Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 245

Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y
Chọn tập

Nàng từng ngụm từng ngụm hít thở, cảm giác như được sống lại, đúng lúc này hắn lại tiến mặt đến gần, hôn nhẹ trên môi nàng “Sớm! Thích nụ hôn sớm này không?”

“Ừm……” Nàng hàm hồ đáp lời, theo bản năng chạm nhẹ vào môi, hơi thở của hắn rõ ràng rất gần trên mặt nàng.

“Em nên rời giường.” Hắn trầm thấp tiếng nói cười khẽ, ánh mắt quyến luyến đôi môi đỏ mọng của nàng, xốc chăn xuống giường.

Nàng nhìn đồng hồ, tám giờ hơn, vội vàng xoay người rời giường, ở trong hành lý tìm đồ công sở màu trắng mặc vào, rửa mặt chải đầu xong, vừa thấy thời gian còn ước chừng có thừa, nàng lững thững vào phòng bếp.

Rửa sạch một cây hoàng qua, cắt chút lá hoàng qua, lại rửa sạch mấy cây rau xà lách tươi mơn mởn, lại lấy một chút sốt cà chua, vài miếng phun tư, nàng tính làm một cái sandwich đơn giản cho mình.

Nàng đánh trứng vào chảo, đến lúc trứng đã sắp chín, trên lưng căng thẳng, hắn đột nhiên sau lưng ôm nàng “Thơm quá, em đang làm cái gì vậy?”

Hắn phun ra ấm áp hơi thở thổi tới mặt nàng, nàng dường như cảm nhận được một hương vị tươi mát vô cùng.

Hắn rõ ràng nhìn thấy nàng đang làm cái gì, còn cố ý hỏi như vậy, nàng thầm nói, thuận miệng hỏi “Anh có muốn ăn một chút sandwich không?”

Theo nàng biết khi còn ở biệt thự, nàng mỗi ngày làm bữa sáng đặt trên bàn cơm, hắn chưa bao giờ ăn, luôn làm cho công sức nàng mỗi sáng bỏ đi cả, hắn tựa hồ không có thói quen ăn bữa sáng.

Hắn ôm lấy eo nhỏ của nàng, đem cằm đặt ở trên vai của nàng, hôn hôn hai má nàng, âu yếm nói “Ừm……. anh đương nhiên muốn rồi……”

“Vậy anh ra bàn ăn đợi một chút, tôi xong ngay đây.” Nàng có chút ngại ngùng, trốn tránh môi hắn, người này như thế nào trở nên âu yếm như vậy, thực sự có điểm không giống hắn.

“Anh sẽ trở lại ngay.” Hắn cười khẽ, bàn tay to chậm rãi bỏ nàng ra, xoay người đi toilet.

Nàng chiên hai phần trứng, đặt vào hai bát để lên bàn, tiếp theo lại xoay người lấy sữa đã hâm trong lò vi sóng, rót vào hai cốc thủy tinh.

Làm xong hết thảy, nàng ngồi vị trí đối diện hắn, cầm một miếng sandwich, phun chút sốt cà chua, thấy hắn không hề ăn, chỉ nhăn mày nhìn sốt cà chua.

Nàng tinh tế ngẩng đầu liếc hắn một cái “Anh không thích sốt cà chua sao?”

Hắn vuốt chiếc cằm cương nghị, lắc lắc đầu “Anh không ăn, em ăn đi.”

Thấy hắn kéo ghế đứng lên, nàng buông sandwich trong tay xuống, không chút suy nghĩ liền thốt ra “Nếu anh không thích sốt cà chua, trong bếp có lọ bơ lạc là tôi vừa mua ngày hôm qua, anh có muốn ăn không?”

Hắn xoay người lại nhìn nàng, giãn lông mày nheo mắt mỉm cười “Đương nhiên, bơ lạc anh rất thích.”

Nàng nhìn hắn lại ngồi xuống vị trí đối diện, hận không thể cắn lưỡi, rõ ràng ước gì hắn sớm một chút rời đi, lại luôn luôn mềm lòng, nhịn không được lại lên tiếng.

Nàng một bên thầm oán chính mình, một bên chạy vào phòng bếp, cầm một lọ bơ lạc lại.

Hắn một tay vuốt cằm, có vẻ không vừa lòng, hoàn toàn không có ý nhận lấy lọ bơ lạc, trong giọng nói toát ra một tia giảo hoạt “Em giúp anh.”

Người này đúng là được voi đòi tiên, nàng cũng không phải người hầu của hắn! Nàng thở phì phì đang muốn đem bơ lạc đặt ở trên bàn, bỗng nghĩ đến kế hoạch, đành phải im lặng, mở nắp, dùng muỗng nhỏ xúc một ít bơ lạc, đều đều rải trên sandwich, lại cho xà lách và trứng lên, rất nhanh một cái sandwich vàng ươm ngon lành đã hoàn thành.

“Của anh này.” Nàng chìa tay qua mặt bàn đưa hắn.

Hắn tiếp nhận, cắn một miếng, nhẹ nhàng nhấm nuốt vài cái, như là muốn nhấm nháp hương vị như thế nào, qua hơn mười giây, hắn không chút khách khí cắn miếng thứ hai, vẻ mặt của hắn thoạt nhìn làm cho nàng cảm thấy miếng sandwich này hắn cũng có thể chấp nhận được.

Nàng ngẩng đầu nhìn đồng hồ, còn có hai mươi phút, từ nơi này cần mười ba phút đến tạp chí xã, như vậy hiện tại nàng chỉ còn lại có bảy phút.

Nàng một mặt uống sữa, một mặt bắt đầu vội vàng ăn sandwich trong tay, miệng phồng lên, giương mắt nhìn hắn đã ăn xong, đang không chớp mắt nhìn nàng.

Gần đây hắn luôn dùng loại ánh mắt phức tạp này nhìn nàng, khiến cho nàng trong lòng một trận bối rối, đột nhiên, nàng không cẩn thận bị sặc, tiếp theo là kịch liệt ho khan, theo bản năng giơ tay lấy cốc sữa, bên trong đã hết sạch.

Hắn bỗng nhiên đứng lên, đưa cốc sữa cho nàng, nàng tiếp nhận uống một ngụm thật lớn, đến lúc buông cốc xuống, nàng mới phát hiện đó là cốc sữa của hắn, trước đó hắn đã uống hết một nửa.

Chưa từng thân mật như vậy, hai má của nàng chợt nóng bừng, kinh hoảng đứng lên “Tôi đi làm.”

Nói xong, nàng vội vàng cầm lấy túi xách ở sô pha, chạy ra cửa đổi giày, không tới vài giây sau, phía sau truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, hắn đi đến phía sau nàng, ôm nhẹ thắt lưng nàng.

“Anh tiện đường, để anh đưa em đi.”

Lần này nàng không có mở miệng cự tuyệt, hãy còn trầm mặc, hai người cùng nhau đáp thang máy, nàng ở dưới lầu chờ hắn, không đến một phút, hắn đã đánh xe đến, nàng không chần chừ ngồi xuống.

“Biết tại sao trước đây anh không ăn bữa sáng không?” Hắn vòng vo hỏi quay đầu liếc nàng một cái.

Nàng sửng sốt một chút, lập tức mờ mịt lắc lắc đầu.

“Anh chán ghét phải một mình như tên ngốc ngồi ăn bữa sáng, theo anh nghĩ, bữa sáng phải là cả gia đình ngồi ăn………….”

Hắn nói được một nửa rồi thanh âm thấp dần đi, tiếng nói ấm áp càng lúc càng trầm thấp, chỉ nghe đã khiến người ta dấy lên thương cảm.

Hắn nói được một nửa rồi thanh âm thấp dần đi, tiếng nói ấm áp càng lúc càng trầm thấp, chỉ nghe đã khiến người ta dấy lên thương cảm.

Chọn tập
Bình luận
720
× sticky