển xảy ra trên người hắn nãy giờ, bỗng trong đầu váng lên một trận quay cuồng, tựa như ánh cầu vồng sau cơn mưa dông đen tối, ánh hào quang xé nát những đám mây đen bao phủ, từ trong đó phát ra mấy chữ cổ to, phát thẳng đến tim cũng như trí óc của hắn!

Món đồ chơi này đối với Quân thiếu gia cũng chẳng xa lạ gì, trước đây đã từng xem qua, đó chính là tâm pháp khẩu quyết tầng thứ năm của Khai Thiên Tạo Hóa công.

– Nước từ chốn hồng hoang, đất trời thần bí tạo thành. Sinh sôi nảy nở, mãi mãi không ngừng. Trời tách phần trời, đất giành phần đất. Sinh ra là tạo thành, phải có chết đi làm đối trọng. Kiếp người có chín khúc quanh, là số mệnh của tạo hóa. Hồn phách luân hồi có chín kiếp, đi suốt cõi hỗn độn hư vô…

Quân Mạc Tà từ chỗ u tối bỗng như hiểu được cái gì: Có thể xem như từ lúc này mình mới chính thức bước vào cánh cửa tu hành của Khai Thiên Tạo Hóa! Mà tầng thứ năm này cũng chính là vạch xuất phát! Khai Thiên Tạo Hóa công tuyệt đối không thể chỉ là loại công pháp tu luyện để đánh nhau bình thường! Cài tinh túy của nó chính là nằm gọn trong bốn chữ “Khai Thiên Tạo Hóa”!

Trước mắt thì toàn bộ công pháp của mình bị vây trong trạng thái hỗn độn bất định trong truyền thuyết, tất cả chỉ có thể im lặng! Trong đan điền của mình lúc này chỉ còn lại một tầng khí che mắt này, không thể vận động!

Chỉ có thể khiến cho nó chân chính chuyển động, sau đó từ từ luyện hóa đến lúc phát ra tia sáng đầu tiên, khai mở tăm tối, trở thành trời đất tiêu chuẩn, mới có thể bắt đầu mở ra trời đất, cái này gọi là Khai Thiên. Sau đó lại có thể tiếp tục quá trình vẽ trăng chấm sao, hình thành vạn vật. Cái quá trình này chính là Tạo Hóa! Phải hoàn thành tất cả công đoạn thì mới chân chính là toàn bộ quá trình khai thiên tạo hóa! Chỉ có như vậy thì mới thực sự đã Khai Thiên, đã Tạo Hóa!

Cảnh giới tầng thứ năm của mình nếu nói rõ ra thì chính là nơi bắt đầu của quá trình Khai Thiên Tạo Hóa, nói kỹ hơn thì đã qua điểm khởi đầu một đoạn! Thật nhiên đây cũng là tầng mấu chốt, chỉ có củng cố vững chắc ở tầng này thì quá trình Tạo Hóa tiếp theo mới suôn sẻ. Bốn tầng công pháp trước đây, chẳng qua cũng chỉ là đặt nền móng cho chuyện này mà thôi.

Quân Mạc Tà cười khổ, thử điều phối lực lượng của mình lần nữa, phát hiện ra trong kinh mạch trước đây nếu lực lượng cuồn cuộn như biển lớn thì bây giờ đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một tia mỏng nhẹ như mây có mà như không màu tím.

Mà hơi mây màu tím có cũng như không kia lại không cách nào nắm được vào tay, cũng chẳng thể biết năng lực của nó thế nào, có mạnh mẽ hay không. Quân Mạc Tà càng không biết được là công lực của mình có tăng hay là thụt lùi, tất cả là như thế nào đây? Có trong tay tất cả, hay lại mất đi toàn bộ rồi? Quân Mạc Tà cứ vừa nghĩ vừa từng bước đi lên tầng thứ năm Hồng Quân tháp.

Vốn bị mù thì lúc tắt đèn không biết khó, Quân thiếu gia giờ phút này lại như người sáng mắt bất ngờ lạc giữa hang sâu không chút ánh sáng. Trước đây đã quen lên trời xuống đất, giờ phút này Quân Mạc Tà chậm chậm bước đi quả thực không quen chút nào!

Không gian tầng thứ năm Hồng Quân tháp gây cho Quân Mạc Tà cảm giác rất kỳ quái, nó tựa như một gian thạch thất vừa nhỏ vừa hẹp, lại thấp tè. Nhưng cứ mỗi lần hắn suy nghĩ lại có cảm giác tầng thứ năm này tuy bé nhỏ lại cứ như một không gian vô tận, không cách gì hiểu rõ tường tận.

Hai loại cảm giác tương phản hoàn toàn, vô cùng mâu thuẫn, nhưng hai loại cảm giác này lại cùng tồn tại song song.

– Rốt cuộc thì cái nào là thực, mà cái nào là giả?

Quân Mạc Tà bất chợt nghĩ đến chuyện này: Hai cảm giác kia, cái nào thật mà cái nào giả? Sao lại có thật, có giả chứ? Suy nghĩ tới đây hắn đột nhiên dừng bước, cũng chẳng phải do hắn không muốn đi tiếp mà có cảm giác trước mặt như có một bức tường đồng vách sắt không cách chi vượt qua, một bước cũng không thể tiến tới! Vậy mà trước mắt hắn hiện hữu chỉ là một mảnh hư không hoàn toàn trống rỗng!

Vấn đề này giống như những gì hắn đang tự hỏi, hay chính Hồng Quân tháp đang hỏi hắn. Nhưng có một việc Quân Mạc Tà rất rõ ràng, nế như trông trả lời được vấn đề này thì bản thân không cách nào bước vào chỗ này, một bước cũng không! Là thật? Hay là giả?

Quân Mạc Tà nhắm hai mắt lại, lặng lẽ suy tư, sau đó lại mở mắt ra, nói một cách thản nhiên.

– Cái gì là thật? Mà cái gì là giả? Thật giả đều ở trong lòng ta. Ta nói nó thật thì nó chính là thật! Ngược lại, nếu như ta đã nói nó giả thì dù nó không giả cũng thành giả! Bất kể là thật hay giả, cũng chỉ là một ý nghĩ trong đầu, chỉ có một thứ thật sự là thực mà thôi, đó chính là bản thân ta, chủ nhân của nơi này, chỉ có ta là thực!

Nói xong, lại thản nhiên cất bước đi vào. Hắn thản nhiên xem bức tường vô hình kia không có thực, cứ vậy bước xuyên qua! Nhưng một bước này bước đi, đã khiến hắn thật sự đi vào, chính là tầng thứ năm Hồng Quân tháp!

Vốn trong không gian đang hoàn toàn trống rỗng bỗng hiện ra một chiếc bàn nhỏ tinh xảo, trên đó có một quyển sách bất ngờ xuất hiện trước mặt Quân Mạc Tà.

Quân Mạc Tà đang định bước lên trước nhìn qua cho rõ thì trong lòng bỗng dâng lên cảm giác rất kỳ diệu, liền dừng chân lại, lẳng lặng đứng yên tại chỗ. Trước mặt hắn hiện ra hai chữ to bản: Tư – lấy lương thiện mà tạo hóa, hay Dục – dùng giết chóc mở trời xanh? Hại phải lựa chọn!

Ngươi sẽ dùng thiện lương để tu luyện lý tưởng của tạo hóa, hay là dùng giết chóc đối mặt với muôn dân, huyết tẩy đến tận trời cao?

Quân Mạc Tà lặng yên suy nghĩ, rồi lại bật cười:

– Thế nào là tốt, thế nào là xấu? Trong chốn hồng hoang trước đây, làm gì có phân ra thiện ác? Hai lựa chọn này, rõ ràng không có căn cứ! Ta trước giờ chưa bao giờ tự nhận là người tốt, nhưng cũng chẳng thể gọi là ác ma được! Ta không phải người tốt nhưng cũng không phải kẻ xấu! Ân oán phân minh, không thẹn trong lòng! Điều tốt đẹp chưa từng biến mất, giết chóc từ đâu mà có ở thế gian? Ta tạo hóa theo góc nhìn, dùng tấm lòng của ta mở ra trời xanh!

Đáp án cũng vậy, điều gì cũng từ tấm lòng mà ra cả!

Bốn câu cuối vừa dứt lời, thì hai chữ to kia cũng biến mất, ngay cả chiếc bàn kia cũng hoàn toàn không còn tung tích, chỉ có quyển sách kia ở đó, bồng bềnh giữa trông trung, hóa thành một luồng ánh sáng màu vàng, chui thẳng vào giữa trán Quân Mạc Tà.

– Vạn vật trong vũ trụ, nguyên bản cũng chỉ là hư không. Gốc rễ chỉ một, biến hóa lại vô cùng. Hôm nay ra đời, thì đã định phải đi tới cuối đường. Hôm nay còn tồn tại, cũng vì chuyện của vĩnh viễn tương lai.

Lý giải Hỗn độn! Đây chính là tên quyển sách sao?

Sau đó là một loạt trận pháp minh họa từ từ diễn ra trong đầu Quân Mạc Tà tựa như một dòng suối nhỏ nhưng tinh khiết, thấu suốt nhìn xuyên tới đáy.

Nhất Nguyên Vô Cực Trận, Lưỡng Nghi U Hoàng Trận, Tam Quang Diễn Hóa Trận, Tứ Tượng Chư Thiên Trận, Ngũ Hành Diệt Sát Trận, Lục Hợp Chu Thiên Trận, Thất Tinh Huyền Thiên Trận, Bát Cực Sinh Diệt Trận, Cửu Cung Quy Nguyên Trận, Thập Phương Câu Diệt Trận… Trận pháp đủ loại lớn nhỏ đều có, đến hơn trăm ngàn loại khác nhau!

Mở đường sống, khóa đường chết, giết chóc, phòng ngự,… loại nào cũng có, biến hóa vô cùng.

Quân Mạc Tà thở dài một hơ. Trận pháp này không thể nghi ngờ chính là phao cứu mạng quan trọng sau này của mình. Mặc dù trước mắt còn chưa có kỹ năng gì đặc biệt, nhưng cũng có thể hiểu được! Có trận pháp này, chỉ cần bố trí phù hợp, đảm b ảo có thể an toàn tính mạng.

Đối với Quân Mạc Tà lúc này mà nói, vừa cần thiết, lại vừa hữu dụng. Có trận pháp này trong tay, còn làm cho hắn vui hơn là cho hắn có mười loại bản lĩnh khác nhiều lắm!

Sau khi Quân Mạc Tà vào trong Hồng Quân tháp, Mai Tuyết Yên cứ đắm chìm trong trạng thái nhập định, trong Hồng Quân tháp tuy rằng khí hậu dễ chịu, nhưng lại không phân ra sáng tối, nàng ở bên trong không cách nào biết bản thân đã ở trong đó bao lâu, dù sao thì Quân Mạc Tà cũng còn chưa ra ngoài.

Mai Tuyết Yên sau khi tỉnh lại phát hiện ra Quân Mạc Tà còn chưa đi ra, nhưng cũng không hề sốt ruột, bế quan tu luyện chính là tốn thời gian bậc nhất, Quân thiếu gia chỉ cần bỏ ra dăm ba ngày là có thể đột phá, chuyện này mới thực sự khác thường.

Mai Tuyết Yên tự xem xét thành quả bản thân, có cảm giác đã tiến bộ nhiều, lại tập trung nhập định tu luyện tiếp, sau đó lại tỉnh lại,… cứ thế cũng đã chín lần!

Trước mắt, bao quanh thân thể mảnh dẻ của nàng là một lớp sương trắng nồng đậm. Mai Tuyết Yên vui mừng nhận ra tu vi mình có tiến triển khá rõ rệt, nàng khẽ bấm ngón tay tính thử xem, thật sự là như thế nào.

Huyền thú cấp hai, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh phong! Sau đó thay gân đổi cốt một trận, cấp ba đến. Lại một đoạn đường tích lũy lại, thẳng như sóng đánh tràn bờ, thẳng đến đỉnh phong cấp ba!

Dị Thế Tà Quân

Tác Giả: Phong Lăng Thiên Hạ

Quyển 5: Đoạt Thiên chi chiến

Chọn tập
Bình luận