Sách ebook được sưu tầm từ Internet, Bản quyền sách thuộc về Tác giả & Nhà xuất bản. Trang Web hiện đặt quảng cáo để có kinh phí duy trì hoạt động, mong Quý Bạn đọc thông cảm ạ.

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Chương 175: Xấu hổ không thôi

Tác giả: Cổ Phán Quỳnh Y
Chọn tập

“Chỉ dao –” phụ thân Chỉ Dao đề cao âm điệu, ngữ khí nghiêm khắc.

Chỉ Dao cùng Mân Huyên không hẹn mà cùng nhìn lẫn nhau, âm thầm chuẩn bị tốt tâm lý, nghênh đón một trận chỉ trích.

Nhưng mà, các nàng thật không ngờ là, phụ thân Chỉ Dao đột nhiên chuyển lại đây cùng Mân Huyên nói chuyện, trong mắt lộ ra vài phần tán thưởng,”Cháu có thể thẳng thắn thành khẩn nói cho ta biết bối cảnh nhà của cháu, đã nói lên cháu là người không thích nói dối, ta rất thích cái cá tính thẳng thắn này. Nói thật, hôm nay nếu cháu không nói, ngày mai ta vẫn là sẽ cho người điều tra bối cảnh của gia đình cháu, bởi vì Chỉ Dao là đứa con gái mà ta thương yêu,nó thực đơn thuần, ta không hy vọng cháu kết bạn với nó là vì mục đích nào khác , cháu hiểu chưa?”

Mân Huyên sửng sốt một chút, chậm rãi gật đầu.”cháu hiểu , bá phụ.” Ông nói như vậy ý tứ là tán thành nàng làm bạn với Chỉ Dao.

“Ha ha…… bảo bối của chúng ta quả nhiên không nhìn lầm người, cái đáng giá nàng thâm giao đi xuống bằng hữu.” mẫu thân Chỉ Dao cười yếu ớt chen vào nói tiếp.

“Hai người thật sự không để ý đến ba ba cháu……”Mân Huyên nghiêng đầu liếc mắt cha mẹ Chỉ Dao , nàng đến bây giờ còn có điểm không thể tin được.

“Cháu là cháu, phụ thân cháu là phụ thân cháu, không thể nói nhập làm một.Chỉ Dao của chúng ta là kết bạn với cháu,chứ không phải là phụ thân cháu, cháu nói đúng không?”

Mân Huyên nhìn kính trên đầu, nàng đã muốn nói không ra lời, nàng tổng nghĩ đến Chỉ Dao sẽ được bảo hộ một cách chặt chẽ trong lòng bàn tay, đối với sự kết giao bằng hữu, phụ mẫu nàng khẳng định sẽ dùng một loại ánh mắt cẩn thận sàng chọn đáng giá bạn của nàng, lại hoàn toàn không nghĩ tới họ sẽ rộng lượng như vậy, có lí lẽ vậy.

Xem ra nàng là có điểm lấy bụng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.

Cám ơn các ngươi bao dung. Nàng không tiếng động nói xong, theo giờ khắc này khởi nghĩ cha mẹ Chỉ Dao ở nàng cảm nhận hình tượng trung đã lên tới một cái góc cao vị trí, trực giác đối bọn họ sinh ra một loạitâm lý tôn sùng đối với trưởng bối.

Xe một đường vào Giản gia hào trạch, người làm như là đã biết được tin tức trước, đã sớm chờ ở bậc thang hào trạch , nhìn đến xe thể thao của đại tiểu thư dừng lại, đều chạy tới, chịu khó theo phía sau xe lấy hành lí, đưa vào biệt thự.

Mân Huyên đi theo Chỉ Dao cùng cha mẹ nàng xuống xe, nàng muốn lôi kéo Chỉ Dao vụng trộm nói với nàng là chuyện chính mình phải về bệnh viện, đúng tại đây, mẫu thân Chỉ Dao tao nhã đã đi tới.

“Mân Huyên, hôm nay lần đầu tiên gặp mặt, cháu lưu lại dùng bữa tối, chúng ta còn có thiệt nhiều chuyện tán gẫu.”

Chỉ Dao cũng thấu lại đây,“Là nha, Mân Mân, cậu liền lưu lại thôi, khó được phụ mẫu mình đều thích cậu, hơn nữa ca ca mình đã ở nhà, về sau anh ấy là lãnh đạo của cậu, hôm nay như là cậu lấy lòng anh ấy là một cơ hội tốt nha.”

Như thế nào lấy lòng? Mân Huyên còn không có hiểu được Chỉ Dao nói là có ý tứ gì, đã bị Chỉ Dao cùng mẫu thân nàng lôi kéo đi vào biệt thự. Thịnh tình không thể chối từ, tái chối từ còn có điểm không thức thời .

“Mân Mân, cậu ngồi ở chỗ này trước nghỉ ngơi một chút,mình đi gọi điện thoại.” Chỉ Dao cười khẽ trừng mắt nhìn, đem nàng đặt sô pha tại phòng khách .

Mẫu thân Chỉ Dao lôi kéo Chỉ Dao thấp giọng nói cái gì đó, sau đó cùng phụ thân Chỉ Dao cùng đi lên lầu, xem ra là quá mệt mỏi, trở về phòng nghỉ ngơi .

Nàng không có việc gì ngồi ở sô pha nhìn phòng khách bài trí xa hoa, ánh mắt bị góc sáng sủa của phòng khách thật lớn nơi đặt bể cá hấp dẫn .

“Mân Mân, cá của nhà mình đáng yêu đi.” Chỉ Dao một bên ấn điện thoại, một bên quét nàng liếc mắt một cái, còn không nhắc nhở nàng.“cậu có thể thử cho chúng ăn nha.”

Mân Huyên ánh mắt ở bên cạnh chiếc kỷ trà thấy được cá thực, dùng bên trong muỗng nhỏ đào một chút, nhẹ nhàng đưa đến trong bể cá. Nhìn đến mấy chú cá đang bơi lội tới, tranh đoạt thức ăn, không khỏi vui vẻ nở nụ cười.

“Lạc ca ca, cha mẹ em đã trở về, anh buổi tối có rảnh không?…… anh lại đây dùng bữa tối…… Ân…… Được…… Tốt……”

Doãn Lạc Hàn cũng muốn lại đây dùng cơm, nghe được nội dung cuộc điện thoại của Chỉ Dao, Mân Huyên chợt đứng thẳng dậy, da đầu một trận run lên, nhìn trước mắt sắp chạng vạng , thiết nghĩ nếu bữa tối trên bàn nhìn đến hắn, khó tránh khỏi cảm thấy xấu hổ không thôi.

Làm sao bây giờ? Sớm biết rằng là như thế này, nàng lúc trước sẽ không hẳn là đáp ứng Chỉ Dao đi sân bay đón cha mẹ nàng, cũng sẽ không sẽ biến thành hiện tại tiến thoái lưỡng nan.

Chỉ Dao buông điện thoại xuống, chuyển động tròn tròn con mắt làm ra an bài,“Ân, còn có một giờ nữa Lạc ca ca sẽ tới đây ,Mân Mân, chúng ta trước vòa trong phòng mình tán gẫu, một hồi chúng ta xuống lần nữa đến.”

Hiện tại chỉ có thể đi từng bước tính từng bước . Mân Huyên nhấp mím môi, nhâm Chỉ Dao lôi kéo đi lên thang lầu, ở góc trên lầu hai ngoài ý muốn đụng tới một thân ảnh đạo hân trưởng.

“Ca ca, anh chừng nào đã trở về ?” Chỉ Dao trừng lớn ánh mắt, nhìn đột nhiên xuất hiện ở trước mắt Giản Quân Dịch.

“anh vừa trở về một hồi.” Giản Quân Dịch trả lời đồng thời ánh mắt chuyển hướng về phía Chỉ Dao bên cạnh Mân Huyên, lập tức lại dừng ở cánh tay bó thạch cao kia , đôi mắt sắc bén mang theo mâu để hơi túng lướt qua.“Xem ra cô thật sự bị thương, nhiều sao?”

“Cám ơn anh đã quan tâm, tôi đã muốn tốt hơn nhiều.” Mân Huyên mím môi xả ra một cái tươi cười, không biết Chỉ Dao là như thế nào nói với hắn chuyện nàng gãy xương bị thương, sửa thiên muốn tìm một cơ hội giáp mặt nói rõ ràng chuyện này.

“Ca ca, anh hiện tại nhìn thấy Mân Mân thật là bị thương, đáp ứng cho cậu ấy nghỉ ba tuần trong lời nói nhất định phải giữu lời nha.” Chỉ Dao ở một bên còn không thay Mân Huyên tranh thủ được đến giáp mặt cam đoan.

Giản Quân Dịch đem ánh mắt triệu hồi trên người Chỉ Dao, đôi mắt phóng xạ đi ra nháy mắt nhu hòa.“Đó là nhất định, tiểu công chúa,chuyện gì anh đã đáp úng với em từ trước tới giờ đều giữ lời.”

“Cám ơn ca ca, em chỉ biết anh là ca ca tốt nhất trên đời, đương nhiên rồi, anh sau cũng là lãnh đạo tốt nhất của Mân Mân .” Chỉ Dao một mặt vỗ Giản Quân Dịch, một mặt vụng trộm hướng Mân Huyên chớp mắt .

Mân Huyên không biết làm như vậy có thể hay không thành chuyện, làm cho Giản Quân Dịch hiểu lầm nàng là cái người núp đằng sau, ngay cả nói cái lý do nghỉ bệnh đều phải dựa vào Chỉ Dao đến truyền lời.

“ năng lực của cô ấy đương nhiên cần nhờ vào sự biểu hiện của cô ấy.” Giản Quân Dịch trìu mến quát cái mũi nhỏ một chút của Chỉ Dao ,“anh đi vào thư phòng xử lý công sự, một hồi cơm chiều nhớ cho người hầu bảo anh một tiếng.”

Chọn tập
Bình luận
× sticky