Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Sinh Con Thời Mạt Thế

Chương 40: Hình như là tô tô

Tác giả: Bao Bao Tử
Chọn tập

Tô Tô ngồi yên trong xe, nheo mắt nhìn cánh cửa thép mở ra. Một chiếc xe Volvo tiến vào. Tốc độ của xe rất nhanh, đèn xe vẫn còn dính nội tạng và vết máu đỏ thẫm, đi vụt qua bên cạnh xe Tô Tô tiến thẳng vào trong khu biệt thự.

Người có thể làm cho cổng chính của khu biệt thự tự động mở chắc chắn là chủ của một tòa biệt thự nào đó. Khu biệt thự này cũng không phải chỉ có một mình Tô Tô. Người ta có thoát ra khỏi tầng tầng lớp lớp vòng vây của lũ zombie, đó chính là bản lĩnh của người ta, muốn tìm một chỗ trú ẩn nghỉ ngơi tạm thời, Tô Tô cũng không thể đuổi người ta đi.

Cô chỉ nhìn lướt qua biển số xe của chiếc Volvo đó, cảm thấy biển số xe này quen quen nhưng không nhớ ra được. Tô Tô không nghĩ nữa, cô đạp chân ga, đi thẳng ra khỏi cửa khu biệt thự đi ngược chiều với chiếc xe Volvo kia.

“Người lái xe… hình như là Tô Tô!”

Tạ Thanh Diễn ngồi trên ghế phụ trong chiếc xe Volvo, kéo lại chiếc áo lông vũ màu trắng bẩn thỉu trên người, nghiêng đầu nói với Tạ Hào Thế đang ngồi lái xe. Áo hắn dính không ít máu, cổ băng bó, tóc tai bù xù dính một ít dầu mỡ, cực kỳ nhếch nhác.

Tạ Hào Thế nhướng mày, lái xe chậm lại một chút, liếc nhìn Tạ Thanh Diễn, dường như đang đợi xem Tạ Thanh Diễn nói gì, nhưng điều khiến Tạ Hào Thế hơi thất vọng là trừ câu đó ra, Tạ Thanh Diễn không mở miệng nói thêm, càng không bảo anh quay xe lại đuổi theo chiếc xe Jeep kia xem thế nào.

Cả thế giới đều phát điên rồi. Bọn họ khó khăn lắm trải qua gian nan mới chạy đến khu biệt thự ở ngoại thành. Thấy lũ zombie ở xung quanh ít hơn một chút, bây giờ lại đi ra ngoài, Tạ Thanh Diễn đương nhiên không chịu.

“Anh đưa em đến biệt thự của anh trước, rồi lại lái xe đi ra ngoài tìm Tô Tô.”

Tạ Hào Thế đột nhiên đạp chân ga, lúc này chỉ muốn nhanh chóng đưa Tạ Thanh Diễn đến cửa biệt thự, bởi vì vừa nãy trong lúc lơ đãng, anh có liếc nhìn người ngồi trong xe Jeep, nhìn giống Tô Tô thật.

Tạ Thanh Diễn ngồi trên ghế phụ, mấp máy môi nhưng không nói chuyện. Hắn nghiêng đầu về vị trí cũ, làm như không nghe thấy lời Tạ Hào Thế.

Mau chóng lái xe vào trong garage, Tạ Hào Thế mím chặt môi, không nói câu nào, dẫn Tạ Thanh Diễn xuống xe, đi vào biệt thự. Anh vội vàng đi lên tầng, thay bộ quần áo thể thao thường mặc khi đi tập; bộ đồ màu đen lót thêm lớp nhung, chất lượng đã được kiểm định, nổi bật trên người anh, nhìn tràn đầy sức sống.

Thay quần áo xong, Tạ Hào Thế hít sâu một hơi, gương mặt lạnh nhạt ra chiều suy nghĩ, mở két sắt dưới tủ quần áo trong phòng ngủ ra, gạt những xấp tiền xếp thành đống bên trong, lấy ra một khẩu súng, một hộp đạn. Anh lại tìm một cái balo thể thao, nhét mấy hộp đạn còn thừa vào trong đó.

Sau đó, Tạ Hào Thế chạy xuống dưới nhà. Anh chạy đến bên cạnh cửa chính, mở tủ giầy ra, lấy một đôi giày thể thao thích hợp cho việc chạy nhảy, vừa đi giày vừa quay đầu lại nhìn. Anh nhăn trán nhìn Tạ Thanh Diễn vẫn đang ngồi trên ghế salon, mặt mày ngơ ngác như chưa tỉnh táo lại. Cậu em họ này của anh cái gì cũng tốt, chỉ có tâm lý chịu đựng quá kém.

Tạ Hào Thế không quan tâm đến hắn nữa, tay cầm súng, lưng đeo ba lô thể thao màu đen, đi thẳng đến bãi để xe, lái xe ra khỏi bãi để tìm Tô Tô.

Tô Tô đang lái xe không hề biết bên cạnh căn nhà cô đã thu xếp ổn thỏa có hai người nhà họ Tạ, một kẻ thù cô phải giết, một cao thủ đệ nhất trong tương lai ở mạt thế. Giờ cô chỉ quan tâm đến việc tìm được Trạc Thế Giai sớm mà thôi.

Cô đi một mạch ra khỏi cổng lớn của khu biệt thự Quả Táo. Dưới ánh đèn đường sáng trưng, cô lờ mờ thấy vài con zombie đang vật vờ trên đường. Tô Tô ngứa ngáy chân tay, lái xe xông thẳng lên phía trước, đâm thẳng vào, rồi di đi di lại; không cần dùng dị năng, cũng không cần tự mình ra tay, mấy con zombie đã bị cô dày vò tan nát.

Tô Tô xuống xe, lấy tinh hạch rồi ở nguyên chỗ đó chờ một lúc, nhìn mấy con zombie ở phía xa đang chậm chạp đi về phía mình. Tô Tô sốt ruột, quay trở lại xe, cầm dao tông, xông lên phía trước, chém một nhát chết một con, hệt như bổ dưa. Cô bổ đôi đầu những con zombie này ra, lật lưỡi dao một cái, tinh hạch trong đầu chúng bay vào lòng bàn tay Tô Tô.

Tô Tô nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, lại nhìn đoạn đường trước mặt. Về cơ bản, mấy con zombie lang thang trên đoạn đường này đã bị cô giết hết chỉ trong khoảng mười phút. Cô không muốn đến những chỗ xa hơn vì không đủ thời gian, cô sợ mình đi lâu cha mẹ sẽ phát hiện ra cô không ở trong phòng, phải chạy đi tìm cô.

Lại liếc nhìn cây xăng ở bên cạnh đồn công an, Tô Tô đi về xe Jeep, lái xe đến cây xăng. Cô phải đổ xăng, sau đó tìm thêm mấy bình đựng xăng nho nhỏ, loại có thể đặt trong cốp xe, tiện thể càn quét mấy cửa hàng tiện lợi cạnh cây xăng.

Ở cây xăng chỉ có vài con zombie đang đi vật vờ, nhưng không còn người nào may mắn sống sót, có lẽ những người may mắn sống sốt không biến thành zombie thì cũng chạy trốn đến nơi nào đó rồi. Can xăng được cất trong kho bên cạnh cửa hàng tiện lợi, có rất nhiều loại, chúng được làm bằng nhựa trắng, có nhiều kích cỡ khác nhau. Đây là những loại chuyên cung cấp cho các mối hàng.

Tô Tô lấy 10 cái can xăng loại to, rồi hạ ghế sau xe Jeep nằm ngang ra. Đầu tiên, cô đổ đầy xăng cho xe Jeep, sau đó lại đổ đầy xăng vào can, xách từng can để vào trong xe, cuối cùng cô vào cửa hàng tiện lợi để kiếm đồ.

Khi lấy đồ cô rất cẩn thận, cái gì cần cô mới lấy, không cần thì thôi. Nhà cô chỉ có bốn người, căn bản không cần dùng quá nhiều đồ. Tô Tô cố gắng lấy hết những đổ dùng sinh hoạt, một vài đồ dùng sinh hoạt hết rồi, sau này vẫn có thể ra ngoài cướp.

Không lấy được đồ Tô Tô cũng không tiếc. Cứ để chúng ở đó, sau này có lẽ sẽ có người may mắn sống sót đến lấy, một gói khoai chiên, một túi thực phẩm chín, hoặc một hộp đồ ăn biết đâu lại khiến cho một người may mắn sống sót có dũng khí sống tiếp. Vì thế, hà tất phải ôm đồm quá nhiều, vơ vét hết cả những thứ mình có thể nhìn thấy chứ? Bản thân cũng không dùng hết.

Bận rộn một tiếng đồng hồ, lúc này Tô Tô mới ôm một đống đồ đi đến cổng đồn cảnh sát, mở cửa lên xe, chừa lại ghế phụ cho Trạc Thế Giai.

Xe của cô rời đi chưa được bao lâu thì chiếc Volvo của Tạ Hào Thế đã đuổi tới. Tạ Hào Thế cho rằng ra khỏi cổng lớn của khu biệt thự Quả Táo sẽ gặp phải zombie, nhưng trên đường đi zombie toàn nằm trên mặt đất, con thì bị nghiền thành bánh nhân thịt, con thì bị bổ đôi đầu, óc chảy be bét.

Anh nhăn mặt, đè nén cảm giác buồn nôn trong lòng, đi tìm theo hướng xác zombie rải rác trên đường, cuối cùng phát hiện một chiếc xe Jeep đỗ ở trước cổng đồn cảnh sát gần khu biệt thự Quả Táo.

Tạ Hào Thế quan sát một chút, phát hiện mấy con zombie xung quanh xe Jeep đã bị giết sạch, chết khá là thê thảm. Chỉ còn hai con zombie bị nhốt trong hai bốt cảnh sát của đồn, hình như IQ chẳng còn, đang đập đầu vào cửa kính, muốn ra ngoài mà không ra được, còn không biết tự mở cửa.

Chọn tập
Bình luận