Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 495: Sau khi làm chuyện ngu xuẩn…

Tác giả: Trần Mạc Tranh
Chọn tập

“Bùi Dịch, Ngọc nói cô ấy chuẩn bị cho em lá bưởi, để cho em tắm bồn đuổi đi xui xẻo!” Tô Thi Thi ra sức  đổi đề tài, còn kém nhảy dựng lên giống như muốn chứng minh với Bùi Dịch tắm bồn tốt thế nào.

Bùi Dịch chậm rì rì quay đầu, mặt không chút thay đổi nhìn cô: “Chủ ý này không tệ.”

“Gì?” Tô Thi Thi ngu ngơ.

Cô có phải nói sai cái gì rồi hay không?

Nhưng mãi đến trở lại “Thi Dịch”, Bùi Dịch đều không có lại nhắc đến chuyện lúc trước. Tô Thi Thi sợ chọc giận anh, đương nhiên cũng không dám nhắc đến.

Xe mới vừa lái vào sân, Phương Ngọc Hoa mang theo một đám người liền xông tới.

“Thi Thi trở lại rồi! Đây, vượt qua chậu than, về sau xui xẻo toàn bộ trừ bỏ sạch sẽ, thuận thuận lợi lợi.” Phương Ngọc Hoa nói chuyện thời điểm, quản gia đem một cái chậu than đặt ở trên mặt đất.

Tô Thi Thi bước chân vừa muốn xuống xe, nhìn thấy trận trượng này, tươi cười cứng lại rồi.

Có cần khoa trương như vậy hay không!

“Con, đứa nhỏ này, thất thần làm gì! Khẩn trương mau xuống đây vượt qua chậu than. Tiểu Dịch, con cũng đi qua đi.” Phương Ngọc Hoa tiến lên kéo một phen tay áo Tô Thi Thi, thúc giục cô.

Tô Thi Thi không lay chuyển được bà nội, đành phải xuống xe. May mắn ngày hôm qua cô đã thay đổi quần áo, bằng không lúc này mang theo lễ phục dạ hội vượt qua chậu than, vậy cũng thật là đầy đủ quỷ dị.

“Tiểu Dịch, con cũng vượt qua.” Phương Ngọc Hoa thúc giục Bùi Dịch, “Tuy hiện tại không có chuyện gì, nhưng cầu cái an tâm cũng được. Các con bây giờ có thể gặp dữ hóa lành là tốt rồi.”

“Bà nội, chúng con không có việc gì.” Tô Thi Thi ôm lấy cánh tay Phương Ngọc Hoa, an ủi., các bạn có gì thắc mắc có thể inbox trực tiếp để được giải đáp. Cô biết, bây giờ khẳng định làm bà nội cô lo lắng vô cùng.

“Bà nội biết, các con đều đã rất lợi hại. Bà nội không quan tâm.” Phương Ngọc Hoa nói xong, chỉ chỉ bên trong, “bà nội chuẩn bị cho các con bún móng giò. Ăn xong đi ngâm lá bưởi. Lá bưởi đều là Ngọc chuẩn bị cho các con.”

“Các người…” Tô Thi Thi bỗng nhiên như là biết rõ cô vừa rồi ở trong xe nói sai nói cái gì rồi.

Bùi Dịch hẳn không phải là muốn cùng cô cùng nhau tắm bồn chứ?

Tắm uyên ương xả xui?

Khẩu vị này cũng thật đầy đủ trọng.

Cô đang muốn phản đối, Tống Trọng Hạo liền bu lại, nhỏ giọng nói: “Sư muội, em có phải trêu chọc Bùi tổng không vui rồi hay không? Sắc mặt anh ta như thế nào nhìn không tốt lắm?”

“Có… Có sao?” Tô Thi Thi quay đầu lặng lẽ đưa mắt nhìn Bùi Dịch, phát hiện anh từ lúc vừa mới bắt đầu vẫn mặt không chút thay đổi, đâu nào nhìn ra được đây vui vẻ hay không?

“Thi Thi, khẩn trương lại đây ăn bún móng giò.” Phương Ngọc Hoa ở phía trước kêu Tô Thi Thi.

Tô Thi Thi cũng không nghĩ nhiều, đi theo tiến vào.

Bùi Dịch vẫn đều đã không nói gì, liền như vậy lẳng lặng theo ở phía sau.

Một tô lớn bún móng giò, Tô Thi Thi đều nhanh chống đỡ muốn khóc. Sau cùng, đại bộ phận đều bị Bùi tiên sinh tiêu diệt rồi.

Phương Ngọc Hoa thấy bọn họ đều đã ăn xong rồi, mới thả bọn họ đi rồi.

Nhưng chuyện này còn không có xong, Phương Ngọc Hoa để cho Tiểu Ưu nhìn chằm chằm, để chi bọn họ ngâm mình tắm trong lá bưởi.

Tô Thi Thi nhìn Bùi Dịch bắt đầu cỡi quần áo, khóe miệng giật giật: “Bùi tiên sinh, người cũng bắt đầu trở thành người tin vài những chuyện mê tín này sao?”

Bùi Dịch cởi xuống cà- vạt ném ở trên giường, nhàn nhạt nói: “Không tin.”

“Vậy anh cởi quần áo làm cái gì!”

“Ngâm em.” Bùi Dịch ngại mở cúc áo phiền toái, roẹt một phen, trực tiếp kéo văng cúc áo.

Tô Thi Thi nhìn đến cúc áo văng tung tóe trên đất, đôi má đều đã bắt đầu rút rút, hữu khí vô lực nói: “Ban ngày ban mặt, không tốt lắm…”

“Em tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt. Ngâm mình xong, vừa lúc ngủ một giấc.”

Tô Thi Thi:…

Cô còn có thể nói cái gì!, các bạn có gì thắc mắc có thể inbox trực tiếp để được giải đáp. Cô lần đầu tiên nghe nói, loại ngâm này có thể hai người cùng làm!

“Bùi phu nhân, em giống như cực kỳ không vừa ý?” Bùi Dịch quay đầu liếc Tô Thi Thi, nhàn nhạt nói, “Như thế, chúng ta đây thảo luận một chút, vừa rồi tên kia mò mẫn em chỗ nào rồi hả?”

“Cái kia… Tắm bồn tốt hơn! Em cả đêm không tắm rửa, chính đang khó chịu!” Tô Thi Thi khẩn trương hướng trong phòng tắm chạy.

Nói đùa, Bùi tiên sinh mặt đen một đường, phỏng chừng liền kìm nén cùng cô tính sổ nha! Cô không thể cho anh cơ hội này!

Bùi Dịch nhìn bóng lưng cô gái nhỏ của mình chạy mất dép, trong mắt rốt cục mỉm cười, chỉ là đáy mắt, cất giấu quét xuống lo lắng.

“Ngu ngốc, không phải không nghĩ muốn nói cho em biết, chỉ là không nghĩ muốn em lo lắng.” Bùi Dịch đưa tay xoa xoa mi tâm, mỏi mệt lộ hết.

Anh không nghĩ muốn để cho Tô Thi Thi biết anh cùng Hỗ Sĩ Minh giao dịch cái gì.

Một lúc sau, trong phòng tắm truyền đến tiếng Tô Thi Thi thét chói tai.

“Ôn Ngọc, cô hái lá bưởi vì cái gì còn có cả sâu!” Tô Thi Thi muốn sụp đổ rồi.

Bùi Dịch bước chân ngừng một trận, quay đầu bước đi.

“Đứng lại!” Tô Thi Thi tựa vào ở trên khung cửa, cười như không cười nhìn Bùi Dịch, “Anh không phải mới vừa rồi rất muốn cùng em tắm uyên ương sao? Dám đi thử xem?”

Bùi Dịch thân thể hơi cương, nhưng vẫn lại là xoay người, nhàn nhạt nhìn cô: “Anh còn có việc.”

“Anh tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, tắm một cái rồi đi ngủ một giấc.” Tô Thi Thi đem những lời vừa rồi anh nói lời nguyên vẹn trả lại cho anh.

Bùi Dịch sắc mặt có chút đen: “Ngứa da rồi!”

Tô Thi Thi khẩn trương chạy tới, lôi kéo cánh tay của anh, nhỏ giọng nói: “Anh hỗ trợ xử lý chỗ này đi, Tiểu Ưu lại vẫn canh ở bên ngoài, nếu để cho cô ấy biết chúng ta không ngâm mình, nói cho bà nội biết chúng ta nhất định phải chết.”

“Cô ta không dám.” Bùi Dịch bá đạo nói.

Tô Thi Thi cười khan nói: “Vậy là anh sai lầm rồi. Nha đầu kia bị bà nội tẩy não, cũng sẽ không bởi vì sợ anh liền giúp chúng ta giấu diếm.”

Bùi Dịch mặt trầm xuống, nhìn cô một cái, rồi sau đó xoay người đi vào phòng tắm.

Tô Thi Thi ghé vào cửa nhìn, đang lúc thấy rõ động tác của anh khi đó, cả kinh tròng mắt đều đã trừng muốn rớt ra luôn rồi.

“Bùi Dịch, như vậy bồn cầu sẽ bị tắt!”

Bùi tổng vậy mà đem chậu rửa múc toàn bộ lá bưởi trong bồn tắm lớn hướng bồn cầu tự hủy đổ đi!

Hủy thi diệt tích? Biện pháp tốt!

Cho dù đây là loại bồn cầu tự hủy tốt nhất đi nữa, cũng không chịu nổi anh một lần nhét nhiều như vậy đâu!

Trời ạ… Tô Thi Thi che đậy mặt.

Cô không quen anh!

Bùi Dịch lại giống như không có nghe đến một dạng, vẫn như cũ đem lá bưởi hướng bồn cầu đổ qua.

Mấy phút đồng hồ sau.

“Tô Thi Thi, em đến đây.” Bùi Dịch đứng ở trước mặt bồn cầu tự động kia, cau mày.

Tô Thi Thi lắc đầu: “Em không muốn.”

Sẽ đau mắt hột.

“Đến đây.”

“Nhét không nổi nữa.”

Tô Thi Thi:…

Thì ra anh vừa rồi không có nghe đến cô khuyên bảo?

“Anh nhớ tới công ty còn có việc.” Bùi Dịch xoay người rời đi.

“Không được đi!” Tô Thi Thi nóng nảy, “Anh làm ra loại chuyện ngu xuẩn này rồi chạy, em làm sao bây giờ?”

Bùi Dịch sắc mặt khẽ biến thành hồng, trên mặt lại nghiêm trang: “Trở về mang cho em mấy xiên thịt nướng trước cửa trường học”

Tô Thi Thi theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt. Miệng cô thèm khát thịt nướng ở quán kia thật lâu rồi, Bùi Dịch trước vẫn không cho cô ăn những thứ đồ ăn không tốt cho sức khỏe này…

Không đúng!, các bạn có gì thắc mắc có thể inbox trực tiếp để được giải đáp. “Bùi Dịch, anh trở về!” Tô Thi Thi khóc không ra nước mắt.

Cô muốn như thế nào giải thích chuyện bồn cầu bị nhét đầy lá bưởi? sẽ bị cười đến chết thôi!

Bùi Dịch liền như vậy chạy. Tô Thi Thi vẻ mặt đau khổ, ghé vào bồn cầu, mang theo cái bao tay hì hục nửa giờ mới dọn sạch sẽ.

Thẳng đến giờ cơm tối Bùi Dịch mới trở về, Tô Thi Thi nhìn đến anh là tay không trở về, không có bóng dáng thịt nướng của cô, lúc này liền nổi giận.

Phương Ngọc Hoa cùng Tiểu Ưu bọn họ đều đã mạc danh kỳ diệu.

Hai người tụ cùng một chỗ, nho nhỏ nói thầm.

“Có phải hay không mang thai rồi hả? Nghe nói phụ nữ có thai tính tình thất thường?”

“Lão phu nhân, con cảm thấy được có thể lắm. Gần đây phu nhân tính tình sớm nắng chiều mưa đêm về có bão lắm.”

Nếu để cho Tô Thi Thi biết bọn họ đang nghĩ cái gì, phỏng chừng sẽ buồn bực chết.

Mà lúc này, càng thêm buồn bực còn có một người.

Chọn tập
Bình luận