Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 524: Cô chính là liều mạng phát cáu

Tác giả: Trần Mạc Tranh
Chọn tập

“Cô ấy đi gặp hắn rồi hả? Chết tiệt, tôi muốn ra ngoài!” Trong phòng giam giữ cục cảnh sát, Bùi Dịch muốn bùng nổ rồi.

“Cậu có phải đầu óc cũng úng nước rồi hay không?” Tần Phong dở khóc dở cười, “Cậu nghĩ tới nơi này chơi đùa sao? Nghĩ muốn tiến vào liền đến, nghĩ ra đi liền ra ngoài.”

Bùi Dịch sắc mặt cứng đờ, xấu hổ ngồi đến trên ghế.

Nghe đến vợ mình muốn đi gặp tình địch, có người đàn ông nào có thể ngồi yên được.

“Hắn cố ý để cho người ta nói cho cậu, chính là muốn nhìn đến cậu sốt ruột, cậu thật đúng là thiếu kiên nhẫn mà?” Tần Phong tức giận nói.

Ngay tại vừa rồi, Tần Phong còn đang nghĩ muốn làm như thế nào thay Tô Thi Thi giấu diếm, kết quả một người không biết từ đâu bỗng nhiên chạy vào nói cho Bùi Dịch Bùi phu nhân  đi gặp Hỗ Sĩ Minh rồi.

Được, lần này cái gì đều không cần phải nói rồi.

Bùi Dịch sắc mặt trầm trầm, có vẻ có chút nôn nóng: “Cô ấy hiểu rõ ý của tôi, cô ấy sẽ không đi gặp hắn. Tần Phong, cậu nói xem tên đần độn kia có phải muốn làm cái gì hay không?”

Đây mới là chuyện Bùi Dịch lo lắng nhất. Anh hiểu biết Tô Thi Thi, cô tuyệt đối không phải người thích tự ngược mình. Cô hẳn không ủy khuất chính mình đi gặp Hỗ Sĩ Minh.

“Hiện tại cô ấy đi gặp hắn, nhất định là đi dò xét tình hình, cùng với…”

“Yên tâm đi, chính là khả năng làm rối chuyện của vợ cậu là ai cũng biết rồi, khẳng định sẽ không ăn thiệt thòi.” Tần Phong an ủi.

Vừa dứt lời, Bùi Dịch mắt như phi đao liền bắn qua.

“Hắn ngăn đón Tô Thi Thi không cho cô ấy vào gặp tôi, chính là vì cái chủ ý này!” Bùi Dịch tức giận nói đến.

Tần Phong lườm máy theo dõi ở một góc bên kia, muốn nói lại thôi.

Từ sau khi Bùi Dịch gặp chuyện không may, vốn dĩ rất nhiều người theo chân bọn họ có giao tình hợp tác đều đã rời xa rồi. Mọi người là hiện thực, chân chính có thể đối xử chân thành với nhau có thể có mấy người.

“Yên tâm đi, em ấy sẽ không có việc gì.” Tần Phong vỗ vỗ bả vai Bùi Dịch.

Bùi Dịch ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh: “Cậu đi đón cô ấy đi.”

Tần Phong trừng mắt: “Cậu liền không có những lời khác muốn nói với tôi?”

“Để cho vợ tôi giữ gìn bảo vệ tốt nhà của chúng tôi.” Bùi Dịch mặt không chút thay đổi nói.

Tần Phong:…

Thật sự là hoàng đế không gấp thái giám gấp, anh đây là lo cái gì!  Tần Phong sau khi rời khỏi, đối thoại của hai người trong phòng giam giữ một câu cũng không sót truyền vào lỗ tai Hỗ Sĩ Minh.

Hỗ Sĩ Minh vốn dĩ tâm trạng rất tốt, bởi vì Tô Thi Thi không có động tĩnh tâm lại rớt xuống đáy cốc.

Nhưng vừa rạng sáng ngày thứ hai, cô đã tới rồi.

Tô Thi Thi nhìn kiến trúc tòa cao ốc trước mắt này cũng không phải cực kỳ xa lạ, hơi hơi hít vào một hơi.

Cô không phải lần đầu tiên đến chỗ này, nhưng mà lần đầu tiên tiến vào văn phòng Hỗ Sĩ Minh.

Bí thư như là sớm liền biết cô muốn tới, một đường khách khí hữu lễ, đem cô an toàn đưa đến văn phòng Hỗ Sĩ Minh. Chỉ là khi cô đi vào thời điểm, bảo an cầm dùng dụng cụ kiểm tra đo lường ở trên người cô cẩn thận kiểm tra mấy lần rồi.

“Sợ tôi mang theo vũ khí cùng hắn sống mái với nhau sao?” Tô Thi Thi nhíu mày. Cô có phải có phần đánh giá cao Hỗ Sĩ Minh rồi hay không?

Nơi xa, có hai người phụ nữ sắc mặt không tốt nhìn bóng lưng Tô Thi Thi, trên mặt biểu tình hoàn toàn không tương đồng.

“Anh tôi như thế nào liền là đối với cô ta cảm thấy hứng thú như vậy!” Mới vừa về nước Hỗ Minh Phỉ căm giận nói.

“Cô ấy cùng tôi trước kia rất giống.” Trạm Dẫn Lan nhìn cửa văn phòng kia chậm rãi khép lại, âm u mà nói. . Cô ta cũng từng nghĩ qua, Bùi Dịch lựa chọn Tô Thi Thi, có phải là vì cùng cô ta năm đó rất giống hay không.

“Dừng, bản thân cảm giác thật tốt.” Hỗ Minh Phỉ khinh thường liếc cô ta một cái, xoay người đi tới.

“Đúng là người phụ nữ tự kỷ, đợi cho chuyện này kết thúc, cô hẳn cái gì cũng không đúng rồi.” Hỗ Minh Phỉ ở trong lòng nói thầm, lại vẫn là có chút lo lắng.

“Không biết anh muốn cùng Bùi Dịch đấu đến mức nào. Người kia…” Hỗ Minh Phỉ trước mắt tựa hồ hiện ra dáng vẻ Bùi Dịch, lắc lắc đầu, “Có phần đáng tiếc rồi. Tôi rất không dễ dàng nhìn trúng một người như vậy.”

Cô ta quay đầu nhìn thoáng qua cửa văn phòng đang đóng chặt kia, có chút bất đắc dĩ.

Đánh chết cô ta cũng không dám cùng anh trai mình đối nghịch, chỉ có Tô Thi Thi cùng Trạm Dẫn Lan cái  loại ngu xuẩn này, mới có thể cảm thấy được anh trai cô ta thật sự dễ ức hiếp như vậy!

Tô Thi Thi kỳ thật cho tới bây giờ không từng nghĩ Hỗ Sĩ Minh là một người dễ ức hiếp. Tựa như giờ phút này, thái độ của cô là cực kỳ thận trọng.

“Tô tiểu thư, muốn gặp em một lần không dễ dàng nha.” Hỗ Sĩ Minh ngồi ở trên ghế, nữa thân thể bị bàn làm việc chặn, ngẩng đầu cười như không cười nhìn Tô Thi Thi.

Tô Thi Thi vẫn như cũ không nói gì, chỉ là trầm mặc nhìn hắn, giống như là muốn nhìn thấy trong linh hồn của hắn một dạng.

“Như thế nào, đột nhiên phát hiện chính mình yêu tôi rồi hả?” Hỗ Sĩ Minh đứng lên, tâm tình tốt hẳn lên nhìn Tô Thi Thi. Cái kia, ngay sau đó, hắn vậy mà nhìn đến Tô Thi Thi gật gật đầu.

Tô Thi Thi thật sự nhìn hắn, nheo mắt lại, chậm rãi nói: “Tôi trước kia không thật sự nhìn kỹ đến anh. Hiện tại vừa thấy, phát hiện dáng vẻ của anh quả thật không tệ.”

Không biết sao lại thế này, Hỗ Sĩ Minh đột nhiên cảm giác chính mình trái tim thùng thùng nhảy dựng một phen.

“A…, vậy em bây giờ muốn trở thành tình nhân của tôi sao?” Hỗ Sĩ Minh vẻ mặt bình tĩnh áp chế sóng cuộn trong lòng, một đôi mắt đào hoa xinh đẹp tràn ngập tà khí.

Tô Thi Thi nhíu mày, thất vọng nói: “Tôi nghĩ anh đang muốn nói, để cho tôi ly hôn, sau đó gả cho anh.”

“Xem ra Tô tiểu thư đối với chính mình cực kỳ tự tin.” Hỗ Sĩ Minh tâm tình càng tốt rồi.

Tô Thi Thi thẳng tắp nhìn hắn, sắc mặt bỗng nhiên nghiêm trọng lên: “Đồng Đồng đâu?”

“Thằng bé ở Hỗ gia cực kỳ an toàn.”

“Hỗ Quân Nhạc trông chừng?” Tô Thi Thi nghi ngờ nói.

Hỗ Sĩ Minh ngẩn ra, không thể không bội phục Tô Thi Thi. Co gái này đoán một lần liền chuẩn.

“Dù sao cũng là em trai của nó, nó chủ động yêu cầu cùng thằng nhóc kia.” Hỗ Sĩ Minh nói.

“A….” Tô Thi Thi gật gật đầu, nhìn Hỗ Sĩ Minh, ngữ khí cực kỳ trầm trọng, “Anh muốn thế nào mới bỏ qua Bùi Dịch?”

Rốt cục hỏi trọng điểm sao?

Hỗ Sĩ Minh không biết chính mình là thất vọng hay vẫn lại là chờ mong, hắn vốn dĩ còn tưởng rằng Tô Thi Thi sẽ nhiều kiên trì một hồi.

Tô Thi Thi thấy hắn không nói lời nào, cho rằng hắn không tính toán buông tha Bùi Dịch, vội vàng hướng tới hắn đã đi tới.

Hỗ Sĩ Minh rời khỏi bàn làm việc, đi đến cạnh bàn.

Tô Thi Thi đột nhiên nhào vào trong lòng hắn, ngửa đầu thâm sâu nhìn hắn: “Anh muốn thế nào mới có thể buông tha anh ấy?”

Hỗ Sĩ Minh thân thể tại một khắc Tô Thi Thi nhào vào ngực mình kia mạnh cứng đờ, nhưng lập tức, cũng có chút tâm viên ý mã hẳn lên.

Tô Thi Thi cùng những người phụ nữ khác của hắn không giống nhau, trên người không có mùi nước hoa, lại lộ ra một mùi thơm ngát. Chính vì như vậy vừa nghe, khiến cho hắn…

“Em bây giờ là đang vốn định dùng chính mình làm giao dịch?” Hỗ Sĩ Minh cúi đầu nhìn cô.

Tô Thi Thi mũi đau xót, hốc mắt hồng hồng, ủy khuất lại bất đắc dĩ nói: “Chẳng thế thì anh nói tôi có thể như thế nào? Anh không phải muốn tôi sao? Chẳng thế thì anh hà tất trăm phương nghìn kế uy hiếp tôi tới gặp anh như vậy?”

Tô Thi Thi vừa nói, một bên đem cả thân thể đều dựa vào ở trên người Hỗ Sĩ Minh, tay phải theo bụng của hắn chậm rãi hướng lên trên vuốt ve, khiêu khích lướt qua trong ngực của hắn, mò lên lỗ tai của hắn.

Cùng lúc đó, một chân của cô chậm rãi đưa lên, giống như là dụ hoặc hắn một dạng.

Hỗ Sĩ Minh đáy mắt lóe sáng quét xuống hỏa dục.

Người phụ nữ này là đang câu dẫn hắn sao? Chết tiệt, hắn phát hiện chính mình vậy mà thật sự có phần khống chế không nổi.

“Tô tiểu thư, em có phải quá tin tưởng chính mình rồi hay không?” Hỗ Sĩ Minh sắc mặt mạnh trầm xuống, châm chọc nhìn Tô Thi Thi, “Em thật sự cảm thấy được, chính mình đáng giá như thế?”

Ngay tại hắn nói chuyện một khắc kia, Tô Thi Thi sắc mặt cũng là mạnh trầm xuống, tay đồng loạt bắt được chiếc giày từ chân vừa giơ lên, dùng lực hướng phía trước đâm tới.

“Hỗ Sĩ Minh, anh lấy cái gì so cùng Bùi Dịch!” Âm thanh trong veo mà lạnh lùng, hỗn hợp với tiếng gầm thét của người đàn ông, ở trong phòng làm việc đột nhiên vang lên.

Ngoài mấy bé bên nick cũ qua, có nhiều bạn cũng gọi tui là gấu, sao biết mà gọi hay vậy???

Chọn tập
Bình luận