Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Chú À! Đừng Nên Thế!

Chương 175: Fast & Furious

Tác giả: Trần Mạc Tranh
Chọn tập

Vâng bạn mới ôm xong 1 bộ truyện. Giờ bạn đăng truyện cho mn đây. Fast & Furious phiên bản nhà bạn ????????????????????????????????

Không khí bên trong chiếc Lincoln cực kỳ an tĩnh, đây là Tô Thi Thi lần đầu tiên cùng Nhậm Tiếu Vi đơn độc ở chung một chỗ, hơn nữa còn là không gian chật hẹp bên trong xe, cảm thấy được có chút khó chịu.

“Tô tiểu thư không cần khẩn trương. Cô là người thông minh, tôi cũng không vòng vo, liền trực tiếp nói thẳng.” Nhậm Tiếu Vi nhìn về phía trước nói.

“Bùi Dịch trước trước mặt mọi người hướng Tô tiểu thư cầu hôn, Tô tiểu thư cũng đã đồng ý. Như vậy cô hiện tại chính là vị hôn thê của Bùi Dịch, mong rằng Tô tiểu thư tự trọng, không cần làm ra những chuyển tổn hại làm cho nó mất mặt.”

Tô Thi Thi sắc mặt khẽ biến thành hơi trầm tiếp xuống, gian nan xả ra một nụ cười tươi tắn, tận lực bình tĩnh hỏi han: “Không biết cháu đã làm cái gì tổn hại đến mặt mũi của anh ấy?”

“Xem ra Tô tiểu thư còn không biết.” Nhậm Tiếu Vi nhìn Tô Thi Thi liếc mắt một cái, “Cô có thể xem tin tức hôm nay liền biết.”

Tô Thi Thi tim đập mạnh liên hồi, từ trong túi xách rất nhanh lấy điện thoại ra. Vừa mới mở khóa màn hình, liền phát hiện có quá nhiều cuộc gọi chưa tiếp, lại vẫn có rất nhiều tin nhắn.

“Hẳn không là…” Tô Thi Thi rất nhanh nhìn lướt qua, phát hiện có sư huynh cô gọi dến, rất nhiều tin nhắn.

“Sư muội, chuyện ngày hôm qua bị người ta nói thêm nói bớt rồi, em khẩn trương để cho Bùi tiên sinh xử lý một phen.”

Hẳn không nghiêm trọng như vậy chứ?

Tô Thi Thi khẩn trương mở đường link anh gửi đến, vừa thấy đến tiêu đề của tin tức kia, mặt trắng xanh trắng bệch.

“Vị hôn thê của ông chủ lớn bên ngoài… Tranh giành tình yêu, tức giận đánh bom kho chứ hàng.”

Khốn kiếp

Tô Thi Thi nhịn không được nghĩ muốn chửi bậy rồi, đây là phóng viên của tờ báo nào viết như vậy, cô muốn tố cáo hắn phỉ báng!

Cô vội vàng nhìn lướt qua, nhưng lại một tin tức nóng hổi làm cô thiếu chút nữa phát điên rồi.

Trên tiêu đề là hình ảnh cô cõng Hỗ Quân Nhạc không mặc quần chạy ra ngoài, tất cả các trang báo đều đã chỉ trích cô cho cắm sừng Bùi Dịch!

Mặt khác lại vẫn có mấy cái link, thậm chí đem hình ảnh cô cùng Hỗ Phó tổng của xây dựng Minh Đỉnh đào bới ra, cảnh hai người lúc ở bãi biển nước ngoài kia cô tuột quần anh ta.

Tô Thi Thi cực kỳ vinh hạnh được tôn thành ma nữ cuồng cởi quần!

Bùi Dịch liệu định không sai, Hỗ Sĩ Minh không phải là án binh bất động, mà đã sớm âm thầm ra tay rồi.

Những thứ tin tứcnày, ở Bắc Kinh này ngoại trừ anh ta còn có ai dám làm như vậy!

“Tô tiểu thư đã xem rồi chứ?” Nhậm Tiếu Vi sắc mặt đã kéo xuống, “Cô đã muốn làm vợ của Bùi Dịch, như vậy phiền toái cô sau này chú ý tới lời nói và việc làm của mình, bằng không tôi tuyệt đối sẽ không chấp nhận cô.”

Tô Thi Thi hít sâu một hơi, rất muốn nói cho dù là tôi làm cực kỳ tốt đi nữa người cũng sẽ không chấp nhận tôi đúng không?

Nhưng mà cô vẫn chưa kịp nói chuyện, đột nhiên nhìn cảnh tượng bên ngoài cửa sổ, đồng tử mạnh co rụt lại.

Chỉ thấy ngoài cửa sổ không biết ctừ lúc nào đã bị mấy chiếc xe tải màu đen vây quanh, nháy mắt tiếp theo liền nghe đến bọn họ phát ra một tiếng ‘két’ phanh gấp lại, lái xe đạp lên thắng xe lập tức dừng lại, xe bị dồn ép đứng ở giữa đường.

Tô Thi Thi theo bản năng chắn trước mặt Nhậm Tiếu Vi, hai mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Chỉ thấy một đám người mặc đồ đen từ trên xe tại nhảy xuống, hướng tới xe của bọn họ vây quanh lại.

Một đám mặc đồ Tây đen, thắt cà vạt đen, mang kính đen, vừa thấy liền biết không phải người tốt.

Những người đó động tác rất nhanh, trong nháy mắt liền đi tới bên ngoài xe.

“Tô tiểu thư, Hỗ tiên sinh cho mời.” Cầm đầu đám người mặc đồ đen kia đứng bên ngoài cửa xe nhìn Tô Thi Thi nói vọng vào, giọng nói trong veo mà lạnh lùng.

Hỗ điên khùng?

Tô Thi Thi sắc mặt nghiêm nghị, hướng về phía lái xe thốt ra: “Chú Lý, lái xe!”

Nói đùa, cô không phải kẻ ngốc, tự dưng đâm đầu đi theo bọn họ làm gì? Ai biết cái người điên kia sẽ làm gì với cô!

Gần như là cùng thời khắc đó, lái xe cấp khởi động xe, hướng tới chiếc xe tải chắn ở trước mặt bọn họ đụng vào rồi lách qua chạy đi.

!

Một tiếng vang thật lớn, mang đến chấn động cực lớn.

Nhậm Tiếu Vi sợ tới mức a một tiếng, lui ở trong góc, sắc mặt trắng bệch.

Đám người mặc đồ đen kia hiển nhiên không nghĩ tới Tô Thi Thi sẽ đột nhiên làm như vậy mặt biến sắc, thiếu chút nữa bị xe đụng ngã lăn.

Hắn ta nhìn hướng xe chạy đi, sắc mặt băng lãnh: “Đuổi theo!”

Một đám người nhanh chóng về chiếc xe mìh, đuổi sát không rời.

Bên trong chiếc xe Lincoln màu bạc, Tô Thi Thi tiếp sát đến bên cạnh Nhậm Tiếu Vi, che bà ở dưới gầm ghế, môi mỏng nhếch, tim đập mạnh điên cuồng không ngừng lo sợ.

Cái người điên kia tới cùng muốn làm cái gì?

Cô đột nhiên nhớ tới trận nổ mạnhngày hôm qua, trong lòng phiền não hẳn lên.

Từ hôm qua lúc Bùi Dịch phản ứng chạy đến, xem ra trận nổ mạnh kia không đơn giản như vậy. Hiện tại Hỗ điên khùng vừa muốn tới bắt cô, tới cùng là vì cái gì?

“Két…” Chiếc Lincoln màu bạc một cái đột nhiên thay đổi phương hướng rẽ gấp, bỏ lại 2 chiếc xe tải màu đen đang đuổi theo phía sau kia, lấy tốc độ cực nhanh hướng tới vùng ngoại ô chạy đi.

Tô Thi Thi không kịp nghĩ nhiều, vội vàng quay đầu lại nhìn thoáng qua, phát hiện phía saubọn họ đi theo ít nhất năm chiếc xe, có xe tải cũng có xe có rèm che dạng phổ thông, thậm chí còn có một chiếc thể thao màu đen!

Đây là tại đóng phim sao? Fast & Furios?

Tô Thi Thi cảm thấy được này toàn bộ chuyện này không chân thực chút nào, những người này cũng quá trắng trợn rồi!

“Phu nhân, Tô tiểu thư ngồi yên!” Từ phía sau bên cạnh xuất hiện hai chiếc xe bọc cánh hai bên lao thẳng đếnChú Lý nắm chặt lấy tay lái, cau mày, khi nói chuyện mạnh đem tay lái hướng bên trái xoay một đánh, xe nháy mắt một cái lết bánh tạo thành một đường cong cháy xém trên đường, như mũi tên rời nỏ phóng đi, hướng tới phía trước một con đường nhỏ chạy đi.

Phía sau hai chiếc xe kia không kịp chú ý, phịch một tiếng đụng vào nhau, phát xuất tiếng động vang trời.

Tô Thi Thi thân thể run run một phen, theo bản năng hướng tới sát Nhậm Tiếu Vi thêm một chút.

Nhậm Tiếu Vi ngàn vạn lần đừng gặp chuyện không may, bằng không cô làm sao ăn nói cùng Bùi Dịch!

Nhậm Tiếu Vi lui ở trong góc, trên mặt đều là mồ hôi lạnh, thấp giọng hỏi: “Bọn họ là ai?”

“Cháu cũng không biết.” Tô Thi Thi ấp úng nói, lập tức lại nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Để cho cô kinh ngạc nhất chính là, khả năng lái xe của chú Lý này đạt biệt phi thường, đã đem những cái này xe kia bỏ một khoảng cách, bọn họ tạm thời an toàn rồi.

Chú Lý đối với đường phố ở Bắc Kinh này đặc biệt quen thuộc, đi xuyên qua các con hẻm, chỉ mới 10 phút liền đem những người đó cắt đuôi được rồi.

Tô Thi Thi cả người giống như bị hút hết sức lựuc, vô lực ngã ở trên ghế.

Cuối cùng an toàn rồi!

Xe két một tiếng dừng lại, Tô Thi Thi lướt nhìn ra ngoài, phát hiện chú Lý vậy mà đem xe chạy về đến bên ngoài cao ốc của xây dựng Tiệp Khắc rồi.

“Đã không có việc gì rồi.” Chú Lý nhìn nhìn kính chiếu hậu trong xe nói, “Phu nhân cùng Tô tiểu thư có sao không?”

“Tôi không sao, bất quá phu nhân…” Tô Thi Thi đem Nhậm Tiếu Vi đỡ đến trên chỗ ngồi, chỉ thấy mặt bà sắc trắng bệch, cả người lại lạnh run.

Vừa rồi lại là đột nhiên thay đổi tốc độ, nhanh điên cuồng còn liên tục rẻ trái rẻ phải, rồi thắng gấp, liền giống như đi tàu lượn cao tốc trong khu vui chơi vậy, Nhậm Tiếu Vi hiện tại tất cả đầu óc đều là choáng quáng, từng cơn buồn nôn ào đến, bệnh choáng váng đầu lại tái phát.

“Mẹ.” Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một giọng nói quen thuộc.

Ngay sau đó, cửa xe được mở ra, Tô Thi Thi nhìn thấy đầu tiên chính là một đôi tay thon dài. Ngay sau đó, đôi tay kia ôm lấy Nhậm Tiếu Vi, đem bà từ trong xe ôm ra ngoài.

“Bùi Dịch…” Tô Thi Thi hốc mắt nóng lên, đột nhiên trong lúc đó lại không dám đối mặt với.

Là cô làm hại mẹ anh rồi.

“Có chỗ nào không thoải mái sao?” Tô Thi Thi đang nghĩ ngợi, trước mắt đột nhiên xuất hiện một đôi tay, Bùi Dịch khom lưng nhìn cô.

Tô Thi Thi trong lòng ấm áp, cầm tay anh, lắc lắc đầu: “Tôi không sao, bác gái thế nào?”

“Bệnh choáng váng đầu của mẹ tôi lại tái phát, tôi hiện tại muốn đưa bà ấy đi bệnh viện.” Bùi Dịch đem Tô Thi Thi kéo ra ngoài, thấp giọng nói.

“Tôi đi cùng các người…”

“Không làm phiền Tô tiểu thư.” Nhậm Tiếu Vi cắt ngang lời Tô Thi Thi đang nói, nhíu mày xoa huyệt Thái Dương, sắc mặt vẫn như cũ trắng bệch.

Tô Thi Thi trong lòng giống như là bị nhét đá vào người vậy, nặng nề lại cực kỳ khó chịu.

Cô cúi thấp đầu, đối với Bùi Dịch nói: “Vậy mọi người mau đi đi. Vừa rồi, tôi…”

“Tôi biết.” Bùi Dịch ôn nhu xoa tóc Tô Thi Thi, “Ở yên trong công ty, ngoan ngoãn chờ tôi trở lại, được không?”

Tô Thi Thi ngẩng đầu nhìn anh một cái, nhìn đến đáy mắt anh cất giấu thương tiếc, trong lòng se lại.

Cô gật đầu: “Tôi không sao, chờ anh trở về nói chuyện.”

Bùi Dịch này mới yên phóng theo Nhậm Tiếu Vi ngồi vào trong xe.

Tô Thi Thi nhìn theo bóng dáng chiếc xe của bọn họ đi khuất mới xoay người đi vào công ty.

Một hồi rung sợ kinh người, mang theo vô số nghi vấn, đè nặng trong lòng cô, cực kỳ phiền não.

Bên trong xe Lincoln, Bùi Dịch nhìn tựa vào ở trên ghế căng thẳng nhìn mẹ mình hai mắt nhắm lại, ánh mắt trầm lắng

Vừa rồi lúc anh nhận được tin tức liền vội cã chạy đến đây, không nghĩ tới mọi chuyện so với anh tưởng tượng vẫn còn nghiêm trọng hơn rất nhiều

“Hỗ Sĩ Minh, khá lắm!”

Dám bắt cóc người của anh, thực sự xem anh là chết rồi sao?

Bùi Dịch lấy điện thoại ra, gửi cho Tần Phong cái tin nhắn.

“Kế hoạch có thể bắt đầu.”

Họa Thủy Đông Dẫn, ngồi yên xem hổ đấu, chọc tới anh nên trả giá thật nhiều!

Mọi người thấy sao? (づ▔3▔)づ

Bạn còn kém lắm đừng chê cười

Chọn tập
Bình luận